Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!! ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.
-Chương 1.1-
"Nụ cười năm ấy của cậu , làm tớ hoảng loạn cả tuổi thanh xuân !"
__________________________
Một thân ảnh nhỏ bé chạy đến bên chàng trai đứng phía trước , từ trong túi áo lấy ra phong thư màu hồng nhỏ xinh , thở phì phò :
"Lớp trưởng , tớ..tớ thích cậu !"
"Xin lỗi , tôi không thích cậu !"
Chàng trai quay gót bước đi để mặc cô đang đứng lau nước mắt . An Hạ cười khổ , cô thừa biết đây là tự mình đa tình , thừa biết sẽ bị từ chối . Vì cô biết , anh không yêu cô , anh yêu cô ấy , mà cô ấy lại chính là người bạn thân của cô . Tình yêu tam giác , thật chua chát ! Nhưng đây không phải tam giác mà chính là tứ giác , cô thích anh - anh thích cô ấy - cô ấy thích hắn - hắn lại chính là hôn phu của cô .
An Hạ khẽ bật cười , thời đại này rồi mà vẫn còn 'hôn phu' , cô có lẽ nên từ bỏ ? Không , cô khẽ lắc đầu , từ trước đến giờ cô chưa bao giờ từ bỏ , lần này cũng vậy , sau này cũng vậy . Cô...chắc chắc sẽ không từ bỏ anh .
-0O0-
"Hạ Hạ , cậu vừa đi đâu vậy ?"
Cô ấy - Nguyễn Yến Nhi chạy lại vỗ vai cô . An Hạ lau lau khóe mắt đã ửng đỏ , cố nở một nụ cười .
"Không sao , tớ phải về lớp rồi , tạm biệt !"
Trước khi vào lớp , cô cố tình quẹo vào nhà vệ sinh , mở vòi nước , vỗ vỗ hai cái má đã ửng đỏ , tự nhủ : "An Hạ , mày khóc cái gì chứ ? Dù có khóc cũng rất xấu , không thể xinh lên được !".
Một dòng nước mát lạnh truyền đến làm An Hạ cảm thấy dễ chịu hơn . Cô quay người rời đi .
Cô học lớp 12A1 , học cùng lớp với anh , anh là lớp trưởng , cô là lớp phó . Vừa bước vào cửa lớp , cô đã thấy cô giám thị mặt đen từ lúc nào .
"An Hạ , em trễ tiết ?"
"Không có cô , em đi vệ sinh ạ !"
"Không có lần sau !"
Đợi cô giám thị rời đi , cả lớp mới thở phào , khôi phục lại cái không khí náo nhiệt .
"Bụp !"
Một bạn nam chạy ngang qua , ''ốp'' một quả bóng bay vào đầu cô , cả lớp đứng hình nhìn 'hung thủ' . Cô dĩ nhiên tâm trạng rất là không tốt , liền nói to :
"Cậu , cuối giờ ở lại trực nhật !"
Ở lớp , cô rất có quyền lực , giống như 'hoàng hậu' vậy , còn...anh là 'vua' ư ? Vừa nghĩ , An Hạ vừa cười tủm tỉm , liếc sang anh , tình cờ ánh mắt hai người giao nhau . Nhưng chỉ 1s sau , cô đã cảm thấy thân dưới đau nhức , cô ôm bụng , nằm gục xuống bàn.
Bạn cùng bàn - Tô Nhiễm thấy lớp phó có gì đó khác thường , liền vỗ vỗ vai cô nhưng đáp lại chỉ là sự im lặng . Tô Nhiễm có chút hoảng sợ , vẫy vẫy cái tay khẽ gọi .
"Lớp trưởng , lớp phó cô ấy...."
Lâm Dương tháo chiếc headphone ra khỏi tai , quay đầu lại nhìn cô rồi lại liếc Tô Nhiễm .
"Cô ấy làm sao ?"
"K...không cử động !"
Lâm Dương nhanh như cắt , tiến lại , vỗ vỗ vai cô , đúng là không có động tĩnh , khiến anh có chút hoảng sợ .
"Báo với cô giáo tớ đưa bạn ấy lên phòng y tế !"
Anh cõng cô lên , không hiểu sao trong lòng lại cảm thấy khó chịu . Đến phòng y tế rồi vẫn không chịu rời đi , nhất quyết muốn ở lại bên cạnh cô .
Chuông điện thoại báo tin nhắn vang lên , kèm theo tin nhắn của Nguyễn Yến Nhi , anh ngay lập tức liền rời đi .
__________________________
- Đôi lời của tớ : Ân , đây là truyện do tớ viết , lấy ý tưởng từ bài 'Ừ , có anh đây !' của Tino , có lẽ vì thấy cái kết quá tội cho chàng trai , chàng trai ở đây là ai trong truyện thì cũng có thể đoán được rồi nhỉ ? Tên truyện cũng sẽ là 'Ừ , có anh đây' nhé =)) Mong mọi người cho tớ cái cmt ạ =))
#Beo
"Nụ cười năm ấy của cậu , làm tớ hoảng loạn cả tuổi thanh xuân !"
__________________________
Một thân ảnh nhỏ bé chạy đến bên chàng trai đứng phía trước , từ trong túi áo lấy ra phong thư màu hồng nhỏ xinh , thở phì phò :
"Lớp trưởng , tớ..tớ thích cậu !"
"Xin lỗi , tôi không thích cậu !"
Chàng trai quay gót bước đi để mặc cô đang đứng lau nước mắt . An Hạ cười khổ , cô thừa biết đây là tự mình đa tình , thừa biết sẽ bị từ chối . Vì cô biết , anh không yêu cô , anh yêu cô ấy , mà cô ấy lại chính là người bạn thân của cô . Tình yêu tam giác , thật chua chát ! Nhưng đây không phải tam giác mà chính là tứ giác , cô thích anh - anh thích cô ấy - cô ấy thích hắn - hắn lại chính là hôn phu của cô .
An Hạ khẽ bật cười , thời đại này rồi mà vẫn còn 'hôn phu' , cô có lẽ nên từ bỏ ? Không , cô khẽ lắc đầu , từ trước đến giờ cô chưa bao giờ từ bỏ , lần này cũng vậy , sau này cũng vậy . Cô...chắc chắc sẽ không từ bỏ anh .
-0O0-
"Hạ Hạ , cậu vừa đi đâu vậy ?"
Cô ấy - Nguyễn Yến Nhi chạy lại vỗ vai cô . An Hạ lau lau khóe mắt đã ửng đỏ , cố nở một nụ cười .
"Không sao , tớ phải về lớp rồi , tạm biệt !"
Trước khi vào lớp , cô cố tình quẹo vào nhà vệ sinh , mở vòi nước , vỗ vỗ hai cái má đã ửng đỏ , tự nhủ : "An Hạ , mày khóc cái gì chứ ? Dù có khóc cũng rất xấu , không thể xinh lên được !".
Một dòng nước mát lạnh truyền đến làm An Hạ cảm thấy dễ chịu hơn . Cô quay người rời đi .
Cô học lớp 12A1 , học cùng lớp với anh , anh là lớp trưởng , cô là lớp phó . Vừa bước vào cửa lớp , cô đã thấy cô giám thị mặt đen từ lúc nào .
"An Hạ , em trễ tiết ?"
"Không có cô , em đi vệ sinh ạ !"
"Không có lần sau !"
Đợi cô giám thị rời đi , cả lớp mới thở phào , khôi phục lại cái không khí náo nhiệt .
"Bụp !"
Một bạn nam chạy ngang qua , ''ốp'' một quả bóng bay vào đầu cô , cả lớp đứng hình nhìn 'hung thủ' . Cô dĩ nhiên tâm trạng rất là không tốt , liền nói to :
"Cậu , cuối giờ ở lại trực nhật !"
Ở lớp , cô rất có quyền lực , giống như 'hoàng hậu' vậy , còn...anh là 'vua' ư ? Vừa nghĩ , An Hạ vừa cười tủm tỉm , liếc sang anh , tình cờ ánh mắt hai người giao nhau . Nhưng chỉ 1s sau , cô đã cảm thấy thân dưới đau nhức , cô ôm bụng , nằm gục xuống bàn.
Bạn cùng bàn - Tô Nhiễm thấy lớp phó có gì đó khác thường , liền vỗ vỗ vai cô nhưng đáp lại chỉ là sự im lặng . Tô Nhiễm có chút hoảng sợ , vẫy vẫy cái tay khẽ gọi .
"Lớp trưởng , lớp phó cô ấy...."
Lâm Dương tháo chiếc headphone ra khỏi tai , quay đầu lại nhìn cô rồi lại liếc Tô Nhiễm .
"Cô ấy làm sao ?"
"K...không cử động !"
Lâm Dương nhanh như cắt , tiến lại , vỗ vỗ vai cô , đúng là không có động tĩnh , khiến anh có chút hoảng sợ .
"Báo với cô giáo tớ đưa bạn ấy lên phòng y tế !"
Anh cõng cô lên , không hiểu sao trong lòng lại cảm thấy khó chịu . Đến phòng y tế rồi vẫn không chịu rời đi , nhất quyết muốn ở lại bên cạnh cô .
Chuông điện thoại báo tin nhắn vang lên , kèm theo tin nhắn của Nguyễn Yến Nhi , anh ngay lập tức liền rời đi .
__________________________
- Đôi lời của tớ : Ân , đây là truyện do tớ viết , lấy ý tưởng từ bài 'Ừ , có anh đây !' của Tino , có lẽ vì thấy cái kết quá tội cho chàng trai , chàng trai ở đây là ai trong truyện thì cũng có thể đoán được rồi nhỉ ? Tên truyện cũng sẽ là 'Ừ , có anh đây' nhé =)) Mong mọi người cho tớ cái cmt ạ =))
#Beo