L
luckyem2
Mở bài:
Không biết tự bao giờ hình ảnh oai nghiêm, anh hùng của nhười lính cụ hồ đã đi vào trong lòng của em. Đó là hình ảnh mà mỗi khi nghĩ đến trong tim em lại dang trào bao cảm xúc: yêu kính, biết ơn, ngưỡng mộ...Và một lần nữa những cảm xúc ấy lại tràn về khi sáng nay em học baif thơ Tiểu đội xe không kính của Phạm Tiến Duật.Bao ao ước xuất hiện trong đầu em:Ước gì mình được gặp các chú bộ đội một lần? Và thật bất ngờ khi điều ước của em trở thành sự thật.Em đã được gặp chú bộ đội lái xe trong đoàn xe không kính.
Thân bài
-Đoàng! Âm thanh như tiếng nổ lớn làm em giật mình quay lại phia sau.Thật không thể tin nổi trước mắt em là một con đường đất bụi mù, kéo dài thăm thẳm.Hai bên đường cây cối cháy trụi nhưng quanh những gốc cây cháy trụi ấy có những chồi xanh đang nhú.Và đoàng..đoang..liên tục những tiếng nổ lớn khác vang lên.Em đang ngơ ngác không hiểu chuyện gì xảy ra thì ở đằng xẫ, sau lớp khói bụi mà mịt, xuất hiện cái gì đó..Em cũng không nhìn rõ nữa, nhưng em chắc chắn nó đang chạy, vì càng lúc em càng thấy rõ.
-ồ thì ra đó là một đoàn xe, tuyệt quá!Đang không biết xoay sở thế nào thì lại gặp được một đoàn xe.Em vui mừng giơ tay vẫy xe và trong lòng thì thầm mong xe sẽ dừng lại cho em đi nhờ.
Xe dần tiến đến,từ từ, chậm dần và dừng hẳn. Từ trên xe một chú bộ đội bwocs ra.Sở dĩ em nhận ra đó là chú bộ đội bởi lẽ trên người chú là bộ đồ anh lá cây, hơn nữa còn có cái mũ tai bèo trên đầu nữa.Chú tiến lại gần em,thay vì nở một nụ cười thân thiện như em nghĩ thì chú lo lắng chạy lại:
-Sao cháu lại ở đây, bố mẹ cháu đâu rồi?
Em bối rối đáp:
-Dạ cháu..cháu cũng không biết nữa.
Đúng lúc đó một tiếng nổ nữa vang lên,em thấy cả mặt đất như rung chuyển, chú vội ôm em nằm xuống .Sau khi đã yên ắng chú vội đưa em lên xe :
-Thôi cháu mau lên xe, ở đây nguy hiểm lắm.
Em lon ton theo chú .Khi đã yên vị trên xe em mới chú ý đến cái xe.Thật kì lạ, cái xe không có kính chắn phía trước ...(nêu các đặc điểm của xe trong bài thơ)
Em tò mò hỏi chú...mở đầu cho câu chuyện tiếp diễn)
Cùng chú trải qua một cuộc vận chuyển tiếp tế cho miền nam...(theo thứ tự tùng việc xảy ra trong bài thơ)...
Kết bài:
ò..ó o...o
Tiếng gà gáy làm em giật mình tỉnh giấc.Thì ra vừa rồi chỉ là một giấc mơ,em thầm nghĩ.Em vội bật dậy chuẩn bị đi học mà không quên nở một nụ cười trên môi.Bởi vì em đã đạt được ước mong cua rmình, ước mong được gặp và trò chuyện với người lính lái xe trong đoàn xe không kính anh hùng và cũng rất vui tính nữa
Không biết tự bao giờ hình ảnh oai nghiêm, anh hùng của nhười lính cụ hồ đã đi vào trong lòng của em. Đó là hình ảnh mà mỗi khi nghĩ đến trong tim em lại dang trào bao cảm xúc: yêu kính, biết ơn, ngưỡng mộ...Và một lần nữa những cảm xúc ấy lại tràn về khi sáng nay em học baif thơ Tiểu đội xe không kính của Phạm Tiến Duật.Bao ao ước xuất hiện trong đầu em:Ước gì mình được gặp các chú bộ đội một lần? Và thật bất ngờ khi điều ước của em trở thành sự thật.Em đã được gặp chú bộ đội lái xe trong đoàn xe không kính.
Thân bài
-Đoàng! Âm thanh như tiếng nổ lớn làm em giật mình quay lại phia sau.Thật không thể tin nổi trước mắt em là một con đường đất bụi mù, kéo dài thăm thẳm.Hai bên đường cây cối cháy trụi nhưng quanh những gốc cây cháy trụi ấy có những chồi xanh đang nhú.Và đoàng..đoang..liên tục những tiếng nổ lớn khác vang lên.Em đang ngơ ngác không hiểu chuyện gì xảy ra thì ở đằng xẫ, sau lớp khói bụi mà mịt, xuất hiện cái gì đó..Em cũng không nhìn rõ nữa, nhưng em chắc chắn nó đang chạy, vì càng lúc em càng thấy rõ.
-ồ thì ra đó là một đoàn xe, tuyệt quá!Đang không biết xoay sở thế nào thì lại gặp được một đoàn xe.Em vui mừng giơ tay vẫy xe và trong lòng thì thầm mong xe sẽ dừng lại cho em đi nhờ.
Xe dần tiến đến,từ từ, chậm dần và dừng hẳn. Từ trên xe một chú bộ đội bwocs ra.Sở dĩ em nhận ra đó là chú bộ đội bởi lẽ trên người chú là bộ đồ anh lá cây, hơn nữa còn có cái mũ tai bèo trên đầu nữa.Chú tiến lại gần em,thay vì nở một nụ cười thân thiện như em nghĩ thì chú lo lắng chạy lại:
-Sao cháu lại ở đây, bố mẹ cháu đâu rồi?
Em bối rối đáp:
-Dạ cháu..cháu cũng không biết nữa.
Đúng lúc đó một tiếng nổ nữa vang lên,em thấy cả mặt đất như rung chuyển, chú vội ôm em nằm xuống .Sau khi đã yên ắng chú vội đưa em lên xe :
-Thôi cháu mau lên xe, ở đây nguy hiểm lắm.
Em lon ton theo chú .Khi đã yên vị trên xe em mới chú ý đến cái xe.Thật kì lạ, cái xe không có kính chắn phía trước ...(nêu các đặc điểm của xe trong bài thơ)
Em tò mò hỏi chú...mở đầu cho câu chuyện tiếp diễn)
Cùng chú trải qua một cuộc vận chuyển tiếp tế cho miền nam...(theo thứ tự tùng việc xảy ra trong bài thơ)...
Kết bài:
ò..ó o...o
Tiếng gà gáy làm em giật mình tỉnh giấc.Thì ra vừa rồi chỉ là một giấc mơ,em thầm nghĩ.Em vội bật dậy chuẩn bị đi học mà không quên nở một nụ cười trên môi.Bởi vì em đã đạt được ước mong cua rmình, ước mong được gặp và trò chuyện với người lính lái xe trong đoàn xe không kính anh hùng và cũng rất vui tính nữa