Nhật ký Aimer Et Être Aimé

Hàn Tuệ Lâm

Học sinh chăm học
Thành viên
6 Tháng sáu 2017
465
572
119
Du học sinh
Hogwarts
ĐIỀU ĐAU ĐỚN NHẤT KHÔNG PHẢI LÀ CHIA TAY, MÀ LÀ SAU CHIA TAY GẶP LẠI NGƯỜI CŨ!
Chúng ta vốn không thể quên...
Vì sao chúng ta không thể quên một người mình đã từng yêu thương hết lòng? Vì khi yêu, ta cho đi, mà cho đi tức là còn mãi. Ta ngắt một phần trái tim của mình trao tặng cho người ấy, để rồi khi chuyện chẳng thành, năm tháng qua đi, khoảng trống từ sự cho đi ấy vẫn còn mãi, không gì bù đắp được.
Không ai có thể quên được người mình từng dốc lòng dốc dạ để yêu hết mình. Ngay cả những người mạnh mẽ nhất, tài hoa nhất, khi ánh sáng khán phòng chiếu rọi gương mặt rạng rỡ của họ, công chúng ngoài đời, công chúng trên mạng mong chờ một bài phát biểu đầy cảm hứng cho tình yêu, họ nói họ quên được, họ nói họ hoàn toàn không còn nhung nhớ, bận tâm gì đến người cũ, là bởi đó là những gì khán giả muốn nghe.
Khi màn đêm ập xuống, không còn âm thanh, chẳng còn ánh sáng, khi cánh tay vắt lên trán nặng nề cùng đôi hàng mi nửa buồn ngủ, nửa đẫm lệ, khán giả duy nhất của chúng ta là cái trần nhà và một khoảng không vô định. Một bài hát quen thuộc vô tình vang lên trong ngày, gợi bao nhiêu kí ức, bao nhiêu nỗi đau, nhưng vì bộn bề của cuộc sống mà ta đành phải để dành cảm xúc đến khi nào chỉ còn một mình. Không có ai quay lại nhìn nếu ta khóc, không có ai chạy đến hỏi những câu ta chẳng muốn trả lời, lúc ấy, từng tiếng nấc một mới nghẹn ngào trào ra từ nơi đáy lòng vốn đã kìm nén quá nhiều nỗi đau. Ta chợt nhận ra, mình không thể quên.
Chúng ta không thể quên cái tương lai mà cả hai đã cùng vẽ ra cho nhau. Cái tương lai tươi đẹp và giàu có ấy, ta có tất cả, chỉ là không có nhau. Tương lai có nhà, có xe, có gia đình. Nhưng là mỗi người một nhà, mỗi người một xe, mỗi người một gia đình.
Ta mơ ước đến những điều bình thường và giản dị mà ai cũng mong muốn có được. Để rồi khi có ngôi nhà đầu tiên, dù nắm tay một ai đó khác và cùng nhau tra chìa khóa vào ổ để mở cánh cửa hạnh phúc, cười xong một nụ cười mới, vui xong một niềm vui mới, vén tấm rèm và bước ra ban công, người tôi nghĩ đến vẫn là cậu.
Giá mà năm đó, chúng ta đừng trẻ con như vậy. Biết đâu hôm nay, chúng ta cũng có một căn nhà cùng nhau.
Ta không thể quên những kỷ niệm. Bởi bài hát ngày xưa cậu gửi cho tôi sẽ không bị xóa khỏi Youtube, chỉ vì chúng ta đã chia tay. Quán cà phê nơi hai ta trao nhau nụ hôn đầu đâu có đóng cửa, vì ta không còn lui tới đó nữa. Bộ phim đầu tiên chúng mình cùng xem, vẫn có thể được tìm thấy dễ dàng ở trên mạng.
Tôi không thể ngăn bản thân mình vào trang cá nhân của cậu trong mỗi đêm dài mất ngủ. Tôi cũng không thể bỏ dở cuộc gặp gỡ với đối tác, chỉ vì quán cà phê đột nhiên vang lên ca khúc ngày xưa. Tôi cũng không thể nào bịt mắt, bịt tai hay chạy trốn vào một góc nào đó, khi từng góc phố, từng nhành hoa ven đường đều gợi lên một màu sắc, một âm thanh, một kỷ niệm về cậu.
Trái đất không ngừng quay, chỉ vì đôi ta đã dừng lại. Hành tinh này quay một vòng quanh trục của nó mất một ngày, quay một vòng quanh mặt trời, mất một năm. Chúng ta mất cả đời, hóa ra chỉ đi một vòng quanh nỗi nhớ.
Chúng ta vốn không thể hết đau...
Vì sao ta mãi không thể hết đau, vì đúng như Selena Gomez đã từng hát: “The heart wants what it wants”. Con tim đôi khi bất đồng với lí trí, nó thích hướng về những cảm xúc xưa cũ, nó thèm khát những kỉ niệm ta đã cố quên đi.
Ta không đau vì chuyện cũ, ta đau vì tiếc con người nhiệt thành, hồ hởi, yêu đương hết mình mà sau này rất khó lặp lại. Tôi, năm 30 tuổi, nếu đói sẽ tự gọi đồ ăn, nếu ốm sẽ tự tới bệnh viện. Cậu, năm 30 tuổi, cũng đã có sự nghiệp riêng, không thể vì bất kỳ cô gái nào mà bỏ dở cuộc họp quan trọng để chạy về nhà chỉ vì người đó cần mình. Chúng ta của sau này, đều là những phiên bản trưởng thành hơn, cứng rắn hơn và tất nhiên là chai lì, khô khăn hơn. Đôi khi ta đau, không phải vì nhớ nhau, mà là nhớ sự cuồng si của những năm tháng tuổi trẻ. Ta nhớ chính mình trong một phiên bản trong sáng hơn, chân thành hơn.
Rất nhiều năm sau khi chia tay, nhiều người đã bỏ thói quen vào Facebook của người cũ mỗi ngày, không còn tò mò cập nhật từng thông tin của người ấy: yêu ai, làm gì, sống ra sao. Phải, chúng ta không quan tâm nữa, nhưng nếu được hỏi: “Có còn đau không?”, mọi lời phủ nhận đều là dối lòng, nhất là khi trong chuyện cũ, ta là người bị bỏ lại.
Không ai dám khẳng định rằng mình không còn cảm giác gì nữa mỗi khi nhớ về chuyện cũ. Người ta nói, lí do ta vẫn còn đau là bởi thời gian chưa đủ dài, cuộc sống chưa đủ vui, người mới chưa đủ tốt. Không! Thời gian có thể chữa lành vết thương đấy, nhưng không làm mờ được vết sẹo. Thời gian không cho ta câu trả lời, chỉ là ta già đi, bận hơn, quay cuồng với cuộc sống mà quên mất câu hỏi. Cuộc sống vẫn vui mà, có bạn bè, có gia đình, có chó mèo, nhưng những lúc chỉ có một mình, ta mới nhận ra: có nhiều chuyện cũ rất khó bỏ qua. Người mới cũng tốt đấy, cũng làm ta hạnh phúc đấy, nhưng chẳng may vô tình chạm mặt người cũ, đằng sau những lời chào hỏi xã giao, những nụ cười cố gắng tỏ ra tươi tắn, là rất nhiều những đổ vỡ, cho dù cả hai đã đều thay đổi và trưởng thành hơn rất nhiều.
Ta có thể không nhớ rõ lời chia ly năm ấy là gì. Ta có thể quên đi câu chữ đã từng rạch vào lòng mình rất nhiều nhát cắt. Nhưng ta sẽ nhớ mãi mình đã đau như thế nào. Để rồi khi một câu hát, một từ ngữ nào đó từa tựa như thế xuất hiện, lòng ta vẫn nhói lên và những hình ảnh tưởng chừng như đã chìm vào quên lãng đột nhiên ồ ạt kéo về như một thước phim quay chậm.
Chúng ta… chỉ có thể bước tiếp, vì ngoài kia, người ta vẫn yêu nhau và tình yêu vẫn đáng để trải nghiệm.
Chúng ta không thể quên, chúng ta không thể hết đau, vậy chúng ta phải làm gì? Chẳng nhẽ cứ mãi đắm chìm trong ký ức và buồn khổ để rồi quên đi rằng, ngoài kia chim vẫn hot, trời vẫn xanh, đời vẫn đáng sống?
Vì sao chúng ta chỉ có thể bước tiếp. Vì đâu còn hướng đi nào khác ngoài tiến về phía trước? Tôi và cậu cũng đâu thể quay về với nhau chỉ vì 2 con tim đều nhói lên vào mỗi ngày kỷ niệm. Sáng mai ta vẫn phải đi làm, dù đêm qua trằn trọc thao thức. Những cơ hội mới vẫn cứ đến, dù ta có muốn nắm bắt lấy hay không.
Ta vẫn được quyền nhớ, vẫn có thể đau. Ta không cần “phải” cố gồng mình lên để quên, gượng cười phủ nhận nỗi buồn của mình chỉ để khỏi phải nghe những lời phê phán của bạn bè, rằng “Sao bao nhiêu năm rồi mà mày vẫn chưa quên được thằng đó”.
Nhớ thì cứ nói nhớ, đau thì cứ bảo đau. Trưởng thành không phải là phủ nhận cảm xúc của mình. Trưởng thành trong tình yêu được đo bằng quãng thời gian tạm nghỉ của bạn để xốc lại tinh thần sau đổ vỡ. Năm 20 tuổi, tôi chia tay người yêu và bỏ học một tháng trời. Năm 30 tuổi, tôi có thể nhắn tin kết thúc một mối quan hệ, thở dài một chút rồi lại bắt tay vào làm việc. Năm 20 tuổi, tôi nghĩ rằng mình sẽ chẳng yêu ai được nữa. Năm 30 tuổi, chia tay xong tôi vẫn có thể trang điểm, diện một bộ cánh thật đẹp để đi đám cưới lần 2 của cô bạn thân. Chuyện của tôi đổ vỡ, chuyện của bạn cũng không thành, nhưng không vì thế mà chúng ta mất niềm tin vào tình yêu.
“Không thể” không có nghĩa là “mãi mãi”. Chúng ta vẫn có thể bước tiếp trên đôi chân chằng chịt những vết thương; vun đắp một tình yêu khác dựa trên chính những đau khổ của chuyện cũ. Ngoài kia, người ta vẫn yêu nhau, vẫn cưới nhau và vẫn đồng hành cùng nhau đến hết đời. Vì tình yêu chân chính luôn tồn tại.
Người cần gặp cũng gặp được rồi. Những bức tranh ngày xưa hai đứa cùng vẽ, giờ cũng đã hoàn thiện bằng những sắc màu mới. Chúng ta đều phải chấp nhận rằng quá khứ sẽ mãi mãi là một phần trong cuộc sống mà cả hai đều không thể chối bỏ. Cậu có thể kể về tôi bằng một câu chuyện khác so với những gì tôi nhớ. Nhưng điều quan trọng nhất là chúng ta chưa bao giờ phủ nhận sự tồn tại của nhau trong đời, như một hành động tôn trọng cuối cùng.
Chúng ta không yếu đuối, cũng chẳng hề cố chấp, chúng ta chỉ đang thật sự ghi nhớ và trân trọng một phần cuộc đời, một phần đã làm nên chính ta của ngày hôm nay
NEU Confessions
 
  • Like
Reactions: Lục Hạ Băng

Hàn Tuệ Lâm

Học sinh chăm học
Thành viên
6 Tháng sáu 2017
465
572
119
Du học sinh
Hogwarts
"Ai đó nói rằng đến đây là kết thúc. Chỉ cần em đừng nặng lòng nữa,thế thôi.."
 
  • Like
Reactions: Mart Hugon

Mart Hugon

Học sinh gương mẫu
HV CLB Hội họa
Hội viên CLB Ngôn từ
Thành viên
19 Tháng bảy 2018
1,794
2,817
396
Hà Nội
Teitan Tokyo
  • Like
Reactions: Hàn Tuệ Lâm

Hàn Tuệ Lâm

Học sinh chăm học
Thành viên
6 Tháng sáu 2017
465
572
119
Du học sinh
Hogwarts
- 8/3 em muốn tôi tặng gì?
- "Em muốn một cuốn sách."
- Ai cũng có thể tặng em một cuốn sách.
- "Nhưng chẳng ai đọc nó cho em, như anh."
 

Hàn Tuệ Lâm

Học sinh chăm học
Thành viên
6 Tháng sáu 2017
465
572
119
Du học sinh
Hogwarts
Thực ra con người ta phấn đấu cũng chỉ vì: Món ngon thì đắt, nơi muốn đi thì xa lại còn thích phải một người vô cùng ưu tú.
Weibo | Hyeyangs Dịch
-------------------------------
Thank you for your gifts, my boys :vv
 
  • Like
Reactions: Vi Nguyen

Kuroko - chan

Học sinh tiêu biểu
HV CLB Hội họa
Thành viên
27 Tháng mười 2017
4,573
7,825
774
21
Hà Nội
Trường Đời
Thực ra con người ta phấn đấu cũng chỉ vì: Món ngon thì đắt, nơi muốn đi thì xa lại còn thích phải một người vô cùng ưu tú.
Weibo | Hyeyangs Dịch
-------------------------------
Thank you for your gifts, my boys :vv
ko hẳn
thực ra phấn đầu vì nhiều thứ lắm đóa
Cái ăn này, cái mặc,...
 
  • Like
Reactions: Hàn Tuệ Lâm

Hàn Tuệ Lâm

Học sinh chăm học
Thành viên
6 Tháng sáu 2017
465
572
119
Du học sinh
Hogwarts
Đừng tùy tiện thề hứa, cũng đừng tùy tiện cho người khác hi vọng. Bởi vì rất có thể, sẽ có người ngốc nghếch tới nỗi, chỉ vì một lời nói vô tình của bạn mà lưu tâm tới mức quyết định dừng lại. Dừng lại ở đó. Chờ bạn. Đợi bạn.
“Chờ bốn mùa luân chuyển, chờ nhan sắc tàn phai, chờ cậu quay đầu lại, nhìn tớ một lần...”
{Satoh Sai of Youthaholic}
 
  • Like
Reactions: Vi Nguyen

Hàn Tuệ Lâm

Học sinh chăm học
Thành viên
6 Tháng sáu 2017
465
572
119
Du học sinh
Hogwarts
Đủ nắng hoa sẽ nở, đủ gió chong chóng sẽ quay. Đủ yêu thương hạnh phúc sẽ đang đầy.
 
  • Like
Reactions: Vi Nguyen

Hàn Tuệ Lâm

Học sinh chăm học
Thành viên
6 Tháng sáu 2017
465
572
119
Du học sinh
Hogwarts
''Thay vì mải sống trong quá khứ, chạy theo bóng hình ai đó trong kí ức tại sao bạn không thử bước ra, mở lòng và yêu đi. Bởi tình yêu không phải như quả táo của Niuton, không phải cứ chờ thì nó sẽ rơi xuống.''
 

Hàn Tuệ Lâm

Học sinh chăm học
Thành viên
6 Tháng sáu 2017
465
572
119
Du học sinh
Hogwarts
"Em đi rồi, mang bao nhiêu dũng khí trong tôi cùng theo. Tôi không dám vẫy tay chào em lần cuối, cũng chẳng dám nhìn vào khuôn mặt nhỏ bé ấy một lần. Đôi mắt đen láy của em đã nhắm chặt, em còn không thèm gửi đến tôi lời tạm biệt. Em thật vô trách nhiệm, tùy hứng... Kuro và Chifuru của chúng ta lẽ nào chỉ mình tôi chăm sóc? Thôi đành vậy, lần nào cũng phải thỏa hiệp với em, thua em luôn đấy. Alice, đồ ngốc này, về phương trời xa xôi đó nhất định đừng quên giữ ấm nhé."
- The March Letters
54257245_404774480255213_3479950814397595648_n.jpg


Cre pic:
Lạc Lép
______________________________________________________________________________________
"My youth" mới comeback nè, MV đẹp lồng lộn luôn aaa :))))
 

Hàn Tuệ Lâm

Học sinh chăm học
Thành viên
6 Tháng sáu 2017
465
572
119
Du học sinh
Hogwarts
"If there's any kind of magic in this world, it must be in the attempt of understanding someone sharing something".
 

Hàn Tuệ Lâm

Học sinh chăm học
Thành viên
6 Tháng sáu 2017
465
572
119
Du học sinh
Hogwarts
''Sớm mai không còn vấn vương ngày Hạ cũ, thôi những loay hoay giữa một chiều cuối nắng mưa nhòa.
Để rơi đi giọt buồn chấp niệm.
Tay thôi tìm em và tim thôi khắc khoải.
Một buổi yên thôi nhắc mãi một dáng hình.
Ta chọn nhau nằm lại.
Giữa thương đau còn biết lối quay về.''
 
  • Like
Reactions: Vi Nguyen

Hàn Tuệ Lâm

Học sinh chăm học
Thành viên
6 Tháng sáu 2017
465
572
119
Du học sinh
Hogwarts
" để đến được thảo nguyên Bình Yên, đôi khi con người ta buộc phải leo qua những ngọn núi cao trong lòng mình."
 

Hàn Tuệ Lâm

Học sinh chăm học
Thành viên
6 Tháng sáu 2017
465
572
119
Du học sinh
Hogwarts
''Em đã không còn chạy trốn cơn mưa
Cũng chẳng còn giận hờn cáu bẳn
Em học cách lặng người bình thản
Mỗi khi dừng đèn đỏ ngã tư

Em từng ghét thành phố này ư?
Ghét những chiều tan tầm hối hả...
Làn khói xe cuộn lên vội vã
Những mặt người lầm lũi chen nhau

Em muốn đèn chuyển nhịp thật mau
Anh nhẹ giọng kể vài câu chuyện nhỏ
Níu áo anh, em ngồi sau nghiêng ngó
Quên béng đi nỗi cau có hồi nào

Đến giờ em vẫn không hiểu tại sao
Chuyện chúng mình bỗng dưng thành đôi ngả?!
Anh lẫn vào đám đông xa lạ quá
Ngã tư đường lại bỗng hóa thân quen...''
 

Hàn Tuệ Lâm

Học sinh chăm học
Thành viên
6 Tháng sáu 2017
465
572
119
Du học sinh
Hogwarts
"Tinh cầu nơi người ta sẽ tới sau khi qua đời. Là nơi những người trên thế giới cư ngụ cùng nhau. Chừng nào vẫn có ai đó nghĩ đến, họ còn được sống ở tinh cầu đó."
"Em sẽ đến cùng cơn mưa"
 

Hàn Tuệ Lâm

Học sinh chăm học
Thành viên
6 Tháng sáu 2017
465
572
119
Du học sinh
Hogwarts
It's been a long time since I last designed =)))))))))))))))))))))))))))))))))))))))))))))))))))))))))
 

Attachments

  • Even iff.jpg
    Even iff.jpg
    92.4 KB · Đọc: 407
  • Like
Reactions: Hà Chi0503

Hàn Tuệ Lâm

Học sinh chăm học
Thành viên
6 Tháng sáu 2017
465
572
119
Du học sinh
Hogwarts
“Tôi chỉ nguyện làm một cô gái dẫu có trải qua bao thế sự vẫn vẹn nguyên trái tim thuở ban đầu như đóa hoa nhài nơi đình cũ viện xưa, những tháng ngày sau không buồn thương u uất, không gặp phải trắc trở rối ren, sống giản đơn bình đạm, tình cảm đậm sâu không hối tiếc.” .
- Bạch Lạc Mai.
 

Hàn Tuệ Lâm

Học sinh chăm học
Thành viên
6 Tháng sáu 2017
465
572
119
Du học sinh
Hogwarts
''Trong tiếng anh, “blue” có nghĩa là màu xanh nước biển, màu của hi vọng, nhưng “blue” cũng có nghĩa là màu của nỗi buồn. Em khi ấy nói với tôi rằng em yêu màu của bầu trời, tôi chỉ gật đầu, trong suy nghĩ vẫn luôn tin về một màu rất đẹp.
Sau này, khi đã xa, tôi mới chợt nhớ ra ngày hôm ấy khi nói về màu xanh, em đã luôn nhìn lên bầu trời sâu thẳm. Có lẽ em đã ước tôi khi ấy nhìn thấy được nỗi buồn trong lòng em.
Đáng tiếc, tôi đã không nhìn thấy được. Đáng tiếc tôi đã không thể nói với em rằng, cho dù là bầu trời hôm ấy có xanh đến thế nào đi nữa, tôi vẫn mong mình có thể là màu xanh hi vọng của em, cùng em vượt qua những ngày buồn bã nhất.
Xin lỗi em, dù bây giờ đã muộn rồi, em nhỉ?''
 

Attachments

  • 73e20841aef59225d29c653e78c73320.jpg
    73e20841aef59225d29c653e78c73320.jpg
    14.6 KB · Đọc: 62

Hàn Tuệ Lâm

Học sinh chăm học
Thành viên
6 Tháng sáu 2017
465
572
119
Du học sinh
Hogwarts

Ta phải yêu người như thế nào
Mới có thể đi qua phồn hoa
Đi qua thời gian
Không hư vọng, không cuồng điên.
''
a3344e91fd129a9e9ec1492d9da0fcb6.jpg
 
  • Like
Reactions: Hà Chi0503
Top Bottom