[ Club ] Thế giới ảo tưởng

M

mr_cross_fire

hjc càng sợ nó nớ càng theo mà nó mà theo thì thôi rùi Lượm ơi
Tảu hỏa nhập ma đó =))=))
thượng sách là : Chuồn
 
M

mr_cross_fire

hay là sao ?
tưởng tui là ma ak!!
hjc tui mà là ma tui ám bà từ nãy rùi @@~~
 
M

mr_cross_fire

trời ko sợ hả vào mấy trang video clip ma coi xem hốt 4 phía ko !
sợ đêm đang ngủ giật mình chùm chăn kín đầu ý !=))=))

 
M

mr_cross_fire

nói nha khi xem xong đừng có mà sợ nhá !!.....................................................................
haizzzz...
 
T

tuntun301

ngủ kiểu đó tắt thở cho nhanh àk
=))=)) đừng có trưởng ai cũng giống bạn nha :))
 
M

mr_cross_fire

@@~~ giống tui thì đất này toán M---A !!
thôi ai post truyện ma đọc tí cho hốt nào .......
đang vui ^^
 
T

tuntun301

lên mạng tìm video về ma mà xem .. khỏi đau mắt mà lại hấp dẫn nữa :))
:))
 
M

mr_cross_fire

Lưu ý : Khi sem video truyện ma là phải đeo tai nghe cho to hết mức mở hết của 4 phía vào ban đêm
Khi có tiếng gào trong tai nghe thì bỏ ra coi thế nào nha các bạn ( Buổi Tối )
 
T

tuntun301

ôi.....mỗi lần mà xem thì mìk ko sợ ji` hết .............
chỉ sợ bị gãy ghế thôi =))
 
B

bin_iuem

mọi người
tại sao ko tks anh phiphikhanh thế nhỉ
bin đã nhờ thế rồi mà lại chẳng ai tks
nói chung là nhờ có anh ấy cả đó nhé
tất cả vui lòng chém có tốc độ tý
đừng đi nhanh quá, tai nạn bây giờ
 
K

king_spam

Trên con đường khuya ko một bóng người, chỉ con mình tôi trên chiếc xe martin đang chạy như bay về nhà, vừa đi dự tiệc chia tay với mấy đứa bạn thi chuyển cấp từ lớp 9 lên lớp 10, có làm vài chai với anh em nên tay lái ko được vững, con mắt cứ cay cay bị gió thỏi vào, cả người uể ngoài vì bùn ngủ nên ko biết mình đang chạy đi đâu. Xe đang ngon chớn tự nhiên cán lên cục đá té một cú ngoạn ngục, cú té làm tôi tỉnh người, đứng dậy dựng xe lên rồi phủi bụi quần áo, khung cảnh nơi này cứ quen quen, tôi nhận ra vừa té trước cửa nhà, cũng may có cục đá thôi thì ko bít chạy về đâu. Mở cửa rồi dẫn xe vô nhà, cởi áo ra chạy ngay vào phòng tắm, cả người vẫn còn ê ê ẩm ẩm vì cú té lúc nãy, nước từ vòi chảy ra mát lạnh làm xua tan tất cả, tự nhiên có một cảm giác như có ai đang nhìn từ phía sau như muốn ăn tươi nuốt sống, xoay qua xoay lại mấy lần vẫn ko thấy ai. Chụp cái khăn lau mình rồi vắt lên cổ mặc quần đùi ra ngoài đánh răng. Cái cảm giác đó cứ như muốn bám theo tôi, tôi nhìn vào gương ko thấy ai phía sau mình, mặc kệ vì đang bùn ngủ, khum đầu xuống đánh răng chợt cái cảm giác đó đến gần hơn. Như một ngón tay rờ nhẹ từ vai xuống lưng tôi làm lạnh xương sống, rợn tốc gáy tôi chợt quay lại nhưng ko thấy ai, lúc đầu tôi nghĩ khi tắm lau chưa khô nên nước từ tóc chảy xuống tạo ra cảm giác lúc nãy tôi lấy khăn lau lại lần nữa rồi tiếp tục đánh răng, nhưng cái cảm giác đó lại xuất hiện lần nữa, tôi quay qua nhưng lại ko thấy ai cả, tôi bắt đầu cảm thấy sợ, những suy nghĩ bắt đầu hiện ra trong đầu tôi, súc miệng lẹ rồi tắt đèn ra ngoài. Cầm lấy cái đèn pin đi lên lầu(cầu thang ko có đèn), rọi đèn quanh nhà kiểm tra lần nữa, tôi quay lên thật ghê rợn, tôi bắt đầu cảm thấy sợ thật sự, khi rọi đèn lên lầu ko còn thấy ánh sáng của đèn nữa, lúc đầu tôi tưởng đèn bị mát nhưng ko phải, khi tôi rọi qua khỏi chỗ đó nó vẫn sáng bình thường, như có một bóng đen vô hình che khuất nó. Cả người tôi đầy mồ hôi, thu hết can đảm, nắm chặt tay lại, nghiến răng chạy qua khỏi chỗ đó nhưng khi vừa qua chỗ đó thì cả xương sống tôi lạnh toát, giật mình chạy một mạch vào phòng đóng cửa lại, nhảy ngay vào giường thở như chưa bao giờ được thở, tôi lấy mền đấp kính người, sau những chuyện vừa xảy ra tôi biết đêm nay thế nào cũng ko ngủ được. Khi nằm đc một hồi lâu đang thiu thiu ngủ thì tiếng cửa mở két.. kéttt... làm tôi giật mình, đi ra khỏi giường đóng cửa lại, nó lại mở ra lần nữa làm tôi hoảng sợ thật sự, cả người như bị đóng băng ko cử động đc tôi đành nằm bất lực, cánh cửa lúc này như đã mở rộng ra, một thứ vô hình nhảy xổ vào người tôi, bằng sức sống mãnh liệt tôi quơ tay xoay người đẩy ra, cái bàn để kế bên giường chợt đổ hết những món đồ xuống như có thứ gì to lớn ngã lên, nhưng tôi không thấy đc. Sức sống dân trào tôi đá tung cánh cửa, chạy thẳng xuống dưới lấy chìa khóa mở cửa rồi dẫn xe ra đóng cửa lại khóa chặt, mặc quần đùi áo thun trắng trên chiếc xe martin chạy thẳng lại nhà thằng bạn xin ngủ qua đêm, may mà ban đêm ko có con gái nếu ko thì độn thổ, suốt đời thật ko dám wên cái buổi tiệc hum nay, cái đêm quái quỷ này
 
M

mr_cross_fire

bin ơi ~~ Tôi boy nè ( chơi nick mới cho sướng ) cjo tui tham gia cái này với nhé !!
Hihi :D @@..........................................
 
M

mr_cross_fire

10 cái thanks rùi đó
Bin kêu anh Khanh giúp đi
@@~~ Cho thành nhà quan lun =))
 
M

mr_cross_fire

Ánh Sáng Xanh Bên Mộ - K. Walton

Bạn tôi mang thai vì bị cưỡng hiếp, nhưng cô ta can đảm giữ lại cái thai đó cho đến chín tháng khổ nhọc. Sau đó, cô y sanh ra một đứa bé trai vào tháng mười hai năm 1992. Lúc đó chúng tôi chỉ là bạn ở cùng phòng.
Khi sanh ra, đứa bé rất là yếu. Vừa chào đời, đứa bé phải vào phòng mổ để mổ tim. Bạn tôi thấy vậy nên nói với tôi rằng cô không thể chăm sóc một đứa bé bệnh hoạn như thế, nên tôi đ nhận đứa bé làm con nuôi và chăm sóc cho nó.
Ðứa bé ở trong bệnh viện được sáu tháng. Rồi, chúng tôi đem về nhà, nhưng đứa bé chỉ sống được thêm một tháng rưỡi nữa thì chết. Tôi rất là đau khổ vì tôi thương đứa bé thật nhiều. Khi đứa bé chết, tôi đau lòng như là chính con ruột của mình chết vậy. Tôi thường ra nghĩa địa thăm mộ đứa bé đến 4 - 5 lần mỗi ngày. Vì tôi nghe có người đồn rằng đừng nên vào nghĩa địa sau 4 giờ chiều vì sẽ quấy nhiễu người chết, cho nên tôi chỉ đến nghĩa địa thăm mộ đứa bé trước khi trời tối.
Nhưng một đêm, vì cái gì đó thúc giục tôi phải đi đến nghĩa địa. Ðêm đó khoảng mười giờ, tôi không ngần ngại lên xe và lái đến nghĩa địa. Mộ của đứa bé nằm ở ngay cổng trước, thường thường khi vào trong nghĩa địa tôi lái thẳng đến mộ của đứa bé và tắt máy ngồi ở trong xe chứ tôi không dám bước ra ngoài vì sợ thú hoang ở chung quanh (vì lúc trước tôi đã thấy một con gấu), vì vậy nên tôi ngồi trong xe và nhìn ngôi mộ đứa bé rồi thúc thít khóc. Ðêm hôm đó, nhằm ngày rằm nên trăng tròn sáng tỏ, vì vậy tôi mới mạnh dạn bước ra khỏi xe. Bỗng nhiên, ngay khi ấ y, một vùng ánh sáng màu xanh dịu hiện ra phía trên ngôi mộ. ánh sáng màu xanh đó tỏa sáng khoảng năm thước ngay trên ngôi mộ của em và có hình dạng giống như chữ V lật ngược, nó đã chiếu sáng trong vòng mười phút. Lúc đó tôi không thấy sợ sệt gì hết, nhưng vì thấy hơi kỳ lạ cho nên tôi vội vã bước lên xe rời nghĩa địa ngay sau khi ánh sáng đó hiện lên chừng hai phút. Tôi lên xe và đề máy. Tôi đề đến 5, 6 lần nhưng máy vẫn không nổ. Cuối cùng tôi đành ngồi đó trố mắt nhìn vì kinh ngạc. ánh sáng hiện ra trong vòng mười phút thì tan đi. Ngay khi ánh sáng biến mất, tôi liền đề thử máy xe một lần nữa thì chiếc xe lại nổ máy được và tôi vội lái ra nghĩa địa liền.
Ðúng một tuần sau, khoảng tám giờ tối, tôi và bạn của tôi (người mẹ của đứa bé) cùng với bà chị của cô ấ y, đang ngồi trong phòng khách xem truyền hình thì tôi thấy chiếc nôi nhỏ, mà chính tay tôi đã chọn mua, đang lơ lửng bay trên không ngang qua phòng khách. Lúc đó tôi cũng không sợ gì cả, vì tôi nghĩ là đứa bé làm. Ngoài ra, vào một đêm giữa khuya khi thức giấc, tôi thấy đứa bé mặc bộ đồ khi chôn ngồi trên một đám mây, ngay dưới chân giường của tôi, bé đã mỉm cười với tôi rồi từ từ biến mất.
Tôi nghĩ tất cả những hiện tượng đó đều là dấu hiệu từ em muốn cho tôi biết rằng đừng có buồn phiền vì cái chết của bé, vì bé đã không còn đau đớn vì bệnh hoạn nữa....
 
M

mr_cross_fire

Nhà Xác!

Cũng như những đứa bạn khác đều là sinh viên y dược thì chuyện canh nhà xác là chuyện bình thường và là điều mà mọi sinh viên ngành y dù muốn hay không vẫn phải cố gắng tập sự can đảm chấp nhận. Rồi cũng đến lượt tôi và thằng Lâm phải trực nhà xác để đón nhận những tử thi mới làm thủ tục "nhập môn", thường thì ca trực vào cả ngày lẩn đêm và chia theo ca 8 tiếng, thế nhưng hôm ấy tôi và thằng Lâm phải trực ca tối mới ghê chứ, trước khi đi nhỏ Thảo bảo Lâm nên mang theo tỏi hay thứ gì đó hộ mệnh cũng được vì nghe đâu mấy đứa trước làm như thế thì im re mọi chuyện, thằng Lâm cười ha hả bảo Thảo dở hơi, ừ thì sao cũng được với tôi chỉ là thủ tục nhỏ thôi mà, tôi cũng không chú tâm chuyện này lắm. Rồi buổi tối ấy cũng đến, tôi và thằng Lâm ngồi với mớ bài đem theo bên cạnh tò te đọc vài dòng, sau khi nhận vào ca trực khoảng 1 tiếng thì có một xác được đưa vào tôi và Lâm cùng làm thủ tục "nhập môn" cho cái xác này, đâu vào đấy tôi bảo Lâm đi mua tờ báo gì đó dưới cổng bệnh viện để đọc vì buồn quá, lúc chuẩn bị đi thì mưa như trút nước, cái lạnh hăng hắc mơn man làm tôi có cảm giác nổi da gà, thằng Lâm thì co ro trên cái ghế trực cạnh một cái bàn chơ vơ dọc theo lan can của phòng xác. Mưa như hối hả hơn và cũng tạnh nhanh hơn, mới đó mà 12h khuya! nhanh quá, tôi và Lâm nghĩ vậy, ngoài trời chỉ còn lất phất mưa, ánh đèn neon đã cũ mờ ảo sáng đục, gió thì vẫn thoang thoáng bay qua lành lạnh. tôi bảo Lâm có thể ngủ vài tiếng tôi có thể ngồi trực cho nó, sau đó sẽ đến lượt tôi ngủ, nó đồng ý và ngồi gục xuống cạnh bàn ngủ thiềp đi. Tôi ngồi tra lại mấy bài thuốc vừa được học sáng nay, vừa được khoảng 15 phút thì có chị y tá thấp thoáng với áo pờlu trắng đi lại bảo tôi chuẩn bị mở cửa phòng để chuyển một xác người vào, tôi hối hả và mừng thầm vì ít ra có người để mình bắt chuyện sau khi làm xong công việc, tôi không đánh thức Lâm dậy mà một mình lại mở cửa phòng vào trong kéo chiếc xe để xác người ra ngoài, cái lạnh trong phòng làm tôi không chịu nổi, lạnh khủng khiếp, như phản xạ tôi vào kéo chiếc bàn chở nào gần mình nhất để đưa ra ngoài bất chợt nhìn sang cạnh một bàn để xác gần đó tôi thấy cảm giác quen vô cùng, trong vài giây suy ngẫm....thì ra...đó là...chị y tá lúc nãy bảo tôi vào đây lấy bàn để xác....tôi không biết thế nào để diễn tả nổi, chân tôi như đuối đi, tôi không còn cảm giác lạnh gì nửa mà thay vào đó là cảm giác khiếp hoảng, tôi cố gắng chạy thật nhanh ra kéo thằng Lâm ngồi dậy, nhìn mặt nó mơ màng nhưng tôi vẫn cố gắng nói hết những gì mình vừa thấy, nói xong nó bảo " mày nói gì vậy? chị ấy ở đằng sau mày kia mà"....hả....cái gì??? tôi vội vã kéo nó chạy xuống phòng trực ban của bệnh viện lấy một viên an thần uống vào - trùm mền ngủ đến sáng, hi vọng lần sau không chứng kiền những gì thấy đêm qua nữa.




Cho đọc khiếm lun nha
 
B

bin_iuem

ukm, sao lại đổi nick thế
thiên ma vẫn đang giúp chúng ta đó
hy vọng như mong ước được thành nhà quan
 
M

mr_cross_fire

đổi nick cho mới ~~
@@ mà nick nào cũng đc xây cái này thành nhà quan đã !!..................
 
B

bin_iuem

đúng đó
nhưng trước tiên thì phải chém có hạn đã
ko lại bị lock thì khổ
 
Top Bottom