N
natsume1998
Bịch
Khò….khò…. khịt….khò…..
Hạ Thất Lăng đơ người ra.
Một lúc sau, Anh cúi xuống nhìn tên nhóc vừa định “quấy rối tình dục” mình rồi cười nhẹ:
- Gì chứ. Say rồi làm trò xong lại lăn ra ngủ à?
.
.
.
.
- Thịt nướng ngon lắm.
Bịch
Lam Lam lại một lần nữa chồm dậy rồi nằm kềnh xuống.
Lần này thì…. Thất Lăng hồn bay phách lạc mất tiêu rồi.
Hồn ơi, ở đâu về với Lăng Lăng đi….. Về với anh để anh còn xử tên nhóc đang chui vào lòng anh ngủ ngon lành chứ….
.
.
.
Ở với Lam Lam, tổn thọ quá!
Nhưng bản thân Thất Lăng cũng phải thừa nhận, tên nhóc trước mặt anh có khướu làm cho người ta vui thật. Ở bên nhóc ta nãy giờ, mọi mệt mỏi cũng tan biến mất.
.
.
Lăng Lăng đưa tay xoa xoa đầu Thiện…. Kí ức như ùa về với anh….
** ** **
Binh…..
Vật thể lạ, hình cầu, hai mầu đen trắng từ đâu bay vụt đến đập binh vào đầu một cậu nhóc 3 tuổi.
Câu nhóc xoa xoa đầu rồi đưa đôi mắt rơm rớm nước của mình nhìn quanh một lượt tìm bóng dáng người sút quả bóng này.
Từ phía sân đằng xa, một cậu bé khác đang chạy tới, vẫy tay :
- LĂNG LĂNG, EM CÓ THẤY QUẢ BÓNG CỦA ANH BAY RA ĐÂY KHÔNG?
.
.
Cậu bé kia chạy càng lúc càng đến gần Lăng Lăng :
- Lăng Lăng thấy quả bóng không? – Cậu chống tay vào đầu gối, thở hổn hển.
Không thấy em trai trả lời, cậu ngước lên nhìn…
Lăng Lăng cầm quả bóng trên tay, mếu máo với hai hàng nước mắt lăn dài.
- Em… em sao thế? – Cậu bé lớn hơn cuống quýt.
- Bóng…. Bóng bay… bay vào đầu… đầu em…. Oaoaoaoa. – Lăng Lăng khóc òa lên.
Thấy em trai mình như vậy, cậu bé lớn hơn cười mỉm, ngồi xuống :
- Đây, gối đầu lên đùi anh, anh xoa cho.
- Thật chứ? Hức hức… - Lăng Lăng nhìn anh trai mình bằng đôi mắt ngây thơ long lanh của đứa trẻ 3 tuổi.
- Thật. Nằm xuống đây nào.
- Vâng… Hức hức…
Lăng Lăng vâng lời, nhẹ nhàng nằm xuống, gối đầu lên đùi anh trai mình. Cậu sụt sịt nhưng cũng đang nín khóc dần.
.
.
Đưa tay xoa xoa đầu em trai, cậu bé lớn nói nhẹ :
- Ui cha cha… Đầu em trai anh u cục rồi nè. Nhưng mà không đau đúng không? Là con trai thì thế này đã là gì?
Thấy anh mình nói vậy, Lăng Lăng vội đưa một tay quệt nước mắt đi, nhoẻn miệng cười :
- Vâng. – Cậu trả lời dõng dạc mặc cho cái đầu u cục của mình.
- Ừ. Em trai anh ngoan lắm. Có chuyện gì cũng phải cứng rắn lên nhé. Con trai không được khóc. Nhớ chưa?
Lăng Lăng bât dậy, đưa tay lên sờ “quả ổi” trên đầu :
- Vâng. Em biết rồi ạ. Hihihi. – Câu bé cười rõ tươi, để lộ cái răng sún của mình.
Đưa tay xoa xoa đâu Lăng Lăng, cậu bé lớn nói:
- Ừ. Thế có muốn chơi bóng với anh không?
- Chơi bóng với anh á? Thật chứ ạ?
- Thật mà. Nhóc thật là, anh đã nói dối nhóc bao giờ chưa?
Nghe thấy vậy, cậu bé ba tuổi reo ầm lên :
- Yê Yê…. Được chơi bóng với anh…. Yê yê…..
** ** **
.
.
- Lăng Lăng. Đá quả bóng ra đây nào.
Nghe thấy ám hiệu, Lăng Lăng chạy lấy đà, sút quả bóng về phía anh trai mình.
Quả bóng lăn nhẹ còn Lăng Lăng… thì …ngã lăn quay.
Chạy vội ra đỡ em trai. Cậu bé lớn nói :
- Nhóc hậu đậu ngã có đau không?
Mặc dù đôi mắt ngây thơ kia đã ngân ngấn nước nhưng chủ nhân đôi mắt ấy vẫn cố cười tươi :
- Em không đau. Em là con trai mà.
Mất vài giây tròn mắt nhìn Lăng Lăng, cậu bé lớn hơn lại cười mỉm :
- Ừ… Em trai anh giỏi lắm.
.
.
.
- Hai con vào nghỉ chút rồi ăn bánh. Lát chơi tiếp nào.
Nghe thấy tiếng mẹ gọi với ra, anh trai Lăng Lăng quay sang cậu bé :
- Vào ăn bánh thôi. Lên lưng anh cõng.
- Anh cõng em thật á?
- Ôi trời ạ. Nhóc toàn hỏi anh những câu kì lạ vậy. Anh là anh nhóc mà. Không nhanh anh bỏ nhóc lại rồi ăn hết bánh đấy.
.
.
- Đâu rồi….
- Vâng bọn con vào đây ạ…..
Vậy là cậu bé Lăng Lăng ngoan ngoãn leo lên lưng anh trai để được cõng vào nhà.
Với cậu, tấm lưng ấy là rộng lớn nhất. Từ ngày cậu biết nói đến giờ, cha cậu thường xuyên đi làm xa, không có nhiều thời gian dành cho cậu. Thế nên, hàng ngày chỉ có cậu và anh trai cùng chơi với nhau. Nhưng cậu không gét cha vì mẹ nói : “cha đi làm mới có tiền cho hai đi chơi thoải mái chứ. Mẹ ở nhà với hai con là đủ rồi. Đúng không?”
** ** *
.
.
.
Kẹt…… - Cửa phòng mở ra. Một bóng dáng nhỏ bé bước vào.
Là Lăng Lăng. Cậu bé ôm chiếc gối đi dần về phía giường anh trai mình. Đúng lúc đấy, anh trai Lăng Lăng cũng tỉnh giấc. Lăng Lăng nhìn anh nói :
- Anh. Em không ngủ được. Cho em ngủ với anh hôm nay nhé?
- Lăng Lăng đấy hả? – Anh trai Lăng Lăng dụi mắt. – Sao em lại không ngủ được?
- Em sợ…..
- Là con trai thì có gì mà sợ chứ?
- Không, em sợ thật mà. Một mình trong phòng tối lắm.
- Ừ được rồi, lên đây.
Chỉ chờ có vậy, Lăng Lăng trèo nhanh lên giường anh trai mình. Cậu chui vào lòng anh trai, ôm chặt.
Xoa đầu cậu, anh cậu hỏi :
- Em sợ bóng tối thế cơ à?
- Vâng. – Lăng Lăng đáp với giọng run run.
- Em là con trai thì phải dũng cảm lên chứ.
- Em biết rồi. Nhưng mà sao là con trai lại không được khóc mà phải dũng cảm lên ạ?
- Anh cũng không biết. Là cha dạy anh mà. Cha thì nói gì cũng phải đúng.
- Vâng. Cha thật tuyêt, anh cũng tuyệt nữa.
Cuộc nói chuyện của hai câu bé kết thúc khi Lăng Lăng ngủ gật. Tuy cũng chẳng lớn hơn em mình là bao, anh trai Lăng Lăng vẫn luôn tỏ ra mình già dặn. Có lẽ, cậu cũng ý thức được việc là anh lớn phải thay thế khi ba vắng nhà…..
.
.
.
.
** ** **
.
.
.
Anh…. Anh tỉnh giậy đi. Sao lại nằm đấy mãi thế? Tay anh lanh, toàn thân anh lạnh…. Người ta đặt anh vào cái thứ gọi là quan tài rồi….
Nước… nước mắt? Anh, hình như em khóc rồi này. Anh nói là con trai không được khóc… Nhưng em không biết tại sao nước mắt em rơi…. Tại sao vậy anh?
Người ta chôn anh xuống đất rồi. Sao không thấy ba, ba không đến à? Sao anh vẫn nằm im để mặc người ta làm gì thì làm thế? Hay tại anh giận em nên không tỉnh dậy? Em sai rồi… Anh ….. dậy đi….
.
.
.
** ** **
Hạ Thất Lăng giật mình tỉnh giấc, trên trán đẫm mồ hôi. Anh vừa ngủ thiếp đi mất. Chết tiệt, tại sao lại mơ về những cái điều ấy.
Anh nhìn xuống, tên nhóc Thiện Thiện vẫn gáy khò khò nằm im trong lòng anh mặc cho anh cựa quậy mạnh như nào đi nữa.
Cái điệu bộ chẹp chẹp miệng của Thiên khiến anh cũng phải phì cười.
“Thiện Thiện…..Có nhóc thật tốt”
.
.
.
Trong lòng Hạ Thất Lăng bây giờ có một cảm giác rất lạ, nhưng anh cũng không nghĩ đến nó nhiều cho lắm…. Có lẽ vì anh thật sự xem Tạ Thiện Thiện như đứa em trai nhỏ bé của mình thật rồi. Có lẽ cũng vì vậy mà Lăng Lăng không một chút mảy may nghĩ Tạ Thiện Thiện giống con gái.