Hình tượng Lor-ca qua bài thơ Đàn ghi-ta của Lor-ca của Thanh thảo
Trong chương trình Ngữ văn 12, có lẽ bài thơ Đàn ghi ta của Lor-ca sẽ là một trong những văn bản khó nhất (khó học và khó dạy, với cả thầy và trò).
Khó bởi lẽ bài thơ được sáng tác theo những khuynh hướng mới (tượng trưng, siêu thực). Tất nhiên, "mới" ở đây là nói đến sự mới mẻ trong tiếp nhận của đa phần giáo viên, học sinh, người đọc Việt Nam chứ không phải là những khuynh hướng mới trên thế giới (chủ nghĩa siêu thực ra đời trong những năm 20 của thế kỉ XX, còn chủ nghĩa tượng trưng còn ra đời sớm hơn nữa). Do đó, khi tiếp nhận và "giải mã" văn bản thơ, nhiều người gặp khó khăn khi không tìm được "bộ mã" phù hợp.
Hình tượng của Lor-ca qua bài thơ.
Trước tiên, phải khẳng định rằng, bài thơ được khởi hứng từ chính cuộc đời và số phận bi thảm của G. Lor-ca (tập trung vào cái chết đầy bi phẫn của nhà thơ vĩ đại), và toàn bộ bài thơ, hình tượng Lor-ca hiện hữu qua từng câu chữ, âm thanh, hình ảnh. Từ toàn bộ bài thơ, thấy hiện lên hình tượng bi tráng về một người nghệ sĩ chân chính, khao khát tự do, sáng tạo, cách tân chống lại nền nghệ thuật già nua, mất sức sống; một người công dân, người chiến sĩ chống lại chế độ độc tài phát xít, đứng về phía nhân dân đấu tranh cho tự do, dân chủ, cho quyền sống chính đáng của mình.
Có thể thấy hình tượng Lor-ca được khắc họa nổi bật ở một số nét chính:
1. Lor-ca - một nghệ sĩ tự do và cô đơn (khổ thơ thứ nhất): Tái hiện hình ảnh Lor-ca như một người kị sĩ khao khát tự do và đơn độc trong cuộc chiến với chế độ chính trị độc tài đương thời ở Tây Ban Nha, đồng thời cũng thể hiện hình ảnh một người nghệ sĩ cách tân chống lại nền nghệ thuật già nua, thiếu sinh khí.
2. Cái chết oan khuất, đau đớn, đầy bi phẫn của Lor-ca (Khổ 2 và 3). Tập trung thể hiện giây phút Lor-ca "bị điệu về bãi bắn" và cực tả nỗi đau đớn, xót xa trước cái chết của người nghệ sĩ. Thủ pháp đối lập, các biện pháp so sánh, nhân hóa, điệp ngữ được sử dụng triệt để nhằm khắc họa đậm nét ấn tượng về sự "kinh hoàng", nỗi đau đớn tột cùng của nhà thơ.
3. Cuộc đời, tâm hồn và những sáng tạo nghệ thuật của Lor-ca đi vào bất tử (phần còn lại của bài thơ): Khẳng định sức sống mãnh liệt của nghệ thuật Lor-ca, suy ngẫm về cuộc đời - cuộc hành trình, cũng như sự lựa chọn của Lor-ca (dấn thân hết mình cho sự nghiệp tranh đấu cho tự do và khát vọng cách tân, sáng tạo).
Đó chỉ là những cách hiểu của mình về bài thơ này. Bài thơ có một hệ thống hình ảnh giàu biểu tượng, có sự dồn nén và một "độ mở" rất lớn dành cho sự "đồng sáng tạo" của người đọc. Do vậy rất mong các bạn cùng tiếp tục đóng góp ý kiến.
( Thạc sĩ Phạm Hữu Cường)