N
natsume1998
Time: 9pm
“Haizz ngày mai phải về trường oy sao? Chơi còn chưa đã mà” Hàn dương than phiền
“Hay là chúng ta đến pub đi” Hoàng Vũ đề xuất
“Ý hay đó dù sao tôi cũng chưa tới pub bao giờ”
“Phải không đó?”cả 4 con người con lại trong phonhf đồng thanh hỏi
“Uk thật, làm gì mà mọi người hoảng hốt thế hả?” Hàn Dương thành thực trả lời
“Đùa ak, cậu 20 oy – một thằng con trai to cao như cậu mà chưa từng vào pub hả? Vậy cậu thường dẫn mấy ẻm của mình đi đâu hả?”
“Ẻm nào?”
“Bồ của cậu ý?”
“Làm gì có mà dẫn, haizz”
“Là thật sao?”
“Thật, hỏi nhiều quá, thế mấy người có đi không thì bảo?”
“Được đi thì đi”
Địa điểm: Bar Wildlife
“Nghe nói pub này nổi tiếng nhất vùng này đấy”
Vừa vào đến trong, đập vào mắt Hàn Dương là mấy em tươi mát đến nản
“Các cậu hay đến pub lắm hả?”
“Cũng không nhiều lắm nhưng sao?”
“Đến đây cốt là để ngắm mấy em tươi mát này hả?”
“Sao cậu có cảm hứng với em nào hả?” Hoàng Vũ mỉa mai hỏi
“Tôi không có hứng thú với mấy con nhỏ này mặc dù nhìn các em ấy ngon”
Khụ…khụ
Hàn dương cùng Hoàng Vũ quay ra nhìn thấy cả 3 tên kia đang ho sặc sụa
Hàn Phong (Đây là chị mình ư)
Hạo Thiên (Là bạn gái mình sao)
Trí Cao (Cô ta thực là con gái sao)
“Tui ra nhảy trước đây”
60ph sau
“Nè phải ở đây đến bao giờ nữa, chán lắm oy” Hàn Dương cằn nhằn nói
“Anh đẹp trai có thể nhảy với em 1 bản không?”
Hàn Dương ngước mắt lên thấy trước mặt là 1 con nhỏ ăn mặc hết sức thiếu vải đã thế còn bó sát vào người nữa chứ, cô ta mời mình nhảy?
“Hàn Dương còn không mau nhận lời người đẹp?cậu thật sự thiếu kinh nghiệm trong chuyện này hay cậu chính là mắc mấy căn bệnh về tâm sinh lý vậy” Hoàng Vũ giễu cợt nói
(Cái gì nói ta mắc bệnh tâm sinh lý hả? Được cho ngươi mở rộng tầm mắt)
“Sao có thể chứ? Mình sinh ra là để làm vui lòng phái đẹp mà sao có thể làm người đẹp đây buồn chứ?”
“Chúng ta ra nhảy nào” Hàn Dương quay ra tươi cười với con nhỏ tươi mát kia đòng thời liếc xéo Hoàng Vũ 1 cái thay cho lời thách thức
Nhạc nổi lên xập xình đinh tai nhức óc, Hàn Dương trước nay vốn có biết nhảy múa là gì cứ dơ chân múa tay loạn hết cả lên, con nhỏ kia thì cứ xấn sáp lại người cô, thỉnh thoảng chỗ nhạy cảm của nó chạm vào tay cô khiến cô sởn gai ốc, bủn rủn chân tay định đẩy nó ra thì lại thấy bóng dáng vẻ mặt đắc ý của tên Hoàng Vũ, cô miễn cưỡng hợp tác cùng con nhỏ này vậy.
Nhạc đã đổi sang thể loại nhẹ nhàng trữ tình hơn, Hàn Dương vòng tay ra sau con nhỏ đó ôm ghì sát vào người cô, nhẹ nhàng ghé sát vào tai con nhỏ thì thầm
“là gã kia thuê em ra nhảy với anh ak?”
Lúc đầu con nhỏ còn chối đây đẩy xong cuối cùng vẫn bị những lời nói dỗ ngon dỗ ngọt của cô thuyết phục
“Ư..ukm đúng là vậy, nhưng giờ người ta thực sự thích anh oy”
“Cái này anh biết em là con cừu non ngốc nghếch tự dẫn xác tới chỗ con sói đói là anh rồi”. Vừa nói hàn Dương vừa khẽ lấy lưỡi liếm nhẹ lên vành tai con nhỏ cắn nhẹ 1 chút.
Con nhỏ đê mê quên hết trời đất là gì lả lướt vào lòng Hàn Dương nhưng khi nhạc vừa dừng Hàn Dương liền đẩy con nhỏ đó ra khỏi người và không quên quay ra nói với con nhỏ
“Em đã giúp anh có khoảng thời gian rất tuyệt cái này thưởng cho em” Hàn dương lấy ví rút tiền ra khẽ nhét vào….(cái này chác pà con bik em không viết sợ ô nhiễm môi trường >.<)
Vừa quay lưng đi sắc mặt đã hoàn toàn thay đổi
“Loại phụ nữ như cô chỉ khiến mất mặt nữ nhân chúng ta, thật không biết quý trọng chính mình”
SHOCK, SHOCK toàn tập, cả bọn chỉ biết nhìn nhau lắc đầu ngao ngán. Hàn Dương vừa về tới chỗ đã lại nghe thấy giọng mỉa mai của Hoàng Vũ
“Vậy mà nói chưa từng tới pub, chưa từng có người yêu, tôi thấy cậu chính là 1 tay lão luyện thì có”
“Đưa đây”
“Đưa? Đưa cái gì?”
“Tiền”
“Sao tôi lại phải đưa tiền cho cậu?”
“Tôi diễn kịch hay cho cậu xem còn gì? Lại còn mất tiền bo cho con nhỏ đó, trả lại tôi số tiền đó”
“Cậu nói vậy là sao?”
“Thôi không phải giả ngây, chẳng phải cậu thuê cô ta ra quyến rũ tôi sao nhưng ai dè lại phản tác dụng như vậy phải không?”
“Biết vậy oy thì còn đòi tôi tiền làm gì”
“Thì đó tôi đã phải chi tiền túi ra bo cho con nhỏ đó coi như trả tiền công, cậu cũng nên trả lại cho tôi chứ, hay bạn Hoàng Vũ đây lại nổi tính kibo, bủn xỉn”
“Hừ ví đây muốn lấy bao nhiêu thì tùy”
“Hihi thank ná”
Cả 3 tên kia lại 1 lần nữa lắc đầu ngao ngán, tên Hoàng Vũ này chắc suốt đời bị Hàn Dương dắt mũi mất, thật là sĩ diện không phải lối mà
“Mấy người ngồi đây đi, tôi ra đây 1 lát” HÀn Dương lên tiếng
Chạy ngay vào phòng vệ sinh nam( Cái này là bắt buộc chẳng còn cách nào khác cả), Hàn Dương nôn thốc, nôn tháo
“Mẹ khiếp, kinh tởm quá, Hoàng Vũ ta hận ngươi dám để cái miệng xinh của ta cắn vào tai con nhỏ đó, ta quyết sẽ @#$%^&*”
Vừa bước ra khỏi phòng vệ sinh, đập ngay vào mắt Hàn dương là cảnh 2 tên con trai đang vây quanh 1 đứa con gái làm chuyện xằng bậy
“Lũ khốn, buông tay ta ra, ********* có biết tao là ai không hả? ********* sẽ phải trả giá nếu dám đụng đến 1 sợi tóc của ta”
“Ôi cái miệng xinh thế kia mà lại nói ra những điều khó nghe như vậy sao người đẹp, nếu anh cứ đụng đến em thì sao?” Vừa nói hắn vừa sấn sổ tới phía con bé
Con bé hoảng hồn thối lui vài bước định chạy thì bị tên còn lại chặn đường, tên kia kéo giật con bé lại làm chiếc áo mỏng manh của nó rách vai lộ ra bờ vai trắng ngần, con bé hét toáng lên:
“buông ta ra, cấm ngươi không được đụng tới ta”
“Nếu anh vẫn muốn thì sao đây cưng”
“Thì mày sẽ chết” Hàn Dương từ phía sau xuất hiện tay cầm chai rượu phang thẳng vào đầu hắn (Khổ máu anh nổi dậy)
Tên này bị đánh bất ngờ từ đằng sau loạng choạng quay ngã xuống đất. Tên bạn hắn thấy vậy liền lập tức sấn sổ vào đánh Hàn Dương.
Đời này Hàn Dương có thể không giỏi nhiều thứ nhưng khả năng phân tích tình huống và dây thần kinh vận động thì không chê vào đâu được. Cô nhẹ nhàng lách qua từng cú đấm của hắn, tên này sau một hồi vận dụng hết sức mà toàn đánh vào không trung đã thấm mệt, các cú đấm cũng không còn nhanh nhạy nữa chỉ chờ có thể Hạ Dương nhanh chóng hạ đo ván hắn bằng cú đá trời giáng vào nơi ai cũng biết là đâu hi, đang hả hê chiến thắng chợt cô nghe thấy tiếng hét thất thanh từ phía con nhỏ kia
“Cẩn thận đằng sau kìa”
Hàn dương lập tức quay lại đã thấy cái tên cô đạp luc nãy đã tỉnh tay lăm lăm con dao đâm thẳng về phía cô, cự ly quá gần cô chẳng thế phản ứng chỉ còn biết chết chân đứng yên tại chỗ mắt nhắm tịt lại thầm nguyền rủa chính mình( Biết ngay sẽ tự rước họa vào thân mà, đúng là sĩ với gái chỉ có nhục). Nhưng một lúc sau rồi mà vẫn chẳng thấy hiện tượng gì xảy ra cả, ti hí mở mắt ra cô đã thấy gã côn đồ kia đã bị 1 người mặc vest đen, đeo kính đen khóa tay từ đằng sau, con dao rơi đánh cạch phát xuống đất
(Ơn trời đúng là cuối đời gặp tiên, con còn tưởng lần này không qua khỏi rồi chứ)
“Thằng khốn mau bỏ tay tao ra, ********* là bọn nào sao dám phá hỏng việc tốt của tao”
“Việc tốt ak? Mày xem việc trêu ghẹo con gái nhà lành là việc tốt hả? tội của mày đáng phải bị…”
Chỉ cả nói hết câu, Hàn Dương đã nghe thấy bốp 1 phát nhìn ra mới biết con nhỏ kia từ đâu chạy đến đã cho tên côn đồ kia một phát bạt tai giáng trời và liền tiếp sau đó là Bốp…Bốp…Bốp
Hàn Dương nhìn thấy mà kinh hãi, con nhỏ này thật không phải vừa mà, giờ cô thấy thương thương cho tên xấu số kia.
“Tiểu thư đã khiến tiểu thư phải kinh sợ”
“Các người như vậy mà cũng đòi làm vệ sĩ sao? Thật không cả bằng vị ân nhân kia mà”
(Con nhỏ này cũng khẩu khí gớm, chắc bà này là thiên kim tiểu thư lá ngọc cành vàng đây mà, tính tình chắc chảnh dữ lắm đây) Hàn Dương thầm nghĩ
Chuyện coi như xong, giờ con nhỏ đó được 5 tên vệ sĩ cao to lực lưỡng bảo vệ, 2 tên côn đồ đã bị khóa tay lại, Hàn Dương này coi như hết phận sự, định quay đầu bước đi thì thấy áo con nhỏ đó bị rách hở nguyên nửa vai ra, nhìn không đành lòng, cô cởi áo khoác ngoài ra khoác lên vai cho nó nói:
“Áo này không cần trả cũng được, ở đây hết việc của tôi rồi, đi đây”
“Khoan đã, anh tên là gì ân nhân, em là Dương Kiều Như ơn cứu mạng em còn chưa trả mà”
“Ơn huệ gì, cô không phải trả đâu”. Hàn Dương định quay đầu bước đi thì bị con nhỏ đó kéo giật lại
“Anh tên là gì? Ít nhất cũng để em báo ơn chứ?”
“Hàn Dương, mà cô không nghe tôi nói gì ak tôi không cần cô báo đáp ơn huệ gì hết, nếu có duyên ắt sẽ gặp lại, tôi có việc cáo từ trước ná,”. Vừa nói hết câu Hàn Dương liền chạy vụt đi lòng thầm nghĩ( Dây dưa dấy má với con nhỏ này nhìu khi nó đòi theo mình về nhà mất, khổ đẹp trai cũng là 1 cái tội mà)
“Hàn Dương, anh thật đặc biệt, anh là kẻ đầu tiên không thèm ngó nhìn nhan sắc nghiêng thùng đổ chậu của tôi lấy 1 lần, ánh mắt thực chân thành không mang chút sắc dục, tôi thích anh rồi đó, anh nhất định sẽ là của tôi”
“Haizz ngày mai phải về trường oy sao? Chơi còn chưa đã mà” Hàn dương than phiền
“Hay là chúng ta đến pub đi” Hoàng Vũ đề xuất
“Ý hay đó dù sao tôi cũng chưa tới pub bao giờ”
“Phải không đó?”cả 4 con người con lại trong phonhf đồng thanh hỏi
“Uk thật, làm gì mà mọi người hoảng hốt thế hả?” Hàn Dương thành thực trả lời
“Đùa ak, cậu 20 oy – một thằng con trai to cao như cậu mà chưa từng vào pub hả? Vậy cậu thường dẫn mấy ẻm của mình đi đâu hả?”
“Ẻm nào?”
“Bồ của cậu ý?”
“Làm gì có mà dẫn, haizz”
“Là thật sao?”
“Thật, hỏi nhiều quá, thế mấy người có đi không thì bảo?”
“Được đi thì đi”
Địa điểm: Bar Wildlife
“Nghe nói pub này nổi tiếng nhất vùng này đấy”
Vừa vào đến trong, đập vào mắt Hàn Dương là mấy em tươi mát đến nản
“Các cậu hay đến pub lắm hả?”
“Cũng không nhiều lắm nhưng sao?”
“Đến đây cốt là để ngắm mấy em tươi mát này hả?”
“Sao cậu có cảm hứng với em nào hả?” Hoàng Vũ mỉa mai hỏi
“Tôi không có hứng thú với mấy con nhỏ này mặc dù nhìn các em ấy ngon”
Khụ…khụ
Hàn dương cùng Hoàng Vũ quay ra nhìn thấy cả 3 tên kia đang ho sặc sụa
Hàn Phong (Đây là chị mình ư)
Hạo Thiên (Là bạn gái mình sao)
Trí Cao (Cô ta thực là con gái sao)
“Tui ra nhảy trước đây”
60ph sau
“Nè phải ở đây đến bao giờ nữa, chán lắm oy” Hàn Dương cằn nhằn nói
“Anh đẹp trai có thể nhảy với em 1 bản không?”
Hàn Dương ngước mắt lên thấy trước mặt là 1 con nhỏ ăn mặc hết sức thiếu vải đã thế còn bó sát vào người nữa chứ, cô ta mời mình nhảy?
“Hàn Dương còn không mau nhận lời người đẹp?cậu thật sự thiếu kinh nghiệm trong chuyện này hay cậu chính là mắc mấy căn bệnh về tâm sinh lý vậy” Hoàng Vũ giễu cợt nói
(Cái gì nói ta mắc bệnh tâm sinh lý hả? Được cho ngươi mở rộng tầm mắt)
“Sao có thể chứ? Mình sinh ra là để làm vui lòng phái đẹp mà sao có thể làm người đẹp đây buồn chứ?”
“Chúng ta ra nhảy nào” Hàn Dương quay ra tươi cười với con nhỏ tươi mát kia đòng thời liếc xéo Hoàng Vũ 1 cái thay cho lời thách thức
Nhạc nổi lên xập xình đinh tai nhức óc, Hàn Dương trước nay vốn có biết nhảy múa là gì cứ dơ chân múa tay loạn hết cả lên, con nhỏ kia thì cứ xấn sáp lại người cô, thỉnh thoảng chỗ nhạy cảm của nó chạm vào tay cô khiến cô sởn gai ốc, bủn rủn chân tay định đẩy nó ra thì lại thấy bóng dáng vẻ mặt đắc ý của tên Hoàng Vũ, cô miễn cưỡng hợp tác cùng con nhỏ này vậy.
Nhạc đã đổi sang thể loại nhẹ nhàng trữ tình hơn, Hàn Dương vòng tay ra sau con nhỏ đó ôm ghì sát vào người cô, nhẹ nhàng ghé sát vào tai con nhỏ thì thầm
“là gã kia thuê em ra nhảy với anh ak?”
Lúc đầu con nhỏ còn chối đây đẩy xong cuối cùng vẫn bị những lời nói dỗ ngon dỗ ngọt của cô thuyết phục
“Ư..ukm đúng là vậy, nhưng giờ người ta thực sự thích anh oy”
“Cái này anh biết em là con cừu non ngốc nghếch tự dẫn xác tới chỗ con sói đói là anh rồi”. Vừa nói hàn Dương vừa khẽ lấy lưỡi liếm nhẹ lên vành tai con nhỏ cắn nhẹ 1 chút.
Con nhỏ đê mê quên hết trời đất là gì lả lướt vào lòng Hàn Dương nhưng khi nhạc vừa dừng Hàn Dương liền đẩy con nhỏ đó ra khỏi người và không quên quay ra nói với con nhỏ
“Em đã giúp anh có khoảng thời gian rất tuyệt cái này thưởng cho em” Hàn dương lấy ví rút tiền ra khẽ nhét vào….(cái này chác pà con bik em không viết sợ ô nhiễm môi trường >.<)
Vừa quay lưng đi sắc mặt đã hoàn toàn thay đổi
“Loại phụ nữ như cô chỉ khiến mất mặt nữ nhân chúng ta, thật không biết quý trọng chính mình”
SHOCK, SHOCK toàn tập, cả bọn chỉ biết nhìn nhau lắc đầu ngao ngán. Hàn Dương vừa về tới chỗ đã lại nghe thấy giọng mỉa mai của Hoàng Vũ
“Vậy mà nói chưa từng tới pub, chưa từng có người yêu, tôi thấy cậu chính là 1 tay lão luyện thì có”
“Đưa đây”
“Đưa? Đưa cái gì?”
“Tiền”
“Sao tôi lại phải đưa tiền cho cậu?”
“Tôi diễn kịch hay cho cậu xem còn gì? Lại còn mất tiền bo cho con nhỏ đó, trả lại tôi số tiền đó”
“Cậu nói vậy là sao?”
“Thôi không phải giả ngây, chẳng phải cậu thuê cô ta ra quyến rũ tôi sao nhưng ai dè lại phản tác dụng như vậy phải không?”
“Biết vậy oy thì còn đòi tôi tiền làm gì”
“Thì đó tôi đã phải chi tiền túi ra bo cho con nhỏ đó coi như trả tiền công, cậu cũng nên trả lại cho tôi chứ, hay bạn Hoàng Vũ đây lại nổi tính kibo, bủn xỉn”
“Hừ ví đây muốn lấy bao nhiêu thì tùy”
“Hihi thank ná”
Cả 3 tên kia lại 1 lần nữa lắc đầu ngao ngán, tên Hoàng Vũ này chắc suốt đời bị Hàn Dương dắt mũi mất, thật là sĩ diện không phải lối mà
“Mấy người ngồi đây đi, tôi ra đây 1 lát” HÀn Dương lên tiếng
Chạy ngay vào phòng vệ sinh nam( Cái này là bắt buộc chẳng còn cách nào khác cả), Hàn Dương nôn thốc, nôn tháo
“Mẹ khiếp, kinh tởm quá, Hoàng Vũ ta hận ngươi dám để cái miệng xinh của ta cắn vào tai con nhỏ đó, ta quyết sẽ @#$%^&*”
Vừa bước ra khỏi phòng vệ sinh, đập ngay vào mắt Hàn dương là cảnh 2 tên con trai đang vây quanh 1 đứa con gái làm chuyện xằng bậy
“Lũ khốn, buông tay ta ra, ********* có biết tao là ai không hả? ********* sẽ phải trả giá nếu dám đụng đến 1 sợi tóc của ta”
“Ôi cái miệng xinh thế kia mà lại nói ra những điều khó nghe như vậy sao người đẹp, nếu anh cứ đụng đến em thì sao?” Vừa nói hắn vừa sấn sổ tới phía con bé
Con bé hoảng hồn thối lui vài bước định chạy thì bị tên còn lại chặn đường, tên kia kéo giật con bé lại làm chiếc áo mỏng manh của nó rách vai lộ ra bờ vai trắng ngần, con bé hét toáng lên:
“buông ta ra, cấm ngươi không được đụng tới ta”
“Nếu anh vẫn muốn thì sao đây cưng”
“Thì mày sẽ chết” Hàn Dương từ phía sau xuất hiện tay cầm chai rượu phang thẳng vào đầu hắn (Khổ máu anh nổi dậy)
Tên này bị đánh bất ngờ từ đằng sau loạng choạng quay ngã xuống đất. Tên bạn hắn thấy vậy liền lập tức sấn sổ vào đánh Hàn Dương.
Đời này Hàn Dương có thể không giỏi nhiều thứ nhưng khả năng phân tích tình huống và dây thần kinh vận động thì không chê vào đâu được. Cô nhẹ nhàng lách qua từng cú đấm của hắn, tên này sau một hồi vận dụng hết sức mà toàn đánh vào không trung đã thấm mệt, các cú đấm cũng không còn nhanh nhạy nữa chỉ chờ có thể Hạ Dương nhanh chóng hạ đo ván hắn bằng cú đá trời giáng vào nơi ai cũng biết là đâu hi, đang hả hê chiến thắng chợt cô nghe thấy tiếng hét thất thanh từ phía con nhỏ kia
“Cẩn thận đằng sau kìa”
Hàn dương lập tức quay lại đã thấy cái tên cô đạp luc nãy đã tỉnh tay lăm lăm con dao đâm thẳng về phía cô, cự ly quá gần cô chẳng thế phản ứng chỉ còn biết chết chân đứng yên tại chỗ mắt nhắm tịt lại thầm nguyền rủa chính mình( Biết ngay sẽ tự rước họa vào thân mà, đúng là sĩ với gái chỉ có nhục). Nhưng một lúc sau rồi mà vẫn chẳng thấy hiện tượng gì xảy ra cả, ti hí mở mắt ra cô đã thấy gã côn đồ kia đã bị 1 người mặc vest đen, đeo kính đen khóa tay từ đằng sau, con dao rơi đánh cạch phát xuống đất
(Ơn trời đúng là cuối đời gặp tiên, con còn tưởng lần này không qua khỏi rồi chứ)
“Thằng khốn mau bỏ tay tao ra, ********* là bọn nào sao dám phá hỏng việc tốt của tao”
“Việc tốt ak? Mày xem việc trêu ghẹo con gái nhà lành là việc tốt hả? tội của mày đáng phải bị…”
Chỉ cả nói hết câu, Hàn Dương đã nghe thấy bốp 1 phát nhìn ra mới biết con nhỏ kia từ đâu chạy đến đã cho tên côn đồ kia một phát bạt tai giáng trời và liền tiếp sau đó là Bốp…Bốp…Bốp
Hàn Dương nhìn thấy mà kinh hãi, con nhỏ này thật không phải vừa mà, giờ cô thấy thương thương cho tên xấu số kia.
“Tiểu thư đã khiến tiểu thư phải kinh sợ”
“Các người như vậy mà cũng đòi làm vệ sĩ sao? Thật không cả bằng vị ân nhân kia mà”
(Con nhỏ này cũng khẩu khí gớm, chắc bà này là thiên kim tiểu thư lá ngọc cành vàng đây mà, tính tình chắc chảnh dữ lắm đây) Hàn Dương thầm nghĩ
Chuyện coi như xong, giờ con nhỏ đó được 5 tên vệ sĩ cao to lực lưỡng bảo vệ, 2 tên côn đồ đã bị khóa tay lại, Hàn Dương này coi như hết phận sự, định quay đầu bước đi thì thấy áo con nhỏ đó bị rách hở nguyên nửa vai ra, nhìn không đành lòng, cô cởi áo khoác ngoài ra khoác lên vai cho nó nói:
“Áo này không cần trả cũng được, ở đây hết việc của tôi rồi, đi đây”
“Khoan đã, anh tên là gì ân nhân, em là Dương Kiều Như ơn cứu mạng em còn chưa trả mà”
“Ơn huệ gì, cô không phải trả đâu”. Hàn Dương định quay đầu bước đi thì bị con nhỏ đó kéo giật lại
“Anh tên là gì? Ít nhất cũng để em báo ơn chứ?”
“Hàn Dương, mà cô không nghe tôi nói gì ak tôi không cần cô báo đáp ơn huệ gì hết, nếu có duyên ắt sẽ gặp lại, tôi có việc cáo từ trước ná,”. Vừa nói hết câu Hàn Dương liền chạy vụt đi lòng thầm nghĩ( Dây dưa dấy má với con nhỏ này nhìu khi nó đòi theo mình về nhà mất, khổ đẹp trai cũng là 1 cái tội mà)
“Hàn Dương, anh thật đặc biệt, anh là kẻ đầu tiên không thèm ngó nhìn nhan sắc nghiêng thùng đổ chậu của tôi lấy 1 lần, ánh mắt thực chân thành không mang chút sắc dục, tôi thích anh rồi đó, anh nhất định sẽ là của tôi”