[Văn 8] Tóm tắt văn bản + nêu cảm nhận

N

ngocthao_lion

[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

[văn 8] tóm tắt văn bản chiếc lá cuối cùng

các bạn giúp mình tóm tắt văn bản chiếc lá cuối cùng (khoảng 10 dòng là được, không cần dài đâu)
Mình đang cần gấp, mong các bạn giúp đỡ( 13 - 10 là mình có tiết rồi)
 
G

gnol_evolym96

Gợi ý , từ những sự việc chính bn ghép nó thành một bản tóm tắt
- Giôn-xi, Xiu và cụ Bơ-men cùng làm hoạ sĩ và sống trong khu phố nghèo.
- Giôn-xi bị viêm phổi,cô tin khi chiếc lá thường xuân cuối cùng rụng xuống,cô sẽ chết.
- Xiu nói với cụ Bơ-men về suy nghĩ ấy của Giôn-xi.
- Cả Xiu và cụ Bơ-men đều rất lo lắng cho Giôn-xi.
- Sau một đêm mưa gió,chiếc lá cuối cùng vẫn không rụng và Giôn-xi không chết.
- Xiu nói với Giôn-xi rằng chiếc lá chính là kiệt tác mà cụ Bơ-men phải đổi bằng mạng sống của mình.
À mình nhớ hem nhầm thì bạn tham khảo cả phần chữ nhỏ trong bài ý .
 
H

hongnhung.97

Xiu, Giôn-xi và cụ Bơ-men đều là những họa sĩ nghèo. họ sống trong một khu nhà trọ. mùa đông năm ấy, chẳng may Giôn -xi bị chứng sưng phổi. cô tuyệt vọng và nghĩ, khi chiếc lá thường xuân cuối cùng rụng thì cũgn là lúc cô cũng lìa đời. thấy Giôn-xi như vậy, Xiu và cụ Bơ-men rất lo lắng. rồi sau một đêm mưa bão tầm tã, chiếc lá vẫn còn. điều đó, thắp lên một hi vọng sống cho Giôn-xi. cô xin một ít cháo từ Xiu. một lúc sau, Xiu nhận được tin báo là cụ Bơ-men đã nhập viện cũng vì chứng sưng phổi. cụ đã thức suốt đêm mưa bão để vẽ chiếc lá thường xuân. chiếc lá cuối cùng ấy giống như thật. hôm sau, Giôn-xi hồi phục hoàn toàn. Xiu đến bên giường và báo cho bạn về cái chết của cụ Bơ- men và bí ẩn về chiếc lá cuối cùng.
đoạn tóm tắt này mình làm ko hay lắm, nên có gì mọi người góp ý cho mình nha
 
D

dinhvphuc

Tóm tắt văn bản "Tức nước vỡ bờ"

Tóm Tắt ngắn gọn văn bản "Tức nước vỡ bờ"
Tóm Tắt ngắn gon văn bản "Tức nước vỡ bờ"
 
N

nhoxnho1997

Anh Dậu vừa được tha về, người ốm yếu, vừa bưng bát cháo lên miệng thì người nhà lý trưởng và bọn cai lệ đến bắt trói anh. Lo cho chồng, chị Dậu van xin nhưng càng van xin chúng càng quát tháo, đấm vào ngực chị và sấn sổ xông vào để trói anh Dậu. Chị Dậu nghiến răng giận dữ túm cổ bọn cai lệ ấn dúi ra cửa, nó ngã chỏng quèo, tên người nhà lý trưởng cũng bị chị túm tóc lẳng ngã nhào ra thềm. Anh Dậu can nhưng chị vẫn không nguôi giận "Thà ngồi tù chứ để chúng làm tình làm tội thế, tôi không chịu được". :):):) (đọc thấy được thì bạn nhớ thanks nhaz)
 
H

hongnhung.97

Được bà hàng xóm cho một ít gạo. chị Dậu vội nấu cháo cho chồng ăn. anh Dậu vừa cầm bát lên thì bọn cai lệ và nguời nhà Lý trưởng đã ập đến. chúng thét bắt anh Dậu. quá sợ hãi, ko còn cách nào, chị đánh hạ mình van xin bọn chúng. thế nhưng trước những lời van xin ấy, bọn chúng vẫn tiếp tục tiến đến anh Dậu. thấy vậy chỉ Dậu liền liều mạng cự lại: "chồng tôi đang ốm các ông ko dc làm hai". ko những ko nương tay mà bọn chúng còn đánh cả chị nữa. tức quá không chịu dc, chị liền quát: "mày trói chồng bà, bà cho mày xem". rồi chị đánh lại cai lệ và người nhà lý trưởng. và tất nhiên chị-một người phụ nữa lực điền sẽ thắng cái sức lẻo khẻo của kẻ nghiện ngập như chúng.
 
N

nhox_kenny_ls98

Được bà hàng xóm cho một ít gạo. chị Dậu vội nấu cháo cho chồng ăn. anh Dậu vừa cầm bát lên thì bọn cai lệ và nguời nhà Lý trưởng đã ập đến. chúng thét bắt anh Dậu. quá sợ hãi, ko còn cách nào, chị đánh hạ mình van xin bọn chúng. thế nhưng trước những lời van xin ấy, bọn chúng vẫn tiếp tục tiến đến anh Dậu. thấy vậy chỉ Dậu liền liều mạng cự lại: "chồng tôi đang ốm các ông ko dc làm hai". ko những ko nương tay mà bọn chúng còn đánh cả chị nữa. tức quá không chịu dc, chị liền quát: "mày trói chồng bà, bà cho mày xem". rồi chị đánh lại cai lệ và người nhà lý trưởng. và tất nhiên chị-một người phụ nữa lực điền sẽ thắng cái sức lẻo khẻo của kẻ nghiện ngập như chúng.
 
N

ngocvippro98

Vì Anh Dậu phải nộp tiền sưu của ng` e đã chết từ năm ngóai, Anh Dậu bị bọn ng` nhà Lí Trưởng đánh trói. Bà lão hàng xóm thương cảnh cả nhà nhịn đói suốt một ngày, mag đến cho chị Dậu bát gạo để nấu cháo. Anh Dậu mới run rẩy kề bát cháo vào miệng, cai lệ và ng` nha Lí Trưởng đã xồng xộc tiến vào nhà thúc sưu. Chị Dậu thiết tha xin khất nhưg chúng k cho. Hắn đánh chị Dậu r` sấn đến đòi trói anh Dậu. Tức qá chị Dậu túm cổ tên cai lệ ấn dúi ra cửa làm hắn ngã chỏng queo. Tên ng` nhà Lí Trưởng bị chị túm tóc lẳng làm hắn ngã nhào ra thềm.
 
A

ankeonao123

Câu chuyện kể về cuộc sống chật vật của những người hoạ sĩ nghèo: hai nữ họa sĩ trẻ Xiu và Giôn-xi sống cùng căn hộ với người họa sĩ già Bơ-men. Những khó khăn về vật chất đã vắt kiệt sức sáng tạo, khiến họ lâm vào cảnh bi đát. Cụ Bơ-men suốt bốn chục năm mơ ước vẽ một bức kiệt tác mà không thực hiện được, đành phải ngồi làm mẫu cho các họa sĩ trẻ để kiếm chút tiền còm nuôi thân. Giôn-xi bị sưng phổi, bệnh tật và nghèo túng đã lấy nốt của cô niềm tin vào cuộc sống. Chỉ còn lại Xiu mòn mỏi với những bức vẽ và ám ảnh bởi suy nghĩ của Giôn-xi: cô gái bệnh tật ấy đang đếm từng chiếc lá rơi để chờ định mệnh phán quyết mạng sống của chính mình, với niềm tin khi chiếc lá cuối cùng rụng xuống thì cô sẽ ra đi… Không gian cuộc sống của những con người khốn khổ ấy lạnh lẽo u ám như mùa đông, nặng trĩu những buồn lo.

Đáng sợ làm sao khi mỗi ngày trôi đi trong gió tuyết và những cơn mưa lạnh lẽo dai dẳng, những chiếc lá thường xuân tiếp tục rơi xuống, chỉ còn lại một chiếc lá cuối cùng để Giôn-xi như nhìn thấy cái chết của mình đang đến gần.

Chính vào lúc ấy, một hình ảnh bất ngờ đã làm đảo lộn mọi dự đoán, đảo ngược cả tình huống tưởng như chắc chắn trong dự định của Giôn-xi, trong nỗi lo của Xiu và trong sự thất vọng của mọi người. Tình huống ấy đã thắp lại niềm hy vọng như một phép màu: vẫn còn một chiếc lá thường xuân bám trên bức tường gạch...

Câu chuyện kết thúc bằng một sự đảo ngược tình huống. Chiếc lá cuối cùng là một sự lừa dối, nhưng lại là một sự lừa dối cao cả để đem lại niềm tin vào sự sống cho con người. Kiệt tác cuối cùng của người họa sĩ già đã được ra đời nằm ngoài tất cả mọi dự đoán của công chúng. Nhưng chiếc lá cuối cùng ấy mãi mãi là bằng chứng của tấm lòng yêu thương con người. Bởi thế, Chiếc lá cuối cùng sẽ mãi bất tử với thời gian. Các bạn hãy tham khảo đi
 
N

ntpt_224

văn 8: tóm tắt văn bản

hãy tóm tắt nội dung đoạn trích tức nước vỡ bờ - trích tắt đèn của ngô tất tố.
 
B

bedauxinh1999

gia đình chị dậu là một trong những gia đình nghèo cùng đinh trong làng.Đã đến ngày nộp sưu nhưng gia đình chị không đủ tiền nộp cho mình và cả người em chồng đã mất.vì vậy chúng đã hành hạ , đánh đập anh dậu đến xém chết.quá túng thiếu chị phải bán con và nhờ hàng xóm giúp đỡ nên anh dậu đã dần dần tỉnh lại và húp được miếng cháo.Nhưng trong khi đó bọn cai lệ lại đến một lần nữa đòi tiền sưu. chị đậu đã van xin nhưng chúng bỏ mặt mọi lời của chị , vẫn cứ xong tới dánh anh dậu quá tức giận và thương chông chị đã xông vào đánh bọn chúng tơi bời.ban đầu chúng có vẻ hung hăng nhưng bây giờ thì tơi tả.



tham khảo nhé. nhớ cám ơn nha___________________hjhj
 
K

khoctrongmua1999

Tóm tắt văn bản "Tức nước vỡ bờ"
Anh Dậu bị ngất xỉu ở ngoài sân đình trong lúc bị bắt trói do không có tiền nộp sưu. Chị Dậu được một bà cụ hàng xóm cho một bát cháo để cho anh Dậu ăn lấy lại sức. Ngay lúc ấy thì bọn người nhà lý trưởng hùng hỗ kéo vào định bắt anh Dậu đi. Chị Dậu ra sức van nài nhưng bọn chúng không thương tình mà còn đánh vào người chị. Quá tức giận, chị Dậu đã đánh trả lại người nhà lý trưởng.

thanks cái neo hjhj
 
V

vitconxauxi_vodoi

Văn bản tóm tắt cần có các nội dung sau:

-Bối cảnh xảy ra câu chuyện:ngôi nhà tồi tàn với những căn phòng cho thuê giá rẻ,thời điểm tháng 11 gió mùa đông về

-Hai hoạ sĩ trẻ là Xiu và Giôn-xi thuê chung căn phòng,cụ Bơ-men(hoạ sĩ)thuê ở tầng dưới

Giôn-xi bị bệnh sưng phổi,cô mất hết nghị lực sống;mặc cho Xiu chăm sóc,thuốc thang.Cô cứ đếm từng chiếc lá thường xuân rụng dần và chờ khi chiếc lá cuối cùng rụng nốt thì cô cũng lìa đời.

-Cụ Bơ-men đã âm thầm vẽ chiếc lá thay cho chiếc lá cuối cùng rụng xuống và cụ đã chết trong đêm mưa gió vì sưng phổi.Còn Giôn-xi thì lấy lại nghị lực sống và khỏi bệnh khi thấy chiếc lá cuối cùng vẫn còn đó.

 
K

kax_kute

Tóm tắt văn bản và nêu cảm nhận về các văn bản dưới đây:
1. Tôi đi học
2. Trong lòng mẹ
3. Tức nước vỡ bờ
4. Lão hạc

mong các bạn giúp mình, sắp kiểm tra rồi =((=((=((=((
 
V

vitconxauxi_vodoi

Văn bản Tôi đi học:
Tác giả Thanh Tịnh vẫn còn nhớ như in ngày đầu tiên đến trường. Đó là một buổi sáng mùa thu, lá rụng nhiều, tiết trời se lạnh. Con đường đến trường đối với chú bé ấy vỗn đỗi quen thuộc bỗng dưng trở nên lạ lẫm. Trong khoảnh khắc vui sướng pha lẫn hồi hộp, e dè, chú bé có những ý nghĩ thật non nớt và ngây thơ: "Chắc chỉ có người thạo mới cầm nổi bút thước". Trong bộ quần áo mới, tác giả Thanh Tịnh càng "thấy mình trang trọng và đứng đắn" hơn, những suy nghĩ nhẹ nhàng lướt qua như làn mây trắng xốp bồng bềnh. Lúc tới trường, nghe ba hồi trống, lòng chú bé lo sợ vẩn vơ, sợ những điều mới lạ và khó khăn trước mắt. Những lời nói của ông đốc ấm áp vang lên, khuyến khích những chú chim non vào lớp. Nhân vật tôi trong phút chốc đã òa khóc, nhưng người mẹ đã nhẹ nhàng giúp con vào lớp. Chú bé nhìn bàn ghế, người bạn ngồi kế bên và cảm thấy thân quen dẫu chưa bao giờ gặp gỡ. Rồi quàng tay lên bàn, ngoan ngoãn đánh vần dòng chữ thầy giáo viết: "Tôi đi học"...

Văn bản Trong lòng mẹ:
Sống xa mẹ từ lúc còn thơ, Hồng sống với bà cô, với sự ghẻ lạnh của chính những người thân của mình. "Mày dại quá, vào mà thăm em bé chứ!". Giọng nói ngọt đắng và nụ cười mai mỉa của người cô khiến cho bé Hồng đã khóc. Nhưng ko phải khóc vì giận mẹ, mà khóc vì thương mẹ, em đã nghĩ :"đời nào lòng yêu thương mẹ tôi lại bị những rắp tâm tanh bẩn ấy xâm phạm". Điều đó cho ta thấy đc em rất yêu thương mẹ, rất muốn giải thoáy cho mẹ khỏi những cổ tục đã đày đọa bà."giá những cổ tục đã đày đọa mẹ tôi là một vật như hòn đá hay cục thủy tinh, đầu mẫu gỗ , tôi quyết vồ lấy mà cắn mà nhai, mà nghiến cho kì nát vụn mới thôi." Càng thương yêu mẹ bao nhiêu, em lại khao khát đc gặp mẹ bấy nhiêu. Và mẹ đã về vào thời khắc quan trọng nhất.Khi mẹ thấy mẹ, em đã cố gắng chạy theo đuổi kịp mẹ, nếu đó ko phải là mẹ thì "khác gì cái ảo ảnh của một dòng suối trong suốt chảy dưới bóng râm đã hiện ra trước con mắt gần rạn nứt của người bộ hành ngã gục giữa sa mạc". Ta thấy đc bé Hồng khao khát muốn đc gặp mẹ như thế nào.
Ông trời của ko phụ lòng người, em đã đc gặp mẹ, đc hưởng tình yêu thương ấm áp của người mẹ. Em cảm thấy mẹ mình ko còn xơ xác như lời người cô mà "Gương mặt mẹ sáng hơn, với đôi mắt trong và nước da mịn làm nổi bật màu hồng của hai gò má, trong mej đẹp như thưở còn sung túc." Có lẽ bởi chính lòng yêu thương quá mãnh liệt đối với mẹ mà Hồng có những suy nghĩ như vậy.Em muốn mình đc bé lại để lăn vào lòng người mẹ, muốn đc bàn tay mẹ vuốt ve từ trán đến cằm và gãi rôm ở sống lưng cho. Mong muốn đó thật là dung dị nhưng với bé Hồng, điều đó thật lớn lao biết chừng nào! Với lòng yêu thương, kín trọng mẹ mình, Hồng rất yêu mẹ và mong muốn những hổ tục không còn đày đọa mẹ mình. Đó là tình yêu thương của người con đối với mẹ mình, tình yêu thương đó thật cao cả thiêng liêng biết bao!

hay:
+ Chú bé Hồng có một tuổi thơ đầy bất hạnh: bố chết sớm vì nghiện ngập, mẹ vì cảnh cùng túng quá phải bỏ con đi tha hương cầu thực, chú sống với bà cô cay nghiệt.
+ Một hôm, bà cô gọi Hồng đến và hỏi có muốn vào Thanh Hoá với mẹ không. Nhận ra vẻ mặt rất kịch và tâm địa độc ác của bà cô, Hồng nén lại niềm thương nhớ mẹ và trả lời không muốn vào.
+Nhưng bà cô vẫn cố tình kể chuyện mẹ Hồng khốn khổ, đã có con với người khác làm cho Hồng đau đớn, thương mẹ và căm phẫn những cổ tục đã đầy đoạ mẹ mình.
+Gần đến ngày giỗ bố, trên đường đi học về, Hồng thấy bóng người ngồi trên xe kéo giống mẹ. Chú đã đuổi theo và khi nhận ra mẹ, Hồng đã oà khóc nức nở.
+ Hồng cảm thấy sung sướng và hạnh phúc vô cùng khi được ở trong lòng mẹ. Hồng thấy mẹ vẫn đẹp như ngày nào. Chú đã quên hết mọi lời xúc xiểm của bà cô.

Văn bản Tức nước vỡ bờ:
Chị Dậu bưng bát cháo đến bên chồng "Thầy em hãy cố ngồi dậy húp ít cháo cho đỡ xót ruột". Anh Dậu mới kề bát cháo đến miệng thỡ cai lệ và người nhà lí trưởng ập đến thúc sưu. Chị Dậu từ tốn van xin khất số tiền sưu còn thiếu. Cai lệ quát mắng chị sa sả nhưng chị vẫn cố chịu nhẫn nhục van xin. Cai lệ không nghe lời van xin của chị Dậu, hắn đánh chị và sấn đến trói anh Dậu. Chị Dậu liều cự lại đánh tên cai lệ và người nhà lí trưởng với cơn giận không nguôi "Thà ngồi tù. dể cho chúng làm tình làm tội mãi thế, tôi không chịu được."

Văn bản Lão Hạc:

Lão Hạc- người nông dân nghèo sống trong xã hội phong kiến, sống cô độc, chỉ có cậu Vàng bầu bạn. Lão có một người con trai vì nghèo không lấy được vợ, đã phẫn chí bỏ làng đi xa, làm phu đồn điền cao su ở tận trong Nam .lão Hac ở nhà chờ con về, làm thuê để sống. Dù đói Lão quyết không bán mãnh vườn và tiêu lạm vào số tiền dành dụm cho con. Nỗi đau đớn của Lão là ở đó. Nhưng một trấn ốm dai dẳng, lão không còn sức đi làm thuê nữa. Thế là Lão lặng lẽ đi đến một quyết định quan trọng. Đó là nỗi đau đớn khi bán cậu”Vàng”- niềm an ủi, niềm vui cuối cùng của Lão. Lão đi đến nhờ cậy ông Gíao giữ giúp lão ba sào vườn cho đứa con trai và gửi ông giáo 30 đồng bạc để nhờ hàng xóm lo sau khi lão mất. Từ đó, lão ăn uống kham khổ, bạ gì ăn nấy, sức khỏe sa sút. Cho đến một hôm, lão xin Binh Tư một ít bã chó… Thế rồi lão chết-cái chết thật dữ dội: lão phải vật vã rất đau đớn đến những 2 tiếng đồng hồ rồi mới chết. Lão đã hi sinh thân mình vì tương lai của con khi giữ lại trọn vẹn 3 sào vườn không bán đi một sào nào..

 
Top Bottom