G
girlbuon10594
Con người ta dù giàu có hay nghèo hèn, giỏi hay không giỏi, thành công hay thất bại….có lẽ ai cũng mong muốn rằng cuộc sống sau này sẽ thật tốt, sẽ được tự lập với cuộc sống của riêng mình, không dựa dẫm vào bất kì ai… Và đương nhiên, cái đích mà ai cũng mong muốn chạm được tới, đó là sự “Thành công”. Nhưng cuộc sống của mấy ai đã được như những gì mình mong đợi! Còn được và trên cả sự mong đợi có lẽ phần trăm là rất rất nhỏ, nhưng nhỏ không có nghĩa là không thể, biết đâu sau này mình lại nằm trong phần trăm nhỏ đó thì sao?! Chính vì vậy, hãy sống và nỗ lực hết mình!
Còn đối với riêng tôi, tôi chỉ muốn cuộc sống của tôi sẽ không có nhiều sóng gió. Con đường học tập thật tốt, sau này sẽ công việc ổn định và đương nhiên là sẽ có một gia đình hạnh phúc! Còn điều quan trọng hơn nữa, đó là bố mẹ tôi sẽ mãi khỏe mạnh, sẽ sống bên cạnh chị em tôi mãi mãi. Mẹ dạo này ốm suốt, tôi lo lắm, cái cảm giác đó, rất rất sợ….. Bố mẹ sẽ nhìn thấy chị em tôi trưởng thành, từng ngày. Chúng tôi sẽ thành công, nhất định như vậy, và như vậy, mẹ sẽ sớm khỏe lại, mọi người nhỉ? Con yêu nhà mình nhiều nhiều lắm, yêu hơn cả những gì con thể hiện:-*
Nói thì vậy, nhưng ông cha ta có câu “Người tính không bằng trời tính”. Nay sống, mai chẳng biết thế nào. Nhưng tôi sẽ sống và cố gắng hết mình khi còn có khả năng, mọi người cũng vậy nhé, đừng bao giờ bỏ cuộc
Có lẽ bây giờ “cuộc sống” mới thực sự “gay cấn”. Mới hôm nào chập chững bước vào cổng trường cấp một_là em út của trường Tiểu học. Vèo cái đã trở thành học sinh lớp 12_là chị cả của trường THPT. Nhưng tôi đã nói rồi, khi nào tim tôi còn đập, khi nào tôi còn có khả năng, tôi sẽ không bao giờ bỏ cuộc, sẽ không bao giờ…!
Đang là tuổi mới lớn, ai cũng vậy, đều có hoài bão và ước mơ. Tôi cũng vậy, chính vì vậy, tôi đang từng ngày, từng ngày nắm chặt lấy ước mơ, tôi tin là mình sẽ không để tuột nó, và tôi cũng hy vọng rằng mọi người cũng vậy. Tôi công nhận, tôi không hơn ai_về tất cả mọi mặt. Nhưng hãy cho tôi được nói một câu, một câu thôi: “ Dù bạn là ai, có giỏi hơn tôi bao nhiêu lần…Nhưng nếu bạn không có ước mơ, không có hoài bão, và sống không có mục đích thì…mãi mãi bạn vẫn sẽ là kẻ thua cuộc. Hoặc có hoài bão, có ước mơ mà không dám thực hiện thì có lẽ còn đáng buồn và đang trách hơn những người thất bại rất rất nhiều lần!”
Có rất nhiều người hỏi tôi rằng :
- Sau này cậu thi trường gì?
- Tớ cũng không biết, nhưng tớ thi 2 khối, A với B. Khối A tớ muốn thi nấu ăn, còn khối B tớ thi CNSH
- Thi nấu ăn à?
- Uk, tớ thích làm đầu bếp, vì mỗi khi tớ nấu ăn, tớ vui lắm, vui vì khi thấy mọi người đều vui khi ăn món tớ nấu…và nhất là tớ thấy nó giúp tớ rất nhiều mỗi khi tớ buồn Tớ sẽ quên những chuyện buồn khi nấu thức ăn, như một phép màu ý:x
- Oh, nhưng tớ thấy đi học mà lại làm đầu bếp, cứ sao sao ấy:”> Cậu không thấy tiếc khi đi học mười mấy năm trời mà lại đi làm đầu bếp à?
- Uk, mẹ tớ lúc đầu cũng phản đối, nhưng giờ thì mẹ cũng đồng ý rồi. Tớ cũng suy nghĩ rồi, làm nghề gì không quan trọng. Quan trọng là mình làm thật tốt công việc mà mình đã chọn, đúng không? Hơn nữa, có phải ai cũng nấu ăn được đâu, vả lại nếu học trường nấu ăn thì có thể vừa học vừa làm, như vậy sẽ có thể tự lo cho cuộc sống, hơn nữa khi ra trường là có việc luôn, rất tiện đúng không? Nhưng tớ cũng thi cả CNSH mà, vì thấy bảo học CNSH có nhiều lợi ích ngoài đời sống, nó liên quan nhiều đến cuộc sống thực tại, áp dụng được nhiều thứ ở đời thường!
- Cái đó tớ không rõ lắm Vì tớ thi khối D mà
- Uk, cậu cũng vậy còn gì, thích gì là cố gắng hết sức để đạt được nó, chúng ta sẽ cùng nhau cố gắng, nhất định phải thành công, sẽ cùng nhau bước vào giảng đường ĐH nhé:x
- Nhất định rồi!
Năm nay tôi là học sinh lớp 12 rồi, chỉ còn một năm nữa thôi là thời học sinh sẽ “khép” lại, sẽ không còn bị gọi là “con nít” nữa rồi! Vừa có cảm giác vui vui nhưng xen vào đấy là cái cảm giác buồn buồn. Vui vì mình đã lớn, mình đã ngày càng “nắm chặt ước mơ”, mình sẽ có một cuộc sống tự lập, không phải dựa dẫm vào bố mẹ…Bên cạnh đó, cũng buồn vì lớn rồi, sẽ không được “nhõng nhẽo”, không được bố mẹ “cưng chiều” như hồi còn bé nữa. Mười một năm học đã trôi qua, đã cùng bạn bè trải qua biết bao nhiêu kỉ niệm, buồn có, vui có, có cả những giọt nước mắt mà có lẽ là tớ sẽ không bao giờ quên…Các bạn ơi, tớ chỉ muốn nói với các bạn rằng “ Tớ yêu lớp mình nhiều lắm, yêu những tiết học rộn tiếng cười, yêu những giờ ra chơi vui đùa cùng chúng bạn, yêu tất cả những gì liên quan đến mọi người. Tớ sẽ khắc ghi từng thành viên trong lớp vào một ngăn riêng của trái tim, chỉ dành riêng cho các bạn mà thôi! Yêu cả các thầy cô đã không quản nắng mưa để lên lớp dạy, để chúng mình được biết thêm bao kiến thức, bao nhiêu điều bổ ích xung quanh chúng ta mà trước đây ta chưa hề biết đến. Yêu mái trường THPT Phùng Khắc Khoan, nơi mà giúp tớ có cảm giác đỡ bị xa lánh hơn, giúp tớ hòa đồng hơn, năng động hơn, nơi mà cho tớ quen biết bao những người bạn, và điều quan trọng hơn là nơi cho tớ thêm bao kiến thức để bước đi trên con đường đời một cách vừng vàng hơn!....”. Không hiểu là mình là người tốt hay mình may mắn nữa, tất cả những người bạn ngoài đời đều là những người rất rất tốt, tốt về mọi mặt:x, ngay cả những người mình quen trên mạng này cũng vậy, ai cũng đều rất tốt với mình, ai học cũng giỏi hết, chính vì vậy, họ là động lực để mình cố gắng, rất tốt đúng không? Chúng tôi cùng hẹn nhau là nhất định sẽ đậu đại học, để rồi còn gặp mặt nhau nữa, mình là một người rất nhút nhát, rất sợ ở chỗ đông người, chính vì vậy rất sợ đối diện với người khác, đó cũng là nguyên nhân mình không bao giờ ra người đường, trừ khi phải đi học. Năm nay sẽ là một năm đánh dấu một “bước ngoặt lớn” trong cuộc đời của chúng ta. Một lần nữa tôi muốn nói với các bạn rằng:
Dù là thành công hay thất bại, chỉ cần ta cố gắng hết sức, làm hết khả năng, thì có thất bại, sau này ngoảnh đầu lại ta cũng sẽ không phải “hối hận”, nhưng nếu đã quyết tâm, thì theo tôi, không gì là không thể. Như mọi người đã biết, “Không có con đường nào trải đầy hoa hồng”, chính vì vậy, chủ yếu vẫn phải là ta tự bước đi trên chính đôi chân của mình. Tôi đã từng nghe một bài hát có câu: “…Hãy nhìn quanh mà xem, mọi người đang tấp nập trên phố. Không gian đổi thay năm tháng, và mình ta ngồi đây, ngồi chờ đợi cơ hội ghé ngang . Đừng nằm mơ giữa ban ngày, hãy đứng lên để bước đi....”, rất đúng mọi người nhỉ? Đối với tôi, phía cuối con đường cũng chẳng phải là “cầu vồng”, tôi là một người sống “hiện thực”, tuy rất mơ mộng, nhưng riêng chuyện này thì không, vì nếu sống như vậy, nó sẽ làm ta u mê, mất ý trí, chúng ta sẽ rất dễ bị đi lệch hướng. Đối với tôi, đơn giản phía cuối con đường có những người yêu quý ta_người thân, bạn bè, thầy cô…vẫn luôn chờ đợi ta, dõi theo ta suốt cuộc đời này! Nghĩ đến thôi đã thấy đủ niềm tin và sức mạnh để vượt qua mọi cám dỗ của cuộc đời, để “giật lấy chìa khóa thành công”!
P/S: Em biết bài này em viết hơi lan man, nhưng đây là những lời em muốn nói với những người bạn của em nói riêng và những người đọc được bài viết này của em nói chung, hy vọng rằng mọi người sẽ hiểu ý của em
Họ tên: Nguyễn Thị Nhung
Địa chỉ: Nguyễn Thị Nhung – xóm 1 – Vĩnh Lộc – Phùng Xá – Thạch Thất – Hà Nội
Email: girlbuon10594@yahoo.com.vn
Số điện thoại: 016969675xx
>>>> Một bài viết của một cô bé mới lớn về cách nhìn cuộc sống. Không quá khó để hiểu khi đọc bài viết của em, vì nó trình bày rất thật. Đừng bao giờ từ bỏ ước mơ mà hãy cố gắng thực hiện nó em nhé! Chị tin em sẽ tìm được con đường của riêng bản thân mình và trên con đường đó em sẽ gặp được nhiều may mắn, nhưng nếu có vấp ngã thì cũng đừng từ bỏ em nhé! em là cô bé tính vẫn con trẻ con lắm, nhưng cách nhìn nhận về cuộc sống khá sâu sắc đấy. Cảm ơn em đã tham gia cuộc thi!
Điểm bài viết: 6,5
Còn đối với riêng tôi, tôi chỉ muốn cuộc sống của tôi sẽ không có nhiều sóng gió. Con đường học tập thật tốt, sau này sẽ công việc ổn định và đương nhiên là sẽ có một gia đình hạnh phúc! Còn điều quan trọng hơn nữa, đó là bố mẹ tôi sẽ mãi khỏe mạnh, sẽ sống bên cạnh chị em tôi mãi mãi. Mẹ dạo này ốm suốt, tôi lo lắm, cái cảm giác đó, rất rất sợ….. Bố mẹ sẽ nhìn thấy chị em tôi trưởng thành, từng ngày. Chúng tôi sẽ thành công, nhất định như vậy, và như vậy, mẹ sẽ sớm khỏe lại, mọi người nhỉ? Con yêu nhà mình nhiều nhiều lắm, yêu hơn cả những gì con thể hiện:-*
Nói thì vậy, nhưng ông cha ta có câu “Người tính không bằng trời tính”. Nay sống, mai chẳng biết thế nào. Nhưng tôi sẽ sống và cố gắng hết mình khi còn có khả năng, mọi người cũng vậy nhé, đừng bao giờ bỏ cuộc
Có lẽ bây giờ “cuộc sống” mới thực sự “gay cấn”. Mới hôm nào chập chững bước vào cổng trường cấp một_là em út của trường Tiểu học. Vèo cái đã trở thành học sinh lớp 12_là chị cả của trường THPT. Nhưng tôi đã nói rồi, khi nào tim tôi còn đập, khi nào tôi còn có khả năng, tôi sẽ không bao giờ bỏ cuộc, sẽ không bao giờ…!
Đang là tuổi mới lớn, ai cũng vậy, đều có hoài bão và ước mơ. Tôi cũng vậy, chính vì vậy, tôi đang từng ngày, từng ngày nắm chặt lấy ước mơ, tôi tin là mình sẽ không để tuột nó, và tôi cũng hy vọng rằng mọi người cũng vậy. Tôi công nhận, tôi không hơn ai_về tất cả mọi mặt. Nhưng hãy cho tôi được nói một câu, một câu thôi: “ Dù bạn là ai, có giỏi hơn tôi bao nhiêu lần…Nhưng nếu bạn không có ước mơ, không có hoài bão, và sống không có mục đích thì…mãi mãi bạn vẫn sẽ là kẻ thua cuộc. Hoặc có hoài bão, có ước mơ mà không dám thực hiện thì có lẽ còn đáng buồn và đang trách hơn những người thất bại rất rất nhiều lần!”
Có rất nhiều người hỏi tôi rằng :
- Sau này cậu thi trường gì?
- Tớ cũng không biết, nhưng tớ thi 2 khối, A với B. Khối A tớ muốn thi nấu ăn, còn khối B tớ thi CNSH
- Thi nấu ăn à?
- Uk, tớ thích làm đầu bếp, vì mỗi khi tớ nấu ăn, tớ vui lắm, vui vì khi thấy mọi người đều vui khi ăn món tớ nấu…và nhất là tớ thấy nó giúp tớ rất nhiều mỗi khi tớ buồn Tớ sẽ quên những chuyện buồn khi nấu thức ăn, như một phép màu ý:x
- Oh, nhưng tớ thấy đi học mà lại làm đầu bếp, cứ sao sao ấy:”> Cậu không thấy tiếc khi đi học mười mấy năm trời mà lại đi làm đầu bếp à?
- Uk, mẹ tớ lúc đầu cũng phản đối, nhưng giờ thì mẹ cũng đồng ý rồi. Tớ cũng suy nghĩ rồi, làm nghề gì không quan trọng. Quan trọng là mình làm thật tốt công việc mà mình đã chọn, đúng không? Hơn nữa, có phải ai cũng nấu ăn được đâu, vả lại nếu học trường nấu ăn thì có thể vừa học vừa làm, như vậy sẽ có thể tự lo cho cuộc sống, hơn nữa khi ra trường là có việc luôn, rất tiện đúng không? Nhưng tớ cũng thi cả CNSH mà, vì thấy bảo học CNSH có nhiều lợi ích ngoài đời sống, nó liên quan nhiều đến cuộc sống thực tại, áp dụng được nhiều thứ ở đời thường!
- Cái đó tớ không rõ lắm Vì tớ thi khối D mà
- Uk, cậu cũng vậy còn gì, thích gì là cố gắng hết sức để đạt được nó, chúng ta sẽ cùng nhau cố gắng, nhất định phải thành công, sẽ cùng nhau bước vào giảng đường ĐH nhé:x
- Nhất định rồi!
[YOUTUBE]pA5uHeOvHSE[/YOUTUBE]
Năm nay tôi là học sinh lớp 12 rồi, chỉ còn một năm nữa thôi là thời học sinh sẽ “khép” lại, sẽ không còn bị gọi là “con nít” nữa rồi! Vừa có cảm giác vui vui nhưng xen vào đấy là cái cảm giác buồn buồn. Vui vì mình đã lớn, mình đã ngày càng “nắm chặt ước mơ”, mình sẽ có một cuộc sống tự lập, không phải dựa dẫm vào bố mẹ…Bên cạnh đó, cũng buồn vì lớn rồi, sẽ không được “nhõng nhẽo”, không được bố mẹ “cưng chiều” như hồi còn bé nữa. Mười một năm học đã trôi qua, đã cùng bạn bè trải qua biết bao nhiêu kỉ niệm, buồn có, vui có, có cả những giọt nước mắt mà có lẽ là tớ sẽ không bao giờ quên…Các bạn ơi, tớ chỉ muốn nói với các bạn rằng “ Tớ yêu lớp mình nhiều lắm, yêu những tiết học rộn tiếng cười, yêu những giờ ra chơi vui đùa cùng chúng bạn, yêu tất cả những gì liên quan đến mọi người. Tớ sẽ khắc ghi từng thành viên trong lớp vào một ngăn riêng của trái tim, chỉ dành riêng cho các bạn mà thôi! Yêu cả các thầy cô đã không quản nắng mưa để lên lớp dạy, để chúng mình được biết thêm bao kiến thức, bao nhiêu điều bổ ích xung quanh chúng ta mà trước đây ta chưa hề biết đến. Yêu mái trường THPT Phùng Khắc Khoan, nơi mà giúp tớ có cảm giác đỡ bị xa lánh hơn, giúp tớ hòa đồng hơn, năng động hơn, nơi mà cho tớ quen biết bao những người bạn, và điều quan trọng hơn là nơi cho tớ thêm bao kiến thức để bước đi trên con đường đời một cách vừng vàng hơn!....”. Không hiểu là mình là người tốt hay mình may mắn nữa, tất cả những người bạn ngoài đời đều là những người rất rất tốt, tốt về mọi mặt:x, ngay cả những người mình quen trên mạng này cũng vậy, ai cũng đều rất tốt với mình, ai học cũng giỏi hết, chính vì vậy, họ là động lực để mình cố gắng, rất tốt đúng không? Chúng tôi cùng hẹn nhau là nhất định sẽ đậu đại học, để rồi còn gặp mặt nhau nữa, mình là một người rất nhút nhát, rất sợ ở chỗ đông người, chính vì vậy rất sợ đối diện với người khác, đó cũng là nguyên nhân mình không bao giờ ra người đường, trừ khi phải đi học. Năm nay sẽ là một năm đánh dấu một “bước ngoặt lớn” trong cuộc đời của chúng ta. Một lần nữa tôi muốn nói với các bạn rằng:
“ĐỪNG BAO GIỜ TỪ BỎ ƯỚC MƠ”
Dù là thành công hay thất bại, chỉ cần ta cố gắng hết sức, làm hết khả năng, thì có thất bại, sau này ngoảnh đầu lại ta cũng sẽ không phải “hối hận”, nhưng nếu đã quyết tâm, thì theo tôi, không gì là không thể. Như mọi người đã biết, “Không có con đường nào trải đầy hoa hồng”, chính vì vậy, chủ yếu vẫn phải là ta tự bước đi trên chính đôi chân của mình. Tôi đã từng nghe một bài hát có câu: “…Hãy nhìn quanh mà xem, mọi người đang tấp nập trên phố. Không gian đổi thay năm tháng, và mình ta ngồi đây, ngồi chờ đợi cơ hội ghé ngang . Đừng nằm mơ giữa ban ngày, hãy đứng lên để bước đi....”, rất đúng mọi người nhỉ? Đối với tôi, phía cuối con đường cũng chẳng phải là “cầu vồng”, tôi là một người sống “hiện thực”, tuy rất mơ mộng, nhưng riêng chuyện này thì không, vì nếu sống như vậy, nó sẽ làm ta u mê, mất ý trí, chúng ta sẽ rất dễ bị đi lệch hướng. Đối với tôi, đơn giản phía cuối con đường có những người yêu quý ta_người thân, bạn bè, thầy cô…vẫn luôn chờ đợi ta, dõi theo ta suốt cuộc đời này! Nghĩ đến thôi đã thấy đủ niềm tin và sức mạnh để vượt qua mọi cám dỗ của cuộc đời, để “giật lấy chìa khóa thành công”!
P/S: Em biết bài này em viết hơi lan man, nhưng đây là những lời em muốn nói với những người bạn của em nói riêng và những người đọc được bài viết này của em nói chung, hy vọng rằng mọi người sẽ hiểu ý của em
Họ tên: Nguyễn Thị Nhung
Địa chỉ: Nguyễn Thị Nhung – xóm 1 – Vĩnh Lộc – Phùng Xá – Thạch Thất – Hà Nội
Email: girlbuon10594@yahoo.com.vn
Số điện thoại: 016969675xx
>>>> Một bài viết của một cô bé mới lớn về cách nhìn cuộc sống. Không quá khó để hiểu khi đọc bài viết của em, vì nó trình bày rất thật. Đừng bao giờ từ bỏ ước mơ mà hãy cố gắng thực hiện nó em nhé! Chị tin em sẽ tìm được con đường của riêng bản thân mình và trên con đường đó em sẽ gặp được nhiều may mắn, nhưng nếu có vấp ngã thì cũng đừng từ bỏ em nhé! em là cô bé tính vẫn con trẻ con lắm, nhưng cách nhìn nhận về cuộc sống khá sâu sắc đấy. Cảm ơn em đã tham gia cuộc thi!
Điểm bài viết: 6,5
Last edited by a moderator: