vừa cười vừa dịch ha! em thanks nếu dịch một cách hợp lí và dễ nghe nhất! chứng tỏ đẳng cấp của nào!

L

luckystar_susu95

tiếp đi nào! Em thấy cách anh chị có tiến bộ đấy!

The right is wrong
A guest was putting up at Nasruddin’s home for a few days. At night the felt like urinating. Noticing Nasruddin was awake, he said, “Please pass me the lantern. It is on your right.”
Nasruddin shot back: “Are you mad? It is too dark for me to recognise my right side!”


Bên phải ở đâu (có lẽ thế)
Một người khách nghỉ trọ trong nhà của Nasruddin trong vài ngày.Vào buổi tối, người đó cảm thấy muốn đi tiểu, vừa thấy Nasruddin còn thức ông ta bảo:" Làm ơn đưa cho tôi cái đèn, nó ở phía trên tay phải của cậu".
Nasruddin đáp lại:" Ông có bị điên không vậy? Trời quá tối để tôi nhận ra đuopwcj đâu là phía bên phải".



Mọi người chỉnh hộ mình nhất là cái tựa đề:):):):):)
 
S

sujuelfsapphireblue

tựa đề à!
Bên phải là sai rồi!
câu nói của Nasruddin dịch đúng nghĩa rồi nhưng như thế này cho nó hay nhé!
Ngài có bị gì không đấy? Trời tối đến nỗi tôi không thể nhận ra bên nào là bên phải đây này!
 
S

sujuelfsapphireblue

ôi! nhanh nhỉ! tiếp nào!
The hard worket
Mullah Nasruddin had secured a job at the bazaar as a porter. The foreman noticed that Nasruddin carried only one bag of wheat at a time from the cart to the shop while the other porters carried two.
When the foreman question Nasruddin about this, Mullah replied, “I am not so lazy as those fellows who are unwilling to make two trips!”
 
J

jelly_nguy3n96tn

Mullah Nasruddin đã bảo đảm một công việc tại một cửa hàng như khuân vác. Quản đốc nhận thấy rằng Nasruddin thực chỉ có một túi lúa mì tại một thời điểm từ các giỏ hàng đến cửa hàng trong khi khuân vác khác thực hiện hai.
Khi Nasruddin câu hỏi quản đốc về điều này, Mullah trả lời, "Tôi không lười biếng như những nghiên cứu sinh người không sẵn sàng để làm cho hai chuyến đi!"
~~> bạn ơi giúp mình phần tiêu đề cái, không bít dịch sao nữa à!!!
 
K

kga

tiếp ha!
Standing by one’s words
Someone once asked Nasruddin his age. He answered: “Forty!”
Ten years later, the same man asked Nasruddin how old he was. Replied Nasruddin: “Forty years old.”
The man protested: “But ten years ago you told me you were forty years old. How can you still be forty?”
Nasruddin’s response: “Unlike other people who keep singing different tunes, I am a man of my word and stand by whatever I say!”

Kiên định với nhưng gì minh nói

Một lần, có một người hỏi tuổi của Nasruddin. Anh ta trả lời : "40"
10 năm sau, cũng vẫn người đó hỏi Nasruddin bao nhiêu tuổi. Nasruddin đáp:
- 40 tuổi
Người kia phản đối:
- Nhưng 10 năm trước, anh bảo tôi là anh 40 tuổi. Tại sao bây giờ anh lại có thể chừng ấy tuổi được?
Nasruddin đáp:
- Thật khó chịu khi người ta cứ tiếp tục hát các loại giai điệu khác nhau. Tôi là người của lời nói và tôi sẽ kiên định với nhưng gì minh nói!
 
S

sujuelfsapphireblue

á! cái tựa đề ớ!
Người phu chăm chỉ! hjhj!
ừ! bạn nên xem lại cách dịch một chút nhé! rõ ràng là đúng nhưng có điều bạn chỉ địch theo chữ chứ chưa sắp xếp hợp lý đâu! (á! một cái góp ý nho nhỏ!)
À ! nếu có hứng thú giải câu đố (tiếng Việt) thì vào ngữ văn lớp 7 và vào mục ca dao_tục ngữ nhé!(cũng là bài của tớ luôn đấy)
 
Last edited by a moderator:
K

kga

ôi! nhanh nhỉ! tiếp nào!
The hard worket
Mullah Nasruddin had secured a job at the bazaar as a porter. The foreman noticed that Nasruddin carried only one bag of wheat at a time from the cart to the shop while the other porters carried two.
When the foreman question Nasruddin about this, Mullah replied, “I am not so lazy as those fellows who are unwilling to make two trips!”

Mình nghĩ là The hard worker - người thợ chăm chỉ
Đúng không vậy!
 
S

sujuelfsapphireblue

ồ bạn nhanh chí thật đấy!
nghĩa là đúng rồi
Tựa đề bài của bạn cũng rất hay mình thanks rùi đó!
Chào mừng bạn đến với chuyên mục này!
bạn hãy dịch bài mới này nhé!(vậy cho nó vui! Ối! điên điên)
 
A

anhtraj_no1

ai pro dịch hộ cái
“Home sweet home”, Dad says to me as we step out onto the balcony. He tells me that I’ve been enrolled into Viet Duc, a renowned high school in Hanoi. I barely hear what he says next because I am distracted by the expression of joy on his face. It is clear that to my father he is home. Dad finishes talking and steps inside, still with a blissful smile on his face. I peer down at the street below, watching in fascination as hundreds of motorbikes and bikes wriggle pass each other in the morning traffic. This is my first trip back to Vietnam as a teenager. Each time I return, Vietnam itself doesn’t seem to have changed, but yet it still seems different to me. Perhaps that’s because I’ve changed. I spot a group of giggling school girls riding their bikes to school, their traditional white Vietnamese dresses fluttering beautifully in the wind. Nearby, some tourists are preparing to cross the street, though their terrified expressions make them look more like they are getting ready to enter a fighting field. I laugh, though slightly discomfited, by my closer resemblance to the foreigners than the Vietnamese girls.
 
Last edited by a moderator:
L

luckystar_susu95

ai pro dịch hộ cái
“Home sweet home”, Dad says to me as we step out onto the balcony. He tells me that I’ve been enrolled into Viet Duc, a renowned high school in Hanoi. I barely hear what he says next because I am distracted by the expression of joy on his face. It is clear that to my father he is home. Dad finishes talking and steps inside, still with a blissful smile on his face. I peer down at the street below, watching in fascination as hundreds of motorbikes and bikes wriggle pass each other in the morning traffic. This is my first trip back to Vietnam as a teenager. Each time I return, Vietnam itself doesn’t seem to have changed, but yet it still seems different to me. Perhaps that’s because I’ve changed. I spot a group of giggling school girls riding their bikes to school, their traditional white Vietnamese dresses fluttering beautifully in the wind. Nearby, some tourists are preparing to cross the street, though their terrified expressions make them look more like they are getting ready to enter a fighting field. I laugh, though slightly discomfited, by my closer resemblance to the foreigners than the Vietnamese girls.


Mình dịch vậy nhé, mọi người xem có ổn không:
Quê hương yêu thương:
Bố nói với tôi khi chúng tôi vừa bước xuống ban công. Ông nói với tôi rằng tôi đã được chọn vào trường Việt Đức- một trường trung học danh tiếng tại Hà Nội. Tôi hầu như không còn để ý đến những gì bố nói sau đó vì tôi đang bị phân tâm bởi niềm vui đang hiện rõ trên khuôn mặt mình. Rõ ràng đối với cha tôi đó là gia đình (đoạn này chưa sát lắm). Bố kết thúc câu chuyện và đi vào bên trong, trên khuôn mặt ông vẫn hiện nụ cười hạnh phúc. Tôi bước xuống đường, nhìn hàng trăm chiếc xe máy và xe đạp hối hả luồn lách vượt qua nhau trong buổi sáng giao thông. Đây là chuyến đi đầu tiên của tôi trở về Việt Nam khi đang là một thiếu niên. Mỗi lần tôi trở về, Việt Nam dường như không hề thay đổi, nhưng vẫn có vẻ khác lạ đối với tôi. Có lẽ bởi vì chính băn thân tôi đã thay đổi.Tôi phát hiện ra một nhóm nữ sinh trung học cười jhucs khích đạp xe đến trường trong bộ trang phục truyền thống màu trắng của người Việt Nam tung bay nhẹ nhàng trong gió thật đẹp. Gần đó, một số khách du lịch đang chuẩn bị băng qua đường mặc dù biểu hện sợ hãi của họ giống như đang chuẩn bị chiến đấu. Tôi cười, mặc dù hơi bối rối bởi tôi nhận thấy sự tương đồng gần gũi với những người nước ngoài so với các cô gái Việt Nam.


Nhờ mọi người sửa giúp mình:):):):):):).
 
W

wingsaver

Cho mình dịch luôn:
"Căn nhà mơ ước" bố đã nói với chúng tôi như vậy khi chúng tôi lên ban công. Ông nói với tôi rằng tôi đã được nhận vào trường Việt Đức, một trường học danh tiếng tại Hà Nội. Tôi đã hầu như khơng để ý đến những gì ông nói tiếp theo vì tôi đang bị phân tâm bởi niềm vui hiện rõ trên khuôn mặt của ông. Rõ ràng đối với ông, đó là nhà (?). Cuối cùng, bố tôi kết thúc cuộc nói chuy65n và bước vào nhà với một nụ cười hạnh phúc. Tôi nhìn xuống đường, dõi theo hàng trăm chiếc xe máy, xe đạp đang luồn lách qua nhau trên những con đường buổi sáng. Đây là chuyến đi trở lại VN từ khi tôi còn là thiếu niên. Mỗi lần tôi trở lại, VN dường nhu không thay đổi, nhưng đối với tôi nó đã đổi khác, có lẽ là vì tôi đã thay đổi. Tôi nhìn thấy một nhom nữ sinh đang đạp xe đến trường, bộ áo dài truyền thống của họ trông thật đẹp khi nó tung bay trong gió( sến rệt). Gần đó, một nhóm du khách đang băng qua đường, họ đang sợ hại khi phải băng qua đường giống như sắp phải vào trận chiến. Tôi cười, mặc dù tôi cũng hơi sợ, bởi sự tương đồng đối với người nước ngoài hơn là các cô gái VN (?)
Câu cuối cùng mình không rõ nghỉa lắm, bạn coi lại thử xem.
 
B

babyminhdiepkute_1977

Đứng bằng lời nói của một người
Một người nào đó một lần hỏi Nasruddin tuổi của mình. Ông trả lời: "Bốn mươi!"
Mười năm sau, cùng một người đàn ông hỏi Nasruddin bao nhiêu tuổi. Nasruddin trả lời: "Bốn mươi tuổi."
Người đàn ông phản đối: "Nhưng mười năm trước đây, bạn nói với tôi bạn đã bốn mươi tuổi. Làm thế nào bạn có thể vẫn được bốn mươi? "
Nasruddin của phản ứng: "Không giống như những người khác, những người tiếp tục hát những giai điệu khác nhau, tôi là một người đàn ông của từ và đứng bất cứ điều gì tôi nói!"
Xếp hạng bản dịch
Đúng thì thanks cho 1 câu nhé
 
N

ngocan2901

Kiên định với nhưng gì minh nói

Một lần, có một người hỏi tuổi của Nasruddin. Anh ta trả lời : "40"
10 năm sau, cũng vẫn người đó hỏi Nasruddin bao nhiêu tuổi. Nasruddin đáp:
- 40 tuổi
Người kia phản đối:
- Nhưng 10 năm trước, anh bảo tôi là anh 40 tuổi. Tại sao bây giờ anh lại có thể chừng ấy tuổi được?
Nasruddin đáp:
- Thật khó chịu khi người ta cứ tiếp tục hát các loại giai điệu khác nhau. Tôi là người của lời nói và tôi sẽ kiên định với nhưng gì minh nói!

Đang định like bài của bạn vì dịch đúng nghĩa của cụm idiom "stand for", nhưng lại bị làm hỏng hẳn vì cụm "Thật khó chịu", mình không thấy có từ nào, cụm nào trong nguyên tác mang ý nghĩa này cả, ngay cả cách nói chuyện của nhân vật cũng không hề toát ra vẻ "khó chịu" nào...
Nói theo một cách nào đó, dịch là nói lại bằng một ngôn ngữ khác, nên, ở phần lớn các trường hợp, cố gắng "nói lại" càng giống càng tốt mọi người nhé!
 
D

duyen292.com

Đứng bằng lời nói của một người
Một người nào đó một lần hỏi Nasruddin tuổi của mình. Ông trả lời: "Bốn mươi!"
Mười năm sau, cùng một người đàn ông hỏi Nasruddin bao nhiêu tuổi. Nasruddin trả lời: "Bốn mươi tuổi."
Người đàn ông phản đối: "Nhưng mười năm trước đây, bạn nói với tôi bạn đã bốn mươi tuổi. Làm thế nào bạn có thể vẫn được bốn mươi? "
Nasruddin của phản ứng: "Không giống như những người khác, những người tiếp tục hát những giai điệu khác nhau, tôi là một người đàn ông của từ và đứng bất cứ điều gì tôi nói!"
 
S

sujuelfsapphireblue

Em sorry nha! Cô em gái " yêu quái" nhà em nó học lớp 3 lên trên diễn đàn này (vì em không thoát) nên nó vào và Google dịch một phát! Thế là mang tiếng ! Ôi thật là!
Em sorry rất nhiều nha vì em hơi bất cẩn!
Mong mọi người tha thứ!!
 
Last edited by a moderator:
F

freakie_fuckie

discomfited có nghĩa là gì nhỉ! Em không biết dịch!
Trang chủ nhà ngọt ngào ", cha nói với tôi khi chúng tôi bước ra khỏi lên ban công. Ông nói với tôi rằng tôi đã được ghi danh vào Việt Đức, một trường trung học nổi tiếng tại Hà Nội. Tôi hầu như không nghe những gì ông nói tiếp theo bởi vì tôi bị phân tâm bởi sự biểu hiện của niềm vui trên khuôn mặt của mình. Rõ ràng là cha tôi, ông là nhà. Bố kết thúc nói chuyện và bước vào bên trong, vẫn với một nụ cười hạnh phúc trên khuôn mặt của mình. Tôi ngang hàng xuống đường phố dưới đây, xem trong niềm đam mê như hàng trăm xe máy và xe đạp luồn lách vượt qua nhau trong buổi sáng giao thông. Đây là chuyến đi đầu tiên của tôi về Việt Nam khi còn là một thiếu niên. Mỗi lần tôi trở về, Việt Nam chính nó không dường như đã thay đổi, nhưng nó vẫn có vẻ khác nhau với tôi. Có lẽ đó là bởi vì tôi đã thay đổi. Tôi phát hiện ra một nhóm nữ sinh trung học cười khúc khích đi xe đạp đến trường, trang phục màu trắng truyền thống Việt Nam rung động đẹp trong gió. Gần đó, một số khách du lịch đang chuẩn bị băng qua đường, mặc dù các biểu hiện sợ hãi của họ làm cho chúng trông giống như họ đang nhận được sẵn sàng để vào một lĩnh vực chiến đấu. Tôi cười, mặc dù hơi discomfited, bởi tương đồng gần gũi hơn với người nước ngoài hơn so với các cô gái Việt Nam.
Em thấy cái tựa đề nó bị cái gì ấy! Em cũng bó tay không lẽ là chủ nhà ngọt ngào nếu thế thìla2 Homer mới đúng nhưng vẩn sai mà ta!

discomfit (v) khiến ai đó cảm thấy lúng túng hoặc buồn


@ ;;) Tiếng anh mà cho vào gúc gồ dịch thì có mà sai hết , sai hết sạch sành sanh :-j


ừ, khó hiểu, tại sao chú discomfit lại không có trong gúc gồ dịch nhỉ ;;)
:| Đọc mà thấy nực cười ngớ ngẩn đến tội nghiệp /:)
 
N

nhoxmoon99

Có người khi hỏi Nasruddin tuổi của mình. Ông trả lời: "Bốn mươi!"
Mười năm sau, tương tự một người đàn ông hỏi Nasruddin bao nhiêu tuổi. Nasruddin trả lời: "Bốn mươi tuổi."
Người đàn ông phản đối: "Nhưng mười năm trước đây, bạn nói với tôi bạn đã bốn mươi tuổi. Làm thế nào bạn có thể vẫn được bốn mươi? "
 
J

jelly_nguy3n96tn

cha nói với tôi khi chúng tôi bước lên ban công. Ông nói với tôi rằng tôi đã được ghi danh vào Việt Đức, một trường trung học nổi tiếng tại Hà Nội. Tôi hầu như không nghe những gì ông nói tiếp theo bởi vì tôi bị phân tâm bởi niềm vui trên khuôn mặt của mình. Rõ ràng là cha tôi, ông là nhà. Bố kết thúc nói chuyện và bước vào bên trong, vẫn với một nụ cười hạnh phúc trên khuôn mặt của mình. Tôi ngang hàng xuống đường phố dưới đây, xem trong niềm đam mê như hàng trăm xe máy và xe đạp luồn lách vượt qua nhau trong buổi sáng giao thông. Đây là chuyến đi đầu tiên của tôi về Việt Nam khi còn là một thiếu niên. Mỗi lần tôi trở về, Việt Nam chính nó không dường như đã thay đổi, nhưng nó vẫn có vẻ khác nhau với tôi. Có lẽ đó là bởi vì tôi đã thay đổi. Tôi phát hiện ra một nhóm nữ sinh trung học cười khúc khích đi xe đạp đến trường, trang phục màu trắng truyền thống Việt Nam rung động đẹp trong gió. Gần đó, một số khách du lịch đang chuẩn bị băng qua đường, mặc dù các biểu hiện sợ hãi của họ làm cho chúng trông giống như họ đang nhận được sẵn sàng để vào một lĩnh vực chiến đấu. Tôi cười, mặc dù hơi discomfited, bởi tương đồng gần gũi hơn với người nước ngoài hơn so với các cô gái Việt Nam.
Còn cụm từ " Home sweet home" không bít dịch sao nữa à, ai dịch hộc phát xem:p;)
 
Last edited by a moderator:
F

freakie_fuckie

home sweet home :
Trước nghĩ câu này dùng là câu cảm thán, kiểu sau một chuyến đi, về nhà thì thấy thoải mái, cảm thấy không nơi nào ấm áp như nhà => nói : Home sweet home : Về nhà thật tuyệt hoặc "chẳng nơi đâu tuyệt như nhà mình"


Tuy nhiên, trong oald lại có một nét nghĩa khác như sau
trích lại đây nhớ



used to say how pleasant your home is (especially when you really mean that it is not pleasant at all)



Có lẽ nét nghĩa đầu tiên tớ nêu chắc phù hợp với bài viết hơn :| Nét nghĩa hai thì có cơ sở nhưng khó mà đưa vào ngữ cảnh :-<




Đọc qua tưởng hơn gì nhau, hoá ra cùng sản phẩm gắn mác bác google.com.vn đáng yêu cả :-<
Thất vọng ghê gớm :"<
 
S

sujuelfsapphireblue

cứ duy trì trạng thái đi ha!

The Sun and The Moon
Is the Sun more beneficial or the moon? This innocent query was once put to Nasruddin.
With his trademark logic, he answered, “The answer is so clear that it does not evern need an explanation. The sun rises during the day when it is already bright. Therefore, its presence is not actually required. But the moon appears in the dark night and illuminates dark surroundings. Obviously, the moon is a thousand times more beneficial than the sun!”
 
Top Bottom