T
tuyen_13
Nguyễn Xinh Nguyễn Xinh sinh ngày 21 tháng 6 năm 1940, quê ở Hoằng Hoá, Thanh Hoá.
Ông là Phó Tiến sĩ Nghệ thuật học. Nguyên Viện trưởng Viện Âm nhạc, kiêm Phó Giám đốc Nhạc viện Hà Nội. Mất năm 1996 tại Hà Nội.
Khi còn nhỏ ông tham gia Thiếu sinh quân. Là một nhạc sĩ được đào tạo chính quy tại Trường Âm nhạc Việt Nam ngành Piano. Sau đó, ông được cử sang Moscow (Liên Xô cũ) học Đại học Âm nhạc.
Nhạc sĩ Nguyễn Xinh chủ yếu làm công tác nghiên cứu, lý luận với nhiều công trình khoa học về đề tài âm nhạc Việt Nam như: Về điệu thức âm nhạc Việt Nam, Một vài đặc điểm trong nhạc truyền thống Việt Nam (phần dân tộc Kinh), cùng nhiều tham luận về âm nhạc trong các Hội nghị lý luận trong và ngoài nước.
Ông đã từng sang Tokyo, Nhật Bản, nghiên cứu về lĩnh vực điện tử trong âm nhạc, với mục đích muốn ứng dụng kỹ thuật cao về âm thanh cho các cơ quan thu thanh trong nước. Nhưng rất tiếc chưa áp dụng được vốn liếng đó, ông đã mất đột ngột trong một tai nạn giao thông tại Hà Nội.
Ngoài ra, ông còn sáng tác một số tác phẩm thanh nhạc và khí nhạc với những tìm tòi, thể nghiệm đưa âm điệu dân gian, dân tộc, cổ truyền vào trong những tác phẩm khí nhạc có quy mô vừa và lớn, trong đó có: Tổ khúc giao hưởng Non sông một dải, bản cantate Ôi Việt Nam! (đạt Huy chương vàng Hội diễn Âm nhạc toàn quốc, 1985), giao hưởng thơ Quê hương (có đàn bầu tham gia) là những tác phẩm sử dụng thủ pháp phối khí và phức điệu, hoà thanh có kết hợp dân tộc với hiện đại.
Trong nhiều năm, ông đã tham gia giảng dạy tại Nhạc viện Hà Nội, là Chủ nhiệm Khoa Sáng tác- Lý luận- Chỉ huy, rồi làm Phó Giám đốc Nhạc viện Hà Nội, đồng thời là Viện trưởng Viện Nghiên cứu Âm nhạc Việt Nam.
Ông là Phó Tiến sĩ Nghệ thuật học. Nguyên Viện trưởng Viện Âm nhạc, kiêm Phó Giám đốc Nhạc viện Hà Nội. Mất năm 1996 tại Hà Nội.
Khi còn nhỏ ông tham gia Thiếu sinh quân. Là một nhạc sĩ được đào tạo chính quy tại Trường Âm nhạc Việt Nam ngành Piano. Sau đó, ông được cử sang Moscow (Liên Xô cũ) học Đại học Âm nhạc.
Nhạc sĩ Nguyễn Xinh chủ yếu làm công tác nghiên cứu, lý luận với nhiều công trình khoa học về đề tài âm nhạc Việt Nam như: Về điệu thức âm nhạc Việt Nam, Một vài đặc điểm trong nhạc truyền thống Việt Nam (phần dân tộc Kinh), cùng nhiều tham luận về âm nhạc trong các Hội nghị lý luận trong và ngoài nước.
Ông đã từng sang Tokyo, Nhật Bản, nghiên cứu về lĩnh vực điện tử trong âm nhạc, với mục đích muốn ứng dụng kỹ thuật cao về âm thanh cho các cơ quan thu thanh trong nước. Nhưng rất tiếc chưa áp dụng được vốn liếng đó, ông đã mất đột ngột trong một tai nạn giao thông tại Hà Nội.
Ngoài ra, ông còn sáng tác một số tác phẩm thanh nhạc và khí nhạc với những tìm tòi, thể nghiệm đưa âm điệu dân gian, dân tộc, cổ truyền vào trong những tác phẩm khí nhạc có quy mô vừa và lớn, trong đó có: Tổ khúc giao hưởng Non sông một dải, bản cantate Ôi Việt Nam! (đạt Huy chương vàng Hội diễn Âm nhạc toàn quốc, 1985), giao hưởng thơ Quê hương (có đàn bầu tham gia) là những tác phẩm sử dụng thủ pháp phối khí và phức điệu, hoà thanh có kết hợp dân tộc với hiện đại.
Trong nhiều năm, ông đã tham gia giảng dạy tại Nhạc viện Hà Nội, là Chủ nhiệm Khoa Sáng tác- Lý luận- Chỉ huy, rồi làm Phó Giám đốc Nhạc viện Hà Nội, đồng thời là Viện trưởng Viện Nghiên cứu Âm nhạc Việt Nam.