T
tieumiu_2468
6.3
Lớp 11B1....
Thanh Hạ cúi đầu chăm chú tiếp vào quyển "đề thi đẫm máu"thì chợt có bóng người đứng trước bàn không ai khác là Lâm Nhiên đang mỉm cười ngọt ngào nhìn nhỏ cất giọng:
-chào bạn!mình có thể làm bạn với nhau không?
Thanh Hạ nhìn qua nhìn lại không thấy ai bên cạnh mình mới tự trỏ vào mặt mình nghi hoặc:
-cậu đang nói tớ?
Lâm Nhiên cười gật đầu:
-đúng chính là bạn đó Thanh Hạ!
Thanh Hạ nửa bất ngờ nửa vui sướng hỏi lại:
-thật...thật là tớ?nhưng nhưng các bạn cô lập tớ mà,cậu không sợ bị tẩy chay theo sao?
-không!cậu rất dễ thương lại hiền lành tại sao tớ phải tránh xa cậu cơ chứ?Lâm Nhiên ngồi bên cạnh nắm lấy tay Thanh Hạ khuôn mặt khẳng định
như không hài lòng lại bỏ tay ra ánh mắt buồn buồn nghẹn ngào nói:
-hay là...cậu không muốn kết bạn với tớ?tớ không làm bạn cậu được sao?
Thanh Hạ cười đến vui sướng ánh mắt long lanh rực rỡ đằng sau chiếc kính không độ che đi khuôn mặt nắm lại tay Lâm Nhiên:
-ai nói tớ không đồng ý,tớ mới không xứng làm bạn cậu đó,không có bạn bè tớ buồn rất buồn chỉ có 2 anh trai chơi với tớ thôi,có cậu tớ vui cực kỳ vui
Thanh Hạ vừa nói vừa gật đầu liên tục để khẳng định lời nói của mình
Lâm Nhiên cười khẽ lôi kéo tay Thanh Hạ:
-để mừng ngày chúng ta làm bạn chúng ta xuống căn tin tớ đãi cậu
Thanh Hạ bị lôi kéo đằng sau không hề hay biết khuôn mặt tươi cười ngọt ngào đã biến thành nét cười khinh bỉ "Thanh Hạ ơi Thanh Hạ mày vẫn như ngày đó ngây thơ như vậy,nhưng tao ghét cay ghét đắng sự ngây thơ đáng nguyền rủa của mày,chào mừng mày bước vào sự trả thù của tao"
2 người vừa đi tới cổng căn tin thì Long Quân không biết từ nơi nào nhảy ra bỏ mặc Lâm Nhiên lôi lôi kéo kéo Thanh Hạ,Thanh Hạ phản kháng kịch liệt:
-bỏ ra!đồ dê xồm!đồ biến thái!đồ biến dị tổ hợp,....đồ....
Long Quân quay lại nhìn Thanh Hạ bằng đôi con ngươi sắc bén phát lạnh thành công làm cho Thanh Hạ ngoan ngoãn khoá miệng.
đi 1 lúc tới 1 khu rừng phía sau trường Thanh Hạ nhìn xung quanh đôi chân run run trong đầu mãnh liệt đấu tranh nội tâm"không phải hắn chính thức trả thù mình chứ,hắn sẽ kéo mình tới nơi vắng vẻ sau đó diệt khẩu đem chôn...oa mình không muốn chết..."
Long Quân kéo tới 1 nơi tương đối yên tĩnh bây giờ mới vừa lòng khoanh tay lại nhoe mắt đẹp về phía Thanh Hạ cẩn thận đánh giá
Thanh Hạ nhìn phía sau hắn còn có cái hố đào sẵn càng khẳng định suy luận của mình,đôi chân nhũn ra...3......2.......1 Oa
Thanh Hạ ôm lấy chân Long Quân gào khóc:
-Long Quân làm người luôn luôn phải nhân từ,hiền lành,không nên sát sinh,giết người,phật nói: nói cứu một người hơn xây bảy cái chùa vì thếcâụu tuyệt đối không nên giết tôi!
Long Quân ngẩn ra phật nào nói vậy?mà mình cũng đâu tính làm gì!chỉ xin món nợ thôi mà không cần làm quá chứ?trong lúc cự mình để thoát khỏi tay gấu của Thanh Hạ lại vô tình nhìn thấy cái hố sau lưng mình,chợt hiểu sự việc ôm bụng cười
lần này đến lượt Thanh Hạ ngẩn ra "sao hắn lại cười như tên điên thế?có khi nào đây là nụ cười trấn an sự sợ hãi của mình rồi một dao giết mình chết rồi chôn,hay hắn tính chôn sống mình"nghĩ đến đây Thanh Hạ càng ra sức ôm chân Long Quân khóc thêm ồn ào:
-oa!cậu tuyệt đối không được giết tôi?tôi biết sai rồi,tôi từ nay không dám nữa cái gì cũng nghe lời cậu,cậu nói con mèo là con heo tôi tuyệt đối không dám nói con heo là con mèo,cậu nói con gà là con vịt tôi tuyệt đối sẽ đưa con vịt đi làm thịt...bla...bla
Lớp 11B1....
Thanh Hạ cúi đầu chăm chú tiếp vào quyển "đề thi đẫm máu"thì chợt có bóng người đứng trước bàn không ai khác là Lâm Nhiên đang mỉm cười ngọt ngào nhìn nhỏ cất giọng:
-chào bạn!mình có thể làm bạn với nhau không?
Thanh Hạ nhìn qua nhìn lại không thấy ai bên cạnh mình mới tự trỏ vào mặt mình nghi hoặc:
-cậu đang nói tớ?
Lâm Nhiên cười gật đầu:
-đúng chính là bạn đó Thanh Hạ!
Thanh Hạ nửa bất ngờ nửa vui sướng hỏi lại:
-thật...thật là tớ?nhưng nhưng các bạn cô lập tớ mà,cậu không sợ bị tẩy chay theo sao?
-không!cậu rất dễ thương lại hiền lành tại sao tớ phải tránh xa cậu cơ chứ?Lâm Nhiên ngồi bên cạnh nắm lấy tay Thanh Hạ khuôn mặt khẳng định
như không hài lòng lại bỏ tay ra ánh mắt buồn buồn nghẹn ngào nói:
-hay là...cậu không muốn kết bạn với tớ?tớ không làm bạn cậu được sao?
Thanh Hạ cười đến vui sướng ánh mắt long lanh rực rỡ đằng sau chiếc kính không độ che đi khuôn mặt nắm lại tay Lâm Nhiên:
-ai nói tớ không đồng ý,tớ mới không xứng làm bạn cậu đó,không có bạn bè tớ buồn rất buồn chỉ có 2 anh trai chơi với tớ thôi,có cậu tớ vui cực kỳ vui
Thanh Hạ vừa nói vừa gật đầu liên tục để khẳng định lời nói của mình
Lâm Nhiên cười khẽ lôi kéo tay Thanh Hạ:
-để mừng ngày chúng ta làm bạn chúng ta xuống căn tin tớ đãi cậu
Thanh Hạ bị lôi kéo đằng sau không hề hay biết khuôn mặt tươi cười ngọt ngào đã biến thành nét cười khinh bỉ "Thanh Hạ ơi Thanh Hạ mày vẫn như ngày đó ngây thơ như vậy,nhưng tao ghét cay ghét đắng sự ngây thơ đáng nguyền rủa của mày,chào mừng mày bước vào sự trả thù của tao"
2 người vừa đi tới cổng căn tin thì Long Quân không biết từ nơi nào nhảy ra bỏ mặc Lâm Nhiên lôi lôi kéo kéo Thanh Hạ,Thanh Hạ phản kháng kịch liệt:
-bỏ ra!đồ dê xồm!đồ biến thái!đồ biến dị tổ hợp,....đồ....
Long Quân quay lại nhìn Thanh Hạ bằng đôi con ngươi sắc bén phát lạnh thành công làm cho Thanh Hạ ngoan ngoãn khoá miệng.
đi 1 lúc tới 1 khu rừng phía sau trường Thanh Hạ nhìn xung quanh đôi chân run run trong đầu mãnh liệt đấu tranh nội tâm"không phải hắn chính thức trả thù mình chứ,hắn sẽ kéo mình tới nơi vắng vẻ sau đó diệt khẩu đem chôn...oa mình không muốn chết..."
Long Quân kéo tới 1 nơi tương đối yên tĩnh bây giờ mới vừa lòng khoanh tay lại nhoe mắt đẹp về phía Thanh Hạ cẩn thận đánh giá
Thanh Hạ nhìn phía sau hắn còn có cái hố đào sẵn càng khẳng định suy luận của mình,đôi chân nhũn ra...3......2.......1 Oa
Thanh Hạ ôm lấy chân Long Quân gào khóc:
-Long Quân làm người luôn luôn phải nhân từ,hiền lành,không nên sát sinh,giết người,phật nói: nói cứu một người hơn xây bảy cái chùa vì thếcâụu tuyệt đối không nên giết tôi!
Long Quân ngẩn ra phật nào nói vậy?mà mình cũng đâu tính làm gì!chỉ xin món nợ thôi mà không cần làm quá chứ?trong lúc cự mình để thoát khỏi tay gấu của Thanh Hạ lại vô tình nhìn thấy cái hố sau lưng mình,chợt hiểu sự việc ôm bụng cười
lần này đến lượt Thanh Hạ ngẩn ra "sao hắn lại cười như tên điên thế?có khi nào đây là nụ cười trấn an sự sợ hãi của mình rồi một dao giết mình chết rồi chôn,hay hắn tính chôn sống mình"nghĩ đến đây Thanh Hạ càng ra sức ôm chân Long Quân khóc thêm ồn ào:
-oa!cậu tuyệt đối không được giết tôi?tôi biết sai rồi,tôi từ nay không dám nữa cái gì cũng nghe lời cậu,cậu nói con mèo là con heo tôi tuyệt đối không dám nói con heo là con mèo,cậu nói con gà là con vịt tôi tuyệt đối sẽ đưa con vịt đi làm thịt...bla...bla