F
flora_quynh_anh
Người bạn tâm giao!
Lần đầu tiên - nó nghĩ vậy và cũng chắc mẩm, rằng nó đã tìm được một trong số những người bạn của nó người bạn thân đích thực, chân thành, tốt bụng và điều đặc biệt đó là một cậu con trai.
Câu chuyện của nó cũng bắt đầu như hầu hết những mẩu truyện trong cuốn Trà Sữa mà nó vẫn nghiền hàng tháng.
Năm nó học lớp 9, là một đứa con gái, nó cũng ham học hỏi, muốn tìm tòi thêm kiến thức cho bản thân nên nó nghe lời chị, gia nhập diễn đàn mang tên Học mãi.
Ở trường, nó vốn ham học Tiếng Anh, siêng nhất môn Tiếng Anh, nói gọn lại, trong đầu nó nhét toàn những kiến thức Ngữ Pháp Tiếng Anh, đến tụi bạn nó cũng phải kêu ca, trừ Hạnh Linh - cô bạn nhận nó làm chị - vì nhỏ cũng ham Tiếng Anh như nó nên khi vừa đăng kí vào diễn đàn, nó đã ghé ngay qua chuyên mục Ngoại Ngữ và tất nhiên, nó chọn Tiếng Anh chứ không phải Tiếng Pháp (đơn giản vì nó thích Tiếng Anh và cũng vì nó chưa từng học qua Tiếng Pháp). Công việc đầu tiên là coi, xét,... rồi sau một hồi nghía qua mấy cái tiêu mục, nó click Club Tiếng Anh dành cho mem THCS > Topic đăng kí tham gia Club Tiếng Anh dành cho mem THCS. Không chần chừ lâu la, nó đọc qua nội dung rồi lao ngay vào công việc gõ lách, một cách nhanh chóng vì nó không có nhiều thời gian cho máy tính mỗi ngày.
Những ngày sau đó, nó quen biết, nói chuyện nhiều hơn với những người bạn mới trong diễn đàn. Chẳng hiểu sao một con bé luôn lặng thinh, ít nói, hay trầm tư khi trên lớp lại có thể giao tiếp cởi mở với những người bạn mới quen như thế! Phải chăng có một sức mạnh nào đó đã cuốn nó, đưa nó tới một thế giới khác? Thế giới của sự thân thiện - vẫn cải bản tính của nó nhưng chỉ là không được tất cả mọi người biết đến (Khi trên lớp). Thế giới của những con người hoà đồng, vui vẻ, cởi mở - thứ nó vẫn muốn mình có và mong cái nó đã có, sự hoà đồng, được bộc lộ rõ hơn. Hầu như trong lớp chỉ có các bạn biết đến sự thân thiện và hoà đồng của nó, còn tụi con trai thì không. Tụi con trai có khi còn chả dám tới gần nó, không dám động tới nó và cũng không dám trêu nó như cách tụi vẫn trêu các bạn nữ khác thì đúng hơn. ) Lí do chính là vì ánh mắt cương nghị và tính cách không thích trêu ghẹo của nó. Nó làm tụi con trai phải nể nang, chính xác là bắt đầu từ học kì hai năm lớp 6. (Than ôi, nó thoát được những ngày đó nhưng có vẻ như năm lớp 9 đám con trai vẫn có thể trêu nó roài! Nó mặc kệ, chả quan tâm gì nhiều, trêu hoài tụi cũng chán và quan trọng tụi cũng vẫn nể nang nó đấy thôi!) .
Tạm dừng chuyện lớp nó, quay lại với chủ đề chính trong câu chuyện : "Người bạn thân đích thực, chân thành, tốt bụng và điều đặc biệt đó là một cậu con trai." - Lần đầu tiên!
Hôm đó, như thường lệ, nó vào Hồ sơ để coi mấy bài Tiếng Anh nó đang theo dõi và tiện nghía qua bài Tiếng Anh mới. vậy mà chẳng vội vàng gì, nó liếc thấy cái tên Topic được in đậm. Click.Topic đăng kí tham gia Club Tiếng Anh dành cho mem THCS. Đó! Chả hiểu nó vào làm gì nữa! Nó coi, coi kĩ hơn trước, từ đầu đến cuối và nó bắt gặp một bản đăng kí thành viên, một cái tên xa lạ, một người bạn nó chưa từng biết đến, chỉ biết bằng tuổi nó và tên Đạt!... Không hiểu sao nó đánh liều add cái nick của người ta vào, rồi hài lòng với việc nó vừa làm. Khoảng vài ba phút sau, có hồi đáp. Người bạn đó hỏi nó: "ai?" rồi thì những câu nói ngắn gọn liên tiếp chỉ khoảng 1, 2, 3, rồi cùng lắm là 5 từ. Nhưng chả biết làm cách nào, nó khiến cho cậu ấy viết ngày một nhiều hơn, một dòng rồi mấy dòng lận. Cái cách nó nói chuyện với cậu ấy thật tự nhiên, hoạt bát lạ thường. Đặc biệt, nó không có cái cảm giác ngượng nghịu khi trò chuyện với con trai nữa. Phải chăng zBloomz (Dũng - Kool Guy - kém nó 1 tuổi) và Fire Flame (Maurice, người Chicago) đã ngầm hướng dẫn nó cách giao tiếp khi mấy đứa bàn luận về cái site nó đang làm chủ???... Cuộc nói chuyện giữa nó và cậu bạn mới diễn ra có vẻ lâu hơn nó tưởng. Vậy là nó hỏi, cậu ấy đáp và cứ liên tiếp như vậy. Nó đã biết thêm nhiều về cậu ấy.
Name: .....................Đ...............
D.O.B: 26/3/1996 (Sinh sớm hơn nó roài nè!)
......................................................................
Coi như xong phần tự bạch, nó nghĩ ra cách gọi tên tiện hơn, đỡ phải ghi nhìu, mệt! ) Thật là lạ! Sau hồi bàn luận, nó quyết định gọi cậu ấy là Đ còncậu ấy sẽ gọi nó theo cái nick name mấy mem trong site nó đặt và vẫn hay gọi mỗi khi nói chuyện với nó: Pw. Huyên thuyên một lúc, nó nhận thấy có điểm chung, nào thì chung sở thích học Tiếng Anh, rồi thì không thích nói dối,... Cậu ấy viết: "Đ thích lập trình, thổi sáo, làm việc lớn... =)) ghét tự cao, ỷ chức cậu quyền, nói dối ... =.=! Thích trắng, đen, xanh dương nhạt!".
Càng ngày, nó nói chuyện với Đ nhiều hơn, có khi trong 1 ngày mà đến cả chục tin nhắn. Không hỏi thăm thì cũng hỏi bài! Tùm lum tùm la hết trơn mọi thứ!
Nó nhận ra rằng Đ có thể là một người bạn tâm giao của nó, cũng như Pearlia - một cô bạn xinh xắn, hiền lành, một người bạn nữ rất hiểu nó và có nhiều thật nhiều tâm sự như nó, nhưng đặc biệt hơn khi Đ là con trai.
Ngày 21/11/2010, tin nhắn đến khi 2 đứa đang nói chuyện: "P coi Đ là người bạn như thế nào?". Nó rep, một cách tự nhiên,theo chính những gì nó đang nghĩ: "Một người bạn tốt theo đúng nghĩa của nó; một người bạn mới nhưng thấy thân thiết; một người biết quan tâm, giúp đỡ, an ủi, động viên, ... Có thể nói Đ hiểu P hơn nhiều bạn nữ P đã chơi từ lâu, ... P nghĩ Đ có thể tự tin để nói ra p coi Đ là một người bạn như thế nào! Đ thì sao?". Nó không quên hỏi lại một câu cuối cùng. Rồi một tin nữa, nó rep kèm theo sau hơn 10 phút: "Good night and remember I'm still waiting your answer." (Chúc ngủ ngon và nhớ rằng P đợi câu trả lời của Đ! . Nó lên giường, nhẹ nhàng, bình thản... Vừa định nhắm mắt, nó nghe tiếng chuông reo, chiếc điện thoại rung lên từng hồi báo hiệu tin nhắn cho nó! Nhẹ nhàng bước xuống khỏi cái giường nhỏ, nó đến bên chiếc di động, mở tin, và nó đọc! "P làm Đ phải rưng rưng nước mắt. Chưa bao giờ có ai nói với Đ như thế! Chính ta đặt ra cái luật cấm Tks (thanks - cảm ơn) nhưng chính Đ bây giờ phạm luật! Đ cảm ơn P nhiều lắm! Nhiều thật nhiều! P là người luôn khiến Đ vui, là người để Đ trò chuyện. P luôn cùng giãi bày tâm sự với Đ. Khó có thể diễn tả hết tình cảm Đ dành cho P nên chỉ tóm gọn với Đ, P là người bạn tuyệt vời nhất đấy!". Nó cười, một nụ cười vui vẻ, hạnh phúc và nó cũng tự hào vì đã có một tình bạn đẹp như thế - Lần đầu tiên - Với một cậu con trai!
Có thể mọi người không nghĩ tình bạn có thể đến quá nhanh với nó như vậy nhưng thực sự là thế. Tình bạn đến và nó nhanh hay chậm ta không thể biết, không thể dự đoán trước. Như nó, nhanh nhưng chân thật, ý nghĩa.
>>> Ấn tượng cách trình bày, chị thích cách trình bày này. Một bài viết khá sâu sắc, cảm ơn bài viết của em.
Câu chuyện của nó cũng bắt đầu như hầu hết những mẩu truyện trong cuốn Trà Sữa mà nó vẫn nghiền hàng tháng.
Ở trường, nó vốn ham học Tiếng Anh, siêng nhất môn Tiếng Anh, nói gọn lại, trong đầu nó nhét toàn những kiến thức Ngữ Pháp Tiếng Anh, đến tụi bạn nó cũng phải kêu ca, trừ Hạnh Linh - cô bạn nhận nó làm chị - vì nhỏ cũng ham Tiếng Anh như nó nên khi vừa đăng kí vào diễn đàn, nó đã ghé ngay qua chuyên mục Ngoại Ngữ và tất nhiên, nó chọn Tiếng Anh chứ không phải Tiếng Pháp (đơn giản vì nó thích Tiếng Anh và cũng vì nó chưa từng học qua Tiếng Pháp). Công việc đầu tiên là coi, xét,... rồi sau một hồi nghía qua mấy cái tiêu mục, nó click Club Tiếng Anh dành cho mem THCS > Topic đăng kí tham gia Club Tiếng Anh dành cho mem THCS. Không chần chừ lâu la, nó đọc qua nội dung rồi lao ngay vào công việc gõ lách, một cách nhanh chóng vì nó không có nhiều thời gian cho máy tính mỗi ngày.
Hôm đó, như thường lệ, nó vào Hồ sơ để coi mấy bài Tiếng Anh nó đang theo dõi và tiện nghía qua bài Tiếng Anh mới. vậy mà chẳng vội vàng gì, nó liếc thấy cái tên Topic được in đậm. Click.Topic đăng kí tham gia Club Tiếng Anh dành cho mem THCS. Đó! Chả hiểu nó vào làm gì nữa! Nó coi, coi kĩ hơn trước, từ đầu đến cuối và nó bắt gặp một bản đăng kí thành viên, một cái tên xa lạ, một người bạn nó chưa từng biết đến, chỉ biết bằng tuổi nó và tên Đạt!... Không hiểu sao nó đánh liều add cái nick của người ta vào, rồi hài lòng với việc nó vừa làm. Khoảng vài ba phút sau, có hồi đáp. Người bạn đó hỏi nó: "ai?" rồi thì những câu nói ngắn gọn liên tiếp chỉ khoảng 1, 2, 3, rồi cùng lắm là 5 từ. Nhưng chả biết làm cách nào, nó khiến cho cậu ấy viết ngày một nhiều hơn, một dòng rồi mấy dòng lận. Cái cách nó nói chuyện với cậu ấy thật tự nhiên, hoạt bát lạ thường. Đặc biệt, nó không có cái cảm giác ngượng nghịu khi trò chuyện với con trai nữa. Phải chăng zBloomz (Dũng - Kool Guy - kém nó 1 tuổi) và Fire Flame (Maurice, người Chicago) đã ngầm hướng dẫn nó cách giao tiếp khi mấy đứa bàn luận về cái site nó đang làm chủ???... Cuộc nói chuyện giữa nó và cậu bạn mới diễn ra có vẻ lâu hơn nó tưởng. Vậy là nó hỏi, cậu ấy đáp và cứ liên tiếp như vậy. Nó đã biết thêm nhiều về cậu ấy.
Name: .....................Đ...............
D.O.B: 26/3/1996 (Sinh sớm hơn nó roài nè!)
......................................................................
Coi như xong phần tự bạch, nó nghĩ ra cách gọi tên tiện hơn, đỡ phải ghi nhìu, mệt! ) Thật là lạ! Sau hồi bàn luận, nó quyết định gọi cậu ấy là Đ còncậu ấy sẽ gọi nó theo cái nick name mấy mem trong site nó đặt và vẫn hay gọi mỗi khi nói chuyện với nó: Pw. Huyên thuyên một lúc, nó nhận thấy có điểm chung, nào thì chung sở thích học Tiếng Anh, rồi thì không thích nói dối,... Cậu ấy viết: "Đ thích lập trình, thổi sáo, làm việc lớn... =)) ghét tự cao, ỷ chức cậu quyền, nói dối ... =.=! Thích trắng, đen, xanh dương nhạt!".
Càng ngày, nó nói chuyện với Đ nhiều hơn, có khi trong 1 ngày mà đến cả chục tin nhắn. Không hỏi thăm thì cũng hỏi bài! Tùm lum tùm la hết trơn mọi thứ!
Nó nhận ra rằng Đ có thể là một người bạn tâm giao của nó, cũng như Pearlia - một cô bạn xinh xắn, hiền lành, một người bạn nữ rất hiểu nó và có nhiều thật nhiều tâm sự như nó, nhưng đặc biệt hơn khi Đ là con trai.
>>> Ấn tượng cách trình bày, chị thích cách trình bày này. Một bài viết khá sâu sắc, cảm ơn bài viết của em.
Last edited by a moderator: