Trứng vịt lộn ^^!

U

uocmovahoaibao

Ngoài trời , mưa vẫn rơi tầm tã , dường như ngày càng nặng hạt chứ chẳng hề vơi đi chút nào , một mình nó lang thang trên con đường dài … nước mắt cũng đã cạn khô …
Bỗng , từ phía xa , có một con bé chạc tuổi nó đang tiến lại gần , mặt vênh váo , son phấn loè loẹt , ăn mặc sexy … tay cầm ô đi xoắn quẩy tiến về phía nó … Chẹp ! Coi bộ đã thấy ghét =.=”! Nhìn mấy con “ cá vàng “ nhơn nhởn như thế này , nó lại nghĩ đến “ con đàn bà “ cướp chồng của người khác kia , ngứa cả mắt *____* . Thế là vừa đi… nó vừa quắc mắt lên lườm (___ ___”) , khổ lắm , đang bực mình mà … mún có cái gì đó để trút giận mà tìm hoài ko thấy TT___TT . Con nhỏ này xuất hiện … thật tình cờ và thật bất ngờ 8-> . Bị lườm , bị soi mói … con nhỏ kia có vẻ cũng chẳng phải dân hiền lành gì , cũng cảm thấy khó chịu lắm chứ :-?? . Rút cục , chỉ 1 cái đụng vai sượt qua nhau , ngọn lửa trong lòng hai đứa bắt đầu bùng lên ko kiểm soát nổi .
Mà kẻ “ cố tình đụng vai “ là con Nấm đấy chứ , đụng xong nó vẫn tiếp tục tưng tửng đi ko thèm ngoái đầu lại =)) . Cho đến khi con nhóc kia quát ầm lên chạy đuổi theo chặn đường nó .

- - Con kia mày đứng lại !!!!

Giương mắt lên nhìn với vẻ bất cần đời … tao cũng đang chán 8-** !

- - Làm sao !
-
- - Ai cho mày nhìn tao !!! (Ổ ôy , hổ páo chuồng nào thế : ] ] )

Thái độ đây , cái Nấm bật cười khinh khỉnh , giọng mỉa mai … ( nó mà nghiến thì chua phải biết 8-** )

- - Ồ yeah ! Tao thích thế đấy , xấu quá thì nhìn , có vấn đề gì ko ???

- - ơ … con khốn này …..

Nói rồi , con nhóc kia giơ tay lên định tát nó … Ôi giời , trò cũ rồi bạn ơi ! To con mà yếu sức thì cũng chẳng ích gì đâu . Nhanh như cắt , nó vội bẻ ngược cổ tay con nhóc kia lại , rồi tát thẳng vào mặt “ bạn ý “ ! Một cái tát đau điếng , 5 ngón tay đỏ lừ hằn lằn trên má …. Rát phải biết :-j . 1 tay ôm má , con nhỏ kia lại tiếp tục **** …

- - Con chó này , mày là ai mà dám tát tao …

“ Bốp “ !!!!

Thêm 1 cái tát nữa đáp thẳng vào má bên kia … cho nó đều …
Còn ngỡ ngàng , loạng choạng suýt ngã , con nhỏ lại tiếp tục ăn nguyên “ liên toàn tát “ của con Nấm dành chọn cho “ bạn hiền “ ^___^ … máu mồm ứa ra hoà cùng nước mưa… loang lổ….

……… Sau một hồi tra tấn kịch liệt -____-“……..

Nấm Lùn cúi xuống , tóm cổ áo con nhóc kia , lôi xệch nó dậy , thì thầm vào tai…

- - Tao là ****** đấy ! Hiểu chưa ??? Biết điều thì đừng có “ bật “ ^__^!

Oánh chán rồi , để cho con nhỏ kia còn đủ sức mà lết về nhà , nó cũng dừng tay … lạnh lùng bước đi … Chẹp , kể ra thì cũng “ hơi bị “ quá đáng , con Nấm có bao giờ đi bắt lỗi vớ vẩn như thế đâu , mỗi tội… gặp con nhỏ kia đúng lúc đang buồn bực ~___~… thế là , bao nhiêu giận dữ muộn phiền … bạn ý lãnh trọn hết 8-** !! Mà kể ra … Nếu mày ko thái độ … Nếu mày để yên cho tao nhìn … Nếu mày ko cố tình đuổi theo rồi chọc vào cái “ tổ ong “ sắp vỡ này … Thì mày cũng chẳng có chuyện gì đâu :-?? ! Đơn giản là tao lại ôm cái “ cục tức “ lặng lẽ mang về nhà thôi -___-“>… \:D/

[ Sorry vì đoạn này Cheer viết ăn nói hơi bị “ ngông “ quá nha (__ __”) , vì mún chân thực thui 8->… mà chân thực thì còn hơn thế ý =)) ! Sorry thứ 2 là lần này tả oánh nhau ko được hay vì con nhỏ nó gặp phải … phản đòn íu xìu xìu hà TT___TT… oánh chẳng bõ gì cả (__ __”) … sorry ồy nhá cả nhà đừng giận nha ^^!] .

 
U

uocmovahoaibao

Oài … đã gần 9 giờ tối rồi mà trời vẫn mưa , đi bộ thế này thì ko biết đến bao giờ mới về tới nhà đây TT___TT , chắc quả này mình ốm thiệt mất rùi :-S . Bỗng nhiên … trời đổ sấm cái “ Uỳnh “ một phát khiến con bé giật bắn cả mình o____O~!! Tiếp theo là cả một tràng “ chớp “ giật liên tục khiến nó hoang mang , vội nấp dưới mái hiên bên đường … luýnh quýnh ko biết làm sao , con bé đành lôi điện thoại ra , gọi cho … Long o__O~! Nó cũng ko biết … ko biết là tại sao… người duy nhất mà nó nghĩ ngay đến lúc này … chỉ có mình hắn TT___TT … huhu …

- - Alo … Long à ! ( Giọng run run )

- - Ừ anh đây , giọng em sao thế … ( giọng hắn hốt hoảng )

Ngoài trời , sấm chớp vẫn giật đùng đùng TT___TT !!

- - …. Đến … đến đây ngay được ko TT___TT ( con bé nói gần như sắp khóc …)

- - Em đang ở đâu ???

- - ( abc …xzy … :”>)

- - Được rồi , đứng yên ở đó nhé ! Anh tới ngay !!!

Gọi cho hắn xong , nó thở phào nhẹ nhõm . Ko biết vì sao và tự bao giờ , mỗi khi cảm thấy bất an thì chỉ cần nghĩ tới hắn thôi … nó cũng cảm thấy thật yên bình .
Gần 10 phút sau , con bé vẫn đứng trên vỉa hè ngoái nhìn ra hai phía bên đường . Xe cộ đang chạy vùn vụt , hỗn loạn trong cơn mưa … Bất ngờ , con bé lao vụt ra dang tay chặn đứng đầu chiếc xe máy đang phóng tới !! . “ Người lái xe ” giật mình vội vàng phanh lại kịp thời . Khoảnh khắc ấy … cận kề cái chết … nó nhắm tịt mắt rồi chợt nhận ra… chẳng có chuyện gì cả :-“ !! “ Hắn ” nhảy xuống , tóm hai vai con bé lay lay … nói như quát vào mặt TT___TT… vừa lo lắng vừa giận dữ (__ __”) .

- - Em làm cái gì vậy hả !! Có biết là nguy hiểm lắm ko !!!
-
Nó vẫn còn… ngơ ngác … Gật đầu , cười :| .


- - Biết … ^__^ !

- - Vậy sao còn liều lĩnh như thế hả , nhỡ đâu anh ko dừng lại kịp….

Giơ tay bấu lấy hai má phúng phính của hắn , con nhóc vẫn cười tinh nghịch :

- - Hà ! Biết là kịp mới dám làm thế chứ ;))!

… Đần mặt (__ __”) , lè lưỡi nhéo lại má nó (___ ___”) … hắn nhăn nhó :

- - Biết cái gì mà biết ! Có biết làm cho người ta lo lắng lắm ko hả !! Lần sau thì cấm … đấy =.=” ! Hết cả hồn #:-S …

Thấy hắn lo lắng , con bé chợt bật cười thành tiếng …

- - Hà hà , sợ thế cơ à ! Cho anh chít :p

… Hắn lặng im , ko nói gì nữa , chỉ bảo con bé lên xe để hắn đưa về . Ngồi trên xe , nó mới sực nhớ ra… chẳng phải hắn cũng đang sốt nặng sao … vậy mà nó còn làm phiền TT___TT… tự giận mình quá ! ~~~oTT___TTo~~~
 
U

uocmovahoaibao

Đến nhà hắn trước vì nhà con bé khoá cửa ( chìa khoá nhà nó lại để quên cùng chìa khoá xe ở bên Mỹ Đình rồi TT___TT ) … mà chờ hoài cũng chẳng có ai về để mở cửa giùm cả… cùng đường (__ __”) .

Xả nước ấm cho sạch nước mưa , con bé lon ton chạy vào phòng ngủ ... lục tủ của hắn *___* ! Vì quần áo của nó ướt hết cả nên nó đành chọn tạm một bộ của hắn để mặc tạm . Hehe , và bộ đầu tiên đập vào mắt con bé chính là chiếc áo phông rộng thùng thình mà lần đầu tiên đến đây , nó cũng đã mặc ^^ ! Cái cảm giác rộng rãi thoải mái này , thích ghê :p

Lon ton đi ra phòng khách , ngồi phịch xuống bên cạnh hắn , con bé thản nhiên giật chiếc điều khiển TiVi trên tay hắn rồi chuyển thẳng sang kênh hoạt hình … ko kịp để hắn ú ớ : ] ] !!

- - ơ…. Anh đang xem phim hành động mà TT____TT !!

Trừng mắt nhìn *___* , nhăn mặt xua tay , miệng giảng giải ( y như cô giáo : ] ] ) .

- - Hok được =.=”! Trẻ con biết gì mà xem hành động , hoạt hình là được rồi :- w !!
-
- - Nhưng mà anh ko thích hoạt hình TT___TT …

- - Ô… tưởng anh thích… siu nhưn Gao =)) !!!

- - ( Tịt ) ….!!!

Sau một hồi giành giật chí choé tranh nhau cái điều khiển , cuối cùng… nó đã thua : [[ !!! Còn hắn thì ngồi cười khành khạch , thoả mãn với chiến thắng :- w !!

- Hức hức … đồ cậy nhớn bắt nạt trẻ con TT___TT ….

- Hờ hờ… tưởng bảo anh là trẻ con , đấu tranh công bằng mà :-“ …

Gruuuu !!! Hắn trở nên bướng … giống nó từ lúc nào thế ko biết :- w !!!


………………………………………………

Khi không gian đã trở nên yên ắng … Bỗng , hắn hỏi khiến nó giật mình…

- - Nhóc có chuyện gì phải ko …?

Nó im lặng suy tư một lát rồi cười nhạt , thản nhiên nói nhưng giọng lạc đi …

- - Ba em .... có bồ ….
-
“ Cạch !!!”

Bất giác , chiếc điều khiển trên tay hắn rơi tuột xuống đất … Sững sờ trước lời nói của con bé ...

- - Em… em có chắc ko đấy …
-
Lại một lần nữa , nụ cười cay đắng ấy lại hiện lên trên khuôn mặt đau khổ của con bé … nó cười bật ra trong nước mắt…

- - Chắc chứ ! Vừa mới từ chỗ hai người đó gian díu với nhau ra xong mà …!
-
Nó vừa nói… đôi mắt vừa rung lên ngập tràn đầy oán hận … mím môi run rẩy … con bé đang cố gắng tránh né cảm xúc thật của mình . Hắn hiểu rõ điều đó… vì hắn cũng đã từng phải trải qua hoàn cảnh như nó bây giờ . Ko nói gì thêm , chỉ khẽ đưa tay lên nhẹ nhàng lau nước mắt rồi kéo đầu nó dựa vào vai mình . Nhưng … bất ngờ … con bé nhoài dậy … nó lắc đầu thay cho lời “ xin lỗi “ >_<” . Hắn cười nhẹ , biết được con bé đang nghĩ gì , nhưng vẫn dịu dàng khéo léo …

- - Này nhé , ko phải em đã từng một lần cho anh mượn đôi vai hay sao ! Và anh ko muốn trở thành kẻ vay mà ko trả đâu đấy !!

Lúc nào cũng đùa được , con bé phì cười ( nửa cười nửa khóc 8-** ) rồi ngoan ngoãn dựa đầu vào vai hắn ... Và đôi vai ấy , bắt đầu đẫm ướt nước mắt …
Màn đêm đã ùa về , cơn mưa dai dẳng cũng dần vơi ngớt , chỉ còn từng đợt “ lách tách “ ngoài kia hòa cùng tiếng nước mắt nó rơi lã chã như xé tan cả không gian yên lặng … và xé cả lòng người…
 
U

uocmovahoaibao

“ Em xin lỗi ….”

“ Sao lại xin lỗi ???”

“ Vì đã gọi cho anh ~__~ …”

“ Vậy ko muốn gọi cho anh ?? “

( Lắc đầu ) >__<”…

“ Ko phải vậy ! Vì … anh đang ốm mà TT___TT “

( Cốc đầu con bé ) ~___~ …

“ Ngốc quá ! Anh phải cám ơn em mới phải ^^! “

( Ngơ ngác ) o__O~!

“ Sao lại cám ơn em … Em đã làm phiền anh cơ mà (__ __”) !”

( Mỉm cười đầy bí ẩn ) ^___^ !

“ Nhưng anh vẫn vui :p

“ Sao lại vui o__O!”

“ Ko nói đâu :-“ ! Lần sau nếu buồn thì cứ gọi cho anh nhé :p

“ Hừ … làm gì mà bí mật thế =.=” ! Thui được rồi …”

“ Vậy ngoắc tay :D !”

“ Ừk…Ngoắc tay……^^ ….”

Hai ngón út lại vui vẻ móc vào nhau như một lời hứa … một ngón thì to to bừ bự ^^… còn ngón kia nho nhỏ xinh xinh ^^ …
Hắn mỉm cười và thầm hạnh phúc ….” Anh vui … vì nhóc ngốc lắm ! Cho dù nhóc vẫn ko chịu chấp nhận tình cảm của anh … nhưng chỉ cần biết rằng ngày hôm nay … trong lúc đau khổ nhất … người đầu tiên nhóc đã nghĩ tới là anh … thế là được rồi ^^ !”….
 
U

uocmovahoaibao

[ Trở lại cửa hàng ]

Sau một hồi kì cèo chật vật với lão Chôm Chôm , cái Huyền “ bất đắc dĩ “ đã phải nói ra hết sự thật TT___TT … nhưng bù lại , lão ý phải giữ bí mật cho cả 2 đứa -__-“ .

- - Hehe ! Vậy ra nhóc tên Khánh Huyền còn nhỏ kia là Mai hả … thế mà chém như thật ý : ] ] !! Mấy lão kia mà biết chắc phải ngạc nhiên lắm đây 8-> !!

- - Wey ! Hok được nói cho ai biết đâu đấy , phải tuyệt đối giữ bí mật đó =.=” !!

- - Sao lại thế ~___~….

- - Hừm ! Ông chủ đã ra quy định như vậy , nếu bây giờ biết bị tụi em xạo … chắc đuổi việc luôn quá TT___TT !!

- - Yên tâm đi ! Lão Khờ… khờ lắm : ] ] !! Nói ngọt vài câu là xong ý mà , ko sao đâu :p !

- - KO ( con nhóc vẫn kiên quyết ) ! Anh định nuốt lời đấy hả =.=”!

- - A… ha…. Đâu có… thui được rùi ! Vậy bây giờ đi ra ngoài như ko có chuyện gì nhá ^^ !

- - Ừm ! Anh ra trước đi …

- - Sao lại thế :-??

“….. Để em còn thay đồ chứ còn sao nữa =..=”…”

“….. A ha… ừ nhỉ : ] ] !! “

……………………………………….

Trong lúc đó , lão Khờ đang lo lắng gần chết vì vẫn chưa thấy nó đến , mang tiếng là ông chủ ra tiếp khách mà mặt cứ xị ra như xe xịt lốp ý : ] ] !!
Bỗng … Sực nhớ ra số điện thoại mà lần trước con bé đưa cho hắn , lão Khờ vội vàng gọi ngay lập tức . Lắng nghe từng tiếng chuông reo lên mà vẫn ko thấy ai nghe máy … lòng hắn bồn chồn như lửa đốt >_<”… Chợt , có tiếng nhấc máy… đang định cười toe thì… giọng đàn ông vang lên khiến hắn xịt ngủm 8-** …

- - Alo ! Tôi nghe đây , ai đấy ạ ??
-
Ngập ngừng nói ko ra lời , hắn lúng túng …

- - Cho hỏi đây có phải nhà bạn Hoàng ko ạ !
-
- - Ko… nhà này ko có ai tên là Hoàng hết !

- - …. Hơ… vậy…. xin lỗi , chắc tôi nhầm …~__~ !

Nghe tiếng cúp máy cái “ rụp “ từ phía bên kia mà hắn buồn đến não ruột , cầm tờ giấy có ghi số điện thoại nhà của con nhóc … rồi so với số mình vừa gọi … hắn cứ băn khoăn… rõ ràng là đúng mà TT____TT . Phân vân một hồi rồi hắn quyết định … cố gắng “ liều mình “ gọi thêm 1 lần nữa (__ __”) !

…. Vẫn cái giọng người đàn ông ấy …. ( nghẻo : ] ] )

- - Hừ ! Lại là anh hả !!! Đã nói nhầm rồi sao còn gọi lại vậy =..=”!

- - Híc… tui ko nhầm mà … Đây đúng là số Hoàng đưa cho tôi mà ~__~!

- - Thôi được rồi ! Vậy thử nói xem , cái cậu Hoàng ấy trông như thế nào … xem tôi có biết ko =..=”!

- - Vâng , cậu ta 16 tuổi , cao 1m50 ( nhắc đến cái này mà bùn wo’ TT___TT ) , mặt mũi trắng trẻo , sáng sủa nhưng… hơi bị trẻ con và thích mặc đồ bụi ^^…

- - Hèm… xem nào… sao nghe giống đứa em gái tôi thế nhở :-?

- - Em gái anh ????

- - Ừm ! Em gái tôi cũng giống như anh tả , nhưng… tên là Mai cơ ^^! Còn Hoàng thì tôi chịu… con trai như thế thì lùn quá (Ặc !) !
 
U

uocmovahoaibao

….. ” Mai “ á !... Nhắc đến cái tên này , Khờ lại sực nhớ đến cô bé kia … rồi… tự móc lại những nỗi nghi vấn với nhau… ko phải chỉ là hơi giống , mà giống hệt 8-** . Có lẽ nào… hắn chợt cảm ơn rối rít rồi vội cúp máy , đi tìm cái Huyền o__O~!

Đúng lúc đó , Huyền từ phòng thay đồ bước ra với bộ sườn xám màu đỏ tuyệt đẹp khiến tất cả mọi người đang rôm rả nói chuyện phải quay lại nhìn o__O~!... Há hốc mùm to nhất là mấy lão nhân viên trong nhà hàng *0* ! Đến lão Chôm Chôm biết trước rồi cũng ko khỏi ngạc nhiên “ ko ngờ là cô nhóc xinh đến thế ^__^ !” …

Có mỗi ông chủ hàng là hằm hằm bước tới , nghiêm mặt tiến đến “ tra khảo “ con bé khiến không khí của cả nhà hàng bỗng trở nên căng thẳng >_<” !

- - Cậu…. Ko phải là con trai đúng ko ...
 
U

uocmovahoaibao

Huyền sững người , bối rối trước câu hỏi… trúng tim đen của lão Khờ TT___TT . Con nhóc còn đang lúng túng nói ko lên lời thì … bất ngờ lão Chôm Chôm nhảy vào trả lời thay o___O~!


- - Đừng đuổi việc cô ấy mà anh Khờ ! Bọn họ ko cố ý gạt anh đâu >_<” ... (Ôi giời ơi ! Ai khiến hắn ta nói như thế cơ chứ =..=” ) !!

-

Bỏ qua lời biện hộ của lão Chôm Chôm , Khờ lại quay sang nhìn thẳng vào mắt Huyền khiến con bé giật bắn cả mình… mồ hôi tay lạnh ngắt … run run …


- - Tôi hỏi có đúng ko …

-

Bị dồn vào thế bí , nhìn thái độ của lão Khờ… nó cảm tưởng như hắn đã biết hết rồi nên… đành….


- - Dạ….


- - Vậy … cô tên thật là gì ?


- - Khánh Huyền ạ …:-S ( Nó bỗng trả lời còn ngoan hơn cả với thầy cô giáo : ] ] )


Chẹp miệng , sắc mặt hắn bắt đầu có vẻ sáng hơn …


- - Thế còn Hoàng ??


- Nó… tên thật là Mai ạ TT___TT ( Con bé miễn cưỡng nói mà lòng thầm xin lỗi con bạn :-S )


Bỗng , hắn chợt cười phá lên o___O~! Vẻ mặt sung sướng như vừa trúng lô ý 8-**…


- - Ha ha ha ! Có vậy chứ ! Biết mà !!! Cạn ly để chúc mừng nào ^0^ !!!


Rót rượu rồi hớn hở cụng ly với cái Huyền khiến tất cả mọi người xung quanh lẫn nó đều ngệt mặt 8-**…


- - Cạn ly để chúc mừng vì chuyện gì cơ ạ…


- - Vì anh ko hề Gay =)) !!!


“ ZoOoooOooooô !!! ”


Cả nhà hàng cùng rộn lên tiếng cụng ly và tiếng cười huyên náo . “ Bữa tiệc vui vẻ “ đã trở lại không khí đúng với cái tên của nó ^^ ! Chỉ có cái Huyền là vẫn còn nghệt mặt …


“ Giờ thì em đã hiểu vì sao anh được gọi là Khờ -____-“ ! “


------ Chỉ bùn cho lão Khờ là khi hắn đang hết sức vui mừng vì “ người hắn iu mến “ thực sự là con gái , và hắn quyết định bắt đầu từ bây giờ , hắn sẽ công khai “ yêu “ nó … Nhưng – tình cảm ấy có được đáp lại ko … khi mà trong chính lúc này , con bé đang thực sự cảm thấy ấm áp khi ở bên cạnh “ ai đó “ …..mà ko phải là hắn -------




…………………………………………† ?………………………..
 
U

uocmovahoaibao

Sáng hôm sau , theo thói quen đi làm hằng ngày , con bé vẫn thức dậy sớm mà ko cần… chuông báo thức (__ __”) . Dụi dụi mắt nhoài mình tỉnh dậy , nó chợt phát hiện ra… Long đang nằm gục bên cạnh… vẫn ngủ ngon lành -__-“ . Híc ! Chắc tại hôm qua tụi nó 8 chán rồi lăn quay ra salon ngủ lúc nào ko biết ~___~ ! Định đánh thức nhưng mà thôi … lặng lẽ “ lỉnh “đi là tốt nhất -__-“ . Hắn vẫn còn ngủ say quá , nhưng may mà ko có tật ngáy “ khò khò “ như đại ca ^^ . Đánh răng rửa mặt xong xuôi , trước khi rời khỏi nhà , nó quyết định … quay lại ngắm “ thằng nhóc “ lần cuối :p . Khẽ ngồi xuống bên cạnh , thật nhẹ nhàng để hắn ko bị ảnh hưởng … nhìn hắn ngủ thật là ngon , y như Bé Bi ý :p ! Vẫn “ dễ thương “ như cái cần đầu tiên nó lén nhìn hắn ngủ ;)) ... da trắng mịn như da con gái vậy.... mũi cao cao , lông mi cong dài.... mắt cũng to nữa... nhìn rất là baby … mún bấu =)) !! Ý nghĩ ấy thoáng hiện qua khiến nó phải phì cười , nhưng thôi lần này tha ;)) . Con bé đóng cửa lại rồi lặng lẽ ra đi … Nhưng… nó ko biết rằng…ngay khi nó vừa ra khỏi cửa , hắn đã bật dậy và vội vã nhào ra ngoài…ánh mắt đăm đăm dõi theo bước chân con bé….



..................................


- - Hey ! Huyền à !


- - Ủa … ai vậy….a …


- - Hì ! Con đây mà :p !


- - Ô ! Được dùng lại di động rồi à ? Ông già ko cấm nữa hả o_O~!


- - Ko , ông già vẫn cấm nhưng… ko có hiệu lực nữa ^__^ !


- - À ừ… cứng :-j !


- - Lại chẳng cứng :”> ! Mà đang ở đâu đấy ? Sang nhà con chưa ?


- - Hok , đang ở nhà hàng rồi , cưng cũng đến luôn đi ^^ !


- - ơ…. thế còn… băng quất !! ( dụng cụ quan trọng để giấu thân phận con gái :”> )


- - Thôi , ko cần đâu , tới luôn đi =.=”!


- - ơ… nhưng mà… thế là sao ???...


- - Bị phát hiện rồi (___ ___”) …


( !!!! )…….


…………………………………………† ?……….
Bước vào cửa hàng , mọi người quay ngoắt ra nhìn nó , cười toe toét chào 2 đứa khiến con bé ko khỏi ngạc nhiên .

Ông Vũ trầm trồ :


- Hey ! 2 cậu nhóc… à nhầm… 2 cô nhóc tới rồi này ^^ ! Ko ngờ là con gái thật 8-**…


- He he ! Cửa hàng mình có thêm 2 bé gái xinh xắn nha ^__^!


- Đừng có đứng đó mà huyên thuyên nữa , lo vào công việc đi ! ( tiếng lão Hải quát -__-“)
 
U

uocmovahoaibao

Mọi chuyện diễn ra … quá sức bình thường khiến nó lại cảm thấy… ko được bình thường o_O~. 2 đứa lon ton ra xoè tay trước mặt lão Hải như hằng ngày ... nhưng hắn lại ngơ ngác *___O!


- - Làm gì vậy =..=”!


- - Ủa … làm việc mà anh …


- - 2 cậu nghỉ làm đi …


Nghe hắn nói thản nhiên như thế khiến con bé hết sức bàng hoàng TT___TT…


- - Sao … sao lại thế ạ … nhà hàng… đuổi … đuổi việc tụi em rồi ạ TT____TT !!


Thấy 2 con nhóc lắp bắp , mặt xị ra … mấy lão nhân viên ko khỏi phì cười


- - Hà ! Ngốc quá , ai bảo đuổi việc đâu ;)) . Ko phải “ Bữa tiệc Vui Vẻ “ tháng này đã kết thúc rồi sao , 2 nhóc ko cần phải đứng phát thiệp nữa ^___^!


- - ... Vậy… bây giờ tụi em làm gì ạ o__O~!



Nói vừa dứt lời , lão Vũ và Chôm Chôm hớn hở dí thẳng cây chổi lau nhà vào tay nó và đưa xô rác bự chảng giao cho cái Huyền … cười nhăn nhở , đồng thanh :


- - Phục vụ và tạp vụ ^___^ !


2 đứa trố mắt , mùm há hốc hoảng hốt o___O~!...


- - Cái gì cơ ạ o___O~!....


Lão Hải vẫn ôn tồn , xua tay ai về việc nấy .


- - Thôi ko nói nhiều nữa , kể từ bây giờ đó là công việc mới của các cô , mau làm đi =.=”!


Hức… thế là 2 đứa phải hì hụi đi đổ rác mới lau nhà … công việc của bác lao công : [[ Oa oa oa TT___TT !!


Tệ hơn cái Huyền , nó phải lau từ đầu đến cuối toàn bộ nhà hàng >_<” , lại còn phải nhặt lá , quét sân nữa chứ 8-**… Cong lưng mà làm , vừa làm vừa than thở (__ __”) … Bỗng , có tiếng quát o___O~!



- - Các cậu làm cái gì thế hả !!!


2 đứa giật mình , nhìn lão Khờ lúng túng…


- - ơ… dạ , tụi em làm gì sai ạ TT___TT !!


- - Ko mắng 2 cô ( Ặc ) - rồi quay sang mấy lão kia trách móc – Các cậu có phải con trai ko đấy hả !! Sao lại bắt con gái làm những việc nặng nhọc như thế chứ :- w !!


Mặt đần thúi o__O~ , mấy lão ngơ ngác quay sang nhìn nhau rồi cười hề hề 8-**


- - Ý da … phải rồi , ko thể để 2 “ công chúa “ của chúng ta làm việc như thế được ;)) !


Nói rồi , lão Vũ và Chôm Chôm lăng xăng chạy đến giật chổi và xô trong tay tụi nó rồi hoàn thành nốt công việc . Còn lão Hải thì nhanh chóng dìu tụi nó ngồi xuống ghế , lấy tay quạt quạt , lão Hùng đứng cạnh cũng bóp vai , bóp tay cho tụi nó o__O~!... Từ xa lão Quân đã đem trà và bánh đến phục vụ một cách ân cần :-O …

Ôi chộ ôy , ngất #:-S … 2 con nhóc trố mắt nhìn … chả hiểu gì :-??

Vội đẩy mấy lão ấy ra -__-“…


- - Híc híc ! Các anh làm gì thế , ko cần phải vậy đâu ~__~!


Lão Vũ lại nhăn nhở …


- - Phải chứ , phải chứ !! Nhóc sắp thành bà chủ của chúng tôi rồi cơ mà :-j !



“ ……Cái gì cơ !!! Anh nói lung tung cái gì đấy !!!....”



Con bé đứng phắt dậy , gắt lên rồi vung tay quay về công việc của mình =.=” . Còn mấy lão thì vẫn đứng cười hí hửng với nhau -__-“…Chả biết có chuyện mờ ám gì ý :- w .
 
U

uocmovahoaibao

Sau 1 hồi làm … tạp vụ cực nhọc TT__TT , cái Huyền lại lặng lẽ lẻn ra phía sau cửa hàng , ngồi 1 mình thẫn thờ suy nghĩ vẩn vơ 8-> . Rồi bất ngờ , lão Hải lại xuất hiện ngay bên cạnh tự bao giờ khiến con bé giật thót tim -__-“ …


- - Ko ngờ nhóc lại là con gái đó nha ….


Con nhóc gãi đầu mỉm cười …


- - Có sao ko anh …

-

- - À… ko sao … chỉ là … Phương …à Huyền xinh vậy chắc có nhiều người yêu lắm nhỉ … ( lão nói ngập ngừng ;)) ) .


Con bé vẫn thản nhiên .


- - Hì , em vừa xí vừa nhùn thế này làm gì có người yêu ^^ !


Bỗng , nét mặt hắn sáng hẳn lên , cười rạng rỡ ^__^!

- - Thật ko đấy ! Đừng có xạo anh đó nha o__O~!

-

- - Xì … xạo anh làm gì …


- - Vậy… nhóc đã thích ai chưa ….





Chợt , thấy con bé im lặng… hắn căng mắt chờ đợi câu trả lời … phải đắn đo lắm… nó mới quyết định… trả lời nửa vời ;))


- - Chắc là rồi ^^ …

-

Hải nheo mày , có vẻ khó chịu =..=”…


- - Sao lại chỉ chắc là …


Huyền phì cười , nói chậm rãi đầy ẩn ý …


- - Thì … em chỉ biết mình thích đơn phương người ấy thôi , còn tình cảm của người ấy đối với mình ra sao thì hoàn toàn mù tịt hà…


Càng lúc , Hải lại càng muốn được hỏi con bé nhiều hơn và nghe những câu trả lời đầy ẩn ý đó một cách thật tò mò …:-?


- - Sao em lại nghĩ là mình đơn phương ? Sao lại mù tịt về t/c của người ấy ???


Con nhóc bắt đầu ấp úng , dường như ko giấu nổi cảm xúc …


- - Vì … người ấy đã bao giờ thể hiện tình cảm với em đâu …


Sau mỗi lần nghe con bé trả lời , nhịp tim của hắn lại dần tăng nhanh >_<”… rồi cũng tiếp chuyện 1 cách vu vơ đầy ẩn ý … dường như đang nói với chính người kề bên ;))…


- - Có lẽ … người ấy cũng thích em … nhưng người ấy ngại … vì người ấy cũng mù tịt về tình cảm của đối phương … và sợ bị từ chối thì sao …


Trống ngực đập “ thình thịch “ hối thúc trái tim khiến con bé phải buột miệng nói…


- - Nếu ko thử… thì làm sao mà biết được …

-

Bỗng , lão Hải quay sang… nhìn thẳng vào mắt nó dường như định nói 1 điều gì đó thật quan trọng khiến con bé nóng bừng cả 2 má >__<”…


- - Vậy … nếu ngay bây giờ người ấy sẽ nói thích em thì sao …

-

Tròn mắt trong veo rung rinh nhìn hắn… môi con bé khẽ mấp máy… ngập ngừng bối rối ko nói lên lời … Thì bất thình thình :- w ...


- - 2 người đang làm cái gì ở đây thế hả ! Vào trong mau =.=” !!!

-

Gruuuuuuuuuuuuuuuuuuuừ !!!! *______________* lão Chôm Chôm đáng ghét !!! Ông đi chết đi !!! Đang trong lúc nóng hổi vừa thổi vừa xem…trộm (__ __”)… thì ông lại xuất hiện phá đám là sao hả X( X( X( X( X( !!

Tức chết đi mất thui >__<”… vô tình hay cố ý đây TT____TT !!


Nhìn lão ấy vội vã nhào ra chặn họng… ko cho cái Huyền nói tiếp rồi thở phào nhẹ nhõm , cười nhăn nhở mà ức mún chít : [[ !!! Mắc công con Nấm đứng rình nghe trộm từ nãy tới giờ cuối cùng thành công cốc . [ Nghe trộm cũng “ to tát “ gớm nhỉ (__ __”) ] .
 
U

uocmovahoaibao

Tội nhất là lão Hải và cái Huyền… đang trong lúc quan trọng nhất thì… cái tên “ hâm hâm khìn khìn “ kia ra phá đám khiến tụi nó ngớ người… lúng túng , mặt đỏ bừng vội vàng mỗi đứa tản ra một bên bối rối >_<” .


Mà vào trong làm gì ta :-?? ! Chỉ biết là lệnh của lão “ Khờ Khìn “ thôi =..=” .



…………………………….



Bước vào trong … Bỗng , nó có cảm giác một không khí yên ắng đến đáng ngờ đang bao trùm cả nhà hàng . Bất giác quay lại đã ko thấy Huyền , Hải và Chôm Chôm đâu nữa… chỉ còn mình mình o__O~!... Xung quanh ko 1 tiếng động , rèm ở tất cả các khung cửa đều được rủ xuống phủ kín không gian … một màu hồng phấn với ánh nến lung linh nhẹ nhàng lấp lánh … một bản nhạc du dương nào đó chợt vang lên … tất cả bừng sáng … Quân đang ngồi bên chiếc piano lướt nhẹ trên từng nốt nhạc … Khờ xuất hiện thật lịch lãm với bộ vest đen kéo ghế mời nó ngồi xuống bên bàn tiệc đã được chuẩn bị tự bao giờ o__O~. Lão Vũ từ đâu bước tới rót rượu theo đúng chất… một anh phục vụ =]] . Tiếng đàn viôlông trong trẻo của Hải chảy trên tiếng dương cầm thanh khiết của Quân tạo nên một cảm giác hài hoà đến tuyệt vời … Nó thoáng ngỡ ngàng …


- - Chuyện gì thế ???


Mọi người vẫn im lặng … cho đến khi 1 bó hoa hồng đỏ được kết hình trái tim bất ngờ trao cho nó … ngạc nhiên hơn khi thấy ánh sáng lấp lánh của chiếc nhẫn kim cương được đặt khéo léo trong lòng bông hoa hồng ở giữa … Nó tròn mắt ngạc nhiên …


- - Vậy là sao o___O~!!


Khẽ mỉm cười , cầm chiếc nhẫn lên nhẹ nhàng đeo vào tay nó … nhìn thẳng vào mắt con bé …


- - Đồng ý làm người yêu anh nhé ….

-

Sững người… nó giật mình vội rụt tay lại trước sự ngạc nhiên của mọi người … trừ cái Huyền -___-“ . Chuyện này đến với nó quá nhanh chóng khiến con bé khó có thể quyết định . Những suy nghĩ xáo trộn trong lòng làm nó cảm thấy vô cùng bối rối… nhưng rồi … Con nhóc quyết định … miễn cưỡng gật đầu . Khờ vui lắm , hạnh phúc trước sự chấp nhận của con bé . Cho dù … hắn chỉ là “ người yêu hờ “ … là người yêu nhưng ko có nghĩa chiếm trọn tình cảm của con bé và khi nào …1 trong 2 đứa ko còn muốn níu kéo nữa … thì sẽ chia tay mà đối phương ko thể oán trách … đó là giao ước .


[ Có lẽ … quyết định này của nó nhiều người sẽ nghĩ là chưa sáng suốt , là sai lầm ! Nhưng nó làm thế cũng là có lý do cả … Vì có thể , biết đâu được đấy … trong thời gian thử làm “ người yêu hờ “ với Khờ … tình cảm thực sự sẽ nảy sinh thì sao… và rồi nó sẽ quên Long , sẽ ko phải đối mặt nhau trong đau khổ , trong cảm giác tự dằn vặt bản thân nữa … Một ngày mới , 1 con đường mới… rồi sẽ bắt đầu … ] .
 
U

uocmovahoaibao

[14-2 ] Valentine … cũng là đêm 30 tết năm nay , 1 sự trùng hợp thật thú vị ^__^!

Một ngày đặc biệt khiến tất cả lũ con gái phải xôn xao… hết đi chọn quà nè rồi học cách làm socola cho “ người ấy “ của ḿnh nữa ;)) . Đám Vịt Giời lớp 10A3 , Nấm và cái Khánh Huyền cũng vậy ^__^ . Tụi nó đă nhốn nháo chuẩn bị từ mấy ngày trước cơ , để được 1 món quà thật hoàn hảo cho ngày hôm nay . Cũng là lần đầu tiên … Nấm và Huyền biết tự làm socola để tặng cho “ người đặc biệt “ và … đem bày bán ở nhà hàng . Mấy ngày này cửa hàng được đặt mua nh́u socola lắm nên 2 con bé cũng phải học làm để mà phụ giúp nữa ^__^… nhưng căn bản , lư do chính thật ra là … mấy lăo ư muốn được nhận quà “đặc biệt “ từ 2 con nhóc :”> .
Chẹp chẹp , về phần Huyền th́ hơi bối rối :-?... quà th́ chuẩn bị xong rồi nhưng vẫn chưa quyết định được là sẽ tặng cho ai :-j . Nếu quay lại hơn 10 ngày trước th́ chắc chắn nó sẽ tặng cho Hải thôi đấy ! Nhưng … trong 10 ngày này… trái tim con nhóc đă thực sự bị “ rung rinh “ bởi sự quan tâm đặc biệt mà Chôm Chôm dành cho ḿnh . Con nhóc xao động rồi ;)) . V́ thế… nó quyết định….

Lon ton bước vào nhà hàng từ sáng sớm … sớm hơn tất thảy mọi người , mọi “ bô lăo “ … nó đă h́ hục lao vào lục cục trong pḥng bếp … làm cái ǵ mà ai cũng biết đấy :-?... Khi thấy mấy lăo vừa khoác vai nhau cười nói xuất hiện , con nhóc bất ngờ bước ra… trong tay cầm 1 cái túi lớn xinh xinh … tiến đến phía lăo Quân khiến cả 4 ông ngớ người…

Rút ra từ trong cái túi to 1 chiếc túi nhỏ hơn , nó hớn hở tặng Quân 1 cách niềm nở…

- Tặng anh nà ^___^!

Quân khẽ ngơ ngác , bối rối … nhận quà con bé rồi mỉm cười lịch sự .

- Hơ…. Cái ǵ đây….A ! Socola ... H́… cám ơn em nha …

- Hok có chi :p

Tṛn mắt ngạc nhiên khi thấy đó là 1 túi socola… cả Hải lẫn Chôm Chôm đều sững người , mặt tối sầm nh́n cái Huyền tiếp tục tặng cho cả Vũ =)) … trong khi đó là điều mà cả 2 lăo đều mong là của ḿnh ;)). Chôm Chôm rưng rưng… nhăn nhó… hắn ko giấu thể được cảm xúc giỏi như Hải .

- Huhu… sao lại tặng cho 2 thằng đó… phải tặng cho anh chứ bộ TT____TT !!!

Plèeee…. Con nhóc lè lưỡi ngang nhiên bước qua trêu hắn…

- Xíiiii… quên đi ! Cũng đang định tặng cho anh đấy , nhưng mà anh hư quá… thui chẳng thèm tặng nữa ;))…

Vội níu tay nó lại khi thấy con nhóc đang hồn nhiên tiến đến ông Hải :-“…

- Ưyyy… Ko ko… anh ngoan mà ( chớp chớp ) !! Ko được bỏ qua “ phần “ của anh đâu đấy ~___~!

Nguưt dài quay lại nh́n hắn … như 1 kẻ bề trên =))…

- Thôi được rồi … ta ban cho ngươi… =))
- Đội ơn bệ hạ =))

Tặng cho Hải th́ hắn ko tỏ thái độ lấy làm vui ǵ cho lắm -__-“… vẫn trầm ngâm và thật khó hiểu với những câu nói đầy ẩn ư …

- Cám ơn em ^__^ !

- ~__~! Anh có vẻ ko vui =..=”…

- Đâu có… chỉ ko buồn thôi … ko phải người đầu tiên rồi (__ __”) !

- … Khó hiểu >_<”! Mấy anh ăn thử đi xem tay nghề của em thế nào nào !
 
U

uocmovahoaibao

[ Mum … mum … mum…………. Ựaaaaaaaa !!!!! o________________O~]

- Sao vậy … ( nó hỏi đầy lo lắng )

Hải ko tỏ thái độ , mặt chỉ hơi tái …
Quân nhăn nhó … nhưng vẫn gượng cười …
Vũ kêu gào “ Trời đất ơi ! Khó ….” Đang nói nửa chừng th́ bị lăo Chôm Chôm vội bịt miệng lại … miệng vẫn nhai nhồm nhoàm nhưng mặt biến sắc , tái mét : ] ] .

- Dễ nuốt mà … ngon lắm á ^____^ !!! ( mồ hôi đầm đ́a …=)) )

………………………………………….

1 lát sau th́ Khờ và Nấm cũng đến , mấy lăo nhân viên lại tiến đến gần… bao vây “ông chủ “ …
Lăo Chôm Chôm bắt đầu nheo mày tra khảo c̣n mấy lăo kia th́ ko ngừng… sờ mó , khám xét toàn thân : ] ] .

- Hèm… Giấu kỹ thế…

( Mặt đần thúi --- ko hiểu :-?? )

- Giấu cái ǵ cơ o__O~!

- C̣n chối nữa , Valentine mà , Nấm tặng cho ông cái ǵ thế :-?

( Ngồi phịch lên chiếc ghế xoay xoay… hắn xị mặt -__-“ )

- Làm ǵ có đâu -___-“…

Cả đám lại nhốn nháo…

- Ko có á ! Sao lại ko có được !! 2 người là “ bồ “ mà o__O~!

- Ai biết ! Có thấy nhỏ động tĩnh ǵ đâu TT__TT!

- Chết rồi… thế này là bơ nhau rồi ;))

- …..


- Thôi đừng lo , chắc nhỏ chỉ chưa tặng thôi ;))

- Ừm , chắc vậy !

Ấy thế là nhờ mấy lời động viên của đám bạn , mà Khờ cứ nuôi măi cái “ chỉ chưa thôi “ấy mà mong đợi suốt cả ngày thậm chí ko 1 chút lo lắng … tại sao nhỏ ko có chút tín hiệu nào với ḿnh :-?.
… Con bé vẫn cứ im lặng cả ngày hôm nay , mặc bọn bạn bàn đủ kế hoạch đi chơi cho ngày hôm nay >_<” . Nó ngủ , thậm chí chẳng thèm ngoái dậy liếc nh́n đến 1 cái khi Long vô t́nh ( hay cố ư ??? ) bước qua hành lang lớp nó… và bị cả đám con gái bám theo ríu rít tặng quà , tất nhiên , ko ngoại trừ Phương Anh ^__^ . Từ đầu giờ đă thấy con nhỏ chuẩn bị 1 hộp quà xinh xinh trong ngăn bàn rồi mà … À , nhắc tới ngăn bàn , nó mới chợt để ư … đống quà “ vô danh “đầy ắp trong ngăn bàn ḿnh … Ơ ơ… đâu rồi….

- Á !!!! Mấy con mụ kia !!! Sao dám lén ăn socola của tôi hảaaaaaa !!!!

Cái Quyên , Chi và Nhung vẫn đang thản nhiên nhai chóp chép socola của nó được tặng , cười hề hề 8-**…

- Hồ hồ ! Lén đâu mà lén ! Tụi tui ăn “ quang minh chính đại “đấy chứ : ] ] !!!

- Ặc ! Ăn mà cũng “ quang minh chính đại “á -___-“….

Bỗng , cái Quyên chợt dừng lại , lôi từ trong ngăn bàn ra 1 cái hộp thiệt là to , bự hơn mấy cái khác rất nh́u o__O~!...

- Ê… c̣n cái hộp này nữa nà , tụi tui chưa có mở … thấy nó bự wá hà ^0^ !

- À ừ nhỉ :-? … để mở coi thử xem sao nha ^__^ !

- Ừk ^_______^ !

Quắc mắt nh́n đầy đe doạ *_____* !

- Ừ cái ǵ mà ừ … nhăn nhăn nhở nhở ! Plè… tôi xem một ḿnh ;)) !

Cả đám xị mặt , lè lưỡi lại với nó …

- Plè , đồ ky bo … nhọ đưt , ứ thèm >:p

- He he … nói sao cũng được , hừ … xơi cả đống quà của người ta rồi c̣n bảo ky bo… bố bà =..=” …

- Ứ… nhưng mún xem cơ ~___~….

- Hư nào =.=”!

- Thế th́ thôi :-S …
 
U

uocmovahoaibao

Dụ được lũ vịt giời đi chỗ khác , con nhóc hí hửng mở từng lớp giấy ra một cách tỉ mỉ … Bên trong chiếc hộp to lại là… 2 chiếc hộp … bự ko kém khác o__O~! Một cái dẹt dẹt … một cái cao cao : ] ] . Con nhóc ṭ ṃ mở chiếc hộp cao ra trước … một con vịt nhồi bông xinh xắn vẫn c̣n vướng trong vỏ trứng trông thật đáng iu khiến con bé sực liên tưởng tới 1 cái tên quen thuộc “ Trứng Vịt Lộn “ o__O~! Nhanh chóng mở tiếp món quà thứ 2 … càng ngạc nhiên hơn khi thấy đó là một chiếc bánh socola h́nh trái tim , trên bề mặt nổi lên h́nh con thỏ nhắm tịt mắt rất dễ thương >_<”… Cả 2 món quà đều khiến nó cảm thấy thật bất ngờ , ko có thiệp , ko để lại tên người tặng … nhưng cũng làm nó chỉ nghĩ tới duy nhất 1 người … rất có thể…


……………………………………….

Valentine mà , mấy con Vịt Giời nhóm tụi nó lại bắt đầu giở tṛ nghịch ngợm . Đang ngồi học bài chăm chỉ , bỗng… cái Quyên chuyển sang cho nó 1 tờ giấy …

- Ê ! Chơi tṛ này ko ?

- Tṛ ǵ ??

- Viết thư t́nh :-j .

- Eo ôi , bà đùa à : ] ] ! Viết cho anh nào thế ;)) .

- Anh …Huyền điếc… ha ha ha : ] ] !!

- Ặc ặc ! Trêu nó làm ǵ , con nhỏ đấy mà nổi điên lên th́ cũng khùng lắm -___-“!

- Xuỳ , lo quái ǵ , vui mà ! Hội thằng Đức Anh cũng đang giở tṛ tán tỉnh đểu đấy , để xem nó đổ ai trước !

- Híc ! Thôi được rồi , chịu bà đấy -__-“!

- Hề hề , chịu rồi th́ giúp tôi đi !

- Giúp như nào o__O!

- Bố cô , “ văn hay chữ tốt “ th́ làm cho tôi vài đường cơ bản đi chứ c̣n ǵ nữa :-j .

- À ….mà là Ừk :”> …

Lôi tờ giấy phẳng phiu ra , 2 con nhóc bắt đầu hí hoáy viết …

- Đầu tiên phải thế nào đây mày nhỉ :-?

- Huyền thân mến !

- Ok ! Gửi Huyền thân mến đi =)) .

- Rồi , xong tiếp tục này….



“ Gửi Huyền thân mến …

Huyền à , anh biết khi đọc được bức thư này em sẽ rất bối rối … nhưng đó là tấm ḷng mà anh đă giấu kín cho đến ngày hôm nay – ngày lễ của t́nh yêu – anh ko thể giấu nổi cảm xúc của ḿnh được nữa … Huyền biết ko , ngay từ khi em vừa bước chân vào lớp 10A3 này , bắt gặp ánh mắt em … con tim anh lên tiếng… đă “ yêu “ em rồi =)) … “

Đặt bút xuống , con Nấm cười phấn khởi …

- Nghe được ko mày =)) !!!

Cầm bức thư với mấy ḍng đầu lên đọc , cái Quyên bật cười sằng sặc …

- Ôi được , duyệt duyệt =)) !!

- Tiếp nha … ǵ nữa nhở :-?

- Đá đểu nó chút đi :-j .

- Đá cái ǵ cơ o__O~!...

- Thế này nà …

Nhỏ Quyên nheo mày góp thêm ư …

“ Nhiều lúc ngồi trong lớp , anh muốn gọi tên em thật to , muốn nói thật lớn rằng “ Anh Yêu Em “ cho cả lớp biết… nhưng tại sao , tại sao… dù anh có thét gào thế nào đi chăng nữa… th́ mặt em vẫn cứ bơ bơ , đơ đơ như con ngơ ngơ thế hả =)) …Em điếc à :- w ! ”
 
U

uocmovahoaibao

Cả 2 con nằm rũ ra cười …

- Ôi giời ơi ! Sao mày viết vần thế =))… đau bụng quá đi mất : ] ] !!

- Chuyện ! Quyên mà nỵ :-j …

- Nhưng … tao thấy mày nói nó thế hơi quá đáng -__-“!

Cái Quyên gạt đi , tiếp tục viết tiếp =..=”…

- Xời ! Quá đáng ǵ đâu , b́nh thường thôi mà :-j . Mày sáng tác tiếp đi ;))

- Ừa ! Để tao nghĩ , bây giờ đi vào phần t́nh cảm nè :-?


Thế là hai đứa bắt đầu vận dụng hết “ kiến thức t́nh củm “ của ḿnh để sáng tác cho ra 1 bức thư t́nh thật hay , thật lăng mạn … thật thuyết phục :-j … mà đọc xong th́ ai cũng phải chết cười : ] ] … Sau khi đă “ chém băo “đủ , 2 đứa gấp thư thành h́nh trái tim cẩn thận rồi nhờ cái Phương Anh chuyển lên cho Huyền :-j .

Uầy , nghe nói là nhận được thư t́nh , bạn Huyền vui lắm nhé , cười sung sướng ra vẻ ư :-j . Hai đứa ṭ ṃ quan sát thật kỹ nét mặt của con nhóc khi đọc bức thư… Ổ ôy… thỉnh thoảng lại tủm tỉm một ḿnh , chết mà ảo =)) . Thế là thành công rồi , Quyên cả Nấm nh́n nhau gật gù :”> .

Đều đặn sau đó là những bức thư làm quen do cái Quyên “ứng chiến “ , theo t́nh h́nh quan sát th́ con Nấm cũng nhận ra rằng… Huyền dần dần “ cảm “ cái “ cậu bạn dấu tên “ gửi thư cho ḿnh rồi :-j . Gần cuối giờ , nhỏ Quyên c̣n cố viết cho nó vài lời cuối , đó là 1 cái hẹn …8-** .

- Ôi giời ơi … bà hẹn nó tối nay th́ đi chơi kiểu ǵ =..=”!

- Yên tâm ! Tôi sẽ cho nó một món quà bất ngờ ;))

- Quà ǵ o__O~!.... Bỏ boom á ;))

- Ôi nại chẳng… ha ha ha : ] ] !!

- Xuỳ , chắc ǵ nó đă dính bẫy của bà :-“ !

- Cứ đợi đấy :-“ ! Mà tối nay đi chơi giao thừa với tụi tui ko ???

- … Híc , xin lỗi… Tôi có hẹn rồi ~__~!

- Hẹn với thèng nào =..=”!

- Đâu mừ , lỡ nhận lời với tụi ở nhà hàng trước rùi (__ __”)!

- Á à ! Nhớ nhá , đi với tụi nó bỏ tụi tui… hít le bà !!! ( cái Quyên vùng vằng bỏ đi :-< )

- Oá oá ! Xin lỗi mà >___<”…. ( Con Nấm lại phải rối rít chạy theo dỗ nó … Khổ thế đấy :-< )


…………………………………………† ?……………………..

Tối hôm đó , sau khi sửa soạn xong xuôi , lon ton chạy xuống pḥng khách , vừa mới bước chân ra đến cửa , tiếng tỉ tỉ chợt vang lên gọi nó lại khiến con bé giật ḿnh hoảng hốt…

- Mai ! Đứng lại , con đi đâu đấy =.=”!


Con bé quay lại… rụt rè…lắp bắp…

- Dạ … con…con… đi chơi giao thừa ạ …

- Đi đến đâu !

- Th́… đi loanh quanh thôi ạ :-“!

- Loanh quanh là những đâu ! ( Lại bắt đầu c̣ quay đấy =..=” )

- Th́… làm sao con biết trước được ạ TT___TT!

- Thế th́ ở nhà !

- Ẹc , ở nhà làm ǵ ạ =..=”!

- Đón giao thừa cùng cả nhà chứ làm sao ! Thế nào , con định ko nghe lời mẹ hử =..=”!...

- Oài … con đâu dám ạ :-S !

Thở dài chán nản , đành miễn cưỡng đi lên pḥng… chờ thời cơ tới rồi sẽ trốn ra ngoài cho bằng được *____*.

E he he … 1 lát sau , y như rằng mẹ sang nhà bác Liên chơi . Nhanh như cắt , nó chạy vội xuống nhà , tiến đến phía cửa... Nhưng… Ô hay … cửa khoá này o__O~!... Mà ko phải khoá bằng khoá nhà b́nh thường mà nó cũng có ch́a đâu nhá , mẹ dùng hẳn xích riêng khoá chặt lại… Oa oa oa !!! Cố ư muốn nhốt ta đây mà TT____TT .
Nhưng Nấm Lùn đâu có chịu để yên dễ dàng như vậy , lợi thế bé người nhỏ con lúc này mới phát huy tác dụng :”>. Cánh cổng này được khoá bằng xích mà , nên chỉ cần cố gắng xê dịch 2 cánh để hở ra 1 khoảng trống ở giữa là con nhóc có thể… luồn qua rồi… Hà hà hà !!! Thầm nghĩ thế rồi nó cười khả ố (__ __”) .
 
U

uocmovahoaibao

Nghĩ xong th́ làm luôn và ngay , con bé cố gắng trườn ḿnh ra ngoài mà ko để ư rằng… người người đi qua đang nh́n nó với ánh mắt sững sờ , kinh ngạc (__ __”) … Kiểu như phạm nhân vượt ngục ko bằng ư TT___TT . Thế mà vừa lượn ra ngoài được vài bước th́ con nhóc lại đụng ngay phải… tỉ tỉ đang ung dung về nhà chuẩn bị đồ cúng o__O~! Sợ hết cả hồn , nó vội quay lưng chuồn về th́ tiếng mẹ bất ngờ cất lên sang sảng …

- Mai … ra ngoài từ bao giờ đấy…

- Dạ … con…con mới…TT___TT….

- Thôi ! Cái Huyền đến gọi rồi đây này , mau đi đi kẻo bạn nó đợi !

Nghe mẹ nói , con nhóc nhảy cẫng lên bá cổ , tung tăng chạy đi >_<” …

- Hey ! Mà mấy giờ về …

- Sớm thui mà mẹ :p !

- Liệu mà về sớm đấy ! Ko tui khoá cửa ở ngoài cho biết …=.=”

- H́ , dạ , con biết rùi mà ! Bi bi ma đam xinh tươi con đi chơi ^0^!

Nhóng nhảy chạy về phía cái Huyền , nó vội quên ngay lời mẹ dặn….

Huyền cả mấy lăo kh́n kh́n đă đang đợi ở ngoài kia , cổ sắp mọc dài bằng cái bơm -___-“…
 
U

uocmovahoaibao

Huyền cả mấy lão khìn khìn đã đang đợi ở ngoài kia , cổ sắp mọc dài bằng cái bơm -___-“…


- - Híc ! Nhóc làm gì mà lâu thế , bọn này đợi muốn mọc rêu ở đây luôn rồi đấy -__-“!

-

- - Hì … vậy bám rễ luôn cũng được : ] ] !!

-

- - =..=”…


Tối nay tụi nó đi xe máy cho dễ… lạng lách (__ __”) . Luật “ Mũ Bảo Hiểm “đã ra mà … 7 đứa , chả đứa nào chịu đội cả : ] ] .

Sau khi Huyền ổn định trên xe của lão Quân ( vì Hải và Chôm Chôm cứ giằng nhau hoài -__-“ ) , Trí Lâm còn hậm hực… đe doạ (__ __”) …


- - Nhóc cẩn thận nha , thằng Quân nó cận bẩm sinh đấy …


Chưa kịp hiểu cái gì , Hải bình thường ôn tồn hôm nay cũng thêm vào 8-** .


- - Thằng này khù khờ thế thôi nhưng có tật đâm người ko thương tiếc đấy Huyền ạ , em phải cận thận…



….. Nghe 2 lão ý “ cảnh cáo “ , cái Huyền chợt thấy lạnh sống lưng (__ __”) . Ko phải Quân cận nhưng đeo kính rồi sao TT___TT , còn cái đâm người ko thương tiếc là gì 8-** …


Trên đường đi , Vũ bắt đầu giải thích .


“ Truyền thuyết kể rằng , vào một ngày đẹp zời như bao ngày đẹp zời khác , cả hội đi nhậu với nhau (ối giời ơi =..=” ) , sau khi chuốc cho “ thằng bé “ chỉ vài chén , Quân bắt đầu chuyển sang trạng thái từ khù khờ sang ngu ngơ rồi dẫn đến vu vơ lượn trên đường … ko biết xác định mục tiêu phía trước … Rồi lại một ngày… bình thường như bao ngày bình thường khác , hắn chỉ lỡ uống có vài chai bia , thế mà trên đường về … hắn khăng khăng đòi đèo lão Vũ … Và thế rồi , phóng như bay , bốc lửa toé khói >_<”… mặc cho phía trước đã là một chiếc oto cũng đang vù vù tiến tới … Vũ thì hoảng hốt !!!


- - Quân !! Quân !! Ôtô đằng trước kìa !!


Lão vẫn gật gù…


- - Rồi … biết rồi… về anh em mình lại đánh lô-tô =)) !!!


- - Ặc ặc !! Tỉnh lại đi !!!


Kệ cho Vũ cuống cuồng day hắn tỉnh , Quân vẫn mơ màng trong cơn phê phê… thế rồi , khi chiếc ôtô chỉ còn cách tụi nó có hơn 1 mét … Quân chói mắt vì ánh đèn loang loáng phía trước khiến hắn bất ngờ … tỉnh rụi , vội quét thẳng lên vìa hè… thế là… xoè…. 2 tên lăn lóc trên đường …”


Vũ ôn tồn kể lại mà lòng vẫn … bồi hồi , xót xa … khiến lòng Huyền càng trở nên lo lắng (__ __”) …


Ko cho Quân có cơ hội để kịp thanh minh , Hùng lại tiếp lời… Trời ơi :-O !!!


- - Còn chưa hết đâu em ạ :-j !

-


“ Mẹ Quân kể chuyện rằng , từ khi sinh ra , Quân đã có máu liều , hồi bé cả khu xóm chỉ có mình nhà hắn là tậu được TiVi . Từ đó , lũ trẻ con trong xóm hôm nào cũng tụ tập chật kín phòng khách để chầu xem -__-“ . Ai ai Quân cũng tiếp đón niềm nở , duy nhất chỉ có một thằng ú , nhìn đến ghét mà Quân ko bao giờ ưa mắt cho được . Thế là … vào một buổi chiều , ko mây , ko mưa , ko nắng , ko gió … chỉ có tiếng con chó Nhật nhà Quân sủa ầm ĩ khi thấy hắn cầm dao đe doạ thằng ú kia… cuốn xéo ngay tức khắc (__ __“) . Con dao gọt táo đang run rẩy trên bàn tay non nớt của thằng nhóc chỉ mới 5 tuổi , ánh mắt nó vẫn trừng lên đe doạ :


- - Biến ngay ko tao chém (__ __”) !


Thằng ú vẫn vênh lên *___* !


- - Ko về đấy thì làm sao !!!


Quân hậm hực , bực ra trò …


- - Nhà tao chứ !! Ai cho mày ở đây :- w !!


Thằng ú kia cũng vẫn câng câng , một mực khẳng định …


- - Nhà tao đấy thì làm sao !!

-
 
U

uocmovahoaibao

Cơn giận bốc lên đỉnh điểm , Quân cầm con dao dí sát vào… trán thằng ú …Hắn quát !!


- - Nhà tao chứ bộ !! Ai cho mày nhận vơ !!!


- - Tao thách mày chém tao đấy !!!


- - Á à !! Này thì thách này …


Càng lúc , lưỡi dao càng kề sát vào trán thằng ú… may mà lưỡi dao cùn mới cả lớp mỡ thằng ú kia cũng dày , độ đàn hồi cao như nệm Kim Đan =)) …

Trong cơn nguy kịch , thằng ú kia cũng run , từng lớp mỡ rung lên bần bật … nhưng trẻ con mà , cố bướng :-j . May sao mẹ Quân xuất hiện kịp thời , giằng ngay con dao trong tay Quân ra … Và… tát cho thằng nhóc một cú giáng trời (__ __”) !! “


Hai con bé nghe xong , xót xa…


- - Eo uiiii … sao lại tát anh ý ạ ~__~! Phải tát thằng mập cứng đầu kia chứ :- w !!


Quân cũng bùi ngùi quay xuống hóng hớt…


- - Híc ! Bố mẹ nó ú mà bố mẹ anh… mảnh lắm em ạ (__ __”)!


2 đứa lại gật gù…


- À… bây giờ thì em đã hiểu : ] ] !! Hơ … nhưng mà tự dưng anh Hùng kể chuyện hồi bé của anh Quân ra làm gì ?? Đâu liên quan đến “ tay lái “ của anh ý đâu :-?? !!


Giờ lại đến lượt Khờ vội xua tay …


- - Ai bảo em thế ! Có nguyên do của nó cả đấy :-j !!


- - Lại sao nữa ạ :| !


“ Thì đấy , chính vì cái tính liều từ nhỏ nó ăn vào máu vô phương cứu chữa … Thế nên , sau này khi đã nhớn , rượu bia vào tật liều lại càng tăng cao . Cũng vào một ngày trời mưa như bao ngày trời mưa… hiếm hoi khác ( Từ đẹp cho đến bình thường , giờ lại chuyển sang mưa gió nữa cơ đấy : ] ] ) , có tí men vào , mặt đỏ phừng phừng … hắn phóng như bay trên đường quốc lộ … Thế rồi , loang loáng phía trước là 2 thằng đi xe máy đang đánh võng , đảo như lạc rang phía trước khiến Quân nhà ta ngứa mắt , hắn phóng vụt lên trên đầu xe 2 tên kia rồi vội cởi cái áo mưa 4 nghìn mua tạm trên đường đã rách tan nát như … kiểu biểu diễn thời trang ra , ném thẳng vào mặt 2 thằng kia khiến chúng tối tăm mặt mũi… ko nhìn thấy được gì đằng trước… Vô tình lúc đó , xe cộ xô đẩy … một chiếc xe tải to uỳnh phóng lướt qua … cuốn 2 tên vào gầm xe… chết đứ đừ… “



………….



1 cơn gió lạnh chạy sộc sống lưng , cả 2 đứa con gái đều tái mặt … Con Nấm bần thần nhìn cái Huyền … lòng lo lắng ko yên cho… số phận của mama iu quý :-S …

Cái Huyền day áo lão Quân , bỗng hét toáng lên …


- - Cho em xuống !!! Cho em xuống anh Quân : [[ !!!


Giọng Quân lạnh lùng …


- - Ngồi yên đấy , đang đi xuống làm gì…

-

-….. Oa oa oa !! Em còn trẻ lắm !! Em chưa muốn ngồi trên nóc tủ đâu TT____TT !!!


Thấy cái Huyền rối rít , đám con trai lại cười phá lên sằng sặc … khiến 2 con nhóc ngớ người , đần mặt chẳng hiểu gì o___O~!


- - Ha ha ha !!! Coi vậy mà dễ gạt quá =)) !!!

-


…… Hử , gạt á o___O~!....


- - A…aa !!! Anh Quân !! Anh gạt em nhá : [[ !!!

-

Con nhóc rít lên , nhéo lia lịa vào hông lão Quân khiến hẳn nhảy dựng lên như con choi choi : ] ] !!! Cả đám cười rộn lên náo động cả một góc đường … thật là vui ^-^ !!!!
 
U

uocmovahoaibao

Sau khi chơi bời , ăn uống no nê bét nhè >_<” . Gần 12 đêm , cả đội quân bắt đầu Hồ Gươm thẳng tiến ^0^ ! Trên đường phóng vi vu , cả đám tụm năm tụm bảy dàn hàng lạng lách ko đội mũ bảo hỷm … vô tình đã trở thành tầm ngắm của mấy lão cơ động lúc nào ko biết (__ __”) … Tình hình nguy kịch *___* , cả nhóm bắt đầu tản nhau ra để đánh lạc hướng … Khờ phóng vèo vèo , luồn vào những con ngõ nhỏ , sâu hun hút mà nó ko ngờ tới … cứ tưởng hắn chỉ giỏi lái ôtô thui chứ -__-“ … Sau một hồi rượt đuổi thót tim , cuối cùng tụi nó cũng cắt đuôi được bọn cơ động #:-S . Cả đám lại gọi cho nhau tập hợp đầy đủ…. Tuy… chỉ có thiếu Quân và Huyền (__ __”) … Lúc này , Vũ mới muốt mồ hôi đầy lo lắng …


- - Quên chưa cảnh báo hết … Thằng Quân còn mắc tật “ Mù đường mãn tính “ nữa (__ __”) …

-

- - Ặc !!! Sao anh ko nói sớm : [[ !!!


Mới nghe bệnh “mù đường” chứ chưa biết nó còn có triệu chứng “mãn tính” nữa cơ đấy 8-** !!



………………………..



Trong lúc đó , Quân và Huyền cũng cắt đuôi được đám cơ động rồi … Nhưng …


- - Anh Quân , mọi người đâu rồi ... mau đến chỗ hẹn đi …


- - Anh ko biết… từ từ để tìm xem….


- - …. Anh ko rõ à….


- -……..Ừm…… (___ ___”)……


Thế là càng tìm …. hắn càng lạc lối ….

Huyền như hét lên trong đêm vắng : [[ !!!


- - Nấm ơi !!! Con đang ở đâu !!! Cứu mama vớiiiiiiii !!!! TT______TT ….



……………………….


Sau khi tin “ Tìm trẻ lạc “ của tụi nó được đăng lên , cuối cùng cả đám cũng nhận dạng được 2 đứa bé đang ngồi khóc thu lu bên vỉa hè … nhớ cha , nhớ mẹ =)) . Gặp được mọi người , chúng tay bắt mắt mừng phấn khởi như vừa trúng giải độc đắc . Nhưng rồi… sự mừng rỡ ấy ko kéo dài được lâu … khi sự cố lại bất ngờ ập đến :|.


Gần đến bờ hồ , bỗng … Vũ bị chặn đứng lại bởi một đám thanh niên đang dàn hàng phía trước , Hải và Hùng cũng chạy lên xem sao … họ chạm vai nhau với những nụ cười khả ố … ko đơn thuần chỉ là nói chuyện bình thường :-?? . Khờ cũng định tiến tới thì con bé vội vàng chặn lại …


- - Có chuyện gì vậy anh Khờ ???


Khờ cố làm ra vẻ điềm tĩnh rồi nói với nó bằng giọng bình thản …


- - Có chuyện gì đâu nhóc , chỉ là… bạn bè lâu ko gặp thôi mà ^^ ! Hai nhóc đứng nguyên ở đây nhá , tụi anh đi giải quyết chút xíu rồi về ngay ^-^ !


Khờ đi được vài bước , nó chợt gọi với lại khiến hắn sững người …


- - Đánh nhau có phải ko ! Tụi em có thể giúp 1 tay muh…. ( máu chiến lại nổi lên rồi đấy (__ __”) …


Khờ nhìn 2 con nhóc … ánh mắt trân trân , phì cười khành khạch !!


- - Hà hà ! Đừng đùa chứ , con gái yếu ớt , hiền lành như 2 nhóc thì ko nên giây vào mấy vụ này đâu ^^ ! Ở đây đợi tụi anh nhá !!


Hắn chạy đi rồi … 2 đứa vẫn bần thần đứng đó nhìn nhau … cười ngơ ngác…


- - Hơ hơ…. Chúng mình là “ con gái yếu ớt , hiền lành “ từ bao giờ thế hở mama 8-**…


- - Hờ hờ… chắc … vừa mới …=)) !!!

 
U

uocmovahoaibao

Đám con trai đều đi , duy chỉ còn có Lâm là ở lại vì tụi con gái cần có người… trông coi và bảo vệ 8-** . Mà nó cũng thừa biết ý định thực của hắn là gì … Thế nên , mặc cho 2 người đó ở lại tâm sự :-“ , con nhóc lon ton 1 mình đi trước … Nó lững thững dạo quanh bên hồ , nhưng rồi cũng chả tìm được cho nào thích hợp để mà chuẩn bị ngắm pháo hoa TT___TT . Càng lúc ko gian càng đông nghịt hà , khí trời ko thấy chỉ thấy hơi người là nồng nặc …Mún ói :-S , con bé đành… trèo lên cây :-j . Sau khi đã xác định được “ mục tiêu “ lý tưởng , con bé tiến đến …ngay lập tức leo thoăn thoắt lên một cây cổ thụ gần đó khiến tất cả mọi người từ bé đến nhớn , từ zai đến gái , từ zà đến trẻ đều trố mắt nhìn , trầm trồ ngạc nhiên vì sự điêu luyện y như một… con khỉ thực thụ của nó =)) .


Kiếm được một chạc ba phù hợp , nó ngồi vắt vẻo trên cành cây … lặng im để ngắm nhìn và tận hưởng cái thanh tinh của đất trời khi mà tất cả đều sắp được khoác một lớp áo mới … sự chuyển giao sang một thời khắc mới … một năm mới sắp bắt đầu ^-^ ! Mặc cái không khí ồn ào , náo động xung quanh , chỉ mình nó thôi… như chìm vào một góc riêng của tâm hồn tĩnh lặng … Tĩnh lặng để hoà mình lắng nghe tiếng gió du dương lướt nhẹ trên từng tán cây khiến chúng cũng khẽ rung mình nghịch ngợm để rồi … bất giác , một vài “ chị em “ trong gia đình lá lại buông mình chao nghiêng mặt nước … chỉ một sự va chạm nhhẹ cũng khiến mặt hồ lung linh gợn sóng đánh thành từng vòng tản ra xa như vô tận …


Bất ngờ , một tiếng động mạnh như sấm dội vang lên ko báo trước khiến con bé giật mình thức tỉnh , bước ra khỏi cái thế giới riêng của mình … Trên bầu trời kia , từng chùm pháo hoa với đủ màu sắc lung linh , rực rỡ đang được bắn lên cùng những tiếng reo hồ , trầm trồ xúc động của mọi người ở dưới . Nó cũng vậy , ánh mắt như trong thêm chỉ để ngắm nhìn những gì đang xảy ra lúc này ... Con bé ngây ngất trước vẻ đẹp của đất trời để rồi lại một lần nữa mơ màng , ảo giác … hình ảnh của “ người đó “ ko biết từ lúc nào lại bất ngờ xuất hiện trên bầu trời kia … lung linh kỳ ảo , mỉm cười trìu mến khiến tim nó chợt loạn nhịp … Một cái đụng nhẹ tay , ngơ ngác quay sang nhìn … tròn mắt ngạc nhiên … thẹn thùng bối rối… Ko phải chứ !!!


Hắn cũng ngỡ ngàng trân trân nhìn , phải mất vài giây để tự trấn tĩnh bản thân rồi mở lời trước …


- - Hơ… Trứng Vịt Lộn … sao nhóc lại ở đây …

-

Con bé cũng ấp úng , lắp bắp ko kém…


- - Hơ…. Sao anh cũng vậy …

-

- - Thì… xem bắn pháo hoa mà…


- - Em cũng thế …


Bỗng , Long phì cười như cố gắng trút bỏ sự nặng nề đang có…


- - Hà hà ! Ừ nhỉ , 2 đứa mình hỏi ngốc thật … hôm nay đến đây ko để xem pháo hoa thì còn làm gì …:p !!


- - Ừ ha :p !!!


…….


Thế rồi lặng im , lại ngước lên ngắm nhìn … Tuy là ko nói gì nhưng dường như không gian xung quanh bỗng trở nên… chỉ của riêng tụi nó … Rồi hắn lại khẽ nói .


- - Em thích hai món quà hôm nay chứ !

-

Sao hắn lại nói là … hai món . Khiến con bé bất giác giật mình nhớ lại 2 món quà nổi bật trong ngan bàn ngày hôm nay .


- - Ý anh nói là ….


- - Vịt và Thỏ ý mừh ….~___~!....


- - Hì hì … thảo nào…


- - Thảo nào gì o_O~!


- - Bảo sao em thấy nghi nghi …;))


- - Nghi cái gì ???


- - Chả có gì :-“ !!


……
 
Top Bottom