minh se viet bai ve me
trong cuộc dời này có ai là không có mẹ, có ai khong biết được mẹ là người như thế nào không? xin trả lời là có! tôi lá người như thế. Từ nhỏ tôi đã mất mẹ, mẹ đã ra đi mãi mãi, tôi kobao giờ được cảm nhận hơi ấm của mẹ. Nhưng với tôi, mẹ vẫn là người luôn hiện lên trong trái tim tôi mỗi lần nhìn thấy các bạn tôi được mẹ đón, mỗi lầm tôi thấy mẹ trong những giấc mơ không bao giờ quên! Mẹ vẫn luôn sống trong hoài niệm của tôi!
Mẹ oi, mẹ có biết con đang nhớ mẹ thế nào không, con chỉ mong một lầm được nhìn thấy mẹ một lần, mà không phải là nhìn qua những tấm ảnh! Và rồi cuối cùng tôi cung được thoả ước nguyện bấy lâu. Một đêm ốm mê mệt, tôi đã thấy mẹ, thấy được gương mặt của mẹ, thấy được nu cười của mẹ, bây giờ tôi đã thực sự thấy mẹ, mệ xuất hiện trong một vườn hoa, tyoanf hoa, gió bay thoảng làm tóc mẹ bây nhè nhẹ, thật ngoài sức tưởng tượng, là mẹ tôi đay ư? vui quá mà tôi khong thể nói đuwocj diều gì, mắt mẹ long lanh, từng giọt nước nát mẹ roi xuống trong nu cười hạnh phúc, tôi nghẹn lại trong ổ họng một cảm giác thật lạ, tôi không thốt nổi 1 lời nào! trong khoảnh khắc ngắn ngủi, mẹ đã biến mất, tôi giật mình. Mẹ ơi, mẹ đã đi dâu rồi, sao mẹ lai bỏ con đi thế này? Chỉ còn mình tôi trong cô đơn, trong khung cảnh chỉ toần là hoa và gió. Thật may tôi đã kịp ngắm nhìn mẹ, mệ trông hiền hậu quá, nhung mà trong đôi mắt trong sáng của mẹ đang rơm róm nước mắt, tuy nở nụ cười nhưng mẹ lại đang khóc, dáng mẹ thon thả trong chiều hoa gió, làn tóc mẹ bây theo gió thật đẹp, thật quá đẹp! Mẹ mất từ sớm nên toi không biết mẹ là người như thé nào? Nhưng qua cảm nhận trong làn đó, tôi nghĩ mẹ là người dịu dàng nhất trên thế gian này,chắc hẳn được gặp tôi mẹ rất vui. Trướckia chắc mẹ cũng đã rất tần tảo nên tôi còn tháy ẩn sâu trong đôi nắt của mẹ nỗi vất vả nữa. Trên gương mặt mẹ toả rõ một nỗi lo lắng gì đó, phải chăng là thấy tôi đang ốm nên mẹ về an ủi,khuyển khích tôi! Thật kì lạ, sau đêm mơ thấy mẹ, toi thấy khoẻ hơn nhiều, có lẽ mẹ đã truyèn cho tôi một sức mạnh, sức mạnh vượt qua tất cả. Ôi! Cái tình mẫu tử mới sâu nặng làm sao! Cho dù không còn được gặpmej nũa, không đuwocj mẹ chăm sóc như các bạn khác nhưng tôi vẫn luôn yêu mẹ, nhớ về mệ, biết ơn mẹ, cảm ơn mẹ đã chao cho tôi cuộc sống này. Không biết bạn có hiểu không nhưng đôi khji bạn có chút hiềm khích với mẹ là đã vội cãi mẹ. làm mẹ buồn, bạn có biết rằng mẹ chỉ lo cho bạn thôi, dung trách mẹ, đừng giận mẹ nhé. Có như tôi bnaj mới biết tình mẹ thật ấm áp,thật êm.
Tuy chỉ là 1 giấcmow ngắn nhưng tôi đã có bao nhiêu cảm nhạn về mẹ, về nghuwowif mà tôi luôn mong được gặp. Với tôi mẹ thật quan trọng, mẹ tôi mới dị hiền làm sao,một sự dịu hiền như bao người mẹ khác trên thế giới này.