LÀM SAO ĐỂ VIẾT VĂN CÓ CẢM XÚC!

N

nctuan

anh đồng ý với em điều này

nhưng

ko phải ngẫu nhiên mà nhà nước ta tốn hàng nghìn tỉ đồng dành cho việc viết sách.

chỉ là sách được viết ra ko cùng thời với chúng ta nên chúng ta chưa hiểu hết được ý nghĩa sâu xa ở trong đó. cũng bởi vậy mà hs bây giờ ít ai hứng thú học văn hay đúng hơn là cảm nhận được cái hay, cái tuyệt duyệt của những áng văn , vần thơ .
 
T

tranquang

sweetnightmare said:
Viết văn thật là tuyệt nếu như không bị bó hẹp trong những bài phân tích mấy tác phẩm, mấy tác giả trong sgk >.<
Anh hiểu được điều này... Nhưng kiến thức trong SGK vẫn là cái gốc để ta từ đó có thể phát triển khả năng của mình!
Không phải lẽ tự nhiên mà đi học cần có sách giáo khoa, đúng ko nào?
 
C

caolua

đúng nếu không cần đến sách giáo khoa thì tại sao khi đi học chúng ta lại mang sách ?
đồng thời những kiến thức của chúng ta nếu không lấy từ sách thì từ đâu mà có ? ngay cả các thầy cô giáo dạy ta cũng luôn tham khảo sách về lĩnh vực của họ để nâng cao thêm cho ban thân kiến thức loại bỏ đi những cái gì lạc hậu thay vào đó là những cái mới , khoa học hơn .
 
S

shootingstar88

sau khi tham khảo một số ý kiến của mọi người, tui thấy vô cùng hữu ích.Tuy nhiên tui có cách này cũng co thể giúp cho ta rèn luyện cách thể hiện cảm xúc của mình trong văn chương. Đó là viết nhật kí. Khi viết nhật kí mọi người sẽ tha hồ viết nên cảm xúc thực sự của mình một cách thoải mái.....Mong các bạn đóng góp thêm ý kiến nha! ;)
 
H

huongmotor

Một người bạn chia sẻ với tôi về kinh nghiệm tạo cảm xúc trong văn chương
Đầu tiên là nghĩ- hãy trăn trở vấn đề trong bất cứ đâu
Sau đó là khả năng quan sát- óc tò mò- hãy nhìn mọi thứ xung quanh - tiếp tục nghĩ về nó
Tiếp đến là đọc -đọc nhiều- tăng lượng từ- nâng lượng nghĩ
Và viết- viết như một nhu cầu bức thiết
Nếu ko có vốn dày thì cảm xúc là giới hạn
Khi bạn yêu cái đẹp thì tự thân nó đã mang lại cảm xúc cho bạn
 
L

libra10

oaj`...van a'............nam mo^ a di da`.......em te^. van nhat' do'........van cua? em ken' nguoi` doc. lam'.........nhieu nguoi` khen hay nhieu nguoi lai. bao? ec. ec..........nhung ma` chinh' ban? than em cam? nhan rang nhu~ng bai van em viet' o? nhung~ gio*` kiem? tra thuc su kho^ khan , lang~ nhach'.........em hiu? no' nhung chua bao gio*` vit' duoc. tron. ven. y' cua? minh`....hixhix........dang' bun` thay........con` khi vit' len tam trang cua minh` bai` van cua em lang~ man bay bo^ng? .no' hoan` toan` trai' nguoc. voi' con nguoi` em( ruot de? ngoai` da)........kho' hiu?.....lam` sao de? thuc. su*. hoa` vao` bai van khi doa' la` 1 bai` van nghi. luan, 1 bai` van phan tich' ma` minh` chj? hiu? chu*' koh he^` coa' cam? xuc' ( minh` koh trai? wa no' nen du` hiu? cu~ng rat' kho^ khan)...~^^~
 
C

creativeness

để viết văn có cảm xúc
trước hết chính chúng ta cũng phải có cảm xúc đã
theo em thì là như vậy đó
 
N

nhokkonlynk

văn chương ko có một cách học thật cụ thể cũng chẳng có một quy cách nào thật chính xác. đó chỉ là một cách cảm thụ một rung động của con người bạn về cái gì đó
 
T

tranquang

nhokkonlynk said:
văn chương ko có một cách học thật cụ thể cũng chẳng có một quy cách nào thật chính xác. đó chỉ là một cách cảm thụ một rung động của con người bạn về cái gì đó

Ai bảo em thế? Nếu như em nói thì tại sao chúng ta phải học Tập làm văn?
Và lại có câu "Văn muốn hay trước hết phải đúng đã". Vậy muốn đúng chẳng phải là chúng ta cần phải có phương pháp học, phương pháp cảm nhận văn sao?
Anh nghĩ rằng việc gì cũng nên đặt nó theo nhiều chiều để phán xét! Ai lại phiến diện thế ? Nhỉ?
 
P

pinkpearl

Đúng là cần cụ thể khi học văn, phương pháp làm văn, nhưng cảm thụ rung động của con người thì không thể có quy cách được. Phương pháp cảm nhận Văn thì... tốt, nhưng xét cho cùng chỉ là con đường mà người đi trước đã vẽ cho chúng ta mà thôi. Lỗ Tấn nói: "Người ta đi mãi thì thành đường", vậy hãy tạo ra con đường cảm thụ văn của chính mình (tất nhiên sẽ rút kinh nghiệm từ những con đường trước, đi phải nhìn chứ). Cái đó gọi là phong cách đấy. Hì, nói thì có vẻ to tát nhưng có 1 số trường hợp đơn giản đến mức khó tin. Lấy ví dụ "chiếc lá" của anh tranquang đi. Ai cũng nghĩ cho cao, cho xa, chứ mấy ai nghĩ nó chỉ là chiếc lá, và nó rụng vì nó phải rụng... Đấy, "phong cách đơn giản" cũng là phong cách mà....
 
T

tranquang

pinkpearl said:
Lỗ Tấn nói: "Người ta đi mãi thì thành đường", vậy hãy tạo ra con đường cảm thụ văn của chính mình (tất nhiên sẽ rút kinh nghiệm từ những con đường trước, đi phải nhìn chứ). Cái đó gọi là phong cách đấy.

Anh rất thích câu này của Lỗ Tấn... Ai cũng chọn việc nhẹ nhàng (ngồi và chờ đợi người khác vẽ ra cho mình con đường để đi, một phương pháp để áp dụng). Liệu có mấy ai chọn phần gian khổ (tự mình trải nghiệm và tìm ra 1 con đường, 1 phương pháp thích hợp nhất cho mình). Hãy cứ sống và học tập, lao động bằng chính ta. Vì cuộc sống luôn công bằng, và cuộc sống luôn có cái giá của nó.
Mọi cố gắng luôn được bù đắp bằng 1 giá trị tương xứng!
 
B

bmi

cảm ơn bài vì bài vít này ha^^
mà Blog của bạn là gì nhỉ?^_^
ước gì tớ cũng cót hể vít văn nhìu cmar xúc như bạn nhưng chẳng hỉu sao tớ chẳng có cảm giác gì với Văn học cả ...tó rất mún mình có thể khóc trước 1 bài văn đầy xúc động ,có thể hỉu đc ý tình của tác giả gởi vào đó nhưng sao ...
 
T

tranquang

bmi said:
cảm ơn bài vì bài vít này ha^^
mà Blog của bạn là gì nhỉ?^_^
ước gì tớ cũng cót hể vít văn nhìu cmar xúc như bạn nhưng chẳng hỉu sao tớ chẳng có cảm giác gì với Văn học cả ...tó rất mún mình có thể khóc trước 1 bài văn đầy xúc động ,có thể hỉu đc ý tình của tác giả gởi vào đó nhưng sao ...

Bài này là trong blog của Sói want to fly (cứ vào google search là sẽ thấy ngay).
Muốn có cảm giác với văn ư? Muốn khóc trước những bài văn ư? Muốn hiểu được tình ý trong ấy ư? Hãy yêu văn bằng cả tình người, hãy cảm văn bằng cả tâm hồn của mình 1 cách tự nhiên nhất, hãy cảm rồi nghĩ về chúng như 1 sự thật!
 
C

connhangheohamhoc

Cảm nhận văn học.

Theo tôi để cảm nhận một tác phẩm văn học hay để viết lên được một bài văn hay trước tiên ta cần tạo ra một tâm lí tốt cho bản thân đã thay vì lo cho mình phải viết hay cảm thụ bài này bằng cách nào? Để có một bài viết hay thì tâm lí ban đầu cũng là một yếu tố rất quan trọng. Hãy để tâm lí được thư dãn thả hồn vào trong cái vòng xoáy văn học đó cảm nhận một cách thiết thực tinh tế bỏ qua tất cả những rào cảm bên ngoài thả hồn mình dần dần theo tác phẩm đó. Hiểu và đọc kĩ tác phẩm trước khi cảm thụ là một yếu tố rất quan trọng giúp bạn làm lên thành công đấy. Người ta thường nói người học văn hay có tâm hồn bay bổng đúng không sai nhưng họ lại có một trái tim sắt thép và hiểu thêm hơn về cuộc sống thường ngày nhưng không hẳn như vậy đúng không?không ai định nghĩa và đưa ra được khái niệm nào cả họ chỉ có kinh nghiệm và bài học thôi bạn hay tự mình rút ra xem nào hãy đũ kết lai sâu chuỗi lại tôi tin rằng bạn xẽ có một kết quả học tập tốt. Chúc bạn thành công và sớm có câu trả lời cho riêng mình.
 
H

huongdiep

Đôi khi viết văn hay không phải bằng ngôn từ mà tự tâm hồn bạn ạ^^. Nói vậy nhưng tớ chưa bao giờ là một học sinh giỏi văn, điểm văn của tớ luôn tệ hại nhất trong các môn ^^
 
C

connhangheohamhoc

huongdiep said:
Đôi khi viết văn hay không phải bằng ngôn từ mà tự tâm hồn bạn ạ^^. Nói vậy nhưng tớ chưa bao giờ là một học sinh giỏi văn, điểm văn của tớ luôn tệ hại nhất trong các môn ^^
Tất nhiên là như vậy rồi vì khi viết văn chúng ta cần có một vốn hiểu biết rộng nữa nói chung quy lại là khi viết và cảm thụ văn rất cần nhiều yếu tố kết hợp lại mà phải chính bản thân bạn rút ra có như vậy bài văn của bạn mới hay và có cảm súc.
 
S

sevuotqua

cam xuc luon den voi ban neu ban yeu no,huong thu no ,cam nhan no voi mot phong thai tuoi dep
 
Top Bottom