CLB Khu vườn ngôn từ Truyện học đường

thaohien8c

Học sinh tiến bộ
Hội viên CLB Ngôn từ
Thành viên
12 Tháng mười hai 2015
1,076
1,093
256
22
Thái Bình
THPT Bắc Duyên Hà
Ở trên nói bạn nam đó tên Thần rồi mà, sao ở dưới lại hỏi 'cháu tên gì' nhỉ?
Mình cảm thấy cách ngắt câu của bạn hình như không được ổn cho lắm, đôi lúc nên thay dấu "," bằng dấu "." thì tốt hơn
Sau dấu ngoặc kép bạn cũng nên viết hoa nha
Nội dung thì tương đối tốt, bạn cứ tiếp tục phát huy nha nhưng đừng kể lể nhiều quá, đôi lúc nên thêm miêu tả biểu cảm vô cho nó sống động hơn ak.
Hóng :D
Mình sẽ cố gắng miêu ta nhiều hơn, cám ơn ý kiến của bạn :3 :D
Có vẻ lời thoại cậu viết vẫn khá nhiều nhỉ. Nên tập trung miêu tả suy nghĩ của nhân vật nhiều hơn 1 chút rồi lồng ghép thoại vào, khi đọc sẽ thấy dễ hiểu hơn. Cách dùng dấu câu chưa ổn (cái này phải khắc phục dần), có 1 vài tiến bộ là cốt truyện tương đối ổn, lối viết tiến bộ hơn những chương đầu
Mình sẽ cố gắng cải thiện:D
 

thaohien8c

Học sinh tiến bộ
Hội viên CLB Ngôn từ
Thành viên
12 Tháng mười hai 2015
1,076
1,093
256
22
Thái Bình
THPT Bắc Duyên Hà
CHAP 4 ( suy nghĩ nhân vật, mình cho trong dấu “ “ nhé )
4 giờ sáng
Píp píp píp …Legends never died~~~~~~( tiếng nhạc chuông)
Ợ, chuyện gì nữa…tôi tỉnh dậy sau 1 giấc ngủ khá ngắn, tay quờ quẫm trong bóng tối tìm cái điện thoại, muộn rồi, ai còn gọi nữa?
- Alo
- Hàn Nguyệt Vũ, 3 giờ chiều nay, tại cổng trường…
- Ơ…
- Tút tút tút ….
Cái kiểu gọi này chắc chỉ có một người dám gọi thôi à, có lẽ hôm nay sẽ khó mà về nhà an toàn đây.
Thế rồi, tôi lại chìm vào giấc ngủ đến tận 9 giờ mới dậy, đánh răng, rửa mặt xong, tôi nhanh nhẹn chạy xuống bếp tìm đồ ăn, tầm này chắc bố mẹ đã đi làm cả rồi và tên kia chắc cũng phắn rồi ha, 1 mình ta ở nhà quả thật quá tuyệt, có thể làm tất cả những gì mình muốn, ahihi. Thế rồi khi tới nhà bếp, nụ cười của tôi bỗng tắt ngấm khi nhìn thấy cả nhà đang ăn cùng nhau đã vậy lại còn có khách mời đặc biệt nữa chứ, té ra thằng du côn hôm qua, nó nhìn bố mẹ tôi cười nhăn nhở như con dở khiến cả nhà tôi bật cười, ủa, thế hóa ra không phải bố mẹ đi làm à, lại còn bỏ đói cả mình chứ, nghĩ vậy tôi hơi bực, nằng nặc vào bàn ngồi phịch một phát làm thằng du côn nhìn tôi mà e sợ
- Sao con dậy sớm thế? Bố nhìn tôi hiền hậu hỏi một câu như tảng đá từ trên trời rơi xuống phá tan cái không khí hiện tại
Trước câu hỏi như đùa của bố, tôi ngượng quá, chẳng nói được gì, còn tên Thần với thằng Xoăn ngay lập tức lấy tay che miệng, quai hàm bạnh ra, vai hơi rung rung khỏi nói tôi cũng biết chúng nó đang cười thầm, tôi quay ra nhìn thẳng vào mắt chúng nó ” Nhìn vào mặt tao đi, bọn mày thích cười nữa không?”
Trước cái ánh mắt sát thủ của tôi, thằng Xoăn nín cười ngay tức khắc,chứ lị, tôi mà tức thì chẳng thằng nào dám động đến cả , hứ.
Thế mà, thằng trời đánh Lôi Thần vẫn còn cười được mà hình như cười càng lúc càng to, bố mẹ tôi thấy thế cũng cười thầm theo, trời đất, thế này là cùng một thuyền tuyên chiến với tôi ấy à???
- Cháu không ngờ là con gái bác lại có nét đặc sắc như vậy ấy! Hắn ta nói kèm theo một nụ cười khá duyên, khiến tôi ngượng hết cả mặt, mặc dù là tôi hơi hơi khác người tí nhưng tôi cũng là con gái mà, ai mà lại muốn để lại ấn tượng xấu trong lòng người khác chứ….
- Ha ha ha úi, bạn quá khen, cũng chỉ tại hôm qua, có một con quạ đen không mời mà tới làm tôi thức giấc lẫn 2 lần chứ nếu không hôm nay tôi đã phải dậy sớm nấu cho cậu nồi chào chia tay rồi….tôi cười và đá đểu lại hắn( tóc hắn màu đen)
- Vậy thì cậu phải trách con quạ ấy chứ, khổ, ăn ở kiểu gì mà lại khiến quạ thăm thế, haizzzzz…hắn ta tỉnh bơ đáp lại tôi,kèm theo một cái nháy mắt muốn ớn
- Tôi cũng không biết luôn cậu ạ, trước giờ nhà tôi có bị quạ theo đâu, từ tối qua mới có, ôi, chắc là tôi lỡ dần đồng bọn của chúng vào nhà cũng nên, bây giờ chúng muốn thăm tôi để đòi lại bạn, haiz, khổ thật luôn ấy…tôi nói kèm theo một giọng điệu buồn buồn như con chuồn chuồn, kể khổ…
- Ô, vậy chẳng phải là đại ca à… thằng Xoăn tớn mắt lên sáng như 2 cái đèn pha ô tô , nói ngay
“ úi chời, thằng này, nói gì mà chuẩn thế” trước câu nói ngu xuẩn của thằng đàn em, ông Thần đỏ mặt, ho khụ khụ, bố mẹ tôi cũng chỉ biết cười thầm, chỉ chờ có thế, tôi nhanh nhảu vỗ vai thằng đàn em của hắn nói lớn:
Vầy thì nhà ta phải trả lại con quạ đó cho đồng bọn nó thôi bố mẹ ạ, chứ con sợ nó thăm lại lắm á, bố mẹ còn không biết vì nó mà con còn mơ các mộng nữa đấ-….
Tôi chưa kịp nói hết câu, mẹ tôi đã vỗ một phát vào trán, quát lớn: ăn ngay…
- Ơ, con nói sự thật mà…tôi ôm đầu mếu “ chỉ tại hắn mà tôi bị bố mẹ mắng”
Hắn quay ra nhìn tôi, bĩu môi một phát mà tôi cảm tưởng như muốn lột da, xả thịt, không đấu võ mồm với tôi được nên dựa hơi người lớn đây mà, người gì mà hèn hạ.
- À mà, mẹ này, bạn Thần bao giờ ra khỏi nhà mình thế? Tôi vào thẳng vấn đề mà bố mẹ tôi đều sặc, quát lại
- Sao con lại nói thế?
- ủa, bạn ở nhờ nhà mình một đêm thôi mà? Thú thật chứ con thấy nhà hơi chật chật xíu….
Bố mẹ tôi hơi ngượng vôi quay ra nói với hắn ta
- Cháu thông cảm xíu, con bé này sinh ra đã bướng….
Rồi nhìn tôi với ánh mắt viên đạn
- Nghe này, Vũ, con không được nói thế, bạn đã ở nhà mình thì phải tiếp đãi cho tốt, không được như vậy….
“ thế tại sao thằng béo này lại ngồi ăn cùng thế, rõ là bớt đi của mình 1 bát cơm”
- Con chỉ hỏi là khi nào bạn đi thôi mà ? tôi nũng mẹ, hỏi cho ra lẽ
- À…ờ thì chắc khi bạn mua được nhà- mẹ tôi lúng túng trả lời
- Bao giờ mua được nhà ạ? Tôi vẫn cố hỏi
- Yên tâm, bạn Vũ, hơn tháng nữa cơ, mà bạn đừng lo xa, tôi ở nhà bạn tất có hậu tạ- Hắn đáp tiếp lời tôi, ánh mắt nhìn chằm chằm vào tôi, lườm mà rợn gáy.
“ tên này nghĩ mình mong chờ vật chất lắm ấy, bà chỉ cần mày phắn khỏi nhà bà thôi á” Bực bội, tôi đứng lên đi một mạch lên mái sau khi đã ăn xong 2 bát cơm
“ hơn một tháng luôn, thế là từ giờ mình phải giáp mặt con quạ ấy suốt ngày à, eo ơi nghĩ đến là đã không thể nuốt trôi được rồi, phải chi hắn bình thường như bao người con trai khác thì mình đã thấy khác, đằng này thì lại là một thằng du côn, úi trời ơi, mà bố mẹ có biết hắn ta như thế không nhỉ….nghĩ nhiều đau đầu” tôi liền lôi cuốn vở ra học bài…
3 giờ chiều
Vì ăn sáng muộn nên trưa nay nhà tôi không ăn trưa, bố mẹ thì lại đi làm gì rồi, còn tôi thì bắt đầu rón rén bước chân ra khỏi nhà, đi đến cổng trường như lời hẹn ban sáng, nhưng không phải là với bộ dạng thường ngày mà hoàn toàn khác, xõa mái tóc xuống, hất mái lên, mặc chiếc áo đồng phục giống bên Nhật, thêm chiếc váy dài quá đầu gối, và một thanh gỗ tròn dài, đeo thêm cái khẩu trang y tế đen, tôi là tam muội của băng nhóm Rô, nơi mà mình tôi là con gái.
Đến đây thôi nhé :D dạo giờ mình bận quá nên chẳng viết được mấy, xin lỗi, có lẽ muốn hoàn thành truyện này mất thời gian lắm đây :D :D :D cám ơn đã ủng hộ truyện :D
 

Hạ Di

Cây bút triển vọng 2017
Thành viên
16 Tháng mười 2017
729
871
174
20
Bình Định
THCS Trần Hưng Đạo
Không liên quan nhưng mình có chút tò mò :'<<< Không biết trước khi viết truyện này thì cậu có đọc qua những thể loại nào, và một vài truyện cụ thể nào a ~
 

Tư Âm Diệp Ẩn

Học sinh gương mẫu
HV CLB Hội họa
Hội viên CLB Ngôn từ
Thành viên
18 Tháng bảy 2018
1,872
2,037
326
20
Vĩnh Phúc
THPT Nguyễn Viết Xuân
CHAP 4 ( suy nghĩ nhân vật, mình cho trong dấu “ “ nhé )
4 giờ sáng
Píp píp píp …Legends never died~~~~~~( tiếng nhạc chuông)
Ợ, chuyện gì nữa…tôi tỉnh dậy sau 1 giấc ngủ khá ngắn, tay quờ quẫm trong bóng tối tìm cái điện thoại, muộn rồi, ai còn gọi nữa?
- Alo
- Hàn Nguyệt Vũ, 3 giờ chiều nay, tại cổng trường…
- Ơ…
- Tút tút tút ….
Cái kiểu gọi này chắc chỉ có một người dám gọi thôi à, có lẽ hôm nay sẽ khó mà về nhà an toàn đây.
Thế rồi, tôi lại chìm vào giấc ngủ đến tận 9 giờ mới dậy, đánh răng, rửa mặt xong, tôi nhanh nhẹn chạy xuống bếp tìm đồ ăn, tầm này chắc bố mẹ đã đi làm cả rồi và tên kia chắc cũng phắn rồi ha, 1 mình ta ở nhà quả thật quá tuyệt, có thể làm tất cả những gì mình muốn, ahihi. Thế rồi khi tới nhà bếp, nụ cười của tôi bỗng tắt ngấm khi nhìn thấy cả nhà đang ăn cùng nhau đã vậy lại còn có khách mời đặc biệt nữa chứ, té ra thằng du côn hôm qua, nó nhìn bố mẹ tôi cười nhăn nhở như con dở khiến cả nhà tôi bật cười, ủa, thế hóa ra không phải bố mẹ đi làm à, lại còn bỏ đói cả mình chứ, nghĩ vậy tôi hơi bực, nằng nặc vào bàn ngồi phịch một phát làm thằng du côn nhìn tôi mà e sợ
- Sao con dậy sớm thế? Bố nhìn tôi hiền hậu hỏi một câu như tảng đá từ trên trời rơi xuống phá tan cái không khí hiện tại
Trước câu hỏi như đùa của bố, tôi ngượng quá, chẳng nói được gì, còn tên Thần với thằng Xoăn ngay lập tức lấy tay che miệng, quai hàm bạnh ra, vai hơi rung rung khỏi nói tôi cũng biết chúng nó đang cười thầm, tôi quay ra nhìn thẳng vào mắt chúng nó ” Nhìn vào mặt tao đi, bọn mày thích cười nữa không?”
Trước cái ánh mắt sát thủ của tôi, thằng Xoăn nín cười ngay tức khắc,chứ lị, tôi mà tức thì chẳng thằng nào dám động đến cả , hứ.
Thế mà, thằng trời đánh Lôi Thần vẫn còn cười được mà hình như cười càng lúc càng to, bố mẹ tôi thấy thế cũng cười thầm theo, trời đất, thế này là cùng một thuyền tuyên chiến với tôi ấy à???
- Cháu không ngờ là con gái bác lại có nét đặc sắc như vậy ấy! Hắn ta nói kèm theo một nụ cười khá duyên, khiến tôi ngượng hết cả mặt, mặc dù là tôi hơi hơi khác người tí nhưng tôi cũng là con gái mà, ai mà lại muốn để lại ấn tượng xấu trong lòng người khác chứ….
- Ha ha ha úi, bạn quá khen, cũng chỉ tại hôm qua, có một con quạ đen không mời mà tới làm tôi thức giấc lẫn 2 lần chứ nếu không hôm nay tôi đã phải dậy sớm nấu cho cậu nồi chào chia tay rồi….tôi cười và đá đểu lại hắn( tóc hắn màu đen)
- Vậy thì cậu phải trách con quạ ấy chứ, khổ, ăn ở kiểu gì mà lại khiến quạ thăm thế, haizzzzz…hắn ta tỉnh bơ đáp lại tôi,kèm theo một cái nháy mắt muốn ớn
- Tôi cũng không biết luôn cậu ạ, trước giờ nhà tôi có bị quạ theo đâu, từ tối qua mới có, ôi, chắc là tôi lỡ dần đồng bọn của chúng vào nhà cũng nên, bây giờ chúng muốn thăm tôi để đòi lại bạn, haiz, khổ thật luôn ấy…tôi nói kèm theo một giọng điệu buồn buồn như con chuồn chuồn, kể khổ…
- Ô, vậy chẳng phải là đại ca à… thằng Xoăn tớn mắt lên sáng như 2 cái đèn pha ô tô , nói ngay
“ úi chời, thằng này, nói gì mà chuẩn thế” trước câu nói ngu xuẩn của thằng đàn em, ông Thần đỏ mặt, ho khụ khụ, bố mẹ tôi cũng chỉ biết cười thầm, chỉ chờ có thế, tôi nhanh nhảu vỗ vai thằng đàn em của hắn nói lớn:
Vầy thì nhà ta phải trả lại con quạ đó cho đồng bọn nó thôi bố mẹ ạ, chứ con sợ nó thăm lại lắm á, bố mẹ còn không biết vì nó mà con còn mơ các mộng nữa đấ-….
Tôi chưa kịp nói hết câu, mẹ tôi đã vỗ một phát vào trán, quát lớn: ăn ngay…
- Ơ, con nói sự thật mà…tôi ôm đầu mếu “ chỉ tại hắn mà tôi bị bố mẹ mắng”
Hắn quay ra nhìn tôi, bĩu môi một phát mà tôi cảm tưởng như muốn lột da, xả thịt, không đấu võ mồm với tôi được nên dựa hơi người lớn đây mà, người gì mà hèn hạ.
- À mà, mẹ này, bạn Thần bao giờ ra khỏi nhà mình thế? Tôi vào thẳng vấn đề mà bố mẹ tôi đều sặc, quát lại
- Sao con lại nói thế?
- ủa, bạn ở nhờ nhà mình một đêm thôi mà? Thú thật chứ con thấy nhà hơi chật chật xíu….
Bố mẹ tôi hơi ngượng vôi quay ra nói với hắn ta
- Cháu thông cảm xíu, con bé này sinh ra đã bướng….
Rồi nhìn tôi với ánh mắt viên đạn
- Nghe này, Vũ, con không được nói thế, bạn đã ở nhà mình thì phải tiếp đãi cho tốt, không được như vậy….
“ thế tại sao thằng béo này lại ngồi ăn cùng thế, rõ là bớt đi của mình 1 bát cơm”
- Con chỉ hỏi là khi nào bạn đi thôi mà ? tôi nũng mẹ, hỏi cho ra lẽ
- À…ờ thì chắc khi bạn mua được nhà- mẹ tôi lúng túng trả lời
- Bao giờ mua được nhà ạ? Tôi vẫn cố hỏi
- Yên tâm, bạn Vũ, hơn tháng nữa cơ, mà bạn đừng lo xa, tôi ở nhà bạn tất có hậu tạ- Hắn đáp tiếp lời tôi, ánh mắt nhìn chằm chằm vào tôi, lườm mà rợn gáy.
“ tên này nghĩ mình mong chờ vật chất lắm ấy, bà chỉ cần mày phắn khỏi nhà bà thôi á” Bực bội, tôi đứng lên đi một mạch lên mái sau khi đã ăn xong 2 bát cơm
“ hơn một tháng luôn, thế là từ giờ mình phải giáp mặt con quạ ấy suốt ngày à, eo ơi nghĩ đến là đã không thể nuốt trôi được rồi, phải chi hắn bình thường như bao người con trai khác thì mình đã thấy khác, đằng này thì lại là một thằng du côn, úi trời ơi, mà bố mẹ có biết hắn ta như thế không nhỉ….nghĩ nhiều đau đầu” tôi liền lôi cuốn vở ra học bài…
3 giờ chiều
Vì ăn sáng muộn nên trưa nay nhà tôi không ăn trưa, bố mẹ thì lại đi làm gì rồi, còn tôi thì bắt đầu rón rén bước chân ra khỏi nhà, đi đến cổng trường như lời hẹn ban sáng, nhưng không phải là với bộ dạng thường ngày mà hoàn toàn khác, xõa mái tóc xuống, hất mái lên, mặc chiếc áo đồng phục giống bên Nhật, thêm chiếc váy dài quá đầu gối, và một thanh gỗ tròn dài, đeo thêm cái khẩu trang y tế đen, tôi là tam muội của băng nhóm Rô, nơi mà mình tôi là con gái.
Đến đây thôi nhé :D dạo giờ mình bận quá nên chẳng viết được mấy, xin lỗi, có lẽ muốn hoàn thành truyện này mất thời gian lắm đây :D :D :D cám ơn đã ủng hộ truyện :D
là "ác mộng" không phải "các mộng" bạn nhé
lời thoại vẫn hơi nhiều, chủ yếu là kể. Phần về nhân vật Xoăn bạn nên giới thiệu kĩ lưỡng hơn, đôi chỗ diễn đạt vẫn hơi lủng củng.
 

thaohien8c

Học sinh tiến bộ
Hội viên CLB Ngôn từ
Thành viên
12 Tháng mười hai 2015
1,076
1,093
256
22
Thái Bình
THPT Bắc Duyên Hà
Không liên quan nhưng mình có chút tò mò :'<<< Không biết trước khi viết truyện này thì cậu có đọc qua những thể loại nào, và một vài truyện cụ thể nào a ~
Về truyện chữ ấy thì mình đọc " tôi ghét anh đồ du côn " mình chủ yếu lấy tính cách giống này. Còn truyện tranh thì khá đã dạng toàn kiểu nhận vật nữ cường :>>>
là "ác mộng" không phải "các mộng" bạn nhé
lời thoại vẫn hơi nhiều, chủ yếu là kể. Phần về nhân vật Xoăn bạn nên giới thiệu kĩ lưỡng hơn, đôi chỗ diễn đạt vẫn hơi lủng củng.
Mình cố vậy r mà vẫn sai sót nhiều quá chắc phải thêm phần giới thiệu nhận vật :D
 
  • Like
Reactions: Tư Âm Diệp Ẩn

Hạ Di

Cây bút triển vọng 2017
Thành viên
16 Tháng mười 2017
729
871
174
20
Bình Định
THCS Trần Hưng Đạo
Về truyện chữ ấy thì mình đọc " tôi ghét anh đồ du côn " mình chủ yếu lấy tính cách giống này. Còn truyện tranh thì khá đã dạng toàn kiểu nhận vật nữ cường :>>>
Hmmmmm :'<<< Truyện đó thuộc thể loại truyện teen rồi .-. Cậu nên đọc thêm một số truyện của các tác giả nổi tiếng như: Diệp Lạc Vô Tâm, Phỉ Ngã Tư Tồn, Đồng Hoa, Đinh Mặc... Khi đã có lập trường rõ ràng rồi cậu có thể đọc truyện của những tác giả trên mạng viết, lúc đó việc đọc của cậu cũng đã có chọn lọc rồi. Đó là về đọc .-.
Còn nếu cậu thật sự muốn viết nghiêm túc thì mình khuyên cậu nên dừng lại một chút, đọc nhiều hơn nữa, chứ nếu hiện tại cậu đang tiếp xúc với thể loại truyện teen mà đã đặt bút viết rồi thì nó sẽ ảnh hưởng đến lối viết của cậu khá nhiều, sau này sẽ rất khó sửa. Khi cậu đọc nhiều, cậu sẽ học hỏi được nhiều hơn, thể loại đa dạng hơn, khi đó cậu sẽ tìm được một thể loại, giọng văn phù hợp với mình. Thực sự thì truyện teen... (mình không đánh đồng tất cả) nhưng mà đa số thì đều là một motip quen thuộc, giọng văn, cũng như cách diễn đạt chưa "chín". Thực sự thì khi bắt đầu đọc có lẽ gần như ai cũng thế, mình cũng vậy mà ^^ Đều bắt đầu từ truyện teen (hồi đó còn cảm thấy nó rất hứng thú, rất hài, cực kì thích luôn) sau đó mình bắt đầu chán là lấn sân sang ngôn tình, rồi trinh thám, rồi bắt đầu tiếp nhận với dòng văn học phương Đông, phương Tây.

Còn nếu cậu chỉ đơn giản là viết cho vui, viết để thư giản thì mình không có ý kiến rồi ^^

Cậu đừng hiểu lầm nha, mình không có ý bắt ép cậu phải làm theo cách của mình. Chỉ là mình cảm thấy... đọc nhiều hơn một chút, đọc một cách có chọn lọc mình sẽ học hỏi được rất nhiều thứ ^^
 

thaohien8c

Học sinh tiến bộ
Hội viên CLB Ngôn từ
Thành viên
12 Tháng mười hai 2015
1,076
1,093
256
22
Thái Bình
THPT Bắc Duyên Hà
Hmmmmm :'<<< Truyện đó thuộc thể loại truyện teen rồi .-. Cậu nên đọc thêm một số truyện của các tác giả nổi tiếng như: Diệp Lạc Vô Tâm, Phỉ Ngã Tư Tồn, Đồng Hoa, Đinh Mặc... Khi đã có lập trường rõ ràng rồi cậu có thể đọc truyện của những tác giả trên mạng viết, lúc đó việc đọc của cậu cũng đã có chọn lọc rồi. Đó là về đọc .-.
Còn nếu cậu thật sự muốn viết nghiêm túc thì mình khuyên cậu nên dừng lại một chút, đọc nhiều hơn nữa, chứ nếu hiện tại cậu đang tiếp xúc với thể loại truyện teen mà đã đặt bút viết rồi thì nó sẽ ảnh hưởng đến lối viết của cậu khá nhiều, sau này sẽ rất khó sửa. Khi cậu đọc nhiều, cậu sẽ học hỏi được nhiều hơn, thể loại đa dạng hơn, khi đó cậu sẽ tìm được một thể loại, giọng văn phù hợp với mình. Thực sự thì truyện teen... (mình không đánh đồng tất cả) nhưng mà đa số thì đều là một motip quen thuộc, giọng văn, cũng như cách diễn đạt chưa "chín". Thực sự thì khi bắt đầu đọc có lẽ gần như ai cũng thế, mình cũng vậy mà ^^ Đều bắt đầu từ truyện teen (hồi đó còn cảm thấy nó rất hứng thú, rất hài, cực kì thích luôn) sau đó mình bắt đầu chán là lấn sân sang ngôn tình, rồi trinh thám, rồi bắt đầu tiếp nhận với dòng văn học phương Đông, phương Tây.

Còn nếu cậu chỉ đơn giản là viết cho vui, viết để thư giản thì mình không có ý kiến rồi ^^

Cậu đừng hiểu lầm nha, mình không có ý bắt ép cậu phải làm theo cách của mình. Chỉ là mình cảm thấy... đọc nhiều hơn một chút, đọc một cách có chọn lọc mình sẽ học hỏi được rất nhiều thứ ^^
Không, việc cậu bỏ thời gian để viết cho mình ý kiến thế này mình đã cảm thấy rất vui rồi, mình cũng sẽ cố gắng đọc thử :D cám ơn ý kiến của bạn nhiều lắm :D:D
@dotnatbet thank you bạn rất nhiều. Mình sẽ cố gắng hơn nữa:D
 

Karry Nguyệt

Học sinh chăm học
Thành viên
18 Tháng năm 2019
523
972
96
Hưng Yên
THCS Đặng Lễ
CHAP 4 ( suy nghĩ nhân vật, mình cho trong dấu “ “ nhé )
4 giờ sáng
Píp píp píp …Legends never died~~~~~~( tiếng nhạc chuông)
Ợ, chuyện gì nữa…tôi tỉnh dậy sau 1 giấc ngủ khá ngắn, tay quờ quẫm trong bóng tối tìm cái điện thoại, muộn rồi, ai còn gọi nữa?
- Alo
- Hàn Nguyệt Vũ, 3 giờ chiều nay, tại cổng trường…
- Ơ…
- Tút tút tút ….
Cái kiểu gọi này chắc chỉ có một người dám gọi thôi à, có lẽ hôm nay sẽ khó mà về nhà an toàn đây.
Thế rồi, tôi lại chìm vào giấc ngủ đến tận 9 giờ mới dậy, đánh răng, rửa mặt xong, tôi nhanh nhẹn chạy xuống bếp tìm đồ ăn, tầm này chắc bố mẹ đã đi làm cả rồi và tên kia chắc cũng phắn rồi ha, 1 mình ta ở nhà quả thật quá tuyệt, có thể làm tất cả những gì mình muốn, ahihi. Thế rồi khi tới nhà bếp, nụ cười của tôi bỗng tắt ngấm khi nhìn thấy cả nhà đang ăn cùng nhau đã vậy lại còn có khách mời đặc biệt nữa chứ, té ra thằng du côn hôm qua, nó nhìn bố mẹ tôi cười nhăn nhở như con dở khiến cả nhà tôi bật cười, ủa, thế hóa ra không phải bố mẹ đi làm à, lại còn bỏ đói cả mình chứ, nghĩ vậy tôi hơi bực, nằng nặc vào bàn ngồi phịch một phát làm thằng du côn nhìn tôi mà e sợ
- Sao con dậy sớm thế? Bố nhìn tôi hiền hậu hỏi một câu như tảng đá từ trên trời rơi xuống phá tan cái không khí hiện tại
Trước câu hỏi như đùa của bố, tôi ngượng quá, chẳng nói được gì, còn tên Thần với thằng Xoăn ngay lập tức lấy tay che miệng, quai hàm bạnh ra, vai hơi rung rung khỏi nói tôi cũng biết chúng nó đang cười thầm, tôi quay ra nhìn thẳng vào mắt chúng nó ” Nhìn vào mặt tao đi, bọn mày thích cười nữa không?”
Trước cái ánh mắt sát thủ của tôi, thằng Xoăn nín cười ngay tức khắc,chứ lị, tôi mà tức thì chẳng thằng nào dám động đến cả , hứ.
Thế mà, thằng trời đánh Lôi Thần vẫn còn cười được mà hình như cười càng lúc càng to, bố mẹ tôi thấy thế cũng cười thầm theo, trời đất, thế này là cùng một thuyền tuyên chiến với tôi ấy à???
- Cháu không ngờ là con gái bác lại có nét đặc sắc như vậy ấy! Hắn ta nói kèm theo một nụ cười khá duyên, khiến tôi ngượng hết cả mặt, mặc dù là tôi hơi hơi khác người tí nhưng tôi cũng là con gái mà, ai mà lại muốn để lại ấn tượng xấu trong lòng người khác chứ….
- Ha ha ha úi, bạn quá khen, cũng chỉ tại hôm qua, có một con quạ đen không mời mà tới làm tôi thức giấc lẫn 2 lần chứ nếu không hôm nay tôi đã phải dậy sớm nấu cho cậu nồi chào chia tay rồi….tôi cười và đá đểu lại hắn( tóc hắn màu đen)
- Vậy thì cậu phải trách con quạ ấy chứ, khổ, ăn ở kiểu gì mà lại khiến quạ thăm thế, haizzzzz…hắn ta tỉnh bơ đáp lại tôi,kèm theo một cái nháy mắt muốn ớn
- Tôi cũng không biết luôn cậu ạ, trước giờ nhà tôi có bị quạ theo đâu, từ tối qua mới có, ôi, chắc là tôi lỡ dần đồng bọn của chúng vào nhà cũng nên, bây giờ chúng muốn thăm tôi để đòi lại bạn, haiz, khổ thật luôn ấy…tôi nói kèm theo một giọng điệu buồn buồn như con chuồn chuồn, kể khổ…
- Ô, vậy chẳng phải là đại ca à… thằng Xoăn tớn mắt lên sáng như 2 cái đèn pha ô tô , nói ngay
“ úi chời, thằng này, nói gì mà chuẩn thế” trước câu nói ngu xuẩn của thằng đàn em, ông Thần đỏ mặt, ho khụ khụ, bố mẹ tôi cũng chỉ biết cười thầm, chỉ chờ có thế, tôi nhanh nhảu vỗ vai thằng đàn em của hắn nói lớn:
Vầy thì nhà ta phải trả lại con quạ đó cho đồng bọn nó thôi bố mẹ ạ, chứ con sợ nó thăm lại lắm á, bố mẹ còn không biết vì nó mà con còn mơ các mộng nữa đấ-….
Tôi chưa kịp nói hết câu, mẹ tôi đã vỗ một phát vào trán, quát lớn: ăn ngay…
- Ơ, con nói sự thật mà…tôi ôm đầu mếu “ chỉ tại hắn mà tôi bị bố mẹ mắng”
Hắn quay ra nhìn tôi, bĩu môi một phát mà tôi cảm tưởng như muốn lột da, xả thịt, không đấu võ mồm với tôi được nên dựa hơi người lớn đây mà, người gì mà hèn hạ.
- À mà, mẹ này, bạn Thần bao giờ ra khỏi nhà mình thế? Tôi vào thẳng vấn đề mà bố mẹ tôi đều sặc, quát lại
- Sao con lại nói thế?
- ủa, bạn ở nhờ nhà mình một đêm thôi mà? Thú thật chứ con thấy nhà hơi chật chật xíu….
Bố mẹ tôi hơi ngượng vôi quay ra nói với hắn ta
- Cháu thông cảm xíu, con bé này sinh ra đã bướng….
Rồi nhìn tôi với ánh mắt viên đạn
- Nghe này, Vũ, con không được nói thế, bạn đã ở nhà mình thì phải tiếp đãi cho tốt, không được như vậy….
“ thế tại sao thằng béo này lại ngồi ăn cùng thế, rõ là bớt đi của mình 1 bát cơm”
- Con chỉ hỏi là khi nào bạn đi thôi mà ? tôi nũng mẹ, hỏi cho ra lẽ
- À…ờ thì chắc khi bạn mua được nhà- mẹ tôi lúng túng trả lời
- Bao giờ mua được nhà ạ? Tôi vẫn cố hỏi
- Yên tâm, bạn Vũ, hơn tháng nữa cơ, mà bạn đừng lo xa, tôi ở nhà bạn tất có hậu tạ- Hắn đáp tiếp lời tôi, ánh mắt nhìn chằm chằm vào tôi, lườm mà rợn gáy.
“ tên này nghĩ mình mong chờ vật chất lắm ấy, bà chỉ cần mày phắn khỏi nhà bà thôi á” Bực bội, tôi đứng lên đi một mạch lên mái sau khi đã ăn xong 2 bát cơm
“ hơn một tháng luôn, thế là từ giờ mình phải giáp mặt con quạ ấy suốt ngày à, eo ơi nghĩ đến là đã không thể nuốt trôi được rồi, phải chi hắn bình thường như bao người con trai khác thì mình đã thấy khác, đằng này thì lại là một thằng du côn, úi trời ơi, mà bố mẹ có biết hắn ta như thế không nhỉ….nghĩ nhiều đau đầu” tôi liền lôi cuốn vở ra học bài…
3 giờ chiều
Vì ăn sáng muộn nên trưa nay nhà tôi không ăn trưa, bố mẹ thì lại đi làm gì rồi, còn tôi thì bắt đầu rón rén bước chân ra khỏi nhà, đi đến cổng trường như lời hẹn ban sáng, nhưng không phải là với bộ dạng thường ngày mà hoàn toàn khác, xõa mái tóc xuống, hất mái lên, mặc chiếc áo đồng phục giống bên Nhật, thêm chiếc váy dài quá đầu gối, và một thanh gỗ tròn dài, đeo thêm cái khẩu trang y tế đen, tôi là tam muội của băng nhóm Rô, nơi mà mình tôi là con gái.
Đến đây thôi nhé :D dạo giờ mình bận quá nên chẳng viết được mấy, xin lỗi, có lẽ muốn hoàn thành truyện này mất thời gian lắm đây :D :D :D cám ơn đã ủng hộ truyện :D
Lần này đã tốt hơn những lần trước rồi, tuy nhiên nội dung truyện mình thấy vẫn còn khá trẻ con, ngôn ngữ nhân vật vẫn còn theo lối kiểu cũ. Và mình cũng khuyên giống bạn Hạ Di :D Nếu bạn thiên về một chủ đề nào đó : tình yêu học đường hay đam mỹ,,..... thì bạn nên tham khảo nhiều câu chuyện liên quan đến nó. Nên viết theo phong cách trưởng thành hơn chút thì lối viết vẽ không bị '' sến'' .
 
  • Like
Reactions: thaohien8c

thaohien8c

Học sinh tiến bộ
Hội viên CLB Ngôn từ
Thành viên
12 Tháng mười hai 2015
1,076
1,093
256
22
Thái Bình
THPT Bắc Duyên Hà
Mình thông báo với mọi người là từ giờ, mỗi chủ nhật mình sẽ ra một chap, mặc dù như thế khá lâu nhưng mình cũng không có nhiều thời gian cho lắm :D :D mình sẽ cố gắng tiếp thu mọi ý kiến của mọi người, bởi là lần đầu viết truyện nên mình còn chưa thể viết hay được nên mọi người thông cảm :D :D Cuối cùng, cám ơn tất cả mọi người đã ủng hộ truyện trong thời gian qua, cám ơn rất nhiều :Rabbit33:Rabbit33
 

thaohien8c

Học sinh tiến bộ
Hội viên CLB Ngôn từ
Thành viên
12 Tháng mười hai 2015
1,076
1,093
256
22
Thái Bình
THPT Bắc Duyên Hà
Chap 5 đây mọi người ơi, có vẻ như trình độ viết không tăng cao cho lắm nhưng vì đây là truyện teen chiếm phần lớn nên mình nghĩ lối viết này sẽ phù hợp hơn:D:D
 

Attachments

  • CHAP-5 (1).pdf
    98.3 KB · Đọc: 15
  • CHAP-5.docx
    17.7 KB · Đọc: 5
  • Screenshot_20190715-110833.png
    Screenshot_20190715-110833.png
    250.6 KB · Đọc: 87
  • Screenshot_20190715-110839.png
    Screenshot_20190715-110839.png
    298.5 KB · Đọc: 80
  • Screenshot_20190715-110844.png
    Screenshot_20190715-110844.png
    298.8 KB · Đọc: 91
  • Screenshot_20190715-110902.png
    Screenshot_20190715-110902.png
    294.6 KB · Đọc: 83

thaohien8c

Học sinh tiến bộ
Hội viên CLB Ngôn từ
Thành viên
12 Tháng mười hai 2015
1,076
1,093
256
22
Thái Bình
THPT Bắc Duyên Hà
bạn ơi, máy mình mở file này không được :(
Mik cũng vậy ! Chắc do máy mik tải ko đc nhiều dung lượng :Rabbit17. Bạn có thể viết ra đc ko nhỉ ?:Rabbit2:Rabbit2:Rabbit2
Hai bạn xem lại xem đc ch nhé. Mình tải ảnh lên r đấy
bạn ơi mk đọc xong chap 5 rùi hay dữ mau ra chap mới đi
Ha ha ha cám ơn ý kiến của bạn :D
 

thaohien8c

Học sinh tiến bộ
Hội viên CLB Ngôn từ
Thành viên
12 Tháng mười hai 2015
1,076
1,093
256
22
Thái Bình
THPT Bắc Duyên Hà
Bản đánh máy cho chap 5
CHAP 5
****Tại cổng trường****
- Muộn 3 phút rồi đó- một người con trai cao lớn có mái tóc hơi dài đang đứng đợi bên chiếc xe mô tô nhếch mép nói
- Em xin lỗi á….tôi cười cười nói
- Thôi không sao, lên xe đi
B rừm b rừm …..và giờ thì tôi dang yên vị trên chiếc xe mô tô cùng anh Lâm- đàn anh trên khóa tôi 1 lớp, hiện đang là chủ tịch hội học sinh đa tài đa nghệ hơn hết anh chính là thủ lĩnh của băng nhóm tôi với biệt danh hơi khét tiếng tí: Rone- hồng trắng ….
- Anh nè, có chuyện gì thế?
- Em đoán thử xem
- Chịu thôi….
- Ha ha chúng ta nhân được thư thách đấu đấy….của một đối thủ từ xa chuyển về….nghe nói muốn tỉ thí…
- ồ , có vẻ thú vị …
- Chuyện này để bọn anh lo được rồi, em cứ ngồi đấy xem đi ….:D
- Anh nói gì vậy, em đang muốn đánh nhau mờ
- Váy thế kia tốc lên thì bọn anh phải làm sao? :D :D
- Hừm, anh đừng có đùa nhá, em có mặc quần bên trong rồi,….biết vậy em nghỉ ở nhà cho khỏe….
- Định cho em ở nhà nhưng nghĩ lại có tí con gái cũng nên ….ha ha ha ha ha ….
- Hết cách với anh ấy…
Con đường đi đến nơi tâp kết rộn tiếng nói chuyện của bọn tôi… từ khi mới học lớp 10 tôi rất ngưỡng mộ anh ấy bởi vì anh ấy là người dịu dàng, ân cần, kiên nhẫn, giỏi giang, là hình mẫu lí tưởng của mọi cô gái,….hi hi hi chứ gì được ngồi đằng sau xe anh thế này đáng để người con gái khác ghen tị đấy, nghĩ lại thấy mình còn sướng chán:>>>>
Keetttttttttt………” đến nơi rồi à”
- Muộn vậy, Lâm?( một người con trai khác, đó là anh Phong, Nhị ca của tôi, học cùng lớp anh Lâm, khác với hình tượng dịu dàng, dễ gần của đại ca, nhị ca khá là lạnh lung và hơi ít nói tí, tuy vậy, anh lại rất quan tâm đến mọi người, ôi trời ơi, có phải mình quá sướng không nhỉ :D:D?? )
- Xin lỗi, bận đón tam muội :D: D( anh Lâm nói cười tỏa sang như mặt trời, nụ cười đã đốn tim tôi từ lần đầu gặp mặt )
- Ok, thế tập kết nhanh, bọn nó đến từ lâu rồi đấy…
- Đông không?
- Khá hơn bên ta….mà cậu định để Vũ tham chiến à?
- Không, đi làm hoa băng cho mình :D
- Rồi…
Và giờ thì tôi đang đứng trong hàng ngũ của băng mình, đầy đủ mọi thể loại từ mọt sách cho đến siêu quậy,…và tất cả đều từ 16 tuổi trở lên, còn có cả những anh hơn 20 tuổi lận,…Tất cả chúng tôi giờ đang đối diện với một băng khác, có thằng thủ lĩnh đang hút một điếu thuốc lào, dáng đứng khá đẹp và khuôn mặt hút hồn người khác cực, với một mái tóc nâu bồng bềnh, con mắt sắc nhọn như đang tia tót từng thành viên bên tôi…cuối cùng ánh mắt ấy dừng lại lên tôi, nó khẽ nhếch mép, cười một cái, khói thuốc nghi ngút rồi phán cho câu:
- 10 đấu 10, cứ kêu gọi những thành viên giỏi nhất vào đây….
- Rồi- anh Lâm khẽ cười
Như một thói quen khi đánh nhau, 10 thành viên bên tôi lần lượt bước lên trên mang theo khuôn mặt đằng đằng sát khí như sắp bắt đầu cướp nhà băng….trông thật khác dáng vẻ bình thường của họ :D :D
- Ủa, cô gái kia không tham gia à? Hắn khẽ thổi phào điếu thuốc mà ngâm cho câu….
- Tiểu muội của tôi còn yếu, chỉ đứng xem được thôi- nhị ca lập tức nói luôn cắt luôn cả ánh mắt sắc như dao mà hắn đang nhìn chằm chằm
- Chán phèo….lên cho tao….Ngậm xong điếu thuốc rồi thở ra, hắn ra lệnh
Thế là băng của tôi gồm cả đại ca, nhị ca và 8 huynh đệ khác đã tham gia bãi chiến trường, tôi quan sát ngay, nhưng điều mà tôi ngạc nhiên là hắn ta hoàn toàn không hề di chuyển, mà toàn 10 thằng đàn em của hắn xông ra, chẳng lẽ hắn tự tin với bản lĩnh của băng hắn lắm sao??? Thế rồi, hắn lườm luôn tôi, khiến tôi hơi bất ngờ, hắn nhếch mép, nở một nụ cười đểu, rồi vất điếu thuốc ấy xuống đất, hắn đứng lên chạy và ngay lập tức tấn công bọn tôi….
10 đấu 10 mà, thế là phạm luật rồi, hừ, dám thế à, hơi bực mình, tôi định xông ra thì một cánh tay đến ngăn tôi lại, đó là Khoa dưới lớp tôi một lớp:
- Tỉ ở lại, ta sẽ đi cho
- Nhớ cẩn thận đấy…
Khoa nói xong rồi chạy vào luôn, tuy vậy mọi chuyện lại không đơn gian nữa, tôi tưởng tên thủ lĩnh bên kia đang đánh với băng của mình thì đột nhiên hắn vượt qua đám đông, chạy nhanh đến chỗ tôi, vẫn cái nụ cười đáng ghét ấy, đến và đưa đôi tay về phía tôi,…khẩu trang ư, đoán được ý đồ của hắn, tôi tránh nhanh, khiến hắn chỉ chạm nhẹ được mái tóc…
Hừ, khá đấy- nói được vài câu hắn tiếp tục với sứ mệnh trêu ghẹo tôi, tôi cũng đang có ý định quay ra đánh lại thì một bàn tay nắm chặt lấy tay của hắn :
- Vị huynh đệ này, hơi phạm luật thì phải – ôi đại ca….
Và thế là bất đắc dĩ hắn quay ra đánh nhau với đại ca của tôi….2 người liên tục thể hiện những đòn đánh đẹp mắt, tôi cũng định để cho đại ca một mình xử lí hắn nhưng khi nhìn thấy đàn em của hắn lần lượt tham chiến bất hợp pháp, tôi không chịu được nữa, quay ra nói với các thành viên còn lại : Xông lên, khô máu luôn…..
Trước câu phong trào có vẻ hơi quá đà của tôi, các thành viên trong băng đều cười hắn ra và cùng nói : Rõ rất to…..và lẽ thường cuộc chiến quy mô 10 vs 10 biến thành cả băng với nhau luôn
Riêng phần tôi, thì sẽ đương nhiên yểm trợ cho chiến trường lúc đầu rồi, có thể nói đàn em của hắn khá mạnh, ở bên đấy, đã có 1 anh em của tôi gục rồi, nhị ca thì đang gắng sức đánh vừa giúp các thành viên còn lại. Tôi xuất hiện như một hiện tượng lạ, cầm cái thanh dài tròn với mái tóc vừa buộc xong xông vào đánh, bởi vì mình tôi là con gái , chiến trường đang trở lên ác liệt hơn bao giờ hết, các chàng trai lần lượt cởi chiếc áo sơ mi ra để lộ những cơ bắp cuồn cuộn, nhìn muốn ứa máu, trời lạnh thế này mà,..
Lần lượt có một số người đã gục xuống vì không còn sức đánh nhau nữa ( luật là không còn sức coi như thua)
Có vẻ như băng bên họ mạnh thật, tôi đã bị đánh 2 phát vào vai và 1 phát trúng bụng, không nhân từ với cả con gái luôn, thấy vậy tôi vẫn phải cố gắng hết sức mà đánh lại, tôi không muốn yếu đuối, tôi muốn đánh lại bọn chúng, tôi muốn mạnh hơn, dồn hết sức cuối cùng tôi cũng đánh ra bã được 1 thằng khá to con, nó ôm người ngồi xuống xin thua…
Đang định đánh tiếp thì tiếng nhị ca vang lên: - Vũ, dừng lại được rồi, còn lại để bọn anh….
- Nhưng….
- Không nhưng nhị gì….tiếng nhị ca thở gấp quát lớn khiến tôi không thể không nghe theo, định vội chạy ra khỏi nơi đây thì …
“ BỘP” có một thằng dùng gậy đánh một phát sau lưng khiến nhị ca tôi bất tỉnh ngay lập tức…..
“ Thế này mà gọi là tỉ thí à, giết người đúng hơn, cái bọn trời đánh kia, bọn ta mới chỉ dám cho các người hết sức mà các người dám ……”
- A A A A AAA bất lưc, tôi hét lên rồi xông vào một mạch đánh tiếp, đánh thật mạnh vào người đập nhị ca,… trước sự mất kiểm soát của tôi nó kêu lên xin nhận thua nhưng nhận thua thì con tích sự gì khi mà anh tao đang bất tỉnh thế kia hả …
Rồi một giọng lớn vang lên : DỪNG Ở ĐÂY THÔI!! Mọi người đều bất ngờ và đổ dồn mọi ánh mắt lên đại ca tôi- người đang nói
- Thủ lĩnh của các người đã nhận thua, bọn ta thắng rồi – Anh Lâm như thở dốc thông báo
Trước sự kiện ấy, mọi người đều dừng lại và thu quân về, tôi chỉ kịp lườm cái thằng ban nãy mà chưa kịp làm gì rồi nhanh chóng đến đỡ nhị ca dậy, có lẽ anh là người bị thương nhiều nhất vì các thành viên khác đều chỉ hết sức thôi….
Lay được một lúc thì anh tỉnh dậy kêu hơi nhói, mọi người trong băng đều phì cười, còn tôi thì được một tràng khóc hhu huh u vì lo quá….đại ca cũng nhìn thế mà cười theo…. “ Tam muội thật mít ướt, anh chỉ cảm thấy hơi mệt định nằm một chút, cú đánh của nó cũng không quá đau mà nhìn muội lúc đấy sợ không muốn dậy luôn” nhị ca còn trêu tôi…thật là, nhưng mọi người không sao là tốt tồi JJ
Và rồi chúng tôi tản nhau ra về nhà
 

thaohien8c

Học sinh tiến bộ
Hội viên CLB Ngôn từ
Thành viên
12 Tháng mười hai 2015
1,076
1,093
256
22
Thái Bình
THPT Bắc Duyên Hà
CHAP 6
Ở một nơi nào đó, Lâm và Phong đang nói chuyện:
- Vậy hóa ra hắn tự nhận thua mà không phải là không đấu lại cậu à
- Ừm, hắn nói đã thấy được thứ muốn thấy nên không muốn đánh nữa….
- Thứ gì chứ??
- Ai biết….
Và giờ thì tôi đang lén lút để vào trong chính ngôi nhà của mình, dĩ nhiên rồi, cái bộ dạng này mà bố mẹ tôi mà nhìn thấy thì bị tra hỏi đủ điều: tóc thì rối bời, mồ hôi thì toát hết ra, người thì run run vì vẫn còn sợ… may là đã gọi báo cho bố mẹ rằng ăn ở nhà bạn rồi nhưng vẫn nên tránh thì hơn.
Két- tiếng cánh cổng được mở ra một cách chậm rãi nhất mà âm thanh như đang cố thoát ra vây. Tôi rón rén bước từng bước chậm rãi, kế hoạch sẽ là vào nhà rồi lên tầng và thay quần áo rồi mới xuống ăn vụng. Hoàn hảo....
Vào được nhà, tôi thẳng tiến lên cái cầu thang một cách thật nhanh, vừa chạy tới nơi tôi chợt dừng lại vì trước cửa phòng tôi, tên Lôi Thần đang đứng ở đó, như kiểu hắn chờ tôi ấy. Đúng là như vậy, hắn ngước khuôn mặt tuyệt mĩ của mình nhìn tôi từ A tới Z rồi phun ra câu: Mượn vở…!
Hóa ra là đợi để mượn vở à, tôi thản nhiên đáp lại: Cậu đợi tôi tí, tí tôi đưa cho.
- Không thích, ngay bây giờ
- Cậu đợi tí không được à, giờ tôi phải đi tắm
- Cậu chỉ việc vào và lấy thôi mà, tôi đợi được
- Mấy phút không chết đươc cậu đâu..! Tôi gắt lên quát hắn ta. Thế rồi tôi bước nhanh đẩy hắn ra một bên, mở cửa phòng, cửa chưa kịp mở xong, hắn bỗng lấy tay kéo người tôi lại, trật đúng chỗ vai đau, tôi rít lên rồi vội gạt tay hắn ra và ôm vai chạy nhanh vào phòng. Hú hồn, liệu hắn có biết được gì không nhỉ….ôi thật là, mau mau tắm rửa đi thôi.
Tắm rửa xong, tôi bắt đầu hành trình xuống bếp ăn, vừa mở cửa ra, khuôn mặt của tên đáng ghét đập trúng con ngươi khiến tôi suýt chết ngất vì giật mình. Thấy thế tôi ậm ừ vài câu: C..cậu chờ tôi tí, tôi lấy vở cho…
Nhưng như không để tôi đi, hắn túm lấy cái vai tôi
“ C rắc” tôi ngồi thụp xuống, ôm vai vì đau, tôi quay ra trừng mắt với hắn: - Cậu bị điên à???
- Cậu đau à? Hắn hỏi lại
- Không, tôi hơi bất ngờ xíu- Tôi vội lấp liếm lại hành động của mình, mồ hôi toát hết ra, người hơi run run “ cái thằng này, ông đập mày chết giở” vừa nghĩ tôi vừa muốn đấm cho cái thằng đang đứng đây một trận….
- Ồ, tôi thì không nghĩ vậy đâu..hắn nói kèm theo một tiếng cười nghe khá chột dạ khiến tôi nuột nước bọt ừng ực.
Và tôi đột nhiên đứng dậy, quay ra lườm hắn một cái : Hứ, cậu nghĩ gì kệ cậu chứ, ai quan tâm…. Rồi nhanh như cắt, tôi chạy vọt xuống nhà bếp kiếm đồ ăn
Đến nhà bếp, tôi bất ngờ khi thấy cả bố và mẹ đang ở đó nói chuyện, họ còn cười hỏi tôi khiến tôi chỉ biết cười khổ: Ăn ở nhà bạn thế nào, chắc no lắm nhỉ. Gớm mà con không nên ăn chực nhà bạn thế nữa đâu, ăn hết gạo nhà họ thì phiền lắm….
Không còn biết nói gì, tôi thất thểu đi ra ngoài mà lòng ấm ức, huh u hu nếu biết bố mẹ còn thức thì thà mua bát phở ăn cho rồi….
Thế là tôi liền nghĩ ra cách, tôi xin bố mẹ cho ra ngoài chơi, ôi có thể ăn được rồi, ấy vậy mà tên Lôi Thần xuất hiện nói muốn đi ra cùng tôi, bố mẹ tôi cũng vì thế mà đồng ý vì đằng nào có hắn đi thì tôi cũng an toàn hơn. Cuối cùng, tôi mang bộ dạng này ra ngoài cùng với cái thằng đáng ghét kia.
- Cậu định đi đâu à ?- hắn đột nhiên hỏi làm tôi giật bắn cả mình “ mình cần phải đuổi tên này đi thì ăn mới trót lọt được”
- Đâu có, tôi định ra ngoài hóng dạo thôi, mà cậu không định đi đâu à?
- Không, bố mẹ cậu có nhờ tôi đi theo bảo vệ...
- Cậu việc gì phải nghe lời thế, bản chất đại ca của cậu đâu rồi, đi mà tụ họp với bọn đàn em của cậu đi
- Gớm, không phải nếu bố mẹ cậu nhờ thì đừng mơ tôi đi theo cậu làm gì
- Vâng vâng, nhưng tôi không thích cậu đi theo
- Sao thế? Sợ bí mật bị lộ à ? hắn nhếch mép nói
- T..tôi làm gì có bí mật mà l..lộ “ chết cha, nói lắp rồi..”
- Cậu……đánh nhau à ? hắn phun cho câu mà tôi giật bắn lên
- Hơ hơ cái cậu này, nói gì thế …..
- Cậu rõ ràng bị ai đánh! Lại tiếp tục là mấy câu thót tim
- T..tôi bị ngã ấy mà
- Ồ , vậy luôn, ngã gì mà mồ hôi lắm thế, đầu tóc thì hơi rối nhỉ và người còn run nữa nhỉ, cậu bị bắt nạt à?
- Không…tôi không…
- Đừng chối nữa, ai bắt nạt cậu thì cậu cứ nói, chứ tôi nhìn mặt cậu là thấy bản mặt của cậu thiếu đòn rồi…thế rồi hắn bật cười làm tôi tức muốn đấm vô cái bản mặt ấy mấy phát , từ xưa tới giờ, tôi luôn tự hào mình có khuôn mặt hút hồn người khác vậy mà hắn dám nói là hút đòn….
- Kệ tôi nhé….thế rồi tôi bước nhanh đi qua hắn
- Ê, này, ai đánh cậu thế, bảo tôi? Hắn bước theo nói với
- Để cậu làm gì? Tự dưng tôi lại hơi cảm động..
- Để đến cảm ơn hắn…hắn ngẫm được vài câu làm tôi mất hết cảm xúc, càng đi nhanh hơn
Đi nhiều tôi mới nhận ra la mình đang đói gần chết, tôi cố lây hết sức tàn còn lại làm cuộc chạy marathon cực nhanh, bỏ xa cái thằng đáng ghét ấy và nhét mình vô vào một quán cơm gần đó và bắt đầu làm no cái bụng
- Cháu chào bác, hôm nay quán đông quá! Vẫn cho cháu một suất như mọi ngày nhé - tôi nói kèm theo một nụ cười, rồi nhanh chóng, tôi kiếm ghế để ngồi, à ở kia có một bàn còn trống, thấy thế tôi bước nhanh đến chỗ đó, ngồi xuống đợi cơm
Đang hân hoan chờ cơm, tôi nhìn sang xung quanh cho đỡ mỏi mắt và rồi giật mình khi ngay bên trái bàn của tôi, có một người con trai đội mũ đen nhìn rất giống thằng đại ca băng tôi gặp hồi chiều, và thật trùng hợp, hắn cũng quay ra nhìn tôi…..Oh my god …..!!!!!!!
:D:D đến đây thôi nhé :D
 
Last edited:

thaohien8c

Học sinh tiến bộ
Hội viên CLB Ngôn từ
Thành viên
12 Tháng mười hai 2015
1,076
1,093
256
22
Thái Bình
THPT Bắc Duyên Hà
CHAP 7
Tôi giật bắn cả người lên, toát hết mồ hôi:
- Bình tĩnh bình tĩnh , mình đã hóa trang kĩ rồi mà, sẽ không nhận ra đâu ha …..cứ từ từ quay đầu lại như bình thường là được. Má, sao mình không nhận ra nó ngay từ đầu nhỉ, chắc tại cái mũ đen che mất điểm mù của mình …..
Và rỗi, bao nhiêu suy nghĩ đều đến trong 1 giây ngắn ngủi, tôi lấy lại tư thế, quay ra nhìn người khác ……và rồi lại giật bắn mình khi cô chủ quán gọi tên:
- Vũ này, cơm có rồi đây!!
- V….vâng, cháu cám ơn ….hì hì
- Sao lại giật bắn người lên thế?
- Ha ha ha không có gì đâu ạ…..
Hú hồn, cứ tưởng gì, thế là tôi cất hết suy nghĩ của mình và thưởng thức bữa ăn ngon lành J Đang ăn ngon lành, bỗng dưng, hắn ta- tên đeo mũ đen hỏi tôi:
- Tôi có thể ngồi cùng cô được chứ?
Ặc, chuyện gì thế??
- V…vâng, anh có thể….
Thế là hắn ta chuyển chỗ sang ngồi ngay cạnh tôi, không thể tin được là tự dưng tôi lại cảm thấy lạnh gáy, cứ mỗi khi tôi nhìn ké hắn ta thì lập tức, 2 con mắt toàn lòng trắng trứng của hắn đập vào làm tôi suýt xỉu….ăn thế này mà mình nuốt trôi được mới lạ, hắn cứ thế nhìn tôi làm tôi khó xử, hết sức chịu đựng, tôi buông lời:
- Này cậu?
- Sao?
- Sao cậu cứ thích nhìn người khác đang ăn thế?
- Ha ha ha tôi không cố ý đâu, tại tôi thấy cô quen quen….
Hắn nói tới đây làm tôi giật mình, thế là con mũi thính hơn dog của hắn đã đánh hơi thấy gì rồi, tôi liền luống cuống trả lời:
- Đâu có, từ trước đến giờ, tôi đã gặp ai đẹp trai như cậu đâu..haha….
- Cũng có thể tôi sai.Mà cứ cho cậu đúng đi, cậu ăn tiếp đi…
- Miễn là cậu không nhìn chằm chằm vào tôi nữa….
Và nhờ đó, tôi đã xử lí xong bữa ăn của mình, thế rồi, tôi tạm biệt hắn và đi về nhà. “ May là mọi chuyện đều ổn thỏa, chứ không thì mình không chắc là có thể rời khỏi đây an toàn”
Ấy vậy, có vẻ như tôi đã hơi lầm, khi vừa ra khỏi quán, bỗng dưng hắn tự nhiên chạy theo tôi, nói:
- Chúng ta kết bạn nhé..
- Ô, tôi tưởng chúng ta là bạn rồi?
- Vậy à, cậu cho tôi SĐT nhé
“ Ối trời, cậu đang mơ à, đại ca! Có mối quan hệ với mi sợ là cuộc sống tôi không yên ổn mất….”
- Cái này…..xin lỗi cậu :D:D ha…ha
- Tại sao chứ?
- Vì mình không thích…..
- Thế …nếu vậy, cậu cho mình biết tên!
“ có nên cho hắn biết tên không nhỉ, nhỡ đâu, hắn mò ra thân phận của mình thì sao???”
- Ha ha ha cậu yên tâm, chúng ta còn có thể sẽ không gặp lại nhau nữa cơ, nên không cần biết tên đâu,…
Nói rồi, tôi chạy một mạch về nhà mà không thèm chào hắn một câu….Khi đứng trước cửa rồi, tim tôi mới hoạt động trở lại, đúng là đứng trước mấy tên nguy hiểm làm mình sợ hết hồn, hú vía….Vậy mà khi về nhà, tôi lại phải đối mặt với con mắt trợn ngược lên như lợn luộc của tên Lôi Thần, tên này mang tôi ra tra hỏi đủ điều, hết quát lại mắng rồi xỉ vả không thương tiếc, đã vậy còn bắt tôi kèm hắn học bài suốt đêm làm tôi ngủ không ngon, ngáp không yên nữa, đành chịu vậy……
Hôm nay là thứ hai rồi, ôi, ánh nắng ban mai trông thật đẹp mà…..hôm nay là đến ngày đi học rồi đấy, hehe tên kia hãy đợi đấy, đồ lớp C, chống mắt mà nhìn chị- HS lớp A gương mẫu, nghiêm túc đây.
Thế rồi,tôi thay quần áo và đi xuống nhà bếp, trông tôi khá gọn gạng với mái tóc buộc cao, một chút mái, cái áo sơ mi trắng và chiếc chân váy đen đến đầu gối….Thế mà, khi vừa nhìn thấy hắn, đang ngồi ăn cơm, tôi lại phải bàng hoàng trước vẻ đẹp của hắn quá ư nguyệt thẹn , tuyết nhường,….Hắn nhìn thấy tôi đơ đơ, nhếch mép cười đểu: Sao thế, chói quá à….??? Phải mất 5s tôi mới trở lại như bình thường được, ho khụ và đánh trống lảng: Chói quá mù mắt người ta :D riêng mấy thứ chói thế này nên tránh đụng vào …..
- Có mà không thể với tới – hắn đáp lại
- Thèm…..- tôi lè lưỡi ra đốp lại
Ăn sáng xong, tôi lon ton xách cặp chạy đến trường, hi hi thế là mình sẽ được gặp lại các bạn thân yêu rồi, ôi sao nhớ thế nhỉ? mới có 1 ngày không gặp mà,….vừa đi vừa nhảy, tôi lại bị giật mình bởi tiếng còi xe đạp, nhìn ra thấy tên Lôi Thần đang đạp xe và hếch mõm về phía tôi… “ cái đồ điên”
Đến lớp học, lại những hình bóng thân quen ấy, nhưng lại gây khó chịu cho tôi thường ngày, mấy thằng si đa đang cố gắng phá hoại của công, mấy thằng dở hơi thì đang trèo lên bàn ghế, còn một số thằng nữa đang vất rác bừa bãi,…thử hỏi sao không điên cho được….tôi chạy nhanh như cắt, đâp vào đầu từng đứa một quát lớn: ĐÃ KHÔNG DỌN THÌ THÔI, CHÚNG MÀY ĐỪNG LÀM BÀ PHẢI TỨC….!!!!!!!!!!!
- Ôi trời, cửu vĩ bùng rồi anh em ơi – mấy đứa trong lớp hét toáng lên…
Hà hà và cuối cùng hậu quả là chúng nó phải dọn hết tất cả mớ hỗn độn này đi, chứ lị, tôi mà tức thì chẳng ai dám đụng….mà cái bọn này, bị mình nhắc nhở và đánh đến bao nhiêu lần rồi mà vẫn không chừa, haiz,….mệt quá đi.
Sau khi làm xong nghĩa vụ của một lớp phó lao động, tôi gục mình xuống cái bàn cuối cùng trong dãy, đánh một giấc ngủ ngon lành……Đang lim dim trong giấc ngủ, tiếng nói oanh thép cùng một cú đập người vô cùng mạnh của con Trang- làm tôi thức giấc:
- Ê, CON KIA….
- Hả,…..mày cho tao ngủ tí
- Mày ơi, ra đây mà xem nè
- Xem cái gì?
- Trai
- Uầy, tao biết rồi, lại cái thằng ở nhờ nhà tao thôi mày ợ, cái loại chói thế, nhìn nhiều đau mắt ấy…..
- Con điên, ơ nhờ cái gì nhà mày?
- Tí tao kể cho nghe, chứ giờ, tao buồn ngủ lắm rồi, ok???
- Sướng thế con kia, rước cả 2 anh vào nhà luôn
- Gớm, gạo đâu nuôi đủ 2 thằng, một thằng là sắp phá sản rồi con ạ…
- 2 thằng mà…
- Thôi, mắt mày nhìn lầm rồi, mà tao ngủ đây, tí tiết sinh hoạt đầu tiên, không cần gọi tao dậy…..
Và tôi lại chìm vào trong giấc ngủ say……………….
Cho mình xin ý kiến nhé :D:D
 

Tư Âm Diệp Ẩn

Học sinh gương mẫu
HV CLB Hội họa
Hội viên CLB Ngôn từ
Thành viên
18 Tháng bảy 2018
1,872
2,037
326
20
Vĩnh Phúc
THPT Nguyễn Viết Xuân
CHAP 7
Tôi giật bắn cả người lên, toát hết mồ hôi:
- Bình tĩnh bình tĩnh , mình đã hóa trang kĩ rồi mà, sẽ không nhận ra đâu ha …..cứ từ từ quay đầu lại như bình thường là được. Má, sao mình không nhận ra nó ngay từ đầu nhỉ, chắc tại cái mũ đen che mất điểm mù của mình …..
Và rỗi, bao nhiêu suy nghĩ đều đến trong 1 giây ngắn ngủi, tôi lấy lại tư thế, quay ra nhìn người khác ……và rồi lại giật bắn mình khi cô chủ quán gọi tên:
- Vũ này, cơm có rồi đây!!
- V….vâng, cháu cám ơn ….hì hì
- Sao lại giật bắn người lên thế?
- Ha ha ha không có gì đâu ạ…..
Hú hồn, cứ tưởng gì, thế là tôi cất hết suy nghĩ của mình và thưởng thức bữa ăn ngon lành J Đang ăn ngon lành, bỗng dưng, hắn ta- tên đeo mũ đen hỏi tôi:
- Tôi có thể ngồi cùng cô được chứ?
Ặc, chuyện gì thế??
- V…vâng, anh có thể….
Thế là hắn ta chuyển chỗ sang ngồi ngay cạnh tôi, không thể tin được là tự dưng tôi lại cảm thấy lạnh gáy, cứ mỗi khi tôi nhìn ké hắn ta thì lập tức, 2 con mắt toàn lòng trắng trứng của hắn đập vào làm tôi suýt xỉu….ăn thế này mà mình nuốt trôi được mới lạ, hắn cứ thế nhìn tôi làm tôi khó xử, hết sức chịu đựng, tôi buông lời:
- Này cậu?
- Sao?
- Sao cậu cứ thích nhìn người khác đang ăn thế?
- Ha ha ha tôi không cố ý đâu, tại tôi thấy cô quen quen….
Hắn nói tới đây làm tôi giật mình, thế là con mũi thính hơn dog của hắn đã đánh hơi thấy gì rồi, tôi liền luống cuống trả lời:
- Đâu có, từ trước đến giờ, tôi đã gặp ai đẹp trai như cậu đâu..haha….
- Cũng có thể tôi sai.Mà cứ cho cậu đúng đi, cậu ăn tiếp đi…
- Miễn là cậu không nhìn chằm chằm vào tôi nữa….
Và nhờ đó, tôi đã xử lí xong bữa ăn của mình, thế rồi, tôi tạm biệt hắn và đi về nhà. “ May là mọi chuyện đều ổn thỏa, chứ không thì mình không chắc là có thể rời khỏi đây an toàn”
Ấy vậy, có vẻ như tôi đã hơi lầm, khi vừa ra khỏi quán, bỗng dưng hắn tự nhiên chạy theo tôi, nói:
- Chúng ta kết bạn nhé..
- Ô, tôi tưởng chúng ta là bạn rồi?
- Vậy à, cậu cho tôi SĐT nhé
“ Ối trời, cậu đang mơ à, đại ca! Có mối quan hệ với mi sợ là cuộc sống tôi không yên ổn mất….”
- Cái này…..xin lỗi cậu :D:D ha…ha
- Tại sao chứ?
- Vì mình không thích…..
- Thế …nếu vậy, cậu cho mình biết tên!
“ có nên cho hắn biết tên không nhỉ, nhỡ đâu, hắn mò ra thân phận của mình thì sao???”
- Ha ha ha cậu yên tâm, chúng ta còn có thể sẽ không gặp lại nhau nữa cơ, nên không cần biết tên đâu,…
Nói rồi, tôi chạy một mạch về nhà mà không thèm chào hắn một câu….Khi đứng trước cửa rồi, tim tôi mới hoạt động trở lại, đúng là đứng trước mấy tên nguy hiểm làm mình sợ hết hồn, hú vía….Vậy mà khi về nhà, tôi lại phải đối mặt với con mắt trợn ngược lên như lợn luộc của tên Lôi Thần, tên này mang tôi ra tra hỏi đủ điều, hết quát lại mắng rồi xỉ vả không thương tiếc, đã vậy còn bắt tôi kèm hắn học bài suốt đêm làm tôi ngủ không ngon, ngáp không yên nữa, đành chịu vậy……
Hôm nay là thứ hai rồi, ôi, ánh nắng ban mai trông thật đẹp mà…..hôm nay là đến ngày đi học rồi đấy, hehe tên kia hãy đợi đấy, đồ lớp C, chống mắt mà nhìn chị- HS lớp A gương mẫu, nghiêm túc đây.
Thế rồi,tôi thay quần áo và đi xuống nhà bếp, trông tôi khá gọn gạng với mái tóc buộc cao, một chút mái, cái áo sơ mi trắng và chiếc chân váy đen đến đầu gối….Thế mà, khi vừa nhìn thấy hắn, đang ngồi ăn cơm, tôi lại phải bàng hoàng trước vẻ đẹp của hắn quá ư nguyệt thẹn , tuyết nhường,….Hắn nhìn thấy tôi đơ đơ, nhếch mép cười đểu: Sao thế, chói quá à….??? Phải mất 5s tôi mới trở lại như bình thường được, ho khụ và đánh trống lảng: Chói quá mù mắt người ta :D riêng mấy thứ chói thế này nên tránh đụng vào …..
- Có mà không thể với tới – hắn đáp lại
- Thèm…..- tôi lè lưỡi ra đốp lại
Ăn sáng xong, tôi lon ton xách cặp chạy đến trường, hi hi thế là mình sẽ được gặp lại các bạn thân yêu rồi, ôi sao nhớ thế nhỉ? mới có 1 ngày không gặp mà,….vừa đi vừa nhảy, tôi lại bị giật mình bởi tiếng còi xe đạp, nhìn ra thấy tên Lôi Thần đang đạp xe và hếch mõm về phía tôi… “ cái đồ điên”
Đến lớp học, lại những hình bóng thân quen ấy, nhưng lại gây khó chịu cho tôi thường ngày, mấy thằng si đa đang cố gắng phá hoại của công, mấy thằng dở hơi thì đang trèo lên bàn ghế, còn một số thằng nữa đang vất rác bừa bãi,…thử hỏi sao không điên cho được….tôi chạy nhanh như cắt, đâp vào đầu từng đứa một quát lớn: ĐÃ KHÔNG DỌN THÌ THÔI, CHÚNG MÀY ĐỪNG LÀM BÀ PHẢI TỨC….!!!!!!!!!!!
- Ôi trời, cửu vĩ bùng rồi anh em ơi – mấy đứa trong lớp hét toáng lên…
Hà hà và cuối cùng hậu quả là chúng nó phải dọn hết tất cả mớ hỗn độn này đi, chứ lị, tôi mà tức thì chẳng ai dám đụng….mà cái bọn này, bị mình nhắc nhở và đánh đến bao nhiêu lần rồi mà vẫn không chừa, haiz,….mệt quá đi.
Sau khi làm xong nghĩa vụ của một lớp phó lao động, tôi gục mình xuống cái bàn cuối cùng trong dãy, đánh một giấc ngủ ngon lành……Đang lim dim trong giấc ngủ, tiếng nói oanh thép cùng một cú đập người vô cùng mạnh của con Trang- làm tôi thức giấc:
- Ê, CON KIA….
- Hả,…..mày cho tao ngủ tí
- Mày ơi, ra đây mà xem nè
- Xem cái gì?
- Trai
- Uầy, tao biết rồi, lại cái thằng ở nhờ nhà tao thôi mày ợ, cái loại chói thế, nhìn nhiều đau mắt ấy…..
- Con điên, ơ nhờ cái gì nhà mày?
- Tí tao kể cho nghe, chứ giờ, tao buồn ngủ lắm rồi, ok???
- Sướng thế con kia, rước cả 2 anh vào nhà luôn
- Gớm, gạo đâu nuôi đủ 2 thằng, một thằng là sắp phá sản rồi con ạ…
- 2 thằng mà…
- Thôi, mắt mày nhìn lầm rồi, mà tao ngủ đây, tí tiết sinh hoạt đầu tiên, không cần gọi tao dậy…..
Và tôi lại chìm vào trong giấc ngủ say……………….
Cho mình xin ý kiến nhé :D:D
"gọn gàng" chứ không phải "gọn gạng", "vứt" chứ không phải "vất" cậu ạ
Lỗi chính tả của cậu hơi nhiều, sau dấu ngoặc kép cũng nên viết hoa ạ
Cách dùng từ của cậu....nói sao nhỉ, nó như văn nói ấy, mình thấy không quen lắm. Có lẽ là sở thích không giống nhau, mình ít khi đọc truyện teen
Nếu có thể mình khuyên cậu nên đọc thêm để trau dồi vốn từ và kĩ năng viết của mình, như thế câu chuyện của cậu sẽ có chiều sâu và thu hút hơn (nói vậy chứ mình cũng chưa biết làm thế nào để viết có chiều sâu :v)
Đấy là ý kiến riêng của mình, mong không làm bạn khó chịu.
 

thaohien8c

Học sinh tiến bộ
Hội viên CLB Ngôn từ
Thành viên
12 Tháng mười hai 2015
1,076
1,093
256
22
Thái Bình
THPT Bắc Duyên Hà
"gọn gàng" chứ không phải "gọn gạng", "vứt" chứ không phải "vất" cậu ạ
Lỗi chính tả của cậu hơi nhiều, sau dấu ngoặc kép cũng nên viết hoa ạ
Cách dùng từ của cậu....nói sao nhỉ, nó như văn nói ấy, mình thấy không quen lắm. Có lẽ là sở thích không giống nhau, mình ít khi đọc truyện teen
Nếu có thể mình khuyên cậu nên đọc thêm để trau dồi vốn từ và kĩ năng viết của mình, như thế câu chuyện của cậu sẽ có chiều sâu và thu hút hơn (nói vậy chứ mình cũng chưa biết làm thế nào để viết có chiều sâu :v)
Đấy là ý kiến riêng của mình, mong không làm bạn khó chịu.
No no no không làm mình khó chịu đâu :D:D mình rất vui vì bạn đã góp ý mà :D:D
Hum nhưng nói về cách viết thì....... mình hiện đang cố đọc truyện, cơ mà khó ngấm quá TT có lẽ quên cách hành truyện này r :((
 
  • Like
Reactions: Tư Âm Diệp Ẩn

Tư Âm Diệp Ẩn

Học sinh gương mẫu
HV CLB Hội họa
Hội viên CLB Ngôn từ
Thành viên
18 Tháng bảy 2018
1,872
2,037
326
20
Vĩnh Phúc
THPT Nguyễn Viết Xuân
No no no không làm mình khó chịu đâu :D:D mình rất vui vì bạn đã góp ý mà :D:D
Hum nhưng nói về cách viết thì....... mình hiện đang cố đọc truyện, cơ mà khó ngấm quá TT có lẽ quên cách hành truyện này r :((
không nên cố cậu ạ
nếu thích truyện gì thì đọc, không thích thì thôi, đừng bắt ép bản thân làm gì bởi đọc là để cảm nhận mà
nếu bây giờ cậu muốn viết tiếp thì tạm thời đừng đọc nhiều, hoặc cậu có thể dừng truyện một thời gian để đọc và học hỏi nhiều hơn về cách viết, sau đó thì viết sau.
có một người đã khuyên mình rằng khi viết một tác phẩm nên tập trung vào nó và không được lân la sang mấy tác phẩm khác, như thế sẽ rất rối loạn.
 
  • Like
Reactions: thaohien8c
Top Bottom