L
linhit
Chia sẻ
Như sa mạc cần mưa trong trăm năm trời nắng nóng.
Em chia tay anh
Như tớ giấy trắng cần màu và đôi tay để thành bức tranh.
Em chia tay anh
Vì anh thấy tốt cho em và em thấy tốt cho cả anh.
Em chia tay anh
Vì moị người bảo như thế là không tốt và không đúng.
Đầu tiên em noí với bản thân
" Mày, tao sẽ chia tay nhé?"
Bản thân đáp rằng
" Ừ, nếu mày chắc chắn tao à!"
Em bỗng suy nghĩ, bỗng băn khoăn
Bé nhỏ ơi, mày chắc chắn chưa thế?
Không thấy tiếng trả lời,
Không thấy tiếng đáp lại,
Và em thấy nước mắt lăn xuống má,
Nóng - ấm.
Có lẽ nó trả lời rằng em như thế, như thế đó anh!
Sau đó em nhắn tin hỏi anh,
" Anh... ta chia tay nhé?"
Một hai ba bốn năm phút trôi qua như kim đồng hồ bỏ quên công việc,
Lúc đó em cứ tưởng là cả trăm năm, cả nghìn ngày và vạn phút.
Hài quá, chỉ năm phút thôi mà tôi?
Ừ, chỉ năm phút để em nhận ra là mãi không có trả lời...
Năm phút để em biết rằng mình đã chia tay nhau,
Cả trăm năm em chờ đợi
cho câu trả lời anh không cần nói, không cần nhắn tin mà chỉ cần im lặng!
Năm phút để hiểu - em đã đánh mất một cuộc tình...
Rồi em đem bỏ thương yêu của chúng mình vào tủ,
Khoá lại và vỗ dành nó
" Mày, từ nay tao không cần mày nữa!"
Nó nhìn em, nhìn em thật lâu lắm,
Em bối rối, nhìn nó - trăn trối...
Thật ra cũng đâu biết noí gì, chỉ thở dài thôi... thế thôi...
Đấy, anh thấy chưa!
Yêu thương của chúng mình trách em rồi đấy
Anh sign-in yahoo,
Báo cho đưá bạn thân rằng em chia tay anh
" Tại sao thế ấy?"
" Tớ không hiểu..." - em trả lời,
Ừ, nếu em hiểu thì có lẽ không có chia tay của chúng mình...
Sau đó em làm gì nhỉ?
Ừ, làm việc cho ngày mai...
(Từng con chữ chạy vào đầu em và hiện lên bóng hình anh...)
Ừ, em nghe nhạc...
(Từng lời nhạc như kể lại chuyện đôi mình...)
Và em ngồi chơi với một người bạn tên là nước mắt,
Bạn ấy vui lắm, ít nhất gì sau khi chơi xong em cũng không còn buồn.
Em nhận ra một điều không phải em vô cảm,
Mà là nỗi đau chia tay nhau không đau bằng những lần anh bỗng mất liên lạc,
Mà là nỗi đau chia tay nhau không lớn như những nổi lo em đã cho anh.
...
Rồi,
Em chia tay anh!
(Mình k nhớ đã đọc ở đâu, post lên cho cả nhà cùng đọc)
Như sa mạc cần mưa trong trăm năm trời nắng nóng.
Em chia tay anh
Như tớ giấy trắng cần màu và đôi tay để thành bức tranh.
Em chia tay anh
Vì anh thấy tốt cho em và em thấy tốt cho cả anh.
Em chia tay anh
Vì moị người bảo như thế là không tốt và không đúng.
Đầu tiên em noí với bản thân
" Mày, tao sẽ chia tay nhé?"
Bản thân đáp rằng
" Ừ, nếu mày chắc chắn tao à!"
Em bỗng suy nghĩ, bỗng băn khoăn
Bé nhỏ ơi, mày chắc chắn chưa thế?
Không thấy tiếng trả lời,
Không thấy tiếng đáp lại,
Và em thấy nước mắt lăn xuống má,
Nóng - ấm.
Có lẽ nó trả lời rằng em như thế, như thế đó anh!
Sau đó em nhắn tin hỏi anh,
" Anh... ta chia tay nhé?"
Một hai ba bốn năm phút trôi qua như kim đồng hồ bỏ quên công việc,
Lúc đó em cứ tưởng là cả trăm năm, cả nghìn ngày và vạn phút.
Hài quá, chỉ năm phút thôi mà tôi?
Ừ, chỉ năm phút để em nhận ra là mãi không có trả lời...
Năm phút để em biết rằng mình đã chia tay nhau,
Cả trăm năm em chờ đợi
cho câu trả lời anh không cần nói, không cần nhắn tin mà chỉ cần im lặng!
Năm phút để hiểu - em đã đánh mất một cuộc tình...
Rồi em đem bỏ thương yêu của chúng mình vào tủ,
Khoá lại và vỗ dành nó
" Mày, từ nay tao không cần mày nữa!"
Nó nhìn em, nhìn em thật lâu lắm,
Em bối rối, nhìn nó - trăn trối...
Thật ra cũng đâu biết noí gì, chỉ thở dài thôi... thế thôi...
Đấy, anh thấy chưa!
Yêu thương của chúng mình trách em rồi đấy
Anh sign-in yahoo,
Báo cho đưá bạn thân rằng em chia tay anh
" Tại sao thế ấy?"
" Tớ không hiểu..." - em trả lời,
Ừ, nếu em hiểu thì có lẽ không có chia tay của chúng mình...
Sau đó em làm gì nhỉ?
Ừ, làm việc cho ngày mai...
(Từng con chữ chạy vào đầu em và hiện lên bóng hình anh...)
Ừ, em nghe nhạc...
(Từng lời nhạc như kể lại chuyện đôi mình...)
Và em ngồi chơi với một người bạn tên là nước mắt,
Bạn ấy vui lắm, ít nhất gì sau khi chơi xong em cũng không còn buồn.
Em nhận ra một điều không phải em vô cảm,
Mà là nỗi đau chia tay nhau không đau bằng những lần anh bỗng mất liên lạc,
Mà là nỗi đau chia tay nhau không lớn như những nổi lo em đã cho anh.
...
Rồi,
Em chia tay anh!
(Mình k nhớ đã đọc ở đâu, post lên cho cả nhà cùng đọc)