Y
yue2800
Mình cũng là HS lớp 10 đây. Mình học ban A.
Mình xin đưa ra một số nhận xét về bài văn của bạn như sau:
Bài văn của bạn có ưu điểm là có chất văn, cảm xúc tuy không mới nhưng được diễn đạt rất trôi chảy. Tuy nhiên, để tăng chất văn cho bài, mình nghĩ là nên xen thêm yếu tố miêu tả. Phải nhớ rằng, bây giờ chúng ta đã là học sinh lớp 10, biểu lộ cảm xúc không nên dùng cách biểu lộ trực tiếp qua những câu cảm thán, mà nên lồng cảm xúc vào cảnh vật.,
Cùng là một ý "Nhưng lòng tôi vẫn cứ xôn xao khó tả. " của bạn, nhưng nhà văn Thanh Tịnh viết "Con đường này tôi đã đi lại nhiều lần, nhưng hôm này tự nhiên thấy lạ..." - Người ta có thể cảm nhận sự bớ ngỡ, xôn xao mặc dù không hề có một từ "bỡ ngỡ"; "xôn xao" nào ở đây. Bài văn của bạn có thể nói là ổn nếu ở trình độ THCS, nhưng nếu so với thể loại phát biếu cảm nghĩ ở bậc THPt thì còn thiếu rất nhiều kỹ năng.
Bài văn của bạn, thú thực, mình thấy khá gượng. Đơn giản, vì những cảm xúc không mới, rất dễ lầm đây là một bài văn của học sinh lớp 6 mới nhập trường. Điều chúng ta cần chú ý ở đây: Lớp1, lớp 6, lớp 10 đều là HS đầu cấp, nhưng bài văn nhập trường của 3 lớp này có yêu cầu hoàn toàn khác nhau. Lớp 10, chúng ta đã 16 tuổi, có thể coi đã là một người trưởng thành so với Xã hội, vậy xúc cảm của ta chắc hẳn sẽ khác so với lớp 1 hay lớp 6. Bạn chưa chỉ ra được cái trưởng thành trong nhận thức đó mà vẫn chỉ đưa ra những cảm xúc bỡ ngỡ, tự hào ... quen thuộc thì e rằng chưa đạt được những yêu cầu căn bản của bài viết.
Bài có mắc lỗi rất nhiều lỗi dùng từ, mình đánh dấu các từ dùng sai và phương án sửa chữa.
Đề bài :Anh(chị) hãy trình bày cảm nghĩ của mình khi được học trong mái trường THPT
Với tuổi học trò, ai cũng có cái nao nao của buổi tựu trường, Nhưng lần này, tôi tự nhiên thấy lạ: lần đầu tiên tôi đến với mái trường THPT. (lủng củng) Bao niềm vui, sự hảnh diện và cả sự rụt rè bỡ ngỡ cứ xen lẫn trong tôi với (sẽ trở thành) nhũng ấn tượng sẽ đọng lại mãi trong lòng. (thừa: ngay trong nghĩa từ "ấn tượng" đã bao gôm " đọng lại mãi trong lòng" rồi.)Bài làm:
Ngày đầu tiên đến trường – đó là một ngày nắng ấm, khí trời dìu dịu êm ái ,(cần chấm câu ở đây) theo sự thông báo của nhà trường (không phù hợp với mạch văn đag nhẹ nhànng lãng mạn), tôi đã chuẩn bị đủ tất cả mọi thứ nào là quần áo, giày dép, tập sách…. Nhưng lòng tôi vẫn cứ xôn xao khó tả. Bởi trước mắt tôi lúc này là một khung trời mới: bạn bè, thầy cô, trường lớp… đều mới tinh.(đây là văn nói- không phù hợp với văn viết )Trong những năm trước, sau ba tháng hè nghỉ học, chúng tôi lại trở về mái trừơng thân quen với những hàng cây, ghế đá,..in đậm bao kỹ niệm của những lần nô đùa cùng bè bạn. Còn năm nay, tôi đã bước chân vào ngưỡng cửa cấp ba (nên viết là THPT) - một chân trời hoàn toàn mới lạ. Ngôi trường tôi học năm nay rất khang trang, và không gian thoáng đãng..Từ cổng trường là một hàng cây me già rợp bóng mát dẫn lối vào các dãy phòng học ba tầng uy nghi, đẹp đẽ . Nào là hàng cây, phòng học, cột cờ ….tất cả đều dập (dùng từ ko đúng: từ đạp chỉ dành cho những sự việc hiện tượng bất ngờ hoặc không vui. từ này mang nghĩa tiêu cực) vào mắt tôi, khiến lòng không thể nén lại được cảm xúc ngỡ ngàng , bao niềm vui sướng và (nên ngắt câu ở đây - vì đã chuyển ý) tôi đã thốt lên: “Ôi! Ngôi trường đẹp quá!”. (sáo rỗng)
Chúng tôi, các lớp 10 cũng như anh chị lớp 11 dược phân công về các lớp. Tôi thầm ước sao cho mình có thể học chung với một số người bạn cũ. Tiếc thay, lớp tôi học hoàn toàn là bạn lạ. “Nhưng dần rồi mình cũng sẽ quen với những bạn ấy thôi” - Tôi tự an ủi mình như thế. Sau mấy phút bỡ ngỡ ban đầu, tôi thấy cô giáo chủ nhiệm bước vào. Dáng đi, hình ảnh của cô làm cho tôi gợi nhớ về cô giáo chủ nhiệm năm lớp 9.Vẫn một dáng người thon thả, đôi mắt hìên lành, mái tóc đen dài.. Chính hình ảnh có của cô đã làm cho tôi phần nào bớt đi sự lo lắng vì xung quanh tôi toàn là bạn lạ.(lặp ý ở trên) Lởi đầu tiên cô nói với chúng tôi là những lời dạy bảo ân cần về ý thức và trách nhiệm đối với bản thân, trường, lớp, trong học tập và rèn luyện trong năm học đầu tiên của ngưỡng cửa cấp ba.Tôi nghĩ đó là bài học đầu tiên mà tôi có thể có được ở ngôi trường mới này.. (cần khẳng đinh hơn - ko nên dùng từ có thể)
Ấn tượng nhất trong tôi là ngày khai giảng.(lủng cùng: bạn có thể ghi: Buổi lễ khai giảng để lại ấn tượng sâu sắc nhất trong tôi trong những ngày mới nhập trường) Trong trang phục là một bộ đồ dài trắng tinh, tôi ra dáng là một nữ sinh thực sự.(cần miêu tả thêm nét dịu dàng nữ tính... rước khi đưa ra nhận định này) Tôi vừa thèn thẹn ( văn nói - nên dùng từ ngượng ngùng, ngượng nghịu, e thẹn... thay thế) vừa cảm thấy mình như trưởng thành hơn. Tiếng trống khai trường do thầy hiệu trưởng gióng lên vang xa và âm thanh đó (bỏ vì không nên lặp chủ ngữ ở đây)như lưu vào (dùng từ khác, Vd như đọng lại, ngân lên...) trong tôi một cảm xúc xao xuyến, lạ lùng. Tôi biết là (kể) từ hôm nay tôi (đã được) hoà nhập vào một môi trừong mới.
Tôi được học trong một ngôi trường có bề dày thành tích và truyền thống dạy học - Trường THPT chuyên Huỳnh Mẫn Đạt, bản thân tôi có biết bao nhiêu niềm vui sướng và lòng tự hào và có xen lẫn một vài nỗi lo sợ . (e sợ) Nhưng điều quan trọng trong tôi lúc này, tôi hứa sẽ quyết tâm học tập và rèn luyện sao cho xứng đáng với truyền thống của nhà trường.
Với bao nhiêu diều suy nghĩ trong tôi , có cả niềm vui xen lẩn niềm kiêu hảnh và cả sự thẹn thùng bỡ ngỡ và một chút lo lắng…. (chưa đủ kết cấu C-V để tạo thành câu) Bấy nhiêu cảm xúc của những ngày đầu tiên đó dưới mái trường THPT chắc chắn sẽ đọng lại mãi trong lòng tôi như một dấu ấn (kỷ niệm) không thể phai mờ …
Dù sao cũng cảm ơn bạn vì đã post bài làm của mình lên box Văn THPT!
Chị ơi! Nó chép văn mẫu khoe bài á!
Hay thì hay nhưng là văn mẫu!
...............................................