- 12 Tháng mười một 2010
- 2,685
- 9,828
- 929
- Đắk Lắk
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!! ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.
Có những ngày, chúng ta đều mang một cảm xúc chung.
Bỗng dưng thấy mệt mỏi.
Bỗng dưng thấy bất lực.
Và...
Bỗng dưng muốn buông xuôi.
Có những ngày, chúng ta nghe đi nghe lại một bản nhạc trong căn phòng tối đen như mực.
Có những ngày, chúng ta dắt xe ra đường đi lòng vòng xung quanh thành phố mà không biết điểm muốn dừng chân.
Có những ngày, chúng ta đều có cảm giác giống nhau, cảm giác không ai thấu hiểu, cảm giác chỉ có một mình và cảm giác bản thân thật cô đơn giữa thành phố đầy náo nhiệt.
Có những lúc, chúng ta tự hỏi bản thân, muốn gì? Cần gì? Và làm sao, rồi lại thở dài bất lực vì không có câu trả lời.
Có những khi chúng ta mông lung, như chính những dòng chữ mông lung này.
Có những lần, chỉ muốn đừng ai nói gì, yên tĩnh chút đi, vì hôm nay tôi mệt lắm!
Bỗng dưng thấy mệt mỏi.
Bỗng dưng thấy bất lực.
Và...
Bỗng dưng muốn buông xuôi.
Có những ngày, chúng ta nghe đi nghe lại một bản nhạc trong căn phòng tối đen như mực.
Có những ngày, chúng ta dắt xe ra đường đi lòng vòng xung quanh thành phố mà không biết điểm muốn dừng chân.
Có những ngày, chúng ta đều có cảm giác giống nhau, cảm giác không ai thấu hiểu, cảm giác chỉ có một mình và cảm giác bản thân thật cô đơn giữa thành phố đầy náo nhiệt.
Có những lúc, chúng ta tự hỏi bản thân, muốn gì? Cần gì? Và làm sao, rồi lại thở dài bất lực vì không có câu trả lời.
Có những khi chúng ta mông lung, như chính những dòng chữ mông lung này.
Có những lần, chỉ muốn đừng ai nói gì, yên tĩnh chút đi, vì hôm nay tôi mệt lắm!