TẠP VĂN!

J

jun11791

Cứ bay thôi , người ta bay với thứ này thứ nọ, chúng ta nặng tình hơn , bay kiểu khác
Biết đâu được một ngyaf nào đó , chũng ta lại tu rượu và ngâm thơ .. của người khác

Nếu dc chọn 1 loại phương tiện để bay, tớ sẽ chọn bay bằng ... cái xe 2 bánh của sv trg` ĐH Kỹ thuật Sư phạm TpHCM vừa mới phát minh ra, thật đấy. (à, ghi chú là các bác sv phát minh ra 1 con xe đi trên mặt đất chứ ko phải là xe "bay". Nhg để bay dc thì có thể gắn thêm ngàn quả bóng bay như trg phim hoạt hình "Up" cũng dc) Vừa nhanh, vừa gọn, lại nhẹ. CÓ thể ngắm dc trăng sao. Tay phải cầm tay lái, tay trái tu rượu, gắn thêm cái giỏ xe phía trước để đựng mấy tập thơ rồi cả máy nghe nhạc hay vi tính nữa cũng dc. Lên Mặt trăng gửi xe cũng dẽ dàng có bãi đậu hơn. Lại có thể đi trên các địa hình gập ghềnh của Mặt trăng mà ko sợ té, tuy nó chỉ có 2 bánh. Ko biết có ai nhìn thấy xe này chưa, chiếu trên tv hôm qua. Các bác sv nhà ta thật thông minh ^-^ \/
 
Last edited by a moderator:
T

trinhluan

Lạnh có nhiều mức độ. Nếu là lạnh như kiểu vùng khí hậu nhiệt đới thì chán lắm, vì khi ấy bầu trời chỉ một màu xám xịt, không có nắng mà cũng chẳng có mưa, có mưa thì cũng chỉ làm bớt lạnh hoặc thêm ẩm ướt mà thôi => chán! Phải lạnh đến mức độ tuyết phủ trắng xóa một miền, ăn giáng sinh mới ngon, rồi nặn người tuyết hay nghịch tuyết thì hay. Rồi khi nắng lên, từng bôgng tuyết rơi xuống, phản chiếu ánh mặt trời, trông lấp lánh y những hạt pha lên phẳng được các vị thánh thần trên trời ban tặng cho vậy đó. (xem phim “Mùa tuyết tan” có một cảnh như thế, đẹp kinh hồn, làm tớ cứ ám ảnh mãi) Nếu trg lòng cậu mà lạnh đến mức có tuyết đẹp như thế thì khi đó nghĩa là thế nào nhỉ :-?


=> Xem phim ý hay nhỉ, công nhận đẹp thật đấy, một bộ phim đầy tính nhân văn và đầy ý nghĩa, cảm giác mát lạnh cả người


=>trong lòng đánh giá mức độ lạnh tuyệt đẹp như thế thì đồng nghĩa trong lòng đang phủ tuyết trắng;));));))
 
T

trinhluan

Dù sao thì 2 người đã yêu nhau và đã có thể bày tỏ tình cảm, có thể thân thiết & quan tâm lẫn nhau, kết thúc bằng n~ kỷ niệm vui, thế là quá đủ rồi. Đừng lo nghĩ chi nữa.


=>Thì như thế mới gọi là tạp văn
qua đi để nhìn lại thấy cuộc đời tươi đẹp thật:));))l))
 
C

cukhoai_1991

Xem ra tạp văn lại sôi động như xưa
lâu lắm rồi mới thấy bài viết nhiều thế này
yêu tạp văn quá
 
P

_phonglinh_

Anh Phát đi rồi mà có cái topic để đời này đúng là "danh bất hư truyền".Quả ko hổ danh cao nhân :))
 
T

trinhluan

Giá như ... chỉ là giá như thôi !!!

Giá như con người ta có thể làm đc như những gì mà người ta nghĩ...

Giá như người ta có thể hết lòng vì 1 người...

Giá như người ta luôn thật lòng với nhau

Giá như người ta luôn luôn biết rằng mình nên làm gì, mình cần gì, mình muốn gì...

Giá như người ta có thể tin tưởng 1 ai đó bằng tất cả lòng tin sau khi đã bị phản bội 1 lần...

♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥

Giá như có gì là vô tư, chân thành, ko tính toán...
Giá như trong lòng ai đó ko có vết thương kia...
Giá như những gì mà ai đó hứa họ luôn nhớ để thực hiện...
Giá như tấm lòng của ai đó có thể mở rộng hơn...
..................................................................................................................................................

Giá như ai đó biết nghĩ, biết lo cho ai đó như họ luôn đc quan tâm, lo lắng...
Giá như ai cũng nói thật, ai cũng sống thật với tất cả suy nghĩ và tình cảm của bản thân mình...
Giá như ai đó cũng vì 1 ai đó như người kia đã vì họ...


Giá như những điều này trở thành sự thật chứ ko phải chỉ là những dòng chữ.....
Nhưng... biết rằng đó chỉ là giá như... mãi mãi nó chỉ là suy nghĩ... là ước mong... là hy vọng...
Nhưng... biết sao được, có ai cấm con người ta mơ đâu... Cứ mơ dù biết những điều đó khó.. và có thể là ko bao jờ thay đổi...

::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::

Vì người ta ko muốn thay đổi, vì người ta nghĩ ko cần thiết phải thay đổi...
Vì người ta ko biết rằng... có 1 người khác vẫn cố giấu nỗi buồn, cố giấu sự tổn thương do người ta gây nên...

Vì người ta ko hiểu rằng... có những giọt nước mắt vẫn phải nuốt vào
trong tim... có những nỗi buồn vẫn bị che sau những cơn mưa... có những
tiếng nấc nghẹn vẫn bị giấu sau nụ cười buồn.....
Giá Như...aI đó vẪn iêu 1 aI đó ...:[
 
T

trinhluan

Bao nhiêu nắng để làm khô 1 dòng sông...


Bao nhiêu mưa để cuốn trôi 1 sa mạc...

Bao nhiêu đêm để giết chết 1 nỗi nhớ...

Bao nhiêu cái hôn để đong đầy 1 tình yêu...



Bao nhiêu cái nắm tay để xóa bỏ khoảng cách...

Bao nhiêu cái ôm để thấy ta trưởng thành...


Bao nhiêu lời nói dối mới làm bạn hiểu tôi?!?...



Bao nhiêu nước mắt để được tha thứ...

Bao nhiêu nụ cười để làm vơi đi khắc khoải...


Bao nhiêu im lặng để biết ta là của nhau...



Bao nhiêu ngôi sao để cho những hy vọng...

và... bao nhiêu chờ đợi để đổi lấy 1 lời...
 
T

trinhluan

Hôm qua ]


... Có 1 ng đi lang thang 1 mìnk trên đường khi trời mưa...

... Có những hạt mưa rơi ướt hết cả tâm hồn.....

... Có 1 trái tim đang tan nát ... đau nhói......

... Có 1 tìnk yêu trao đi đã hok đc chấp nhận....

... Và có những giọt nước mắt rơi còn nhiều hơn cả mưa.......










[ Hôm qua ]



...... Có 1 tin nhắn đã hok đến làm cho ai đó chờ đợi và đau nhói...


....Có 1 ng vô tìnk làm trái tim mìnk đau......


.... Có 1 hòn đã vô tình khiến mìnk vấp ngã....









[ Nhưng ]





......Sao hok có 1 ai đỡ mìnk dậy khi mìnk ngã .....




...... Sao hok có 1 ai lau nước mắt khi mìnk khóc.....




...... Sao hok có 1 ai che ô cho mìnk khi trời mưa .....




...... Sao hok có 1 ai an ủi khi mìnk buồn .....




...... Sao hok có 1 ai hiểu mìnk đang đau thế nào .....










[ Và ]



... Hìnk như là cả thế giới ...



..... chỉ có 1 mìnk mìnk đau....


....... chỉ có 1 mìnk mìnk nhớ.......


........... chỉ có 1 mìnk mìnk điên........


...... chỉ có 1 mìnk mìnk trong mưa......


............. chỉ có 1 mìnk mìnk khóc..............










[ Tại sao ]




......... Sao lại fải khóc khi mà ng ta hok chấp nhận tìnk cảm của mìnk.....



......... Sao lại fải buồn khi mà chỉ có

1 mìnk..........


......... Sao lại hok quên đi mà lại còn cứ


nhớ...........


......... Sao lại cứ theo đuổi bóng hìnk ấy đã mãi


mãi sa..........









[ Phải chăng ]




............. Bởi vì quá yêu nên hok thể dừng lại đc nữa............



.......... Bởi vì quá thương nên điên dại vì chán........


.......... Bởi vì quá nhớ nên hok biết làm gì hơn.........


.......... Bởi vì dù ng ta vô tìnk nhưng lòng mìnk vẫn yêu ........











[ Thế thì ]





.......... Cứ giả vờ như mìnk đã quên để cho ng ta hok bận tâm ..........



.......... Cứ giả vờ như mìnk hok khóc để ng ta hok thấy fiền ..........



.......... Cứ giả vờ như mìnk mạnk mẽ lắm để ng ta hok suy nghĩ ...........



.......... Cứ giả vờ như mìnk vui để ng ta hok thấy mìnk buồn ...........



............ Cứ giả vờ như mìnk rất hận ng ta để ng ta ghét mìnk ...........








[ Đànk vậy thôi ]





......... Buông tay ng ta ra để ng ta bước tiếp...........




......... Giấu tìnk yêu vào trong tim để giữ riêng cho mìnk.........




....... Che nước mắt bằng nụ cười để thấy chỉ 1 mìnk mìnk đau khổ.......




........... Nhìn ng ta bằng những cái liếc nhìn.......và chỉ như vậy thôi ..............
 
T

trinhluan

Tin nhắn buồn...

U:"Một lúc bất chợt nào đó trong cuộc đời ta chợt nhận ra điều mình hi vọng lâu nay thật là ngớ ngẩn,ta có quyền ân hận ko?"

I:"Có.Vì chẳng ai cấm ta ko đc ân hận.Nhưng hãy mỉm cười vì ta đã nhận ra.Dù có ngớ ngẩn thật nhưng ta phải cảm ơn niềm hi vọng ấy đã cho ta điều cần có trong cuộc sống."

U:"Một chuyện khủng khiếp vừa quật ngã thằng con trai trong tôi.Tại sao người tôi yêu ko ở bên tôi lúc này?Tôi cần một bờ vai để khóc"...

I:"...................."

Vô tình làm buồn một người đã rất buồn.Vô tình làm trái tim của một thằng con trai đã đau lại càng đau thêm...Chỉ bằng 1 tin nhắn...Vô tâm quá!Tàn nhẫn quá!

Xin lỗi nhé!!!Please forgive me!

"Làm sao uống rượu lại không say?

Làm sao khóc được giữa ban ngày?

Làm sao nhung nhớ không rao bán

Cho thế gian cười chuyện đắng cay?"
 
T

trinhluan

lật lại những bài trong blog cảm thấy nuối tiếc về một cái gì đó

giờ blog 360 đã đóng, thấy nhớ nó vô cùng, bởi ở đó đã có một người, một người đã đến và cũng đi như thế;)):))
 
K

kakas

Mình còn nhớ năm thứ nhất đại học, mình chỉ cần đổ 10 nghìn xăng là chiếc “rim” chiến đã có thể lòng vòng Hà Nội gần một tuần mới hết. Hình như giá xăng lúc đó chỉ vào khoảng 4,5k/1lit.

Xăng chưa bao giờ có trong danh mục những thứ “xa xỉ” trong cuốn từ điển của mình.

Nhưng, có lẽ cái ngày 21/7 sẽ là một ngày không thể nào quên . Bình minh sớm hơn mọi ngày vì lúc đó mới 10h sáng, mình mở yahoo ra. Hic, 10 đứa bạn thì có 9 đứa để status “mong muốn tìm đến cái chết”, 1 đứa để “bán xe máy”. Biết ngay có chuyện chẳng lành, mở vội một trang web: “ặc ặc… xăng tăng lên tới 31%”. Suy nghĩ thoáng qua đầu mình: “Chết hay là sống”. Nhưng hình ảnh của bộ phim “Cuộc sống tươi đẹp” của Roberto Benigni giúp mình đứng vững trong giây phút đó.

Nắn nót điền vào cuối sổ xa xỉ của mình từ: xăng!

Ngẫm đi, rồi nghĩ lại, cũng thấy tội mấy “Bộ” ghê vì họ đã “cắn răn” chịu đựng thiệt hại trong mấy năm qua. Chắc các ông ấy xót tiền nhà nước còn hơn tiền nhà mình. Thôi thì, họ cũng đau lắm khi đưa ra quyết định tăng giá xăng. Đó cũng là biện phạm nhằm “giảm” lạm pháp, và nhất là hiện tượng “tuồn” xăng sang Lào và Campuchia.

Mình nên vui, vì từ nay chắc chắn sẽ không còn những từ “hù dọa” đã thành “cửa miệng” của những tay đầu gấu: “tao sẽ mang xăng đốt nhà mày”. Mình nên vui vì có thể, đường sẽ vắng bóng những chiếc xe “xịt đầy khói” khiến cho người ta có cảm giác giống như Tôn Ngộ Không đang bay lên thiên đình.

Từ giờ mình sẽ ở nhà làm việc thay vì lên cơ quan đển lấy tiền chấm công 15k một ngày. Tính ra thì nó không đủ để mình háo hức như thế.

Cuối cùng, trong cái ngày mà xăng lên giá này, mình sẽ ngưỡng mộ đại gia nào phi xe vào cây xăng và hét lên: Đầy bình!
 
J

jun11791

C¶m ¬n cËu (quý l¾m míi x­ng h« víi kon trai lµ cËu cËu tí tí ®ã, f¶i biÕt quý ®iÒu nµy ®ã nhe) v× n~ g× cËu ®• lµm.
Nh­ lóc cÇn vÆn l¹i c©y bót bÞ láng (h×nh nh­ chØ cã cËu míi lµm ®­îc th«i sao ý). Hay lóc tí cÇn vÆn c¸i ®ång hå mµ tí vÆn m•i ®au c¶ tay mµ ko vÆn ®c (thùc ra th× cËu còng ko vÆn nhanh ®c h¬n tí lµ bao vµ cËu còng bÞ ®au tay nhg cËu vÉn lµm).
C¶m ¬n cËu v× ®• jóp tí khi tí ch­a kÞp nhê v¶ j` c¶. Vd nh­ lóc cËu thÊy tí m•i ch­a th¸o ®c c¸i ®u«i bót bi thiªn long ra th× cËu b¶o: “Trêi cã 1 c©y bót mµ m•i ch­a th¸o ra ®c, ®­a ®©y tí th¸o cho”. Råi m•i mµ cËu còng ch­a th¸o ®c, th»ng L©m còng thÕ, råi tí b¶o: “ThÊy ch­a ®©u cã dÔ nh­ vËy ®©u”. Råi cËu c­êi “®óng lµ ko dÔ thËt”, nhg cËu còng ko chÞu thua, nghÜ ra c¸ch dïng r¨ng kÐo ra. Tuy thg` L©m b¶o cËu ®iªn, nhg cËu vÉn lµm & ®• lµm ®c. Tuy thùc ra sau khi cËu c¾n lÊy ®c c¸i ®u«i bót ra råi th× c¸i ®u«i bót ®ã ko bÊm ®c n÷a, nhg tí ko nãi j` hÕt, v× dï sao cËu ®• jóp tí lÊy ®c ®u«i bót ra råi th× tí cßn ®ßi hái j` n÷a, ®iÒu ®ã míi wan träng >”<
C¶m ¬n cËu v× cho tí jÊy ktra khi thÊy tí ng¹i ko muèn xin cËu. §ã lµ lÇn cËu thÊy tí nh×n cËu cho jÊy ktra cho n~ ng` kh¸c mµ tí l¹i ko xin, tí xÐ jÊy cña tí. CËu liÒn cho tí jÊy: “Cø dïng jÊy ®i, viÕt cho ®Ñp, chø dïng jÊy th­êng l¹i bÞ trõ ®iÓm ®Êy”. Tí tõ chèi: “Th«i tí ®• xÐ jÊy råi”. CËu liÒn b¶o tê jÊy ®ã cËu sÏ ch¬i cê caro nªn b¶o tí cø lÊy jÊy ktra ®i).
C¶m ¬n cËu v× khi th»ng B nã lÊy bót tí ®Ó cho ng` kh¸c ghÌ th× cËu ®• cè cÇm l¹i, ko cho nã lÊy.
C¶m ¬n cËu v× ®• cho tí m­în ®t nghe nh¹c khi tí buån.
C¶m ¬n cËu ®• nãi chuyÖn tÕu khi tí ®ang c¸u, lµm tí ko thÓ ko bËt c­êi, vµ còng thÊy m×nh nãng tÝnh thËt.
C¶m ¬n cËu v× ®• cho tí ®¸nh cËu, bÐo cËu mµ cËu ko ®¸nh l¹i, ko chöi l¹i mçi khi tí bÞ ®iÓm thÊp, tí tøc tí w¸ ko biÕt ®¸nh ai ngoµi cËu. Cã lÇn cËu b¶o: “§Êy l¹i cßn b¶o ko ®¸nh ng` ®i, chõng nµo tí chôp h×nh l¹i nh¸”. Tí b¶o: “Th«i cho tí ®¸nh cËu lÇn nµy th«i, tí biÕt cËu lµ ng` tèt mµ, ko ®¸nh b¹n g¸i bao jê”.
Vµ tí sÏ ko bao jê cã thÓ nghÜ r»ng cËu cã vÎ thÝk tí nÕu nh­ cËu ko cã n~ hµnh ®éng bÊt thg` nh­ b©y jê …
Cã lÇn cËu b¶o r»ng cËu tõ nay sÏ lµm nv f¶n diÖn v× cËu rÊt thik xem nv f¶n diÖn trong c¸c film. Lóc ®ã tí chØ nh×n cËu c­êi “vËy ah?”. CËu nãi thÕ nhg tí ko tin, cßn b¶o: “MÆt HÝu myt thÕ nµy b¶o lµm ng` xÊu ch¶ ai tin, tí ch¶ tin”.
Lóc th»ng L©m ko cho tí vµo chç nªn tí míi vßng wa chç cËu v× tí nghÜ cËu lun lun cho tí wa mµ. Nhg cËu l¹i thÊy khã chÞu v× 1 ®iÒu j` ®ã nªn l¹i ko cho tí vµo, lµm tí f¶i ®¸nh cËu, thuyÕt fôc m•i.
Råi bi jê muèn m­în cËu c¸i j` còng khã, tõ c¸i c©y bót ch× m×nh chØ m­în t¹m v× ®ang hÕt ngßi, ®Õn c©y th­íc kÎ 30cm ®Ó tí kÎ lÒ, hay ®Õn c¸i ®t tí m­în nghe nh¹c khi tí ®ang ch¸n mµ cËu l¹i ko cho m­în khiÕn tí thªm buån.
Trong líp, cËu ngåi bªn f¶i tí nªn muèn nh×n lªn b¶ng nghe thÇy c« j¶ng tí f¶i “nh×n xuyªn wa” cËu. Khi tí cßn v« t­ ko biÕt j`, tí vÉn nh×n “xuyªn wa” mÆt cËu v« t­, mµ ko hÒ hay biÕt r»ng cËu ng¹i khi tí cø “v« t­ nh×n cËu” (mµ thùc ra tí ®ang nh×n gv!). MÊy lÇn tí thÊy cËu cã c¸i j` ng¹i ng¹i khi tí “nh×n” nh­ vËy nhg tí ko ngê r»ng chÝnh lóc ®ã cËu ®ang… ®á mÆt! Tí cßn b¶o cËu “bá c¸i ®Çu «ng ra coi”, cËu b¶o “c¸i ®Çu tí thÕ nµy sao mµ bá ra ®c, c­a ®i ch¾c”.
Råi cã lóc cËu vÏ ch¬i mÆt ng` l ªn bµn, tí nghÞch tí vÏ thªm tãc vµo, råi ghi chó bÕn c¹nh dßng ch÷ “Ng` iu HiÕu”. Lóc f¸t hiÖn ra, cËu hái c¸i j` ®©y, tí võa c­êi võa nh¾c l¹i cho cËu. Mäi khi cËu bËt l¹i ngay mçi lêi nãi cña tí, nhg lÇn nµy cËu l¹i ko nãi j`, chØ dïng g«m tÈy ®i, l¹i cßn nh×n tí chø. §ang c­êi, tí thÊy cËu nh×n vËy, ch¶ hiÓu j` nªn l¹i tiÕp tôc chÐp bµi. Bi jê nghÜ l¹i… vÉn ko hiÓu??
Råi cã lÇn tí nãi jóp th»ng L©m víi mÊy th»ng kh¸c hoµn c¶nh cña nã vÒ chuyÖn th»ng L©m nã c­a g¸i nhg bÞ ®¸ nªn tôi b¹n nã muèn bit con ®ã lµ ai. Tí l¹i bÞ mÊy th»ng kia trªu lµ m×nh thÝch nã míi ®au chø, lµm m×nh wª 1 côc. Quay l¹i ko nãi j`, nh×n HiÕu ®Ó hái xem m×nh cã v« duyªn ko th× thÊy mÆt nã cã j` buån. Lóc ®ã m×nh míi nhí r»ng h×nh nh­ m×nh còng cã lóc tho¸ng thÊy nÐt mÆt nµy cña cËu khi m×nh c•i nhau ám tái víi th»ng L©m råi ®¸nh nhau mµ m×nh vÉn c­êi hÝ hÝ. Råi cËu thØnh tho¶ng l¹i than ch¸n w¸ mµ tí ko biÕt lý do nªn vÉn v« t­ hái t¹i sao, l¹i cßn b¶o “Ch¸n th× tù tö ®i, ®Ó tí jóp”.

Tí cø thÕ mµ v« t­ hån nhiªn ko ®Ó ý ®Õn nÐt mÆt, t©m tr¹ng cña cËu n~ lóc tí nãi c­êi víi L©m suèt ba th¸ng. Tí vÉn cø ®èi tèt víi cËu v× lßng quý mÕn thÕ th«i. Tí ch­a bao jê nghÜ r»ng cËu l¹i thÝch tí, v× cã n~ lóc cËu cïng víi th»ng L©m ®¸ ®Óu tí. L¹i cßn ®ång thanh cïng lóc n÷a chø!! ~>”<~
§Ó b©y jê khi nhËn ra cËu th× ®• w¸ muén ?
Lóc cËu ®i thi nghÒ ko cã trong líp, tí tù d­ng thÊy buån mµ ko hiÓu t¹i sao. Th»ng L©m cßn b¶o tí iu HÝu mµ tí l¹i cø ko nghÜ nh­ vËy, tí nghÜ ch¾c tí thÊy bµn trèng tr¶i w¸ nªn míi thÕ. Nhg bi jê th× tí nghÜ ch¾c tí còng thÝch cËu mÊt råi HÝu ah! Nhg jê khi “f¸t hiÖn” ra ®iÒu ®ã th× d­êng nhr cËu vµ tí ko thÓ nãi chuyÖn ®c nh­ x­a n÷a. HiÕu myt ¬i, ®ã cã f¶i lµ do tí w¸ v« t©m ko HiÕu?
B©y jê cø ®Õn líp lµ cËu l¹i c¸u g¾t víi tí, vµ tí còng thÕ, l¹i cßn nãi ®Óu tí n` h¬n. Tí mÆt nh­ ko c¶m j¸c j` nhg lßng l¹i buån v« h¹n ®ã cã biÕt ko? VÒ nhµ tí ko thÕ lµm ®c viÖc j`, chØ toµn nghÜ vÒ cËu, vÒ n~ j` hum nay cËu ®ang lµm, cã lÏ cËu chØ ®ang cè lµm ng` f¶n diÖn 1 chót th«i ®óng ko? CËu më miÖng ra l lµ Bik, hai còng lµ Bik, c¸i j` còng chiÒu theo ý Bik, vËy mµ tí nhê c¸i j` còng khã, c¶ th»ng L©m nhê cËu cËu còng khã kh¨n. Tí buån còng ®Õn 1 tuÇn ®Êy cËu biÕt ko? nhg råi sau ®ã l¹i nghÜ ch¾c do m×nh l¹i hoang t­ëng cËu thÝch tí nµy nä mµ cã khi l¹i ko cã thùc, nªn tí l¹i cè g¾ng h­íng m×nh víi suy nghÜ ®ã mµ cè g¹t cËu ra khái suy nghÜ cña tí mµ nãi chuyÖn b×nh th­êng nh­ x­a. Nhg sao jê tí thÊy t×m l¹i nô c­êi cña ba ng` nh­ håi x­a sao khã w¸ ®i, HiÕu cã thÊy vËy ko? Bi jê HiÕu chØ toµn nãi chuyÖn víi Bik lµ c­êi n`, cßn tí th× cËu l¹i x­ng lµ con nµy con nä. Tí nh×n cËu víi ¸nh m¾t k× l¹ vµ ghÐt cËu. Ko hiÓu sao cËu l¹i trë thµnh nh­ vËy. C«ng nhËn cã n~ lóc tí nÆng lêi víi cËu nhg tí thÒ lµ tí ko cè ý, t¹i tÝnh tí ko ®c dÞu dµng nªn ¨n nãi vông vÒ, dÔ lµm ng` kh¸c hiÓu lÇm, chØ toµn to tiÕng, nhg mµ thùc ra tí quý cËu l¾m ®ã. Nhg ko hiÓu sao cø ®Õn líp, tí jê chØ thÊy ghÐt cËu mµ th«i, toµn nãi chuyÖn víi Th¸i víi L©m (nªn cËu míi hay nãi ®Óu L©m víi Th¸i h¬n, nh­ ®Ó chøng tá m×nh) cïng víi Bik víi F­îng b¾t n¹t cËu. D­êng nh­ lý trÝ tí ko thÓ ®iÒu khiÓn næi hµnh ®éng cña chÝnh tí. Vµ tí còng ch¶ biÕt lµm thÕ nµo ®Ó tèt víi cËu nh­ x­a n÷a, tí nãi víi cËu víi jäng l¹nh lïng w¸ ®óng ko? Tí chØ biÕt thæ lé vµo ®©y, mµ ko d¸m tung lªn blog v× sî cã ai ®ã líp m×nh ®äc ®c.

T×nh tan vì
Mét m×nh b­íc trong ®ªm
T×m l¹i nh÷ng jÊc m¬ anh cña ngµy x­a Êm ªm
Nµo ngê c¬n jã ®• mang s­¬ng ®Õn v©y kÝn che lÊp ¸nh s¸ng n¬i ch©n trêi
N­íc m¸t trµn bê mi
…LÖ cay khoÐ v× 1 ng` ®• ®i
mang theo jÊc m¬
N¬i ®ã ch«n jÊu ký øc
cïng th¸ng n¨m ªm ®Òm
<Khãc>
Fï! §Õn h«m 31.10 trêi m­a to tí vÉn cè ®Õn trg` dï biÕt cã thÓ sÏ muén, cã thÓ ko ai ®i häc, nhg tí l¹i ®i häc v× nghÜ r»ng sÏ thÊy vui khi ngåi nghe cËu chÐm jã víi L©m. Tí ®Õn muén 20ph nªn bÞ b¾t ë d­íi hÕt 1 tiÕt míi ®c lªn líp. Nµo ngê míi lªn cËu ®• nh¨n mÆt: “Trêi sao ko nghØ lun ®i”. NÕu nh­ b×nh th­êng th× tí ®• bËt: “ViÖc j` f¶i nghØ, ®Õn trg` nãi chuyÖn vµ ®¸nh HiÕu s­íng h¬n”. Nhg tí l¹i ø häng l¹i, ko nãi nªn lêi mµ way ®i vµo wc ®Ó röa ch©n. Way vµo th× cËu ®ang ch¬i caro say s­a víi Bik kia mµ. Uh cã lÏ cËu ®óng. Bik cã lçi j` ®©u, cËu cã téi j` ®©u, chØ cã tí lµ tù d­ng l¹i jËn hên v« cí, suy nghÜ nµy nä r»ng cËu thÝch tí. CËu nµo ®©u cã thÝch tí ®©u, tí lµ ai chø, xinh ®Ñp vµ tèt bông c¸i j` ®©u, t¹i sao cËu l¹i f¶i thÝch tí chø, v« lý thËt!!! Ch¶ wa lµ tù d­ng tí l¹i thÝch cËu nªn còng nghÜ cËu thÝch tí mµ th«i. Mµy ®óng lµ v« duyªn Dzung ¹!!! CËu muèn lµm j`, nãi j`, c­êi j` víi ai mµ ch¶ ®c, tí lµ j` mµ l¹i cÊm, mµ l¹i ng¨n, mµ l¹i ghen nh­ thÕ chø! ChØ thÊy m×nh v« duyªn khi biÕt lµ sÏ muén vÉn ®Õn trg` ®Ó l¹i nghe c©u nãi nµy cña cËu, ®Ó lóc vÒ l¹i f¶i léi n­íc, ®i bé só«t ®­êng Hoµng Hoa Th¸m vÒ nhµ v× ko cã tiÒn ®Ó ®i xe «m, xe bus th× ko cã !
Nhg mµ sao cËu l¹i f¶i buån khi ch¬i trß ®o¸n ®ång xu ë tay nµo cña tí? L©m toµn ®o¸n ®óng cßn cËu toµn ®o¸n ng­îc víi ý nã. CËu lµm tí khã hiÓu qu¸. C¶ tí còng ch¶ hiÓu næi m×nh n÷a. Hum 1.11 th× bµn m×nh ®i häc ®«ng ®ñ nhÊt. CËu víi L©m víi Th¸i l¹i ch¹y ra ngoµi ngåi, tí ch¸n ra ng¾m m­a th× cËu l¹i cø jäng: “Con nµy ®ó, m×nh ra ®©y ®øng nã còng ra theo k×a”. Sao cËu w¸ ®¸ng thÕ, cËu ko biÕt lµ tí thÝch m­a ah? B¸o h¹i tí sî mäi ng` hiÓu lÇm nªn cø ë trong líp, l¹i ko rñ ®c ng` nµo ng¾m m­a cïng, buån ¬i lµ buån, ch¸n ¬i lµ ch¸n. Khi líp vÒ gÇn hÕt mµ cËu víi Th¸i, víi L©m l¹i ch­a vÒ, ko hiÓu sao khi ra tíi cæng trg` tí l¹i ch¸n, ko muèn vÒ, mµ nÕu lªn líp thÓ nµo còng bÞ cËu råi L©m ®uæi vÒ nªn ko biÕt lµm j`. Tí ngåi vËt vê nh­ 1 con nghiÖn trc cöa, 1 ®¸m G2 thÊy tí míi ch¸n chø. ThÕ lµ l¹i ch¹y lªn líp p1, råi l¹i ch¹y xuèng, l¹i ch¹y lªn. ThÊy vËy mµ cËu víi L©m cßn ®ïa tí n÷a chø. Tí ko hiÓu?
Nhg tí rÊt muèn ®c ngåi vÞ trÝ nµy, ko bao jê bÞ chuyÓn ®i chç kh¸c, nÕu bÞ chuyÓn chç n` nh­ håi líp 11 ch¾c tí chÕt mÊt. Tí lun sî råi ®©y tí l¹i bÞ chuyÓn chç, hay bÊt kú lµ cËu hay L©m hay Bik hay F­îng hay Jang bÞ chuyÓn chç th× tí sÏ buån, buån ko t¶ ®c. Råi ®©y nô c­êi cã cßn lÊp l¸nh trªn m«i cña ba ng` bµn nµy hay ko, Mýt ¬i? Tí lo w¸, v× ng` ta thg` hay b¶o “h¹nh fóc ®Ñp nhg mong manh vµ dÔ vì nh­êng nµo”. Tí mong r»ng nô c­êi vµ niÒm vui mçi khi ®Õn líp ®c ngåi c¹nh cËu, nghe cËu t¸n fÐt còng ®ñ vui råi. Tí mong lÊy l¹i ®c n~ kû niÖm ngµy trc', lóc ®ã thËt vui biÕt bao. CËu h•y nh­ chÝnh con ng` cËu nh­ lóc trc' cã ®c ko h¶ HiÕu? CËu vèn lµ ng` dÔ tÝnh, hiÒn nhg còng thËt ®¸ng iu, l¹i tèt bông n÷a, nãi chuyÖn th× «i th«i tí thua cËu lun! Ai còng ®¸nh cËu chØ v× cËu ko ®¸nh l¹i th«i chø ai còng quý cËu hÕt c¶ ®Êy. V× thÕ xin cËu h•y lµ 1 ng` tèt cã khã w¸ ko HÝu? Mong 1 ngµy nh­ thÕ, liÖu ®iÒu nµy cã w¸ xa vêi? Bik ch¶ cã lçi j` ®Ó mµ tí ghÐt Bik c¶. CËu còng ko cã lçi j` v× tí trc’ kia còng ko ¨n nãi dÞu dµng víi cËu nh­ Bik nãi chuyÖn víi cËu bao jê ®©u. V× vËy mµ lçi lµ do tí, do tí thËt w¸ ®¸ng, v« t­ ®Õn v« t©m vµ ®¸ng ghÐt n÷a, khiÕn ai còng f¶i ghÐt nh×n thÊy mÆt tí. V× vËy cËu ®õng nh×n tí n÷a vµ xin cËu h•y trë l¹i nh­ x­a cã ®c ko? ThËt buån biÕt mÊy khi cËu cø nh­ thÕ ®ã. C¶m j¸c ®ã nh­ cã c¸i j` uÊt nghÑn trong häng, khãc th× ko khãc ®c v× tí còng ch¶ hiÓu t×nh c¶m cña cËu jê ntn n÷a, nhg nãi th× nãi j` ®©y khi cËu còng ch¶ thiÕt nghe tí víi L©m n÷a, muèn nhê cËu c¸i j` jê còng khã h¬n bao jê hÕt
“Cã bao jê b×nh minh víi em
Khi ngµy wa trêi ko bu«ng n¾ng
NiÒm h¹nh fóc xa vêi
VÉn ©m thÇm t×m trong nh÷ng jÊc m¬”
<Cho em>
 
C

cukhoai_1991

Mình ghét cái emoticon này ;)).Không biết ai nghĩ ra cái emoticon ngớ ngẩn này làm

mình thấy đáng ghét quá chừng .Con bạn mình lại hay dùng mới chết.Mà chả nhẽ nó

dùng lại biểu : mầy dẹp dùm tau cái emoticon kia đi .NÓi vậy có khi đem tình bạn vào

một trò chơi chưa rõ hậu quả.Nhưng không hiểu sao nhìn cái emoticon đó mình lại thấy

ghét , ghét vô cùng tận
 
C

cukhoai_1991

Tin nhắn buồn...

U:"Một lúc bất chợt nào đó trong cuộc đời ta chợt nhận ra điều mình hi vọng lâu nay thật là ngớ ngẩn,ta có quyền ân hận ko?"

I:"Có.Vì chẳng ai cấm ta ko đc ân hận.Nhưng hãy mỉm cười vì ta đã nhận ra.Dù có ngớ ngẩn thật nhưng ta phải cảm ơn niềm hi vọng ấy đã cho ta điều cần có trong cuộc sống."

U:"Một chuyện khủng khiếp vừa quật ngã thằng con trai trong tôi.Tại sao người tôi yêu ko ở bên tôi lúc này?Tôi cần một bờ vai để khóc"...

I:"...................."

Vô tình làm buồn một người đã rất buồn.Vô tình làm trái tim của một thằng con trai đã đau lại càng đau thêm...Chỉ bằng 1 tin nhắn...Vô tâm quá!Tàn nhẫn quá!

Xin lỗi nhé!!!Please forgive me!

"Làm sao uống rượu lại không say?

Làm sao khóc được giữa ban ngày?

Làm sao nhung nhớ không rao bán

Cho thế gian cười chuyện đắng cay?"
Rượu uống không say chắc tại chưa ....đủ đô .Đủ rổi không say mới lạ ,
Ban ngày nhiều người nhìn thấy , sẽ thấy mình nhỏ bé và kém cỏi ( đấy là tui thôi người ta thì không biết )
NHung nhớ không thể rao bán , mà của đáng tội , bán chẳng ai mua
Thế gian họ cứ cười biết gì mình có đắng nay hay không chứ không cần phải cho
 
T

trinhluan

Người ra đi đầu không ngoảnh lại
Sau lưng thềm nắng lá rơi đầy


Ngày ấy, người cũng ra đi như thế, ra đi mà không hề ngoảnh mặt lại không thèm để ý cảm giác của tôi. U có biết cái cảm giác chia xa sao nó đau nhói đến thế, phũ phàng quá .không? Chắc U đâu có biết, ra đi không hề ngoảnh mặt lại cơ mà.

Sau lưng U là một con người đang đứng đấy, chờ đợi, U quay lại nhưng rồi cũng tuyệt vọng bởi U đã quyết bước đi

Nhớ em đêm từng đêm, nhớ em đêm từng giờ
Chờ một tiếng yêu em sẽ quay về
Sưởi ấm trái tim cô đơn từng ngày
Loay hoay từng đêm không biết về đâu
Nếu như một ngày mai em không quay trở lại
Thì lòng vẫn yêu em mãi không thôi
Khi đã yêu một người nguyện lòng yêu mãi không thôi
Sẽ chẳng đổi thay dù biết em không về!

Đã có bài hát nào đó cũng giống với tâm trạng của tôi U ạ.

Tôi đã nhớ rất nhiều và lẩm bẩm hát theo nó, U có biết không, chính vì bài hát đó mà tôi đã nghe từ 12h đêm cho đến 6h sáng mà tôi cảm thấy không chán gì cả.

Nhưng biết sao được!

Đưa người ta sao không đưa qua sông
Sao có tiếng sóng ở trong lòng
Bóng chiều không thắm không vàng vọt
Sao đầy hoàng hôn trong mắt trong
 
C

cukhoai_1991

Tống Biệt Hành là bài thơ tôi thích nhất trong cả cuốn giáo khoa văn ,mặc dù nó chr là bài đọc thêm ,nhieeuf khi thấy mình có cùng nỗi niềm với người li khách
 
T

trinhluan

rất chi là tiếc ở học ở bên ban tự nhiên không được học bài này, nhưng cũng rất thích khi cô giáo đọc thêm qua cho biết khi đi học đội tuyển.

Tớ cũng rất thích bài thơ này
đặc biệt là khổ đầu


bài thơ Ông Đồ của Vũ Đình Liên cũng rất hay phải không?
 
C

cukhoai_1991


nặng nỗi lòng hoài cổ
Lá bàng rơi trên giấy
Ngoài trời mưa bụi bay
Nho học suy tàn , ông đồ chỉ còn là lớp người xưa cũ , lớp người của vẻ đẹp truyền thống xưa mà chúng ta cần gìn giữ
 
J

jun11791

Mình còn nhớ năm thứ nhất đại học, mình chỉ cần đổ 10 nghìn xăng là chiếc “rim” chiến đã có thể lòng vòng Hà Nội gần một tuần mới hết. Hình như giá xăng lúc đó chỉ vào khoảng 4,5k/1lit.

Xăng chưa bao giờ có trong danh mục những thứ “xa xỉ” trong cuốn từ điển của mình.

Nhưng, có lẽ cái ngày 21/7 sẽ là một ngày không thể nào quên . Bình minh sớm hơn mọi ngày vì lúc đó mới 10h sáng, mình mở yahoo ra. Hic, 10 đứa bạn thì có 9 đứa để status “mong muốn tìm đến cái chết”, 1 đứa để “bán xe máy”. Biết ngay có chuyện chẳng lành, mở vội một trang web: “ặc ặc… xăng tăng lên tới 31%”. Suy nghĩ thoáng qua đầu mình: “Chết hay là sống”. Nhưng hình ảnh của bộ phim “Cuộc sống tươi đẹp” của Roberto Benigni giúp mình đứng vững trong giây phút đó.

Nắn nót điền vào cuối sổ xa xỉ của mình từ: xăng!

Ngẫm đi, rồi nghĩ lại, cũng thấy tội mấy “Bộ” ghê vì họ đã “cắn răn” chịu đựng thiệt hại trong mấy năm qua. Chắc các ông ấy xót tiền nhà nước còn hơn tiền nhà mình. Thôi thì, họ cũng đau lắm khi đưa ra quyết định tăng giá xăng. Đó cũng là biện phạm nhằm “giảm” lạm pháp, và nhất là hiện tượng “tuồn” xăng sang Lào và Campuchia.

Mình nên vui, vì từ nay chắc chắn sẽ không còn những từ “hù dọa” đã thành “cửa miệng” của những tay đầu gấu: “tao sẽ mang xăng đốt nhà mày”. Mình nên vui vì có thể, đường sẽ vắng bóng những chiếc xe “xịt đầy khói” khiến cho người ta có cảm giác giống như Tôn Ngộ Không đang bay lên thiên đình.

Từ giờ mình sẽ ở nhà làm việc thay vì lên cơ quan đển lấy tiền chấm công 15k một ngày. Tính ra thì nó không đủ để mình háo hức như thế.

Cuối cùng, trong cái ngày mà xăng lên giá này, mình sẽ ngưỡng mộ đại gia nào phi xe vào cây xăng và hét lên: Đầy bình!

:)) giọng văn đầy dí dỏm!

Tăng giá xăng nhg may mà mấy ông chưa tăng giá vé buýt.

Mà tăng giá xăng cũng có gì là đáng lo đâu nhỉ, thậm chí còn có ích là đằng khác. Như anh gì đã nói ở trên, " vì từ nay chắc chắn sẽ không còn những từ “hù dọa” đã thành “cửa miệng” của những tay đầu gấu: “tao sẽ mang xăng đốt nhà mày”. Mình nên vui vì có thể, đường sẽ vắng bóng những chiếc xe “xịt đầy khói” khiến cho người ta có cảm giác giống như Tôn Ngộ Không đang bay lên thiên đình".

Ngoài ra, có rất nhiều lợi ích nữa là đằng khác:

- Lợi ích về giao thông: Ko còn tình trạng kẹt xe máy, mà thay vào đó là tình trạng kẹt xe... đạp

- Lợi ích kinh tế: Tiền gửi xe đạp cũng rẻ hơn. Đi xe buýt tốn 50k - 80k / tháng. Trên xe buýt có máy lạnh, "ca nhạc theo yêu cầu"; mưa ko ướt, nắng ko đen da, kẹt xe ko phải ngửi khói, tha hồ ngắm trai (gái) đẹp mà ko lo tông phải cột điện,...

- Lợi ích thời trang: Đi xe đạp đỡ phải đội mũ bảo hiểm bí bách còn gì, "tóc gió thôi bay".

- Lợi ích sức khẻo: Đi xe đạp sẽ giúp ta tập luyện cho cơ chân thêm săn chắc, loại bỏ lượng mỡ thừa trong cơ thể, cho một thân hình cân xứng

- Các anh dc dịp chở bạn gái đi bon bon trên con đường rợp bóng liễu rũ. Vừa đi vừa hát cho nhau nghe. Tóc nàng tung bay trong gió. Tiếng cười tan vào trong gió thoảng thoảng mùi hương cỏ. Trong đầu du dương theo bài "Xe đạp" êm ái ;;) ;;) ;;) ;;) ;;)

- Các anh cứ viện cớ xăng tăng giá, ko đi xe máy, đi bộ. Rồi dụ cho các nàng đi mấy vòng Hồ Tây, cho nàng mỏi chân để dc cõng nàng về ( như phim HQ í )

- Loại hình skate để di chuyển trên các con phố cũng dc phổ biến hơn

- ...
 
Top Bottom