Nhớ thanks nha!!
Tâm trạng của người bố khi ông trở về căn nhà cũ:
Sau 5 ngày kể từ hôm chúng tôi ly hôn, tôi trở về căn nhà cũ. Mọi thứ vẫn vậy, nhưng sao tôi thấy có cái gì đấy trống trải. Tôi nặng nề bước vào phòng, mọi đồ đạc liên quan đến vợ tôi, cô ấy đã đem đi hết. Thế là chúng tôi đã chia tay nhau thật rồi, chắc cô ấy cũng đã đưa Thuỷ theo. Vậy là giờ đây sẽ ko còn cái bóng bé nhỏ loắt choắt của Thuỷ ra mở cửa chào đón tôi mỗi khi tôi đi làm về,hoặc những ly nước cam mát rượi của cô ấy làm cho tôi mỗi khi tôi cảm thấy mệt mỏi. Và cũng sẽ ko còn những buổi tối hạnh phúc khi gia đình tôi quây quần bên mâm cơm, trò chuyện rôm rả. Mà thay vào đó là một ko khí vô cùng tĩnh lặng, 1 bữa cơm đầy tẻ nhạt chỉ với 2 người ăn. Tất cả đã chấm dứt, chấm dứt thật rồi. Tôi ko thấy tiếc khi chia tay với cô ấy, bởi chúng tôi đã chẳng còn tình cảm gì với nhau cả, sống với nhau cũng chỉ làm khổ nhau thôi. Nhưng tôi thật thấy thương bọn trẻ, trước giờ chúng rất yêu thương nhau, vậy mà giờ đây vì vợ chồng tôi mà 2 đứa phải lìa xa. Tôi cảm thấy vô cùng ân hận trong chuyện này nhưng tất cả cũng đã quá muộn rồi.
Mãi suy nghĩ mà tôi ko biết Thành đã vào phòng từ lúc nào, nó hỏi tôi với 1 giọng điệu đầy trách móc:"Bố đã về rồi đấy à? Em Thuỷ đi rồi bố ạ, bố có biết vì bố mẹ mà 1 đứa trẻ ngây thơ hồn nhiên như nó phải bỏ học để kiếm sống ko?" Thành nói mỗi lúc một to hơn và khóc nức lên. Tôi trả lời nó với 1 tâm trạng đầy bối rối:"Bố xin lỗi, bố biết con ko muốn xa em con, bố biết con rất thương em nhưng bố....." Tôi chưa nói hết câu thì nó đã ngắt lời tôi:"Nhưng bố ko thể quay lại được với mẹ chứ gì! Bố mẹ có biết bố mẹ ích kỉ lắm ko? Bố mẹ chỉ nghĩ cho riêng mình mà ko quan tâm đến con cái, nếu bố mẹ nhường nhau một chút, nếu bố suy nghĩ lại thì sự việc đâu đến nỗi tệ như thế này!" Nó tực giận chạy ra khỏi phòng, tôi chỉ biết đứng nhìn theo. Thành nói đúng, chúng tôi chỉ biết nghĩ cho mình, chúng tôi nghĩ chia tay nhau là biện pháp tốt nhất, nhưng chúng tôi đâu biết rằng điều đó đã làm cho con cái đau khổ. Đúng, nếu như chúng tôi suy nghĩ lại thì tốt hơn, nhưng tất cả đã muộn rồi, đã muộn mất rồi.
Cho dù bài viết này ko hay nhưng mọi người cũng thanks mình nha vì đánh mỏi cả tay luôn.