Thơ tuổi học trò!

C

congaigiaitoan_5

[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

Tuổi Học Trò
Tuổi học trò hồn nhiên biết bao, trong trắng biết biết bao, tôi là học sinh cuối cấp nên có rất nhiều kỉ niệm của tuổi học trò.Ngồi miên man nghĩ đến ngày mai, tôi sáng tác mấy câu thơ cho đõ buồn:
Hững hờ gió thổi rung cây
Một bông hoa phượng rơi ngay đầu thềm
Ra sân định nhặt tặng em
Ngờ đâu em đã đến xem trước rồi

Rồi mai đây chúng ta dù có đã trưởng thành thì cũng 0 thể nào quên được tuổi học trò hồn nhiên phải 0 nào?
Vâng tuổi học trò trong trắng thế thì ai nỡ quên đi.
Ai muốn hiểu hết nỗi lòng tôi thì hãy click vào đây: http://cobekieuki1998.blogspot.com
Hãy cùng tôi chia sẻ những kỉ niệm của tuổi học trò hồn nhiên nhé!
 
Last edited by a moderator:
C

congaigiaitoan_5

Những kỉ niệm tuổi thơ êm đềm............
Trong tâm hồn mỗi chúng ta đều có những kỉ niệm 0 thể nhạt phai....
 
C

congaigiaitoan_5

Các bạn đọc xong bình phẩm cho bài văn của mình nha:

Thực ra mình mới chỉ học lớp 6 nên làm thơ chưa hay, các bạn góp ý cho mình nhé:
Lưu bút
Thân tặng các bạn bụi đời

Trang lưu bút của tôi
Chứa đầy dòng cảm xúc
Tôi thấy mình bé lại
Trước đứa bạn của tôi

Nó ư?Tôi coi thường nó
Nào ngờ giờ đây
Mọi thứ đã khác
Nó không còn là nó của tôi nữa
Nó là nó của tương lai

Tương lai ư?Mù mịt lắm
Tương lai của tôi và nó
Khác xa nhau
Nó mãi mãi là dân bụi
Còn tôi là đứa học trò ngoan

Ôm trong tay
Cuốn lưu bút
Tôi thấy như mình đang khóc
Tôi nghĩ nó là đứa không học
Thế nhưng nó lại viết lưu bút cho tôi

Tôi đưa cho nó quyển lưu bút
Hất hàm hỏi nó viết được không?
Tôi cười ha hả nhìn nó viết
Khi đọc lưu bút mới nhận ra

"Liên ơi!Mình đây nè
Mình và bạn khác nhau xa
Bạn là học trò còn mình là dân bụi
Chúng ta mãi mãi không thể làm bạn...
Kiếp sau có phúc gặp lại bạn
Chúng mình sẽ là bạn thân nhé, Liên nhé!"...

Đọc dòng lưu bút nắn nót
Tôi sững sờ quay lại

Nó của tôi
Đã đi về nơi nó được sống...
Các bạn thấy bài thơ này hay chứ, chắc dở lắm phải không, đây là câu chuyện có thật giữa mình và một chú bé bán đánh giày.Mình cứ nghĩ là cậu ta không biết chữ, thì ra trước đây cậu ấy học lỏm chữ của thầy An.Tôi đã có một người bạn tốt mà không biết giữ...
 
C

congaigiaitoan_5

Tuổi học trò hồn nhiên là vậy, nhưng tại sao chúng ta nhiều người vẫn 0 coi trọng tuổi học trò.
Tôi buồn quá!!!
 
C

chihieuhp92

trời ah
bạn spam ác quá
tuổi học trò thật đẹp đó chứ
tuổi học trò hồn nhiên trong sáng với đầy những kỷ niệm đẹp hok thể nào quên :)
 
C

congaigiaitoan_5

Spam chỗ nào cơ???
Tớ có spam đâu nào? Tớ chỉ muốn nhắc lại đề tài chứ đâu có cố ý spam???
 
C

congaigiaitoan_5

Sao 0 thấy bạn nào bình luận về bài thơ do mình sáng tác(hay,dở) hết vậy?
 
C

chihieuhp92

Uhm bạn spam nhiều quá là bị các mod del bài và ban thẻ đó :-s
nặng hơn là ban nik và ban IP :-d
nên cẩn thận ^^
 
C

congaigiaitoan_5

Trời ơi! Kinh khủng thế sao?Mình phải thật cẩn trọng mới được!
 
P

_phonglinh_

Bài thơ của bạn đúng là một câu chuyện hay nhưng bạn nên viết nó thành văn xuôi thì đúng hơn là viết 1 câu chuyên xuống dòng thế này rồi gọi là thơ! ^^
 
P

phamminhkhoi

Xin viết lời bình:
Người học trò ấy, cũng như nhiều người học trò khác, đã đi vào những cảm xúc thật đẹp của tuổi thơ. Ở đó ta tìm ra những thanh điệu thật trong sáng, không thực xúc động nhưng cũng đủ cảm lòng người.
Tôi đã tìm thấy những câu thơ thật hay:
Ôm trong tay
Cuốn lưu bút
Tôi thấy như mình đang khóc
Tôi nghĩ nó là đứa không học
Thế nhưng nó lại viết lưu bút cho tôi

Còn gì có thể chân thực bằng ? Giọt nước mắt kia, tôi tin là thực, khác xa với cái thói khóc cười vờ vĩnh vẫn đầy rẫy trên thi đàn ngày nay. Ngay đến suy nghĩ cũng có vẻ gì ngô nghê, cách dùng từ hơi...bỡ ngỡ, nhưng cái bỡ ngỡ ấy đặt vào đúng cảnh lại duyên dáng lạ. Tôi biết có người thích những câu thơ đúng vần, đúng điệu, những cấu đọc lên nghe êm tai nhưng trơn tru, trống rỗng. Những câu ấy ai biết chữ đều có thể làm được, khó gì. Nhưng hồn thơ, dáng dấp và nhất là tâm trạng của nhà thơ kia không phải cứ muốn là có được. Nó phải trải qua một quá trình tôi luyện, cả ở ngoại cảnh và trong lòng người.
Hay đây, lời tâm sự của một chú bé đánh giầy:
"Liên ơi!Mình đây nè
Mình và bạn khác nhau xa
Bạn là học trò còn mình là dân bụi
Chúng ta mãi mãi không thể làm bạn...
Kiếp sau có phúc gặp lại bạn
Chúng mình sẽ là bạn thân nhé, Liên nhé!"...

Ai ngờ đươc ? Biết đâu trong lòng những con người mà lâu nay ta không quan tâm lại vẫn biết rung động sâu xa như thế. Lời thơ thực sự chân thành. Có lẽ bắt nguồn từ một người đã sống nhiều, hay ít nhiều cũng đã không ít lần suy nghĩ và rung động.
 
M

mogamigirl

Thơ bạn hay đó, nhất là bài đâuuuuuuuuuùu.************************************************************************************************************************************************...
 
L

lethien_angel

Cũng rấy hay và tình cảm nhưng bạn thiếu tính nghệ thuật quá .Làm lại cho dễ đọc một chút là ổn đấy .
 
Top Bottom