H
haithanhp
Còn sau đây là rất nhiều câu thơ về thầy cô:
"Không thầy đố mầy làm nên
Khuyên chàng đọc sách ngâm thơ
Dầu cạn thiếp rót, đèn mờ thiếp khêu
Không thèm ăn gỏi cá mè
Không thèm nói với một bè trẻ ranh
Không thèm ăn gỏi cá muông
Không thèm nói với những phường ươn thây
Không thèm ăn gỏi cá chầy
Không thèm nói với thằng thầy mầy đâu!
Gió đánh (đặp) cành đa
Thầy tưởng rằng ma
Thầy ù thầy chạy
Ba thằng ba gậy
Đi đón thầy về
Bắt con lợn sề
Cho thầy chọc tiết
Bắt con cá diếc
Cho thầy bóc mang
Bát con tôm càng
Cho thầy bóc vỏ
Lấy đôi đũa đỏ
Cho thầy gải lưng
Bóc đồng bánh chưng
Cho thầy chấm mật
Có bản khác: Đom đóm bay qua
Gió đập cành đa
Gió đánh cành đa
Thầy tưởng rằng ma
Thầy ù thầy chạy
Ba thằng ba gậy
Đi đón thầy về
Gió nam ào ạt gốc cây nằm mát
Chẻ lạt đứt tay, đi cày trâu húc
Đi xúc phải cọc, đi học thầy đánh
Đi gánh đau vai, nằm dài nhịn đói
Gươm vàng rớt xuống Hồ Tây
Công cha cũng trọng, nghĩa thầy cũng sâu.
Hò ơ Bớ này anh nó ơi
Số phận em giao phó cho trời xanh
Lấy anh em không lấy
Nhưng dạ cũng không đành làm ngơ
Vốn em cũng chẳng bơ thờ
Em đã hằng chọn trong lóng đục
Nhưng vẫn còn chờ nợ duyên
Vốn em muốn lấy ông thầy thuốc cho giàu sang
Nhưng lại sợ ổng hay gia hay giảm
Em muốn lấy ông thầy pháp cho đảm
Nhưng lại sợ ổng hét la ghê gốc
Em muốn lấy chú thợ mộc
Nhưng lại sợ chú hay đục khoét rầy rà
Em muốn lấy anh thợ cưa cho thật thà
Nhưng lại sợ trên tàn dưới mạt
Em muốn lấy người hạ bạc,
Nhưng lại sợ mang lưới mang chài
Em muốn lấy anh cuốc đất trồng khoai
Nhưng lại sợ ảnh hay đào hay bới
Em cũng muốn chọn anh thợ rèn kết ngỡi
Nhưng lại sợ ảnh nói tức nói êm
Bằng lấy anh đặt rượu làm men
Hò ơ Bớ này anh nó ơi
Thì lại sợ ảnh hay cà riềng cà tỏi
Em muốn lấy ông nhạc công cho giỏi
Nhưng lại sợ giọng quyển giọng kèn
Em muốn lấy thằng chăn trâu cho hèn
Nhưng lại sợ nhiều điều thá ví
Em muốn lấy anh lái buôn thành thị
Nhưng lại sợ ảnh kêu mắc rẻ khó lòng
Em muốn lấy anh thợ đóng thùng
Nhưng lại sợ ảnh kêu
trật niền trật ngổng
Em muốn lấy ông Hương ông Tổng
Nhưng lại sợ việc trống việc gông
Em muốn lấy anh hàng gánh tay không
Nhưng lại sợ đầu treo đầu quảy
Em muốn lấy chú hàng heo khi nãy
Nhưng lại sợ chú làm lộn ruột lộn gan
Em muốn lấy anh thợ đát thợ đan
Nhưng lại sợ ảnh hay bắt phải bắt lỗi
Em muốn lấy anh hát bè hát bội
Nhưng lại sợ giọng rỗi giọng tuồng
Em muốn lấy anh thợ đóng xuồng
Hò ơ Bớ này anh nó ơi
Nhưng lại sợ ảnh hay dằn hay thúc…
Hò ơ... Mấy lời trong đục chẳng dám nói ra
Có thầy giáo tập dạy trong làng xa,
hay dạy hay răn
So đức hạnh chẳng ai bằng,
Lại con nhà nho học,
Sử kinh thầy thường đọc, nên biết việc thánh hiền
Gặp nhau em kết liền, không chờ chẳng đợi... (ờ)
Hò ơ... Không chẳng chờ chẳng đợi
phỉ nguyền phụng loan
Học trò ăn vụng cá kho
Bị thầy bắt được đánh mo lên đầu
Học trò ăn vụng càng cua
Bà thầy bắt được, tôi mua tôi đền
Học trò thò lò mũi xanh
Ăn vụng bánh đúc chạy quanh nhà thầy
Lấy lính thì được ăn lương
Lấy thầy ăn óc, ăn xương gì thầy ?
Mấy ai là kẻ không thầy
Thế gian thường nói: đố mày làm nên !
Mười năm cắp sách theo thầy
Năm thứ mười một vác cày theo trâu
Muốn sang thì bắc cầu Kiều
Muốn con hay chữ phải yêu lấy thầy
Nam mô Bồ tát
Chẻ lạt đứt tay
Đi cày trâu húc
Đi xúc phải cọc
Đi học thầy đánh
Đi gánh đau vai
Nằm dài nhịn đói
Ngày nào em bé cỏn con
Bây giờ em đã lớn khôn thế này
Cơm cha, áo mẹ, công thầy
Nghĩ sao cho bõ những ngày ước ao
Trách lòng thầy mẹ cầm cân
Đôi ta như nhện đang lần mối tơ.
Hai ta đứng lại vừa cân
Trách lòng thầy mẹ phụ gần tham xa.
Vắt chân chữ ngũ đánh củ khoai lang
Bớ cô bán hàng rót thầy bát nước
Trên trời có cái cầu vồng
Kẻ Chợ Cầu Muống Kẻ Đông Cầu Dền
Vua (Việc) trên đền cầu tiền cầu bạc
Các lái buôn cầu nước cầu non
Đôi ta cầu của cầu con
Con đẹp giống mẹ con dòn giống cha
Con gái dệt cửi trong nhà
Con trai đi học đỗ ba khoa liền
Con lớn thì đỗ trạng nguyên
Hai con tiến sĩ đỗ liền cả ba
Vinh quy bái tổ về nhà
Bõ công đèn sách mẹ cha nuôi thầy
Vốn em chỉ có "Thâm Chầy"
Anh cho "Tắc lái" cho đầy quan năm
Buôn trầu đếm cuốn bán trăm
Mưa dầm gió bấc, em nằm em lo
Thi đậu vua ban võng lọng về quê ăn mừng; Nuôi thầy là ngày xưa trường học chưa phổ biến, cha mẹ phải rước thầy về nuôi trong nhà để dạy con học hành; Tắc lái là tiến lóng của lái buôn trâu bò chỉ ba tiền, quan hai
Mã nhật tượng điền xe liền pháo cách
Một chữ nên thầy một ngày nên nghĩa
Ơn bằng cái đĩa nghĩa bằng con ruồi
Chăm chăm chỉ biết véo người
Hễ ai véo lại rụng rời tay chân
Sự đời phải nghĩ mà răn
Phải nuốt lời bạn phải ăn lời thầy
*** kia thì phải cậy thầy
Vụng kia cậy bạn (thợ) thì mày mới nên
Ở đây gần bạn gần thầy
Có công mài sắt có ngày nên kim
Bán tự vi sư
Nửa chữ cũng là thầy
Cha muốn cho con hay thầy muốn cho trò khá
Chữ thầy trả thầy bút trả hàng xén
giấy nay phất diều
Đắc đạo vong sư
Đắc ngư vong thuyên
Đắc đạo quên thầy, được cá quên nơm
Đi học thầy đánh đi gánh đau vai
*** nát tìm thầy bóng bẩy tìm thợ
Học như bất sư học hữu
Học thầy không tày học bạn
Học thầy không tầy học bạn
Thua thầy một vạn
Không bằng thua bạn một li
Không thầy đố mày làm nên
Không tiền không gạo mạnh bạo gì thầy
Làm đầy tớ thằng khôn hơn làm thầy thằng dại
Làm thầy nuôi vợ làm thợ nuôi miệng
Làm thầy thì dễ thế chuộng thì khó
Lừa thầy phản bạn
Muốn con hay chữ thì yêu lấy thầy
Tam nhân đồng hành tất hữu ngã sư
Trong ba người cùng đồng hành, thì trong đó có một người đáng bậc thầy mình
Thầy dở cũng đỡ láng giềng
Cha muốn con hay
Thầy muốn trò giỏi
Hết chay thầy đi đất
Không ưa Cống, gả cho Nghè
Sao con bạc ác lấy dè thầy tu
Không tham cống, nỏ tham nghè
Thương thầy chuông mõ mà nghe điệu đàn
Khó khăn mất thảo, mất n_
Ơn cha cũng bỏ nghĩa thầy cũng quên
Thầy làng không sang cũng trọng
Quan huyện thì không lọng cũng xe
Không ham bồ lúa anh đầy,
Ham ba hàng chữ làm thầy thế gian.
Mèo ngao cắn cổ ông thầy
Con cầy vật chết cả bầy mèo ngao.
Trèo lên cây khế bẻ bông
Ngó vô trường học thấy đông dậm dầy
Nếu em không sợ ông thầy
Em vô cầm bút sửa chữ này cho anh
Ít thầy đầy đãy
Nhiều thầy chia bảy chia ba
Ngày nào em bé cỏn con,
Bây giờ em đã lớn khôn thế này.
Cơm cha, áo mẹ, chữ thầy,
Nghĩ sao cho bõ, những ngày ước ao.
Đắc đạo vong sư, đắc ngư vong thuyền
Thành công thì quên thầy, được cá quên thuyền
Thuở hồi anh nhỏ thầy anh có bảo rằng.
Cứ chuyên tập nghiệp hằng.
Phải siêng năng đọc sách.
Sắc bất ba đào dị nịch nhân.
Xét xa rồi lại xét gần.
Thấy em ai khiến mười phần nên thương."
"Không thầy đố mầy làm nên
Khuyên chàng đọc sách ngâm thơ
Dầu cạn thiếp rót, đèn mờ thiếp khêu
Không thèm ăn gỏi cá mè
Không thèm nói với một bè trẻ ranh
Không thèm ăn gỏi cá muông
Không thèm nói với những phường ươn thây
Không thèm ăn gỏi cá chầy
Không thèm nói với thằng thầy mầy đâu!
Gió đánh (đặp) cành đa
Thầy tưởng rằng ma
Thầy ù thầy chạy
Ba thằng ba gậy
Đi đón thầy về
Bắt con lợn sề
Cho thầy chọc tiết
Bắt con cá diếc
Cho thầy bóc mang
Bát con tôm càng
Cho thầy bóc vỏ
Lấy đôi đũa đỏ
Cho thầy gải lưng
Bóc đồng bánh chưng
Cho thầy chấm mật
Có bản khác: Đom đóm bay qua
Gió đập cành đa
Gió đánh cành đa
Thầy tưởng rằng ma
Thầy ù thầy chạy
Ba thằng ba gậy
Đi đón thầy về
Gió nam ào ạt gốc cây nằm mát
Chẻ lạt đứt tay, đi cày trâu húc
Đi xúc phải cọc, đi học thầy đánh
Đi gánh đau vai, nằm dài nhịn đói
Gươm vàng rớt xuống Hồ Tây
Công cha cũng trọng, nghĩa thầy cũng sâu.
Hò ơ Bớ này anh nó ơi
Số phận em giao phó cho trời xanh
Lấy anh em không lấy
Nhưng dạ cũng không đành làm ngơ
Vốn em cũng chẳng bơ thờ
Em đã hằng chọn trong lóng đục
Nhưng vẫn còn chờ nợ duyên
Vốn em muốn lấy ông thầy thuốc cho giàu sang
Nhưng lại sợ ổng hay gia hay giảm
Em muốn lấy ông thầy pháp cho đảm
Nhưng lại sợ ổng hét la ghê gốc
Em muốn lấy chú thợ mộc
Nhưng lại sợ chú hay đục khoét rầy rà
Em muốn lấy anh thợ cưa cho thật thà
Nhưng lại sợ trên tàn dưới mạt
Em muốn lấy người hạ bạc,
Nhưng lại sợ mang lưới mang chài
Em muốn lấy anh cuốc đất trồng khoai
Nhưng lại sợ ảnh hay đào hay bới
Em cũng muốn chọn anh thợ rèn kết ngỡi
Nhưng lại sợ ảnh nói tức nói êm
Bằng lấy anh đặt rượu làm men
Hò ơ Bớ này anh nó ơi
Thì lại sợ ảnh hay cà riềng cà tỏi
Em muốn lấy ông nhạc công cho giỏi
Nhưng lại sợ giọng quyển giọng kèn
Em muốn lấy thằng chăn trâu cho hèn
Nhưng lại sợ nhiều điều thá ví
Em muốn lấy anh lái buôn thành thị
Nhưng lại sợ ảnh kêu mắc rẻ khó lòng
Em muốn lấy anh thợ đóng thùng
Nhưng lại sợ ảnh kêu
trật niền trật ngổng
Em muốn lấy ông Hương ông Tổng
Nhưng lại sợ việc trống việc gông
Em muốn lấy anh hàng gánh tay không
Nhưng lại sợ đầu treo đầu quảy
Em muốn lấy chú hàng heo khi nãy
Nhưng lại sợ chú làm lộn ruột lộn gan
Em muốn lấy anh thợ đát thợ đan
Nhưng lại sợ ảnh hay bắt phải bắt lỗi
Em muốn lấy anh hát bè hát bội
Nhưng lại sợ giọng rỗi giọng tuồng
Em muốn lấy anh thợ đóng xuồng
Hò ơ Bớ này anh nó ơi
Nhưng lại sợ ảnh hay dằn hay thúc…
Hò ơ... Mấy lời trong đục chẳng dám nói ra
Có thầy giáo tập dạy trong làng xa,
hay dạy hay răn
So đức hạnh chẳng ai bằng,
Lại con nhà nho học,
Sử kinh thầy thường đọc, nên biết việc thánh hiền
Gặp nhau em kết liền, không chờ chẳng đợi... (ờ)
Hò ơ... Không chẳng chờ chẳng đợi
phỉ nguyền phụng loan
Học trò ăn vụng cá kho
Bị thầy bắt được đánh mo lên đầu
Học trò ăn vụng càng cua
Bà thầy bắt được, tôi mua tôi đền
Học trò thò lò mũi xanh
Ăn vụng bánh đúc chạy quanh nhà thầy
Lấy lính thì được ăn lương
Lấy thầy ăn óc, ăn xương gì thầy ?
Mấy ai là kẻ không thầy
Thế gian thường nói: đố mày làm nên !
Mười năm cắp sách theo thầy
Năm thứ mười một vác cày theo trâu
Muốn sang thì bắc cầu Kiều
Muốn con hay chữ phải yêu lấy thầy
Nam mô Bồ tát
Chẻ lạt đứt tay
Đi cày trâu húc
Đi xúc phải cọc
Đi học thầy đánh
Đi gánh đau vai
Nằm dài nhịn đói
Ngày nào em bé cỏn con
Bây giờ em đã lớn khôn thế này
Cơm cha, áo mẹ, công thầy
Nghĩ sao cho bõ những ngày ước ao
Trách lòng thầy mẹ cầm cân
Đôi ta như nhện đang lần mối tơ.
Hai ta đứng lại vừa cân
Trách lòng thầy mẹ phụ gần tham xa.
Vắt chân chữ ngũ đánh củ khoai lang
Bớ cô bán hàng rót thầy bát nước
Trên trời có cái cầu vồng
Kẻ Chợ Cầu Muống Kẻ Đông Cầu Dền
Vua (Việc) trên đền cầu tiền cầu bạc
Các lái buôn cầu nước cầu non
Đôi ta cầu của cầu con
Con đẹp giống mẹ con dòn giống cha
Con gái dệt cửi trong nhà
Con trai đi học đỗ ba khoa liền
Con lớn thì đỗ trạng nguyên
Hai con tiến sĩ đỗ liền cả ba
Vinh quy bái tổ về nhà
Bõ công đèn sách mẹ cha nuôi thầy
Vốn em chỉ có "Thâm Chầy"
Anh cho "Tắc lái" cho đầy quan năm
Buôn trầu đếm cuốn bán trăm
Mưa dầm gió bấc, em nằm em lo
Thi đậu vua ban võng lọng về quê ăn mừng; Nuôi thầy là ngày xưa trường học chưa phổ biến, cha mẹ phải rước thầy về nuôi trong nhà để dạy con học hành; Tắc lái là tiến lóng của lái buôn trâu bò chỉ ba tiền, quan hai
Mã nhật tượng điền xe liền pháo cách
Một chữ nên thầy một ngày nên nghĩa
Ơn bằng cái đĩa nghĩa bằng con ruồi
Chăm chăm chỉ biết véo người
Hễ ai véo lại rụng rời tay chân
Sự đời phải nghĩ mà răn
Phải nuốt lời bạn phải ăn lời thầy
*** kia thì phải cậy thầy
Vụng kia cậy bạn (thợ) thì mày mới nên
Ở đây gần bạn gần thầy
Có công mài sắt có ngày nên kim
Bán tự vi sư
Nửa chữ cũng là thầy
Cha muốn cho con hay thầy muốn cho trò khá
Chữ thầy trả thầy bút trả hàng xén
giấy nay phất diều
Đắc đạo vong sư
Đắc ngư vong thuyên
Đắc đạo quên thầy, được cá quên nơm
Đi học thầy đánh đi gánh đau vai
*** nát tìm thầy bóng bẩy tìm thợ
Học như bất sư học hữu
Học thầy không tày học bạn
Học thầy không tầy học bạn
Thua thầy một vạn
Không bằng thua bạn một li
Không thầy đố mày làm nên
Không tiền không gạo mạnh bạo gì thầy
Làm đầy tớ thằng khôn hơn làm thầy thằng dại
Làm thầy nuôi vợ làm thợ nuôi miệng
Làm thầy thì dễ thế chuộng thì khó
Lừa thầy phản bạn
Muốn con hay chữ thì yêu lấy thầy
Tam nhân đồng hành tất hữu ngã sư
Trong ba người cùng đồng hành, thì trong đó có một người đáng bậc thầy mình
Thầy dở cũng đỡ láng giềng
Cha muốn con hay
Thầy muốn trò giỏi
Hết chay thầy đi đất
Không ưa Cống, gả cho Nghè
Sao con bạc ác lấy dè thầy tu
Không tham cống, nỏ tham nghè
Thương thầy chuông mõ mà nghe điệu đàn
Khó khăn mất thảo, mất n_
Ơn cha cũng bỏ nghĩa thầy cũng quên
Thầy làng không sang cũng trọng
Quan huyện thì không lọng cũng xe
Không ham bồ lúa anh đầy,
Ham ba hàng chữ làm thầy thế gian.
Mèo ngao cắn cổ ông thầy
Con cầy vật chết cả bầy mèo ngao.
Trèo lên cây khế bẻ bông
Ngó vô trường học thấy đông dậm dầy
Nếu em không sợ ông thầy
Em vô cầm bút sửa chữ này cho anh
Ít thầy đầy đãy
Nhiều thầy chia bảy chia ba
Ngày nào em bé cỏn con,
Bây giờ em đã lớn khôn thế này.
Cơm cha, áo mẹ, chữ thầy,
Nghĩ sao cho bõ, những ngày ước ao.
Đắc đạo vong sư, đắc ngư vong thuyền
Thành công thì quên thầy, được cá quên thuyền
Thuở hồi anh nhỏ thầy anh có bảo rằng.
Cứ chuyên tập nghiệp hằng.
Phải siêng năng đọc sách.
Sắc bất ba đào dị nịch nhân.
Xét xa rồi lại xét gần.
Thấy em ai khiến mười phần nên thương."