Trời mưa, em cau có làu bàu:"Đồ mưa đáng ghét, đồ vô duyên"Để mặc cho làn mưa quất vào người lạnh buốt, em vẫn cứ đứng đó, em ghét mưa, mưa lanh lùng, em chỉ thích giông và nắng thôi, mỗi lần có giông, bầu trời như xé toạc ra, để rồi khi nắng đến sẽ xoa dịu đi, sẽ gắn bầu trời lại, hì, em thật là trẻ con
Kể chuyện này vs lũ bạn, chúng lại bảo em hâm, ừ, có lẽ hâm thật, chả thế mà mấy ông nhà thơ lại làm thơ về mưa nhiều đến thế, có bài nào viết về giông đâu, hoặc đúng hơn, em chưa từng được nghe đến bài thơ đó!=.=
Lặng lẽ vào nhà, gõ tên blog anh, vẫn thế, vẫn là mưa, anh thik mưa đến thế ư, anh trầm tư, anh lạnh lùng, anh thích mưa, còn em thì sao...