Phòng tư vấn riêng

P

phamminhkhoi

[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

Tính tìm lại cái topic lần trước mà biến đâu mất tiêu rùi.

<---- Có học về tâm lý và cũng đã tư vấn cho nhìu người. Mem Hocmai.vn ai có khúc mắc gì: tình cảm, gia đình, ba xàm bá láp, dở dở ương ương v.v.., nhưng ngại đi bác sĩ thì comment hen, tui tư vấn cho ^___^

 
G

girltoanpro2

Em đã trở về HM lại =)). Sao bao ngày la liếm MS, tự nhận thấy không đâu tốt bằng HM mình anh ạ ;))

Em tư vấnnnnnnnnnn :x

Thế này, em có 1 bí mật. À không. Em biết 1 bí mật xấu về 1 người. Em lâu nay cố nhịn, người ta lấn lướt em, tưởng em ngu chả biết gì, em vẫn im. Nhiều lúc điên tiết em muốn nói ra, nhưng sẽ tổn thương người khác. Chuyện to lắm. Em sợ em phụt ra quá. h sao cho em quên đi bí mật đó đây anh?

p.s: Tư vấn thêm cái này. Em đang ế, anh giới thiệu ai đi =))=))
 
P

phamminhkhoi

Nó trêu mình thì mặc nó, nó nói đúng thì sửa, nói sai thì can gì đến mình mà phải trả đũa nó làm chi ?

Và để coi bí mật như thế nào đã, nếu nói ra mà có lợi cho nhìu người thì nói, còn hem thì thui. Sợ làm tổn thương một người mình quen để có thể làm cho 10 người khác tổn thương, thì đấy là cái tội.

Đưa thông tin hem đủ nên chỉ tư vấn được vậy thui, có j liên lạc qua tin nhắn riêng.
 
S

socviolet

Nếu có bạn cứ nhắn tin hỏi bài, ban đầu thì cũng bình thường thôi ạ, nhưng càng ngày hỏi càng nhiều, mặc dù e thấy phiền nhưng đấy lại là bạn cũ từ hồi cấp 2 của em. Nếu k trả lời thì e thấy day dứt, và bạn sẽ trách e, nhưng e cũng k thể lúc nào cũng trả lời đc! Hơn nữa e lại không thể bảo là e không biết làm (có lý do riêng khiến e bắt buộc không thể bảo như thế ạ >"<). Vậy e phải làm sao để "vẹn cả đôi đường đây" =((?
 
N

ngobuongbinh

hic,e dạo này mắc bệnh lười , e bít rằng mình phải sửa, đã bao lần e lập ra cho mình những kế hoạch có thể nói là hoàn hảo để thay đổi bản thân mình nhưng khi bắt tay vào thực hiện, mới chỉ đc những bước gọi là đầu tiên thì e đã mất hết động lực để thực hiện- thế là kế hoạch lại dở dang, mọi việc lại đâu vào đấy:( e phải làm sao đây.năm tới e phải đối mặt với kì thi quan trọng, mọi ng kì vọng ở e rất nhiều nhưng khi làm lại những đề năm trc e lại thấy mình mắc thêm bệnh nữa là 'học trc quên sau' -bít là phải sửa, phải bổ sung lại kiển thức đã mất nhưng lười ,hjc. không những thế khi đc hỏi là đã có kế hoạch thi trg gì, tương lai ra sao thì bọn bạn e đều có đc những kế hoạch riêng của mình, còn e thì dường như chưa có định hướng gì hết, thấy tương lai mù mịt quá=((.
có thể những điều trên của e khi có ai đó đọc được sẽ cười ,nhưng thực sự e rất mong a cho e những lời khuyên ,thanks
 
P

phamminhkhoi

Nếu có bạn cứ nhắn tin hỏi bài, ban đầu thì cũng bình thường thôi ạ, nhưng càng ngày hỏi càng nhiều, mặc dù e thấy phiền nhưng đấy lại là bạn cũ từ hồi cấp 2 của em. Nếu k trả lời thì e thấy day dứt, và bạn sẽ trách e, nhưng e cũng k thể lúc nào cũng trả lời đc! Hơn nữa e lại không thể bảo là e không biết làm (có lý do riêng khiến e bắt buộc không thể bảo như thế ạ >"<). Vậy e phải làm sao để "vẹn cả đôi đường đây" ?

Em trả lời theo mẫu câu này: Mình không thể giúp cậu bởi vì (nguyên nhân tại sao em không thể - càng ngắn gọn càng tốt, không nên nói dài dòng, ví dụ em bận học). Ngay sau đó (nói tiếp luôn không ngừng lại), em phải tỏ sự quan tâm đến người gọi bằng cách nhờ cô/cậu ta cùng em làm giúp em điều gì đó mà em biết cô/cậu ta không làm được, nói thế này: May mà cậu gọi cho tớ hoặc Cậu gọi đúng lúc quá, cậu có thể (ví dụ đi chơi với tớ vào sáng mai) không ? (nếu không quá sai sự thật thì em có thể nói thêm các câu như: Cậu đúng là bạn tốt của mình, v...v.... để làm tăng hiệu quả cho phương pháp này).

Sau đó cô/cậu ấy sẽ từ chối, xin lỗi em rằng cô/cậu ấy không làm được và cảm giác tự ái/trách móc sẽ không xuất hiện nữa. (các từ/cụm từ bôi đen là các cụm quan trọng phải xuất hiện nếu em không muốn bạn giận).

hic,e dạo này mắc bệnh lười , e bít rằng mình phải sửa, đã bao lần e lập ra cho mình những kế hoạch có thể nói là hoàn hảo để thay đổi bản thân mình nhưng khi bắt tay vào thực hiện, mới chỉ đc những bước gọi là đầu tiên thì e đã mất hết động lực để thực hiện- thế là kế hoạch lại dở dang, mọi việc lại đâu vào đấy e phải làm sao đây.năm tới e phải đối mặt với kì thi quan trọng, mọi ng kì vọng ở e rất nhiều nhưng khi làm lại những đề năm trc e lại thấy mình mắc thêm bệnh nữa là 'học trc quên sau' -bít là phải sửa, phải bổ sung lại kiển thức đã mất nhưng lười ,hjc. không những thế khi đc hỏi là đã có kế hoạch thi trg gì, tương lai ra sao thì bọn bạn e đều có đc những kế hoạch riêng của mình, còn e thì dường như chưa có định hướng gì hết, thấy tương lai mù mịt quá.

Các kế hoạch của em không thực hiện được có thể vì em chỉ để ý em nên/cần làm gì chứ không hề để ý xem em muốn làm gì hay có thể làm được gì.

Muốn làm tốt một việc thì người ta trước tiên phải "muốn" và có hứng thú với việc đó đã. Nếu không thì càng cố làm sẽ càng căng thẳng và stress, giống như là người ghét ăn cháo bị bắt ăn vậy.

Và muốn giải quyết vấn đề này, thì phải lắng nghe cảm xúc của mình, trái tim của mình xem mình thực sự muốn làm điều gì. Em thích học Toán hay học Anh, thích học Văn hay học Lý Hóa, thích học Sinh vật hay Lịch sử, thích Kỹ thuật điện tử hay Công nghệ thông tin - điều này em phải tự quyết định được.

Sau đó em cũng cần để ý cơ thể của mình: Nếu căng thẳng thì nghỉ ngơi, nếu cảm thấy mệt mỏi thì cho mình một ngày để giải trí, nếu cảm thấy quá sức thì phải nhờ người khác giúp. Cơ thể/ tinh thần trước khi bị stress luôn có những dấu hiệu báo trước cho em. Lập kế hoạch em phải lưu ý đến những giới hạn của mình, hoặc khi cần em cũng có thể không cần làm theo kế hoạch, để tránh mệt mỏi và stress vô ích.

Sau cùng thì mỗi người có một phương pháp học/làm việc riêng, phương pháp nào cũng có điểm tốt và điểm xấu. Em không nên nghĩ mình nên học/làm theo phương pháp nào, vì rất có thể chúng không hợp với tính cách, con người em, mà hãy tìm ra cho mình một phương pháp phù hợp nhất, tùy theo sở trường, ước muốn của mình.
 
Last edited by a moderator:
C

clover141

E thật sự ko biết thế nào là yêu. Em thấy tình yêu là cái j đó quá xa với và ko dành cho e. Em từng ao ước này nọ nhưng lí trí liền đánh gục những mơ ước ấy ngay với lí do mơ mộng viễn vog. E có vài đứa bn thân là con trai, e biết e và chúng chỉ là tình bn nhưng khj chúng có ny thj e ngoài mặt vẫn bt nhưng trog lòg e vô cùng khó chju. Em ghét tụi nó, ko thjch ny của tụi nó. E tự ss bản thân xấu xí và đáng ghét như m sao pằng người ta. E biết mình ích kỉ và vô duyên nên e luôn tỏ vẻ dửng dưng và bất cần đời. Chúng nó gây gổ e đứng ra giảng hòa, khuyên nhủ chúng. Em thấy mình thật giả tạo và đáng khinh. E phải làm sao đây? E phải làm sao mới thoát khỏi đôi mắt xanh xấu xí ấy. Hj vong a giúp đc e.
 
P

phamminhkhoi

E thật sự ko biết thế nào là yêu. Em thấy tình yêu là cái j đó quá xa với và ko dành cho e. Em từng ao ước này nọ nhưng lí trí liền đánh gục những mơ ước ấy ngay với lí do mơ mộng viễn vog. E có vài đứa bn thân là con trai, e biết e và chúng chỉ là tình bn nhưng khj chúng có ny thj e ngoài mặt vẫn bt nhưng trog lòg e vô cùng khó chju. Em ghét tụi nó, ko thjch ny của tụi nó. E tự ss bản thân xấu xí và đáng ghét như m sao pằng người ta. E biết mình ích kỉ và vô duyên nên e luôn tỏ vẻ dửng dưng và bất cần đời. Chúng nó gây gổ e đứng ra giảng hòa, khuyên nhủ chúng. Em thấy mình thật giả tạo và đáng khinh. E phải làm sao đây? E phải làm sao mới thoát khỏi đôi mắt xanh xấu xí ấy. Hj vong a giúp đc e.


Vấn đề hem phải là có người yêu hay hem, hay những người kia có người yêu hay hem, vấn đề là em tự ti thôi. Có nhìu phương pháp tâm lý có thể chỉ luôn ra cho em để đối phó với người khác và em đơn giản chỉ cần làm theo, nhưng để tự đối phó với mình thì em phải quyết tâm & kiên trì.

"Ưu" và "khuyết" luôn tồn tại song song, có cái này thì sẽ phải có cái kia, khuyết điểm càng lớn thì ưu điểm càng lớn, và ngược lại. Và cái em nên làm là, tìm ra những cái điểm mạnh của mình, để tập trung vào nó. Còn những điểm yếu kia, không phải là nó sẽ biến đi, em tự nhiên lộng lẫy lên, rực rỡ lên được, nó vẫn tồn tại, nhưng một khi đã tìm được điểm mạnh rồi thì ta sẽ không còn ghét bỏ nó nữa. Vì nếu em đẹp rực rỡ chẳng hạn, em sẽ mất đi tự do, mất đi bạn bè, mất đi quyền được làm theo ý mình.

Và tất nhiên là, làm gì cũng phải có luyện tập và kiên nhẫn. Nếu em muốn hết tự ti thì em phải bồi đắp liên tục cho mình, để mình vượt trội về trí tuệ, nhân cách, kiến thức, biết thêm nhiều tài lẻ v...v... từ đó tạo nên giá trị độc đáo của mình. Mà để làm được điều này thì bắt buộc phải luyện tập chứ chẳng còn cách nào khác. Nếu như em không có một hoàn cảnh nào đặc biệt trong quá khứ, mà vẫn có cảm giác tự ti, thì đó không phải là bệnh, đấy chỉ là em chưa thực sự cố gắng hoàn thiện mình mà thôi.
 
H

happykid

có 2 chàng trai cùng thương 1 cô gái
cô gái đó thương chàng số 1
nhưng quen chàng 1 rồi lại thích tự do
sau đó chàng 1 buông tay cho cô ra đi
vô tình tạo cho chàng 2 cơ hội.
chàng 2 lại tiếp tục hy vọng
chàng 1 im lặng chờ đợi cô quay về.
cả 2 chàng đều tốt.
nhưng hôm sinh nhật cô, có 1 chàng gửi tin nhắn chúc mừng đầu tiên_chàng số 3

thì làm sao hả anh Khôi?
 
P

phamminhkhoi

có 2 chàng trai cùng thương 1 cô gái
cô gái đó thương chàng số 1
nhưng quen chàng 1 rồi lại thích tự do
sau đó chàng 1 buông tay cho cô ra đi
vô tình tạo cho chàng 2 cơ hội.
chàng 2 lại tiếp tục hy vọng
chàng 1 im lặng chờ đợi cô quay về.
cả 2 chàng đều tốt.
nhưng hôm sinh nhật cô, có 1 chàng gửi tin nhắn chúc mừng đầu tiên_chàng số 3

Bảo cô đó bịa ra một lý do (vui vẻ thui, hem nên tiêu cực quá) để tránh mặt, chặn tin nhắn, khóa số, block nick của cả 3 chàng. Cô đó chủ động tìm đến ai đầu tiên, thì hãy chọn người ấy (và nếu quá lâu sau đó mà cô ta vẫn chẳng có ý định tìm đến ai, thì tốt nhất là...chờ người thứ tư).














.
 
Last edited by a moderator:
G

ga_cha_pon9x

Người đó là con của một cô dạy cùng trường với mẹ em.Người đó học cùng lớp học thêm với em.Em...thích người đó nhưng chưa nói,năm sau 2 đứa đều lên c3,học khác trường và có thể em sẽ ko được gặp nữa.Em phải làm ntn bây giờ?:<
 
P

phamminhkhoi

Người đó là con của một cô dạy cùng trường với mẹ em.Người đó học cùng lớp học thêm với em.Em...thích người đó nhưng chưa nói,năm sau 2 đứa đều lên c3,học khác trường và có thể em sẽ ko được gặp nữa.Em phải làm ntn bây giờ?

Từ giờ đến lúc học xong (trước khi bày tỏ), mỗi lần nói chuyện với bạn đó, em cố tìm ra chủ đề linh tinh gì đó để chèn chữ "người yêu", "thích", "bạn trai", "bạn gái"v.v. thật nhiều vào.








.
 
P

phamminhkhoi

Sao bảo năm sau mới lên cấp 3 mà :|

Thế thì lại phải biết: Em và bạn đó ở cùng hay khác thành phố, có gặp nhau nhìu hem, nói chuyện với nhau bao nhiu lâu 1 lần, 1 lần bao nhiu lâu, trước khi lên cấp 3 2 người có là bạn bè hem ? Thân hem, thân đến mức nào ?
 
H

happykid

anh Khôi này
năm sau em thi ĐH rồi
em rất rất thích đại học Y dược Tp.HCM
nhưng mà năm nay nó lấy điểm ghê quá.
em hơi phân vân
 
C

clover141

Hi. Lần này là e hỏi thật k đùa, chuyện hơi quan trọng. Mấy hôm nay con bn e lạ lắm. Nó và e nhà gần nhau nên chơi với nhau từ nhỏ. Hiện tại em học xa nha ko thường xuyên gặp nó. Bình thường lâu lâu e với nó mới liên lạc nhưng cũng ít nc lắm. Tự dưng hôm qua nó gọi cho e nói chuyện rất lạ. Nào là nó mún e về chơi với nó. Nào là mún 2 đứa đj chụp hjnh chung sợ k có dịp. E hỏi nó có chuyện j à. Nó bảo k. E lại hỏi nó mún nói với e cái j ko nój wa đt lun. Nó bảo k đc. E hỏi chuyện j nó bảo vấn đề thần kinh. E k hju nój múm j. Mới đầu e còn lo nó nghj dại nhưng nó có j để làm vậy đâu. E gọj về nhà hỏi xem có thấy j lạ k thj mọi chuyện vẫn bt. E thật sự k pjt làm j vì e k thể bỏ học k lí do đc. Và rốt cuộc bn e bị j?
 
P

phamminhkhoi

anh Khôi này
năm sau em thi ĐH rồi
em rất rất thích đại học Y dược Tp.HCM
nhưng mà năm nay nó lấy điểm ghê quá.
em hơi phân vân

Tức là em biết mình hem đủ sức thi được, hay là em biết là nên & có thể thi vào nhưng vẫn sợ ?

Nếu là trường hợp 1 thì đấy là kỹ năng cứng rùi, anh hem giúp được, phải học thui, còn hem được thì phải chọn trường khác :D

Nếu là trường hợp 2 thì đi loan truyền với bạn bè/gia đình là: "Con/tớ quyết định thi đại học Y" thì sẽ hết phân vân.

Tự dưng hôm qua nó gọi cho e nói chuyện rất lạ. Nào là nó mún e về chơi với nó. Nào là mún 2 đứa đj chụp hjnh chung sợ k có dịp. E hỏi nó có chuyện j à. Nó bảo k. E lại hỏi nó mún nói với e cái j ko nój wa đt lun. Nó bảo k đc. E hỏi chuyện j nó bảo vấn đề thần kinh. E k hju nój múm j. Mới đầu e còn lo nó nghj dại nhưng nó có j để làm vậy đâu. E gọj về nhà hỏi xem có thấy j lạ k thj mọi chuyện vẫn bt. E thật sự k pjt làm j vì e k thể bỏ học k lí do đc. Và rốt cuộc bn e bị j?

Vì là, con người có một đặc điểm thế này: Họ sẽ nói ra điều gì mà họ nghĩ đối phương thích nghe, nếu họ nghĩ đối phương hem thích nghe điều đó thì họ sẽ nói ngược lại. Nên là thay vì gây áp lực cho nhỏ thì có 2 cách này:

1 là em tỏ ra hứng thú với nhỏ lúc này và hỏi nhỏ về một kế hoạch linh tinh gì đó sắp tới (hem liên quan tới chuyện em về chơi - ví dụ đến chơi nhà thầy giáo hay là họp lớp cũ chẳng hạn), nếu mà nhỏ trả lời hào hứng thì hem có j xảy ra đâu, nhưng nếu nhỏ trả lời gượng gạo thì em giả vờ hụt hẫng, giận dỗi (ví dụ: "thế mà pà làm tui mừng hụt"), nhỏ sẽ bị áp lực buộc phải nói sự thật cho em nghe.

2 là em tỏ ra bi lụy buồn rầu còn hơn cả nhỏ, bịa ra cái chuyện gì đó động trời vào, bị ở lại lớp, bị bố mẹ đuổi khỏi nhà, bị côn đồ chặn đánh v..v..., kể bằng giọng thảm thiết vào (ví dụ tao cũng đang định gọi cho mày đây, tao không muốn sống nữa v..v...) thì nhỏ cũng sẽ kể cho em nghe nếu nhỏ gặp chuyện, và cách này cũng có tác động giải tỏa tốt hơn nếu sau đó hai người tâm sự được.




.
 
Last edited by a moderator:
G

ga_cha_pon9x

sao bảo năm sau mới lên cấp 3 mà
năm tới đây ý ạ,em lên lớp 10 mà:|

thế thì lại phải biết: Em và bạn đó ở cùng hay khác thành phố, khác
có gặp nhau nhìu hem-cũng ít gặp.
, nói chuyện với nhau bao nhiu lâu 1 lần,-em ko rõ
1 lần bao nhiu lâu,
trước khi lên cấp 3 2 người có là bạn bè hem ? ko làm bạn bè thì làm kẻ thù hả anh:|
thân hem, thân đến mức nào ?-ko thân cho lắm,nếu thân thì...

:) :)
 
C

clover141

Trời ạ, chắc e chết sớm vì mấy đứa bn mất. Hết vụ nhỏ bn đến chuyện thằng khùng bn e. Mấy bữa nay nó bị gì ấy, hết gây sự vớj e xog nó lại quay qua chọc điên con bn e. Làm mấy bữa nay face lớp um xùm chjến sự. Mà chuyện thj bé như hột é thế mà... Chuyện bắt đầu từ mấy tấm hjh lớp đc úp lên. Tính thằng đó thjch trêu gẹo nên vào còm-mên này nọ, nó kêu e là ponpot j đó vj e đang cầm súng học quân sự. Bn bè mà, e mới chọc lạj nó kêu nó là cố gjà. Vậy mà nó lăng đùn ra bảo e là sắp 12 rồj ăn nój cho đàng hoàn rồi lại đứa nào kêu nó vậy nữa thj k làm bn. Nhưng coj lại đi nó chọc e trc mà. Thế 2 đứa đâm ra cãi lộn k thèm nhjn mặt nhau. Hôm qua e hạ gjọng trc gjảng hòa tg êm chuyện rồi ai ngờ nó quay qua cãi típ với bn e vì con đó bênh em. Thế là chjến sự nổ típ và bùng phát dữ dội hơn vì con bn e rất dữ. Làm sao h? E k mún năm cuối rồi mà cái lớp cứ ầm ỉ. Mệt wa lun.
 
Top Bottom