N
nhocbupbe
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!! ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.
TUẦN ĐẦU TIÊN:
1.Buổi sáng:
_ Hic , hic
_ Thui, Lan đừng buồn nữa mà , dù sao thì L cũng đã cố gắng hết mình rồi -Hải Yến, đứa bạn thân của tôi an ủi
_ Hic
_ Mà Lan lạ thật, dù sao cũng đoạt giải khuyến khích cơ mà chứ có phải rớt luôn đâu, mà vòng loại Lan đạt điểm cao nhất còn gì, vòng này bị vậy là do Lan phải lo thi tốt nghiệp, không có thời gian chuẩn bị thôi
Giọng đứa bạn an ủi cứ văng vẳng bên tai , tôi ngồi ôm phần thưởng mặt sững sờ trước kết quả mà mình không hề mong muốn.
vâng, hôm nay là ngày tôi thi vòng chung kết cuộc thi " Hùng biện phim" do diễn đàn của tôi kết hợp với những diễn đàn khác cùng tổ chức, và như các bạn thấy đó , tôi đã gần như thất bại , thức đến 4h sáng để chuẩn bị bài hùng biện , ôm laptop gần như 18/24 chỉ để tìm kiếm thông tin, nhận được biết bao nhiêu sự ủng hộ của mọi người .....Vậy mà hôm nay , tôi thu được gì , chỉ là một giải khuyến khích với số điểm thấp nhất .Buồn wá chứ sao ko !!!
_ bé Lan, đi ăn mừng với tụi a nhé , mọi người trong diễn đàn đều đi hết đó, vui lắm , dù sao thì a và e cũng là 2 người duy nhất của diễn đàn lọt vào trong mà , a chỉ may mắn hơn e tí thôi
Đó chính là người đạt được giải nhất của cuộc thi này , tuy ghen tị nhưng tôi cũng phải thầm thán phục a
_ Chà , nhường cho bé út của diễn đàn chọn món nhé
Tôi tự hào cầm tờ menu và chọn món , trong lòng có chút hí hửng,( bé nhất diễn đàn mà , được các a cưng nhất, hihi)
Lúc này tôi bỗng quên đi cảm giác thất bại khi nãy , lúc này trước mắt tôi chỉ có sự vui vẻ , quý mến và quan tâm của đàn a , đàn chị trong diễn đàn dành cho tôi
_ Nãy e lanh chanh quá , bị đánh rớt là phải
Tôi bỗng sững người lại khi nghe câu nói đó, trước mặt tôi là một khuôn mặt lém lỉnh , ánh mắt như biết cười và cái miệng thì đang ....toét ra cười với tôi
_ Anh xin tự giới thiệu, anh là tech admin của diễn đàn,em chưa biết a đâu vì hôm nay là lần đầu tiên e offline với diễn đàn mà phải ko?
Tôi vẫn chỉ thao láo ngó cái người tự tin đến mức....kỳ cục kia. Thế rồi , nói mấy câu , không đợi tôi trả lời , người kia đã biến mất tiêu, trở về chỗ ngồi của mình
Thức ăn được dọn ra, diễn đàn sôi nổi tranh luận về những bộ phim sắp công chiếu, và dĩ nhiên tôi cũng tham gia , nhưng lạ là , mỗi lần tôi vừa nói được hai ba câu là cái người kỳ cục kia lại nhảy vào nói mấy câu chọc tức và phản bác lại ý kiến của tôi . Bực mình gần chết mà mọi người thì lại cứ cười hùa theo làm tôi chỉ biết đông cứng, nhưng cũng không vừa , tôi cũng "nói xéo" lại mấy câu ngay( hic, bình thường mình ko vậy , nhưng bữa nay gặp phải người như thế này thì ....)
Buổi đánh chén kết thúc , mọi người kéo nhau về , trong lúc lấy xe, không biết xui xẻo thế nào mà lúc chạy xuống vỉa hè , tôi bị ngã chổng gọng, bẹp đất, lấm lem hết cả .Mọi người trong diễn đàn chưa kịp chạy lại thì đằng sau lưng tôi đã xuất hiện giọng nói nghe wen wen
_ Lại lanh chanh nữa , sao tật đó e ko bỏ được vậy bé. Không dắt được thì nói mọi người dắt cho. E cứ lanh chanh như thế , ai mà lo cho e được chứ
Đi kèm vẫn là ánh mắt biết cười và khuôn mặt lém lỉnh
Vừa bực, vừa đau + vừa quê , tôi phản kháng lại:
_ Hok cần , e tự lo được
Đẹp trai , hài hước , lém lỉnh ,nhiệt tình nhưng vô duyên ,kỳ cục và theo tôi là bất lịch sự (theo tôi thui ) là những ấn tượng đầu tiên về tech admin để lại trong tôi
2.Buổi tối:
_ Ui, nhẹ nhẹ thui mẹ ơi, đau wá
_ Sao chân con sưng hết thế này ?
_ Dạ , con bị trật chân ở cầu thang ( đố dám nói ngã xe, nói thế thì nhân vật đc chăm sóc đầu tiên là cái xe chứ ko phải tôi , ngu gì, hihi )
Tôi nằm bẹp trên giường,lại ôm cái laptop , vào diễn đàn xem mọi người bình luận về buổi thi hôm nay, thấy hình chụp mình cũng đẹp ra phết ( tự hào ).Mọi người spam lên box mấy câu hỏi thăm "tình hình " sau khi ngã như thế nào.Đọc mấy tin hỏi thăm , thấy mình cũng được mọi người wan tâm nhiều đấy chứ. Đang "sung sướng" trả lời mọi lời mọi người thì bỗng có tin nhắn đến. Với tay lấy cái di động , thấy số lạ wá nhỉ , ko biết của ai. Vừa mở ra đọc , tôi hết sức bất ngờ vì tin nhắn chỉ vỏn vẹn: " búp bê hồng đáng ghét" ( búp bê hồng là nick của tôi trên 4rum). Trời ơi , mình chỉ mới gia nhập vào diễn đàn có 3 ngày , làm gì nên tội để có người phải nói như vậy chứ. Tò mò tôi nhắn lại :" xin lỗi , bạn là ai mà lại ghét búp bê thế. Bạn lỡ cá độ là mình bữa nay sẽ đạt giải nhất phải ko ? giờ thua độ nên ghét búp bê phải ko ?" . Thế là người bí ẩn kia lại nhắn lại :"chân e bị đau phải ko bé, thấy e bị ngã như vậy , chắc sưng chân rồi phải không? cái tật cứ lanh chanh, bé không chịu bỏ"
Quái, cái giọng điệu này sao nghe quen thế, không lẽ là tech admin, mà sao a ấy lại biết số điện thoại của mình chứ. Tôi tò mò nhắn lại :" tech admin phải không ? nếu là a thì e hok nt với a nữa đâu, e không muốn tranh luận với a nữa đâu , mệt lắm , sợ a lắm rồi !!!". Tôi nhắn tin đi mà không mong chờ câu trả lời , thực sự là tôi sợ mấy người như vậy lắm
Nhưng trời không thương người hiền, hic, a ấy nhắn lại :" Uhm, a biết mà , a biết bé thix màu hồng, bé thix sweety chứ ko thix gây lộn phải ko nào , vậy từ giờ a ko như vậy nữa nhé, đc ko ?sáng nay a như vậy chỉ để gây ấn tượng với ai kia thui"
Quái , lại thêm một ngạc nhiên nữa , sao a ấy lại biết tôi thích màu hồng nhỉ , tò mò càng lúc càng dâng cao , tôi thấy rằng mình phải tìm hiểu xem thông tin sao lại "rò rỉ" ra như thế chứ. Vậy là tôi nhắn tin lại với a.
Tôi và a cứ vậy ,nhắn tin qua lại , càng lúc tôi càng thấy a dễ mến và hài hước thực sự, qua nói chuyện , tôi biết a tên là Anh Tuấn, hơn tôi 4 tuổi ,đang là sinh viên khoa Công Nghệ Thông Tin trường ĐH Khoa Học Tự Nhiên TPHCM. Hiện đang là tech admin của diễn đàn tôi, đồng thời làm thiết kế website cho một số công ty khác . Tôi thầm ngưỡng mộ và thán phục a .Cách nói chuyện của a cứ làm tôi cười suốt . A cũng khá lãng mạn, cái lãng mạn của dân teen chúng mình cơ .A có một cái gì đó khá giống với mẫu người mà tôi mong ước. Dễ thương, lém lỉnh , nhanh nhẹn , nhiệt tình , chừng đó là khá nhiều đấy chứ nhỉ.
11h pm . "Bé này , e nghỉ ngơi cho chân mau khỏi nhé, sắp thi tốt nghiệp rồi đấy.Vậy là hôm nay a và e trở thành bạn tốt rồi nhé ,hợp đồng được ký kết tại đây, đóng dấu cái cộp và ký tên cái roẹt "
" oái , oái , e đồng ý ký hợp đồng với a hùi nào thế , em chưa đồng ý mà"
"sao thế??? e định chờ hợp đồng cấp cao hơn mới ký àh "
"Hihi, chắc vậy đấy, cao hơn e mới ký . Nói vậy thôi, chứ e còn sợ a lắm , ấn tượng ban đầu của a để lại mạnh wá , không wên được .Vậy là mục đích của a thành công rồi nhé"
"Uhm, thôi tuỳ e , chừng nào muốn ký thì nói a. E đi ngủ đi nhé, bibi e"
Lý do tôi đưa ra vậy nhưng thực sự thì a ấy nói trúng "tim đen" của tôi rồi đấy , tôi muốn ký hợp đồng cấp cao hơn cơ, làm bạn thì còn thấp quá. Biết đâu đấy , biết đâu rồi tôi và a ấy sẽ có gì thì sao, vì vậy tốt nhất là ko ký và chưa nên ký cái gì cả , hihi. Tôi nghĩ như vậy và chìm vào giấc ngủ. Hôm nay là một ngày đầy vui vẻ , hạnh phúc và may mắn nữa !!!
P/s: mệt wá rùi , đi ngủ thui , đành chỉ chia sẻ với mọi người phần đầu câu truyện của mình . Có gì ngày mai mình post tiếp hen
:-h
1.Buổi sáng:
_ Hic , hic
_ Thui, Lan đừng buồn nữa mà , dù sao thì L cũng đã cố gắng hết mình rồi -Hải Yến, đứa bạn thân của tôi an ủi
_ Hic
_ Mà Lan lạ thật, dù sao cũng đoạt giải khuyến khích cơ mà chứ có phải rớt luôn đâu, mà vòng loại Lan đạt điểm cao nhất còn gì, vòng này bị vậy là do Lan phải lo thi tốt nghiệp, không có thời gian chuẩn bị thôi
Giọng đứa bạn an ủi cứ văng vẳng bên tai , tôi ngồi ôm phần thưởng mặt sững sờ trước kết quả mà mình không hề mong muốn.
vâng, hôm nay là ngày tôi thi vòng chung kết cuộc thi " Hùng biện phim" do diễn đàn của tôi kết hợp với những diễn đàn khác cùng tổ chức, và như các bạn thấy đó , tôi đã gần như thất bại , thức đến 4h sáng để chuẩn bị bài hùng biện , ôm laptop gần như 18/24 chỉ để tìm kiếm thông tin, nhận được biết bao nhiêu sự ủng hộ của mọi người .....Vậy mà hôm nay , tôi thu được gì , chỉ là một giải khuyến khích với số điểm thấp nhất .Buồn wá chứ sao ko !!!
_ bé Lan, đi ăn mừng với tụi a nhé , mọi người trong diễn đàn đều đi hết đó, vui lắm , dù sao thì a và e cũng là 2 người duy nhất của diễn đàn lọt vào trong mà , a chỉ may mắn hơn e tí thôi
Đó chính là người đạt được giải nhất của cuộc thi này , tuy ghen tị nhưng tôi cũng phải thầm thán phục a
_ Chà , nhường cho bé út của diễn đàn chọn món nhé
Tôi tự hào cầm tờ menu và chọn món , trong lòng có chút hí hửng,( bé nhất diễn đàn mà , được các a cưng nhất, hihi)
Lúc này tôi bỗng quên đi cảm giác thất bại khi nãy , lúc này trước mắt tôi chỉ có sự vui vẻ , quý mến và quan tâm của đàn a , đàn chị trong diễn đàn dành cho tôi
_ Nãy e lanh chanh quá , bị đánh rớt là phải
Tôi bỗng sững người lại khi nghe câu nói đó, trước mặt tôi là một khuôn mặt lém lỉnh , ánh mắt như biết cười và cái miệng thì đang ....toét ra cười với tôi
_ Anh xin tự giới thiệu, anh là tech admin của diễn đàn,em chưa biết a đâu vì hôm nay là lần đầu tiên e offline với diễn đàn mà phải ko?
Tôi vẫn chỉ thao láo ngó cái người tự tin đến mức....kỳ cục kia. Thế rồi , nói mấy câu , không đợi tôi trả lời , người kia đã biến mất tiêu, trở về chỗ ngồi của mình
Thức ăn được dọn ra, diễn đàn sôi nổi tranh luận về những bộ phim sắp công chiếu, và dĩ nhiên tôi cũng tham gia , nhưng lạ là , mỗi lần tôi vừa nói được hai ba câu là cái người kỳ cục kia lại nhảy vào nói mấy câu chọc tức và phản bác lại ý kiến của tôi . Bực mình gần chết mà mọi người thì lại cứ cười hùa theo làm tôi chỉ biết đông cứng, nhưng cũng không vừa , tôi cũng "nói xéo" lại mấy câu ngay( hic, bình thường mình ko vậy , nhưng bữa nay gặp phải người như thế này thì ....)
Buổi đánh chén kết thúc , mọi người kéo nhau về , trong lúc lấy xe, không biết xui xẻo thế nào mà lúc chạy xuống vỉa hè , tôi bị ngã chổng gọng, bẹp đất, lấm lem hết cả .Mọi người trong diễn đàn chưa kịp chạy lại thì đằng sau lưng tôi đã xuất hiện giọng nói nghe wen wen
_ Lại lanh chanh nữa , sao tật đó e ko bỏ được vậy bé. Không dắt được thì nói mọi người dắt cho. E cứ lanh chanh như thế , ai mà lo cho e được chứ
Đi kèm vẫn là ánh mắt biết cười và khuôn mặt lém lỉnh
Vừa bực, vừa đau + vừa quê , tôi phản kháng lại:
_ Hok cần , e tự lo được
Đẹp trai , hài hước , lém lỉnh ,nhiệt tình nhưng vô duyên ,kỳ cục và theo tôi là bất lịch sự (theo tôi thui ) là những ấn tượng đầu tiên về tech admin để lại trong tôi
2.Buổi tối:
_ Ui, nhẹ nhẹ thui mẹ ơi, đau wá
_ Sao chân con sưng hết thế này ?
_ Dạ , con bị trật chân ở cầu thang ( đố dám nói ngã xe, nói thế thì nhân vật đc chăm sóc đầu tiên là cái xe chứ ko phải tôi , ngu gì, hihi )
Tôi nằm bẹp trên giường,lại ôm cái laptop , vào diễn đàn xem mọi người bình luận về buổi thi hôm nay, thấy hình chụp mình cũng đẹp ra phết ( tự hào ).Mọi người spam lên box mấy câu hỏi thăm "tình hình " sau khi ngã như thế nào.Đọc mấy tin hỏi thăm , thấy mình cũng được mọi người wan tâm nhiều đấy chứ. Đang "sung sướng" trả lời mọi lời mọi người thì bỗng có tin nhắn đến. Với tay lấy cái di động , thấy số lạ wá nhỉ , ko biết của ai. Vừa mở ra đọc , tôi hết sức bất ngờ vì tin nhắn chỉ vỏn vẹn: " búp bê hồng đáng ghét" ( búp bê hồng là nick của tôi trên 4rum). Trời ơi , mình chỉ mới gia nhập vào diễn đàn có 3 ngày , làm gì nên tội để có người phải nói như vậy chứ. Tò mò tôi nhắn lại :" xin lỗi , bạn là ai mà lại ghét búp bê thế. Bạn lỡ cá độ là mình bữa nay sẽ đạt giải nhất phải ko ? giờ thua độ nên ghét búp bê phải ko ?" . Thế là người bí ẩn kia lại nhắn lại :"chân e bị đau phải ko bé, thấy e bị ngã như vậy , chắc sưng chân rồi phải không? cái tật cứ lanh chanh, bé không chịu bỏ"
Quái, cái giọng điệu này sao nghe quen thế, không lẽ là tech admin, mà sao a ấy lại biết số điện thoại của mình chứ. Tôi tò mò nhắn lại :" tech admin phải không ? nếu là a thì e hok nt với a nữa đâu, e không muốn tranh luận với a nữa đâu , mệt lắm , sợ a lắm rồi !!!". Tôi nhắn tin đi mà không mong chờ câu trả lời , thực sự là tôi sợ mấy người như vậy lắm
Nhưng trời không thương người hiền, hic, a ấy nhắn lại :" Uhm, a biết mà , a biết bé thix màu hồng, bé thix sweety chứ ko thix gây lộn phải ko nào , vậy từ giờ a ko như vậy nữa nhé, đc ko ?sáng nay a như vậy chỉ để gây ấn tượng với ai kia thui"
Quái , lại thêm một ngạc nhiên nữa , sao a ấy lại biết tôi thích màu hồng nhỉ , tò mò càng lúc càng dâng cao , tôi thấy rằng mình phải tìm hiểu xem thông tin sao lại "rò rỉ" ra như thế chứ. Vậy là tôi nhắn tin lại với a.
Tôi và a cứ vậy ,nhắn tin qua lại , càng lúc tôi càng thấy a dễ mến và hài hước thực sự, qua nói chuyện , tôi biết a tên là Anh Tuấn, hơn tôi 4 tuổi ,đang là sinh viên khoa Công Nghệ Thông Tin trường ĐH Khoa Học Tự Nhiên TPHCM. Hiện đang là tech admin của diễn đàn tôi, đồng thời làm thiết kế website cho một số công ty khác . Tôi thầm ngưỡng mộ và thán phục a .Cách nói chuyện của a cứ làm tôi cười suốt . A cũng khá lãng mạn, cái lãng mạn của dân teen chúng mình cơ .A có một cái gì đó khá giống với mẫu người mà tôi mong ước. Dễ thương, lém lỉnh , nhanh nhẹn , nhiệt tình , chừng đó là khá nhiều đấy chứ nhỉ.
11h pm . "Bé này , e nghỉ ngơi cho chân mau khỏi nhé, sắp thi tốt nghiệp rồi đấy.Vậy là hôm nay a và e trở thành bạn tốt rồi nhé ,hợp đồng được ký kết tại đây, đóng dấu cái cộp và ký tên cái roẹt "
" oái , oái , e đồng ý ký hợp đồng với a hùi nào thế , em chưa đồng ý mà"
"sao thế??? e định chờ hợp đồng cấp cao hơn mới ký àh "
"Hihi, chắc vậy đấy, cao hơn e mới ký . Nói vậy thôi, chứ e còn sợ a lắm , ấn tượng ban đầu của a để lại mạnh wá , không wên được .Vậy là mục đích của a thành công rồi nhé"
"Uhm, thôi tuỳ e , chừng nào muốn ký thì nói a. E đi ngủ đi nhé, bibi e"
Lý do tôi đưa ra vậy nhưng thực sự thì a ấy nói trúng "tim đen" của tôi rồi đấy , tôi muốn ký hợp đồng cấp cao hơn cơ, làm bạn thì còn thấp quá. Biết đâu đấy , biết đâu rồi tôi và a ấy sẽ có gì thì sao, vì vậy tốt nhất là ko ký và chưa nên ký cái gì cả , hihi. Tôi nghĩ như vậy và chìm vào giấc ngủ. Hôm nay là một ngày đầy vui vẻ , hạnh phúc và may mắn nữa !!!
P/s: mệt wá rùi , đi ngủ thui , đành chỉ chia sẻ với mọi người phần đầu câu truyện của mình . Có gì ngày mai mình post tiếp hen
:-h