Cứ tưởng ra Hn rồi sẽ đánh một dấu . quên lãng cho tạp văn .Ai biết cái số mình nó vẫn được viết bài ở đây.HN không gợi cho mình cảm giác gì cả .Có lẽ vẫn có mẹ ở đây .Có cảm giác quê hương vẫn đang ở đây .Mai mẹ đi , mai sẽ chơi vơi , mai sẽ hững hụt .Nhưng ko thể nói " mẹ ở lại thêm " bởi có những điều không thể níu kéo được .Cuộc sống , ai cũng có con đường mình chọn .Mình đã lựa chọn cuộc sống xa nhà .Đúng sai tốt xấu .Âu cũng là cái số .
HN , đông kinh khủng , như Vinh lúc tết về .Và bụi bặm , những cột điện chi chít dây rợ lằng nhằng ....... nhưng cũng có những quãng đường rất đẹp , rợp bóng cây xanh .Ở đây có một số chặng đường họ trồng cỏ bên đường rất đẹp .Nhưng việc an ninh thì không tốt lắm ( nghe bảo thế) vs lại chuyện yêu đương ở đây thật là kinh khủng .Họ cứ thế mà abcxyz bên vỉa hè , có nhiều anh chị máu me còn sử dụng bãi cỏ như một nhà nghỉ .Những chuyện này ở Vinh chẳng bao giờ thấy , mình có cảm giác mình là vật thể lạ rơi xuống hành tinh khác .
Ở HN này đường phân thành nhiều luồng nghê , nhưng bọn SG còn đường ở SG còn phân thành nhiều luồng hơn.Ôi mới nhìn mà mình đã hoa cả mắt ......
Nhớ Vinh, Vinh là những cơn mưa chợt đến đậu lên phiến đá non tơ, yêu Vinh , yêu từng tiếng mưa rơi lộp độp trên mái hiên xi măng .Những cơn mưa đến rồi đi như những người tình thoáng chốc rồi vụt chạy đi chỉ để lại chút hương thơm , chỉ để lại chút lòng vương vấn ,mình nhớ từn cơn gió lào bỏng rát , làm làn môi em khô theo từng làn gió , làm giọt mồ hôi lăn trên trán mẹ
Vinh là những đêm thanh bình và hàng cây rợp bóng , một loài cây không biết tên , cứ mỗi độ thu về là lá rụng đầy đường .Lá rơi , rơi như vấn vào lòng người một nỗi mang mác không tên nào đó
Hôm qua ,đọc 2 bài viết về quê hương .Quê hương là gì ? Than ôi , thiên hạ không ai chút nặng tình về quê hương nữa , quê hương chả nhẽ là một đề tài " cũ rích" than ôi , hai từ cũ rích như cứa vào lòng người ta một nỗi đau kinh khủng ..........quê hương là cũ rích sao ? Cũ rích đến mức sản sinh ra những bài văn vs những ngôn từ trống rỗng , trống đến vô cùng .Cứ tưởng như mình đang đứng trước tòa lâu đài mĩ lệ quê hương em đó , bước vào bài làm là bước vào tòa lâu đàu ấy nhưng nó còn thua cả túp lều của kẻ khó ăn xin .Viết về quê hương khó vậy sao em?
Quê hương là nơi em sinh ra , cái không gian sinh thái em đang sông , là nơi mẹ cha em mong ngóng em về sau mỗi chuyến đi xa .Quê hương là tổ quốc , là thảm cỏ, là con đường em in dấu bước .tàu rời sân ga , ga nhỏ cũng hóa quê hương .
Quê hương , 2 từ ấy hình như đã quá xa lạ vs giới trẻ hay xa lạ vs thế giới chộn rộn em sống ngoài kia .Thế giỡi hỗn loạn và xô bồ .Một chút sâu lắng khi ngắm nhìn vầng đông mọc lên phía chân trời đã đi qua tự bao giờ thế , hay em không bao giờ có n, hay thay vào đó em nhìn những cặp đôi tự do bên vệ đường kia ...Đó đâu phải quê hương em
Ai cần những con sông xanh biếc , mà sông hồi này ô nhiễm mt thành đen cả rồi ,ai cần rừng vàng biển bạc.Ai cần những tào nhà chới với , chông chênh như tâm hồn con người
Đâu rồi .VN ơi