L
lonely_pneuma
Ngày 93 part 2
E k nghĩ nó sẽ kéo dài đến thế này
Bây giờ đây trong em là hỗn loạn, vẫn là hỗn loạn
Cảm giác cả người cứ cứng đơ nhưng tảng băng đã làm chìm con tàu Titanic huyền thoại.. Là nguồn gốc chôn vùi biết bao con người..
Cả một buổi sáng.. Mở mắt là khóc..
Nhật kí cũng viết trong nước mắt..
Mắt nó cứ mọng lên k dám xuống nhà..
E nói rồi mà.. Hoa hồng nào cũng có gai.. và giờ đây phải chăng em là cái gai đó?
E k muốn rõ ràng..
Cứ mơ hồ như vậy lại tốt..
Vừa muốn đẩy Anh đi xa vừa k muốn
Nhưng e đang đâm những cái gai sắc nhọn ấy vào Anh phải k..
E thực sự cần thời gian...
E chỉ muốn im lặng thôi..
Cứ im lặng như thế.. và khóc
Nhưng sao đến giờ e k khóc được nữa?
Cảm xúc của e nó đi đâu hết rồi vậy?
Cứ chỉ nhìn màn hình và gõ chữ
Nick anh vẫn sáng ở đó, những dòng tin nhắn e đọc mà k rep..
Thực sự xin lỗi Anh..
E k định hình được Anh coi e là cái gì nữa : )
..
Có vẻ là.. Chị Trọk đã giúp Anh..
Nhưng e vẫn vậy.. k biết sao cho đúng..
Thực sự là rắc rối quá
...
~~~
Hôm nay nghe a Thành nói chuyện học, khá thông : ) Còn mong gì hơn thế nữa?
...
Gặp con yêu tinh của em nữa, ngồi với nhau cả tiếng đồng hồ trong quán để tâm sự này nọ..
: )
Tâm trạng khá ổn hơn.. Cho đến khi Anh pm
Thực sự là muốn dành riêng thời gian cho con dẩm này vì phải lặn lội cả tiếng để lên được TP gặp mình.. vài bữa sau nó về Sài Gòn mất rồi..
Một phần cũng là do k muốn khóc tại quán..
Nhưng tại sao lại cứ nói vậy...
...
Sao nhỉ?
Hơi nhói.. rồi thôi..
...
~ TIME BOMB ~
Từng giây từng phút trôi qua..
Bao giờ mọi thứ sẽ vỡ òa?
"Hãy để tôi tan với mây trời, vì hôm nay...
Tôi chỉ muốn bước theo con tim tôi
Đôi chân nhẹ nhàng qua khu phố rộn ràng sẽ cuốn hết những âu lo này
Mang đi những vấn vương đã qua trong đời"
E k nghĩ nó sẽ kéo dài đến thế này
Bây giờ đây trong em là hỗn loạn, vẫn là hỗn loạn
Cảm giác cả người cứ cứng đơ nhưng tảng băng đã làm chìm con tàu Titanic huyền thoại.. Là nguồn gốc chôn vùi biết bao con người..
Cả một buổi sáng.. Mở mắt là khóc..
Nhật kí cũng viết trong nước mắt..
Mắt nó cứ mọng lên k dám xuống nhà..
E nói rồi mà.. Hoa hồng nào cũng có gai.. và giờ đây phải chăng em là cái gai đó?
E k muốn rõ ràng..
Cứ mơ hồ như vậy lại tốt..
Vừa muốn đẩy Anh đi xa vừa k muốn
Nhưng e đang đâm những cái gai sắc nhọn ấy vào Anh phải k..
E thực sự cần thời gian...
E chỉ muốn im lặng thôi..
Cứ im lặng như thế.. và khóc
Nhưng sao đến giờ e k khóc được nữa?
Cảm xúc của e nó đi đâu hết rồi vậy?
Cứ chỉ nhìn màn hình và gõ chữ
Nick anh vẫn sáng ở đó, những dòng tin nhắn e đọc mà k rep..
Thực sự xin lỗi Anh..
E k định hình được Anh coi e là cái gì nữa : )
..
Có vẻ là.. Chị Trọk đã giúp Anh..
Nhưng e vẫn vậy.. k biết sao cho đúng..
Thực sự là rắc rối quá
...
~~~
Hôm nay nghe a Thành nói chuyện học, khá thông : ) Còn mong gì hơn thế nữa?
...
Gặp con yêu tinh của em nữa, ngồi với nhau cả tiếng đồng hồ trong quán để tâm sự này nọ..
: )
Tâm trạng khá ổn hơn.. Cho đến khi Anh pm
Thực sự là muốn dành riêng thời gian cho con dẩm này vì phải lặn lội cả tiếng để lên được TP gặp mình.. vài bữa sau nó về Sài Gòn mất rồi..
Một phần cũng là do k muốn khóc tại quán..
Nhưng tại sao lại cứ nói vậy...
...
Sao nhỉ?
Hơi nhói.. rồi thôi..
...
~ TIME BOMB ~
Từng giây từng phút trôi qua..
Bao giờ mọi thứ sẽ vỡ òa?
"Hãy để tôi tan với mây trời, vì hôm nay...
Tôi chỉ muốn bước theo con tim tôi
Đôi chân nhẹ nhàng qua khu phố rộn ràng sẽ cuốn hết những âu lo này
Mang đi những vấn vương đã qua trong đời"