A
anhstyle
Có lẽ chưa đc hoàn hảo!
Sắc đẹp không bao giờ được ban phát trước"...
"
Chiếc lá ơi !
giá mà ngươi
Đừng sinh ra nữa
Nếu như
Ta ước Tim ta là ngọn lửa..."
có thể bạn nên sử dụng dấu chấm câu vì đôi khi nó có sức biểu cảm cao.Làm thơ hay viết văn cũng đều cần có cảm xúc nhưng không đơn thuần là ghi nó ra mà là biến cảm xúc ấy thành thơ ca để độc giả còn cảm nhận đc cảm xúc ấy .
Không biết có fải tôi kém trong việc cảm nhận những bài thơ kiểu thế này hay không nhưng tôi thấy nó chưa hấp dẫn về mặt hình thức hay nói cách khác là chưa hoàn hảo chỉ mới dừng lại ở nội dung...
Bài thơ về nội dung thì rất có ý nghĩa ,biết taọ dựng hình ảnh mang tính ẩn dụ để nói lên đc thông điệp của cuộc sống .tuy nhiên đọc bài lên ta hình dung đây không fải là một bài thơ và câu chữ cũng không dàn trải để chỉ rõ mạch cảm xúc ,đọc lên như bị ngắt quãng hoặc một vài chỗ không thực sự liên kết ,một số câu còn wá thô cứng :"Khi một thứ sinh raNhà thơ hỏi lá: Làm sao ngươi sinh ra
Cứ mỗi mùa đông
Khi ta đi qua....
Là ngươi rụng xuống
Thời gian sao mà ngắn ngủi
Cứ mỗi mùa đông là ngươi tàn lụi
Chới với giữa nền trời....
Chiếc lá ơi !
giá mà ngươi
Đừng sinh ra nữa
Nếu như
Ta ước Tim ta là ngọn lửa
Ta sẽ thiêu ngươi
Để vẻ đẹp vĩnh hằng thành bât diệt
Để đời sau không ai còn được biết
Rằng có mùa đông và mùa thu Có mùa lá vàng và lá rụng
Để sau này không có ai phải giật mình thổn thức
Khi nhặt lên mảnh lá vàng rơi xuống mỗi mùa thu
Để những bài thơ đẹp khắp cả bốn mùa
Để các bức tranh chỉ còn trong cổ tích
Và vẻ đẹp vĩnh hằng không xê dịch
Nhà thơ cứ rảo bước đi
trời về khuya
Xì xào lá biếc
Bạn của tôi ơi bạn nào có biết
Chúng tôi sinh ra là để có lúc rời cành
Cứ mỗi mùa đông qua
Cứ mỗi mùa lá rụng
Khi những thời khắc mong manh
Cũng là lúc loài người nhận ra sắc đẹp
Vẻ đẹp không thể là vĩnh cửu
Vì người ta chỉ nhận ra khi người ta đương thiếu
Vì thế nen vẻ đẹp thành thơ Thành những bức tranh, nhạc điệu
Ôi nếu như
Thế giới này toàn những cảnh trang hoàng đài các
Thì vẻ đẹp lúc ấy sẽ tầm thường như bao thức khác
Cũng như rất nhiều những thức bây giờ
Cứ mỗi mùa thu khi chúng tôi sinh ra
Thì nhân gian bừng lên nghìn màu sắc
Cuộc sống vì vậy mỗi ngày một khác
Không bao giờ trộn lẫn vào nhau
Nếu như bạn muốn những ngày sau
Không còn mùa thu nữa
Không còn gì ngăn trở
Thì vẻ đẹp sẽ chỉ còn là vẻ đẹp phù du
Khi một thứ sinh ra
Sắc đẹp không bao giờ được ban phát trước
Mà phải nghìn năm, vạn năm mới bắt đầu có được
Khi loài người quen dần với cuộc sống bình yên
Và khi đỏ vẻ đẹp được tôn lên
Trở thành thơ ca và hội hoạ.....
Bạn của tôi ơi
Đừng tiếc thương gì cả
Vì có những thứ chỉ trường tồn khi nó chóng ra đi
......
Sắc đẹp không bao giờ được ban phát trước"...
"
Chiếc lá ơi !
giá mà ngươi
Đừng sinh ra nữa
Nếu như
Ta ước Tim ta là ngọn lửa..."
có thể bạn nên sử dụng dấu chấm câu vì đôi khi nó có sức biểu cảm cao.Làm thơ hay viết văn cũng đều cần có cảm xúc nhưng không đơn thuần là ghi nó ra mà là biến cảm xúc ấy thành thơ ca để độc giả còn cảm nhận đc cảm xúc ấy .
Không biết có fải tôi kém trong việc cảm nhận những bài thơ kiểu thế này hay không nhưng tôi thấy nó chưa hấp dẫn về mặt hình thức hay nói cách khác là chưa hoàn hảo chỉ mới dừng lại ở nội dung...
Last edited by a moderator: