Phê bình bài viết - "Đi tìm cây bút trẻ" (thử làm BGK xem sao)

P

phalaibuon

PLB có thể nhận xét giúp bài của lolem được không ạ.
Em rất mong có được sự góp ý chân thành từ mọi người bởi vì từ trước tới nay, em không có bạn hay ai để nhờ nhận xét giúp cả .


Bạn muốn tôi nhận xét bài nào thì gửi link , nói trước là tôi ko biết nịnh người khác đâu.

:)) Phải nhìn thẳng vào thực tế thì mới khá lên được.
 
T

tomcangxanh

Bài dự thi. Có phải đã mất tất cả ?




Họ và tên : Hoàng Thùy Minh
Địa chỉ : Thanh Hóa
Yahoo : bo_cong_anh_love_you@yahoo.com.vn


Đây là thể loại gì hả em? Tự sự, nhật ký hay truyện ngắn?

Kể cả có là 1 trong số những thể loại đó, thì cái phần in nghiêng kia thật vô cùng phản cảm.

Có thể hiểu, ở đây là "kể 1 câu chuyện của người bạn tên L" ~ Cớ gì phải dùng ngôi thứ nhất?

Giữa chừng, nhắn nhủ 1 câu để xác định lại.

Sau đó P/s (em có biết p/s là gì không?), để bổ sung thêm vào cái kết cục có hậu.

Rồi cuối cùng là rút ra bài học (kiểu truyện ngụ ngôn ý)

"P/s : Tôi đã khỏi bệnh và ra viện . Cậu bé ấy cũng đã trở thành anh trai kết nghĩa của tôi .
Tôi viết câu chuyện này không phải để các bạn đồng cảm với L . Mà các bạn hãy tự suy nghĩ về con đường đời của mình"


Riêng về cách lựa chọn ngôi kể đã là một sai lầm.

Chấm phẩy lung tung, diễn đạt lủng củng, dài dòng. Thiếu logic, khiên cưỡng, cố gắng đưa nó thành một bài viết "có ý nghĩa" và "tốt đẹp".

Đoạn mở đầu sử dụng từ "may mắn" làm tôi cảm thấy vô cùng khó chịu.

Khi em viết về người anh trai, tôi cứ nghĩ sẽ biết thêm về cái hoàn cảnh của gia đình này, nhưng nhân vật này THỪA THÃI, quá thừa thãi, không đóng một vai trò gì với cuộc đời của cô em gái[/I], và càng biến "tác phẩm" này thành một bài tự sự của học sinh 12 tuổi.

Về nội dung, có vẻ khá đơn giản, hơi vô lý, nhưng tóm lại là muốn mang lại một ý nghĩa nhân văn mà thôi, nhỉ?

Diễn đạt QUÁ KÉM. Hành văn không trôi chảy. Có những chỗ "giải thích bằng ngoặc đơn" rất không cần thiết.

Về logic, thì trong viện, đặc biệt là "hiểm nghèo" như em nói, thì sẽ chẳng thể dùng máy tính mà vào zing me được đâu.

(Ban đầu dùng "hiểm nghèo", nhưng đoạn cuối lại chuyển thành "ung thư", và ung thư không có nghĩa là mổ khối ung thư ra khỏi người đâu em )

Thêm nữa, làm thế nào mà em phát hiện được mình mang bệnh "hiểm nghèo" đó vậy ;;)

Ngoại trừ ung thư vú là có thể phát hiện bằng mắt thường và kiểm tra bằng tay (cho dù khả năng mắc bệnh ở tuổi 12 là vô cùng hiếm ;;) ), thì các bệnh ung thư khác (dạ dày, tử cung, gan,...) không đơn giản để em đủ sức "tự mình vào bệnh viện", rồi làm đủ thứ ... đâu, vì khi em có thể biết mình bị bệnh, có thể thời gia sống của em chỉ tính bằng ngày, và cũng cần phải có bác sĩ mới có thể chẩn đoán chính xác, khỏi nhầm sang các vấn đề khác.

Cứ giả sử là bác sĩ khám ~> phát hiện em bị bệnh ~> thì thưa em, người ta sẽ liên hệ ngay với người thân để đưa em nhập viện (đặc biệt lại là gia đình có điều kiện nữa, không bị xem là "không đủ khả năng chi trả" nhé )

Chưa nói là bố mẹ vứt con ở nhà thường phải có oshin hay bà con họ hàng gì đó trông nom chứ =''= 10 tuổi mà sống với bác tài xế làm sao được =''=

Về câu p/s và đoạn "rút ra" của em, thì cho dù có là chuyện không phải của mình, mà em có khả năng, thì hoàn toàn có thể làm ngừoi đọc hiểu được tâm trạng nhân vật. Còn nếu không, thì tốt nhất là ĐỪNG VIẾT VỀ CHUYỆN CỦA NGƯỜI TA NỮA!



"Cuộc sống chính là một quá trình : Hy Vọng – thất bại – hy vọng – thất bại . Quá trình này không ngừng lặp đi lặp lại , nhưng chỉ cần bạn tràn đầy hi vọng , nhất định sẽ có ngày thành công"


Cái quá trình này ai rút ra hả em? Theo như quy luật đưa ra, thì để có được hy vọng, chúng ta cần phải thất bại, và sau khi hy vọng rồi, chúng ta sẽ có được thất bại =''=

Đừng vội vàng đem những suy nghĩ hẹp vào phần quan trọng như này chứ.
 
L

lolem_theki_xxi

Bạn muốn tôi nhận xét bài nào thì gửi link , nói trước là tôi ko biết nịnh người khác đâu.

:)) Phải nhìn thẳng vào thực tế thì mới khá lên được.

chị nhận xét cho em bài ở trang 10 được không ạ , em tham gia cuộc thi này lần đầu nên em muốn biết nhược điểm của em là gì để có thể sửa lỗi sai .
Còn nịnh ư ? Nếu có ưu điểm trong bài văn thì chị nên nói ra , làm như vậy thì những tác giả sẽ có tinh thần hơn để các cuộc thi sau viết tiếp .
Tât' nhiên , việc nói ra nhiệc điểm của một bài văn thì tác giả sẽ hơi khó chấp nhận một chút , vì sự thật mất lòng mà chị.
nhưng chị yên tâm , em muốn chị nói rõ một chút về nhược điểm của em mà , em không trách chị đâu . ( Tất nhiên là chị đừng có chỉ trích em quá là được :p:D khổ thân em lắm )
Cảm ơn chị nha
 
P

phamminhkhoi

Ô hay, phê bình (criticism) thì liên quan gì đến văn hóa phương Đông và phương Tây bạn nhỉ? Mình tưởng, nếu gọi văn học là một môn nghệ thuật thì phê bình và tất cả những gì liên quan đến nó mình nhớ không nhầm là một môn khoa học chứ không lệ thuộc vào cảm xúc nữa rồi :D mà đã là khoa học thì nó phải tuân thủ theo lý thuyết duy vật biện chứng nên tóm lại ngữ cảnh, văn hóa, xã hội, tôn giáo...... ở đây chẳng có vai trò gì hết (Vd: Trái đất quay quanh Mặt trời thì liên quan quái gì đến văn hóa với tôn giáo, dù giáo hội Italia khăng khăng khẳng định điều ngc lại). Mình từng bảo rằng đa số học sinh chuyên văn, người viết văn và thẩm bình văn trẻ tuổi được đào tạo Vietnam thiếu là tư duy analysis, là mổ xẻ và phân tích vấn đề mà quá đề cao cảm thụ (xin lỗi mình dùng từ Tiếng Anh vì Tiếng Việt không có từ tương xứng 100% :) ). Có nói sai với ai thì thông cảm hen :)

Trong một cuốn sách rất nổi tiếng của văn học Vietnam thời kỳ hiện đại là Thi nhân Việt Nam, Hoài Thanh có định nghĩa phê bình gồm 2 mảng là "phê" và "bình" , tuy nhiên 2 tác giả (thực ra chỉ có 1) cũng đã thừa nhận mình chưa đủ trình độ để "phê" nên chỉ nhận lấy phần "bình". Vì vậy "Thi nhân Việt Nam" thực tế chỉ là một nghiên cứu (Study) chứ chưa phải một tác phẩm phê bình mẫu mực. Về sau này trong các cuộc bút đàm thì cả những nhà thơ lớn như Xuân Diệu, Huy Cận, Chế Lan Viên..... cũng bị chém tả tơi chẳng chừa một ai sất, thậm chí còn thảm hơn em trên kia cơ cơ đấy. Nhà văn lớn họ còn bị chém cho tả tơi, em mới tập viết văn bị chém thì cũng thanh minh thanh nga làm gì cho mệt nhỉ :D

Gửi đến em trên kia: mình kể chuyện buồn mà người ta đọc xong cười hớn hở thì cũng nên xem lại rồi đấy:D. Nói như việc chế tác thủ công: em định làm một hình tròn nhưng em lại làm thành hình vuông, và dù em có gân cổ lên cãi: "EM làm hình tròn chứ có làm hình vuông qué đâu" nhưng sản phẩm của em vẫn là hình vuông và cái em nhận được là hình vuông vì đứa nào có mắt mà chả nhìn thấy em cầm trên tay cái hình vuông, hình vuông là chữ nhật 4 cạnh đều chứ có phải thằng Việt nam nhìn ra hình tròn thằng Tây nhìn ra hình thoi đâu em nhỉ :D. Em cứ cãi nó là hình tròn thì cũng cứ chuẩn bị trước cái gì bảo vệ mình và chạy cho nhanh đi kẻo người ta đưa đi xét nghiệm tâm lý đấy nhé :D Người ta cười cái hình vuông chứ có cười cái hình tròn ban đầu của em đâu mà phải thanh minh :( (sorry nói với em nó nên dùng từ hơi suồng sã, mong mod đừng del bài mình, cũng là bình luận hẳn hoi đấy nhé)


lời cuối: Nếu chủ topic và những người tham gia chưa hiểu 2 chữ phê bình là gì thì đừng có để tên pic là phê bình và đừng có nghĩ là mình đang viết một bài phê bình nhé. Delete các bài viết về nó không khiến các bạn hiểu rõ về nó thêm đâu nhé :D Chúc các bạn mạnh khỏe, chúc topic sống tốt, chúc cuộc thi thành công tốt đẹp. Vỗ tay hoan hô :D
 
Last edited by a moderator:
T

trangnhung11b5

Ô hay, phê bình (criticism) thì liên quan gì đến văn hóa phương Đông và phương Tây bạn nhỉ? Mình tưởng, nếu gọi văn học là một môn nghệ thuật thì phê bình và tất cả những gì liên quan đến nó mình nhớ không nhầm là một môn khoa học chứ không lệ thuộc vào cảm xúc nữa rồi :D mà đã là khoa học thì nó phải tuân thủ theo lý thuyết duy vật biện chứng nên tóm lại ngữ cảnh, văn hóa, xã hội, tôn giáo...... ở đây chẳng có vai trò gì hết (Vd: Trái đất quay quanh Mặt trời thì liên quan quái gì đến văn hóa với tôn giáo, dù giáo hội Italia khăng khăng khẳng định điều ngc lại). Mình từng bảo rằng đa số học sinh chuyên văn, người viết văn và thẩm bình văn trẻ tuổi được đào tạo Vietnam thiếu là tư duy analysis, là mổ xẻ và phân tích vấn đề mà quá đề cao cảm thụ (xin lỗi mình dùng từ Tiếng Anh vì Tiếng Việt không có từ tương xứng 100% :) ). Có nói sai với ai thì thông cảm hen :)

Trong một cuốn sách rất nổi tiếng của văn học Vietnam thời kỳ hiện đại là Thi nhân Việt Nam, Hoài Thanh có định nghĩa phê bình gồm 2 mảng là "phê" và "bình" , tuy nhiên 2 tác giả (thực ra chỉ có 1) cũng đã thừa nhận mình chưa đủ trình độ để "phê" nên chỉ nhận lấy phần "bình". Vì vậy "Thi nhân Việt Nam" thực tế chỉ là một nghiên cứu (Study) chứ chưa phải một tác phẩm phê bình mẫu mực. Về sau này trong các cuộc bút đàm thì cả những nhà thơ lớn như Xuân Diệu, Huy Cận, Chế Lan Viên..... cũng bị chém tả tơi chẳng chừa một ai sất, thậm chí còn thảm hơn em trên kia cơ cơ đấy. Nhà văn lớn họ còn bị chém cho tả tơi, em mới tập viết văn bị chém thì cũng thanh minh thanh nga làm gì cho mệt nhỉ :D

lời cuối: Nếu chủ topic và những người tham gia chưa hiểu 2 chữ phê bình là gì thì đừng có để tên pic là phê bình và đừng có nghĩ là mình đang viết một bài phê bình nhé. Delete các bài viết về nó không khiến các bạn hiểu rõ về nó thêm đâu nhé :D Chúc các bạn mạnh khỏe, chúc topic sống tốt, chúc cuộc thi thành công tốt đẹp. Vỗ tay hoan hô :D
Đọc comment của bạn này hơi chối tai, nên spam chút nhé, mong BGK thông cảm (1 bài duy nhất thôi) ^_^.

Hỏi bạn Phamminhkhoi một số câu hỏi nhỏ thôi nhé, vì mình thất học nên không có được tầm hiểu biết sâu rộng như bạn, vì thế mình có đôi chỗ chưa hiểu trong cái comment của bạn, mong bạn giải thích giùm ạ:

Khoa học là gì? Lý thuyết duy vật biện chứng gồm những điểm nào? và chúng có liên quan gì đến nhau để Khoa học phải tuân theo lý thuyết duy vật biện chứng? (bạn nói toàn từ ngữ cao siêu quá, làm kẻ không hiểu nhưng cũng gật đầu cho là hiểu).

Ai nói văn học là một môn nghệ thuật? định nghĩa từ đâu? ở đâu công nhận? nếu bạn đưa ra các dẫn chứng cụ thể, thì mình công nhận các ý đằng sau nó
Mình tưởng, nếu gọi văn học là một môn nghệ thuật thì phê bình và tất cả những gì liên quan đến nó mình nhớ không nhầm là một môn khoa học chứ không lệ thuộc vào cảm xúc nữa rồi :D mà đã là khoa học thì nó phải tuân thủ theo lý thuyết duy vật biện chứng nên tóm lại ngữ cảnh, văn hóa, xã hội, tôn giáo...... ở đây chẳng có vai trò gì hết
nếu bạn không chứng minh được (nhớ là dẫn chứng = lời, chứ không phải = link nhé) thì đừng phủ nhận đoạn in đậm thứ 2 (khoa học không có chữ tưởng nhé)

Tiếp, làm thế nào để bạn biết được những thành viên đang tham gia CBT có được trình độ văn học, lí luận văn học giống như các thi nhân lớn của Việt Nam: Xuân Diệu, Huy Cận, Chế Lan Viên...để cùng "phê" và "bình" với những người đang "soi mói" tác phẩm của họ. Rõ ràng bạn đang đưa ra 1 ví dụ so sánh hết sức khập khiễng và buồn cười. Bạn đang bị "loạn tưởng" khi nghĩ các em đó có đủ trình, đủ cơ như các thi nhân kia để mà mặc sức phê và bình. Hãy học cách quan sát xung quanh nhé.

Cuối cùng, định nghĩa về phê bình có thể bất biến, nhưng mục đích của phê bình luôn thay đổi, tùy thuộc vào ngữ cảnh, thời điểm, con người, hiện tượng, tác dụng của phê bình. Vì thế mục đích của topic phê bình này của BGK là hoàn toàn hợp lí, xét trên các nhân tố: con người, sự việc, thời điểm, không gian.
còn nếu bạn cảm thấy cái mục đích đó không phù hợp với bạn, thì bạn có 2 sự lựa chọn sau:
- cố gắng thích nghi với mục đích mà BGK đã đưa ra hoặc muốn thế.
- rời khỏi nơi đây và tìm 1 nơi khác phù hợp với yêu cầu về "phê bình" của bạn.

Giờ ý bạn sao???

P/s: bạn tự nhận là bạn đang phê bình các tác phẩm (thể loại văn) của người Việt Nam đúng ko? Ok, vậy là bạn đang thực hiện công việc phê bình cho văn học Việt Nam (nếu bạn không cho là thế, nghĩa là bạn đang tự vả vào miệng mình khi cứ nói mãi về phê bình văn học VN), tuy nhiên mình cảm tưởng bạn không phải là người Việt Nam để phê bình văn học VN, bởi bạn sử dụng các từ ngữ vay mượn từ nước ngoài.
Vì thế, bạn đừng lấy dẫn chứng là các thi nhân lớn của văn học VN cũng bị phê bình, mình thách bạn tìm được đoạn phê bình nào về họ lại có sử dụng ngôn ngữ nước ngoài đó? vì thế bạn không có tư cách gì để phê bình văn học VN (cụ thể ở đây là các tác phẩm dự thi CBT) vì bạn không giống với những người đã phê bình các thi nhân lớn (khi nào làm được như thế thì tạm chấp nhận sự so sánh trên).
Tiếp nữa, bạn sử dụng ngôn từ nước ngoài để phê bình văn học VN, trong khi bạn chẳng hiểu gì về văn học VN (ngôn ngữ có phải là văn học không nhỉ?) mà bạn phải lấy từ nước ngoài để giải thích cho ý hiểu của bạn.
Vậy thì mới xét trên tư cách của người phê bình, bạn đã chưa đủ tiêu chuẩn làm người phê bình văn học VN rồi (à, nếu bạn phê bình 1 tác phẩm văn học Mỹ, lại đi sử dụng ngôn ngữ Việt Nam, ko biết bạn sẽ bị chửi như nào nhỉ, hay bạn cho rằng tiếng Việt không = tiếng Anh??)

Cố gắng trả lời đầy đủ, rõ ràng, chi tiết, có lập luận chặt chẽ các ý trên nhé.
 
Last edited by a moderator:
H

hocmai.diendan

Chúng ta đi đúng định hướng một chút nhé!
Tôn trọng ý kiến và quan điểm của nhau!
Khéo léo một chút khi bàn và đề cập tới các vấn đề nhạy cảm đối với một số bạn! Tham gia vào đây, chúng ta có tư cách của những người nhiều kiến thức, có lập trường rõ ràng, có tư cách nhận xét một vấn đề nào đó. Vậy chúng ta thể hiện khéo léo để nhận được sự khâm phục và tôn trọng của những người không tham gia nhé! Các bạn có bài dự thi, dù ít dù nhiều, dù với mục đích và khả năng bản thân ở mức nào đó thì vẫn với tinh thần xây dựng cho diễn đàn.
Đưa tinh thần xây dựng tập thể lên để làm việc và tham gia!


Cảm ơn các bạn!
 
P

phamminhkhoi

Lý thuyết về chủ nghĩa duy vật biện chứng em có vinh dự được học ngay từ năm thứ nhất và từ năm lớp 10 (không cao siêu gì như bác nghĩ đâu ạ, thằng sinh viên nào không học thuộc lòng mấy câu này thì tha hồ mà thi lại với nợ môn nhé =))=)) ). Còn bác còn hỏi em câu này chứng tỏ năm lớp 10 bác toàn quay bài với lật tài liệu giờ kiểm tra công dân rồi :D)

Còn nếu bác nói khoa học hiện đại không liên quan gì đến duy vật biện chứng thì bác nên đóng cửa cài then ngẫm nghĩ đi vì chứng tỏ bác chẳng hiểu cái gì về cái bác đang phản đối hết =)) Nếu bác thấy chối tai thì thôi bác ạ, hạ hỏa chút đi cho máu đỡ dồn lên não, khi nào tỉnh táo thì em hầu chuyện bác

Em hỏi bác một câu, bác định nghĩa hộ em về chủ nghĩa duy vật trước khi phản đối cái. Thật buồn cười vì trong 1 ngày hôm nay em phải tra hỏi 2 người về những khái niệm cực kỳ cơ bản. Hy vọng bác không làm em thất vọng :D

Vâng ! Khoa học không có chữ tưởng, em nói 1+1 = 2, bác nói 1+1 = 3, bạn của bác nói 1+1= 4, thế thì ai đúng ai sai bác nhỉ. Hay cũng như một bạn nào đó hôm trước, nhìn 1 đồng xu tròn thì nói nó tròn, nhìn một đồng xu thấy nó lệch thì nói nó lệch =))

Dạ vâng, văn học không phải nghệ thuật =)) bác định nghĩa thế nào là một môn nghệ thuật cho em cái =)) (bác thông cảm vì những kiến thức cơ bản nhất bác vẫn còn lơ tơ mơ nên em không dám trình bày hiểu biết hạn hẹp của mình cho bác, sợ bác cười thì chết em :D)

Dạ vâng (2), bác đọc kỹ lại cho em phát. Em có nói các bợn trẻ ở đây phải như Chế Lan Viên, Huy Cận, Xuân Diệu đâu ạ. Em chỉ bảo các bậc ấy cũng còn bị “phê bình” mà các bợn ở đây mới bị phê bình đã thấy máu dồn lên não rồi. Nóng tính quá :D


Em cũng chưa nói là em đang làm công việc phê bình VH Vietnam. To tát quá bác ạ (chẳng biết bác đang nóng mặt hay sao mà toàn vu vạ cho em thế lày =)) ).

vì thế bạn không có tư cách gì để phê bình văn học VN (cụ thể ở đây là các tác phẩm dự thi CBT) vì bạn không giống với những người đã phê bình các thi nhân lớn ---> Bác làm em chết cười với cái nguyên do này của bác mất thôi bác ạ :)) Haizzzzzzzzzzzzzz.



Tiếp nữa, bạn sử dụng ngôn từ nước ngoài để phê bình văn học VN, trong khi bạn chẳng hiểu gì về văn học VN (ngôn ngữ có phải là văn học không nhỉ?) mà bạn phải lấy từ nước ngoài để giải thích cho ý hiểu của bạn. ---> OK, vì em chưa tìm được từ ngữ tương ứng trong Tiếng Việt, Ok chưa bác, em không có ý định phê bình, bác chả bảo em chưa bằng các nhà văn còn gì, mà bằng thế quái nào được bác nhỉ :D Em dùng từ ngữ Tiếng Anh vì nó có tính phổ quát cao hơn Tiếng Việt, và trong vốn từ của em chưa có từ TV có nghĩa 100% tương thích, thế thôi ;)

Vì thế mục đích của topic phê bình này của BGK là hoàn toàn hợp lí, xét trên các nhân tố: con người, sự việc, thời điểm, không gian.-> Bác lại làm em chết cười lần nữa =)) Giờ cho em hỏi khí không phải, bác học lớp mấy rồi vậy ạ :D
 
Last edited by a moderator:
P

phamminhkhoi

@ admin: Đang tranh luận mà bác :D Em thấy chẳng có gì phải dẹp cả chừng nào nó chưa đi quá mức (em nghĩ là khi bắt đầu lôi nhà nhau ra chửi bác ạ), còn nên khuyến khích những tranh luận thế này để tạo môi trường chứ nhỉ. Mỗi người đều có chính kiến riêng. em thấy rất bình thường mà :D
 
T

trangnhung11b5

Lý thuyết về chủ nghĩa duy vật biện chứng em có vinh dự được học ngay từ năm thứ nhất và từ năm lớp 10 (không cao siêu gì như bác nghĩ đâu ạ, thằng sinh viên nào không học thuộc lòng mấy câu này thì tha hồ mà thi lại với nợ môn nhé =))=)) ). Còn bác còn hỏi em câu này chứng tỏ năm lớp 10 bác toàn quay bài với lật tài liệu giờ kiểm tra công dân rồi :D)
Trả lời vào thẳng câu hỏi đi đã, đừng đá sang vấn đề khác.

Nhắc lại 3 câu hỏi nhé:
Khoa học là gì? Lý thuyết duy vật biện chứng gồm những điểm nào? và chúng có liên quan gì đến nhau để Khoa học phải tuân theo lý thuyết duy vật biện chứng?

Nếu cho đó là những câu hỏi dễ dàng, ai cũng đã học, ai cũng đã thuộc, ai cũng đã hiểu, vậy thì những câu đơn giản hơn rất nhiều như: Việt Nam là gì, Tổ quốc là gì, tiếng Việt là gì? bạn có giải thích được không nhỉ?

Vì thế, nhắc lại lần nữa, khi nói về 1 khái niệm hay lí thuyết nào đó, nếu không am hiểu nó thì tốt nhất đừng nói ra.

Còn nếu cho rằng mình am hiểu về 3 câu trên, xin mời trả lời, đừng lảng vấn đề.

Thế nhé chờ câu trả lời hoàn chỉnh đã.
 
1

11thanhkhoeo

Em nghĩ là như thế này

Ai cũng những ưu, nhược điểm, mà chính mình không thể nhân ra . nên cần 1 sự phê bình đúng đắn. Hì !!!

Mình thích những sự phê bình về bài viết của mình

Thank plb và chị nha
 
P

phalaibuon

chị nhận xét cho em bài ở trang 10 được không ạ , em tham gia cuộc thi này lần đầu nên em muốn biết nhược điểm của em là gì để có thể sửa lỗi sai .
Còn nịnh ư ? Nếu có ưu điểm trong bài văn thì chị nên nói ra , làm như vậy thì những tác giả sẽ có tinh thần hơn để các cuộc thi sau viết tiếp .
Tât' nhiên , việc nói ra nhiệc điểm của một bài văn thì tác giả sẽ hơi khó chấp nhận một chút , vì sự thật mất lòng mà chị.
nhưng chị yên tâm , em muốn chị nói rõ một chút về nhược điểm của em mà , em không trách chị đâu . ( Tất nhiên là chị đừng có chỉ trích em quá là được :p:D khổ thân em lắm )
Cảm ơn chị nha



Trời ơi , bài dự thi của bạn dài kinh khủng. Vì vậy , đọc đến đâu tôi sẽ nhận xét đến đó .

Mặt trời đạp xe ngái ngủ leo qua ngọn đồi tỏa những ánh sáng chói lọi. Ánh nắng tung tóe mạnh mẽ .Khu chợ này đầy đủ những mớ hỗn độn .

Bạn đang kê một câu chuyện hiện thực về anh em đứa bé mồ côi , thế cái đoạn này có bay bổng quá ko , có phù hợp ko? Bạn dùng những từ gây cảm giác mạnh khiến tôi hơi bị choáng.

Chợ mỗi lúc một đông . kiếm cho chị mà chả kiếm cho em út với , em út lựa đi lựa lại mỏi cả mắt đến lúc nhìn lại chả còn cái nào nữa nè , huhuhu

Tôi chẳng hiểu đoạn này bạn viết về cái gì , nếu như là những câu đối thoại thì cần phải được phân biệt rõ ràng , bạn có thể dùng dấu gạch đầu dòng hoặc là " ".

Hơn nữa , bạn dùng dấu câu 1 cách loạn xạ , ko theo quy tắc chính tả gì hết. Sợ.


Đã 3 ngày nay 2 đứa trẻ không được miếng nào vô bụng rồi ,

Nếu như là bạn , không ăn gì 3 ngày thì bạn có còn đứng vững được không? Nếu là tôi thì tôi đã nằm bẹp xuống rồi. Sức khỏe của 2 anh em này thật khiến tôi khâm phục.



Nhưng thằng bé không hề quan tâm tới chuyện đó , nó cắm cúi nhai ngấu nhai nghiến , cố gắng nghiền nát nữa củ khoai to và bự mà nó vừa lấy được

Tôi đang tự hỏi củ khoai " to và bự " như thế thì nó dùng cách gì trong khoảnh khắc có thể bẻ làm 2 đc.


Nói về nhỏ em, sau khi lấy được một phần của đồ mà thằng anh nó vừa cướp được , nó co dò chạy về phía góc chợ nhai ngấu nhai nghiến củ khoai , khi đã ăn được hết rồi .

Câu sai 1 cách cơ bản về dùng từ :-s.



- Đừng sợ , gì là em của mẹ cháu đây .

" dì " không phải " gì " bạn ạ. :-<


Nói thực là tôi không đủ kiên nhẫn để đọc hết một bài mà có vô vàn lỗi chính tả như thế này.

Bạn có một cái cốt truyện cũng khá hay , nhưng bạn thất bại vì các yếu tố cơ bản nhất.

Đề nghị bạn học lại môn tiếng Việt , có lẽ bạn đã không coi trọng nó , ko chú tâm học nó.

Cái cách bạn viết chứng tỏ rằng bạn tôn trọng nghiệp viết , tôn trọng người đọc đến đâu.

Chúc bạn có những tác phẩm hay.
 
L

lolem_theki_xxi

em cảm ơn chị , em cũng không ngờ là bài viết của mình sai nhiều lỗi chính tả như vậy .Chắc pahir xem xét lại mình đã ,
Cảm ợn chị nhiều
 
H

hardyboywwe

mình rất thích bài viết của bạn lọ len thế kỷ XXI,câu chuyện kể rất hay về hoàn cảnh 2 đứa bé mồ côi!
mình đặc biệt thích và ấn tượng đoạn này"Mặt trời đạp xe ngái ngủ leo qua ngọn đồi tỏa những ánh sáng chói lọi. Ánh nắng tung tóe mạnh mẽ .Khu chợ này đầy đủ những mớ hỗn độn ."có gì đó thật độc đáo và mãnh liệt.Câu văn của bạn khiến người đọc nhận ra 1 nét gì đó gần giống với nhà văn nữ Nguyễn Thị Thu Huệ,với rất nhiều tác phẩm nổi tiếng như"giai nhân","hậu thiên đường"....những tác phẩm xuất sắc trong văn mới những năm 92,93.
 
T

thuy_078

Tôi đã xóa khá nhiều bài trong này. Nếu bạn nào(cả smod lần memvip) còn tiếp tục spam trong píc này nữa, tôi sẽ không ngần ngại phạt thẻ .
Thân!
 
H

hocmai.diendan

Nhận xét bài của anh với? :D hị hị :D chém nhẹ nhẹ thôi nhá, chém quá anh ứ đỡ được là anh dỗi với giải viết đấy >:)
 
C

congchualolem_b

Nhận xét bài của anh với? :D hị hị :D chém nhẹ nhẹ thôi nhá, chém quá anh ứ đỡ được là anh dỗi với giải viết đấy >:)

Em chỉ nói chút xíu thôi để người khác còn nói tiếp ^^.
Bài thơ anh em thích nhất:
Nắng đầu Mùa vàng lắm! Thử nhìn xem

Có lẽ vì chưa bao giờ nhìn vào nắng, luôn nghĩ rằng nắng khó chịu, chói chang, gay gắt mà k biết trong nắng có sức cuốn hút kì lạ.

Bởi nắng tháng Tư vẫn còn se lạnh
Huế vào Hè...mưa rơi trắng dòng Hương...

Bỗng dưng đọc thấy thương Huế lạ :] Dù chưa đến Huế lần nào :].

Đọc thơ thấy ấm và thấy thương, vang vang trong lòng chút bâng khuâng của ngày chia tay... Anh làm em nhớ về những ngày cuối cấp ^^ Cũng một chút nao nao, tiếc nuối, những con người đi ngang đời nhau nhưng sẽ không bao giờ quên được.
 
L

lolem_theki_xxi

mình rất thích bài viết của bạn lọ len thế kỷ XXI,câu chuyện kể rất hay về hoàn cảnh 2 đứa bé mồ côi!
mình đặc biệt thích và ấn tượng đoạn này"Mặt trời đạp xe ngái ngủ leo qua ngọn đồi tỏa những ánh sáng chói lọi. Ánh nắng tung tóe mạnh mẽ .Khu chợ này đầy đủ những mớ hỗn độn ."có gì đó thật độc đáo và mãnh liệt.Câu văn của bạn khiến người đọc nhận ra 1 nét gì đó gần giống với nhà văn nữ Nguyễn Thị Thu Huệ,với rất nhiều tác phẩm nổi tiếng như"giai nhân","hậu thiên đường"....những tác phẩm xuất sắc trong văn mới những năm 92,93.
Cảm ơn anh , thật sự câu nói của anh và chị PLB đã làm lolem vô cùng vui .
Cho dù là động viên đi nữa thì lolem sẽ vẫn quyết tâm sẽ cố gắng học thật tốt môn văn
Cảm ơn tất cả mọi người :)
 
P

phalaibuon

Nhận xét bài của anh với? :D hị hị :D chém nhẹ nhẹ thôi nhá, chém quá anh ứ đỡ được là anh dỗi với giải viết đấy >:)


Để em nhận xét , cơ mà nhận xét xong rồi đừng cho em ăn gạch nhé ;))



Anh biết mùa Thu về khi anh nhặt 1 chiếc là phượng vàng úa, bé tí teo vương lên tóc em, ở chỗ trú mưa ở Bát Tràng...em ngơ ngác...anh chỉ cười thú vị trong lòng...anh mà không nói ra thì em chả biết đâu..em chạy vụt vào khu trưng bày để tránh mưa...bỏ anh và chiếc lá ngẩn ngơ...rồi anh chạy theo em và bỏ quên chiếc lá ngẩn ngơ...

Đoạn này hay , nhưng " bỏ quên chiếc lá ngẩn ngơ " ở cuối bị trùng với câu trước đó khiến cho em đọc đến đây bị hẫng , mất đi cảm xúc.


Một điều dễ dàng nhận thấy là anh quá lạm dụng dấu " ... " , anh xuống dòng ko theo quy luật.



Nói chung thì một bài viết khá tình cảm và có thể anh sẽ thành công để làm rung động trái tim cô nào đấy.
 
A

after_rain_is_rainbow

^^!

Bài viết nào cũng hay ạ :)

Chị phalaibuon ơi ~ chị nhận xét bài của tanpopo_98 đi ạ ;))

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ nó ngại nên không dám hỏi,
 
Top Bottom