Chap 24:
- Em... cái này hơi bị...
Nó nhìn Huy với ánh mắt hi vọng + niềm tin rằng cậu sẽ khen nó... Nhưng thật phũ phàng làm sao...
- Trông giống bà già quá...
Cậu cười lăn lộn làm nó Nhăn cả mặt (>"<).
- Biết là xấu... nhưng anh đừng có chê thẳng thừng như thế chứ... Mất lòng người ta...
- Anh đảm bảo là tất cả mọi người trên thế giới này sẽ sock nếu em mặc như vầy.!
Nó nhìn xuống người mình: "Thì cũng có... tệ lắm đâu":
- Làm sao bây giờ?
Huy lại gần nó:
- Cởi cái váy ra cho anh.
- Hả?
-----
- Oa. Đẹp quá!
Chiếc đầm sau khi qua bàn tay "nghệ thuật" của Huy đã trở nên rất đẹp. Phần vải ngoài màu hồng đã bị xé đến gối, còn phần màn trắng bên trong vẫn giữ nguyên. Trông vừa trẻ trung lại mang nét quý phái. Nó cười mỉm: "Ko ngờ cậu ấy lại có nhiều tài lẻ như vậy. Vết xé cũng khó thấy. Vậy mà lúc nãy mình còn hiểu nhầm..." (^^)
- Đi thôi!
Huy nắm tay nó, mở cổng và bước lên xe con. Đây sẽ là lần đầu tiên, nó đc đi dự meeting giữa hai Công ti cùng với Huy tr tâm trạng vui vẻ. (^^)
-----
- Oa! Bà Trân! Ko ngờ hôm nay bà lại nữ tính thế!
Ngân sáng cả mắt khi nhìn thấy nó trong bộ váy màu hồng đẹp đẽ. Nó gãi đầu:
- A... lần thứ hai mặc váy... vẫn chưa quen...
- Ây, hình như đây là cái đầm mà Khánh tặng cậu mà! Sao nó lại đẹp hơn thế này nhỉ? Trông rất trẻ trung nữa (^^)
![Wink ;) ;)]()
)
Ngân chớp chớp mắt nhìn, nó thở dài:
- Là tác phẩm của Huy đó. Đẹp chứ?
Cô bạn đưa hai tay che miệng như tỏ vẻ bất ngờ lắm:
- Tình cảm của hai người đã đến mức nào rồi?
Nó cốc lên đầu Ngân làm cô nhăn cả mặt:
- Nghĩ gì thế hả? Mà này, sao hôm nay nhiều người đến thế nhỉ? Cả bà nữa nè!
Ngân gật gù:
- Tui cũng thấy lạ đó ah. Cả Khánh và Minh cũng đến nữa.
- Thật à.
Cô bạn gật đầu. Hẳn là hôm nay sẽ có sự kiện gì đây...
-----
- Gì ạ? Như vậy chẳng pải là mọi người đang cố ý xen vào mối quan hệ của con và Trân sao?
Huy tức giận. Bố cậu chỉ kịp thở dài:
- Ý bố k phải vậy. Nhưng đây là quyết định từ phía...
- Con ko quan tâm là quyết định của ai. Nhưng con sẽ ko chấp nhận.
Huy đứng dậy bước đi. Bố cậu phiền não: "Con k chấp nhận thì cũng pải chấp nhận thôi. Xin lỗi con. Vì hạnh phúc của con nên bố..."
-----
Huy vừa kịp đến bên nó và mỉm cười thì tiếng MC cũng vang lên:
- Hẳn quý vị đang thắc mắc vì sao chúng tôi lại mời nhiều khách quý đến buổi lễ hôm nay, vì chúng tôi có một việc rất quan trọng sẽ thông báo...
- Đi theo anh.!
Huy nắm lấy bàn tay Trân, dắt nó lại gần bục. MC tiếp tục:
- Vì những lí do từ hai phía công ty, Chủ tịch SW và JG đã có 1 quyết định quan trọng...
Đó là... hôn ước giữa Nguyễn Vĩnh Huy và Hoàng Bảo Trân sẽ bị hủy bỏ. Xin lỗi đến tất cả mọi người, rằng chúng tôi đã nói dối, người đính ước phải là Ngọc Trân...
Dưới khán đài bỗng xôn xao. Đến lúc này thì nó mới sững sờ. Ko tin nổi vào mắt mình. Ko tin nổi vào tai mình. " Rốt cuộc... cái gì đang diễn ra?"
Nhưng Huy đã dẫn nó lên bục. Cậu lấy chiếc micro từ tay nó, rồi giơ bàn tay đang nắm chặt lấy tay nó lên cao:
- Tôi, đại diện cho con trai của chủ tịch công ti SW, sẽ ko hủy bỏ hôn sự này. Chúng tôi sẽ rời khỏi buổi meeting dạ hội này, vì nó ko có nghĩa lý gì cả.
Huy và Trân bỏ chiếc micro xuống, và bỏ đi lên xe con trước sự ngỡ ngàng của bao nhiêu người...
-----
- Em đang mơ đúng k?
Nó ngơ ngác hỏi Huy. Cậu nhìn nó như để an ủi:
- Đừng sợ. Chúng ta... sẽ ko sao... em đừng lo...
Hu...hu...hu...
Muốn nghĩ rằng em ko phải xa anh...
Nhưng sao thế này...
Sao sự đời lại trớ trêu thế này...
Em thật sự yêu anh mà...
... Chẳng lẽ... điều đó cũng là sai sao?...
Đó là lần đầu tiên, nó khóc nhiều đến thế...
-----
Đi học cùng nhau. Vừa bước vào lớp. Tiếng ồn ào xôn xao đã vang lên.
" Này, nghe nói hôn ước đã bị hủy bỏ."
" uk. Nhưng Huy lên tiếng rằng sẽ ko để bị hủy bỏ đấy."
" Họ thích nhau thật rồi. Bây h mới chịu thú nhận."
Nó cố gắng để tai ko nghe đc những lời bàn tán đó. Huy nhìn nó. Cậu lo lắng. Đúng lúc nó đang gục lên bàn thì tiếng Ngân:
- Đừng khóc, đại ca Trân! Khóc là xấu lắm đó.!
Trân ngẩng đầu lên. Đúng là lúc khó khăn mới biết bạn bè. Bỗng một giọng nam cũng vang lên:
- Huynh cũng sẽ ủng hộ muội! Fighting!
Là Khánh. Nó mỉm cười vì đã tìm đc sự an ủi.
- Tớ cũng ủng hộ Trân á!
Bỗng hai người bạn gái cùng lớp cười với nó. Mọi người bắt đầu đứng dậy lại chỗ ngồi của Trân và an ủi:
- Đúng thế! Họ xấu tính quá đi! Tự nhiên vô cớ hủy bỏ hôn ước! Đùa thật quá đáng!
- Trân đừng khóc nhé! Trước giờ cậu mạnh mẽ lắm mà!
Nó thật sự cảm thấy lòng ấm áp hắn. Lần này thì nó ko còn cảm thấy sợ nữa rồi... Ngoảnh sang Huy và thấy cậu ấy mỉm cười, kèm theo bàn tay ấn chữ "okie" (^^)
Cảm ơn tất cả.
___ End chap 24 ___