C
congchualolem_b
“Anh đi anh nhớ quê nhà
Nhớ canh rau muống nhớ cà dầm tương
Nhớ ai dãi nắng dầm sương
Nhớ ai tát nước bên đường hôm nao”
Đó là tâm trạng của những ai xa quê. Trong mỗi khoảng trống tình cảm được chứa đâyd của con người, bao giờ quê hương cũng chiếm một phần quan trọng nhất. tình cảm thiêng ấy vun đắp từ những cái bình thường quen thuộc, tưởng rằng sẽ bị lãng quên và trong mỗi trái tim tha thiết của mỗi người xa quê đó, quê hương được gĩ gìn với nhưngc kỉ niệm khác nhau, nhưng rieng bằng việt hình ảnh bếp lửa vẫn luôn cháy sang trong lòng ông cùng với những kỉ niệm không thể quên bên người bà yêu dấu.
Bài thơ bếp lửa đã được bằng việt nhóm lên hơi ấm làm xao xuyến biết bao tâm hồn của hang triệu trái tim. Bài thơ là cả một hồi ức kỉ niệm hiện lên về trong tâm trí tác giả, suốt những năm tháng cùng bà vất vả và gắn bó bên nhau. Trong hoàn cảnh bố mẹ đi kháng chiến xa, tuổi thơ sống cùng bà, mỗi ngày mới của tác giả đều bắt đầu từ ngọn lửa bà nhen. Ngọn lửa ấy đã nhóm lên tình yêu, niềm tin và sự sống từ những thương yêu trong sự tần tảo, nhọc nhằn của bà. Đối với bằng việt mỗi bếp lửa bà nhen lên đều là cả một sự ấp ui nồng đượm.
“một bếp lửa chờn vờn sương sớm
Một bếp lửa ấp ui nồng đượm”
Tình bà cháu thắm thiệt và tuyệt đẹp. những cảm xúc về tình bà cháu ấu đã đi và thấm sâu vào hồn người. rrồi những ngàu đói khổ mòn mỗi bố thì đi đánh xe khô rạc ngựa gầy và đứa cháu nhỏ bé ấy vẫn còn thấy cay sống mũi. “ nghĩ lại sống mũi vẫn còn cay”. Những kỉ niệm ấy vẫn êm đềm trôi mãi, trôi mãi trôi theo cái dai dẳng của nỗi nhớ mong về người bà yêu dấu. bà chăm lo cho cháu, bà dạy cháu làm bà chăm cháu học những vất vả bà đều chịu đựng, bà thật không khác gì một bà tiên hiền từ luôn ban phép màu của niềm yêu thương, hạnh phúc trong nhưngc câu chuyện xa xưa. Với bằng việt bà giống nư ngọn lửa sưởi ấm cho cháu lúc trời trở lạnh, là cây quạt lúc trời gắt nắng, là ánh cửa mở ra tương lai, một chân trời mới, rồi năm nọ giạc đốt làng cháy rụi, vẫn vững lòng bà dặn cháu đinh ninh, cho thấy bà cau cả và lúc nào cũng che chở tận tụy vì cháu nhỏ. Và bằng việt là ngọn lử chứa niềm tin dai dẳng, một ngọn lửa lòng bà luô ủ sẳn. tấm lòng của bà, tình thương của bà sang bừng từ ngọn lửa ấy. thức khuya, đậy sớm đã là một thói quen trong đời bà. Bà dậy sớm nhóm nồi xôi gạo, nhóm lên cả những tâm tình tuổi nhỏ và hoảng hốt trước những điều kì diệu, tác giả đã thốt lên: “ ôi kì lạ và thiêng liêng – bếp lửa”! và tất cả những đều đó, đều được nhóm lửa lên từ bếp lửa của bà. Không bà còn âm thầm và rất mãnh liệt. bếp lửa bà nhóm đã tạo nên một ngọn lửa của niềm tin, của tâm hồn dân tộc thật đẹp đẽ và thấm đượm. với tác giả tình cảm gia đình chan hào thấm sâu với tình yêu quê hương đất nước. tiếng tu hú, bếp lửa chờn vờn sương sớm, vị ngọn của khoai sắn của nồi xôi gạo, những hương vị âm thanh đó chính là hồn qur, là tình non nước, mà khi đi xa ông mới thấy lòng mình da diết nhớ. Khi đã lớn khôn, khi đúa cháu nhỏ ấu đã biết ngọn khói trăm tàu, lửa trăm nhà, niềm vui trăm ngã nhưng chảng bao giờ cháu quên “ sớm mai này bà nhóm bếp lên chưa?” đó chính là những kỉ niệm bên bà, qua những năm tháng ấu thơ của tác giả “ bếp lửa” đã gửi gắm đến chúng ta những tầm tình của tuồi thơ, những nổi nhớ nhung tha thiết đã làm cho tâm hồn mỗi người chúng ta bị rung động và bang khuâng. Vì vậy hỹa kính yêu những au đã nuôi dưỡng chúng ta, những ai đã vất vả để chúng ta thành người, đó chính là ông bà hay cha mẹ của chúng ta. Hãy yêu thương gia đình để một ngày nào đó, nếu mỗi chũng ta có xa quê thì cũng còn lại những kỉ niệm tuyệt đẹp bên người mẹ hiền hay người bà yêu dấu. và cũng đừng bao giờ quên quê hương nơi đã nuôi cho tâm hồn chúng ta những ting cảm tha thiết và thiêng liêng nhất.
==>bài này mình tự làm nhờ mấy bạn góp ý
Bn thân mến, tớ có 1 số nhận xét về bài viết của bn thế này,thứ nhất cách mở bài và dẫn dắt vào bài thơ của bn khá hay và ấn tượng tuy nhiên mình nghĩ nếu bn dùng từ “khoảng trống tình cảm” k hợp lí,bởi tình cảm trong lòng thì k có khỏang trống và chỉ có góc nhỏ thiêng liêng thôi, mỗi trái tim có nhiều góc và nhiều khía cạnh ,mỗi cạnh lại đc dành cho mỗi ng và mỗi sự vật mình yêu quý.Thứ 2
“Bài thơ bếp lửa đã được bằng việt nhóm lên hơi ấm làm xao xuyến biết bao tâm hồn của hang triệu trái tim”bài thơ thì k thể đc nhóm lên đc bn àh, dùng từ sai rồi, bn có thể nói “bài thơ Bếp lửa của nhà thơ Bằng Việt đã làm ấm lògn bao thế hệ những ng xa quê” , chính nội dung và ý nghĩa của bài thơ làm ng ta nhớ nhà hơn và làm lòng ng xao xuyến chứ bản thân bài thơ k thể đc “ai đó nhóm lên” mà do đầu óc và con tim làm nên, nó k nhóm mà chỉ đc sáng tác thôi. Thứ 3
“Những kỉ niệm ấy vẫn êm đềm trôi mãi, trôi mãi trôi theo cái dai dẳng của nỗi nhớ mong về người bà yêu dấu”,kỉ niệm k trôi mà chỉ có thời gian trôi, kỉ niệm nằm lại trong lòng ng và ngày qua ngày nó lại ấp ủ ,làm dâng thêm niềm thương nỗi nhớ, chính những kỉ niệm là niềm an ủi và là niềm vui mỗi khi nhớ về quê cha đất tổ.Thứ 4 “Với bằng việt bà giống nư ngọn lửa sưởi ấm cho cháu lúc trời trở lạnh, là cây quạt lúc trời gắt nắng, là ánh cửa mở ra tương lai, một chân trời mới” việc bn nói bà là cây quạt lúc trời nắng gắt ,là ánh mở cửa tương lai,một chân trời mới k đi liền với nội dung bài thơ, k tạo nên sự logic trong bài văn, rõ ràng bài của bn và cái mà bài thơ thể hiện hòan tòan xa nhau, đối với tác giả ng bà là cả tuổi thơ, là ngọn lửa luôn sưởi ấm niềm tin và hi vọng của ông khi đang ở đất khách,bà là ng yêu thương quan tâm và dạy dỗ ông hết lòng, theo mình nghĩ bn nên nói vai trò của ng bà theo những gì bài thơ thể hiện k nên lấy bên ngòai , có thể nó k sai nhưng nội dung 2 phần k gắn kết với nhau. Tiếp nữa, và bằng việt là ngọn lử chứa niềm tin dai dẳng, một ngọn lửa lòng bà luô ủ sẳn”,nhà thơ k phải là ngọn lửa chứa nìêm tin dai dẳng của bà, mà bà mới là ngọn lửa đó trong lòng nhà thơ, đồng thời cách diễn đạt và dùng từ của bn chưa chính xác khi nói về vai trò của 1 ng với 1 ng,trong lòng bà k phải chỉ có 1 ngọn lửa dành cho nhà thơ đâu mà còn dành cho cả dân tộc, cả đất nc, tất cả mọi ng trên đất nc VN, chính vì thế mới nói bà như ng mẹ việt nam anh hùng. Không bà còn âm thầm và rất mãnh liệt câu này hòan tòan k có ý nghĩa, k có chủ ngữ và cái mà bn bảo là k hòan tòan k có ý nghĩa, ng bà k mãnh liệt và âm thầm mà là sự hi sinh cùng với niềm tin của bà luôn âm thầm và niềm tin vẫn luôn mãnh liệt, tin vào đứa cháu của mình, tin vào những đứa con, tin vào đất nc, tin và tổ quốc ta 1 ngày kia sẽ đuổi đc giặc. 1 điều bn cần lưu ý
Vì vậy hỹa kính yêu những au đã nuôi dưỡng chúng ta, những ai đã vất vả để chúng ta thành người, đó chính là ông bà hay cha mẹ của chúng ta. Hãy yêu thương gia đình để một ngày nào đó, nếu mỗi chũng ta có xa quê thì cũng còn lại những kỉ niệm tuyệt đẹp bên người mẹ hiền hay người bà yêu dấu. và cũng đừng bao giờ quên quê hương nơi đã nuôi cho tâm hồn chúng ta những ting cảm tha thiết và thiêng liêng nhất, đọan kết bài của bn hòan tòan tách rời khỏi bài văn, tòan bài văn bn nói về bài thơ thì kết bài cũng phải đề cập tới bài thơ, muốn nói những điều đó bn phải có liên hệ từ bài thơ chứ k nói quá chung chung, kết bài là tổng hợp các ý chính của bài văn, dĩ nhiên sẽ có nội dung, nghệ thuật của tác phẩm và cả điều ta rút ra đc sau tác phẩm đó nữa.Đọan văn của bn tuy ngắn nhưng thể hịên ý rất đầy đủ, phân tích trọng tâm tác phẩm, mở đọan và phát triển đọan khá tốt, song cần lưu ý kết đọan, và lỗi dùng từ ,lỗi diễn đạt và lỗi chính tả nha.Mình nghĩ nếu bn làm kĩ bài này , sửa 1 vài lỗi thì bài của bn đạt lọai giỏi đó, nói đúng ý của tác phẩm là cái mà trong mỗi bài nghị luận văn học cần đạt đc. Chúc bn học giỏi và tiến bộ