Chap 18:
- Trân à! Tỉnh lại đi!
Huy lay người nó.
“Ko đc rồi”
- Để nó thế đi Huy! Để nó thế! – Thùy tức giận bám vào tường.
Cậu cúi xuống hà hơi thở ngạt cho nó. Trong cơn mê man, nó chợt nhớ lại kí ức thời thơ bé…
- Cảm ơn cậu nhé! Tớ sẽ ko quên cậu đâu!
Trân ngoảnh lại. Nó cười đáp lại ánh mắt hi vọng của cậu bé:
- Mạnh mẽ lên nhé!
Nó bước đi mà đâu biết rằng trái tim cậu bé đó đang đập thình thịch. Cậu bé đã thích nó…
Nhưng đột nhiên giấc mơ đó lại là Thùy, cô ta đẩy nó xuống nước và cười một cách ác độc, Trân hoảng loạn:
- Đừng…!!!
Nó sặc nước ra. Huy lo lắng:
- Trân à!
Lờ mờ nhìn thấy bong dáng một đứa con trai và giọng nói quen thuộc đó…
- Huy……………
- Uk. Tôi đây! Cậu có sao ko?
- Tớ…
Khụ… khu…
Nó tiếp tục sặc nước. Huy trách:
- Sao biết bơi mà ko cố bơi lên hả? Đồ ngốc!
- Sao cậu biết… tớ biết bơi… khụ… khụ…
Cậu im lặng. Rồi hình như muốn lảng sang chuyện khác:
- Ko đc rồi! Phải đưa cậu đi bệnh viện thôi!
Cậu cúi xuống xốc nó lên vai và cõng tới bệnh viện. Nó mỉm cười: “Tự nhiên tớ thấy ấm áp đến lạ, Huy à… mặc dù người tớ ướt đẫm…”
- Này, tự nhiên lúc nãy tôi nhớ về………………..1 kí ức hồi nhỏ, tôi cứu 1 cậu bé… người đó giống cậu thật đấy…
Huy đột nhiên dừng lại. Rồi đi tiếp.
- Chắc chỉ là mơ thôi…
“Trân à… cậu đâu biết tớ chính là cậu bé đó…”
----------------------------------------------------------------------------------------
- Cô bé ko sao, có thể xuất viện đc rồi!
Cô y tá cười mỉm:
- Lần sau nhớ chăm sóc bạn gái cẩn thận, để cô ấy đi dưới mưa thế lỡ cảm đó!
- Vâng!
Huy tuy mặt hơi đỏ nhưng vẫn cố lảng cô y tá và đi vào phòng bệnh:
- Khỏe rồi chứ?
Cậu nhìn nó đang ăn bánh quy như sắp chết đói:
- uk…
Cười:
- Thế thì về thôi!
Cậu đứng lên. Nhưng nó vội níu tay lại:
- Khoan đã…..
- Hửh?
Đột nhiên nó trầm giọng:
- Cậu… ko thích đi xem phim với tôi hả?
Huy mặt tỉnh bơ:
- Ko!
Nó điên tiết đấm vào đầu cậu:
- Đồ đáng ghét! Bắt ng # chờ cả tiếng!
Lại cười ( Nó ghét nụ cười đó ="=):
- Đùa thôi! Thực ra tôi tưởng Ngân nên mới ko đi.
- Thật hả? – Nó tròn mắt
- Nghĩ sao thì nghĩ đi
)
Trân cười mỉm. Trái tim nó thật ấm áp, ngay lúc này…
- Thôi đừng ăn bánh quy nữa về nhà tôi nấu cơm cho!
Nó háo hức:
- Thật á? Oh yeah – Rồi nhảy ra khỏi giường bênh – Cuối cùng cũng đc ăn cơm do bạn Huy nấu
)
Cậu mỉm cười: “Sau này tớ sẽ nấu cho cậu ăn nhiều nữa, ngốc à!”
----------------------------------------------------------------------------------------
- Hắt xì!!!!!
Trân hắt hơi lien tục. Huy lo lắng:
- Cảm rồi đó! Ngày mai đừng có đi học, tôi xin phép cho!
Nó lắc lắc đầu:
- Ko đc! Sắp thi rồi mà lỏng lẻo là chết!
Cậu nhìn nó ôm đầu giải bài toán mãi ko ra, mỉm cười:
- Chỉ cho này: Chỗ này phải chứng minh 2 tên này bằng nhau trc’, rồi sau đó mới chứng minh qua cái này…
Nó nhìn cậu. Hôm nay cậu có vẻ lạ thường hơn mọi ngày. Cậu ngẩng mặt lên thấy nó đang nhìn chằm chằm mình thì gõ vào đầu:
- Có lo học đi ko hả?!
Nó phân bua:
- Ko, thực ra hôm nay thấy cậu tốt bụng hơn mọi ngày, có sốt ko zã?
Nó giả vờ hỏi. Cậu nhăn nhó:
- Thế thôi nhé! Cậu tự làm lấy đi!
Hứ!
----------------------------------------------------------------------------------------
- Woao! Cuối cùng cũng xong xuối rồi!
Trân nâng quyển vở nháp lên mắt sáng chói
): Thời gian là 110 phút, vừa còn đúng 10 phút là hết h nhé!
Huy hết chịu nổi:
- Mới thử làm đề thôi mà, làm gì mừng zữ vậy!
Nó nguýt cho 1 cái:
- Thiên tài như cậu thì làm sao mà hiểu đc tôi mừng như thế nào khi làm đc cái đề quái ác này chứ!
[Nhảy tung tăng]. Cậu cười cười: “Tớ hiểu rõ lắm, ngốc!” rồi đổi giọng nghiêm túc:
- Ngồi xuống bàn trật tự, hàng xóm ko ngủ đc!
Nó dừng lại, liếc tên Huy “đáng ghét” rồi đành ngậm ngùi ngồi xuống bàn. Nó nhìn cậu:
- Làm gì vậy?!
Cậu nhăn nhó:
- Toán!
- Sao lâu zữ vậy!
Huy nhấn từng chữ:
- Đề quốc gia mà!
Nó hét lên:
- Hả? Cậu… ngốc! Chúng ta mới học lớp 11…
- Lớp 11 thì sợ gì chứ! Cứ cố gắng rồi sẽ thành công!
Nó ngạc nhiên nhìn cậu rồi cười. Cảm thấy như mình đc tiếp thêm động lực vậy: “ Phải cố gắng để có thể theo kịp Huy…”
Tách!
Huy ngoảnh lên, hoảng hốt:
- Trân! Cậu làm sao vậy!
- Hả? – Nó khó hiểu
Cậu đưa tay đến gần:
- Máu… máu mũi! Cậu chảy máu mũi kìa!
- Hả?
Nó vội đưa tay lên mặt mình…
Mời các bạn đón xem chap 19!