Tình cảm gia
đình
Con
ơi, mẹ chẳng cần chi
Mong con ứng xử trong khi mẹ còn
Cho đúng bổn phận làm con
là gương sáng để con soi con vào
Cho dù sức khỏe thế nào
Tuổi già, tất phải dựa vào con thôi
Nuôi con, trả nghĩa cho đời
Chỉ mong thấy được những lời thân thương
Cuộc đời vất và trăm đường
Đắ
ng cay mẹ chụi ngọt đường phần con
Năm qua, tháng lại mỏi mòn
ngược xuôi, vất vả nuôi con lớn dần
Ầu ơ, nước mắt trong ngần
Mẹ tràn ngập cả mọi phần hẩm hui
Giờ đây tuổi đã xế chiều
Chỉ mong con nhớ nhũng điều phật răn
Còn khi đã khuất núi non
Chằng cần con khóc nỉ non làm gì
Ngày dỗ cũng chẳng cần chi
Làm mâm cỗ lớn, mang đi cúng ruồi
Chỉ cần lúc sống này thôi
Công cha, nghĩa mẹ con thời nhớ ghi
Chẳng cần quà biếu làm chi
Rất cần thăm hỏi bởi vì cô đơn
ân cần tỏ tấm lòng son
Như miếng trầu đắng, nhưng ngón tay mời
Nhân quả phải nhớ lấy lời
Dù là cao quý, hèn đời con ơi !
Cuộc đời, thiện ác thế thôi
Nhớ có nhân quả, mẹ thời an vui.
Chèo
đò con cò
Con cò lặn lội bờ sông
Cò
ơi sao lại quên công mẹ già
Hỏi rằng ai đẻ cò ra
Mà cò lại ***** già không nuôi
Nhớ khi đi ngược về xuôi
Mẹ đí bắt tép mẹ nuôi được cò
những ngày mưa lũ gió to
Công cò bắt tép nuôi cò cò quên
Vợ con cò để hai bên
Công cha ngĩa mẹ cò quên hết rồi
Cò ơi cò bạc như Vôi
Công cha sữ mẹ bằng dồi núi cao
Cò ơi cò nghĩ thế nào
Mẹ đi bắt tép thụt vào hố sâu
Nuôi còcò lớn bằng đầu
Nhớ khi cò bé bú bầu sữa ngon
Nhớ khi còn bé cỏn con
Bây giờ cò lớn có còn nhớ không
Vì đâu có cánh có lông
Mà cò đã vội quên công mẹ già
Hỏi rằng ai đẻ cò ra
Mà cò lại ***** già không nuôi