Quán văn học

F

freakie_fuckie

Ờ, nghe phong thanh đâu đó có người ví von người xa quê giống cây gỗ mục, ở ngoài thì lành lặn, ở bên trong thì toang hoác, lỗ chỗ như tổ ong, hễ động vô là ruỗng.
Nhìn người xa quê vẫn no ăn no mặc, đâu biết bên trong đói bao bữa tâm hồn.

Ngày này 1 năm nữa chắc ta sẽ đang đứng ở một đất nước xa lạ khác. Nhưng có lẽ, ta đã quen rồi....dần chai lì, "trơ như đá cuội"



@ Gái xa nhà:
Hừ, làm sao mà biết ;;) Bảo cho nghe, cách quê dăm trăm mét nó khác xa với cách quê ngàn mét, được ở "trong" lòng quê hương nó khác xa với ở ngoài quê hương, bí bách với ngột ngạt lắm, giống như đang không mang con người ta ra ngoài hành tinh khác vậy. Cái buồn đời nhất của con người là không đồng loại (cùng dân tộc ấy :) ) Rồi lúc đấy thể nào cũng nhớ cái tiếng của người ở quê cho xem :p

Mà được vượt biên cơ :( Sang đấy gặp trai ngoại cuốc không biết còn nhớ mỗ này không :((



Có những lúc bạn phải nhảy từ vách đá xuống và khi rơi xuống , bạn phải tự tạo cho mình một đôi cánh để bay lên.


 
P

phamminhkhoi

À, giờ mới để ý cái chi tiết ấy *tội lỗi*. Chẳng hiểu sao lại thấy màu mè của các bợn Công Ráo trong cái chi tiết này .
Lật lại từ cái chi tiết này mà ra thì có vẻ ông già cầm nến kha khá giống "Chúa" trong tín ngưỡng các bợn Công Ráo - kẻ duy nhất có thể dẫn dắt vận mệnh của con người (điều các con người Công Ráo tin tha thiết là chính họ cũng không làm được )


Tự ngẫm thấy cái thông điệp này của câu chuyện gửi đến cũng có cái mặt trái riêng của nó. Tin thì luôn tin mãnh liệt, nhưng thành công cuối cùng của ta (tức ta làm nến hay hải đăng) nó không phụ thuộc vào cái lòng tin của ta, mà nó phụ thuộc hoàn toàn vào bàn tay người cầm nến. (Nhớ thằng cấm nến nó ném xuống biển thay vì lấy ánh sáng của ta thắp lên ngọn hải đăng thì ta trách tội nó àh )

Thông điệp mẩu chuyện đưa ra phần lớn là mỗ chẳng tán thành, thậm chí mỗ còn thấy nhiều chỗ nó hướng con người ta đến cái lối sống hèn hạ, phụ thuộc số phận và lệch lạc

(trùi ui, tốt nhất là nhóc nên nói cái gì mình biết í :M020:)

Ngọn nến không phải niềm tin, nó là cái tâm của con người. Người cầm nến thì lại chính là con người. Đỉnh Hải đăng chính là đỉnh cao nhất của con đường luyện tâm.

Thực ra, bản tính của con người không hề tốt lên. Nhân chi sơ, tính bổn thiện. Cái tâm con người lúc ra đời như tờ giấy trắng, như ngọn nến đang cháy sáng. Không thể thắp cho nó sáng thêm được, mà phải giữ nó trong bão tố cuộc đời, dù đôi khi nó chao đảo, đung đưa.

Nhiều người, họ được dạy ra đời là phải nói dối, phải làm láo, phải biết lừa trên dối dưới (cũng như cây nến kia sợ không ai nhìn thấy). Theo họ thế mới là "trưởng thành". Nhưng ngọn nến khi đó đã tắt, chung quanh họ là bóng đêm mù tối, lần mò loạng quạng kiểu gì cũng dễ lao xuống vực sâu.

Cái tâm con người khi được tôi luyện sẽ tỏa ánh sáng ấm áp để soi sáng đêm trường cuộc đời, xóa nhòa đi những bất công, tiêu cực. Đấy mới là ý nghĩa của câu chuyện.
 
Last edited by a moderator:
J

jennyyeumua

em mới biết tới hocmai mọi người giúp đỡ em thêm nhé!Hồi đó thiệt em k thích văn lắmnhưng bây giờ k hiểu sao e rất thích văn, thích nhất là nghe mấy thầy cô giảng. Em muốn học tốt văn hơn, em muốn mình có nhiều vốn từ để khi viết văn dùng từ hay hơn! Mọi người có thể chỉ giúp em không?
 
P

p3nh0ctapy3u

em mới biết tới hocmai mọi người giúp đỡ em thêm nhé!Hồi đó thiệt em k thích văn lắmnhưng bây giờ k hiểu sao e rất thích văn, thích nhất là nghe mấy thầy cô giảng. Em muốn học tốt văn hơn, em muốn mình có nhiều vốn từ để khi viết văn dùng từ hay hơn! Mọi người có thể chỉ giúp em không?
Muốn học tốt môn văn trước hết em cần nắm vững lí thuyết của phần tiếng việt và nội dung cũng như ý chính của các tác phẩm.Dựa vào sự hướng dẫn của cô giáo và chút cảm xúc,hiểu biết của mình là em có thể thành công với môn văn thôi ;)
 
T

thuyhoa17

em mới biết tới hocmai mọi người giúp đỡ em thêm nhé!Hồi đó thiệt em k thích văn lắmnhưng bây giờ k hiểu sao e rất thích văn, thích nhất là nghe mấy thầy cô giảng. Em muốn học tốt văn hơn, em muốn mình có nhiều vốn từ để khi viết văn dùng từ hay hơn! Mọi người có thể chỉ giúp em không?
Cái đó thì phải ĐỌC thì mới có nhiều được em ạ!

Đọc sách, đọc báo, đọc các bài luận, truyện, thơ... >> tự mình hiểu và vận dụng nó vào hành văn của mình một cách khôn khéo và sáng tạo, không rập khuôn.

Chúc em học tốt! :)
 
T

taydai

Các anh chị có thể giúp em lập dàn ý cho đề :hình tượng kẻ sĩ trong Sa hành đoản ca của Cao Bá Quát. Cần gấp, cảm ơn.
 
S

sally_acma

Nghe mọi người nói học Văn là dễ lắm nhưng mà theo em thấy những ai đó đam mê (quan trọng nhất) thì học nó vẫn dễ vào hơn ạ, chớ mấy con bạn học khối A của em nó bảo có cố nhét vào đầu hay học thoải mái nó đều không "vào" nổi. ==' Hay là do phải có năng khiếu thì mới giỏi được nhỉ? :(
 
T

thuyhoa17

Nghe mọi người nói học Văn là dễ lắm nhưng mà theo em thấy những ai đó đam mê (quan trọng nhất) thì học nó vẫn dễ vào hơn ạ, chớ mấy con bạn học khối A của em nó bảo có cố nhét vào đầu hay học thoải mái nó đều không "vào" nổi. ==' Hay là do phải có năng khiếu thì mới giỏi được nhỉ? :(
Thế em hỏi mấy bạn khối A của em thử bạn ý học Giáo dục công dân có giỏi không? Địa lý có giỏi không? Ngoại ngữ có giỏi không?

Học thoải mái của bạn em là học như thế nào vậy? :)

Để làm Văn thật sự hay thì phải có năng khiếu, nhưng để học Văn giỏi thì không nhất thiết phải có năng khiếu đâu em :).
 
Top Bottom