H
huongmotor
Một ngày mưa buồn -dài và lâu quá....
Chiều ra sân sau thấy con mèo nhỏ đã nằm chết từ lúc nào- lạnh và cứng hết rồi..có lẽ nó quá yếu- ko có sức để tranh sữa với hai chị của nó, mắt lạnh đi lòng não quá!..
Tối hẹn cả nhóm đến nhà thầy thì P ko đi- ko nghĩ P nhỏ nhen đến mức thế- có thể P sắc sảo hơn mình- nhưng sắc kiểu đó thì lạnh quá. nếu là đồng nghiệp ư- thấy sợ- thủ đoạn quá chăng
Cả nhóm đi qua nơi xưa hay tụ tập. ăn ốc và nhìn mưa lạnh kinh!
Ra phố- dù mưa nhưng không khí của trung thu của phố nhộn nhịp quá, toàn ô tô sáng lóa, cừoi một mình và nhớ tiếng trống ếch của quê nội,mình vẫn thích trẻ con nơi quê đón trăng hơn- giản dị và thô mộc..
Một mình đi về trong mưa... nhiều khi tự hỏi mình đang làm những điều này là vì cái gì đây- chấp nhận một nếp sống mới- uh có lẽ là năng động hơn..
Anh bảo em mạnh mẽ- thế mà nghẹn khóc khi nhìn mèo con chết
Mình phi nhanh như điên trên đường chỉ để về nhà che chỗ nằm của mèo nhỏ...mèo lạnh lắm ko...tạm biệt mày- tạm biệt một số phận quá yếu và mỏng!
Chiều ra sân sau thấy con mèo nhỏ đã nằm chết từ lúc nào- lạnh và cứng hết rồi..có lẽ nó quá yếu- ko có sức để tranh sữa với hai chị của nó, mắt lạnh đi lòng não quá!..
Tối hẹn cả nhóm đến nhà thầy thì P ko đi- ko nghĩ P nhỏ nhen đến mức thế- có thể P sắc sảo hơn mình- nhưng sắc kiểu đó thì lạnh quá. nếu là đồng nghiệp ư- thấy sợ- thủ đoạn quá chăng
Cả nhóm đi qua nơi xưa hay tụ tập. ăn ốc và nhìn mưa lạnh kinh!
Ra phố- dù mưa nhưng không khí của trung thu của phố nhộn nhịp quá, toàn ô tô sáng lóa, cừoi một mình và nhớ tiếng trống ếch của quê nội,mình vẫn thích trẻ con nơi quê đón trăng hơn- giản dị và thô mộc..
Một mình đi về trong mưa... nhiều khi tự hỏi mình đang làm những điều này là vì cái gì đây- chấp nhận một nếp sống mới- uh có lẽ là năng động hơn..
Anh bảo em mạnh mẽ- thế mà nghẹn khóc khi nhìn mèo con chết
Mình phi nhanh như điên trên đường chỉ để về nhà che chỗ nằm của mèo nhỏ...mèo lạnh lắm ko...tạm biệt mày- tạm biệt một số phận quá yếu và mỏng!