F
freakie_fuckie
Ờ, nghe phong thanh đâu đó có người ví von người xa quê giống cây gỗ mục, ở ngoài thì lành lặn, ở bên trong thì toang hoác, lỗ chỗ như tổ ong, hễ động vô là ruỗng.
Nhìn người xa quê vẫn no ăn no mặc, đâu biết bên trong đói bao bữa tâm hồn.
Ngày này 1 năm nữa chắc ta sẽ đang đứng ở một đất nước xa lạ khác. Nhưng có lẽ, ta đã quen rồi....dần chai lì, "trơ như đá cuội"
@ Gái xa nhà:
Hừ, làm sao mà biết ; Bảo cho nghe, cách quê dăm trăm mét nó khác xa với cách quê ngàn mét, được ở "trong" lòng quê hương nó khác xa với ở ngoài quê hương, bí bách với ngột ngạt lắm, giống như đang không mang con người ta ra ngoài hành tinh khác vậy. Cái buồn đời nhất của con người là không đồng loại (cùng dân tộc ấy ) Rồi lúc đấy thể nào cũng nhớ cái tiếng của người ở quê cho xem
Mà được vượt biên cơ Sang đấy gặp trai ngoại cuốc không biết còn nhớ mỗ này không (
Có những lúc bạn phải nhảy từ vách đá xuống và khi rơi xuống , bạn phải tự tạo cho mình một đôi cánh để bay lên.
Nhìn người xa quê vẫn no ăn no mặc, đâu biết bên trong đói bao bữa tâm hồn.
Ngày này 1 năm nữa chắc ta sẽ đang đứng ở một đất nước xa lạ khác. Nhưng có lẽ, ta đã quen rồi....dần chai lì, "trơ như đá cuội"
@ Gái xa nhà:
Hừ, làm sao mà biết ; Bảo cho nghe, cách quê dăm trăm mét nó khác xa với cách quê ngàn mét, được ở "trong" lòng quê hương nó khác xa với ở ngoài quê hương, bí bách với ngột ngạt lắm, giống như đang không mang con người ta ra ngoài hành tinh khác vậy. Cái buồn đời nhất của con người là không đồng loại (cùng dân tộc ấy ) Rồi lúc đấy thể nào cũng nhớ cái tiếng của người ở quê cho xem
Mà được vượt biên cơ Sang đấy gặp trai ngoại cuốc không biết còn nhớ mỗ này không (
Có những lúc bạn phải nhảy từ vách đá xuống và khi rơi xuống , bạn phải tự tạo cho mình một đôi cánh để bay lên.