C
comelygirl
CHAP 2
Thứ 2 tuần sau, 7 a.m
Trên chiếc limuosin Mercedes bóng loáng, Huy đang đến trường với 1 buổi sáng tuyệt đẹp. Đường phố London thật đông đúc, nhộn nhịp. Đa số người dân ở đây chọn đi bộ hoặc xe bus 2 tầng là ưu tiên số 1. Không như Việt Nam, xe máy bịt kín cả đường, nào là khói bụi…… Nhưng tự nhiên nhìn cảnh London mà sao nhớ tới Sài Gòn quá, tuy hay kẹt xe nhưng có cảm giác vui vui…… Cậu cảm thấy nhớ Sài Gòn!
Tại trường Hammersmith & West London College,
Không gian xung quanh trường thật rộng rãi và thoáng mát. Những bãi cỏ xanh mướt thẳng tắp, những dãy phòng học hiện đại, sân bóng rổ tiện lợi…… Tất cả đã làm nên một college xứng tầm London và khác xa so với ở Việt Nam……
Đang dạo quanh các lớp học, Huy lại bắt gặp những ánh mắt ngưỡng mộ của mấy bạn nữ ở đủ mọi quốc gia, nhưng đa số là England và Chinese….. Nào là – Oh, that’s a hot boy! – Wow, it’s handsome!! …v..v..
- Ôi trời, bên đây mà cũng như vậy sao??? – Cậu khẽ nhíu mày và nghĩ thầm
Đang suy nghĩ miên man, cậu va phải 1 anh bạn người… Việt Nam……. - Việt Nam???? – điều này khiến cậu vui sướng hơn vì từ khi bước vào trường cậu chẳng gặp 1 Vietnamese nào hết!
- Hello, Are you come from Vietnam???
- Oh yes! You, too???
- Đúng vậy, ôi mừng quá, cậu là người Việt Nam duy nhất mà tôi gặp trong trường này đấy.
- Oh! Chào, tôi là Mạnh Quân – Hồ Mạnh Quân.
- Uhm, còn tôi là Nguyễn Hoàng Huy, tôi vừa mới đến đây.
- Vậy sao, tôi thì sang đây từ năm lớp 6 với bố mẹ.
- Oh tôi thì qua đây 1 mình thôi!
Chợt, Reeng………reeng………..
- Thôi, tôi phải về lớp đây. Đây là số phone, khi nào rảnh, tán dóc chơi!!
- Ok! See you later!
- …..Quân à? Chắc có lẽ cậu ta sẽ là bạn thân của mình ở London đây! Vào lớp thôi! – Huy nghĩ thầm
**************************************
Tại căn biệt thự ,
Vừa vào đến phòng, cậu đã bay lên giường vẻ mệt mỏi……
- Haizzz, cách dạy cũng mới lạ, dễ học dễ nhớ, hoạt động group nhiều, không phải tranh đua thứ hạng… đây đúng là nơi mà mình mong muốn!!! À quên nữa, check mail…..
Nói là làm, cậu bật cái dàn máy vi tính mới coóng lên và trầm trồ khen ngợi……
- ……thằng Minh….thằng Nam….nhỏ Nhi…… à của Phương đây rồi!! – Cậu reo lên khi thấy email của Phương…
- Để xem cô ấy viết gì nào???
Gửi Huy,
Anh đi cũng đã được 1 tuần rồi nhỉ? Mọi người bên đây vẫn khoẻ. Thầy cô ở trường nhớ anh lắm, tụi thằng Minh, thằng Nam với nhỏ Nhi nhắc anh suốt ngày. Đứa nào trong lớp cũng thấy buồn khi mất một “chưởng môn sư huynh” hết sức hoàn hảo đấy!..................... Em cũng vậy… Mấy ngày qua không có anh, em thấy mình như 1 người hoàn toàn khác, ít nói chuyện hơn, buồn nhiều hơn, nhớ anh nhiều hơn. Đêm nào em cũng nhìn tấm hình hồi tụi mình chụp ở Nha Trang mà nhớ về anh. Huy à, em mong là anh sẽ học thật tốt và sẽ nhanh chóng về với mọi người… và với cả em nữa… Thôi, em dừng ở đây.. Huy ơi, anh vẫn mãi ở trong trái tim em!
Phương
……………………
- Trời, cô ấy “sến” như thế hồi nào vậy nhỉ? Hihi nhưng mà…. Ngọt ngào lắm!! – Huy thầm nở 1 nụ cười không thể hạnh phúc hơn………………………. - Anh hứa anh hứa sẽ sớm trở về bên em…
You used to call me your angel
Said I was sent straight down from heaven
And you'd hold me close in your arms
I thought of the way you felt so strong
I never wanted you to leave
I wanted you to stay here holdin' me
I miss you
I miss your smile
em đã từng gọi anh là thiên thần của em
em đã nói anh được gửi xuống từ trên thiên đàng
Và em sẽ ôm anh thật chặt trong vòng tay của em
anh đã nghĩ cảm xúc của em thật mãnh liệt
anh không muốn em rời xa anh
anh muốn em ở đây ôm anh
anh nhớ em
anh nhớ nụ cười của em
(I miss you)
******
././././././././././././././././././././././././././././././././././././././././././././././././././././././.
3 năm sau,…………………………………
- Tất cả các em nghe đây! Các em đã học hết 3 năm dự bị đại học với biết bao bài kiểm tra gian nan, cực khổ. Và hàng rào cuối cùng mà các em phải vượt qua đó là môn thi không có trong chương trình, đó là “hoạt động xã hội” và địa điểm để các em hoạt động đó là ở Việt Nam. Hội đồng trường đã thoả thuận với Le Quy Don school về việc này. Các em sẽ chia ra thành nhiều group nhỏ và hoạt động chung với các bạn Việt Nam để làm các hoạt động từ thiện tại Việt Nam. Lưu ý, 2 group đầu tiên sẽ đi trước, 2 group sau sẽ xuất phát sau 1 tuần để các em có thời gian chuẩn bị.
- Ê Quân, ông group mấy??? – Huy vỗ vai Quân cái chát
- À group 1 làm nhóm trưởng luôn! Còn you?
- Haizz, chán lắm group 3, cũng nhóm trưởng, nhưng mà về nước sau ông, nãn!!! Mà cô nói là school nào zậy?????
- À…Le Quy Don School.
- Le…..Quy…….Don….?? Hả, là trường của Phương.
- Trường của bạn gái cậu đang học à???
- Ờ, sao tui cảm thấy hôi hộp quá, đã 3 năm rồi còn gì……….. Mà này, qua bên đó cấm ông đeo đuổi cô ấy à nha!!
- Hehe hên xui! Đẹp thì tui….. “cưa” luôn… - Lúc này mặt Huy tá hoả lên - …. Thôi thôi, nói chơi mà làm gì ghê dữ vậy???
- Uh ông liệu hồn với tui đấy. Thui về, lát gặp ở Mac Donald……
Lúc trước, vừa mới sang London được 2 tháng, Huy bắt đầu “ngứa tay” và muốn tìm 1 công việc để làm thêm cho đỡ buồn. Cậu nài nỉ dữ lắm bác quản gia mới gật đầu vì chuyện này ba nuôi – chủ tịch RAAS mà biết là Huy chết toi. Rồi Quân giới thiệu cậu vào làm ở Mac Donald. Lương ở đó, cậu để dành để sau này có gì cần thì dùng. Lúc đầu, Quân cũng ngạc nhiên khi thấy 1 thiếu gia như Huy mà đòi làm thêm. Nhưng rồi cậu ta cũng hiểu cái tính “không chịu ngồi yên một chỗ” của Huy. Thế rồi, Huy và Quân cùng làm việc chung, đến nay cũng đã 2 năm rồi…
Mấy chị ở quán, rồi thêm mấy khách hàng nữ nữa….. phải nói là chết đứ đừ trước “2 handsome boys” của quán. Mỗi lần đến ca của Huy và Quân là lúc đó khỏi phải nói, đông nghịt khách, mà toàn là nữ cỡ U15 – U40. Ôi, đúng là có sự thu hút đặc biệt!!!
Đến 10 giờ tối, khách cũng đã vắng bớt……… Huy ngồi trên cái ghế dài trước quán…
- Không về à??? – Quân hỏi thăm
- Ông về trước đi, mà thứ bảy này ông đi hả???
- Uh, có cần “nhắn gửi” gì không?
- Sao ông biết?..... Có…. Ông đưa dùm tui bức thư này tới cô ấy nha!
- Rổi rồi…… Đúng là lãng mạn quá trời, khiến người khác phải ghen tỵ. Qua bên đó, tui cũng phải kiếm bạn gái mới được.
- Thôi đi cha! Tình yêu là do duyên phận mà… Thôi về đi, tui phụ chị Sane dọn quán chút nữa…
- Uh, về nha, bye you…
Tuyết…. tuyết đang rơi….. đã qua tháng 2 rồi còn gì…. Phương à! Anh sắp về rồi, hãy đợi anh nha!
Thứ 2 tuần sau, 7 a.m
Trên chiếc limuosin Mercedes bóng loáng, Huy đang đến trường với 1 buổi sáng tuyệt đẹp. Đường phố London thật đông đúc, nhộn nhịp. Đa số người dân ở đây chọn đi bộ hoặc xe bus 2 tầng là ưu tiên số 1. Không như Việt Nam, xe máy bịt kín cả đường, nào là khói bụi…… Nhưng tự nhiên nhìn cảnh London mà sao nhớ tới Sài Gòn quá, tuy hay kẹt xe nhưng có cảm giác vui vui…… Cậu cảm thấy nhớ Sài Gòn!
Tại trường Hammersmith & West London College,
Không gian xung quanh trường thật rộng rãi và thoáng mát. Những bãi cỏ xanh mướt thẳng tắp, những dãy phòng học hiện đại, sân bóng rổ tiện lợi…… Tất cả đã làm nên một college xứng tầm London và khác xa so với ở Việt Nam……
Đang dạo quanh các lớp học, Huy lại bắt gặp những ánh mắt ngưỡng mộ của mấy bạn nữ ở đủ mọi quốc gia, nhưng đa số là England và Chinese….. Nào là – Oh, that’s a hot boy! – Wow, it’s handsome!! …v..v..
- Ôi trời, bên đây mà cũng như vậy sao??? – Cậu khẽ nhíu mày và nghĩ thầm
Đang suy nghĩ miên man, cậu va phải 1 anh bạn người… Việt Nam……. - Việt Nam???? – điều này khiến cậu vui sướng hơn vì từ khi bước vào trường cậu chẳng gặp 1 Vietnamese nào hết!
- Hello, Are you come from Vietnam???
- Oh yes! You, too???
- Đúng vậy, ôi mừng quá, cậu là người Việt Nam duy nhất mà tôi gặp trong trường này đấy.
- Oh! Chào, tôi là Mạnh Quân – Hồ Mạnh Quân.
- Uhm, còn tôi là Nguyễn Hoàng Huy, tôi vừa mới đến đây.
- Vậy sao, tôi thì sang đây từ năm lớp 6 với bố mẹ.
- Oh tôi thì qua đây 1 mình thôi!
Chợt, Reeng………reeng………..
- Thôi, tôi phải về lớp đây. Đây là số phone, khi nào rảnh, tán dóc chơi!!
- Ok! See you later!
- …..Quân à? Chắc có lẽ cậu ta sẽ là bạn thân của mình ở London đây! Vào lớp thôi! – Huy nghĩ thầm
**************************************
Tại căn biệt thự ,
Vừa vào đến phòng, cậu đã bay lên giường vẻ mệt mỏi……
- Haizzz, cách dạy cũng mới lạ, dễ học dễ nhớ, hoạt động group nhiều, không phải tranh đua thứ hạng… đây đúng là nơi mà mình mong muốn!!! À quên nữa, check mail…..
Nói là làm, cậu bật cái dàn máy vi tính mới coóng lên và trầm trồ khen ngợi……
- ……thằng Minh….thằng Nam….nhỏ Nhi…… à của Phương đây rồi!! – Cậu reo lên khi thấy email của Phương…
- Để xem cô ấy viết gì nào???
Gửi Huy,
Anh đi cũng đã được 1 tuần rồi nhỉ? Mọi người bên đây vẫn khoẻ. Thầy cô ở trường nhớ anh lắm, tụi thằng Minh, thằng Nam với nhỏ Nhi nhắc anh suốt ngày. Đứa nào trong lớp cũng thấy buồn khi mất một “chưởng môn sư huynh” hết sức hoàn hảo đấy!..................... Em cũng vậy… Mấy ngày qua không có anh, em thấy mình như 1 người hoàn toàn khác, ít nói chuyện hơn, buồn nhiều hơn, nhớ anh nhiều hơn. Đêm nào em cũng nhìn tấm hình hồi tụi mình chụp ở Nha Trang mà nhớ về anh. Huy à, em mong là anh sẽ học thật tốt và sẽ nhanh chóng về với mọi người… và với cả em nữa… Thôi, em dừng ở đây.. Huy ơi, anh vẫn mãi ở trong trái tim em!
Phương
……………………
- Trời, cô ấy “sến” như thế hồi nào vậy nhỉ? Hihi nhưng mà…. Ngọt ngào lắm!! – Huy thầm nở 1 nụ cười không thể hạnh phúc hơn………………………. - Anh hứa anh hứa sẽ sớm trở về bên em…
You used to call me your angel
Said I was sent straight down from heaven
And you'd hold me close in your arms
I thought of the way you felt so strong
I never wanted you to leave
I wanted you to stay here holdin' me
I miss you
I miss your smile
em đã từng gọi anh là thiên thần của em
em đã nói anh được gửi xuống từ trên thiên đàng
Và em sẽ ôm anh thật chặt trong vòng tay của em
anh đã nghĩ cảm xúc của em thật mãnh liệt
anh không muốn em rời xa anh
anh muốn em ở đây ôm anh
anh nhớ em
anh nhớ nụ cười của em
(I miss you)
******
././././././././././././././././././././././././././././././././././././././././././././././././././././././.
3 năm sau,…………………………………
- Tất cả các em nghe đây! Các em đã học hết 3 năm dự bị đại học với biết bao bài kiểm tra gian nan, cực khổ. Và hàng rào cuối cùng mà các em phải vượt qua đó là môn thi không có trong chương trình, đó là “hoạt động xã hội” và địa điểm để các em hoạt động đó là ở Việt Nam. Hội đồng trường đã thoả thuận với Le Quy Don school về việc này. Các em sẽ chia ra thành nhiều group nhỏ và hoạt động chung với các bạn Việt Nam để làm các hoạt động từ thiện tại Việt Nam. Lưu ý, 2 group đầu tiên sẽ đi trước, 2 group sau sẽ xuất phát sau 1 tuần để các em có thời gian chuẩn bị.
- Ê Quân, ông group mấy??? – Huy vỗ vai Quân cái chát
- À group 1 làm nhóm trưởng luôn! Còn you?
- Haizz, chán lắm group 3, cũng nhóm trưởng, nhưng mà về nước sau ông, nãn!!! Mà cô nói là school nào zậy?????
- À…Le Quy Don School.
- Le…..Quy…….Don….?? Hả, là trường của Phương.
- Trường của bạn gái cậu đang học à???
- Ờ, sao tui cảm thấy hôi hộp quá, đã 3 năm rồi còn gì……….. Mà này, qua bên đó cấm ông đeo đuổi cô ấy à nha!!
- Hehe hên xui! Đẹp thì tui….. “cưa” luôn… - Lúc này mặt Huy tá hoả lên - …. Thôi thôi, nói chơi mà làm gì ghê dữ vậy???
- Uh ông liệu hồn với tui đấy. Thui về, lát gặp ở Mac Donald……
Lúc trước, vừa mới sang London được 2 tháng, Huy bắt đầu “ngứa tay” và muốn tìm 1 công việc để làm thêm cho đỡ buồn. Cậu nài nỉ dữ lắm bác quản gia mới gật đầu vì chuyện này ba nuôi – chủ tịch RAAS mà biết là Huy chết toi. Rồi Quân giới thiệu cậu vào làm ở Mac Donald. Lương ở đó, cậu để dành để sau này có gì cần thì dùng. Lúc đầu, Quân cũng ngạc nhiên khi thấy 1 thiếu gia như Huy mà đòi làm thêm. Nhưng rồi cậu ta cũng hiểu cái tính “không chịu ngồi yên một chỗ” của Huy. Thế rồi, Huy và Quân cùng làm việc chung, đến nay cũng đã 2 năm rồi…
Mấy chị ở quán, rồi thêm mấy khách hàng nữ nữa….. phải nói là chết đứ đừ trước “2 handsome boys” của quán. Mỗi lần đến ca của Huy và Quân là lúc đó khỏi phải nói, đông nghịt khách, mà toàn là nữ cỡ U15 – U40. Ôi, đúng là có sự thu hút đặc biệt!!!
Đến 10 giờ tối, khách cũng đã vắng bớt……… Huy ngồi trên cái ghế dài trước quán…
- Không về à??? – Quân hỏi thăm
- Ông về trước đi, mà thứ bảy này ông đi hả???
- Uh, có cần “nhắn gửi” gì không?
- Sao ông biết?..... Có…. Ông đưa dùm tui bức thư này tới cô ấy nha!
- Rổi rồi…… Đúng là lãng mạn quá trời, khiến người khác phải ghen tỵ. Qua bên đó, tui cũng phải kiếm bạn gái mới được.
- Thôi đi cha! Tình yêu là do duyên phận mà… Thôi về đi, tui phụ chị Sane dọn quán chút nữa…
- Uh, về nha, bye you…
Tuyết…. tuyết đang rơi….. đã qua tháng 2 rồi còn gì…. Phương à! Anh sắp về rồi, hãy đợi anh nha!