TẠP VĂN!

M

money_22

Đôi chút vui về bài thơ "Sóng" , Xuân Quỳnh viết:

" Sóng bắt đầu từ gió
Gió bắt đầu từ đâu
EM cũng ko biết nữa
Khi nào ta yêu nhau"

Điều gì sẽ xảy ra khi XQ biết dc nguyên do tạo ra gió, thì liệu XQ có biết dc nguồn gốc của t/y, & bài thơ "Sóng"có ra đời? :p (Nói vui) xét dưới khía cạnh vật lý + địa lý thì gió sinh ra khi có sự chênh lệnh áp suất giữa các khối khí thuộc các khu vực khác nhau. Gió bắt đầu từ nói có áp suất lớn (nhiệt độ thấp) thổi đến nơi có áp suất thấp (nhiệt độ cao). Vì thế gió thg` có tính chất mát dìu dịu. Nếu thế khi xét từ góc độ văn học thì bạn nghĩ t/y đến từ đâu ? ;))

(Nói vui tiếp) "Nhưng không có sóng có khi nào mình đến bờ không nhỉ?" --> câu nói này của money_22 ko oàn toàn đúng. Vì mặt nc' ko hề biết đi tới bờ. Sóng chỉ là 1 dạng dao động lên xuống dọc phương truyền sóng của các phân tử nc' & do liên kết giữa chúng có 1 khoảng trống nên chúng ko hoàn toàn nằm sít nhau nên việc truyền sóng chính là việc truyền năng lượng giữa các phân tử nc' , làm cho các phân tử nc' bên cạnh dao động theo. KHi gần đến bờ, các phân tử gặp vật chắn là bãi đất bồi phía dưới nên dao động này dần dần giảm biên độ & dao động tắt dần, nên ta có cảm giác các con sóng luôn chạy vào bờ. Cho nên ko phải cái j` ở biển cũng dạt vào bờ cả, nó có thể theo chiều gió mà ra luôn cửa biển, ngấm nc' & chìm sâu dưới đáy đại dương. Nhg thg` vật gì nhẹ & ít thấm nc' thì dạt vào bờ.

(văn phong của 1 kẻ học ban A mà thi ban D đấy :p)

Ặc! Kinh quá, đỡ không nổi:)) :))
Chính xác theo kiến thức Địa lí mà Ngân biết ấy thì sóng là sự vận động tại chỗ của nước;) ( ở đây tớ ko nói gì đến gió nên đừng có vác gió vào mà nát tớ nhá:p, càng chẳng nói gì đến "Sóng" của Xuân Quỳnh cả:p ).
Sóng ko xô bờ vậy cái gì khiến chiếc thuyền lênh đênh trên biển, chiếc phao tắm cứ thích dạt bờ? Khoan hãy nói đến những vấn đề Địa lí hay Lí học, từ thực tế cuộc sống để cảm nhận và đúc rút, hình như mọi thứ đơn giản và dễ hiểu hơn nhiều;)
Ở đây tớ dùng hình ảnh mang tính chất so sánh đơn thuần, dám cá là đọc lên ai cũng hiểu. Vì thế không có chuyện đúng sai mà chỉ có chuyện mọi người nhìn nhận và hiểu ntn nào;). Ngân không hoàn toàn đúng? Ok! ;) Vì mọi giá trị thuộc về cảm nhận vốn dĩ chỉ là đáp án xấp xỉ, không có con số chính xác bao giờ;)
Hơ, mệt! Mồ hôi tuôn như tắm, muốn đi biển kinh:))

 
M

money_22

=>Nếu như Xuân Quỳnh biết nguyên do sóng bắt đầu từ đâu thì bà sẽ có cảm giác khác và lúc ý sẽ viết một bài thơ khác không phải là sóng thì sao?
UHm thì biết là sóng bắt đầu từ những khối khí áp suất cao=> Nếu như theo cậu trong văn học thì tình yêu nó bắt nguồn từ đâu? Sẽ là câu trả lời rất khó bởi nhà thơ Xuân QUỳnh còn không biết tình yêu nó đến với mình tự khi nào
'Sóng bắt đầu từ gió
Gió bắt đầu từ đâu
Em cũng không biết nữa
KHi nào ta yêu nhau"
=>Nếu như Xuan Quỳnh giải thích được gió bắt đầu từ đâu thì chắc chắn rằng bà sẽ trả lời được tình yêu của mình bắt đầu tử đâu?
=>Tớ nghĩ ý của NGân không phải bắt nguồn từ bài thơ Sóng mà ý của Ngân nói rằng mọi khó khăn gian khổ, con người ta sẽ vượt qua được nó để đi đến bến bờ hạnh phúc=>Chứ không phải sóng đến bến bờ=>Đúng không Ngân?

=>Đôi khi ra biển ta sẽ thấy những con sóng nó đi đến bờ chứ nhỉ? Cái này thì chịu, tớ chưa ra biển mới chỉ nhìn qua tivi thôi!he he he

>>>> Đúng làn bạn mình!
Chuẩn không cần chỉnh;)
(Note với Luân: Thái Bình có biển đấy=));)), hơ hơ nhưng mà tớ cũng chưa đi biển Đồng Châu quê tớ bao giờ=)), tại thấy người ta bảo đẹp "dã man" ;)). Bao giờ về TB rủ Quỳnh làm 1 chuyến đi;) )
 
D

dung_92bn

Tự nhiên thấy tức giận với người đó
****** đi mất
bực cả mình
cố gắng lắm rồi
nhiều lúc vui thì vui thật nhưng lắm lúc hai đứa bực mình nhau

anh đã không muốn hai đứa mình giận dỗi gì nhau
nhưng tự nhiên em làm anh thấy bực
đang trong giai đoạn ôn thi đại học mà tâm trí nó cứ rối bời!
Kiến thức thì đã nhiều lại chuyện này xảy ra
chết mệt
=>Mai chấm dứt ol ở nhà tụng kinh được không đây
khó thế!


Đã hứa không giận nhau rùi thì còn giận làm chi.
Có j bực thì phải nói ra cho người đó còn bít chứ, bít thì ng` ta còn bít sai mà sửa chứ cứ giấu trong lòng thế rồi giận rồi hok nói với họ để đến lúc họ lại giận lại hok thấy mjnh kì sao. Có bít rằng khi mjnh giận ng`ta như thế thì ng` ta sẽ buồn như thế nào hok, dã yêu nhau thì hãy thẳng thắn với nhau chứ sao lại như vậy.
Người đó đâu mún như thế đâu cơ chứ, nếu đc hãy làm hoà đi. Họ cũng hok mún ai kia của mjnh như vậy đâu
 
T

trinhluan

Đã hứa không giận nhau rùi thì còn giận làm chi.
Có j bực thì phải nói ra cho người đó còn bít chứ, bít thì ng` ta còn bít sai mà sửa chứ cứ giấu trong lòng thế rồi giận rồi hok nói với họ để đến lúc họ lại giận lại hok thấy mjnh kì sao. Có bít rằng khi mjnh giận ng`ta như thế thì ng` ta sẽ buồn như thế nào hok, dã yêu nhau thì hãy thẳng thắn với nhau chứ sao lại như vậy.
Người đó đâu mún như thế đâu cơ chứ, nếu đc hãy làm hoà đi. Họ cũng hok mún ai kia của mjnh như vậy đâu

=>Ai đã gieo vào vòng nỗi nhớ
Để đêm ngày thao thức nhớ mong
Ai có biết những đêm anh không ngủ
Trằn trọc hoài vì nỗi nhớ thương!
 
M

money_22

=>Ai đã gieo vào vòng nỗi nhớ
Để đêm ngày thao thức nhớ mong
Ai có biết những đêm anh không ngủ
Trằn trọc hoài vì nỗi nhớ thương!

Để tớ "biện hộ" cho người ấy;) giúp Luân ;))

Một bài thơ của Đức- tựa đề " NGỐC"

Em bảo anh đi đi
Sao anh ko đứng lại
Em bảo anh đừng đợi
Sao anh vộ về ngay

Ôi lời nói gió bay
Đôi mắt huyền đẫm lệ
Sao mà anh ngốc thế
Không nhìn vào mắt em

>>>>>Luân này Đôi khi vô tình các chàng vẫn ngốc thế chăng? Hay bởi sự giận dỗi to đùng mà làm người ta phải khóc? ;)
Tớ nói thế thôi!:p
He he, tuần mới tốt lành cho 2người;)
 
J

jun11791

buôn chuyện tiếp

Hí hí hôm nay đi lấy phiếu báo thi vui quá đi mất

Hôm 12.06, nhận dc tin nhắn của bạn rằng đã có giấy báo thi, nhg 2 đứa định 18.06 đi xem kết quả thi mới đi lấy. Nhg hôm qua tự dưng mình nghĩ thế nào lại quyết định đi lấy hôm nay.

15.06 : hẹn nhau 9h30 mà tới 9h42 mới tới trg` (tại ông xe bus độc ác lại bỏ bến, hè rồi mà vẫn bỏ bến như hồi hs còn đi học :(( ). Bạn lại gọi. Thế là vẫn như mọi khi đi học, phải chạy đến trg`. Đến nơi chẳng thấy tăm tích nó đâu, nghĩ chắc nó lấy rồi về trc' rồi. Lại lọc cọc đi lên phòng lấy giấy. Cái cầu thang này mình đã ko đặt chân lên từ hôm 20.05. Nhìn lại đồng hồ, ồ 26 ngày rôi.... Nhanh ngỡ ngàng.

Vào phòng lấy, nhanh thế, ký cái là xong, kiểm tra lại 1 tí. Nhanh quá, tự dưng chưa muốn về, thế là nán lại xem vu vơ mấy cái giấy dán trên bảng gần phòng đó. Thấy tên 2 đứa bạn trg lớp trg dnah sách thủ khoa toán & lý của trg` (hihi tự hào lây ;)) Bạn mình giỏi quá >:D< ). Đang đọc nghe giọng ai quen quen. Chạy ra phía cầu thang. Ôi trời đám bạn đây mà, mừng quá tự dưng ko hẹn lại gặp, đúng là n`"ý tưởng lớn gặp nhau" hay "thần giao cách cảm" ;)) Phải đến 6 đứa. Bây giờ mới cảm thấy "biết ơn" ông lái xe hồi nãy vừa bỏ bến, nếu đến sớm hơn chắc mình ra về mà ko gặp tụi bạn :)>-:)>-

Vào phòng buôn chuyện với tụi bạn. Náo loạn hết cả lên. Phòng cũng chỉ có tụi này mà thôi. 1 lúc sau thì con bạn vừa hẹn mới đến. Thì ra nó đợi chỗ khác, thế mà cứ tưởng nó về rồi. Xém xíu thì thi cùng nó (tại mình với nó đăng kí cùng trg` nhg lại ko thi cùng nơi, nó lại thi chỗ ngay gần nhà mình mới chán chứ X( ) .

Ngồi 1 lúc, bạn T lại đến. Ai cũng nhìn nó ngạc nhiên --> :-o Vì nó đi du học TQ luôn nên chỉ cần tốt nghiệp thôi. Thg` Giang vừa bảo nó bay rồi, mới dứt lời thì nó xuất hiện (cái này ng` ta gọi là "Vừa nhắc Tào Tháo, Tào Tháo tới" hay tiếng anh là "speak of devil" >:) ). Thầy phụ trách trả hồ sơ lại hỏi nó như bình thg`: "Nào, em tên j`, học lớp nào?". Nó cũng đi đến, khai tên, khai lớp thôi. Lúc này bọn mình mới hỏi chuyện:"Thế mày định thi đh nữa ah, ko đi TQ ah?". Nó bảo:"Ko", mặt ngơ ngơ như ngỗng ỉa. "Thế sao mày còn đến đây? Sao mày bảo đã bay rồi mà?". Thầy giáo nghe dc, hỏi, "Thế em có đăng kí đh ko?". Nó bảo:"Hình như là ko ạ". Ối trời cả bọn phải nó là... như thế này này --> =)) . Thì ra nó tưởng hôm nay có kq tn rồi nên mới đến. Thế mà cũng gặp dc cả bọn ở đây :)

Ngồi 1 lúc, có 1 đám ở lớp khác đến, thế là cả bọn phải đi về. Đi xuống cầu thang lại gặp 1 đứa phóng xe đến.

Ra cổng trg` chờ, lại gặp thêm 2 thg` nữa. Bọn bạn: "Ah L "hâm" ! Đến rồi ah? L' đâu? Sao lại để em í bơ vơ 1 mình ở nhà mà ko chở đến đây luôn" - "Đằng nào chẳng tiện đg`" - "Ờ, đằng nào chẳng gần nhà". Ah thì ra nó vừa cưa đổ xong bạn L' xinh & ngoan hiền nhất lớp \\:D/ Mình nhớ có lần đi với L' trên xe bus, có 1 thg`nhìn ăn mặc có vẻ bụi bụi, quậy quậy. Thế mà mới nhìn thấy L', mặt cứ ngẩn ra :)) Làm mình nhớ tới câu hát "Thoáng thấy bóng dáng em ngoan hiền, tim anh lặng giữa phố đông ng`" ;)) Khổ thân nó, cưa mấy "em" rồi mà mãi ko thành, ko ngờ bây giờ mới nghĩ tới " em L' " hoa khôi lớp, gần thế mà bây giờ mới nghĩ đến. Các "phi vụ cưa gái" của nó chẳng bao giờ tồn tại dc lâu. Phi vụ gần đây nhất là hồi sắp ra trg`, tại nó nhắn tin nhầm sang máy mình. Eo ôi, lời lẽ "cưa gái" có khác, chẳng bù trg lớp thì đối xử thô bạo với bạn bè, chẳng bạn nữ nào mà ko 1 lần bị nó "đàn áp" (dĩ nhiên là trừ L' ra ;)) ). Mà bây giờ lại đã là ng` khác, chà, chẳng hiểu lần này với "em" L' có dc lâu ko đây? ;;) ;)) :khi (62):

------------

Nói chung hôm nay vui quá. 26 ngày sau lại gặp lại nhau 1 cách tình cờ (trừ hôm đi chơi + lễ ra trg`) cả đám phải đến 12/50 ng`. Càng ngày mình thấy mình càng có duyên với lớp. Hồi lớp 10 học lớp khác. Sau 1 thời gian học, thấy lớp đó ganh đua tranh giành nhau từng con điểm 1, mà tính ai cũng "keo keo" kiểu j`, "sợ" quá, xin mẹ chuyển qua lớp khác với lý do là chuyển ban. Mà chuyển từ ban AB sang ban A cũng có khác j` nhau, đằng nào mình chẳng quyết định thi ban D. Và lớp mới mình chuyển qua này thực sự là 1 quyết định đúng của mình :> Bây giờ mới để ý, 26 ngày nữa là đã thi xong tất tần tận các khối & lúc đó mình đang làm j` nhỉ :-? He he đải điểm thi là trg` mình ước muốn thi vào nhg mẹ lại ko cho thi, nhg thật là duyên khi mình lại dc bc' chân vào sân trg` đó, dù ko dc chính thức học ở đó :p

:khi (128)::khi (128)::khi (128)::khi (74)::khi (74)::khi (74):
 
Last edited by a moderator:
M

meoluoi_9x

ai bảo nhìn trời mưa là j

Lâu lắm rồi mới lại thấy mưa.Mưa.Xua tan cái nòng nực, oi ả ngày hè.Nhưng cũng chính mưa mang lại cho ta 1 cảm giác buồn khó nói.Mưa.Ngồi bên cửa sổ ngắm mưa, để cho những hạt nước nhỏ bé thánh thiện hắt vô đôi mắt.Chợt giật mình nhận ra, hình như đã từ lâu ta bỏ thói quen ngồi ngắm mưa rơi.Mưa mùa hạ, những cơn mưa đầu tiên đã gõ cửa.Mưa, như những chùm phượng vĩ đỏ, báo hiệu hè về, lại kéo theo cả mùa thi cử bận rộn.Có còn đâu thời gian thả mình theo những giọt mưa nhỏ.Mưa rơi nhẹ, rơi chậm,nhưng mưa đâu có biết thời gian không trôi chậm như mưa?
Qua 1 khung cửa nhỏ, cô bé thả mình theo những giọt nước trong veo.Đã có 1 thời, em hồn nhiên nghịch những giọt nước nhỏ.Pa má, hay tất cả đều gọi chúng là hạt mưa, riêng em lại thấy chúng như hạt ngọc.Hạt ngọc lấp lánh, phản chiếu ánh nắng của buổi chiều hè.Hạt ngọc chứa đựng trong đó sự trong trắng, tinh khôi của đất trời.Hạt ngọc chứa cả tuổi thơ em vui đùa dưới hiên nhà cùng bè bạn.H đây, hạt ngọc ấy trở thành nỗi hoài niệm về 1 khoảng thời gian vô định nào đó.Em gửi trong cơn mưa nỗi niềm tâm sự, gửi trong mưa những con thuyền giấy gấp vụng.Mưa rơi, cho cả nước mắt em rơi.Vị mặn của nước mắt sao khó khăn, không ngọt lành như cơn mưa em vẫn biết?Ở nơi nào đó, em biết vẫn có cô bé ngồi ngắm mưa cùng em, im lặng nhưng thấu hiểu.Tình bạn đẹp dù xa vời khoảng cách địa lí vẫn không làm chia rẽ em.Ấy ơi, ngồi ngắm mưa, tớ nhớ ấy.Nhớ cả tuổi thơ với ấy.H này, ở nơi xa, ấy còn nhớ j không?
 
J

jun11791

Lâu lắm rồi mới lại thấy mưa.Mưa.Xua tan cái nòng nực, oi ả ngày hè.Nhưng cũng chính mưa mang lại cho ta 1 cảm giác buồn khó nói.Mưa.Ngồi bên cửa sổ ngắm mưa, để cho những hạt nước nhỏ bé thánh thiện hắt vô đôi mắt.Chợt giật mình nhận ra, hình như đã từ lâu ta bỏ thói quen ngồi ngắm mưa rơi.Mưa mùa hạ, những cơn mưa đầu tiên đã gõ cửa.Mưa, như những chùm phượng vĩ đỏ, báo hiệu hè về, lại kéo theo cả mùa thi cử bận rộn.Có còn đâu thời gian thả mình theo những giọt mưa nhỏ.Mưa rơi nhẹ, rơi chậm,nhưng mưa đâu có biết thời gian không trôi chậm như mưa?
Qua 1 khung cửa nhỏ, cô bé thả mình theo những giọt nước trong veo.Đã có 1 thời, em hồn nhiên nghịch những giọt nước nhỏ.Pa má, hay tất cả đều gọi chúng là hạt mưa, riêng em lại thấy chúng như hạt ngọc.Hạt ngọc lấp lánh, phản chiếu ánh nắng của buổi chiều hè.Hạt ngọc chứa đựng trong đó sự trong trắng, tinh khôi của đất trời.Hạt ngọc chứa cả tuổi thơ em vui đùa dưới hiên nhà cùng bè bạn.H đây, hạt ngọc ấy trở thành nỗi hoài niệm về 1 khoảng thời gian vô định nào đó.Em gửi trong cơn mưa nỗi niềm tâm sự, gửi trong mưa những con thuyền giấy gấp vụng.Mưa rơi, cho cả nước mắt em rơi.Vị mặn của nước mắt sao khó khăn, không ngọt lành như cơn mưa em vẫn biết?Ở nơi nào đó, em biết vẫn có cô bé ngồi ngắm mưa cùng em, im lặng nhưng thấu hiểu.Tình bạn đẹp dù xa vời khoảng cách địa lí vẫn không làm chia rẽ em.Ấy ơi, ngồi ngắm mưa, tớ nhớ ấy.Nhớ cả tuổi thơ với ấy.H này, ở nơi xa, ấy còn nhớ j không?

"Thời gian trôi sau cánh cửa" - thời gian trôi qua, đóng lại 1 cánh cửa cuộc đời để mở ra 1 cánh cửa mới. Duy chỉ có MƯA là vẫn thế thôi, dù ta có lớn lên, dù 1 lúc nào đó ta chợt lãng quên. Mưa vẫn ko giận hờn, Mưa vẫn đến như đã hứa, 1 lời hứa son sắt thủy chung. Và rồi, tình yêu ấy dành cho Mưa dg` như không có tuổi, dù mỗi năm, ta lại cảm nhận Mưa 1 khác.

bấm vào ----> "MƯA BÃO" để nghe bài hát

Tớ muốn nhìn Mưa theo 1 góc độ khác hơn.

….

Người đổ lỗi cho Mưa rằng Mưa bẩn, Mưa gây ra ngập lụt. Nhưng Người nào có biết Mưa đang nói cho Người biết Người đã tác động xấu đến môi trường như thế nào. Người trách móc Mưa rằng đang giờ tan tầm mà lại Mưa thế này. Nhưng Người có biết không, đó là khoảnh khắc hiếm hoi quý báu mà Mưa mang tặng cho Người trong cuộc sống đầy xô bồ mưu toan này đấy. Người cấm không cho trẻ chơi dưới Mưa nhưng Người có biết không, Mưa là liều thuốc kháng sinh tuyệt vời,…

“Trời đã òa cơn mưa
Vườn run lên trong nước mắt trẻ thơ.
Mắt em ướt nhòa sung sướng
Nước rửa sạch bụi đường trên trán
Tóc hóa thành dòng suối màu đen
Những chậu thau đồng lanh canh dưới hiên.
Những mái tôn ào ào nước dội
Trẻ hò reo, xe bóp còi inh ỏi
Đường thành sông nước xiết trôi băng
Những cánh hoa kim phượng như những chiếc thuyền vàng.
Chở niềm vui đơn sơ, kì lạ.
Mưa rộng dài xóa những nỗi lo riêng”


(Lưu Quang Vũ)

Thật hạnh phúc khi Việt Nam là 1 nước nhiệt đới, có Mưa chở che. Mưa đánh tan ô nhiễm, trả lại cầu vồng 7 sắc cho quê hương xứ sở mình. Và ánh mắt trẻ thơ long lanh giọt mưa. Đứa trẻ ngủ ngoan trong vòng tay Mưa yêu thương. Mưa đã khóc cho sự ra đi của vị Cha già kính yêu của nhân dân Việt Nam ("Suốt mấy hôm rày đau tiễn đưa/Đời tuôn nước mắt/Trời tuôn mưa" - Tố Hữu) Nhưng Mưa hứa sẽ luôn ươm mầm cho lứa cây non sinh sôi nảy nở, gìn giữ đất đai quê hương. Mưa đem đến nước ngọt cho chiến sĩ nơi đảo xa. Mưa hóa thành axit đầu độc kẻ ngoại xâm,… (cái này nói toạc móng heo ra là viết về vấn đề Trường Sa, Hoàng Sa)

“Các tường nhà trong một sắc áo chung
Chùm vải sẽ sai mận sẽ hồng
Cửa kính ướt sẽ thành gương trong trẻo
Tất cả sẽ giản đơn, chân thành, dễ hiểu
Trên đất đai từng đau khổ của ta”


(Lưu Quang Vũ)

Thế đấy, “dịu dàng và trí tuệ”, hào phóng và bao dung – chính là Mưa……

 
Last edited by a moderator:
T

trinhluan

NỖI NHỚ BẮT NGUỒN TỪ MỘT CƠN MƯA!
Hai năm rồi những dòng kí ức và cả những kỉ niệm về một ngày nào đó cũng đã trôi xa. Đối với em tôi không biết kỉ niềm và những tình cảm mình dành cho em như nào, tôi cũng không biết tình cảm em dành cho tôi!
Nhớ tới cơn mưa, tôi nhớ tới kỉ niệm ngày ấy, dòng chữ phai nhòa trên cát, biển hay là những cơn mưa đang xóa đi những dấu chân in hằn trong một chút kỉ niệm của một thằng con trai khờ khạo đã qua rồi thời học sinh.
Tôi nhớ em, nhớ tới những cơn mưa của mùa hạ tôi nhớ những con phố của Hà Nội, những đợt mưa rào đi trên phố qua những hàng cây của đường thanh niên...Cơn mưa ấy có bóng dáng của hai đứa học sinh. Hai chúng nó ướt đãm người đành phải trú ở gốc cây bên đường. Những cái cười thật nhẹ và cả những cái nắm tay thật nhẹ nhàng xao xuyến.
Cơn mưa ấy nó thật lâu và êm dịu, nhẹ nhàng và nồng thắm như trong sáng đến thánh thiện của tình yêu tuổi học trò.
Cơn mưa năm ấy đã trôi xa, đã đi về miền dĩ vãng tự bao giờ để lại trong anh một nỗi niềm tiếc nuối.
Có phải cơn mưa xóa đi những kí ức và có thể nào cơn mưa làm cho lòng người buồn hơn.
Có những kỉ niệm và cả những cơn mưa không bao giờ phai nhạt, có những miền kí ức đi qua và để lại trong anh một nỗi niềm khó nói.

Nhớ cơn mưa là nhớ tới một miền dĩ vãng
 
T

thao_my

Mưa

_ Nè , thi tốt nghe nhóc !

Con nhỏ leo xuống từ cái xe đạp cọc cạch - cà tàng của anh , khuôn mặt tỏ vẻ ngái ngủ thấy rõ , cũng đúng thôi hôm nay nhỏ thi đại học mà . Chà , đúng là ngày quan trọng của cuộc đời nhỉ .
Hôm nay , ba mẹ nó đi công tác - một hợp đồng “ cực kì quan trọng “ đến tận cả trăm triệu
_ Biết rồi , khổ lắm nói mãi . Anh nói suốt cả năm trời mà chưa thấy chán - ko thấy mệt sao ? - nó chu mỏ phụng phịu
Anh ko trả lời , chỉ cười cầu hoà với nó . Mà cũng chỉ có anh chàng ngốc như anh mới chịu nổi cái tính cách quái gở , những sở thích vô chừng của nó mà thôi .
Mà kể ra cũng lạ thật , đến tận hôm nay là tròn một năm - sáu tháng - 15 ngày nó vẫn ko hiểu vì sao anh lại để ý nó & nó lại yêu một người như anh .
Anh đâu có đẹp trai , tướng tá cũng bình thường ( anh có phần hơi bị thư sinh nữa ) . Anh chẳng có nhiều tiền lại đang là sinh viên năm nhất phải đi làm thêm mới trang trải nổi cuộc sống ở thành phố gạo châu củi quế này . Ko nhà lầu , chẳng xe hơi thậm chí là một chiếc xe đạp tử tế cũng ko có làm sao xứng với vị “ đại tiểu thư “ như nó .
Vậy mà , con bé vẫn yêu anh
Nó yêu anh ko hề tính toán thiệt hơn , nó khoái tiếng lọc cà lọc cọc của con ngựa sắt cũ kĩ anh hay cưỡi . Bằng con ngựa ấy , ngày ngày anh vẫn chở nó đi học - đi dạo phố .
Lần đầu tiên , anh cho nó biết hương vị của quán lề đường .
Lần đầu tiên anh cho nó biết cảm giác đi dưới cơn mưa bất chợt cho dù quần áo ướt như chuột lột .
Nó thích cả cây kem rẻ tiền anh mua , thích gói kẹo dẻo hình thú anh mua thứ mà bình thường nó chẳng bao giờ thèm đụng tới
Những bài học mà anh - gia sư kiêm người yêu của nó hướng dẫn thật là sinh động biết bao , anh cho nó rất nhiều - những cái ôm bất chợt chẳng cần có lý do , cây dù anh luôn cố dúi vào bàn tay con nhóc đãng trí chả bao giờ xem dự báo thời tiết như nó

_ Cầm đi !

Anh dúi vội cây dù vào tay nó , màu hồng - đấy lại thêm một lý do nữa để con nhóc như nó phải lòng anh . Anh lúc nào cũng ân cần , chu đáo . Biết nó thix dọc mưa nhưng lúc nào cũng lo nó bị bệnh
_ Anh coi dự báo thời tiết rồi , hôm nay mưa lớn lắm đó .... chắc chắn là em hông mang dù chứ gì ?
_ Thì có anh mang là được rồi , anh là dù của em mà - nó vừa cầm dù vừa cười khúc khích .
_ Này , con bé kia ... nếu ko có anh thì sao ?
_ Thì em sẽ dầm mưa về nhà . - nó trả lời tỉnh queo
_ Ngốc .. - anh cốc đầu nó , bàn tay trượt trên mái tóc đen dài óng ả . Bất ngờ , anh kéo nó vào lòng thật nhanh đủ để con bé cảm nhận mùi hương thân thuộc và ấm áp ấy .
_ Thi tốt hen , hôm nay mà qua môn này nữa là Ok đó nhóc con !
_ Ưhm , em nghĩ là mình sẽ đậu thôi ... vì có sư phụ như anh chỉ dạy mà - con bé tinh nghịch quàng cổ anh
_ Thôi mau vào đi , trễ rồi kìa ! nhớ là thi cho tốt đó .
_ Biết rồi , khổ lắm , nói mãi ...
Nó quay quảy bước vào phòng thi , miệng thì lẩm bẩm khó chịu chứ thực ra trong lòng “ zui “ lắm , cực kì luôn ấy chứ .
Đúng vậy , hôm nay nó phải làm bài thật tốt vì nó quyết tâm đậu chung trường với anh mừ ...
... Lúc ấy , nó và anh sẽ cùng đi học
.... Lại được đường đường - chính chính yêu nhau chứ ko phải trên cương vị thầy giáo & học sinh
_ Này , bé con .
_ Lại gì nữa hở ông lắm lời ? - con bé quay lại gắt gỏng .
_ Còn điều này nữa.... anh yêu em ...
Nó ngoẻn miệng cười thật tươi ... vẫy tay chào anh , anh đúng là đồ ngốc ngốc nhất thế giới
Nhưng mà ... ngốc rất dễ thương
Và tên ngốc đó , luôn đứng chờ cho đến khi nó đi khuất hẳn ., cho dù nó ko hề quay lại nhìn

Trời đúng là có đổ cơn mưa , con bé đâu có mong trời mưa . Nó đứng nép sát vào một góc , bài thi của nó hôm nay phải nói sao nhỉ “ good” . Cứ nghĩ đến đó thôi là nó ko thể nhịn nổi nụ cười
Mà...
Trời mưa thế này chắc là con ngựa của anh lại giở chứng bất tử mất thôi ... và rồi anh lại đến trễ , nó sẽ lại giận dỗi vô duyên - sẽ lại bắt anh năn nỉ - cùng anh ăn kem và đi dạo dưới mưa
Nó bung cây dù hồng , miệng lẩm bẩm âm thanh của một bài hát quen thuộc mà nó chẳng còn nhớ rõ tên nữa . Bàn chân bé nhỏ bước theo nhịp tí tách ... tí tách của cơn mưa
Nặng dần ... nặng hạt dần ...
làm nó nhớ lại lần đầu tiên gặp anh
Một ngày trời mưa ... mưa rất to ....
Lần đầu tiên nó gặp một anh chàng sinh viên thật thà đến thế , và anh có lẽ cũng là lần đầu tiên gặp một con bé bướng bỉnh như nó .
Và lần đầu tiên anh tỏ tình với nó
Cũng lại là một ngày mưa , mưa giăng khắp phố phường - nhạt nhoà của khuôn mặt anh - khuôn mặt nó
Lần đầu anh nắm lấy bàn tay lạnh ngắt của nó , ôm nó vào lòng cho khỏi ướt .
Có đôi lần ... con bé tự hỏi có khi nào tình yêu của nó cũng kết thúc như cơn mưa ...
Có khi nào ko ?

Trời càng ngày càng tối , mưa càng ngày càng nặng hạt ... người càng ngày càng vắng , mọi người đã về nhà cả rồi.
Con bé nắm chặt cây dù trong tay , chờ đợi ... anh sẽ đến thôi mà .

“ Đây là chương trình thời sự đặc biệt của chúng tôi , lúc 4h30 chiều nay tại đã xảy ra một vụ tai nạn nghiêm trọng . Một chiếc xe buýt đâm vào 1 thanh niên đi xe đạp làm nạn nhân ngã xuống đường, gây tử vong ngay tại chỗ và gây ra ùn tắc giao thông hàng giờ liền , chúng tôi sẽ thông tin thêm khi có thông tin mới “


Trời mưa càng ngày càng lớn , con bé ngốc nghếch vẫn cứ đợi chờ
Vẫn mãi đợi chờ , một điều gì đó ....
Một người nào đó ...

I'm a big big girl
in a big big world
It's not a big big thing if you leave me
 
Last edited by a moderator:
M

meoluoi_9x

her, nhà mình hôm nay đc ngày ngồi viết về mưa à ;;).TRời tạnh rồi, có mưa nữa đâu :D
ý tưởng lớn gặp nhau nak :)
 
T

thuhientob

1năm,7tháng,xngay...
The lA cuoj cung mình cũng có được câu trả lơi`...1 nam 7 thang x ngay`...mình đã chờ đợi 1 câu trả lời du` biết rằng nó đơn giản chi? là 1 câu trả lơi`...
Tjm mih` nhu ngung` dap khj thay dt rung...jt' nhjeu` thj` mjnk` cung~ co' cau tra? loj`...co' the? voj' Bjeu no chanG? la gi het...chaG? co' y' nghja~ j` ca? nhung voj' mjnk` thy` khac'...
MJnk` da co' cau tra? loj` sau bao nhjeu ngay` song' trong su cho` doj...mot cau tra? loj` du? de? lam` am' long`...du? lam` dong luc buoc' tjep'...
Co' phai la qua kho khao. khong nhung su thuc mjnk` van yeu...yeu rat' nhjeu`...mjnk` ngoc' that...mjnk` la con be ngoc nhat the gian nay` mat'...Dang' le~ ra mjnk` nen wen...wen tu` lau oy` moj' dung'...the' ma`... 1 nam 7thanG'xngay`...mjnk` van~ cu' nho'...van~ cu' song' trong kj? njem...song' bang` kj? njem....
Mjnk` da~ chang con` la` mjnk`nua~...cu' buon` vu vo, gian hon` vo co' oy` co' luc' laj tu cuoj` mot mjnk`...mjnk` tro? nen ngoc' ngheck tu ngay do'...the' ma`...Bjeu van~ dj...van~ bo? roj mjnk`...Mjnk` khong track' j` Bjeu? het'...chua tung` track'...va se~ khong bao gio trach...Mjnk` ngoc lam phai khong...
Sau nay`...khong bjet co' yeu aj duoc nhu vay nua~ hay khong nhj?...kho' wa'...!
The' la jt' nhjeu`...thu' ma Bjeu danh cho mjnk` cung~ la tjnh` yeu...Mot dua' nhu mjnk` co' dang' bj nhu vay k nhj?...co'. CO' ma`...mjnk` dang' bj nhu vay ma`...du` cho mjnk` co' yeu thy` sao chu' ? yeu Bjeu? rat' nhjeu` thy` sao chu'...
MJnk` va` Bjeu...2 con nguoj`... 2 the' gioi'...2 cuoc song'...chang? co' djem? dung nao trong tam hon 2 dua' ka?...Vay nen ! khong den; duoc voj' nhau thy` cung~ de~ hieu? thoj...!
MJnk` chap' nhan...cau tra? loj` mjnk` da~ co'...tu` jo` khong phai? cho` doj nua~...se~ tot' hon rat' nhjeu`...
Cau mong cho nhung~ j` tot' dep nhat se~ den' voj' Bjeu...Hy vong ,nguoj` den' sau cung~ yeu Bjeu nhju` nhu Hien da tung yeu........
..............Lan` cuoj' cung` em noj':" EM YEU ANH"
ANh se~ la qua' khu'...tu` ngay` hom nay...
Em trinh trong tuye bo':" EM SE TIM CHO EM HANH PHUC MOI"
........CHUC" CHO CA? 2 DUA" DEU TIM THAY HANH PHUC"
...................ngan cuoj' dung cua? trai tim...em se~ cat anh vao trong do'.....!
 
T

thao_my

Thứ 3, ngày 16 tháng 6.
7:00 am.

Tôi ko nhớ mình đã chứng kiến cảnh tượng ấy như thế nào nữa, đến bây h tôi vẫn ko tin đó là sự thật- 1 sự thật rất khủng khiếp.

Tôi chỉ thấy 1 chiếc xe máy, trên xe là 2 đứa bạn thân. Chỉ có 1 khúc quẹo thôi, khúc cua tử thần quái ác đó. Rồi 1 chiếc xe tải 5tấn lao vụt qua, nhanh như chớp.

Tôi chỉ nghe thấy 1 tiếng rầm, cái xe máy văng ra, bể tan tành, dưới đất chỉ còn 2 đứa bạn tôi, nằm bất động.

Tôi chạy lại mà dường như tim nghẹt thở. Tôi đã sợ như chưa từng được sợ, sợ 2 đứa nó ......sợ lắm.!

Thư ơi! tao sợ lắm, mày tỉnh lại đi chứ, đừng làm bọn tao fải lo sợ nữa.
Lúc đỡ mày trên tay, tim tao như thắt lại khi thấy mày mình toàn là máu, nằm im, bất động.
Lúc đưa mày vô cấp cứu, bác sĩ nói có tai biến cần phải kiểm tra, tao dường như bần thần,
Con Quỳnh khóc nhìu lắm, Thư tỉnh lại đi, đừng có nằm im như thế nữa.!
Tao sợ lắm.! Biết ăn nói sao với ba mày bây h.

Mày nhất định phải tỉnh lại, khỏe mạnh. Thằng Tuấn chỉ bị xây xác thôi, chỉ còn mình mày đấy.
Đừng làm bọn tao phải sợ thêm nữa, nghe Thư.!
Bọn này vẫn luôn bên cạnh mày , chờ mày tỉnh lại.

Tao sợ, sợ lắm mày ơi. Mau tỉnh lại đi nhé, tao van xin mày đấy.! :(( :(( :((

1 ngày thật tồi tệ.!
 
M

meoluoi_9x

18/6
lại 1 ngày nữa trôi qua.Tôi cảm thấy như có j đó mất mát, hụt hẫng dần.Có j đâu, chỉ là thấy hơi lạc lõng khi ở đây chỉ còn 1 mình.Vừa ngày hôm qua thôi, vừa phải ra sân bay chia tay đứa pạn thân đy định cư nước ngoài.Đáng lẽ phải mừng cho nó mới phải.Thế mà ko làm đc.Úp mặt vào cánh cửa phòng chờ, nhìn với vào thôi.Bóng nó xa dần, thấy nó cứ ngoái lại.Giá mà lúc đấy can đảm lên 1 chút xíu, đến sớm hơn chút xíu, có lẽ đã đưa đc cho Pin con gấu bông.Tìm mãi khắp thành phố, nhờ người mua về, định tặng pạn nhưng cuối cùng, nó vẫn yên ổn trong góc tủ nhà ta >"<.Chả bik nói j đâu Pin ạ.Chỉ bik chúc Pin lên đường vui vẻ, thượng lộ bình anh.Ổn định bên ấy nhớ call về cho mèo nhớ >"<.Mèo iêu Pin nhứt, cả Kul cũng ko iêu Pin = mèo đâu ^^ Mèo chẳng pùn lắm đâu, chỉ mún mãi thấy Pin cười.Thế là ước mơ đoàn tụ gđ cụa Pin thành hiện thực ùi đóa.Chúc Pin mãi xynk tươi, cười nhiều lên Pin nhé.Mèo thjc nhìn Pin cười, thích đc nghe Pin kể chuyện lớm lớm đóa.Có hn cũng chỉ đc chơi với mình mèo nhé ^^
Good luck, BFF!!!!!!!!!!!!!!!
 
J

jun11791

"Sở Giáo dục và Đào tạo tỉnh Nghệ An vừa có quyết định khen thưởng hai em Lữ Đức Quân và Tăng Ngọc Dũng vì đã sẵn sàng hy sinh quyền lợi bản thân để cứu người.

“Nghĩa cử cứu người gặp nạn của các em rất đáng biểu dương”, ông Nguyễn Trọng Hoàn, Phó Chánh văn phòng, Sở Giáo dục và Đào tạo Nghệ An nói.

Ông Hoàn cho biết, Bộ Giáo dục và Đào tạo đã có công văn đề nghị Sở lấy điểm tổng kết môn Sinh học lớp 12 của 2 thí sinh Tăng Ngọc Dũng và Lữ Đức Quân thay cho điểm thi môn tốt nghiệp. Theo đó, điểm tốt nghiệp môn Sinh của em Tăng Ngọc Dũng là 7 và em Lữ Đức Quân là 7,5.

Cũng theo ông Hoàn, kết quả học tập của hai em ở trung học phổ thông đều cao, nhất là các môn tự nhiên. Em Tăng Ngọc Dũng đạt 10 điểm Lý và 9,5 điểm Toán. Lữ Đức Quân đạt 8 điểm Toán, 8 điểm Lý.

“Chúng tôi rất ghi nhận sự cố gắng của hai em đã vượt qua cú sốc tâm lý từ ngày thi đầu để đạt kết quả thi tốt nghiệp này”, ông Hoàn nói.

Trước đó, ngày 2/6, trên đường tới trường thi tốt nghiệp buổi thi môn Sinh, Lữ Đức Quân và Tăng Ngọc Dũng (học sinh lớp 12A4, Trường THPT Đô Lương 1) bất ngờ thấy một phụ nữ đi xe đạp bị ngã lăn ra đường bất tỉnh.

Không chần chừ, 2 em cố gắng hết sức bế nạn nhân lên chiếc xe đạp và chạy thẳng đến Bệnh viện đa khoa huyện Đô Lương. Sau khi làm thủ tục nhập viện, hai em gắng sức đạp tới trường nhưng bị muộn 5 phút nên không được dự thi.

Ngay sau kỳ thi, Thứ trưởng Bộ Giáo dục và Đào tạo Nguyễn Vinh Hiển đã khẳng định đây là trường hợp đáng tuyên dương và Bộ sẽ không để cho các em vì hành động nhân ái đó mà phải trượt tốt nghiệp.

Năm nay, tỷ lệ thí sinh đỗ tốt nghiệp trung học phổ thông của Nghệ An là 87,2%, cao hơn gần 9% so với 2008 (năm 2008 đạt trên 76%). Thí sinh thủ khoa là Phan Thị Hồng Nhung, trường Trung học phổ thông Phan Bội Châu với 57 điểm.

(theo Vietnam+)
Việt Báo (Theo_VnMedia) "


Tớ nghĩ Bộ khen thưởng như vậy có trễ quá ko? Hành động cứu ng` bị nạn giữa đg` như thế, mà mình sắp tham dự 1 kì thi quan trọng nhất cuộc đời, mà 2 bạn lại ko hề bàng quang mà còn giúp ng` tai nạn đưa vào bệnh viện, thật là 1 cử chỉ dáng dc biểu dương hàng trăm lần. Nghe báo nói, lúc đó cả hội đồng đã đồng ý cho 2 bạn thi nhg chỉ vì 1 ng` ko đồng ý nên 2 bạn lại ko dc thi, mà đó lại là ngày thi thứ 2 rồi, như vậy lại tạo ra tâm lý ko tốt cho 2 bạn í. Đúng là ko biết ai nào hâm hâm đến thế nhỉ, lại bắt bẻ hs như thế, quá đáng, ác độc. Chẳng lẽ ng` lớn lại nghi ngờ hs khi hs cứu ng`(??) mà trg khi đó, nền gd luôn luôn nhắc nhở chta phải biết sống có lòng nhân ái. Với hành động xử lý gây thất vọng như thế của bộ thì tôi nghĩ, sau này chẳng có 1 đứa hs nào dám cứu ng` nữa! Đáng lẽ ra, 2 bạn hs phải dc cho thi tiếp, rồi sau đó xác minh lại cũng ko muộn mà, thậm chí phải cộng thêm điểm môn thi ngày hôm đó cho 2 bạn í chứ, đằng & này lại chỉ có 7 & 7,5d môn sinh - quá "bèo" :( trg khi tớ rất ít ôn môn này mà còn dc 8d nữa mà. Nếu chẳng may 2 bạn ý ko có kq học tập xuất sắc nhg có tấm lòng nhân ái, ko biết Bộ sẽ cho điểm môn sinh là bao nhiêu - 5d chẳng? :( :( :( Tớ bất bình thay cho 2 bạn này !!!!
 
K

kuteobanchuoi

Hỡi gió ơi hãy cuốn tôi đi đưa tôi đến chân trời không còn nỗi buồn ngự trị
để tôi mãi ngập tràn trong hạnh phúc
quên tháng ngày buồn hạnh phúc gia đình nay còn đâu!


=>Với một ai đó có lẽ gia đình sẽ là một thứ rất hạnh phúc mà ông trời ban tặng cho! Với tớ tớ cũng đã từng có một gia đình hạnh phúc mà ở đó tớ có mẹ có cha kề bên! Ngày trước dù cuộc sống không giàu nhưng trong gia đình tớ luôn luôn ngập tràn trong hạnh phúc, ai cũng yêu thương nhau, tớ hạnh phúc và thầm cảm ơn ông trời ban tặng cho tớ một cái gia đình đó!
Năm tháng trôi qua mọi thứ luôn thay đổi và tình cảm con người ta cũng dần thay đổi theo năm tháng, tớ không biết cái gì đã thay đổi không khí trong gia đình tớ nữa! Hạnh phúc giờ thay vào đổ vỡ. Niềm vui giờ thay bằng nỗi buồn! Một nỗi buồn man mác mà trong tớ đã mấy năm rồi tớ luôn giấu kín cái cảm giác này chẳng khi nào hé mở cho bố mẹ biết!
Hạnh phúc ư! Gia đình ư? Có ai có thể cho tớ tìm lại cái thứ gọi là khái niệm gia đình được hay không? Tớ luôn biết là con người luôn phải cố gắng vượt qua mọi khó khăn! Nhưng có lẽ nào khi ở ngay trong gia đình đó hàng ngày sẽ chứng kiến những cuộc cãi vã cả những lần đánh đấm! Tớ cố gắng lắm để không còn nỗi buồn và cảm xúc ấy ngự trị trong mình! Nhưng tớ không làm được, tớ không thể nào thoát khỏi nỗi buồn ấy!

Cố gắng để chạy trốn nhưng biết chạy trốn bằng cách nào, giờ đang đến ngày cận kề thi đaịhọc tại sao tớ không có cảm giác yên bình để vững tâm ôn bài! Sao tâm trí tớ nó cứ bị phân tâm! Cố gắng lắm để không còn bị ngự trị nhưg tớ, tớ không thể làm được!

Giờ đã là 11h 08, trời đã vào đêm, mọi thứ vẫn chưa vào giấc ngủ! Nóng, cái nóng gay gắt mà chẳng ai có thể ngủ được! Tớ đã nằm ngủ một lúc rồi, tớ muốn nằm ngủ sâu để không bị cái không khí vừa rồi nó làm tỉnh giấc bởi tớ không muốn bắt gặp nó. Cãi nhau ư! Đánh nhau ư! Sao những người lớn không chịu hiểu và chia sẻ quan tâm và lắng nghe những gì các con họ nghĩ, các con họ muốn! Tại sao luôn làm không khí ngột ngạt khó chịu đến thế!

Đã có lúc tớ muốn bỏ chốn, tớ muốn thoát khỏi cái cảm giác đấy nhưng sao tớ thấy khó quá, không thể nào được!

Tớ giờ không còn như xưa, ngày trước tớ ít phải suy nghĩ nhưng bây giờ khi đã vừa qua tuổi học sinh vậy mà tớ phải nghĩ nhiều đến thế! Tớ muốn trở về tìm lại cái tuổi thơ! Có ai cho tớ một vé đi tuổi thơ không! QUay về miền kí ức mà ở đó tớ luôn muốn níu giữ và trân trọng!

Cuộc sống thành thị , những cục tiền và cả những cuộc tình đã làm cho con người ta thay đổi! Tớ phải đối mặt với cuộc sống nhưng tại sao tớ không thể chọn lấy cuộc sống nó bình lặng chút xíu! Không phải toan tính nghĩ ngợi !

Mãi chẳng thể nào trả lời! Có người nói với tớ sao không tự mình tìm kiếm câu trả lời đi và tớ đã trả lời họ rằng! Giờ tớ vẫn chưa tìm được! Tớ chưa tìm được lối rẽ nào cho riêng minh!


Hà Nội ngày 21 tháng 6 năm 2009!
Thằng Ku Luân Ngốc Nghếch!
 
J

jun11791

Hỡi gió ơi hãy cuốn tôi đi đưa tôi đến chân trời không còn nỗi buồn ngự trị
...
Thằng Ku Luân Ngốc Nghếch!


Chà, định đi ngủ, lên đây hỏi bài, gặp cái nick lạ hoắc, nhg thì ra là cậu :)) Đọc xong cái này, tớ cũng ko chắc cậu muốn nhắc đến điều gì, mà nghe "mùi mẫn" tâm trạng đến nỗi... viết sai lỗi chính tả ;)) (cậu viết là "bỏ chốn" í) :D Hì, tớ chưa đủ chín chắn để cho cậu 1 lời khuyên hay đại loại là thế, nhg vẫn câu nói cũ của Jun "tôi": "Có n~ nỗi buồn làm chúng ta trưởng thành hơn ấy ạ" :)p)

Tớ từng quen 1 cô bạn học trg` CNN. Cậu ấy học giỏi & thông minh kinh dị, nhưng cũng rất nhí nhảnh & có n~ ý tưởng "đập phá" khó tưởng tượng dc ở 1 ng` cao 1m71 & nói chuyện đứng đắn, mình quý bạn ý lắm. Nhưng có 1 lần ko thấy cậu ấy đi học thêm như mọi khi, sau đó mình hỏi bạn í mới nó rất khẽ là nhà bạn í vừa giải quyết 1 vụ ly dị. tớ cũng chẳng biết nói gì hơn, chỉ biết rủ ban í chơi... pikachu. Tớ cũng từng gọi điện đến nhà ban í thfi gặp mẹ ban í, nghe mẹ bạn í nói có vẻ tự hào vì con mình lắm (mà bạn í giỏi thật), tự hỏi, làm sao mà gđ ban í lại tan vỡ ??? Tớ nhớ hè năm ngoái, bạn đi du học Đức cỡ 1 năm rồi về thi Đh trg nc', mà cậu biết ko, ban í chỉ mới học tiếng Đức có 2 năm thôi đấy, trg khi đó, ban í nói tiếng anh như 1 ng` bản xứ nhg lên cấp 3 ban í lại chọn học tiếng Đức-1 quyết định rấttaso bạo. Mình phục sát đất, nhất là trg h/c gđ bạn í như thế, lại còn sắp xếp thời gian đi làm tình nguyện dạy tiếng anh cho trẻ con bên bãi giữa sông Hồng nữa.

Nhớ hồi cấp 2, lớp mình cũng có 1 đứa con gái, có thể nói là "ngổ ngáo". Nhìn vào, ai cũng nghĩ, chắc ở nhà ban í ko sợ ai cả. Nhg thực sự thì bố mẹ ban í tuy trẻ nhg cực kì dữ, mấy lần ban í đến lớp mà vạch cho xem mấy vết bầm bí đánh, mà bố ban í còn biết võ nữa chứ (A Men!). Đúng là sống trg gđ "bí bách, tù đọng" như thế mà t/c ban í thì nghịch như con trai, nói chuyện ôn tồn suốt ngày. Nghịch nhg ai cũng hiểu ban í ko hề hư hỏng hay ăn chơi đàn đúm, nên ai trg lớp cũng hiểu & quý bạn í ở tính thẳng thắn & hào phóng & cũng rất sáng dạ. Có lẽ bạn í là 1 trg n~ hs để lại ấn tượng sâu mạnh trg lòng thầy cô giáo trg` cấp 2.

Tớ xin kể 1 câu chuyện bạn thân mình còn bi hơn. Thời buổi này là thời buổi gì mà còn có cảnh "phong kiến" trg gđ. Cậu biết, bố ban í luôn muốn có con trai, mà ông sinh 3 đứa con gái. Từ lúc 13t, ban í lúc nào cũng chịu cảnh bố ban í muốn có ... vợ 2 để sinh con trai cho ổng, lại còn thúc ép con cả mình (ban í là còn thứ 2, chị ban í mới 16) mau mau lấy chồng để còn đẻ con trai! Trời đất ơi, thật ko tin nổi chuyện này lại xảy ra ngay trg lòng tp hiện đại nhất nhì nc' ta! Đến nay ban í vẫn sống bt, nhg thần kinh của ban í thì mình nghĩ còn hơn cả thép! Nhg bạn vẫn luôn tự hào & kính trọng cha mình, tuy thỉnh thoảng vãn bức xúc. Nhớ hồi cả lũ đến nhà ban í học nhóm mà ko ai nghĩ bố ban í lại dữ & cổ hủ như thế.

Đó là 1 vài câu chuyện tớ từng gặp, tớ cũng chỉ kể thôi, còn đánh giá & cảm nhận là thuộc về cậu :) Chắc cậu sẽ vạch cho mình 1 hướng đi nào đó, "simple is best" :) Cậu có xem "Mùa tuyết tan" ko? Phim kể về câu chuyện trg 1 gđ ở Nhật, mình học dc rất n` điều qua bộ phim này đấy. Hay cậu có thể xem Đôremi cũng hay mà, giải stress

"Thác, bao nhiêu thác cũng qua
Thênh thênh là chiếc thuyền ta trên đời"
(Tố Hữu)

hôm nay là ngày Báo chí VN :-*
 
T

trinhluan

có những nỗi buồn nó sẽ giúp ta trưởng thành hơn rất nhiều! Đối mặt với nó giúp ta hiểu hơn giá trị của cuộc sống! Hãy luôn mở lòng mình ra nhé! Chúc thành công
~
 
M

money_22


Ai cũng thường hay ngán ngẩm những điều mình đang có, có lẽ bởi bản tính con người quá tham lam và cảm xúc thì thường hay nhất thời...

Ai cũng thường nuối tiếc vì quá khứ đẹp tươi đã qua, nhưng cứ nuối tiếc hoài thì kỉ niệm đẹp đẽ ấy lại thành bước án ngữ cho thực tại và tương lai. Vậy thì nên chăng cứ để quá khứ làm quặn thắt nỗi đau của tương lai và thực tại?

Luân ạ! Đôi khi cuộc sống biến đổi đa chiều lắm, hôm qua vui nay buồn là chuyện rất đỗi bình thường:D
Người ta có quyền nuối tiếc nhưng ko đuọc phép bi lụy, " đau lòng kỉ niệm" đấy:D ( mượn lời của anh kakas:D )

Nói theo kiêur teen 1 chút thì: đời còn dài, ngại gì ko đạp qua thử thách;)
Vui lên;)

Chúc hạnh phúc và may mắn:)

 
Last edited by a moderator:
Top Bottom