Cô nàng xui xẻo

C

cchhbibi

CHAP 19 : SỰ XUẤT HIỆN CỦA ...VỊ HÔN THÊ

- Thấy tôi đẩy DANSON ra.....- KHƯU TRẠCH ko biết nghĩ ra cái gì mà miệng cứ o o trước micro : Xem ra hoàng tử của chúng ta ko có hứng thú với con gái , sao lại đẩy cô ấy ra như thế ! Lẽ nào cái tin đồn đó là sự thật ....
- Rõ ràng chính tôi đẩy DANSON ra , hắn ta lại đi nói ngược lại . Tôi tức giận nhìn sang hắn ...thấy hắn ta cười đắc ý , tôi ước gì mình tôi có một quả mìn ở đây , tôi sẽ cho hắn lên cung trăng cùng chú cuội...........
- Phải rồi , hình như DANSON có chút kỳ lạ , ko phải đúng như lời đồn chứ .- Khán giả nghe KHƯU TRẠCH nói xong liền bàn tán xì xầm . Tiêu rồi , cứ thế sẽ thành sự thật cho coi
- Đột nhiên thấy GUA GUA leo phắt lên sân khấu , giành micro của KHƯU TRẠCH dõng dạc tuyên bố : Ban đầu ko định nói với mọi người , nhưng bây giờ đã như thế này rồi ko thể ko nói được !
-Đầu tiên tôi xin cám ơn các bạn đã có mặt tại đây , thay mặt DANSON tôi xin tuyên bố : CÔ GÁI NÀY CHÍNH LÀ BẠN GÁI CỦA DANSON TANG .
- BẠN GÁI ! ...BẠN GÁI ? - Tôi ngạc nhiên , tình thế tại sao ra như thế này .
- GUA GUA nói chắc như đinh đóng cột . Tôi quay đầu nhìn DANSON . ÔI TRỜI , cậu ta dùng một ánh mắt đẹp mê người đáp lại rồi cười với tôi
- KHƯU TRACH thì thất vọng vì kế hoạch bị phá sản , LÂM PHONG thì vỗ tay hoan hô , DANSON thì vui sướng tột độ , các cô nàng vịt bầu thì hò hét khan cả cổ ........Còn VIC CHOU đang đứng cạnh cây kiểng nhìn tôi một cách khó hiểu , làm tôi ko dám nhìn lại ....chỉ thấy tội cho cái cây kiểng kế bên bị anh ta bức sạch lá ......
-Tôi đứng ngơ ra giữa những ánh mắt thù địch , người từ từ mê man đi
- TÔI là TIỂU LÂM
- Là một cô gái được mệnh danh là MISS QUẠ ĐEN không ngờ lại trở thành bạn gái của đệ nhất hoàng tử ..tôi ko phải đang mơ đó chứ .
- Chưa kịp vui mừng , thì từ phía cổng trường xuất hiện một chiếc xe hơi chạy thẳng đến chỗ hội trường . Bước xuống xe là một cô gái vô cùng xinh đẹp .
- CỘP ...CỘP cô ta đi giày cao gót , thong thả bước lên khán đài , đi lướt qua chỗ tôi đứng và nói khẽ vào tôi : MÀN KỊCH KẾT THÚC ĐƯỢC RỒI ĐÓ !
- Là công chúa barbie VƯƠNG TÂM LĂNG !
- Công chúa TÂM LĂNG trở về rồi sao ? cô ấy vẫn đẹp như ngày nào .
- Dưới khán đài vỗ tay ầm ầm , ác cả tiếng nhạc đang mở .
- Nhìn xuống sân khấu TÂM LĂNG thản nhiên nói : Cám ơn ! cám ơn , đã lâu ko gặp mà mọi người vẫn nhớ tới tôi
- TÂM LĂNG đẹp quá ! Tính cách có pha chút đỏng đảnh - Lạ thay , DANSON ko trốn tránh như khi gặp con gái mỗi lần mà mỉm cười , gật đầu .
- Cám ơn cậu đã về ! TÂM LĂNG .
- Hóa ra công chúa TÂM LĂNG đến đây là vì DANSON thắng cuộc . Vậy thời gian còn lại dành cho hai người ! Lễ trao giải đến đây kết thúc .
- TÂM LĂNG : DANSON đưa mình đi tham quan trường một chút được ko ?
- DANSON : Dĩ nhiên là được .-Cậu ta quay đầu lại nhìn tôi rồi sau đó bước chậm rãi cùng TÂM LĂNG xuống bục
- KHƯU TRACH đến bên tôi nói nhỏ : Bọn họ là thanh mai trúc mã , nghe nói hai bọn họ đã đính hôn rồi nữa cơ . tôi thấy cô chả có hy vọng nào đâu ...nghe xong lời nói của tên khốn đó lòng tôi rối bời .
- Thấy tôi đứng như tượng đá VƯƠNG TỬ đến hỏi : Cậu ko sao chứ ! cám ơn đã hôm nay đã giúp DANSON , tôi nghĩ đã đến lúc cậu rời xa DANSON rồi .
- KHÔNG SAO ...ĐƯỢC THÔI . Tôi định gượng cười trả lời nhưng thật sự tui rất đau khổ nên miệng ko mấp máy nỗi .
- HỘC ..HỘC vậy xem như nhiệm vụ đã hoàn thành .tôi tính đi về thì nghe chuông điện thoại vang lên .
- RENG ...RENG !
- alo ! alo ...tôi nghe được giọng một người phụ nữ quen lắm ..nhưng chốc lát ko nhận ra được .
- LÀ MẸ !
- ÔI CHÀ ! Lâu quá ko gặp TIỂU LÂM yêu dấu của mẹ , mẹ có một tin vui cho con nè !
- Tôi thắc mắc : Tin vui gì hở mẹ .
- Con nghe cho kỹ đây : Con khỏi phải giả trai đi học nữa , chúng ta sẽ chuyển nhà .
- Chuyển nhà nhưng ...tiền đâu mà chuyển .
- Mẹ vừa trúng 4 tờ độc đắc , đủ cho chúng ta chuyển đi nơi khác , mẹ sẽ kiếm một ngôi trường thật tốt cho con , được ko con yêu.
- Dạ được ạ ..tôi nghĩ rằng mình ở đây thực sự ko có giá trị nào cả , cùng lắm chỉ là đồ chơi cho bọn con nhà giàu thôi.
- Nhưng ...tôi phải xa DANSON sao ?
- ỦA , Sao cửa phòng lại khép hờ thế kia ? Lẽ nào VIC CHOU về rồi .
- Tôi về rồi nè ! - tôi đẩy cửa bước vào , vớ lấy chiếc ghế bên cạnh để ngồi .
- ÁI ! ĐAU
- Không biết kẻ nào chơi xấu , nhưng lúc tôi đang định ngồi thì kéo ghế ra
- HAHA...HAHA ! Vừa thành bạn gái của người ta mà đã vui đến nỗi té chỏng vọng vậy á ! Cách ăn mừng của cô cũng mắc cười thiệt AHA..
- TIẾNG CƯỜI RANH MÃNH CỦA VIC CHOU.
- Sao cậu lại rút ghế tôi ? Tôi tức muốn nhả khói
- Tôi làm gì á ! tôi có làm gì đâu ? - VIC đi đến chỗ chiếc ghế ngồi phắt lên .
- Lấy ghế của mình ngồi là sai sao ? ĐẠI TIỂU THƯ
- Tôi nhìn đằng sau chiếc ghế có ghi tên VIC - CHẬC , CHẬC đúng là tên hắn rồi . Sao ko có NÚI NGŨ HÀNH SƠN tại đây nhỉ ? để đè hắn 5000 năm cho hả giận .
- Đầu tôi , chợt như muốn nổ - hắn ta vừa gọi ...gọi mình là gì thế !
- ĐẠI TIỂU THƯ !
- Không..là bạn gái mới của DANSON TANG
- Tôi cúi đầu nhìn bộ đồng phục trường BRITISH đang mặc . Tôi bây giờ là ARIEL ...LÀ ARIEL cơ mà ! Tôi đang mặc đồng phục nam sinh mà , sao hắn nói thế... chả lẽ ............
.....................................HẾT CHAP 19...............................................
 
C

cchhbibi

CHAP20 : CÔNG CHÚA NGỦ .......TRÊN CÂY

- Thấy tôi ấp a ấp úng ....VIC liếc xéo tôi một cái rồi cười như ác quỷ , rồi quay đầu lại đeo IPOD , mải mê ngồi nghe nhạc . tôi uất ức nhìn hắn ta ,đứng phía sau thè lưỡi lêu lêu hắn . Mặt tôi lúc này y hệt như ma nữ ! thế tôi còn múa một bài quyền sau lưng hắn : CHO CHỪA NÀY ! CHO CHỪA NÀY !
- NÀY , Bạn gái mới của DANSON , đừng có làm chuyện kỳ lạ sau lưng người khác , ko thèm quay đầu lại , tai vẫn nghe nhạc như ko có gì ?- Mà ko biết sau lưng mình có một người đang nơm nớp lo sợ
- ARIEL : Cậu ...cậu biết từ khi nào vậy ?
- Đúng là ngố hết thuốc chữa ..tôi chẳng nói từ trước rồi sao ? tôi gặp cô sớm hơn bọn họ . VIC CHOU ngẩn đầu nhìn tôi , sau đó lại tiếp tục nghe nhạc . Cậu ta tỏ ra rất sản khoái nhâm nhi ly nước .
- Tôi nhìn điệu bộ tự đắc củ VIC rồi nuốt nước miếng . Có lẽ mình phải uống chút nước để trấn tỉnh lại . Tôi lấy chiếc cốc trên bàn đi đến chổ bình nước tự động .
- Khoan đã !-tên VIC CHOU lại phá ngang .
- Hôm nay sao tên này cứ khoái phá mình vậy , nhìn bản mặt hắn là giận sôi gan .
- LẠI GÌ NỮA ĐÂY ? - Tôi nhìn thắng vào hắn , nói thật to như muốn bắn hết nước miếng và mặt hăn cho bõ ghét
- Á..À ! Mình muốn uốn nước thôi ! - Hắn cướp trên giàn mướp lấy cốc hứng hết chẳng chừ cho tôi một giọt nào .
- Hôm nay đúng là ngày xui xẻo mà : Bữa sáng quê ơi là quê , về phòng thì bị té giờ còn ko có nước uống nữa ,
- Tại sao cậu nỡ đối xử với tôi thế ! - Chắc tên này biết mình sắp đi khỏi trường nên cố tình chọc giận thêm đây mà.
- VIC : Tôi đâu có nghĩa vụ phải đối xử tốt với bạn gái của DANSON TANG nhỉ ? - Nói xong , hắn ta quay lại nhưng ko giống bộ dạng ngạo mạn thường ngày , mà ngược lại buồn thảm thê lương
- Tôi ...tôi đang suy nghĩ rằng hắn thật sự cũng ko tệ lắm.........
- Nhưng tôi vẫn còn ức lắm , chuyện hồi nãy .....
- Tôi đi về phía cửa ...đột nhiên nghe tiếng gọi .
- SAO THẾ !
- KHÔNG SAO ? - Tôi gắt gỏng với người vừa hỏi .
- ARIEL-LIN ..- Tiếng nói ấm áp pha chút rụt rè , do dự một lúc sau đó vang lên . Tôi ngước đầu nhìn người đứng trước mặt mình . Thì ra là cậu ..DANSON ..
- DANSON nhìn tôi : Tôi có chuyện muốn nói với bạn , chúng mình đi ăn nhé .
- Tôi gật đầu , rồi đi phía sau DANSON
- BINH ! BINH ! BỐP
- Vừa mới quay người đi được hai bước , phía sau lưng bỗng vang lên âm thanh long trời lỡ đất , làm cả khu ký túc xá giật cả mình .
- Chả lẽ động đất ?
- Chắc là VIC CHOU ? -DANSON đứng nói khẽ với tôi .
- À..Tôi chưa hết sợ hãi nhìn về cánh cửa đó ..âm thanh vừa rồi , lẽ nào là do tên VIC đó ..?
- HẮN LẠI NỔI ĐIÊN CHUYỆN GÌ RỒI ?
- Đến chỗ này nhé ! DANSON chỉ tay vào cái quán ăn trung hoa , rồi ko chút do dự dắt tay tôi vào trong.
- Vừa bước vào tiệm tôi cảm thấy choáng ngợp vì cách bày trí bên trong thật lộng lẫy
- CHÚC ARIEL ĂN NGON MIỆNG !
- DANSON mỉm cười và đòi làm ảo thuật cho tôi xem .- Nhìn kỹ nhé ! DANSON nhìn tôi cười vẻ bí mật .
- ÚM BALA ...ÚM BA LA CÀ NA XÍ MUỘI ....DANSON nắm chặt tay xoay lên xoay xuống một vòng rồi đưa tay lên gần miệng , thổi khẽ một cái .
- Tặng cậu !
- Tôi nhì vào lòng bàn tay của cậu ấy .- trong tay DANSON có một mảnh giấy nhỏ màu xanh da trời..tôi ngạc nhiên nhìn cậu ta .
- Đây là mảnh giấy ước nguyện tình yêu ! DANSON nói : KHI CẬU CẦN GÌ CỨ VIẾT LÊN ĐÓ MÌNH SẼ GIÚP CẬU THỰC HIỆN .
- Mình..mình có nghe nhấm ko ? tình yêu...tình yêu ..giấy ước nguyện tình yêu ư !
- Tại sao cậu tăng mình cái này chứ ? haha..haha cậu có nhầm ko đấy - tôi vội vả nói sang chuyện khác để đánh trống lãng .
- MÌNH..THỰC RA ĐÃ BIẾT HẾT RỒI ! - DANSON nhìn thẳng vào mắt tôi.
...................................hết chap 20 .................................................. ......
 
C

cchhbibi

CHAP 21 : CÔNG CHÚ NGỦ...........TRÊN CÂY ( II )

- MÌNH THỰC RA ĐÃ BIẾT HẾT RỒI - DANSON nhìn thẳng vào mắt tôi, khẽ nói ra đáp án mà tôi sợ nhất
- Cậu biết cái gì ? - điều lo lắng đã thành hiện thực nhưng tôi vẫn cố cải cùn .
- Cậu chính là TIỂU LÂM mình gặp ở gần nhà bạn mình , là người đã giúp mình khi mình gặp khó khăn .....- DANSON nhìn tôi ko chớp mắt , như sợ tôi trốn mất tiêu . Nếu có thể , tôi cũng muốn bỏ trốn khỏi nơi này ngay lập tức .
- Mình ..mình....cậu..cậu ..-tôi thật sự ko biết giải thích thế nào ? Cậu ta đã biết mình giả trai phải làm sao đây .
- Nhưng DANSON sao cậu ko lật tẩy tôi ?
- MÌNH SẼ KHÔNG NÓI ! - DANSON cười .
- Nhưng ...cậu phải chấp nhận một điều kiện của mình - DANSON nhìn tôi , nháy mắt với tôi .
- DANSON đến trước mặt tôi , lấy một chiếc hộp đựng chiếc váy màu trắng . Cậu ấy rụt rè nói : CẬU MẶC NÓ , ĐƯỢC KO ?
- Tôi ngước nhìn DANSON , anh mắt cậu ta như muốn mình hãy mặt đi , nhanh nào .
- ỪM , tôi sẽ mặc . Hôm nay TIỂU LÂM sẽ là công chúa sao ?
- Tôi mặc bộ váy mà DANSON mua tặng và soi gương . Thật ko thể tin nỗi vào mắt mình nữa ! Bộ trang phục tuyệt thế này nên giành cho công chúa mới phải ..
- TIỂU LÂM ! Cậu...- DANSON thấy tôi đi từ phòng rửa tay ra , ngạc nhiên nói ..
- Trông xấu lắm hả ? hay để mình thay ra !
- ĐỪNG ! - DANSON kéo tay tôi - cậu rất đẹp , còn đẹp hơn công chúa thật nữa....
- Tôi ngẩn đầu , nhìn thấy đôi mắt sáng long lanh của DANSON . Tôi biết cậu ấy ko nói giối . Thấy cậu ấy chăm chú nhìn mình suốt buổi ăn , tôi thấy ngại , mặt nóng bừng , cúi vội đầu xuống .
- TIỂU LÂM , Cũng ko còn sớm nữa chúng ta về nhé !
- À ,..ĐƯỢC .......
- Sau khi tạm biệt DANSON , Tôi trèo lên tầng hai , đi đến trước cửa phòng mình . Trong phòng vẫn tối om như mực . Tôi có cảm giác chẳng lành , tim đập thình thịch ko ngừng . Trong đầu cứ nghĩ sắp xảy ra chuyện đen đủi nào đó ..
- Tôi móc chìa khóa ra , đút vào ổ khóa . Sao cửa ko mở được thế này ? Không thể nào ...chẳng nhẽ..lại là ...
'' Chìa khóa ko mở được là do cậu cả thôi , nhưn cậu còn may mắn chán , cửa sổ vẫn mở đó " -Tai tôi thoáng nghe thấy câu nói trước đây của VIC .
- Nhìn lên cửa sổ tầng 2 . Qủa nhiên , vẫn mở ..
- Tôi giơ hai tay khởi động chuẩn bị tư thế leo lên , gồng tay bám chặt vào ống nước .
- LẦU 1...LẦU 2....
- CỐ LÊN ! CỐ LÊN !.....HÔ HÔ HÔ ..Ký túc xá này cũng ko khó trèo cho lắm .haha....ta đã có kinh nghiệm nhiều lần nên chuyện này nhỏ thôi..haha
- he...he..he mở được rồi .- tôi cuối cùng cũng về được phòng .ỦA , mà sao phòng yên tĩnh thế chỉ nghe được tiếng gáy OO.OO ...của VIC .
- KHA..KAH....Tiêu ngươi rồi . Tôi vội vã đi đến đầu giưởng định lấy máy thu lại giọng nói của hắn lại nhưng phát hiện có một người lạ ngủ trên giường mình ....
- Tôi dụi mắt ...để nhìn cho rõ vì trời tối .-ÔI , Tiêu rồi ..là KHƯU TRẠCH mà .., ngó sang giường kế bên tôi thấy nhìn thấy VƯƠNG TỬ đang ngủ say .
- ỰC ! Kỳ này ko chết cũng bỏ mạng . TÔI CÓ LẼ .....KHÔNG.... PHẢI NÓI LÀ TRÈO VÀO NHẦM PHÒNG 100 % .
.............................................HẾT CHAP 21............................................
 
C

cchhbibi

- CHAP 22 : ANH HÙNG CỨU MỸ NHÂN
- ặc ..ặc , làm sao đây ?...làm sao đây...?
- Tôi vén rèm lên, quay đầu đi để tẩu thoát, bò vội vàng như con thạch sùng. Lúc này, Vương Tử đang ngồi trên giường mắt trợn tròn, miện há to nhìn tôi. ÔI CHỜI ! Tôi bất chấp chạy ra phía cửa.
- Bắt lấy cô ta ! Có con gái đột nhập vào phòng con trai !- Khưu Trạch hét to gọi mọi người
- Tôi cứ lao như con thiêu thân ! sắp chạy tới cuối hành lang rồi, chả lẽ...mình phải nhảy qua cửa sổ? đột nhiên tôi nhìn thấy căn phòng đựng dụng cụ thể thao, thế là tôi 3 chân 4 cẳng chui vào.
- Chỗ đó vừa dơ vừa bẩn, tôi im thinh thích ko dám thở mạnh. Tiếng bước chân mỗi lúc một gần..và dừng lại trước cửa nhà kho.
- Đâu rồi, trốn đâu rồi ?
- Liệu có phải trốn trong đây...............
- Tôi nhắm nghiền mắt, cầu trời cầu phật là ơn cứu MISS XUI XẺO này một lần được ko ? Nếu bị bọn họ bắt được là tiêu đời con nòng nọc
- Vù... .Vù....... Bên ngoài cửa sổ xuất hiện một bóng đen , chưa kịp quay đầu nhìn kĩ lại thì bị một đôi tay chắc khỏe ôm lấy tôi
- Ơ...Ơ...- tôi sợ muốn hét lên nhưng bị tay người đó bịt miệng lại
- Một giọng nói khe khẽ vang lên bên tai tôi
- Không muốn bị bắt thì hãy đi theo tôi !
- Tôi hiểu ra ngậm miệng lại. Bóng đen đó nhanh nhẹn ôm tôi nhấc lên cửa sổ nhà rồi đặt tôi lên cành cây hoa hòe ngoài cửa sổ. Tôi vừa thoát ra khỏi nhà kho, cửa nhà kho lập tức mở ra.
- Đâu rồi ! Đâu rồi !
- Không có ! típ tục đi tìm chỗ khác ! bắt cho bằng được !
- Tiếng của Khưu Trạch càng lúc càng xa, ko còn nghe tiếng bước chân nữa. Bây giờ tôi mới thở phào nhẹ nhõm
- Tôi cảm kích quay đầu nhìn "vị ân nhân" đã ra tay cứu mạng đứng bên cạnh mình.
- A...HA...- TIỂU LÂM còn ko mau cám ơn ân nhân đi !
- Đợi đã...giọng nói này là...
- Tôi cảm thấy ko ổn, người tôi cứng như đá, ngoái đầu thì thấy Vic đang cười, đắc ý nhìn tôi
- Oái- tôi giật mình thét lên một tiếng kinh ngạc, trượt chân suýt ngã nhưng may có Vic Chou kéo lại
- Tiểu Lâm, là tôi cứu cô đấy. Tính cảm ơn thế nào đây ? - Mặt Vic tiến sát về phía tôi, nhếch mép cười ranh mãnh
- Tim tôi như thắt lại, vừa mới thoát khỏi sự truy đuổi của Khưu Trạch, giờ lại rơi vào tay Vic Chou.
- Cậu...cậu muốn gì ? Tôi ko dám nói to sợ người kia nghe được
- Tôi giờ đây như cá mắc câu, ko dám hét lớn, cũng ko thể động đậy vì tôi đang ngồi trên cành cây, chỉ sợ nhút nhít chút, thì sẽ rớt xuống là cái chắc.
- Còn thế nào nữa !- Vic Chou vừa nói vừa tiến lại gần
- Thông thường thì để báo đáp ân nhân cứu mạng, phải lấy thân mình ra báo đáp : TÔI ĐÀNH NHẬN CÔ LÀ BẠN GÁI TÔI VẬY !
- Cậu muốn...ơ...đừng...oái...Tôi chưa kịp nói dứt câu, Vic liền buông tay đang giữ tôi ra, tôi như mất thăng bằng, cố vùng vẩy để bám vào cái gì đó, nhưng cả người vẫn từ từ đổ xuống. Hắn ta một tay đỡ lưng tôi, giữ nguyên tư thế như sắp rơi xuống...
- VIC CHOU : sao đây, có đồng ý ko ?
- Dĩ nhiên tôi lắc đầu, nhưng hắn cứ ko chịu thôi, làm tôi muốn đứng cả tim thình...thịch...
- Cậu..đi đi, tôi sẽ ko thích cậu...Tôi đầu bốc hỏa, đẩy Vic, cố sống chết ôm chặt thân cây bên cạnh.
- Tiểu Lâm, đây là do cô chọn đấy nhé_Vic Chou nhún vai nói tiếp- Từ trước tới giờ tôi luôn tôn trọng ý kiến phái đẹp- Nói xong hắn leo thang xuống
- Này Vic Chou, cậu làm gì thế- tôi ôm chặt thân cây lo lắng nhìn xuống phía dưới la lên
- À, tôn trọng phái đẹp mà- Vic ra vẻ quý tộc ôm lưng cuối chào, ngước đầu lên liếc tôi một cái.
- Thể theo nguyện vọng quý cô, tôi sẽ rời khỏi đây, đương nhiên là mang cả thang theo luôn, ko lại làm phiền quý cô
- Cái gì ! cậu đứng lại cho tôi !
..................................................................Hết chap 22................................................................
 
C

cchhbibi

CHAP 23 : GIẤC MỘNG ĐÊM HÈ......RẮC RỐI

- CÁI GÌ ! CÁI GÌ ! VIC CHOU ...CẬU ĐỨNG LẠI CHO TÔI !
- Mặc cho tôi có kêu réo thảm thiết tên đó vẫn cứ đi . Tôi tròn mắt nhìn VIC mất hút trong đêm . Ánh trăng lạnh lẽo phản chiếu bóng cô độc của tôi trên cây hòe
- Tôi thở dài một tiếng rồi hỏi ông trời ..lẻ nào tôi phải làm công chúa ngủ trên cây đêm nay sao ?
+ GIỜ TỰ HỌC CỦA SÁNG HÔM SAU :
- Trong giờ học , tôi cứ gật lên gật xuống .Nghĩ đến tối hôm qua thiệt là giận mà ...HƠHO7..Lấy trời làm màn , lấy cây làm giường !
- Khi bước ra khỏi phòng học thì gặp VIC đứng tựa cửa , mặt mày cười tươi như hoa : ARIEL . TỐI QUA NGỦ NGON KHÔNG ?
- GIẾT ! GIẾT ! GIẾT - Trong lòng tôi đang réo lên in ỏi .
- Tên này hại mình đêm qua phải ngủ trên cây .Sáng sớm khổ sở lắm mới leo xuống được , cố lếch về phòng thay quần áo .Đã vậy bây giờ còn chế giễu mình . đúng là tức cha chả mà .
- Đã nói là tôi sẽ bảo vệ cậu ta , bắt nạt cậu ấy là ko xong với tôi đâu - VƯƠNG TỬ trừng mắt nình VIC .
- Tối hôm qua VƯƠNG TỬ .....Tôi nơm nớp lo sợ nhìn ánh mắt khó hiểu của cậu ta . VƯƠNG TỬ đột nhiên quay đầu lại , sau đó vẫn hung hăn nhìn VIC CHOU .
- Đột nhiên từ xa xa cuối dãy phòng học , tôi thấy một người lờ mờ đang tiếng lại gần tôi ..A..A..thì ra là KHƯU TRẠCH . Tên đó nhìn giống con gà trống ưỡng ngực hiên ngang .
- HAHA...HA.HA..Tiếng cười của hắn mới dễ sợ làm sao ?
- Hắn đang bị đám nam sinh bu quanh hỏi chuyện hôm qua .
- " Thì tôi đã nói rồi mà , tôi là cháu của hiệu trưởng trường BRITISH ,biết bao nhiêu người thầm thương trộm nhớ , không ngờ có một nữ sinh bất chấp nguy hiểm , đêm hôm khuya khoắt trèo cả vào phòng xin tí tình yêu . Chắc các fan hâm mộ tôi nghe thấy chắc tan nát con tim quá ...ha..ha."
- Tôi mà là " NỮ SINH BẤT CHẤP NGUY HIỂM " .tôi toát mồ hôi lạnh nhìn cậu ta ngày càng nổ hơn...làm ơn có ai bịt dùm cái khẩu đại pháo này hông .
- ÔI , Ghê gớm thật..., THIỆT ĐÓ HẢ . những nam sinh réo lên..
- ỪM ! Tôi nói dối làm gì chứ !
- KHƯU TRẠCH đang đứng nổ banh nhà lấu . Hắn đột nhiên liếc xéo vế phía tôi đang đứng ở cửa . rồi đi thắng về phía VƯƠNG TỬ.
- Này cậu nói đi chứ ! Bảo chuyện tối qua là sự thật đi !
- HỪ ! đương nhiên là sự thật - VƯƠNG TỬ vẫn chưa hết bực mình , hậm hực trả lời .
- Tôi đứng bên cạnh tim đập tay run .....nhìn VƯƠNG TỬ . Liệu cậu ta có đem chuyện tối qua kể ra ko ? Nếu thế thì việc cách xa nắm mồ của tôi ko còn bao xa .
- ỪM , Tôi đã nói rồi mà.......- VƯƠNG TỬ quay đầu nhìn tôi ,vội vàng liếc một cái rồi cười , đâp một phát vào vai KHƯU TRẠCH .
- ÔNG BẠN HÔM QUA BỊ MỘNG DU ! Lại cứ tưởng là thật làm mọi người mất công cả tối qua !
-CẬU ....CẬU DÁMMMM......- KHƯU TRẠCH ngạc nhiên đến mức ko kịp thở , cả mặt đỏ bừng ..
- Tôi nghe VƯƠNG TỬ nói xong , lòng nhẹ nhỏm như trút được gánh nặng , cảm kích nhìn cậu ta . Cậu ấy nhìn tôi cười rạng rỡ...
- Tại sao cậu ta nhìn tôi cười nhỉ ? ..-Hàng trăm câu hỏi TẠI SAO ? xuất hiện trong đầu tôi , cả VIC CHOU đứng bên cạnh cũng ko hiếu nỗi .
- Mọi chuyện rắc tối hôm qua xem như một giấc mơ , mọi người cũng ko nhắc tới việc đó nữa mà họ đang lo một việc khác .
- ĐÓ LÀ Tham dự ngày hội cổ vũ của trường BRITISH .
- Đúng thế ! đúng thế ! - Năm ngoái trời mưa ko tổ chức được . Tối nay tụi mình phải chơi hết mình luôn .
- Nghe nói năm nào cũng có một màn đăc sắc , mong quá đi thôi ....ko biết ai trúng đây ta....
- ha..a..haaa........
- Tôi thẫn thờ đứng giữa đám đông đang huyên náo , Nghe mọi người xung quanh bàn tán ấm ĩ .. Gần đây xảy ra nhiếu chuyện quá làm tôi ngộp thở . Không ngờ Trường BRITISH lại có nhiều hoạt động kỳ quặt đến thế . So với trường nữ chúng tôi thì khoản này phong phú hơn nhiều ....
.....................................HẾT CHAP 23................................................ .........
 
C

cchhbibi

CHAP 24 : AI LÀ BẠN NHẢY ..CỦA ARIEL


- NẾU NHƯ CÓ THỂ , CON NGUYỆN ĐI CHIẾC GIÀY THỦY TINH CỦA NÀNG LỌ LEM . ĐỂ TUNG TĂNG NHẢY MÚA TRƯỚC KHI ĐỒNG HỒ ĐIỂM 12 TIẾNG . ĐỂ NẰM GỌN TRONG VÒNG TAY ẤM ÁP CỦA HOÀNG TỬ , CON HIỂU MÌNH ĐÃ TÌM RA BÁU VẬT VÔ GIÁ CỦA TÌNH YÊU .

- NGÀY HỘI CỖ VŨ , MÀ MỌI NGƯỜI MỌNG ĐỢI CŨNG ĐÃ ĐẾN .....
- Trong hội trường , những chiếc đèn cháy sáng rực được buộc ruy băng phát ra đủ màu sắc , làm cho hội trường thêm phần rực rỡ xóa tan không khí ảm đạm .
- Tấc cả những ai tham gia ngày hôm nay đều trang điểm ăn mặc cầu kỳ, chỉ tiếc là ngày hội này chỉ toàn là nam ...ko có bất cô nữ sinh nào có thể lọt vào đây .
-Nhưng...thời gian mình ở lại trường BRITISH chỉ còn mấy tuần ngắn ngủi nữa thôi .- Nghĩ đến chuyện rời trường tôi lại thở dài , bỗng nhìn thấy DASON TANG đứng phía sau nhìn tôi cười tươi rói ..
- THỊCH .THỊCH ...THỊCHH- Từ sau hôm ấy , mỗi lần gặp DASON tôi lại thấy hồi hộp một cách lạ thường ...
- CÁC BẠN THÂN MẾN ....!- KHƯU TRẠCH đắc ý cắm micro nói oo gì đó ! như thể tìm ra một phương án mới để *** hại DASON
- Mọi người phia dưới nhốn nháo , ồn ào chẳng thèm để ý hắn ta . Tôi tò mò nhìn lên khán đài thì thấy hắn vẫn đang say sưa diễn thuyết ...làm tôi cảm thấy mắc cười anh ta như một mình độc thoại.
- Mọi người im lặng nào . KHƯU TRẠCH hét to làm mọi người im phăng phắt .
- Sau đây tôi xin tuyên bố '' NGƯỜI HẤP DẪN NHẤT TRƯỜNG BRITISH NĂM NAY " LÀ......
- DANSON TANG....... -Xem ra mọi người rất kỳ vọng vào cậu đấy DANSON , KHƯU TRẠCH cười nham hiếm , tiếp tục cằm micro tuyên bố dõng dạc ..NGƯỜI THẮNG CUỘC KO AI KHÁC NGOÀI DANSON TANG .............
- BỐP ..BỐP...BỐ.....BỐP - Tiếng vỗ tay reo hò phía dưới long trời lỡ đất .
- TẤT NHIÊN , Không thể nghiễm nhiên trao cho DASON danh hiệu này , cần phải ....
- PHẢI THẾ NÀO ? - Mọi người la ó phía dưới
- Phải mặc trang phục con gái nhảy mở màn cùng người đạt quán quân hội thi thể thao .
- HẢ ? HẢ ...Sau khi nghe KHƯU TRẠCH nói xong , mọi người bàn tán to nhỏ khắp nơi
- Không thể như thế được , người thắng giải hội thi thể thao là DANSON . Hổng lẽ anh ta phải nhảy với chính mình ư , ngốc thiệt .
- HƠ, HƠHA..HA....KHƯU TRẠCH đang đắm chìm trong mọng ảo của mình trên sân khấu : DANSON mặc trang phục nữ rồi mặt trang phục nam , cũng tuyệt mà haha..ha
- CHƠI TRÒ GÌ VẬY ! RÕ LÀ VỚ VẪN - VƯƠNG TỬ liếc xéo KHƯU TRẠCH .
- Nếu như vậy ko được , Vậy thì tìm cách khác , để cậu ta nhảy với người đứng thứ hai ở đại hội . Tiếng nói thản nhiên phát ra ....
- LÀ VIC CHOU ! LÀ TIẾNG CỦA VIC CHOU ..
- Tôi nhìn về phía đó ,thấy VIC CHOU đang đứng ở một góc , uể oải tựa vào bức tường trắng , một tay đút túi quần , một tay đang nghịch micro ko dây . Cậu ta lấy tay vuốt tóc vừa rũ xuống trán , sau đó nhìn tôi cười tươi .
- Tôi ko thèm cười với hắn , quay đầu lại . Câu nói của VIC lại làm mọi nguời bàn tán ấm ĩ , xôn xao ..
- NGUỜI XẾP THỨ 2 LÀ AI ? LÀ AI NHỈ ?
- Đột nhiên , có một giọng nói run run vang lên ....mà khổ nỗi anh ta đang ở gần máy phòng thanh nên ai cũng nghe rõ mồn một : NGƯỜI ĐỨNG THỨ 2 ĐẠI HỘI LÀ KHƯU TRẠCH ...
- Nghe thấy tên mình , KHƯU TRẠCH tá hỏa tức muốn phát điên .
- HAY ! HAY! NHẢY ĐI ! LÀ KHƯU TRẠCH Ư ? ..NHẢY ĐI .
- Mọi người reo hò , vui mừng . Chỉ có KHƯU TRẠCH trên sân khấu cầm micro nhẫn tâm nện lia lịa vào người đã lỡ miệng làm lộ chuyện..
- Phía dưới , VƯƠNG TỬ mặt tối sầm lại , GUA GUA không nói lời nào , còn LÂM PHONG tức đến nỗi đom đóm ... DANSON thì ko biết nói gì hơn .
- DANSON nhảy với KHƯU TRẠCH .
- Công chúa DANSON nhảy với hoành tử KHƯU TRẠCH ...HOAN HÔ....
- Tôi chạy tới phía DANSON hỏi nhỏ cậu ta .
- Cậu ko sợ sao ? phải đóng giả con gái !
- Cậu ta quay đầu nhìn tôi cười rất to , rồi nhẹ nhàng lắc đầu
- VIỆC ĐÓ , BỌN HỌ SẼ GIÚP TÔI GIẢI QUYẾT ỔN THỎA THÔI .
- Ối ! - Đúng lúc này , KHƯU TRẠCH kêu lên nghe rất thảm thiết làm tôi lại chuyển sự chú ý sang tên này .
- Tôi nhìn thấy LÂM PHONG chầm chậm rút chân lại , còn KHƯU TRẠCH ngã nhào trên sàn . Trông điệu bộ của hắn buồn cười quá !
- LÂM PHONG nói nhỏ nhẹ ! xin lỗi , xin lỗi bạn TRẠCH , BẠN CÒ ĐI NỖI KO ? - Cẩn thận nhé ! chút nữa còn nhảy cặp nữa . LÂM PHONG tỏ vẻ ăn năng nhìn KHƯU TRẠCH đang ôm chân suýt xoa , sau đó quay sang GUA GUA làm dấu hiệu "OK " .
- GUA GUA mĩm cười nhìn VƯƠNG TỬ . Hai người nói chuyện bắng mắt thì phải ?
- Sau đó , tôi bị VƯƠNG TỬ lôi vào hậu đài ,
- MAU THAY ĐỒ ĐI ! ĐÓNG GIẢ DASON TANG - Cậu yên tâm khi nhảy hai người đều mang mặt nạ ko ai nhận ra cậu đâu ?
- KHÔNG ! TÔI KHÔNG THÍCH ! ..
- VƯƠNG TỬ chạy đến nói nhỏ vào tai tôi : Coi như cậu trả công tôi giữ bí mật giúp cậu chuyện tối hôm trước . Hôm nay cậu nhất định phải giúp chúng tôi .
- Không hiểu ma xui quỷ khiến thế nào tôi lại thốt lên:
- Không cần cậu nói tôi cũng sẽ giúp , cần gì phải uy hiếp thế...
- VƯƠNG TỬ bảo : Cậu mau thay đồ đi ...còn năm phút nữa , màn nhảy mở màn sẽ bắt đầu..
-Mọi người đang sốt ruột , đón chờ điệu nhảy có 1 không 2 của trường BRITISH .....
...........................................HẾT CHAP 24 ............................................
 
C

cchhbibi

CHAP 25 : ĐIỆU NHẢY CỦA LỌ LEM

- LÂM PHONG dõng dạc bước ra sân khấu , tay cầm micro : Mọi người chú ý , thông qua bàn bạc giữa tụi tôi và KHƯU TRẠCH , DANSON lên sân khấu nhưng sẽ mang mặt nạ , hy vọng mọi người sẽ vui vẻ ..
- Quả ko hổ danh là VÔ ĐỊCH MC , chuyên dù rắc rối đến đâu cũng giải quyết ổn thỏa , cả hội trường lại lập tức cuồng nhiệt trở lại , vỗ tay ầm ầm , ai cũng rất mong ngóng xem DANSON biểu diễn .
- Thật tình ! Mình phải nhảy cùng tên KHƯU TRẠCH khó ưa đó sao ? Cuộc đời mình sao bi thảm thế hu ...hu......
-Tôi cứ như bong bóng xì hơi , ráng đi lấy bộ trang phục biể diễn ra để mặc .
- Xin mời nhân vật chính của ngày hôm nay , " CÔNG CHÚA " hấp dẫn nhất của trường BRITISH lên sân khấu - Màn sân khấu dần dần kéo ra , ánh đèn sáng chói làm tôi nheo mắt lại .
- Sau khi tôi bước ra giữa sân khấu . Mọi người cứ nhìn tôi ko dời mắt . Tôi đội chiếc mũ nhỏ xéo một bên dùng để trang trí , tóc giả được uống gợn sóng . Trang phục là chiếc váy màu hồng phấn có kết nhiều ren trông cực xinh ...Thật ko ngờ ARIEL này lại ko ngờ có ngày được mặc dạ phục thế này ..Trông tôi lúc này như con búp bê biết di chuyển .
- Tôi nghe mọi người bàn tán xôn xao . Chả lẽ hắn lại muốn hại mình nữa sao ? Mà hại bằng cách nào mới được ...
- À ..À Lẽ nào họ lại muốn mình nhảy điệu thổ dân sao ? hừ..hừ..biết dậy hồi nãy hỏi rõ rồi mới chọn trang phục ....
- Bỗng vang lên tiếng kèn nghe rất du dương . Sắp bắt đầu nhảy rồi sao ? tôi như con lật đật ko biết ngả về hướng nào cho phải chỉ đành đứng 1 chỗ chờ thời
- HÍT SÂU VÀO ! ARIEL mày phải hít sâu vào < mày phải đấu tranh đến cùng , ròng rã 17 năm trời trong bể khổ với lão thấn xui xẻo , chuyện nhỏ như con thỏ thế này , mà mày chịu thua sao ?
- Tôi xoay người 180 độ . Trên sân khấu ngoại trừ tôi thì chắng có người nào. Tên KHƯU TRẠCH đó mất dạng đâu rồi nhỉ ? Chả lẽ hắn đau bụng vào phút chót , hay ngất xỉu đâu đó ko chừng ! THẾ THÌ ĐỠ CHO MÌNH QUÁ ! xỉu xỉu đi ! xỉu đi! tôi nhép miệng đọc nhỏ như Đường tam tang niệm chú cho TÔN NGỘ KHÔNG đau đầu .
- Xin mời nhân vật chính thứ 2 , chàng hoàng tử khí phách nhất trường BRITISH lên sân khấu .
- HỪ ...HỪ...HỪ .....
- Tên KHƯU TRẠCH đó vẫn lên hả ? Chắc chưa nếm quan tài chưa đổ lệ . Thôi vậy , kiểu gì cũng chết cả . ARIEL ! Mày cố gắng nhảy cho xong vậy .
- Tôi quay người cam chịu số phận . Đột nhiên có một cánh tay kéo chặt lấy tôi . Tôi mất đà lao về phía đó ...tôi va đúng vào dáng người to lớn == Tên KHƯU TRẠCH đúng là chẳng ga lăng chút nào , chẳng biết thương hoa tiếc ngọc gì cả.
- Tôi bực mình nhìn gườm gườm về phía hắn , thấy đôi dày da , và chiếc cavat này .......là,...là,....
- Trong đầu tôi hiện lên hình ảnh một người . Không thể nào !Nhất định là hông phải !..ARIEL ..mày đừng có nằm mơ ban ngày .- Tôi cố gắng lắc đầu , xóa hình ảnh vừa lóe lên trong đầu ........
- Âu phục màu đen , áo sơ mi trắng , chiếc nơ cài tươm tất...tôi cố ngẩn mặt cao hơn để nhìn rõ vào mặt người đó , đằng sau chiếc mặt nạ là một đôi mắt quen thuộc .....
- Sao lại thế ! Người đứng trước mặt nhảy với tôi lại là VIC CHOU .
- SAO...SAO CẬU LẠI Ở ĐÂY ? - Tôi cố tránh ánh mắt của cậu ta rồi nói khẽ .
- TẠI SAO TÔI LẠI KHÔNG ĐƯỢC Ở ĐÂY ?-VIC ra tuyệt chiêu hôn gió , cầm tay tôi , một tay ôm eo , nhảy theo bản nhạc du dương cất lên . Tôi như con búp bê gỗ , bị kéo đi heo bước chân cậu ta , nhảy theo điệu nhạc xoay vòng vòng trên sân khấu .
- Tôi cúi đầu nhìn theo bước chân của hắn . Cuối cùng ko biết từ lúc nào cũng bắt kịp theo nhạc . Bước chân dần mạnh mẽ hơn .
- XOAY TRÒN...XOAY TRÒN ...hai chân tôi rất nhịp nhàng , cảm giác như lướt trên mây ...VIC CHOU giơ tay lên để tôi xoay vòng ...
- HAY LẮM , Bây giờ đến màng hay nhất ! -Một học sinh vui vẻ cầm micro réo to kinh khủng : Theo truyền thống của trường , hôm nay 2 nhân vật chính cống hiến cho chúng ta màn nhảy bất ngờ , liên tục xoay 50 vòng một lúc ! Chúng ta cùng bắt đầu đếm nào....
- Tôi đang ngất ngây con gà tây trong mộng đẹp , nghe thấy tin dữ vừa rồi tôi như bị lạc nhịp , còn suýt té nhào
- Nghe nói ,đại hội cổ vũ thể thao của trường BRITISH rất khác người ! Hóa ra là thế này !
- Hay lắm ! Xoay vòng đi , mau xoay đi .....
- 50....48........
- Mọi người đang háo hức , chỉ có tôi là ko biết tính sao ?
- VIC nhìn tôi mỉm cười : KHÔNG VẤN ĐỀ GÌ ! CẬU NHẤT ĐỊNH SẼ KO LÀM HỌ THẤT VỌNG ĐÂU NHỈ ?.
- CÁI GÌ ! Tôi bị xoay 36O độ với tốc dộ kinh hồn . Tôi căm hận nhìn VIC CHOU mặt tỉnh bơ như sáo đậu . Hắn lại còn nhân lúc tôi đang xoay hoa mắt chóng mặt để quay xuống phía dưới khán đài để nháy mắt nữa chứ !
.....................................HẾT CHAP 25................................................ .....
 
C

cchhbibi

CHAP 26 : ĐIỆU NHẢY CỦA LỌ LEM ( II )

- Sau khi bị hắn kéo xoay tròn liên tục , một vòng , hai vòng...lại ba vòng ...sao tôi ko thể nào tự dừng lại được thế này . Mặt mày sa sẩm , muốn sùi cả bọt mép ..
- CHÚA ƠI ! Dù con có xuống địa ngục cũng phải kéo hắn ta theo !
- Nếu phải xoay , thì cả hai cùng xoay !
- Tôi nín thở , dốc toàn bộ chút sức mạnh còn lại vào tay , cố gắng nắm lấy tay còn lại của VIC , dùng sức kéo hắn ta ...
- HOAN HÔ....HAY TUYỆT VỜI ! - Khán giả chứng kiến cảnh nhảy của chúng tôi đều há hốc , lặng thinh . Có người còn nhiệt liệt ủng hộ , gào thét hết mình .
- LÀM TRÒ GÌ THẾ ! - VIC quay đầu nhìn tôi .
- Cậu ..cậu ko phải muốn nhảy sao ? Vậy chúng ta cùng xoay nhé ....- tôi cố tình chọc tức hắn , ai biểu hay ăn hiếp ARIEL này ! Bây giờ biết sợ là gì chưa ? haha....
- Vì đang xoay dữ quá , nên tôi bắt đầu hoa mắt ........bỗng nhiên thấy có một người đi lại gần khán đài . Phật tổ ơi ! hãy mau đến cứu con hu..hu..hu làm sao dừng bây giờ ....
- CÓ...NGƯỜI ...TỚI...TỚI.....!- Khi tôi chưa nói dứt câu thì nghe được giọng người đó thốt lên :
- MAU CHỤP HÌNH ĐI ! CÁC BẠN . -Đang lúc đặc sắc như thế này phải chụp lại để sau này bổ sung vào tuyển tập truyện cười của mình chứ .
- Ối trời ơi ..tôi nghe xong câu nói vừa rồi , tôi suýt nữa giơ chân đá cho hắn một cú cho bỏ tức , cùng lắm thì diện cớ là đang nhảy ai biểu đến gần khán đài làm chi ...nào đến đây..nào đến đây....
- Nhưng ...ko được rồi , XOAY VÒNG ..XOAY ......VÒNG TRÒN...TÔI NHẮM MẮT ......
- Tôi thì đang như uống phải thuốc mê , còn VIC thì hắn nhìn tôi cười ma mãnh như sắp bày trò mới . Sau đó hắn nhẹ nhàng buông tay tôi ra .
- OÁI........ .KHÔNG...KHÔNG ...!
- Tôi hốt hoảng thấy mình xoay liên tục như con quay , cách xa chỗ VIC đứng .....
- HỘC ..HỘC..HỘC ....tôi luống cuống làm 32 cú xoay mình cực đẹp như thợ múa chuyên nghiệp . Chỉ có điều là tôi càng xoay thì càng xa khán giả . Tôi hình như đã giẫm phải cái gì đó mềm mềm . Tôi chưa kịp cuối đầu xem là gì thì mặt bỗng tối sầm lại . Sao thế này ?
- Tay tôi bắt đầu hươ loạn cả lên . Có cái gì đó mền mại như nhung . Hình như là màn sân khấu ..KHÔNG XONG RỒI ! Tôi bị màn sân khấu cuốn . Tôi giơ hai tay cố gỡ ra nhưng ko được ..
- Tôi đã bị cuốn nhiều vòng , Bây giờ thì khỏi động đậy luôn chứ đừng nói là nhảy , chỉ có thể lăn đi lăn lại trong màn chờ người tới giúp .
- ÔI ! Vũ đạo tuyệt đỉnh công phu ! - ÔI , đúng là điệu nhả kén lẫy lừng trong truyền thuyết ...haonho6........
- Mọi người bàn tán ồn ào , càng làm tôi khó thở . Thấy tôi bị miếng giải quấn như con nhộng vậy mà nói là " ĐIỆU NHẢY KÉN TẲM LẪY LỪNG " SAO ? - Rõ ràng là do VIC CHOU giở trò nên mình mới thê thảm thế này !
- Tên VIC CHOU nãy giờ vẫn chưa chịu cứu mình...........
- Tôi quay người , nghe thấy tiếng bước chân đang đến gần ..
- ARIEL ! Bị cuốn thế này chắc khó chịu lắm nhỉ ?
- HỪ ! Xem ra cậu còn chút lương tâm , mau cứu tôi đi . Tôi cố gắng nói thật to vì sợ hắn ko nghe được .
- Được thôi ! ARIEL ! Cậu chuẩn bị tâm lý nhé ........
- VIC CHOU vừa dứt lời , một tay kéo một đầu tấm màn .
- Cuối cùng cũng được cứu rồi . nhưng nếu như thế , tấm màn dày cộm lại được mở ra theo chiều ngược kim đồng hồ .Cả người tôi quay tít thò lò....
- Không biết hắn đứng phía trước tôi từ lúc nào ? lấy tay đỡ tôi sau đó đưa người tôi xuống thấp để tạo dáng .......
- Thế là chúng tôi đã hòan thành màn nhảy một cách độc đáo . Khán giả đang reo hò ko ngớt . - Tôi ko biết phản ứng ra sao ? chỉ đành giơ 2 ngón tay thành hình chữ V ..rồi cười he...he.........
- Tên VIC CHOU đứng bên cạnh giơ tay ra diễn phụ họa để thêm phần đẹp mắt , rồi hắn để tay lên ngực cuối chào khán giả .
- CÁI...CÁI TÊN ĐÁNG CHẾT VẠN LẦN .- Tôi tức đến nỗi muốn ói máu , định run run giơ tay cú cho hắn một cái ....thì hắn bất ngờ quay lại , ôm tôi rồi kiss vào má tôi một cái rồi nói :
- VIC : DANSON không ngờ cậu nhảy giỏi vậy ! mình phục bạn rồi ...
- Tôi dùng tay đẩy VIC ra sau đó cười huề với khán giả : Cái tên xạo sự này , đã biết mình là giả mà còn như vậy.................
- HỪ !HỪ...phải nhịn phải nhịn , mình hiên là DANSON...DANSON ...nên ko được nổi nóng . Nếu người đứng đây mà là ARIEL thì cậu đã được nếm mùi : NHƯ LAI THẦN CHƯỞNG rồi .
- Buổi biểu diễn mở màn đã kết thúc ..
- PHÙ..PHÙ ....
- Khó khăn lắm mới thay được trang phục nam như cũ . Tôi mệt thè lưỡi , đứng ở một góc thở dốc .
- Hôm nay cậu biểu diễn tuyệt quá nhỉ ? - VIC đứng cạnh tôi có vẻ uể oải
- VIC CHOU giơ ly lên uống một ngụm :
- HA..HA..HA..ARIEL , BẠN TRAI ĐÂU MÀ ĐỂ CẬU BƠ VƠ MỘT MÌNH THẾ NÀY !
- AI...nói là tôi .....không , Cậu ấy là bạn trai tôi ! Mình phải giữ bí mật của DANSON cho đến hơi thở cuối cùng mới được .
- CÔ......-Tiếng nói của VIC bị lấn áp bởi tiếng chân rầm rập của lũ con gái mê trai đẹp . Người vô can như tôi cũng bị vây lấy .
- Á ! VIC kìa , trời ơi , đúng là anh ấy rồi !
- A ! VIC em muốn chụp ảnh cùng anh .
........................HẾT CHAP 26................................................ ...............
 
C

cchhbibi

CHAP 27 : NGƯỜI THẦN BÍ ...TRONG LỐT CỪU

- Bị đám con gái hâm mộ cuồng nhiệt vây quanh nhưng VIC CHOU vẫn mỉm cười ung dung , ký tên cho đám fan hâm mộ.
-Tôi nhìn VIC rồi thở dài tội nghiệp cho các cô nàng mê tít anh ta , không biết trước mặt mình là một tên sói đội lốt cừu .
-Mà thôi , việc này cũng chẳng liên quan đến mình ! Mau về ký túc xá thu dọn hành lý , nói cho cùng thì tuần tới mình ko còn ở đây nữa .
- SAO VỀ SỚM VẬY ? - một giọng nói dễ thương vang lên
- Là TÂM LĂNG !!!!!
- Tôi ngạc nhiên khi thấy TÂM LĂNG nhìn tôi cười .Sao cô ta có mặt ở đây nhỉ ? Chả lẽ đi chung với DANSON sao ?tôi ngó nghiêng phía sau lưng nhỏ .
- Cậu ấy ko đến ! TÂM LĂNG như đọc được ý nghĩ tôi , mỉm cười nói :
-Cậu là bạn DANSON TANG phải ko ?- Mình là TÂM LĂNG , không ngờ cô ấy đẹp đến thế còn giơ đôi tay định bắt tay tôi
- Theo phép lịch sự , tôi cũng bắt tay lại ...
-ÔI CHAO ! - TÂM LĂNG đột nhiên nhíu đôi lông mày , tỏ ra chuyện hối lỗi gì đó .
-TÂM LĂNG chớp đôi mắt biếc , trong như pha lê , nhìn tôi cười nói : *** mèo từ trước giờ đều cùng một nhà, có đánh nhau cũng là chuyện bình thường . nhưng ...DANSON ..và mình thì khác .
-TÂM LĂNG cố ý kéo iọng vang xa , sau đó tháo chiếc găng tay lũa hoa văn tinh xảo ném xuống đất một cách ko thương tiếc .
- Tôi nhất định sẽ ko để chuyện như thế xảy ra đâu . và tôi cũng chúa ghét loại méo ngay cả ổ của mình cũng ko tìm được !
- TÂM LĂNG chuyện này ko liên quan đến cô !- VIC CHOU cuối cùng cũng lao ra vòng vây của đám con nữ sinh , chạy đến trước mặt tôi và TÂM LĂNG
- DANSON chưa đến , tôi chỉ thay mặt cậu ấy chào hỏi cậu ta thôi mà ! - TÂM LĂNG nhếch mép , khuôn mặt đáng yêu bỗng trở thành nụ cười ma nữ .
- TÂM LĂNG tiến về phía tôi ....
- Câu và DANSON sao lại quyen biết nhau ? Cậu có biết tại sao DANSON từ trước tới giờ ko kết bạn với con gái ko ? - Tiếng cười của TÂM LĂNG làm mọi người chú ý .
- Tất cả các cặp mắt hiếu kì của cá nam sinh trong trường đổ ồn về phía chúng tôi .
-TÂM LĂNG ngừng cười , nhấn mạnh từng từ một ..
- LÀ VÌ TÔI CẢ ĐẤY !
- Tôi như bị điện giật , ngẩn đầu lên bắt gặp ánh mắt tràn đầy tự tin của TÂM LĂNG , tôi co rúm người lại
- DANSON ko kết bạn với con gái vĩđa có người trong mộng rồi , đó là công chúa TÂM LĂNG . Người vừa xinh đẹp lại cừa thanh cao , đáng yêu , hồn nhiên nữa . Cái gì mà chứng sợ con gái chứ , chẳng qua chỉ là mược cớ.....
- ỦA ! Cậu sao vậy ? không vui à ? TÂM LĂNG đột nhiên ngừng lại ,nhìn thẳng vào mắt tôi .
- Không..không phải..............- Mình đang nghĩ gì thế này , sắp rời khỏi trường này rồi tốt nhất là đừng gây phiền toái 36 kế chạy là thượng sách....
- Chán quá đi ! Mình phải rời xa DANSON , VIC CHOU , LÂM PHONG ....vĩnh viễn ko gặp lại họ ...........
- PHÙ .......Cuối cùng cũng thoát ra khỏi đám đông . Ngồi tựa mình vào một tảng đá suy nghĩ chuyện đã qua và tính chuyện trong tương lai .
- BỘP ...! BỘP ..!
- Một đôi tay nhè nhẹ vào vai tôi .Tôi chán nản gục đầu xuống .
-XIN LỖI , Dù là ai cũng xin tránh xa tôi
- BỘP..BỘP....tên đó vẫn vỗ vào vai tôi .
- Tôi thét lên và quay đầu lại.....nhìn thấy một con vật màu xám, trên cổ quàn một cái khăn len ghi là " CHÚ CỪU XÁM DỄ THƯƠNG "
- Tôi chóng tay xuống ,ánh mắt nghi ngờ "tra hỏi " tên cừu bông : CẬU LÀ AI ?
- Cậu ta lắc đầu ...không chịu nói .. sau đó chỉ tay về phía hội trường ..
- Tim tôi đâp thình thịch . Tôi hiểu rồi ! Hóa ra là người đóng vai '" CHÚ CỪU XÁM DỄ THƯƠNG " bị câm . Xem ra người bất hạnh trên thế giới này ko chỉ có mình tôi !
- Hội trường đúng là ở đắng kia ! Chính xác ! cậu mau đi đi ! - Tôi lấy tay chỉ chổ phát sáng , sau đó đẩy nhẹ cậu ta đi còn tôi thì tiếp tục đi về hướng ký túc xá .
- Tôi đi ..đi...đi........
- Ủa ? Sao tôi không nhúc nhíc được thế này ! tôi quay lại thì thấy chú cừu nắm vạt áo của tôi , ánh mắt như cầu khẩn điều gì .
- Cậu ...cậu muốn tôi dẫn cậu đến chỗ đó à ! Vậy cậu sẽ thưởng cho mình cái gì ....?
- Chú cừu ngập ngừng một lát , rồi gãi đầu ..
- Động tác này quen quá là ai vậy ta ?
- Chú cừu như nghĩ ra điều gì đó ! rồi đút tay vào túi sờ soạn ...
- CÁI GÌ ! Vậy ta tôi tò mò..ko phải là một con dao đó chứ.............
........................... HẾT CHAP 27................................................ .......
 
C

cchhbibi

CHAP 28 : THẬT RA ANH LÀ ..AI ?

- Cái gì thế này ?
-Đầu tôi cảm thấy choáng ván suýt ngả nhào , may mà chú cừu vội vã đỡ lấy tôi . Tôi mơ hồ vô tình nói
-Cậu..cậu định ám sát tôi sao ?
- Chú cừu đỡ tôi ngồi xuống...........
-Tôi thở dài rồi ngước lên , thấy chú cừu chìa tay ra trước mặt tôi .ÔI ! Biết bao nhiêu là socola. là loại cực đắt tiền , lần nào đi siêu thị tôi cũng thấy nhưng chỉ dám xem ko dám mua .
- VÙ.........VÙ.............VÙ .- Một làn gió nhẹ thổi qua - cảm động ..tôi thật sự rất cảm động ..tôi cầm thanh socola ko chần chừ bóc một miếng .
-Ừ , cảm giác mát ngọt ! thật tuyệt vời .
- Lúc nói cám ơn ,bỗng tiếng nhạc trong hội trường reo vang ...
- BỘP ...BỘP ................
-Có cảm giác vai bị vỗ nhè nhẹ. nhất định là chú cừu lúc nãy rồi ....
- Làm gì vậy !
- Thì thấy chú cừu đứng trước mặt tôi , một tay chìa ra phía trước , một tay đặt phía sau , tư thế muốn mời tôi khiêu vũ .
- Cậu muốn mời mình nhảy sao ?
- gật gật
-Tôi vui vẻ đứng phắt dậy ! tay tôi đặt lên tay chú cừu toàn thân liền cảm giác như bị thôi miên . chú cừu ôm trọn lấy tôi .
- thình thịch ...thình thịch...
- Mình sao thế nhỉ ? chỉ nhìn thấy chú cừu thôi mà tim đã đập nhanh thế sao ? sao động tác ,cử chỉ của cậu ta nhìn rất quyen thuộc và gần gũi .
- Tôi chăm chú nhìn cặp mắt của chú cừu muốn tìm ra câu trả lời nhưng đôi mắt thiên thần ấy dường hư lảng tránh ánh mắt tôi .
- Dưới ánh trăng huyền ảo tôi tiếp tục nắm tay chú cừu , lướt đi theo điệu nhạc quyến rũ ....
- TIỂU LÂM !
- Đang lúc thả hồn theo gió , thì một giọng nói quyen thuộc vang lên .
- VIC CHOU lao như tên bắn về phía tôi , giật phắt tay chú cừu . Chú cừu đứng sững người hết nhìn tôi lại nhìn VIC CHOU đang tức giận lôi đình , chú có vẻ thất vọng nhỉ .
- Sao lại có chú cừu xám ở đâu ra thế này ! - VIC kéo tôi về phía cậu ta , chỉ tay về phía chú cừu ngơ ngác gắt gỏng hỏi
- Cậu ta là khách mời đặc biệt của dạ hội hôm nay ! -tôi ngó lơ , kéo tay chú cừu đi thẳng về phía hội trường .
- Cứ nghĩ đến việc tên ác ma VIC hại tôi ê mặt trước bao nhiêu người , tôi lại tức muốn nổ đom đóm
- TIỂU LÂM , Ko phải cô vừa trốn râây sao ?VIC càu nhàu
- Tôi đứng lại , VIC CHOU là thần thánh phương nào ? sao tên đó lại biết mình trốn ra đây , lẽ nào ............
- Cậu ..cậu tìm tôi sao ?
- VỚ VẪN ! Ai tìm cô chứ . tôi chỉ muốn xem bộ mặt thê thảm của cô thôi !
- Vậy thì cậu nhìn thấy rồi đó ! bye ! bye ! tôi quay người đi nói một câu tỉnh bơ .
- VIC CHOU hình như muốn biết ai là chú cừu nên đã đuổi theo ....
- Nhanh thoăn thoắt chú cừu nhảy tót vào hội trường.
- A ! Thời khắt tuyệt vời đã đến !
- Thấy chú cừu chạy vào bên trong , MC trên khán đài vặn volume hết cỡ ...
- MC dõng dạc tuyên bố , ai đem thanh socola nhận được từ tay chú cừu đem tặng người bạn mến cùng nếm thì bạn sẽ có một điều bất ngờ thú vị !
- Câu nói của MC như liều thuốc kích thích ....các bạn nữ sinh chạy ùa về phía chú cừu tội nghiệp .....
- Đưa tôi socola hạnh phúc cho tôi......... đám nữ sinh réo lên như bầy ong vỡ tổ
- TÔI..TÔI MUỐN CÓ . Nhất định phải cho tôi
- Chú cừu bị lôi kéo vật vả ! luôn cả cái đầu của chú cừu cũng rớt xuống .
- Một khuôn mặt đỏ ửng , hiện ra làm tôi giật mình ..
- DANSON TANG ....LÀ DANSON.............- ko ngờ lại là anh ta .
- Chết rồi ! hỏng bét ! chứng dị ứng con gái của hựu thần !
- Tôi lập tức cố sức chen vào đám đông , ké cậu ấy chạy ra ngoài ...
- RẦM ....RẦM ...tiếng bước chân đuổi theo như thiên binh vạn mã ngoài sa trường ..những nụ hôn gió bay tới tấp như tên bắn về phía chúng tôi lại còn phát râm thanh : chụt chụt ..bộp bôp " nghe rõ khiếp .
- Ối má ơi ! đám con gái sắp mất trí đang nhỏ dãi tông ông chạy bổ về phía chúng tôi hết tốc lực , mặt DANSON tỏ vẻ sợ hãi , co rúm lùi lại phía sau tôi.......
- Đang lúc tôi hốt hoảng ko biết làm cách nào thì bóng ba người kiãuất hiện
- LÂM PHONG , VƯƠNG TỬ ..GUA GUA . Tôi ngạc nhiên , may họ đến kịp lúc.
- Họ lập tức mở vòng vây cho chúng tôi chạy ra , nhưng với sức của 3 người thì làm sao chống nổi....
- Tôi và DANSON áp sát vào nhau ko cựa quậy nổi
- cám ơn cậu , vì ở đây nhiều con gái quá..nên mình sợ ...
- Tôi chưa kịp trả lời ....
- Ồ ! Vậy thì nên về nhà ngủ cho khỏe đi !- VIC CHOU cơn gió độc chặn họng tôi lại .
- Ko ngờ VIC lại ra tay giúp tôi và DANSON .....
- Cám ơn! -Tôi cố găng phát âm thật lớn để cho VIC nghe ..
- Không phải là tôi giúp tên đó ! - VIC CHOU cố gắng đẩy đám con gái ra , quay đầu sang bên cạnh , nói cứng cỏi . - TÔI KO CHO PHÉP TÊN CỪU ĐÓ ĐỨNG GẦN CÔ NHƯ VẬY !
- CẬU....-tôi chưa kịp nói thì đám con gái hùng hổ xông lên , làm tôi hoa mắt ko biết đâu là trời đâu là đất .
- tôi chỉ nói đi nói lại "" oái ! DANSON ...kho phải mình cố ý ........ cứu tôi với ..."
- Cứu tôi với ! - Tôi sợ hãi bật dậy , vừa choàng mở mắt đã hấy một khuôn mặt ghé sát .
- Hóa ra là cậu sợ tôi đến vậy ! VIC CHOU đắc ý ra mặt , đứng dậy , lấy ặp sách đầu giường .
- Hôm nay chưa đến cuối tuần đâu ! đừng có ầm ĩ trên giường như thuồng luồng phơi nắng thế .
- Hóa ra tôi vừa nắm mơ sao ? sợ muốn chết ! toàn thân nhẹ nhỏm hẳn . tôi lại nằm xuống
..............................................HẾ T CHAP 28 .........................................
 
C

cchhbibi

CHAP 29 : MÊ CUNG TÌNH YÊU

- Tôi bị đám con gái bao quanh đến ngất xỉu , sau đó lại nằm mơ thấy ác mộng nên ...
- DANSON TANG đâu ? cậu ấy thế nào rồi ?
- VIC CHOU im lặng đến đáng sợ , vẻ mặt thất thần
- VIC sao cậu ko nói gì ? - tay tôi run lên buông cậu ấy ra .
- Cậu lo lắng vì sợ DANSON xảy ra chuyện sao ? hắn ko sao đâu . có tụi LÂM PHONG ở đó , tên đó làm sao xảy ra chuyện gì được ? VIC quay lưng khẽ nói .
- PHÙ.......PHÙ........
- Tôi thở phào , DANSON ko sao cả ....nếu ko mình trở thành tội nhân thiên cổ mất !
- Vậy tối qua , cậu đưa tôi về à ................?
- Làm gì có chuyện đó ....! Tôi...tôi ....- VIC quay người lại , một luồng gió thổi ngang qua . Hắn nhìn tôi , vẫn bộ dạng quyen thuộc , giọng châm chọc như ong chích - KIỂU CON GÁI NHƯ CÔ TÔI KO CÓ HỨNG ! ĐỪNG ĂN DƯA BỞ !
- Nói đoạn , hắn lấy chiếc bánh mì trên tủ ở đầu giường tôi , thản nhiên ngậm trên miệng đi chậm rãi ra ngoài .
- Buổi chiều hôm đó , tôi được nghĩ xả hơi . khỏi phải học tiếc thể dục mà tui ko thích ......nhưng sáng hôm sau , vận xui ập tới như giông bão . Tui ko ngờ chính ngày hôm nay đã thay đổi cuộc đời tôi....
- Đang nằm trên giường , say sưa đọc cuốn INU - YASHA thì chuông điện thoại vang lên
- Tôi ngồi bật dậy , xem ai gọi
- ALO , ai đầu dây .......
- Tui đây..........VĂN TUYÊN đó !
- Có chuyện gì thế ! tôi ngạc nhiên hỏi ...
- Bà mau bận trang phục nữ , đến quán HOA TUYẾT nhanh lên
-Tui ko đi , được hông
- ĐƯỢC , bà mà ko tới đây , thì ngày mai toàn trường sẽ biết bà là HOA MỘC LAN ...Thôi nói túm lại là bà đến đây giải thích rõ ràng , nếu ko bà chết chắc rồi !
- Đi cũng chết mà ko đi cũng chết .
- Làm ao đây ?
- Kết quả : Dĩ nhiên là xem chết như thế nào rồi !
- Khi mình trở về trường cũ sẽ nhập bọn cùng với VĂN TUYÊN và TIỂU HUÂN . Nếu như hôm nay mình trốn hẹn ....ÔI ! ÔI ! Sau này về trường thì làm sao mà sống .
- Tôi thay trang phục con gái , nhắm lúc sân trường ko có người , len lén chạy ra ngoài ,,
- Hai bên đường rụng đầy lá cây , chân tôi đạp lên nghe roat..roạt...Mặc đồ con gái đi trên đường , tôi nơm nớp lo sợ có người nhìn thấy nhận ra mình ..
- Sao thế này ! Mình là con gái cơ mà !tôi gõ gõ vào đầu lấy lại tinh thần
- Nhưng sau đó , tôi vẫn cúi đầu , dán mắt xuống đường , ko dám ngẩn lên.
- TIỂU LÂM ! -tôi nghe thấy phía xa xa có tiếng con trai gọi .
- Tiếng con trai ? không thể nào ? Trống ngực tôi đập thình thịch .....CHUỒN LẸ!
- Tôi ko dám quay đầu lại , chân đi như bay , tim càng lúc càng đập mạnh ! Nhất định ko để cho người đuổi kịp ! Chỉ còn một chục bước nữa thôi là mình rời khỏi trường rồi . CỐ LÊN ! CỐ LÊN ! TIỂU LÂM
- Đến phút chót mà bị lộ tẩy coi như xong ! Nghĩ đoạn tôi co giò chạy.......
- TIỂU LÂM ! sao lại chạy ! - tôi như bị ai đó túm lại , nhấc lên . Hai chân tôi còn hươ loạn xạ .
- Cậu nhầm người rồi ....tôi.....tôi không phải là ....
- Muốn nói mắt tôi có vấn đề sao ? cô gái của mình mà ko nhận ra ?
- Cô gái của mình ? Tôi quay lại nhìn thì ra là VIC CHOU !
- Ban nãy sợ đến tim đập mạnh như sắp rơi ra ngoài . Bây giờ nhịp tim đã trở lại bình thường ....may là VIC CHOU
- ĐI XEM MẶT AI SAO ? Mặc trang phục con gái ? - Cậu ta chỉ tay vào bộ quần áo của tôi , nhíu mày tra hỏi ....
- Tôi...tôi đi đến buổi họp mặt ...-tôi cúi đầu , trả lời ấp úng . nhìn VIC có cảm giác là lạ .
- HỌP MẶT ? Ko phải hẹn hò với DANSON TANG chứ ! - Giọng của VIC đầy vẻ ganh tị .
- Tôi liếc nhìn VIC CHOU . Mấy hôm nay , tôi còn ko thấy bóng của DANSON , nói gì đến hẹn hò với cậu ấy ! cái tên VIC này bộ đầu đất hay sao ?
- Tin hay ko tùy cậu ! -tôi trả lời một câu cụt ngủn rồi quay đi . Ai thèm để ý đến cái tên khí chất thất thường , suốt ngày đa nghi .
- VIC CHOU là đồ tồi . Mấy hôm trước cứ nói cạnh nói khóe tôi , còn chưa kể chuyện hắn tối muộn còn chưa thấy mò về ký túc xá làm tôi lo lắng . Thế mà bây giờ vô cớ trút giận lên đầu tôi !
- ĐỢI ĐÃ !
- Lại còn bảo tôi đợi đã ! Dại gì đứng lại để cậu làm thịt à ? Tôi muốn bỏ chạy còn ko kịp nữa là !
- TÔI BẢO CÔ ĐỨNG LẠI !
- Mình ko nghe thấy gì nữa - Không nghe thấy ? không nghe thấy ?
- XOẸT ....
- Cổ áo tui bị đôi tay to khỏe phía sau nắm chặt . Sau đó tui bị nhấc bổng lên ....
- CHẠY ĐẰNG NÀO !
- Cậu làm trò gì thế ! - Tôi cố gắng vùng vẫy , để thoát khỏi tay ác ma
- TÔI CŨNG ĐI ! Ở ĐÂU ? - Tôi phải phân cao thấp với tên DANSON đó ...
- Không phải ! tôi đến quán HOA TUYẾT để họp mặt bạn cũ ..
- Quán HOA TUYẾT .........?
- VỤT..............
- Vừa nói dứt câu , VIC CHOU buông tay ra .tôi ngả lăn xuống đất
- Tôi phủi phủi quần áo đứng dậy . - ĐAU QUÁ ! tôi rên rỉ ..chỉ muốn choảng cho tên VIC đó một cú !
- Nhưng tôi lòm ngòm đứng dậy thì bàn tay ác ma lại giơ về phía tôi ...
- XOẸT....XOẸT...........
- VIC CHOU lôi tôi lại , kéo đầu tôi áp sát vào đầu hắn , giơ điện thoại lên bấm phím chụp hình " TÁCH "
- Cậu ...cậu làm trò gì thế ! - Tôi quát lên
- Hăn vừa gửi tin nhắn vừa đọc lên : HA.HA....HA.. TIỂU LÂM ĐANG Ở TRONG TAY TÔI ! YÊU CẦU LẬP TỨC ĐẾN QUÁN HOA TUYẾT ! NẾU KO CÔ ẤY SẼ THUỘC VỀ TÔI HA..HA...
- Xong xui hắn ta nhìn tôi nói : Tôi vừa gửi tin nhắn cho tên DANSON đến quán HOA TUYẾT để quyết đấu !
..............................................HẾ T CHAP 29..............................................
 
C

cchhbibi

CHAP 30 : THẾ GIỚI NÀY ANH CHỈ THẤY MÌNH EM

- Sau khi nghe tiếng BIP , tin nhắn đã được gửi đi , tôi hốt hoảng gào lên :
- CÁI GÌ ? - Chúa ơi buổi họp lớp của tôi sắp biến thành cái gì thế này !
- Tên VIC CHOU kéo tôi xềnh xệch đến quán nước HOA TUYẾT .
- TIỂU LÂM ! Mau lên ! - VIC có vẻ nôn nóng , quay người lại nhìn tôi .
- Ơ..Ơ...- Tôi lề mề , cố ý kéo dài thời gian . Ai muốn ào đó cùng hắn chứ . Nếu bị hai nhỏ VĂN TUYÊN và TIỂU HUÂN bắt gặp thì hai nhỏ đó rủa tôi đến chết mất .
- ALO ! ALO ! .......- Tôi nảy ra một diệu kế , bèn lấy di động , nói to
- Tôi ko nghe thấy ! sóng ở đây kém quá ! cậu đợi chút nhé !
- Tôi đánh bài chuồn ....ai ngờ vẫn bị hắn níu lại :
- Ko nghe được à ! vậy thì khỏi nghe vào trong trước đã - Thế là kế hoạch của tôi bị phá sản , hắn kéo tay tôi vào quán .
- Cả quán nước được trang trí lộng lẫy bởi những ruy băng và bong bóng đủ màu . Trên bức tường trắng toát , một hàng chữ được xịt bằng sơn , uống ** hình trái tim trông rất bắt mắt ...
- Mọi người đều có mặt đông đủ , VĂN TUYÊN, TIỂU HUÂN .....và cả hoa khôi của trường PHẨM NGÔN , à cò cả cô công chúa kiêu kỳ TÂM LĂNG cũng có mặt.
-ƯỰC ! ....bộ họ có học chung với mình sao ?
- Chổ cửa bất ngờ xuất hiện bốn bóng người . Mồm tôi ngoác ra hết cỡ . HIC..HIC.....Biết thế này ko đến cho rồi.......
- TỨ ĐẠI TƯỚNG QUÂN TRƯỜNG BRITISH ! WA!WA ! ....vui quá xà luôn ! Đúng là niềm vui bất ngờ !..ha.ha...VĂN TUYÊN cũng há hốc mồm rồi nhảy cẫn lên sung sướng .
- Niềm vui gì cơ chứ ? có mà nỗi kinh hoàng thì có . tôi trốn vào phía sau đám nữ sinh đang gào rú.....
- Đám thiếu gia từ từ tiến vào chỗ tôi đang núp ..........
- TIỂU TUYÊN quay sang hỏi nhỏ
- Thật ra , bạn cùng phòng với anh chàng nào vậy ! ( ÁM CHỈ TRONG KÝ TÚC XÁ )
- KHÔNG .....Không .....với ai cả , tôi lắp bắp trả lời .....
- ĐÚNG , CÔ ta ở cùng phòng với tôi có chuyện gì ko ?
- LÀ.......LÀ.........VIC CHOU - Mặt TIỂU TUYÊN TRẮNG BỆT .........
- SAU KHI ỔN ĐỊNH - Theo lời hai nhỏ đó chúng tôi ngồi thành vòng tròn chuẩn bị trò chơi " LĂN ĐI LĂN LẠI "
- Này , quy tắc trò chơi như sau .....Mọi người dùng cổ , cằm và vai giữ chặt quả táo này rồi truyền cho nhau . - AI làm rơi quả táo sẽ bị phạt - TÂM LĂNG lấy quả táo trên bàn hươ đi hươ lại .
- Chỉ đơn giản thế thôi ! chơi luôn ! - LÂM PHONG háo hức
- Tớ phải ngồi cạnh DANSON ! HA..HA...- VĂN TUYÊN nhảy tót qua phía trái của DANSON.
- DANSON bất đắc dĩ phải ngồi sang bên phải
- DANSON , Bạn gái nào cũng thích ngồi bên cạnh cậu nhỉ ?- TÂM LĂNG ngồi phía bên phải DANSON cười híp mí .
- DANSON ngồi giữa hai bạn gái nhìn tôi cười gượng . - Tình cảnh của tôi cũng ko kém phấn bi đát , tôi ngồi giữa VƯƠNG TỬ và VIC CHOU .
GIỚI THIỆU NHÂN VẬT MỚI :- JOE : Được mệnh danh là HOÀNG TỬ BIỂN , nằm hôn mê trong bệnh viện rất lâu nhờ có TIỂU LÂM thường xuyên đến thăm nên cậu ta tỉnh lại ........... nghe đồn cậu ta là THIÊN VƯƠNG của trường đại học cấp quốc gia . Sau này khi ARIEL tham gia tranh giành chức hội trưởng hội học sinh cùng với DANSON , VIC , KHƯU TRẠCH..............HOÀNG TỬ BIỂN đã đến kêu gọi mọi người đến bỏ phiếu cho ARIEL
- Bắt đầu ! Bắt đầu nào ! thua là phải chịu phạt đó !
- Trò chơi " LĂN ĐI LĂN LẠI " bắt đầu .
- Thoắt một cái , VĂN TUYÊN đã giành quả táo , sau đó lè lưỡi giơ hình chữ V . Còn DANSON mồ hôi tuôn ra như thác
- VĂN TUYÊN đã dùng cổ mình kẹp chặt quả táo rồi đưa nhẹ qua DANSON
- ÔI ! .......DANSON mình gần cậu quá đi ! - Hai mắt nhỏ như biến thành hai trái tim tổ chảng
- MỘT GIÂY.......HAI GIÂY.............- DANSON nhìn tôi , mặt cậu ấy trắng bệch thở hổn hển . Thế là thoát nạn .....
- Nào ! Quay sang đây ông bạn .- VIC CHOU mỉa mai nhìn LÂM PHONG đang kẹp quả táo to
- LÂM PHONG nhíu mày , laấy tay đẩy gọng kính , nghiêng đầu .....-Không khí căn phòng u ám .
- Đừng có dừng lại , nghiêng về bên này một chút - Nhìn thấy LÂM PHONG đang lúng túng sắp rơi quả táo , VIC CHOU vẫn chư chịu thôi .
- VIC CHOU vừa phải thôi nhé - LÂM PHONG thốt lên
- Tôi ngơ ngác nhìn bọn họ , lắc đầu ngao ngán ............
- Cậu mà ko chuyền qua đây được là phải chịu phạt đó ! - VIC CHOU cười ranh mãnh . xem ra cậu ta ko chừa cho LÂM PHONG con đường sống nào.
- Xích lên phía trước một chút .......xích lên phía trước một chút .........
- Cổ của VIC CHOU nhanh thăn thoắt đón lấy quả táo , nhưng bị hụt...........
- Yên lăng ..yên lặng .......VIC CHOU gắng gượng kẹp quả táo vào cổ , mặt mày nhăn nhó . HIC , chiêu này của LÂM PHONG vừa xài có vẻ tan nhẫn quá .
- Tôi thấy buồn cười nhưng cố nín , làm mấy thịt của tôi ăng lên.....
- Bộ muốn chết hả ?- VIC CHOU trừng mắt nhìn tôi .
- Tôi cứng đơ , cúi đầu ko ám nhìn cậu ta ! - Đáng sợ quá , tôi quay người sang chỗ khác
- Cô làm trò gì thế ? muốn tôi thua hả ? - Hắn ta nổi sùng
- Tôi quay người lại , mắt nhắnm nghiền run rẫy , ngẩn đầu chuẩn bị đón quả táo định mệnh .
- Một chút ...một chút thôi , mặt tôi nóng bừng , tim đập như gõ mõ..tôi ráng giữa chặt quả táo ..hoa..hô ........- Vậy là khỏi bị phạt rồi , trò chơi này ko ai thua cả ...haha....
- Tôi mở mắt ......nhìn thấy mọi người đang áp sát bên cạnh ....tôi trợn mắt nhìn mọi người ..
- TIỂU LÂM ! Cậu chuẩn bị hôn hay sao ?
- Sao mắt nhắm meme6 mẩn mẩn ?
- Mọi người cười ngặt ngẽo
- A......S....A....Tôi chỉ muốn chơi hết mình thôi mà . Thế này là như thế nào ?
- VIC CHOU cười ngặt ngẻo : ha..haha...bộ cô muốn hôn tôi à ?
- KHÔNG ..KHÔN...mặt tôi đỏ ửng .
- Trò chơi thứ hai độc nhất vô nhị . Chúng ta hơn mười năm nay mới gặp nhau , chúng ta sẽ chơi trò chơi " THẾ GIỚI NÀY CHỈ CÓ MÌNH EM "
..............................................HẾ T CHAP 30.......................................
 
C

cchhbibi

CHAP 31 : HÃY CHỌN TÔI ĐI

- THẾ GIỚI NÀY CHỈ CÓ MÌNH EM ?
- Mấy nhỏ này lại tính bày trò gì đây !
- Các bạn là những người may mắn ở vòng một trò chơi , bây giờ mỗi người phải nói ra một việc mình đã làm nhưng người khác chưa làm bao giờ . Nếu việc bạn nói ra đã có người làm thì bạn phải chịu hình phạt . Đó là tình yêu và trừng phạt ....!
- VĂN TUYÊN nói dứt câu , nhìn tôi nháy mắt .
- Tôi giật mình lại âm mưu gì đây !...cái trò " LĂN ĐI LĂN LẠI " ban nãy làm tôi hồn siêu phách lạc , bây giờ lại " TÌNH YÊU & TRỪNG PHẠT " . Cái gì nữa đây mấy mụ nội .
- Người chiến thắng cuối cùng có quyền chỉ định người thua cuộc bất kì phải làm theo mảnh giấy tình yêu này ! VĂN TUYÊN rút ra một tờ giấy màu hồng hươ đi hươ lại
- Vậy chắc các bạn đã nắm rõ về trò chơi này rồi phải kho ? - Chúng ta bắt đầu nào
- THẾ GIỚI NÀY CHỈ CÓ MÌNH EM ! ----Bắt đầu từ LÂM PHONG nào
- LÂM PHONG : Tôi ...tôi đã tự tay sờ vào xác ướp ở KIM TỰ THÁP AI CẬP . Xác ướp đó có từ mấy ngàn năm trước .
- TIỂU HUÂN : ÔI CHÀO ! PHONG giỏi quá , đã đi du lịch AI CẬP còn tận tay sờ xác ướp , dũng cảm thiệt .
- Tôi ...tôi cũng từng làm như thế ! - DANSON mỉm cười nhìn LÂM PHONG - XIN LỖI NHÉ! PHONG .
- OK , vậy DANSON đã từng làm việc đó . Vậy LÂM PHONG cậu thua rồi .
- ĐỂ TÔI NÓI ! - VIC CHOU bước lên một bước , vỗ ngực như chắc thắng sắp nơi ......
- VIC CHOU nhìn tôi cười ma mãnh : - Khi tôi mười tuổi , ba tôi ko cho tôi đi chơi , tôi dùng ô thay thang nhảy từ cửa sổ phòng mình xuống , ko ngờ vẫn đáp đất an toàn , phòng tôi ở lầu 3 hẳn hoi .
- Dùng ô thay thang ........? Tên VIC CHOU này hồi nhỏ IQ củng cao dữ .
- HA...HAHA.....- Chưa ai làm thế bao giờ đúng ko ?
- VIC CHOU nhìn khắp một lược , toan cầm lấy mảnh giấy ước nguyện tình yêu thì bị một cánh tay chặn lại . TÂM LĂNG mặt như trúng số độc đắc bước ra khỏi đám đông .
- DANSON cậu còn nhớ ko ? - KKhi mình chuyển nhà vì muốn đưa địa chỉ mới cho cậu. Tối hôm đó , mình đã cầm ô nhảy xuống dưới tìm cậu !! - TÂM LĂNG chớp chớp mắt long lanh đáng yêu nhìn DANSON .
- Công chúa TÂM LĂNG ! - VIC CHOU cụt hứng khi thấy TÂM LĂNG cướp trắng tay thắng lợi của mình .
- VIC CHOU : Vậy cậu đã làm gì mà chưa ai làm bao giờ ?
- Việc mà chưa ai làm bao giờ à ? - mắt TÂM LĂNG sáng như đèn pha , chảnh ra mặt nhìn về phía VIC
- TÂM LĂNG : Tôi đã từng đứng đầu kì thi học sinh giỏi thành phố TINH HOA .
- WA , công chúa TÂM LĂNG giỏi thiệt đó ! mọi người reo lên không khí lúc này như nước sôi ở 100 độ C.
- Đúng là giỏi thiệt , đứng đầu toàn thành phố nhưng tiếc là tôi cũng từng đứng đầu toàn thành phố rồi cô nương . - VIC CHOU cười nhếch mép , đầu ngẩn cao tới 45 độ vênh vang .
- CẬU .....? - TÂM LĂNG chớp mắt có vẻ ko tin cho lắm . -mình nhớ người nam sinh đoạt giả nhất tên là UÔNG ĐÔNG THÀNH chứ tuyệt đối ko phải là VIC CHOU .
- VIC CHOU : Nhưng tôi nhớ ko nhằm thì cậu nói đứng đầu toàn thành phố chứ đâu có bắt buộc là kỳ thi trung học nhỉ ?
- TÂM LĂNG : giận sôi gan , nhìn VIC
- Đúng đó ! đúng đó ! phong được mệnh danh là ANHSTANH tái thế mà , mình đã xem cuộc thi đó , siêu đỉnh luôn ....
- TÂM LĂNG trề môi : HỪ ! VIC CHOU cứ khoái bày trò .
- VIC CHOU : DÁM LÀM THÌ DÁM CHỊU .
- DANSON , thế cậu có gì đặc biệt ko ?
- Tôi....suy nghĩ một lát - Tôi có thể chạy liền một mạch 10.000 m.....cái này liệu có tính không ?
- ÔI TRỜI ! Chạy một lược 10.000 m CHẮC MÌNH NGỦM QUÁ . VĂN TUYÊN réo lên ...........
- DANSON sáng nào 6h cậu cũng chạy qua cổng nhà hát lớn , sau đó vòng lại đường củ đúng không ?- VIC CHOU hỏi DANSON
- VIC , sao cậu biết rõ thế ! DASON ngạc nhiên
- Vì hôm nào tôi chẳng chạy theo cậu ! Chạy 10.000 m chỉ là chuyện nhỏ , nhưng theo mình nhớ là VƯƠNG TỬ cũng có chạy chung mà phải ko ?
- DANSON , xin lỗi nhé ! - VƯƠNG TỬ nhún vai .
- Cuối cùng đến lược TIỂU LÂM - VĂN TUYÊN chỉ tay về phía tôi ra hiệu nháy mắt .....
- lẻ ...nào ý nhỏ là............
- Mồ hôi trên trán tôi rơi lả chả............
- Tôi...mười bảy năm nay ngày nào cũng gặp ít nhất 13 lần xui xẻo ......
- Cậu ......cậu nói dối ? - Xui xẻo cở đó mà vẫn sống nhăn đến giờ - GUA GUA chỉ tay vào tôi .
- TÔI KHÔNG TIN ! - VIC CHOU nghiên đầu thốt lên
- Tôi bất đắc dĩ nhúng vai ko tin thì thôi !
- VĂN TUÊN & TIỂU HUÂN lên tiếng : Tôi có thể làm chứng TIỂU LÂM nói thực 100 % .
- Vậy mình xin tuyên bố người nhận được mảnh giấy tình yêu này là MISS XUI XẺO - TIỂU LÂM .
- TIỂU LÂM , Cậu sẽ chọn ai là người thực hiện mảnh giấy tình yêu này ? - VĂN TUYÊN giơ mảnh giấy trước mặt tôi , huýt sáo .....
- Ơ ....- Tôi nhìn DANSON TANG , VIC CHOU , VƯƠNG TỬ , LÂM PHONG.....và cả TÂM LĂNG ...............
......................................HẾT CHAP 31................................................ ...
 
C

cchhbibi

CHAP 32 : HÃY CHỌN TÔI ĐI ( II )

- Tôi nhìn sơ qua .............
- Mắt DANSON sâu thăm thẳm , nụ cười đẹp mê hồn . TÂM LĂNG nhìn tôi chớp chớp mắt , đôi lông mày lá liễu , cô ta đẹp tuyệt...........LÂM PHONG nhìn tôi như có điều muốn nói , liếc nhìn DANSON . VIC CHOU nhìn tôi chòng chọc , bộ cậu ta còn giận mình sao ?
-ỦA ! hình như VIC muốn nói với tôi điều gì ? tôi quay đầu lại nhìn thấy VIC CHOU khẽ mấp máy môi : " CHỌN TÔI...CHỌN TÔI ĐI " .
- Cậu ta bảo tôi đưa cho mảnh giấy này sao ?
- Ko phải cậu ta còn giận tôi ư !
- TIỂU LÂM bà lề mề quá ! - TIỂU HUÂN đợi lâu quá đâm sốt ruột , vỗ mạnh vào tay tôi - còn suy nghĩ gì nữa đương nhiên là DANSON TANG rồi .
- Tại sao.......tôi....ko muốn ...............- Phục nhỏ TIỂU HUÂN thiệt trúng tim đen tôi rồi .
- Vì chuyện của DANSON kể có nhiều người làm qua rồi nên cậu ấy phải chịu trách nhiệm thực hiện điều ước trong mảnh giấy ấy . - TIỂU HUÂN quay sang nhìn tôi
- Khai mau , bà muốn DANSON làm gì ?
- Tôi....ko có ....-Tôi lúng túng nhìn DANSON . Cậu ấy nhìn tôi vẻ rất chờ đợi . nhưng làm sao tôi có thể viết trên tờ giấy này chứ , làm sao có thể yên tâm rời khỏi đây , rời khỏi bọn họ .......
- Bà ko viết thì để tôi viết hộ vậy ! - VĂN TUYÊN giật tờ giấy vừa viết vừa lẩm bẩm : DANSON TANG HÃY LÀ BẠN TRAI TÔI .....
- Cái gì ??????
- Làm bạn trai ?
- Tôi định cướp lại tờ giấy , nếu như DANSON nhìn thấy thì biết ra sao ?
- Tôi chưa kịp ra tay thì tờ giấy đã bị một bàn tay khác chụp lấy
- VĂN TUYÊN quát lớn :TÂM LĂNG cậu làm gì vậy ?
- CHẬC..CHẬC tiếc quá TIỂU LÂM . Người duy nhất đủ tư cách có được mảnh giấy này là tôi ! - TÂM LĂNG tinh nghịch thè lưỡi lêu lêu.....- VÌ TÔI LÀ CÔNG CHÚA CỦA DANSON MÀ .
- VĂN TUYÊN , đừng có giật nữa ....TÂM LĂNG nói đúng đó - Tôi lăn xăn chạy tới kéo VĂN TUYÊN ra .....
- Mọi người xung quanh đều trố mắt nhìn tôi ..........có cả DANSON .
- Bỗng nhiên có một cánh tay rất khỏe kéo tôi lôi đi , tôi giật mình quay lại - VIC CHOU ?
- Cậu ....cậu muốn đưa tôi đi đâu ?- tôi cố giật tay VIC CHOU nhưng ko ngờ bị hắn kéo mạnh hơn .
- Lẽ nào cô còn muốn làm đồ chơi cho bọn họ sao ? VIC CHOU ko thèm quay lại , cứ kéo tôi một mạch ra ngoài .....
- Nhưng ....- tôi ấp ớ...
- Đúng là trò chơi nhảm nhí ! đi thôi tôi dẫn cô đi chổ khác vui hơn nhiều - VIC quát to cả gian phòng đều nghe thấy ....
- Mọi người đã ngừng chiến .......trố mắt nhìn VIC CHOU kéo TIỂU LÂM đi .
- ĐỢI ĐÃ !
- ĐỢI ĐÃ !- KO ngờ DANSON chạy bổ tới , đứng chặn phía trước .
- Ồ...! Ố .....Bây giờ thấy nóng ruột rồi à !- VIC CHOU liếc xéo DANSON .
- Nếu như có bản lĩnh thì đường đường chính chính thi đấu một trân , việc gì phải chơi trò chơi ước nguyện tình yêu gì chứ ? Người thua sẽ vĩnh viễn rời khỏi trường BRITISH , KO bao giờ quay trở lại đây nữa !
- DANSON nhìn tôi , rồi mỉm cười nhìn VIC CHOU , lặng lẽ chờ câu nói tiếp theo của VIC .
- VIC CHOU hít một hơi thật sâu rồi rành rọt nói từng câu từng chử : AI GIÀNH CHIẾN THẮNG TRONG CUỘC BẦU CHỌN HỘI TRƯỞNG HỘI HỌC SINH SẼ LÀ NGƯỜI THẮNG CUỘC !
- KO ..ko tôi ko nghe , ko thấy gì hết , ....cũng chẳng thấy gì.......
-Hiện giờ , tôi đang thu dọn hành lý trong ký túc xá , đầu tôi còn quay mòng mòng .
- Vụ LONG TRANH HỔ ĐẤU nay làm tôi nghĩ mà thấy rùng mình . ko ngờ họ quyết đấu sinh tử .......
- ÔI ! TRỜI ƠI - Tôi hét thật to ....
- Tôi vỗ ngực tự an ủi mình
- Vù ....vù vù sự việc rắc rối quá , may mà ngày mai tôi có thể quay về căn nhà nhỏ thân thương ......, được ôm mẹ vào lòng , ăn những món ăn do mẹ nấu .
- RENG....RENG.......
- Tôi với tay lấy di động đầu giường ..
-ALLO.......
- Con gái yêu...có nhớ mẹ ko ? - giọng mẹ khấp khởi vui sướng
- Dạ có ạ
- Sau ó mẹ thao thao bất tuyệt những chuyệ chẳng liên quan đến việc chuyển trường cả.....
- ĐỢI ĐÃ ! - Tôi ngắt lời mẹ , trong lòng có dự cảm chẳng lành - MẸ TIỀN CỦA MẸ CÒN KO ?
- À ...À , Mẹ đi làm quên khóa cửa ,nên..bị trộm lấy hết.....
- Tôi chưa hết bàn hoàn.......thì mẹ đã cúp máy ........
- MẸ THẬT LÀ........- Tôi giận đến phát run
- Tôi ngã ra giường , chẳng thèm động tới chỗ quần áo đang thu dọn . - Dưới ánh trăng huyền ảo len qua khe cửa , chiếu vào gương mặt trắng bệt như xác chết của tôi .
- Tuần sau chưa rời đây được , chả nhẽ tôi phải chứng kiến cảnh LONG HỔ TRANH HÙNG của hai người đó sao ?
- CHÚA ƠI ! HÃY CHO CON MỘT CHÚT BÌNH YÊN ......
.....................................HẾT CHAP 32................................................ ..
 
C

cchhbibi

CHAP 33 : CÚ NÉM 3 ĐIỂM .....QUYẾT ĐỊNH

NẾU CÓ THỂ CON NGUYỆN BIẾN THÀNH NÀNG CÔNG CHÚA NGỦ TRONG RỪNG , NẰM LẶNG IM MÀ VẪN ĐẸP TUYỆT TRẦN , ĐỢI CHÀNG HOÀNG TỬ TỚI ĐẶT LÊN MÔI NỤ HÔN NHÈ NHẸ . ĐÁNH THỨC MỐI DUYÊN NGÀN NĂM ...
- Mặt trời ló dạngg..hãy mau thức dậy .- Mọi người la ó lên
- Tôi nhỏm dậy nhìn ra phía cửa sổ xem chuyện gì . thoắt cái người tỉnh như sáo sậu .
- Trên đường cây xanh trong trường , dòng người như thác lũ đỗ về cùng một hướng .
- Tôi dõi mắt theo dòng người thì thấy mọi người đng vây kin chỗ dán áp phích . Hết nhóm này đến nhóm khác thi nhau chen lấn , rì rầm bàn tán
-..........DANSON TANG sao lại.............
- Còn.......VIC CHOU.....................
- Tiếng xì xào của mọi người vang bên tai tôi . tôi cố chen vào đám đông để nhìn rõ tấm áp phích gi gì
- WA , một bức chiến thư to đùng , chóang hết ko chừa một chổ trống
LONG HỔ TRANH HÙNG : DANSON TANG & VIC CHOU
THÁNG SAU TỔ CHỨC CUỘC THI BÌNH CHỌN HỘI TRƯỞNG HỘI HỌC SINH , NGƯỜI THUA CUỘC SẼ PHẢI RỜI TRƯỜNG BRITISH VĨNH VIỄN
- Tôi thoắt cái biến thành như con sâu róm để thoát thân khỏi quả táo thịt người này : CHEN NÀY ! TA CHEN NÀY !
- PHÙ ...Sau 5 phút vật Lộn với tử thần ARIEL này cũng thoát ra khỏi đám đông .
- Nhưng tại sao bọn họ đi hết rồi vậy cà ....
- Bạn ơi , mọi người đi đâu vậy - Tôi hỏi một cậu đứng cạnh tôi .
- À , Họ ra sân bóng rổ rồi , DANSON và VIC đang phân hơn thấp ở đó ....
- Thế là chân tôi như có gắng động cơ vèo đến sân vận động
- TẠI SÂN VẬN ĐỘNG ....- Ánh nắng mặt trời chói chang , sân vận đoộng của trường náo nhiệt như trẫy hội .
- Đám con trai nhốn nháo dưới hai bảng rổ , bóng được chuyền qua chuyền lại trong tay các nam sinh . Bọn họ hết tấn công bên trái rồi lại vòng sang bên phải ..
- ..DANSON TANG CỐ LÊN .........!
- VIC CHOU TOÀN THẰNG XÔNG LÊN!
- Những đường bóng đẹp làm đám nam sinh ngẩn tò te .....bọn họ hiện đang ngang tài ngang sức 70 : 70 - chỉ cần một quả bóng nữa thôi là có thể phân thắng bại .
- Đột nhiên như cậu ta phát hiện ra gì đó , quay đầu lại , bắt gặp đúng tôi . Trong giây lát tôi thấy ánh mắt của VIC như ánh lên niềm vui khôn xiết .
- ARIEL ! Sao cậu đến đây ?- DANSON nhìn theo ánh mắt của VIC , nữa vui mừng nữa ngạc nhiên
- Mình .......- Tôi trở thành tâm điểm của toàn trường , người tôi bắt đầu run lên , bụng lập tức đau nhói .
- Cậu ko được khỏe à ! chạy ra đây ổn ko ? - DANSON nhíu mày lo lắng nhìn tôi .
- Đấu tiếp đi ! chúng tôi muốn biết kết quả ! - Đám nam sinh réo lên ko ngừng .
- Để trấn tỉnh mọi người tôi trả lời lấp bấp : Tôi ....tôi ko sao cả ?
- ARIEL !- VIC CHOU ở bên cạnh mỉm cười , tay đập bóng , từ từ đi về phía tôi đứng
- BỘ....P ! BỘP ! BỘP ...
- ARIEL , Quả bóng này cho cậu ! - VIC đến trước mặt rồi ném quả bóng về phía tôi .
- Tôi giật mình , ko biết đôi tay đã nhận quả bóng từ lúc nào ? - Nhìn nụ cười đẹp mê hồn của VIC mà tôi cảm thấy lo lắng .
- Quả bóng cuối cùng sẽ do cậu ném ! - VIC nói to rành mạch .
- ARIEL quả bóng này cậu ném đi . - VIC quả quyết .
-VIC CHOU thế là sao ? - mặt DANSON lập tức biến sắc , nhìn tôi lo lắng .
- Đúng , do cậu ném . - VIC CHOU ko thèm đếm xỉa gì đến DANSON . Cậu ấy nhìn tôi chắm chắm rồi nói chậm rãi - Bên trái là của tôi còn ên phải laà DANSON . Cậu ném về bên nào bên đó coi như thắng !
- CÁI GÌ !!!!!!!!!!!!
- Đấu kiểu gì vậy trời ? sao lại để ARIEL ném .
- VIC CHOU điên thật rồi !
- Mọi người xung quanh kinh ngạc , bàn tán hò hét nhức cả tai .
- ARIEL ! Kết quả trận đấu do cậu quyết định ! - VIC CHOU vẫn ngoan cố ko ay đổi ý kiến , lại còn nhấn mạnh tên tôi .
-TÔI ...TÔI.....- Tôi run như cày sấy , hai tay bám chặt quả bóng nhìn xung quanh cầu cứu
- DANSON thì im phăng phắt , khoanh hai tay như muốn biết là tôi sẽ chọn ai .
- Gió thổi qua làm tôi cảm thấy lành lạnh , bụng đau nhói lên , toàn thân ê ẩm ! tôi nhìn vào quả bóng trên tay , quệt mồ hôi trê trán .
- ARIEL ! Mau ném đi !
- Mau lên giùm đi !
-AI nấy đều ruột , giục tôi liên hồi .
- Mồ hôi vã ra ko biết là do đau bụng hay vì do căng thẳng . Tôi tự hỏi mình rốt cuộc nên chọn nào ?
- ARIEL xỉu rồi !
- ARIEL ! ARIEL ! ARIEL SAO VẬY !
- Mọi người hốt hoảng hét lên nhưng tai tôi ù..ù đi
- Mơ mơ màng màng , tôi có cảm giác mặtmình nong nóng
- ƯM...ƯMMMMM
- HẢ ! Tại sao tôi thấy dễ chịu thế này ? - tôi giật mình thức dậy , mở to mắt
- ARIEL.......ARIEL ....! - Đúng là trước mặt tôi có một người hoang mang , cuống cuồng bật dậy như lò xo .
- VIC CHOU ? - Tôi ko thể tin nổi người đang hoang mang , lo lắng lại là VIC .
- Tôi đang ở đâu đây ? có phải là phòng y tế ko ?
- Đã giả chết lại còn hù người khác ! - VIC trấn tĩnh lại , ồi tiếp tục châm chọc
- AI GIẢ CHẾT ...! - tôi hét lên
- Cuối cùng cũng quay về phòng 312 kí xá . Suốt đường đi , VIC như làn gió ấm áp , rất ân cần và tử tế
- Đến nơi rồi , ngồi xuống nghỉ đi - VIC nhè nhẹ dìu tôi xuống ghế , cầm cốc đi lấy nước cho tôi .
- ARIEL uống chút nước ấm đi chắc sẽ đỡ đau bụng đấy -VIC đưa cho tôi
- Tôi mãi ngắm VIC nên bị sặc nước , ho sù sụ ..
- SAO THẾ ? - VIC CHOU vội rút chiếc khăn lau mặt cho tôi . Tôi cúi đầu ngượng ngùng đẩy tay cậu ta lại . Nếu hắn biết tôi vừa nhìn hắn mê mẫn thì chắc chắc hắn sẽ sướng đến nở mũi ...lại chưa kể thế nào hắn cũng chọc ghẹo tôi .
- BỘP !
- Một tờ giấy từ túi quần tôi rơi ra . Phòng im lặng quá nên nghe rõ mồn một .
- Tôi cúi đầu nhìn , hóa ra là đơn xin chuyển trường .
- Lạy chúa ! lần này thì toi thật rồi , quả mình sắp nổ tới nơi .
- Tôi vội cúi vội nhanh tay nhặt tấm giấy , sợ sệt nhìn VIC
- Sao vậy ? đó là cái gì mà cậu căng thẳng thế ?
- KHÔNG..KO CÓ GÌ - Giọng tôi run lên
- XOẸT ! - Nhân lúc tôi ko để ý VIC đã giật lấy tờ giấy tôi đang giữ trong tay .
- Ơ..ĐÓO LÀ...
- Tôi bần thần nhì tờ giấy được mở ra , thấp thỏm nhìn khuôn mặt hắn tái dần đi .
- Tôi sợ muốn đứng tim , chỉ sợ cậu ta lao đến xé xác tôi thành nghìn mảnh .
- VỤTT !
- Tờ giấy bị ném trên đất , mặt cậu giờ thì hầm hầm - khiến tim tôi đập liên hồi .
-OÁI ...
- VIC CHOU nhấc cằm tôi lên , kéo đầu tôi lại . khuôn măặt hung dữ , tức giậ tiến sát gần , sát gần ... - tôi ngơ ngác nhìn khuôn mặt khủng bố đó
- Sao cậu ta giận mình dữ vậy ? ko lẽ vì mình muốn xin chuyển trường ?
- HƠ..Tôi đâu có thù oán với cậu , sao lại....? DỄ SỢ QUÁ ! -Tôi phát hoảng lên , mắt nhắm nghiền , hét ầm ĩ..
- ƯMM.....ƯM............ƯMMMM
- Đột nhiên......
- Một đôi môi ươn ướt chạm vào môi tôi...tôi kinh ngạc tròn xoe mắt .
- ĐÚNG LÀ SÉT ĐÁNH NGANG TAI ! VIC CHOU HÔN TÔI ?
................................HẾT CHAP 33................................................ .......


- Trong chap sau có JOE - HOÀNG TỬ BIỂN xuất hiện
 
C

cchhbibi

CHAP 34 : LOÀI HOA CAN ĐẢM

- ĐÚNG NHƯ SÉT ĐÁNH NGANG TAI ! VIC CHOU HÔN TÔI ?
- Tôi thộn người ra nhìn lên trần nhà đúng mười giây . Cuối cùng sực tỉnh ,lấy hết sức đẩy cậu ta ra . VIC CHOU nã nhaào về phía bàn học bên cạnh . Cả gian phòng im lặng đến đáng sợ chỉ nghe thấy tiếng thở hổn hển của chúng tôi .
- Bất giác tôi bắt gặp cặp mắt của VIC .- Mắt tôi tròn như viên bi , kinh ngạc nhìn VIC CHOU . VIC mặt đỏ bừng . cậu ấy nhìn tôi , mắt sáng long lanh làm tim tôi như thắt lại !
- TIỂU LÂM !- VIC định gọi tên tôi
- Nhanh thoăn thắt tôi lao ra khỏi phòng như tên bay ...........
- Sao lại thế ! ko ngờ VIC CHOU lại hôn tôi ..Tôi càng lúc càng rối bời đầu ốc rối mù .
- Tôi hốt hoảng ko biết mình đã chạy đi đâu nữa ....... lúc dừng chân mới phát hiện ra mình đang đứng trước một tòa nhà màu trắng
- BỆNH VIỆN ????
- Nhìn các bác sĩ , y tá đi qua đi lại , còn các bệnh nhân chậm rãi tản bộ .
- ĐÂY LÀ......Bỗng tôi nhớ ra một người ......lẽ nào anh ấy chưa hết bệnh sao ? - Tôi đi thẳng vào bệnh viện ko chút do dự .
- Căn phòng màu trắng thoang thoảng thuốc khử trùng .tôi bước chậm rãi , khẻ đẩy cửa nhẹ .
- giường bệnh trắng tinh ko chút bụi bẩn . Trên giường có một người đang nằm . Mái tóc màu nâu , chiếc mũi thanh tú ,đôi môi hồng hào , khuôn mặt người này như một bức điêu khắc hoàn mỹ ko chút tì vết .
- HOÀNG TỬ BIỂN ....- Tôi khẽ lẫm bẩm ký ức như dồn dập quay về : Từ dưới biển vớt lên được một mỹ nam tử nhưng anh ấy hôn mê ko tỉnh ....Chúng tôi đưa anh ấy đến bện viện nhưng chẳng có kết quả khả quan....ko biết anh ta tên gì nên chúng tôi đều gọi anh ta là HOÀNG TỬ BIỂN .
- Anh còn nhớ em ko ? chúng ta chưa gặp mặt nhau lần nào nhưng em nghĩ anh vẫn nhớ giọng nói của em - Tôi hít thở đều rồi ngồi xuống cạnh gường anh ấy
- Có lẽ HOÀNG TỬ BIỂN sẽ là người bạn tuyệt vời nghe mình tâm sự .
- Vừa rồi chạy vào đây , anh chắc cảm nhận được nhỉ ? Hôm nay em rất hoang mang , ko biết nên làm thế nào cả . VÌ....VIC CHOU...CẬU ẤY ..HÔN EM - Tôi đang kể lại
- Lông mi của HOÀNG TỬ BIỂN khẽ động đậy , như cánh bướm .
- Em ko phải là người can đảm , em ko biết mình nên chọn thế nào . DANSON TANG rất dịu dàng , tốt bụng nhưng sự nhiệt tình của _VIC CHOU làm em khó xử...
- Có lẽ anh ấy đang ngủ sy , nên tôi đã bô lô ba la kể hết mọi chuyện trong lòng .
- Theo truyền thuyết thuyết kể rằng ai tìm được loài hoa can đảm bạn sẽ có dũng khí hơn người đối mặt với cuộc sống ......tờ báo cạnh giường của cậu ấy tôi với lấy xem thử .
-Đọc xong tôi ngừng lại - EM nghĩ nếu em có loài hoa này thì hay biết mấy , có sẽ em sẽ có dũng khí đối đầu với cuộc sống ko trốn tránh nữa ..
- Dù sao cũng muộn rồi , em phải về ký túc xá đây ! ngày mai em sẽ đến thăm anh nữa
- À , Tôi đặt nhẹ một nụ hôn lên trán HOÀNG TỬ BIỂN à thì thầm .
- HOÀNG TỬ BIỂN anh phải tỉnh dậy sớm nghen ? lúc đó em sẽ tặng anh loài hoa can đảm đó ......CHÚC ANH MAY MẮN
- Về tới ký túc xà , tôi nơm nớp lo sợ vì xung quanh không một chút tiếng động .
- Cả phòng rất yên ắng . VIC CHOU có ở đây ko ? tôi ngạc nhiên đi về phía trước.
- OÁI ! Tôi giật mình thụt lùi vài bước...
- Chỉ thấy chổ cửa sổ ko biết từ lúc nào đặt một chiếc ghế . Trên đó có một người đang ngồi , trông cả người như bị tê liệt , mềm nhũn như cọng bún .
- Này ! VIC CHOU - tôi hét to
- NHƯng tên đó vẫn ko động đậy , chỉ nhìn tôi rồi quay sang chổ khác ngó lơ .
- Tôi ko biết làm sao , đành đến giường thu dọn hành lý ...........
- Này ! cô LÂM kia! sao lại quay về đây ? - VIC đột ngột hỏi .
- Quay lại thu xếp hành lý !- Vì bị hỏi đột ngột quá nên trả lời ngắn gọn .
- Vậy à ! Thu xếp hành lí - Gio5ng cậu ta vẫn lạnh lùng như vậy .
- Tôi định bỏ hành lý vào túi .Vừa quay người lại tấy teên đó đang đứng ngay sau lưng tôi , chăm chú nhìn tôi thu xếp hành lý .
-Tòn đồ đạc cũ xì mà vẫn mang theo !- Thấy tôi nhìn cậu ta , VIC CHOU ko được tự nhiên lắm , sau đó quay người ra chỗ ghế ngồi ban nãy .
- Thái độ cậu ta có vẻ lạnh nhạt , lời nói nghe đến lạnh sống lưng ..
- Thu dọn xong hành lý . Ngập ngừng mộ lát , tôi cố ý quay đầu lại nhìn VIC CHOU , nói rõ từng câu từng chữ : TÔI ĐI ĐÂY !
- Ờ !- Ai ngờ hắn đáp một câu tụt ngủn .
- TÔI RỜI KHỎI KÝ TÚC XÁ , QUAY VỀ NHÀ !- Tôi cố ý nhấn mạnh hai từ KÝ TÚC XÁ và NHÀ .
- Thế à ! chúc mừng cô nhé ! TẠM BIỆT , ĐI ĐƯỜNG CẨN THẬN - VIC nghe tôi nói xong bỗng thần người ra , sau đó nhìn tôi chầm chầm , nửa cười nửa ko .
- CẬU....- Nhìn bộ dạng thờ ơ của hắn , tôi ko chịu nổi nữa - TÔI DỌN VỀ NHÀ Ở VÀI BA HÔM , NHƯNG TÔI VẪN HỌC TRƯỜNG BRITISH .
- VẪN HỌC TRƯỜNG BRITISH ?- VIC CHOU như tươi tỉnh hẳn lên , nhảy bổ xuống ghế
- Đúng thế ! tôi vẫn học ở đây , tôi sẽ tham gia cả kì thi bầu chọn hội trưởng hội học sinh nữa - Tôi nói say sưa
- Cô ...cô muốn tham gia kỳ thi bầu chọn đó - VIC CHOU ngạc nhiên
-" CHẲNG PHẢI CẬU VÀ DANSON CÓ LỜI HỨA THI ĐẤU VỚI NHAU MỘT MẤT MỘT CÒN SAO ? - Tôi quay đầu lại nói to .
- Vì thế tôi nhất định sẽ đánh bại hai cậu . Như thế cả hai ,ko ai phải rời khỏi trường cả .
- HA....HA....- VIC CHOU nhìn tôi cười ranh mãnh
------------------------------HẾT CHAP 34------------------------------------------
 
C

cchhbibi

CHAP 35 : NHẤT TRƯỜNG HAY BÉT TRƯỜNG

- Như thế mới giống VIC CHOU thường ngày chứ , tôi tự nhủ
- Tôi lấy trong cặp sách ra một tờ giấy giới thiệu . Ngày mai , tôi sẽ đem nó bỏ vào thùng bầu chọn của hội học sinh !
- VIC CHOU vươn vai , bước ra chỗ cửa phòng rồi quay ra nháy mắt với tôi :
- Vậy thì , mai là thi cuối kì rồi ! Bạn ứng cử viên của chức hội trưởng ơi ! Trổ hết tài năng ra cho tôi được mở rộng tầm mắt !
- CÁI GÌ ?
- RẦM ...
- Câu nói của VIC CHOU như sét đánh ngang tai . Đầu óc tôi loạn cào cào . Đãng trí quá , đãng trí quá ! - Việc quan trọng như thế mà tôi lại quên béng mất . Mai là kỳ thi cuối kì rồi nhưng tôi chưa ôn tẹo nào cả , cũng chưa ngó ngàng tí tì đến bài vở !
- TIỂU LÂM ! Tôi đợi cô đánh bại đó !- VIC CHOU chỉ tay về phía tôi , trông hắn vui sướng ra mặt , sau đó hắn ta đi ra khỏi phòng .
- Còn tui lủi thủi về nhà ngủ sớm , sáng mai ôn chiều mới thi ....chắc là cũng OK
- BASI....YESI.....GEI SI.......MEI SI.....SI GUANG.............
( CHÚ THÍCH : TRONG TIẾNG TRUNG " GEI SI " có nghĩa là anh chết , " BA SI " có nghĩa là bố chết , " YEI SI " có nghĩa là ông chết , " MEI SI " có nghĩa là em gái chết , " SI GUANG " có nghĩa là chết sạch........VÀ DĨ NHIÊN LÀ TIỂU LÂM KO BIẾT NGHĨA CỦA MẤY CHỮ NÀY NÊN ĐỌC THUỘC LÒNG NHƯ HÁT ĐỂ CHẨN BỊ CHO KỲ THI BUỔI CHIỀU )
-ÔI ! Mới tờ mờ sáng , chim non còn chưa cất tiếng hát thì tôi đã ngồi học .- Vì cuộc thi chiều nay . TIỂU LÂM , mày phải dốc sức 100 % mới đánh bại hai người họ .
- wa....wa....- VIC CHOU ngáp dài , nằm trên giường ngủ .
- TIỂU LÂM ! Mới sáng sớm mà cô đã trù ẻo nhà tôi chết là sao ? đúng là độc mồm độc miệng - VIC CHOU chui ra khỏi tấm mền, quay người nhìn tôi thốt lên .
- Chiều nay thi tiếng anh , cậu nên học thuộc từ mới đi chứ ! Thi rớt lại trách tôi ko nhắc nhở
--HỪ ,, Tôi đang chăm lo luyện tập tiếng anh đây , ai mượn cậu lo hộ- Tôi lườm tên VIC . Lần này nhất định bị hắn xem thường !
- TIẾNG ANH !- VIC CHOU ngồi bật dậy , nhảy bổ ra bổ tôi ngồi . Tôi còn phóng khoáng giơ quyển từ điển ra .
- Này ! cậu xem : basi ( BUS ) , yesi ( YES ) , gesi ( GIRL ) , Meisi ( MISS ) , còn cả si guang ( SHOOL ) !
- YÊN ẰNG !.........YÊN ẮNG !
-Lúc tôi quay đầu nhìn hắn thì thấy VIC nằm trên giường , quay lưng về phía tôi , cả người cứ run lên . Bộ tên đó bị trúng gió sao ?
- Này ! VIC CHOU , ko sao chứ...............
-ÔI ! HAHA...HAHA....Cười nổ cả ruột mất , TIỂU LÂM ! CÔ...CÔ.....-Lúc tôi vỗ vai hắn thì cậu ta ko nhịn được nữa , cười đến chảy nước mắt .
- Đồ xấu xa ! tôi học hành chăm chỉ thì có gì đáng cười hả ?
- TIỂU LÂM..cô đúng là hết thuốc chữa ..ha.ha.thôi thì chúc cô thi may mắn ..! haha..haha
-HỪ ! VIC CHOU cứ cười đi , đến lúc đó có bảng điểm thì người hãy chống mắt lên mà xem .
- Buổi chiều thi tiếng anh hôm qua đúng là một này thê thảm ! nhưng hôm nay mới đúng là ngày tôi tiêu tùng : Môn toán tuy hôm qua tôi ngồi nghiền sách cả buổi tối . Hic ..đúng là nước đến chân mới nhảy , chẳng nắm được chút kiến thức gì hết .
- Mắt tôi trân trân nhìn những con số quen thuộc trên đề thi . Đầu lóe lên mấy công thức định lý khác nhau , chẳng biết vận dụng cách nào .
- Hóa ra biết nhiều quá nên khó chọn lựa
- Tôi ngẩn đầu lên nhìn sang trái , liếc sang DANSON TANG và VIC CHOU đều đang làm bài rất nghiêm túc , mặt bừng bừng nhuệ khí .
- ÔI học sinh u tú có khác !
- Tôi lắc đầu bút chì , tiếp tục quay về bể khổ của mình ........
- Giờ thi đã kết thúc được 5 phút....
- Sao thế ! TIỂU LÂM , lần này có phát huy được tài năng đột xuất ko vậy ?- VIC CHOU cười híp mắt châm chọc làm tôi bối rối .
- Tôi miễn cưởng
- Đại khái... có thể...nhưng vẫn ko ổn lắm ...- Trời tôi chợt nhớ đến , một năm phải thi bốn lần kiểu này . Bộ muốn tôi ngủm củ tỏi sao ?
- Cho tôi về nghỉ ngơi.....cho tôi về nghỉ ngơi
- Chờ đến ngày công bố kết quả điểm thi rõ sốt ruột ! Mỗi ngày đi qua bảng thông báo điều nghe thấy những câu bàn tán như :
- Sắp có điểm thi rồi , lo ơi là lo
- Nghe nói điểm thi kì này sẽ dán ở bản thông báo của trường . Nếu nh7 thành tích mà tệ thì cả trường đều biết hết
- HIC ! KO biết rốt cuộc tôi được bao nhiêu điểm ..liệu có lại xơi trứng ngỗng giống như trước đây ko ?
- KO XONG RỒI .....căng thẳng quá mình phải tìm HOÀNG TỬ BIỂN để tâm sự mới được .
- Tôi chạy một mạch vào phòng HOÀNG TỬ BIỂN .
- Từ từ đẩy cánh cửa , nhè nhẹ đến cạnh giường bệnh
- Tôi trố mắt : ỦA , Ko thấy HOÀNG TỬ BIỂN đâu cả ! anh ta biến mất rồi - Tôi lo lắng chạy ra khòi phòng , túm chặt lấy một cô y tá
- Chị ơi , cái anh chàng nằm ở phòng đó đâu rồi hả chị ?
- À , sáng nay cậu ta tỉnh lại và xuất viện rồi - Nói xong cô y tá bỏ đi .
- Tôi vừa ngạc nhiên pha chút thất vọng . HOÀNG TỬ BIỂN tỉnh rồi , có nghĩa là anh ấy đã hồi phục . Đó là việc tốt , nhưng anh ấy vội vã ra đi như vậy , chẳng để lại một lời nhắn ...
- Đột nhiên , ánh mắt tôi dừng lại ở một chỗ khác , là chiếc tủ ở cạnh giường , trên đó có một bông hoa màu tím mềm mại , được cắm trong cái lọ pha lê.
- Nhìn kỹ đóa hoa đó , tôi bỗng chột dạ - Câu chuyện truyền thuyết " LOÀI HOA CAN ĐẢM " còn có tên là HOA THẠCH THẢO .
- Đúng là hoa ấy rồi ! tôi vui mừng reo lên .
- Tôi thấy một tờ giấy nhỏ , kẹp dưới lọ hoa có thê là do HOÀNG TỬ BIỂN để lại
- Tôi cố trấn tỉnh , vội vàng rút mảnh giấy ra xem
- CÁM ƠN ! Tôi sẽ gặp lại bạn trong thời gian gần nhất !
.....................................HẾT CHAP 35................................................ ...
 
C

cchhbibi

CHAP 36 : KẾT QUẢ NGOÀI DỰ ĐOÁN

- PIP....PIP...
Cả buổi tối tôi trằn trọc ko ngủ được . Mới sáng sớm , Chuông báo thức của điện thoại kêu lên làm tôi tỉnh giấc . Tôi bước xuống giường nhẹ nhàng , len lén nhìn sang VIC CHOU . cậu ta đang ngủ say ...
Sau đó tôi lại đi đến giường VIC gọi khe khẽ :
- VIC CHOU ! CÓ MA NÈ VIC !
Thấy tên đó hông có phản ứng gì , tôi vẫn chưa yên tâm , tiếp tục kéo chiếc chăn của cậu ta
KHÒ....!KHÒ.....!- Tên này tui dám cá là dù có động đất vẫn ko ăn nhằm gì tới hắn
Tôi chạy một mạch đến bảng thông báo , quả nhiên là nó đã được dán lên từ sớm . KHÀ...KHÀ...TIỂU LÂM này sẽ là người xem đầu tiên ! Đáng tiếc , người xem đầu tiên ko phải là người cao điểm nhất .
1.....2.......3 ...
Đếm qua gần một phần ba , cuối cùng cũng thấy tên mình .
ÔI ! chúa ơi ! Số điểm sao mà bằng nhau thế , ko lẽ TIỂU LÂM này là thiên tài bẩm sinh 60.5 , 60.5 , 60.5 .
HAHAHA....HAHA.......!
Tuy thành tích ko phải cao lắm , nhưng miễn trên trung bình là khỏe rồi , tôi cười tươi rói
- ÔI ! CHÀ . Bạn ARIEL ứng cử viên hội trưởng đây sao ? - Đúng lúc tôi đang ăn mừng chiến thắng thì lại gặp tên hà bá KHƯU TRẠCH .
- Ừ ! cậu đến sớm để xem bảng điểm à - ARIEL hỏi
- ÔI dào ! Ứng cử viên chi mà chỉ có 60.5 mỗi môn à ! Tệ quá , tệ quá . - KHƯU TRẠCH nhìn lướt qua bảng điểm của tôi , rồi lập tức tạt một gáo nước lạnh.
Tôi mặt đỏ bừng cúi đầu xuống nhưng cũng kịp liếc nhìn số điểm của hắn . - Trời , mỗi môn chỉ có 7.O thôi . Vậy mà cũng làm phách ước gì mình có bàn tay sức mạnh tui sẽ đem hắn lên núi sống với quái thú để cho hắn thành CẬU BÉ RỪNG XANH luôn , đến lúc đó khỏi ăn hiếp TIỂU LÂM này nhé ! hahaha.......
- Cậu cười cái gì đó ! Trình độ thế này mà cũng muốn làm hội trưởng hội học sinh sao ? Tôi nghỉ cậu chắc đang nằm mơ giữa ban ngày rồi . Tên đó càng nói càng hăng . Mỗi câu hắn nói như có dao găm xuyên thẳng vào tim tôi ko thương tiếc .
- IM ĐI ! - Đúng lúc tôi đang ko biết làm sao thoát khỏi ông tám này thì có một giọng nói hùng hồn cất lên . Tôi quay đầu lại , bắt gặp ánh mắt lạnh như tiền của VIC CHOU .
- VIC CHOU ? Cậu ta là đối thủ cạnh tranh với cậu ! sao cậu lại....- Ánh mắt của KHƯU TRẠCH lộ vẻ sợ sệt , miệng nói lấp bấp .
- Tôi thích thế ! ko lên quan đến cậu ! biến ngay .- VIC CHOU chỉ tay , giọng nói cương quyết .
- Cậu ...- Tức quá hắn bỏ đi còn nhanh hơn chúng ta chạy nữa .
Thấy hắn đã đi xa , tôi cúi xuống xem giờ . Bây giờ mới có 6h 45 òn sớm lắm , sao VIC dậy sớm thế ?
KHông lẽ lúc mình gọi hắn đã tỉnh rồi sao ? ...Tên này đúng là kỳ lạ mà ....Đã vậy hắn còn giải vây cho tôi nữa
Còn nụ hôn lần trước nữa ....- Nghĩ đến cảnh đó tôi giật bắn mình , ngượng ngùng , cúi đầu khẽ cảm ơn VIC CHOU.
- Cám ....cám ơn cậu .
- Ứng cử viên mà để người ta mắng xối xả !
- Cậu ....
- ÔI ! Đây là điểm thi của cậu à ! Tệ quá , sao mà thấp thế - Hắn ta nhìn tôi cười cười nói nói
- Tôi bị hắn chọc tức đến nỗi muốn xì khói : BỘ ĐIỂM CỦA CẬU CAO LẰM À ?
- Trời ko thể tin nỗi : 10 , 9.5 , 10 .
- ẶC ...ẶC ....sao mà cao thế .
- VIC CHOU ! Trong kì bầu chọn tới , cậu cứ đợi đấy! Tuần sau chúng ta phân cao thấp ở hội trường!
VIC cố tình làm bộ từ từ vuốt mái tóc của mình , mắt nhìn ra chỗ khác , tự nói lẩm bẩm một mình .
- Mệt thật kỳ này phải thi sức bềnh rồi
- Cái gì ...sức bền ? - Mặt tôi đang tràn đầy khí thế đột nhiên tối sầm lại .
- Sắp tới là phải đi tập quân sự hè rồi ! - VIC CHOU trề môi - Vì năm nay cùng tập quân sự vớ trường nữ sinh MARIA nên kì thi hội trưởng dời lại khoảng 2 tuần so với dự định , ỨNG cử viên có thể lợi dụng việc này để giành phiếu bầu chọn .
RẦM ! RA62MMMMM- Như sét đánh vào tôi
- Phải thi đấu với đám nam sinh ...rồi tập huấn quân sự , lại đi cùng trường MARIA ....ôi trời ơi
- Trường nữ sinh MARIA nổi tiếng với BÍ KÍP TẤN CÔNG TRAI ĐẸP , lần này đám hot boy của trường BRITISH sẽ khổ dài dài .......chưa kể là bọn họ có nhận ra mình hông .....? ÔI , LÀM ƠN LÀM PHƯỚC CỨU TIỂM LÂM NÀY VỚI - tôi đang gào thét như con dã thú bị bỏ đói 10 ngày trên hoang đảo .
........................................HẾT CHAP 36................................................ .
 
C

cchhbibi

CHAP 37 : BÍ KIẾP TẤN CÔNG TRAI ĐẸP



Chiều hôm đó ....
- ÔI ! Tên VIC đáng ghét , - Điều do sáng nay tên VIC CHOU động chạm đến lòng tự trọng của tôi . Sắp tập huấn rồi ! tôi hạ quyết tâm bằng mọi giá phải thắng bọn họ , IQ đã tệ thế nhưng thi đấu thể lực phải thắng bằng mọi giá .
Để biến ước mơ thành hiện thực , tôi chăm chỉ học chống tay , chạy bộ buổi sáng ...còn nhiều môn khác nữa . Khổ nỗi không kiên trì được bao lâu thì bụng đau ko chịu nổi .....Cơn buồn ngủ cứ quấn lấy tôi , hai mắt sụp xuống và chìm vào giấc chim bao ....
BUỔI SÁNG HÔM TẬP HUẤN
TU..TU....TU......- XIn tạm ngưng giây lát để giới thiệu sơ lược về trường mỹ nữ MARIA
Maria là trường nữ sinh cấp 3 có hơn 30 năm lịch sử huy hoàng . Kinh nghiêm xương máu đúc rút được trong thời gian qua đã hình thành nhưng văn hóa vô cùng đặc sắc có 1 ko 2 của trường nữ sinh này , hơn nữa còn hình thành nên cả “ BÍ KÍP TẤN CÔNG TRAI ĐẸP “ với nhiều trường phái khác nhau , muôn hình muôn vẻ . VÂNG “ CƠN LỐC XOÁY XÌ TIN “ mà các bạn đang chứng kiến chính là kết tinh bao mồ hôi, nước mắt của các bạn nữ sinh trường MARIA . Nó thể hiện sự đoàn kết , hợp tác , nghị lực và quyết tâm “ SIẾT CHẶT , BAO VÂY ĐỐI TƯỢNG “ của các nữ sinh . Đây là một trong 100 cách tấn công tập thể hiệu quả nhất .
Các nam sinh trường BRITISH vẫn còn ngơ ngác nhìn , ko hề hay biết có cơn lốc ngoại xâm đang đổ bộ tới với vận tốc 100KM / H . Có một bóng đen vụt nhanh như gió chạy nhanh như sóc
- HÔ HÔ HÔ ! Mình hên thật đấy . Ko ngờ có thể vượt qua móng vuốt của 100 người liền ! anh DANSON yêu quý em đến đây ! chụt chụt hôn gió ....
OÁI ! Là VĂN TUYÊN ! nhỏ đó mắt trợn trừng , lao như phi tiêu về phía DANSON đang đứng . Gần chút , gần chút nữa ..! VĂN TUYÊN sắp lao vào lòng DANSON . Nhỏ hạnh phúc nhắm tịt mắt mơ mộng , e lệ chu môi dài ra .
Nhanh như tia chớp DANSON né sang bên phải làm cô nàng hụt chân , ngả nhào vào tôi .
- BINH - Tôi bị một cú té đau điếng ...
Dúng lúc này , giọng nói vui tươi hớn hở của thầy hiệu trưởng vang lên trên loa phát thanh :
- Đúng là những NAM THANH NỮ TÚ tràn đầy sức sống ! Đợt tập huấn quân sự sắp tới các em hãy cố gắng hết mình nhé !
- ÔI ! ỐI ! DANSON TANG , VIC CHOU kia kìa , mau đến xem !
- Đâu ? đâu ?
- Kia kìa ! ở đó đó
- Chết ! Mình chưa kịp thoa phấn !
-.......Tôi đứng im nhìn bọn họ , Tôi dám chắc CƠN LỐC ĐEN sắp quay lại với mình rồi .
- Các em , chúng ta lên đường thôi . Trên xe các cô giáo bộ môn sẽ giới thiệu cho các em về địa điểm để tập huấn . Trường BRITISH đi trước
- Tiếng còi huýt lên ra hiệu lẫn với tiếng chỉ huy của thầy hiệu trưởng . Tôi đứng trong hàng , cúi đầu đi theo đoàn người đông nghẹt . Tôi ko muốn đám nữ sinh trường MARIA trông thấy mình .
- DANSON TANG!!
- VIC CHOU !!
Tôi cố gắng chạy hết sức chen vào tốp đầu . Khi đi ngang đám nữ sinh trường MARIA xếp hàng , tôi nghe thấy tiếng gào thét muốn sởn tóc gáy .
Tôi tò mò quay đầu lại nhìn về phía đứng ngay sau lưng tôi . Tôi chỉ thấy một đám con gái xếp thành hàng dài , ăn mặc lòe loẹt trông như đang cắm trại hè , lại còn mở nhạc MP 3 lớn tiếng nữa . Bọn họ nhảy điệu HAWAI .
Tớp khác thì đứng im lặng , hai chân đang chéo , đầu hơi cúi , giả bộ e lệ , làm mặt nũng nịu dễ thương nhìn DANSON và VIC CHOU ở phía sau .
ẶC ! Tôi nhìn thấy mà suýt phát ói ...! mém chút nữa thì nôn sạch bữa cơm tối hôm qua .
ỐI cha mẹ ơi , ko gặp có một học kỳ mà lũ con gái mê trai đẹp này trình độ luyện đến mức THIÊN HẠ VÔ ĐỊCH THỦ .
- Lên xe thôi ! lớp 11A1 ngồi xe này .
Tiếng thầy giáo đi ở hàng đầu tiên vang lên , tôi ngó sang bên phải , bên trái rồi chạy nhanh .....Đú ng lúc đó tôi nghe được tiếng xì xầm của đám con gái
- ÔI chao ơi , Hôm qua tớ mất ngủ cả đêm , nhìn hộ xem có quần mắt ko ?
- Hình như là có một vết mờ mờ ! hôm qua cậu có đắp mặt nạ chưa , chắc hồi nãy mấy cậu ta nhìn thấy hết rồi
- ÔI ! Làm sao bây giờ ...........
Trời , bọn họ nghĩ mình đang đi du lịch hay sao ấy .- Tôi chạy lên xe tìm một chỗ ngồi gần cửa sổ để thoáng khí .
Đột nhiên vang lên tiếng gào rú in ỏi , làm tôi rùng mình . Vừa thấy đám con gái đang lao về phía xe chúng tôi .
Đang lúc DANSON và VIC CHOU đang lên xe .........
- Các anh chàng đẹp trai ơi ! nhìn bên này nè ! - Đám con gái giơ điện thoại di động ra chụp lia lịa . Ai nấy trông đều kỳ quặc , vá xanh xanh đỏ đỏ , vòng cổ lấp lánh , nhìn từ xa thấy ai nấy hai mắt quần đen như gấu trúc .
- Thật tình ! ko chịu nỗi đám con gái này ! - Mấy nam sinh trường BRITISH mặt mày xám xịt , thở dài ngao ngán , nhìn đi chỗ khác .
...............................................HẠ ?T CHAP 37............................................
 
C

cchhbibi

CHAP 38 : HUẤN LUYỆN Ở NGÔI TRƯỜNG KỲ QUÁI


Tuy các chàng trai đã lên xe cả , nhưng đám con gái này vẫn giơ cao máy chụp ảnh , chụp lấy chụp để qua khe cửa .
XOẠT ..! XOẠT ! - Các rèm cửa đều được che lại
- Các bạn nam đẹp trai đừng giận mà ! con gái trường MARIA yêu các bạn
Tôi len lén ở rèm cửa xem thử . Bọn họ nhìn thấy tôi , động tác cực lanh lẹ : Vừa nhảy nhót múa may , vừa nhìn tôi “ Mắt chớp chớp , mồm đớp đớp đưa tình “
Oái ! phật tổ ơi ! Mấy đôi mắt thâm quần đó nhìn cứ như ma nữ hiện hình !- tôi vội đóng rèm lại .
BRUM .....BRUM ...Xe sắp chạy rồi .
Sao xe lắc lư dữ vậy ? Tôi định ngắm cảnh bên ngoài , ai ngờ xe đừng đột ngột làm tôi va đầu vào ghế trước .
- ỐI ! chu cha , đau quá .
- ARIEL ! Ko sao chứ - DANSON nghe tiếng kêu thảm thiết của tôi liền chạy xuống hỏi thăm
- Không sao ? ko sao ......- Tôi đau đến muốn chảy nước mắt nhưng vẫn bịm môi cố nhịn .
- Không sao ? tôi thấy cậu ngốc đến nỗi ko sao thì có - VIC CHOU ngồi kế bên tôi lên tiếng .
Thầy thể dục đứng lên dõng dạc tuyên bố
- Các em , hôm nay chúng ta sẽ cùng trường MARIA thực tập ở trường VĨNH CẦN .
Vừa mới nghe tin mà cả xe láo nháo hẳn lên , còn tôi thì ngơ ngác vì có đến đó bao giờ đâu mà biết .
- Trường cấp 3 VĨNH CẦN ?
- Nghe nói đó là một trường nỗi tiếng ko thua gì trường của ta đâu . Ko chỉ nỗi tiếng về ưu thế địa lý mà trong trường cũng có rất nhiều học sinh xuất sắc , nhân tài nhiều đến đếm ko xuể !
- Mọi người có biết vì sao trường đó lại lấy tên vĩnh cần ko ? Hình như là do ..học sinh ở đó đều nỗi tiếng về cần cù , cần lo , cần kiệm .Từ lâu tớ đã muốn đến xem thử xem có thật bọn họ như lời đồn đại ko ?
- Nghe có vẻ thú vị lắm , bây giờ tớ muốn đến đó liền - Một học sinh hớn hở ra mặt .
- Đó vẫn chưa phải là chuyện thú vị nhất !- VIC CHOU vừa nhìn tôi vừa cười rất gian xảo : - Đến chỗ đó các cậu còn cười được như vậy thì tôi bái các người làm sư phụ .
Tôi nghe VIC nói vậy , cảm thấy lo lo . ko biết trường đó ra sao nữa ?
- Đến rồi ! đến rồi kìa các bạn , xuống xe mau
- Binh !
- ARIEL ! Cẩn thận !
Tôi quên mất phía trên có giá để hành lý , vì ham đứng dậy sớm nên đầu u một cục như cái bánh bao .
- HAHA...ARIEL , cậu ko cần phải xúc động vậy đâu . Đúng là ngốc hết thuốc chữa haha..- VIC CHOU cười khoái trá đi đến cửa xe , quay đầu lại vỗ tay : - ARIEL , mau xuống xe thôi !
- Đến nơi rồi ! chúng ta mau xuống xe thôi . - Đôi mắt dịu dàng như ánh nắng mặt trời của DANSON làm con tim tôi vơi bớt đau
Tôi theo DANSON xuống xe , chuẩn bị đón nhận sự thử thách mới mẻ . AHA , có thể tha hồ ngắm cảnh , bắt cá....NHƯNG sao những người xuống trước đều đứng ở đây vậy, tôi nhìn theo ánh mắt của họ .
- Cha mẹ ơi ! Đây là nơi khỉ ho cò gáy ...gì thế này !
Chiếc cửa cũ nát , vết sơn loang lổ . Bốn tấm bảng được treo xiêu xiêu vẹo vẹo . Hình như lâu rồi ko được tu sửa nên tên trường VĨNH CẦN , trông rất mớ nhạt .
- VĨNH CẦN gì chứ !.....KHÔNG CẦN đúng hơn - Đám học sinh rên rỉ
NHƯNG...sao lại có thể như vậy ?
Nhìn xung quanh , tôi thấy toàn là cỏ khô vàng vậy sao lúc nãy quảng cáo là một thảm cỏ xanh bát ngát mà .
Đúng lúc xe của đám nữ sinh cũng vừa mới tới , họ ào xuống xe như bầy ong vỡ tổ và cũng chết đứng trước quan cảnh xung quanh , mặt ai cũng nhăn nhó như khỉ ăn ớt .
Từ xa xa có một chàng trai nước da ngăm tiến về phía chúng tôi đang đứng .
- Chào các bạn , mình là A NGƯU học sinh trường này
-DANSON cười vui vẻ đáp lễ : Tôi là DANSON TANG , chào cậu .- Cả hai bắt tay thấm thiết kết gia tình anh em .
- Các bạn là nam sinh trường BRITISH đến đây tập huấn à ? Mau vào đi chúng tôi đợi lâu lắm rồi .
Thế là 2 trường đi theo A NGƯU CA vào trong trường VĨNH CẦN .
Vào trong trường ai nấy mặt mày bơ phờ .
- Mở máy điều hòa đi nóng quá ! - Lủ con gái đi theo PHẨM NGÔN reo í ới
- Xin lỗi ..- A NGƯU đột nhiên nói - Chỗ này ko có máy điều hòa
RẦM ! - Đám con gái và cả con trai đều lăn đùng ra đất .
- Không có máy điều hòa .....trời nóng thế này chịu sao nỗi ? huhu..huhu ..tui muốn về nhà à - Sau đây xin thông báo một chút về việc phân phòng ! Bắt đầu từ lớp 11 A ...
- LÝ TRIẾT VINH .....PHÒNG 7104
- TRẤN SƠN THÔNG ......PHÒNG 7104
.........................................
- DAN SON TANG ............PHÒNG 7117
- ARIEL -LIN ..................PHÒNG 7117
Phòng 7117? Tôi và DANSON chung một phòng , tôi ngẩn đầu nhìn thấy nụ cười rạng rỡ của DANSON .
- VIC CHOU .......- 7117
VIC CHOU cũng ở phòng 7117 ? Sao lại thế chứ ! xếp lại đi thầy ơi
...........................................HẾT CHAP 38 .................................................. .......
 
Top Bottom