thanhha12a4 said:
dieuvalsehoatuyet said:
hãy cùng chung tay xây dựng một box văn thật good nào . Em rất ửng hộ việc làm naj` . >
<
Chào mừng bạn đến với box Văn >
<
E có thêm đề này nữa nè, mọi người cùng thào luận nhé
Câu 1: ( 2 đ) Hãy trình bày phong cách nghệ thuật của Nguyễn Tuân.
Câu 2: Phân tích tâm trạng nhân vật HỘ trong t/phẩm "Đời thừa"- Nam Cao từ khi tỉnh rượu đến khi kết thúc câu chuyện.
Từ đó anh, chị hãy nhận xét về nghệ thuật m/tả tâm lí nhân vật của nhà văn.( 3 Đ)
Câu 3:" Sự sống nảy sinh từ trong cái chết, hạnh phúc hiện hình từ trong những hi sinh ,gian khổ, ở đời này không có con đường cùng, chỉ có những ranh giới , điều cốt yếu là phải có sức mạnh để bước qua những ranh giới ấy.."
Hãy bình luận câu triết lí trên của t/giả.Tư tưởng này đc thể hiện ntn qua số phận các nhân vật và hình ảnh cuộc sống đc miêu tả trong truyện. ( 5 đ)
câu 3:Trước tiên chúng ta cần thấy rằng triết lý mà tác giả muốn nói đến ở đây là triết lí về sự hồi sinh. Cảm hứng ấy được thể hiện ấy đã được thể hiện qua hình tượng thiên nhiên và cuộc sống trên đất Điện Biên
1. thiên nhiên
- mùa xuân năm trước: vùng đất của nông trường Hồng Cúm còn in hằn bao nhiêu dấu vết của chiến tranh…chỉ cần nhìn vào những dấu vết còn lại ấy đã có thể hình dung được bao mất mát hi sinh của miền đất này
Cũng vào mùa xuân ấy những con người vừa mới đặt chân lên Điện Biên đã phải đối mặt với biết bao nhiêu gian khổ thiếu thốn, với cả khí hậu khắc nghiệt của vùng rừng núi “ có người đã hi sinh, có người mang thương tật, dây thép gai chọc nát bàn tay, mồ hôi thấm rách từng loại quần áo….”. Đó là mùa xuân còn mang đầy thương tích của chiến tranh. Đó là những tháng ngày con người như lọt thỏm giữa một vùng rừng núi hoang vu, khắc nghiệt
1năm sau bằng đôi bàn tay và bằng cả tình yêu với mảnh đất Điện Biên, những con người ấy đã thắp lên sự sống ở chính mảnh đất này. Một thiên nhiên hoang dã phải nhường chỗ cho những sắc màu của sự sống” “màu xanh thẫm của ngô, của lạc, màu xanh non của lá mạ….”. bằng những màu sắc tưởng như rất bình thường Nguyễn Khải đã vẽ lên cả một bức tranh của sự hồi sinh. Mảnh đất ấy như đang thay da đổi thịt, sức mạnh của con người đã chiến thắng cả thiên nhiên khắc nghiệt, đã xóa đi tất cả những dấu vết của đau thương vất vả trên đất ĐB
2. cuộc sống
- Trên nền của thiên nhiên đang hồi sinh tác giả tô đậm một cuộc sống bình thường mà ấm áp, khỏe khoắn, vĩ đại. tác giả đã chọn lựa một loạt những chi tiết đời thường: 1 mảnh xô trắng làm rèm cửa, 1 giàn liễu leo, màu vàng ửng của khóm đu đủ, tiếng dép….Mỗi chi tiết là một lời khẳng định về cuộc sống thanh bình nơi đây. Đó là một cuộc sống không có khói lửa bom đạn, không phải cận kề cái chết. Sự hồi sinh ấy được NK khái quát bằng một câu văn ngắn nhưng chứa đựng biết bao hân hoan, sung sướng: “ cuộc sống vĩ đại đã trở lại rồi”
con người: mỗi người mang theo những đoạn đời khác nhau. Họ xuất hiện với những tính cách da dạng, phong phú song hầu hét đã tìm thấy một cuộc sống bình yên, hạnh phúc trên mảnh đất này
+ Huân: từng chiến đấu trên chiến trường ĐB ác liệt. Trong kí ức của anh còn in đậm một quá khứ đau thương, mất mát, hi sinh. Nhưng dù đi qua cuộc chiến tranh khốc liệt ấy nhưng người chiến sĩ không hề mất đi cái sức sống mãnh liệt cả về thể chất lẫn tâm hồn. cuộc sống mới không chỉ làm anh hồi sinh về thể xác mà còn làm cho tâm hồn anh thêm sâu lắng, trong trẻo nhờ sự từng trải và thử thách mà anh đã di qua.’
Song cảm hứng hồi sinh rõ nét nhất ở nhân vật Đào
+ Trước khi lên nông trường Đb: chị có một quãng đời chồng chất những đau thương mất mát….những đau khổ trong quá khứ đã biến đổi chị cả về hình hài lẫn tâm hồn. chị trở nên tiều tụy khô héo như không có sức sống ( gò má, tàn hương…), lúc nào chị cũng hờn giận cho mình và ghen tị với mọi người. chị che giấu vết thương bằng cách tỏ ra đanh đá, chua cay, đáo để…
+ sau khi lên nông trường: Những ngày đầu chị không dám nghĩ đến sự đổi thay nào trong số phận của mình, nhưng trái với ý nghĩ ấy chị hòa mình vào tập thể, hăng say lao động, thậm chí viết báo tường.....và khi nhìn thấy đôi cánh tay cháy nắng đỏ rực của Huân chị lại bừng bừng thèm muốn một cảnh gia đình hạnh phúc. Mọi khổ đau bất hạnh không thể vùi dập được sức sống mãnh liệt của chị. Đặc biệt khi nhận được thư “ tỏ tình” của thiếu úy Dịu, Đào đã hoàn toàn trở lại là một người phụ nữ đích thực ( chú ý tới diễn biến tâm lý của nv Đào)
Như vậy chính trên mảnh đất ĐB này Đào đã tìm lại được tất cả những gì số phận đã tước đoạt của chị. Chị tìm được quê hương và tìm thấy điều quý giá nhất của đời một người phụ nữ đó là tình yêu và hạnh phúc. Tương lai giờ không còn tăm tối mù mịt mà hiện lên sinh động, ấm áp trước mắt chị.
Trên đây là những cảm nhận cảu tớ về đề bài này, câu hỏi chia ra làm hai phần nhưng khi phân tích theo tớ nên dồn trọng tâm vào phân tích sự đổi thay của nhân vật Đào. Sau đó khái quát thêm một chút về sức mạnh của những con người mới ( còn có giá trị đối với thế hệ ngày nay). Đây là một câu hỏi trong sgk nhưng khá là “ khoai” nhỉ? Mọi người xem giúp và góp ý nhé !