U
uocmovahoaibao
Thui mình ra ngoài cho chị ấy nghỉ đi- Linh Nhi
_ Vâng!!Đan
Ra khỏi phòng Bảo Nhi, 2 đứa nó đi xuống phòng khách.Cùng lúc đó 3 tên kia cũng ngồi trong đó.
_Chúc mừng 2 cô- Gia Phong
_ Mừng mèo gì ?Đan Nhi
_ Thì 1 cô được giải còn gì nữa- Gia Tuấn
_ Hừm có gì đáng vui??Nếu không có cuộc thi vớ vẩn này thì chị Bảo Nhi cũng không phải nằm kia, nếu biết trước tụi này sẽ không tham gia cuộc thi vớ vẩn này , các người sẽ không hiểu rằng ngày mai bước đến trường tụi này sẽ ra sao- Linh Nhi nói bằng giọng tức giận
_ Tụi tôi đâu có lỗi??? Việc của Bảo Nhi do tôi , cái này tôi không phủ nhận nhưng những việc khác đâu phải do tụi tôi mà cô nói bằng cái kiểu giọng ấy- Gia Kiệt nói bằng giọng lạnh lùng rồi đi ra ngoài
_ Hừm 2 cô hôm nay thực sự rất quá đáng đó- Phong nói rồi chạy theo Gia Kiệt
_ Hừm sao cô lại nói bằng cái giọng đó với anh ấy?? Cô có biết điều gì sẽ xảy ra không???Gia TuẤN
_ Điều gì???Linh Nhi
_ Hừm cô không hiểu Kiệt rồi, ngày mai cô sẽ hiểu cái đáng sợ của ảnh- Gia Tuấn
_ Thật sao??Đan Nhi
_ Ngày mai 2 cô sẽ biết- Gia Tuấn
_ Hừm tôi không nghe , kệ ổng mún ra sao thì cũng không phải việc của tui, tôi nói chả có gì sai hết- Linh Nhi nói rồi chạy ra ngoài vườn
Đan Nhi thì định chạy theo nhưng bị Tuấn kéo lại
_ Để tôi, tôi có việc muốn nói với nhỏ đó- Tuấn
_ Uhm cũng được , vậy thì tôi lên phòng- Đan Nhi
_ Uhm cô lên đi- Gia Tuấn nói rồi chạy ra vườn
Tại sao chứ , tại sao lại là lỗi của mình??Mình nói sai cái gì đâu?
Linh nghĩ thầm trong lòng, cảm giác khó chịu lan tỏa trong tâm trí nó, nghe Tuấn nói vậy không hiểu sao nó có cảm giác khó chiu, vừa thấy có lỗi vừa thấy bực mình trong lòng, tâm trí nó đang hết sức rồi bời.......................
_ Nè cô làm gì mà đầu cứ lắc qua , lắc lại là sao???Gia Tuân lên tiếng từ đằng sau khiến Linh nhi giật mình
_ Xí cậu muốn tôi đứng tim chết hay sao hả- Linh gắt
_ Thì tui đánh động cô từ xa mà cô có nghe thấy cô nói gì đâu??Cứ lắc qua lắc lại nên tui mới hỏi - Gia Tuấn
_ Hừm tui nói 1 mà ông giải thích 10 à??Sao ông không theo 2 người kia ra đây làm gì hả??Linh Nhi
_ Có chuyện cần hỏi chứ không tui ra đây chi cho mệt người - Tuấn
_ Việc gì nói - Linh Nhi
_ Cảm ơn cô- Gia Tuấn
_ Cảm ơn gì??Linh Nhi
_ Hôm trước tôi sốt , may có cô ở nhà không chắc tôi nằm viên quá- Gia Tuấn
Hắn vừa dứt lời trong đầu nó lại hiện ra cái cảnh tưởng mà nó đã............hắn , khiến nó đỏ ửng mặt. Tuấn nhìn nó khó hiểu, nhưng cùng lúc này hắn bỗng nhận ra Linh Nhi rất xinh đẹp, đôi má ửng hồng trong nắng thật sụ rất đáng yêu.........tự dưng trong lòng hắn lại có 1 cảm giác gì đó rất lạ..........
_ Nè nhìn cái gì thế , bộ mặt tui dính lọ à?? Linh Nhi sau 3s đỏ mặt đã lấy lại được bình tĩnh
_ Không tại tự dưng mặt cô đỏ lên thấy kì lạ thôi- Gia Tuấn giật mình
_ Hừm mún cảm ơn hả?? Linh Nhi chuyển chủ đề ngay chánh nói lại vụ kia không con bé lại đỏ mặt tía tai
_ Uhm tui không mún mắc nợ ai nên cô mún gì tui sẽ đáp ứng cho cô- Gia Tuấn
_ Được cậu nhớ đó, giờ tôi chưa nghĩ được ra cái gì bao giờ nghĩ được tôi sẽ nói cậu bít, giờ thì tui vào nhà đây-Linh Nhi nói rồi chạy như bay vào nhà.
_ Con nhỏ này nhiều lúc cũng đáng yêu chứ nhỉ- Gia Tuấn nhìn theo bóng nó cười......
_ Vâng!!Đan
Ra khỏi phòng Bảo Nhi, 2 đứa nó đi xuống phòng khách.Cùng lúc đó 3 tên kia cũng ngồi trong đó.
_Chúc mừng 2 cô- Gia Phong
_ Mừng mèo gì ?Đan Nhi
_ Thì 1 cô được giải còn gì nữa- Gia Tuấn
_ Hừm có gì đáng vui??Nếu không có cuộc thi vớ vẩn này thì chị Bảo Nhi cũng không phải nằm kia, nếu biết trước tụi này sẽ không tham gia cuộc thi vớ vẩn này , các người sẽ không hiểu rằng ngày mai bước đến trường tụi này sẽ ra sao- Linh Nhi nói bằng giọng tức giận
_ Tụi tôi đâu có lỗi??? Việc của Bảo Nhi do tôi , cái này tôi không phủ nhận nhưng những việc khác đâu phải do tụi tôi mà cô nói bằng cái kiểu giọng ấy- Gia Kiệt nói bằng giọng lạnh lùng rồi đi ra ngoài
_ Hừm 2 cô hôm nay thực sự rất quá đáng đó- Phong nói rồi chạy theo Gia Kiệt
_ Hừm sao cô lại nói bằng cái giọng đó với anh ấy?? Cô có biết điều gì sẽ xảy ra không???Gia TuẤN
_ Điều gì???Linh Nhi
_ Hừm cô không hiểu Kiệt rồi, ngày mai cô sẽ hiểu cái đáng sợ của ảnh- Gia Tuấn
_ Thật sao??Đan Nhi
_ Ngày mai 2 cô sẽ biết- Gia Tuấn
_ Hừm tôi không nghe , kệ ổng mún ra sao thì cũng không phải việc của tui, tôi nói chả có gì sai hết- Linh Nhi nói rồi chạy ra ngoài vườn
Đan Nhi thì định chạy theo nhưng bị Tuấn kéo lại
_ Để tôi, tôi có việc muốn nói với nhỏ đó- Tuấn
_ Uhm cũng được , vậy thì tôi lên phòng- Đan Nhi
_ Uhm cô lên đi- Gia Tuấn nói rồi chạy ra vườn
Tại sao chứ , tại sao lại là lỗi của mình??Mình nói sai cái gì đâu?
Linh nghĩ thầm trong lòng, cảm giác khó chịu lan tỏa trong tâm trí nó, nghe Tuấn nói vậy không hiểu sao nó có cảm giác khó chiu, vừa thấy có lỗi vừa thấy bực mình trong lòng, tâm trí nó đang hết sức rồi bời.......................
_ Nè cô làm gì mà đầu cứ lắc qua , lắc lại là sao???Gia Tuân lên tiếng từ đằng sau khiến Linh nhi giật mình
_ Xí cậu muốn tôi đứng tim chết hay sao hả- Linh gắt
_ Thì tui đánh động cô từ xa mà cô có nghe thấy cô nói gì đâu??Cứ lắc qua lắc lại nên tui mới hỏi - Gia Tuấn
_ Hừm tui nói 1 mà ông giải thích 10 à??Sao ông không theo 2 người kia ra đây làm gì hả??Linh Nhi
_ Có chuyện cần hỏi chứ không tui ra đây chi cho mệt người - Tuấn
_ Việc gì nói - Linh Nhi
_ Cảm ơn cô- Gia Tuấn
_ Cảm ơn gì??Linh Nhi
_ Hôm trước tôi sốt , may có cô ở nhà không chắc tôi nằm viên quá- Gia Tuấn
Hắn vừa dứt lời trong đầu nó lại hiện ra cái cảnh tưởng mà nó đã............hắn , khiến nó đỏ ửng mặt. Tuấn nhìn nó khó hiểu, nhưng cùng lúc này hắn bỗng nhận ra Linh Nhi rất xinh đẹp, đôi má ửng hồng trong nắng thật sụ rất đáng yêu.........tự dưng trong lòng hắn lại có 1 cảm giác gì đó rất lạ..........
_ Nè nhìn cái gì thế , bộ mặt tui dính lọ à?? Linh Nhi sau 3s đỏ mặt đã lấy lại được bình tĩnh
_ Không tại tự dưng mặt cô đỏ lên thấy kì lạ thôi- Gia Tuấn giật mình
_ Hừm mún cảm ơn hả?? Linh Nhi chuyển chủ đề ngay chánh nói lại vụ kia không con bé lại đỏ mặt tía tai
_ Uhm tui không mún mắc nợ ai nên cô mún gì tui sẽ đáp ứng cho cô- Gia Tuấn
_ Được cậu nhớ đó, giờ tôi chưa nghĩ được ra cái gì bao giờ nghĩ được tôi sẽ nói cậu bít, giờ thì tui vào nhà đây-Linh Nhi nói rồi chạy như bay vào nhà.
_ Con nhỏ này nhiều lúc cũng đáng yêu chứ nhỉ- Gia Tuấn nhìn theo bóng nó cười......