L
loveyouforever84
Cái này thì chưa hẳn đâu. Cần chú ý khái niệm chất.hocmai.hoahoc3 said:ví dụ như trường hợp của em (NH4)2CO3 vừa có thể tác dụng với axit vừa có thể tác dụng với bazo vậy nó là chất lưỡng tính rồi.
(NH4)2CO3 + 2HCl -> 2NH4Cl + H2O + CO2 (HCl đóng vai trò axit còn (NH4)2CO3 đóng vai trò bazơ)
(NH4)2CO3 + 2NaOH -> 2NH3 + 2H2O + Na2CO3 (NaOH đóng vai trò bazo còn (NH4)2CO3 đóng vai trò là axit)
Nên hiểu đúng là (NH4)2CO3 là "có tính lưỡng tính" chứ không phải "chất lưỡng tính"
Cái này phải là Lewis chứ nhỉ !hocmai.hoahoc3 said:Còn đối với thuyết axit bazo của bronstet chỉ dùng trong dung dịch, không giải thích được trong các môi trường khác, thuyết electron của Areniut dùng được rất nhiều nhưng lại quá rộng đối với các em.
Chúng ta có tất cả 3 thuyết (chủ yếu) :
+) Thuyết Arrhenius : dùng trong trung học cơ sở, thuyêt này hẹp
+) Thuyết Bronsted - Lowry : phổ biến, dùng cho các dung môi H2O (quan trọng nhất) và khác H2O (ví dụ NH3).
Ưu điểm : giải quyết tốt các vấn đề axit - bazơ trong các dung môi, đặc biệt và H2O. Đồng thời có tính định lượng nên việc tiếp thu là trực quan.
Khó khăn : Không giải quyết được tính axit - bazơ của các phản ứng không xảy ra trong dung môi (non solvent),
VD : NH3(k) + HCl(k) ---> NH4Cl(k)
+) Thuyết Lewis : cái này bao quát nhất, dùng được cho cả trường hợp phản ứng trong dung môi và không có dung môi.
Nhược điểm là thuyết này quá rông và không định lựong, nên khó khăn trong việc hiểu !
Cái này tùy theo cách hiểu hay quan niệm về vấn đề mình đang xem xét !hocmai.hoahoc3 said:Tôi muốn hỏi mọi người thêm cụm từ "lưỡng tính" dùng cho chất vừa có tính axit vừa có tính bazo. Vậy nó có thể dùng cho những chất mang tính chất khác hay không?
Ví dụ : lưỡng tính sóng hạt của ánh sáng, ...