Mưa....

  • Thread starter leejunki18
  • Ngày gửi
  • Replies 301
  • Views 21,717

J

jun11791

đóng góp vàio bài viết về MƯA cóp nhặt từ blog

Bắt đầu từ blog anh Evelucife - sv khoa báo chí - đh Huế - thành phố đầy mưa

Mưa lũ,cơm hộp và tình người

Mấy ngày nay trời âm u,chực mưa chực gió.Cứ thế này không sớm thì muộn sẽ lại có mưa thôi.
Mà không phải mưa thường đâu.Bão số 7-mạnh và phức tạp-chẳng biết vào Nam Trung Bộ hay lại chạy đi đâu,có khi vào chỗ anh không chừng.Đã mưa thì sẽ là mưa to.Chỗ anh chắc cũng bị ảnh hưởng ít nhiều.
Mà cứ thành lệ,ở đây cứ mưa to thì thế nào cũng lụt.
Vậy thì sắp tới chắc lại lụt nữa rồi.
Nếu mà lụt thì nguy to,nguy to.
****************************************
Đợt lụt trước,anh nhận được một tin nhắn,đại khái là bảo mùa nào thì không biết chứ cứ mùa lũ thì y như rằng không tìm thấy tình người đâu cả.Khà khà,bạn ấy rút được bài học từ việc mua một hộp cơm.
Cứ mưa là nước,lụt khan.Mà lụt rồi thì chẳng có chợ búa gì hết.Có mì tôm thì tạm thời chinh chiến qua ngày,còn nếu không có thì chịu khó lội lụt tìm cơm hộp vậy.
Bạn anh hôm trước lóp ngóp đi mua cơm hộp,mò ra được đến quán cơm thì ướt như chuột,sau đó ngoi ngóp quay về với hộp cơm rau giá 15.000 và một cục tức.Một cái hộp đựng cơm trắng,rắc thêm vài cọng rau và bán giá 15.000đ!Than không có tình người cũng đúng thôi.
Gần trùng đợt này năm ngoái anh cũng đang nằm viện,cũng từng chứng kiến nhiều chuyện tương tự.Hồi đó là bão Xangsane,cây đổ nhà sập,không điện,không nước,không chợ búa,người đi chăm bệnh chẳng biết phải bới cái gì theo,mà sự thực thì ngoài áo quần chăn mền cũng không còn gì khác để bới theo.Vào viện,mua hộp cơm dở chín dở sống,ương ương sượng sượng,cũng chẳng có thịt cá gì,chỉ vài cọng rau muống với cà,vậy mà bán giá 25.000đ.Cả người bệnh lẫn người nhà đều nhăn nhó than này nọ,nhưng rồi cũng cắn răng mà mua.Trong mùa bão lũ,kiếm được chỗ mua cơm đã là may rồi,nói gì đến kén cá chọn canh.Vả lại,trời mưa gió dữ dội như thế,ai dám mạo hiểm chạy đi tìm chỗ khác để mua cơm? Đành vậy.
Nghĩ thấy kỳ,hộp cơm bình thường 10.000đ đã ăn chán chê,đằng này mấy chục nghìn một hộp lại chẳng đâu vào đâu.Chẳng lẽ họ-mấy người bán cơm-không biết trời mưa lụt,không nấu được cơm,bất đắc dĩ mới phải mua,chứ bình thường ai lại phí tiền như thế?
Hay tại họ biết nên mới thế?
Chắc người ta biết trời mưa lũ như thế chẳng nấu được cơm,không mua thì…thua,nên cứ mặc sức mà đẩy giá lên,ai theo được thì theo,không theo được thì…teo!
Nước lên,giá cơm hộp lên,còn chất lượng và giá trị con người lại tụt giảm thảm hại.
Đáng lẽ phải “không được để dân đói” như lời của bác Thủ tướng chứ,đằng này làm thế lại càng có thêm nhiều người chịu đói.
Thử hỏi mấy bác xích lô,xe ôm ngày bão chạy được bao nhiêu chuyến?Chưa nói chuyện nhà cửa mùa bão lũ,ngày thường còn chẳng dám mua một hộp cơm,đừng nói đến ngày lũ.
Nói đâu xa xôi,nói sinh viên trước,một hộp cơm rau mùa lũ bằng (có khi còn hơn) cả bữa cơm của nguyên một ngày thường.
Anh cứ nghĩ nếu mà mấy bà bán cơm ấy chịu cảnh lụt lội không có cơm ăn,rồi lội lụt đi mua cơm ăn,rồi phải bấm bụng bỏ cả mấy chục để mua hộp cơm như thế,không biết các bà ấy sẽ nói gì?
Nhưng chắc các bà ấy không có thời gian để suy nghĩ chuyện đó,vì còn bận chặt chém đã.Chưa ảnh hưởng đến mình thì lo làm gì.Ôm rơm nặng bụng.
******************************************
Đọc entry của ba,kể chuyện cứu trợ đồng bào các vùng bị thiên tai,hình như cũng thế.
Này thì lũ lụt,muốn cứu trợ ngay để giúp đỡ người dân,nhưng mà “người ta” không chịu,đòi phải tập trung vào kho cuả họ,từ từ để họ phân phối.Mình không chịu thì họ hết cả mặn mà,chẳng thèm để ý xem người dân có mặn mà không.
Này thì đồ cứu trợ cho nhân dân vùng lũ lụt mà cứ vô tư khui ra xem,xem chán thì…dùng,cứ như của mình.
Này thì động đất cứ mặc kệ,cứ về bản làm vài con heo rừng,xem ảnh mình trên báo đã.
Lại nghe chuyện thầy kể,vào đợt lụt lịch sử cách đây mấy năm,có trường hợp cả một xã bị ngập,người ta kéo nhau chạy sang những nhà cao để trú nhờ,thế mà có một ông chủ tịch xã quyết định cài then chốt cửa,không cho ai vào chạy lụt.
Chả trách mấy bà bán cơm cũng thế.
Chẳng ảnh hưởng đến họ,họ không lo cũng phải.
Vậy thì đành hi vọng tới đây đừng có lũ lụt gì hết,để cho tình người còn quay lại,khà khà.
Nhưng mà ước để mà mơ thế thôi,chứ lũ lụt thì không tránh được.
Lũ lụt không tránh được thì hội chứng “cơm hộp tăng giá” cũng không tránh được
Coi tề,rứa mới nói là ước mơ chớ!
******************************************
Hôm nay lôi cái file tham luận hội nghị học tốt ra sửa để nộp làm cái “Gương sáng sinh viên”,chợt thấy mấy dòng ba “phê” bên dưới.Hì hì,ba ơi,anh đã thêm phần học tiếng Anh vào rồi,còn phần blog thì từ hồi mới viết đã định trình bày,nhưng mà trình bày cái ấy với các thầy và các bạn có vẻ hơi “xa xỉ”,nên suy nghĩ kĩ và…thôi.

---------------------

yehhhhhhh và tiếp theo đến mưa SG - thành phố mưa rả rích, mưa tầm tã, mưa ngập lụt, mưa phóng khoáng - tiaviahe's blog

...Mưa_Tinviahe

Trời SG lại mưa... mưa nhỏ... nhẹ... mưa giữa thu không đủ làm ướt áo nhưng cũng đủ làm ướt những tâm hồn vốn đã ngấm lạnh vì mưa...
Vì sao mưa lại buồn thế? Và Vì sao các bài hát về mưa đều buồn,đều sầu nhỉ? Vì sao mưa lại làm ta nhớ tới một người, một người thật xa, xa ta mãi, một người mà ta biết không bao giờ quay trở lại... Mà không hiểu tại sao lòng cứ mãi vấn vương, cứ mãi thương nhớ về mưa...
Rào... rào... Mưa về đấy....
Mưa đẹp lắm và ý nghĩa với tớ! Tớ thích mưa. Yêu mưa quê mình . Say ngây ngất mọi cung điệu của mưa... mưa phùn mùa xuân, mưa rào mùa hạ, mưa bay mùa thu, cả cái buốt giá của cơn mưa mùa đông... tất cả, tất cả... tớ đều yêu!
Những trưa hè nóng bức, rào....rào... mưa... Lăn lộn cả ngày mệt lử, chiều đến cũng ngồi ngóng mưa.
Mưa - về... bắt nạt mẹ "con ốm"...
Mưa - xoá dấu trộm khoai ngoài đồng...
Mưa - ngồi trên lan can nhà mình đếm bong bóng ...
Ôi! Những cơn mưa tuổi thơ!
Mưa tiểu học gắn liền với những mảnh áo mưa vuông, nhỏ mẹ vá vội lại ngày hôm trước...
Mưa trung học ghim dấu chân trên con đường đi học lầy đất, con ngõ nhỏ ngập tràn những hoa dâm bụt, những hoa...
Lớn hơn nữa, những cơn mưa chạy theo bước rảo bộ tới trường ... Mưa bấy giờ gắn với một tình bạn đẹp. Ngày nào mưa hai đứa cũng lúi cúi trong cái áo mưa hai mảnh, đường như rất ngắn nhờ những câu chuyện trong mưa... Giờ - mỗi lần kể lại những ngày mưa đến lớp - hai đứa lại cười, chỉ cười... vì nhớ, vì hạnh phúc...
Mưa cấp 3, mưa một mình... mưa buồn... Sáng dậy... trời lại mưa... ngồi nhỏm dậy... quấn chặt chăn ấm... ngồi nhìn mưa rơi... nghĩ về...
Ừ thì lúc bé, mưa vô tư, mưa theo suốt bao nhiêu chuyện vui...
Ừ thì bây giờ đã lớn, mưa đem về bao nhiều kỷ niệm, bao nhiêu gắn bó...
Vì sao lúc bé mưa thì lại vui mà bây giờ cứ mưa lại buồn?
... Àh tớ hiểu rồi,chắc là...
... mưa cũng lớn lên.
P/s: Mới dính mưa---> ốm đấy,thấy mệt nhưng vẫn mãi yêu mưa thôi. ^^. Đã nhiều


 
J

jun11791

1 bài viết về mưa của thê hệ 91 - lớp chuyên văn trong tpHCM - hay ko tả nổi - bạn ấy biệt dnah là Sữa ạ - dễ thương :-*

Mưa

Mưa của tháng 9. Dài hơn tất cả những mùa ta đã đi qua. Dài hơn cả nỗi nhớ về nhau. Vì những hạt mưa, dù đã rơi khác ngày xưa, vẫn làm ướt mắt nhau đến tận bây giờ.

Tháng 9 xa vời tháng 9 mưa. Dĩ vãng một lần buông tay níu, bỗng thành nhòe nhoẹt như nước mắt trên khuôn mặt người. Bao nhiêu nắng mới đủ, để hong khô cơn mưa này, để một lần người có ngược tháng ngày quay về, cũng đừng ướt thêm những mùa mưa cũ.

Em đã hừng hực cháy cạn mình, nhưng làm sao có thể...




Chỉ mùa thu vẫn hiền lành như thế, vẫn ngoan như một làn môi mềmvà một vòng tay siết. Làn môi rất ngọt và vòng tay rất ấm. Dù vẫn biếtkhông đủ để giữ được nhau. Đến khi không còn bàn tay nắm lấy bàn tay, mới ngơ ngác thấy trong tay mình chẳng còn gì cả, ngoài những đường vân tay hỗn loạn và đơn độc.


Chợt có một ngày thức dậy, thấy mình xanh kiệt cùng như lá, không nhớ nổi tên những con đường mình đã đi qua, những đêm nằm mơ không còn gọi được tên người. Bao nhiêu khóc cười bỗng chốc xa xôi, như mùa mưa ở tận cùng phía bên kia kí ức, đã thôi không bao giờ còn rơi nữa

Cơn mưa này dài quá, đi mỏi không thấy chỗ dừng chân, đi mỏi không tìm được nhau. Bỗng dưng em thèm được đưa đi khóc. Những cơn mưa ngốc dại của em vẫn rơi suốt đêm, nhưng lâu rồi đã không còn làm ướt vai áo người nữa. Vì bờ vai người bây giờ đã là chở che của một cơn mưa khác. Giản đơn hơn em, bình yên hơn em.


Sẽ một mình đi xuyên qua cơn mưa ngày xưa, đến bao giờ hết mùa thu.Đến bao giờ ướt sũng như tờ giấy kỉ niệm đã nhòe mực. Sẽ say và sẽ bay lên bằng nỗi buồn bồng bềnh, chẳng cần hơi men, chẳng cần gió lộng



Em ngồi lau những giọt nước mắt cuối cùng của mùa thu trên ô cửa sổ.
Hàng cây ngoài kia vẫn nhẫn nại trút lá.

Hết cơn mưa này là mùa đông... Mùa đông...

Entry cầu mưa cho ngày sinh nhật
02-09

-----------------------

Lại 1 bài nữa của Sữa nè - ..........

Đoản khúc mùa hè

Ấm áp và rực rỡ. Kiêu hãnh trọn vẹn suốt ba tháng của một năm. Người ta gọi em là mùa hè

Em là nắng. Là nắng của sức mạnh tràn đầy và lộng lẫy nhất. Em đem về nồng ấm cho từng con đường, góc phố nhỏ, tỏa vào tim mỗi người nồng cháy những yêu thương.

Em là mưa. Đến rất vội và đi rất vội những cơn mưa mùa hạ, chỉ đủ để khẽ dịu dàng, đánh thức niềm vui thức dậy sau những cơn ngủ mê. Mưa về để cái dòng chảy cuồn cuộn của cuộc đời thôi luẩn quẩn đi tìm ngày hôm qua đã mất, cho những đớn đau thôi đừng hằn sâu thêm nữa, để một lần thôi không kiêu hãnh, chợt mỉm cười thấy trong mắt mình có mưa.

Em là gió. Em ngây thơ, hồn nhiên, em vui tươi. Ngày qua ngày, em cuộn mình trong đám mây và lăn tròn trên ngun ngút những cánh đồng xanh. Đừng để buồn vương lên mắt môi em, đời vốn đã quá chật chội bi ai rồi. Cứ bình yên như thế, cứ hiền lành và thật ngoan như thế.

Có gì trên đời này là tuyệt đối không. Sự toàn bích và vĩnh cửu chỉ là lời nói dối. Cuộc đời là một chuỗi dài những cuộc chia ly nhỏ, để đến với một cuộc chia ly lớn cuối cùng và quay về cát bụi. Dù là tạm thời hay mãi mãi, thì nó cũng cướp mất đi điều gì đó và không bao giờ có thể vẹn nguyên nữa. Như thể những con đường vô tình giao nhau, rồi chạy xa nhau mãi trên quĩ đạo của mình

Là em.
Em là phượng đỏ. Có bao giờ cái sắc độ của màu đỏ lại mãnh liệt hơn thế không. Có bao giờ cái sắc đỏ ấy biết mình vô tâm, tàn nhẫn đến thế nào với những tuổi mười tám trong veo. Ta ghét em lắm mùa hè ơi, giá như em đừng đốt cháy tâm can ta bằng cái sắc cháy đỏ rực đó. Chỉ là một cuộc chia ly nhỏ. Nhưng tất cả những nụ cười này, những vui buồn kỉ niệm này, những mến yêu và chân thành này, rồi cuộc đời sẽ làm nó méo mó và giả dối, rồi ngày mai chẳng bao giờ còn trọn vẹn nữa. Những ngọt ngào tuổi thơ ta đó, em tàn nhẫn buộc ta chia xa, buộc ta làm người lớn.

Mùa hạ là em. Và gió, và nắng, và mưa. Những cánh phượng đỏ bay bay trong một miền kí ức quên quên nhớ nhớ

-------------------

Đây cũng lại là 1 bạn 91 có năng khiếu văn - bạn cùng lớp cấp 2 của mình - bạn ấy tên Xuân Quỳnh :p - hoài niệm về cơn mưa tuổi 15

tản mạn lang thang 1 ngày mưa

Cả hôm nay đúng là 1 ngày của mưa...
Sáng, cafe ở Lemode... Ngồi trong cái quán trong suốt.. lặng ngắm mưa. Cái cảm giá chỉ thấy mưa rơi mà ko dc nghe nhg âm thánh tí tách, và k dc chạm vào cái ướt lạnh thắm đẵm của mưa- sao mà ngột ngạt quá.. Dạo này, tôi thix cái vị đang đắng - ngọt ngào và nống ấm của cafe.. hoà lẫn trong cái lạnh đến tan cả người của mưa.. và hình như, tôi cũng muốn tan bíên đi- bên tách cafe- tan đi trong lòng mưa...

.. rồi, lại trở về Minh Đức- ngày xưa. như 1 lệ thường, như 1 con chiên ngoan đạo, bao h tôi cũng lẻn đẻn đi theo con đường của kí ức.. đi ngang wa trường- và tôi thèm bik bao dc bắt gặp 1 giọng nói, tiếng cười của lũ bạn xưa. Nhg hình như chỉ có tôi- làm nhg chuyện ngớ ngẩn như thế này thôi.. lúc nào cũng chỉ có 1 mình. Đi vào cái hẻm nhỏ cổng sau trường.. nhg quán cafe, nhg quán net, quán chè nhỏ..Lại vào quán cafe ngày xưa- cái quán đã từng là nơi trú ngụ khi cả pọn cúp tiết, trốn chào cờ, cái quán chứng kến k bik bao cuộc trò chuyện râm ran k bao h dứt. Đột nhiên, nhìn thấy chính cải bản sau của mình.. 1 tôi- đang ngồi ở nơi góc tường- trong đồng fục của MĐ ngày nào, đùa giỡn cùng lũ bạn... 1 tôi- đang chui tọt vào quán để trốn giám thị vì tội đitrễ, 1 tôi- đang trò chuyện với nhg đứa bạn thân nhất.. và bây h - tôi. Ngồi nơi chiếc bàan cũ, nhg k còn là đồng fục MĐ nữa rồi.. và.. cũng ko có ai ở bên cạnh nữa. Chỉ 1 mình, dõi theo nhg câu chuyện của chính mình.. chỉ 1 mình, giửa ngổn ngang nhg kỉ niệm.. k tìm dc 1 gương mặt thân quen. Độtnhiên, cái sự " 1 mình" mà trc đây vốn xa lạ với tôi. h đã trở thành 1 bản chất cố hữu. Bất chợt, sợ hãi với thời gian.. Nó đã làm tôi ngày ấy- và tôi bây trở thành 2 mặt khác nhau của 1 con người... Muốn 1 lần tìm về, gương mặt của 1 đứa hs lớp 9 ngày xưa.. tôi ơi..

Và rồi, lại chẳng bik đi đâu.. bất chợt- leo lên xe buýt. tuyến số 1..." đi đến đâu em?".. ừ nhỉ, đi đến đâu đây.. đột nhiên cảm thấy nổi nóng với người soát vé.. trời, tôi đi đâu bây h? nơi nào là nơi tôi thuộc về? nơi nào là trạm dừng chân của tôi? nơi nào là nơi tôi nghĩ khi " mệt quá đôi chân này" ? " dạ, em đến trạm cuối". Ngồi trên xe buýt, chạy ngang nhg con đường.. và mưa vẫn tầm tã.. thảng thốt, day dứt, âm ỉ ko ngớt.. cứ mỗi khi trời hừng sáng.. mưa lại trút xuống mạnh hơn- như vỡ oà và ko thể kìm nén.. Cái gì rồi cũng sẽ vỡ .. cho tôi xin 1 ngày.. vỡ tan chính mình.. như mưa nhé.. rồi sau đó, có thể mừng vì mình đã "khô ráo".. tôi đã đi tổng cộng 6 tuyến xe buýt, cả người ướt sũng, qua bao nhiêu con đường, tôi ko rõ..nhg vẫn k tìm dc.. mà thực sự tôi đang tìm cái gì vậy.. ngay cả tôi cũng k bik.. thực nực cười, 1 đứa con gái 1 mình trong mưa tìm kiếm cái mà chính nó cũng ko biết.. Rốt cuộc thì ngay cả mình tôi cũng ko kiểm soát dc.. dần dần tôi cảm thấy trí óc, mắt, mủi, tay, miệng, thân thể, chân.. dần dần k phải là của mình.. nó như rời ra, rã rời, vụn nát.. nó lì lợm, bướng bỉnh, nó ko nghe lời tôi.. bới vì tôi k còn là củ nhân của chúng- và bởi vì tôi đã k còn là chính mình.. nữa rồi

bỏ tôi- mãi mãi.. như tôi đã bỏ rơi chính mình ngày hôm nay.. tôi bỏ quên 1 con người của mình trong mưa.. mất rồi..

 
B

be_pingpong97

Mưa......mưa....mưa rồi......Mưa mùa hè nhanh đến........nhanh đii => tạo....sảng khoái......mát mẻ => thick >"<.......thò đầu ra ngoài........cửa sổ.....thấy nhẹ .......nhưng lạnh buốt........ẩm áo=> khó chịu >"< !!!.....Mưa.....cũng ẩm áo......nhưngzui......ko thick lém !^^...bật mí..........mưa....xuân ^^ Có mưa.......thu.....không nhỉ ?......k0!!! (hâm)^^ thông cảm nha !.......!
 
B

be_pingpong97

Mưa......mưa....mưa rồi......Mưa mùa hè nhanh đến........nhanh đii => tạo....sảng khoái......mát mẻ => thick >"<.......thò đầu ra ngoài........cửa sổ.....thấy nhẹ .......nhưng lạnh buốt........ẩm áo=> khó chịu >"< !!!.....Mưa.....cũng ẩm áo......nhưngzui......ko thick lém !^^...bật mí..........mưa....xuân ^^ Có mưa.......thu.....không nhỉ ?......k0!!! (hâm)^^ thông cảm nha !.......!
 
B

bluesky_hvt

tui cũng thích mưa lắm! Nhất là những lúc buồn! cảm giác khi trời mưa thật tuyêt phải không những bạn thích mưa? vô nick mình nhé! bluesky_hvt!!!
 
B

bluesky_hvt

tui cũng thích mưa và gió lắm! nghĩ đến lúc mưa thiệt là thích đặc biệt là khi hơi bùn một xí phải không những bạn yêu mưa? vô nick mình nhé! bluesky_hvt!!!
 
H

hailan747

mưa?
trứoc đây mình yêu mư a lắm những hạt mưa bay bay qua cửa sổcăn phòng mình
những hạt mưa rơi làm buốt khuôn mặt mình trên con ddường đến trường
mưa nhẹ bay rơi lất phất những hạt mưa mỏng manh nhưng thấm đẫm
đôi lúc lặng mình cảm nhận một chút vi đắng,vị ngọt và cả vị cay của hạt mưa
có những ngày mưa rơi tầm tã bên hien nhà mà lòng cảm thấy nhớ nhung một ai đó ,buồn ,thương,nhớ
nhưng từ khi anh ra đi mãi mãi không còn ở trên thế giới này mình thấy thật ghét mưa ,ghét lắm
ngày anh ra đi sang bên kia thế giới mưa thật lớn những hạt mưa lạnh lẽo rơi lộp bộp như ngăn cản bước chân vô hồn của mình đến bên anh
chính những hạt mưa đó đã ngăn cản không cho mình gặp anh lần cuối
mưa ?mưa ư?
mình tự hỏi sao mưa vô tình đến vậy không cho mình gặp mặt người mình yêu lần cuối để khi anh đã rời xa hoàn toàn thế giới này mình nuối tiếc đau khổ trong những giọt nước mắt
trách mưa ư liệu mưa có nghe thấy không mưa vô tình lắm không nghe lời cô bé ngốc nghếch này đau
những giọt mưa hoà cùng những giọt nước mắt đau đớn đã dằn xé trái tim mình biết bao nhiêu
hôm nay trời cũng đổ mưa đúng vào thứ 6 cái ngày mà anh đã ra đi mưa mưa to lắm
gió mùa đông bắc tràn về kèm theo những đợt mưa lạnh giá
mình cảm thấy cuộc đời mình sao lạnh lẽo đến vậy
ngồi đây mình chỉ biét khóc cho nỗi buồn của riêng mình mà thôi
mưa ơi mưa có nghe lời tôi gọi không đừng mưa nữa đừng trút nước xuống nữa mưa có biết rằng trái tim tôi đau lắm không
tôi ghét mưa nhiều nhiều lắm
 
J

jun11791

mưa?
trứoc đây mình yêu mư a lắm những hạt mưa bay bay qua cửa sổcăn phòng mình
những hạt mưa rơi làm buốt khuôn mặt mình trên con ddường đến trường
mưa nhẹ bay rơi lất phất những hạt mưa mỏng manh nhưng thấm đẫm
đôi lúc lặng mình cảm nhận một chút vi đắng,vị ngọt và cả vị cay của hạt mưa
có những ngày mưa rơi tầm tã bên hien nhà mà lòng cảm thấy nhớ nhung một ai đó ,buồn ,thương,nhớ
nhưng từ khi anh ra đi mãi mãi không còn ở trên thế giới này mình thấy thật ghét mưa ,ghét lắm
ngày anh ra đi sang bên kia thế giới mưa thật lớn những hạt mưa lạnh lẽo rơi lộp bộp như ngăn cản bước chân vô hồn của mình đến bên anh
chính những hạt mưa đó đã ngăn cản không cho mình gặp anh lần cuối
mưa ?mưa ư?
mình tự hỏi sao mưa vô tình đến vậy không cho mình gặp mặt người mình yêu lần cuối để khi anh đã rời xa hoàn toàn thế giới này mình nuối tiếc đau khổ trong những giọt nước mắt
trách mưa ư liệu mưa có nghe thấy không mưa vô tình lắm không nghe lời cô bé ngốc nghếch này đau
những giọt mưa hoà cùng những giọt nước mắt đau đớn đã dằn xé trái tim mình biết bao nhiêu
hôm nay trời cũng đổ mưa đúng vào thứ 6 cái ngày mà anh đã ra đi mưa mưa to lắm
gió mùa đông bắc tràn về kèm theo những đợt mưa lạnh giá
mình cảm thấy cuộc đời mình sao lạnh lẽo đến vậy
ngồi đây mình chỉ biét khóc cho nỗi buồn của riêng mình mà thôi
mưa ơi mưa có nghe lời tôi gọi không đừng mưa nữa đừng trút nước xuống nữa mưa có biết rằng trái tim tôi đau lắm không
tôi ghét mưa nhiều nhiều lắm

Vậy cho mình hỏi, bạn ko thể đến gặp "anh" lần cuối, là do mưa, hay do bạn đã ko đủ quyết tâm để vượt wa thử thách của mưa mà đến với "anh' hả bạn? Bởi vậy bạn đừng nên đổ tại mưa chứ
Ng` ta thg` đổ lỗi cho sự ngập lụt của đg `phố là do hôm nay mưa lớn này nọ. Ấy thế mà họ có ý thức đc rằng, chính n~ hành vi của họ trg sinh hoạt hàng ngày mới chính là nguyên nhân chính gây ngập lụt ko? Họ xả rác xuống ao hồ, kênh rạch khi đi tham wan, xả rác xuống đg`, xả rác xuống cống thoát nc', tất tần tật n~ nơi mà họ tiện thì xả rác. Cho nên n~ nơi "thoát nước" của thành phố đã trở thành nơi "ứ đọng rác" rồi, thì làm sao mà mưa xuống mà ko lụt cho đc cơ chứ. ĐÓ là còn chưa kể n~ trg` hợp tp bị ngập lụt ngay giữa mùa khô do nc' triều cường dâng cao mà ko thoát đc nc' ra. Mưa thực chất chỉ là điều kiện để con ng` nhìn nhận lại thực trạng cuộc sống của mình, xem xét lại n~ hành vi của mình với môi trg`. Cho nên trg mọi trg` hợp gây ngập úng, lũ quét, lũ ống,... ko thể chỉ đổ tại thiên nhiên đc. Nếu chúng ta có ý thức hơn với môi trg` xung quanh thì chắc chắn rằng sẽ có 1 ngày khi trời mưa xuống, đg` phố sẽ ko hề bị ngập lụt chút nào.

Cũng như thế, bạn cũng đổ lỗi tại hoàn cảnh, tại mưa, vì mưa làm j` má có tội cơ chứ, đó chỉ là 1 hiện tượng của thiên nhiên thôi mà. Chúc bạn luôn biết rằng mình hạnh phúc :)
 
A

anhthu1290

mưa ah! hay đó! t rất thik mưa còn vì sao thì t ko biết! chỉ biết là mình rất thik thui!
 
P

pk_ngocanh

Mưa ư
mưa làm cho cây cối tốt tươi , tuy nhiên nó lại làm cho con người ủ rũ
mưa làm bao kế hoạch đi chơi bị hủy bỏ , bao công việc phải trì hoãn nhà cửa ẩm thấp
đó là còn chưa kể mưa đá .....................( pòm pòm mưa đá đã delete vườn mận oi` :(( )
1 năm hok thể hok có mưa nhưng hãy cầu mưa vào những lúc trời quá nóng , hoặc lúc chẳng có gì vui ! chứ mưa vào lúc trời đẹp thì ... ôi ôi ( lại còn mưa rào nữa chứ !! )
 
T

trinhluan

:...lUc" nAj` -dA^y ...mU+a...tOo lA(m"...lUc" nAj` -dA^y eM -dAg nGhE bAj` MU+A ...kỤA thÙY chY...
...đỐi vS em thỳ pÀi hÁt nÀy rẤt hAy...nhưg cÓ đIỀu gÌ hơi bUỒn...
cÓ lẼ pÀi hÁt nÀy NÓi VỀ mƯa...
mÀ mỖi lẦn nHẮc đẾn MƯa ...em chẢ pAo gIỜ thẤy vUiz..
Chiều nay trên phố chợt có cơn mưa bay
Giọt mưa vội vã nhẹ rơi mắt người mưa có vui như em và anh?
Và mưa vẫn thế nhẹ lắm khi bên anh
Vì mưa cũng biết từ trong tim này
Mưa với anh tới sao ngọt ngào........vẪn lÀ kƠn mƯa...
..tỪg hẠT ..tỪg hẠT vỘi và rƠi...Ướt đẪm bỜ VAI ank...
...tẾh mÀ em vẪn vUI....vẪn cƯời...
...em nGỐc lẮm phẢI hÔk ank...?


...nHỮg sÂU tHẲm tROg tRÁi tYm..
...em vẪN zẬn mƯa lẮm...
..mƯa lÀm ank kỤa em đAU...lÀm tYm em đAU......em thƯƠg ank...
Lắng nghe mưa thầm hát
Từng giọt thấm ướt vai em
Mà lòng thấy ấm bên anh, mỗi lúc bên nhau dưới mưa nồng nàn....


...mƯa vẪn rƠi ..ank kÌa...
...ank kÓ kÒn nHỚ nhỮg zỌt mƯa....nÀy hÔk...
...nÓ lÀm eM bUỐt lẠk bIẾt pAo...kẠ ank nỮa...
...cŨg lÀ nHỮg chIỀu mƯa...aK ôm eM vÀo lÒg....
...kẠm zÁc đC NÉp sÁt ....tROg vÒg tAy ank...lÀm eM ấM áP lẮm...
...eM nHỚ ank....Có chăng là một thoáng,một lần đc hát bên em.
Rằng trọn cuộc đời này sẽ mãi, chẳng một lần cách xa nhau..
...bÊn nHAu..tROg chIỀu mƯa....
...cÓ lẼ chẲg aI ngHỸ kUỘc tỲh chÚ mỲh sẼ kÉo dÀi mÃi mÃi...
..chỶ lÀ mỘt tHOÁg rUg đỘg thÔy...
...nhƯg ank bÝt hÔK...
...sẼ chẲg BAO zỜ eM chỴu bUÔg tAY ank đÂu...
...vỲ ank lÀ tẤt kẠ...tẤt kẠ kỤA em...
...eM iÊu ank....Mưa vẫn thế khi mãi bên nhau mưa vẫn hát trên tóc em dịu dàng
Mưa khóc lạnh lùng khi buồn và nhớ thương anh rất nhiều
Mưa có biết đợi chờ nhớ mong
Mưa có thấy vòng tay đón em mỗi lần
Mưa có trên làn môi em run có nhau trong chiều mưa
Mình tay trong taymƯa vÂn tẾh...rƠi hOÀi HÔk tHÔy....
nHƯg eM tHÝk tẾh...
...đỂ mÃi đC ank ôm eM...sẼ chẢ pAo gIƠ bUÔg...
...đỂ ank vUỐt tÓc em...mÁi TÓc Ướt nHẸp vỳ mƯa rơi...
...đỂ ank pHẢi xLỖi mỖi khY lÀm eM bUỒn...
...đỂ ank hÔn lên mÔi eM ...xOA dỊu kÁi lẠk..kỤa chIỀu mƯa...
...đỂ mÃi tRÊn kOn đƯỜg pHía tRƯớc...ank MÃi lÀ kỤA em...
...eM iÊu ank...eM IÊu ank rẤt nHỲu......I gAve yOU mY hEart..wiTh everythIg I hAd....and...wE're tOgethEr....Er evEr aftEr...:X


=>Con gái à, đừng buồn nữa con trai luôn ở bên cạnh mà
 
N

nhox_lovely

Mưa ak'! mưa zui lém , khi bùn ngắm mưa rơi có thể sẽ đỡ bùn đóa , bình thường ngắm mưa rơi thấy rất thú vị , khi zui thì lại thấy được cả sự hôn nhiên của mưa ấy chứ ! Nói chung là lúc neo' mình cũng thik ngám mưa hết và cả đi dưới mưa nữa , 1 cảm giác thật là yomost fải hok ???:khi (24)::khi (24)::khi (24)::khi (24)::khi (24):
 
C

congtucan12

mưa! mưa! lại mưa
mưa buồn quá, mưa thương quá!
mưa ướt bờ vai mẹ khi làm đồng
mưa ướt mái đầu bạc của cha
mưa làm bố mẹ thêm mệt
nhưng mưa ơi! bố sẽ rất buồn nếu không có mưa
mưa có biết không?
mình đã thấy nụ cười rạng rỡ của mẹ
giữa trưa hè nắng gắt, đồng ruộng khô hạn
...khi có mưa
mình thấy ánh mắt vui mừng của bố khi ao cá cạn nước
...khi có mưa
mưa làm ướt áo mình khi đi học về
mưa! mưa ơi! mình nên yêu hay ghét mưa đây?
mưa :| :|
 
M

miracle16

Tớ rất thích mưa cơ. Mưa làm tâm trạng của tớ rất thoải mải .
Nhưng tớ ghét mưa vào lúc trời tối chả ngắm được gì cả, vào lúc đó tớ có cảm thấy rất cô độc .
Tớ thích trước khi cơn mưa đến sẽ có ngọn gió thổi qua, gió sẽ mang theo hơi mát của mưa truyền đến ta .Giây phút ấy thật tuyệt !!
 
Top Bottom