Tản mạn ngoài lề: Cuộc thi cây bút trẻ lần 9/2011 - Phía cuối con đường

C

congchualolem_b

Thu Hiền thân mến,

- Anh hỏi về cafe vì nếu em thích uống anh sẽ mời em nhé^^... Với anh, cafe ngon ở vị đắng không phải ngọt và nhiều khi ngon là bởi cô bán hàng cafe có má lúm đồng tiền nữa cơ ;)) Không nên áp đặt khái niệm và đánh đồng mọi thứ cho người đọc! Văn là cảm nhận và em phải đánh thức được cảm nhận đó của người đọc bằng câu chữ của em. Đồng ý không?

- Anh không biết liệu em có "Sờ ten ấp" hay không sau bài viết khi em chưa nói :D, anh chỉ có thể nghĩ: sau bài viết em đã thu được rất nhiều!

Chào thân ái và quyết thắng!

Em thích cách anh nói về café ^^. Với em café như người bạn. Một chút café và một chút mưa làm em thấy bình yên và dễ chịu hơn 8->. Café phải để lại sự lưu luyến, hương vị lúc nào cũng như đang thoang thoảng làm mình cứ vấn vương mãi ;)).

Mong là có dịp được mời anh li café ngon nhất tp em ;)).
 
H

hiensau99

Thu Hiền thân mến,

- Anh hỏi về cafe vì nếu em thích uống anh sẽ mời em nhé^^... Với anh, cafe ngon ở vị đắng không phải ngọt và nhiều khi ngon là bởi cô bán hàng cafe có má lúm đồng tiền nữa cơ ;))
Cà phê của anh nghe đã thấy ngon rồi đới ;)). Mà chắc còn lâu lâu lắm để anh em mình cùng ngồi uống cà phê :D

Không nên áp đặt khái niệm và đánh đồng mọi thứ cho người đọc! Văn là cảm nhận và em phải đánh thức được cảm nhận đó của người đọc bằng câu chữ của em. Đồng ý không?

;)
- Anh không biết liệu em có "Sờ ten ấp" hay không sau bài viết khi em chưa nói :D, anh chỉ có thể nghĩ: sau bài viết em đã thu được rất nhiều!

:x :x :x





 
T

thuy_078

Thu Hiền thân mến,

- Anh hỏi về cafe vì nếu em thích uống anh sẽ mời em nhé^^... Với anh, cafe ngon ở vị đắng không phải ngọt và nhiều khi ngon là bởi cô bán hàng cafe có má lúm đồng tiền nữa cơ ;)) Không nên áp đặt khái niệm và đánh đồng mọi thứ cho người đọc! Văn là cảm nhận và em phải đánh thức được cảm nhận đó của người đọc bằng câu chữ của em. Đồng ý không?

- Anh không biết liệu em có "Sờ ten ấp" hay không sau bài viết khi em chưa nói :D, anh chỉ có thể nghĩ: sau bài viết em đã thu được rất nhiều!

Chào thân ái và quyết thắng!

Có một điều lạ là từ khi em biết uống cafe em lại mê mẩn cái vị nguyên chất của nó. Một ly cà phê đen +đặc + không đường mọi người đã thử chưa? Rất ngon đấy (theo em là vậy nhưng người khác lại bảo em ko bình thường =.=! ).Nhưng biết cách uống thì sẽ không thấy vị đắng của nó mà có thể tìm được vị ngọt trong đắng. Em thích tìm cảm giác mới khi uống cafe hơn là ngắm mấy cô má lùm đồng tiền /:)/:) Nhìn mấy cô ấy cười em muốn tới véo má cho 1 phát :))
 
T

tranquang

Vì em là con gái nàng thuy_078 ạ! Các cô gái má lúm đồng tiền chỉ để cho các anh thôi mà, ha ha :))

Tiện đây, tặng 1 tản văn nhẹ nhàng...



Câu tri kỉ cùng ai tri kỉ
Chuyện chung tình ai kẻ chung tình
Bụi hồng vắng vẻ mắt xanh
Mình ơi ta nhớ mà mình quên ta.
(Tản Đà)

Các nhà khoa học không chịu hiểu rằng: cà phê sở dĩ gây nghiện, gây mất ngủ, gây loạn nhịp tim là do có… cô hàng cà phê chứ chẳng phải là một chất kia, chất nọ. Liệu có chất gì gây nhiều bất an và mạnh hơn chất… con gái nữa?

Đời người rốt cuộc có thể uống được bao nhiêu ly, đến được bao nhiêu quán và tương tư được bao nhiêu cô hàng cà phê? Không biết nữa, chỉ biết là cái khoản tương tư thì khách tình si tiêu tốn khá nhiều.

Khách tình si đa phần là đàn ông.

Đàn ông có nghĩa là yêu bằng mắt, thấy cái gì sáng sáng, tròn tròn, to to, lung lung linh linh, mờ mờ tỏ tỏ… là yêu, là thương, là nhớ. Để rồi tán tỉnh, để rồi cưới xin và để rồi… ân hận. Bởi chỉ vì một ánh mắt, một nụ cười, một mái tóc dài mà phải lấy cả một… người con gái.

Giá như Thượng Đế toàn năng mở một siêu thị bán riêng ánh mắt đa tình này, nụ cười má lúm ấy, sống mũi dọc dừa kia hay mái tóc thề ngang vai nọ… thì khách tình si đã bớt đi biết bao nhiêu là thống khổ.

Đau đớn thay phận đàn ông,
Đi đâu cũng phải làm chồng người ta!
Sung sướng thay phận đàn bà,
Đi đâu cũng được người ta làm chồng…”
Than ôi, cái sự đa tình!

Sau những ngày rong ruổi, khách tình si cũng dành riêng trong tim mình một ngăn đong đầy dáng hình của cô hàng cà phê! Thướt tha áo dài của cà phê xứ biển, hiện đại váy ngắn của cà phê sang trọng Sài Thành, chiếc bà ba bạc màu tảo tần của cà phê cóc quê nghèo… Vị cà phê nào cũng đắng và cũng làm khách tình si thao thức đêm đêm.

Khách tình si vẫn đi về con đường xưa, ngang qua quán quen, luôn dõi mắt tìm dáng hình cô hàng cà phê năm cũ. Ngày xưa, ai hay mang sách vở ra quán dùi mài kinh sử. Ai nhặt tặng ai màu hoa sứ. Ai thường trêu ai: “Ai ơi đừng lấy học trò. Dài lưng tốn vải ăn no lại nằm…”.

Hương sứ vẫn ngạt ngào thơm, hoa sứ vẫn trinh trắng như ngày nào, mà người xưa thì đã đâu vắng. Nếu không so đo hoa đào hay hoa sứ thì thi sĩ Thôi Hộ đã viết thay nỗi lòng của khách tình si rồi: Đào hoa y cựu tiếu đông phong (Hoa đào năm ngoái còn cười gió đông).

Có những chớp mắt mãi tạc vào thiên thu…

Xưa nay, có được mấy kẻ tình si hạnh phúc? Mấy kẻ yêu người đã được người yêu? Tại số tại phần hay tại duyên tại kiếp? Hạnh phúc dường như là một manh chiếu hẹp mà người này co thì kẻ khác duỗi.

Khách tình si đa mang nhiều sự, tự ôm vào lòng mối tương tư để rồi tự mình giày vò khổ khổ sở sở. Nỗi lòng biết tỏ cùng ai?

Người đâu gặp gỡ làm chi
Trăm năm biết có duyên gì hay không?
 
F

freakie_fuckie

Có một điều lạ là từ khi em biết uống cafe em lại mê mẩn cái vị nguyên chất của nó. Một ly cà phê đen +đặc + không đường mọi người đã thử chưa? Rất ngon đấy (theo em là vậy nhưng người khác lại bảo em ko bình thường =.=! ).Nhưng biết cách uống thì sẽ không thấy vị đắng của nó mà có thể tìm được vị ngọt trong đắng. Em thích tìm cảm giác mới khi uống cafe hơn là ngắm mấy cô má lùm đồng tiền /:)/:) Nhìn mấy cô ấy cười em muốn tới véo má cho 1 phát :))



Bé thuhien nhỏ tí mà đã học uống cafe rồi ớ 8-| Chuyện lạ đới :(
anh tranquang cũng uống cafe :| bảo sao mau già b-(
Ngược với chị Thuy , em lại không thích uống cafe nguyên chất , đắng ngắt :| Cuộc sống kể mà như cafe nguyên chất - một hương vị đặc biệt không chút pha tạp thì sẽ nhàm đến mức nào .
Uống cafe sướng mỗi cái được uống, được cảm nhận, được thấy tự do và thấy đời trôi chậm lại. thế nên chị Thuy mà bỏ qua cái màn nhìn mấy cô má lúm đồng tiền là bỏ đi một hương vị mà bất cứ thằng thích cafe nào cũng khó thể bỏ quddowiws chị mình ạ =)) nhưng hình như mấy nàng không cho véo ? b-(
 
N

nguyen.94

Thu Hiền thân mến,

- Anh hỏi về cafe vì nếu em thích uống anh sẽ mời em nhé^^... Với anh, cafe ngon ở vị đắng không phải ngọt và nhiều khi ngon là bởi cô bán hàng cafe có má lúm đồng tiền nữa cơ ;)) Không nên áp đặt khái niệm và đánh đồng mọi thứ cho người đọc! Văn là cảm nhận và em phải đánh thức được cảm nhận đó của người đọc bằng câu chữ của em. Đồng ý không?

- Anh không biết liệu em có "Sờ ten ấp" hay không sau bài viết khi em chưa nói :D, anh chỉ có thể nghĩ: sau bài viết em đã thu được rất nhiều!

Chào thân ái và quyết thắng!

Coffee đắng, có màu đen. Em nghĩ dù con gái có thích hay không thích anh cũng đừng nên mời người ta đi cafe. Con gái hợp với trà sữa, sinh tố, kem hoặc là thứ gì đó nhẹ nhàng hơn. Dĩ nhiên, anh có thể uống coffee nhưng nên để cô gái đi cùng anh không đụng loại nước uống này trừ trường hợp cô nàng nghiện coffee nặng hoặc là dân Kiến trúc...

Bản thân em uống coffee chỉ khi nào buồn ngủ dữ lắm mà chưa làm hết bài tập hoặc tự nhiên có người onljne khuya với mình ^^!

Tháng trước thăm cô dạy Mỹ thuật, cô khen uống Trung Nguyên đợt đầu là "ấn tượng khó phai", từ đó về sau cô chưa tìm lại được hương vị này. Hồi cô quen thầy, mời đi uống nước, thầy gọi đen đá cho thầy và sinh tố dâu cho cô nhưng sau đó hai người đổi chỗ ngồi. Nhỏ bn nói coffee ngoại khi uống có vị chua, 4 cô trò người ta bình phẩm coffee - ngồi nghe là miệng ngậm chặt vì "biết gì đâu mà nói". Trên đường đi học, có quán coffee của một người Việt kiều, thích cách bài trí và các vỏ hộp coffee, cả điệu nhạc nữa nhưng chỉ dừng ở đó. Các anh cũng thích uống coffee... Lạ, khó hiểu!

Hoặc là chưa biết cách uống, cách pha hay tại chưa có ai đó ngồi uống cùng. Mỗi lần uống Nescafe' là chỉ muốn khóc, được cái uống xong là tỉnh như sáo. Anh tranquang đang uống loại nào và thích loại nào nhất ạ?

17. duoisam117
Anh tìm thấy trong bài viết của em điều gì đó giản đơn và đời thường. Thấy nhẹ nhàng và thanh thản quá. Đúng rồi, hạnh phúc là điều giản dị và ngay ở quanh mỗi người; quan trọng là mỗi người suy nghĩ thế nào về hạnh phúc và cảm nhận nó ra sao mà thôi. Phải không Em? Anh rất thích đoạn kết của em: “Bây giờ tôi đang lựa chọn con đường cho bản thân đây. Có thể đúng, có thể sai và cần một chút may mắn nhưng tôi sẽ không hối hận và tiếc nuối. Thử bước chân để có được câu trả lời. Biết rằng tôi đã không bỏ qua một tiết học của cuộc sống!” Chúc em làm được những gì như em đã viết! Cám ơn em về bài viết!

Lúc nào cũng vậy, không "giản đơn, đời thường" thì cũng là "nhẹ nhàng, ấm áp" hoặc cái gì đó đại loại như thế :| Có định viết như thế đâu trời >"<

Hình như là thích số 15 hơn 17 nhỉ =.="
 
H

hiensau99


Vì em là con gái nàng thuy_078 ạ! Các cô gái má lúm đồng tiền chỉ để cho các anh thôi mà, ha ha :))
Anh này :-j


Bé thuhien nhỏ tí mà đã học uống cafe rồi ớ 8-| Chuyện lạ đới :(
anh tranquang cũng uống cafe :| bảo sao mau già b-(

Giờ thì cũng là bà già Cá Sấu ròi đâu cần uống cà phê nữa ạ :))

Con gái hợp với trà sữa, sinh tố, kem hoặc là thứ gì đó nhẹ nhàng hơn.

Cà phê sữa cũng có sữa vậy ạ :-\"
 
H

hocmai.diendan

Bé hiền lớn nhanh nhanh lên anh còn rủ đi uống với cả mấy anh kia nữa chứ? bé thế này vào quán cà phê, gọi 1 cốc sữa chua, ban đầu còn mút ống và bẽn lẽn, nói chuyện tí cởi mở hơn, lại bê lên húp "soạt" phát thì bọn anh ...:|
Bác Phát hôm nào dụ mấy em đi được gọi em với! Em trông xe cho! ^^
 
N

nguyen.94


Cà phê sữa cũng có sữa vậy ạ :-\"

Nhưng mà thức uống này có cà phê đó cưng :)) Hình như là cưng hơn em trai Bí 1 tuổi ha, sinh 99 hả ;;)

Bé hiền lớn nhanh nhanh lên anh còn rủ đi uống với cả mấy anh kia nữa chứ? bé thế này vào quán cà phê, gọi 1 cốc sữa chua, ban đầu còn mút ống và bẽn lẽn, nói chuyện tí cởi mở hơn, lại bê lên húp "soạt" phát thì bọn anh ...:|
Bác Phát hôm nào dụ mấy em đi được gọi em với! Em trông xe cho! ^^

Anh đừng gọi sữa chua cho vào cái tẩy mà kêu một hộp sữa chua Vinamilk vị nha đam vừa mới lấy ở ngăn đá ra. Thời gian chờ để nó tan và lấy muỗng múc là khoảng nửa tiếng (tốc độ ăn trung bình) :D
 
Last edited by a moderator:
H

hiensau99

Bé hiền lớn nhanh nhanh lên anh còn rủ đi uống với cả mấy anh kia nữa chứ? bé thế này vào quán cà phê, gọi 1 cốc sữa chua, ban đầu còn mút ống và bẽn lẽn, nói chuyện tí cởi mở hơn, lại bê lên húp "soạt" phát thì bọn anh ...:|
Bác Phát hôm nào dụ mấy em đi được gọi em với! Em trông xe cho! ^^

Anh có bắt buộc phải chém em ghê thế ko nhỉ :-\". Anh đừng có mà suy bụng ta ra bụng người nhé ;)). Em ngoan ngoãn, hiền lành thế này mà dìm hàng thấy gớm :)).

Chỉ cần chờ khoảng thêm 2,3 năm nữa nếu em đỗ cấp 3 trên HN thì anh chuẩn bị bay ra HN nhé ;)). Còn nếu ko đỗ thì chờ khi nào em Đh vậy :-\"
 
D

doigiaythuytinh

14. doigiaythuytinh (Nguyễn Thị Tú Lài)
Một bài viết đáng yêu quá! Đoạn đầu em viết tuyệt hay, giống như thơ vậy, hehe! Thế nhưng em ơi, cuộc sống là muôn màu của cảm xúc và những điều không như ta nghĩ! Và sự thực thì như em đã viết đấy thôi, đúng không nào? Dù sao đi nữa cũng mong rằng: em nhận ra nhiều điều từ những nỗi đau để biết mình phải làm gì để sống tốt trong cuộc sống mà em đang hiện hữu. Mong muốn sẽ được đọc thêm những bài viết về tình yêu như thế này nữa của em. À mà, E đã tìm thấy con đường khác của riêng em chưa?! ^^

Em thấy cuối lời nhận xét có câu hỏi (có thể đó là câu hỏi tu từ nhưng vẫn trả lời) ;;)

Vì cuộc sống là bức tranh muôn màu và có nhiều điều ko như ta nghĩ nên em muốn thể hiện nỗi đau một cách nhẹ nhàng; khiến người đọc cảm nhận được nỗi buồn nhưng vẫn có thể lâng lâng bay lên với tình yêu đầu đời ;;)

Ở cuối bài tản văn, em cho cô gái nhìn thấy một con đường mới phía cuối con đường tình yêu.
Nhưng có bước vào con đường đó, có chịu để con đường xưa lùi vào quá khứ không là quyết định của MỖI CÔ GÁI :). Tinh ý một chút thì sẽ thấy đó là kết thúc mở :). Câu hỏi: "E đã tìm thấy con đường khác của riêng em chưa?! ^^" anh nên tự trả lời :D
 
L

lan_phuong_000

mọi người bàn luận sôi nổi thế choe m một chân nhá
---------------------
em đã một lần thử uống cà fe' và sau đó không dám thử lại một lần nữa
có lẽ em sợ vị đắng của nó mà cho đến tận bây h em vẫn chưa thử lại lần nào cả
nhưng chợt em có cảm giác muốn thử lại nó một lần
biết đâu cảm nhận của em sẽ thay đổi
 
F

freakie_fuckie

:| Thưởng thức cafe ? Ngon hay không ngon, âu cũng dựa vào tâm trạng
Vị đắng, đó là hương vị đặc biệt - hương vị rất tình của cafe :] nếu không cảm nhận thì quả là hoài phí
 
K

khanhpro113

có lẽ chúng ta nên đổi chủ đề thành :"thưởng thức cà phê". Vâng mọi người ở đây đều có khái niệm về ly cà phê ngon cho chính mình, nào là: phê sữa. phê đen, phê không đường...nhưng em vẫn thích cái loại mà người ta bây giờ gọi là "bạc xỉu",gọi tắt của cụm chữ "bạc tẩy xỉu phé". Mấy chữ đó là âm từ tiếng Quan Thọai, thứ tiếng Tàu khá phổ thông trong số những người Tàu sống ở Sài Gòn. Bạc là màu trắng, Tẩy là cái ly không, Xỉu là một chút, và Phé là cà phê. Rõ nghĩa hơn, đó là một thức uống theo ý khách hàng : Sữa nóng thêm một chút cà phê. Sữa đặc pha với nước sôi thường có mùi hơi khó uống, nên chút cà phê thêm vào sẽ làm cái mùi ấy mất đi. Hương vị ngọt ngào, béo béo, đặc biệt là có thêm vị đắng của cà phê.
Thưởng thức cà phê nên thưởng thức theo cách của mình, không cần học theo ai vì mỗi người một khẩu vị. Mình xin trích một đoạn nhỏ trong văn hóa cà phê để mọi người biết thêm một triết lý.

Trong ly cà phê có hương vị của cuộc sống. Vì cà phê vốn đắng, nên người ta phải cho thêm đường. Bỏ bao nhiêu đường, thì lại tùy khẩu vị mỗi người. Giới sành điệu bảo rằng, chớ nên hâm lại cà phê nguội, vì sẽ làm vị cà phê đắng thêm. Cũng như hãy để những gì thuộc về quá khứ lãng quên trong quá khứ, đừng khơi lại, chỉ chuốc lấy thêm nhiều dư vị không lấy gì làm ngọt ngào.

Văn hóa cà phê còn nhắc nhở người ta rằng, hãy uống cà phê khi ly cà phê còn nóng, tức là hãy sống hết mình cho hiện tại. Đừng bận tâm ngỏanh mặt nhìn ngày hôm qua, đừng cố kiễng chân nhìn về ngày sắp tới, vì làm thế chỉ khiến ly cà phê trước mặt nguội dần, mất ngon.

Triết lý cà phê cũng ngụ ý rằng, cuộc đời đôi khi đắng chát như một ly cà phê đen thiếu đường. Nhưng cà phê đắng còn có hộp đường bên cạnh. Còn cuộc đời chẳng may chát đắng, thì phải làm sao ?

Lại nhớ câu thơ được nghe từ những ngày còn lưu đầy đất Bắc. Nói lên cảnh ngộ của vợ những người tù cải tạo năm xưa.

Cà phê đắng cho thêm đường thì ngọt.
Đời đắng cay em biết bỏ thêm gì ?

Văn hóa cà phê thật đa dạng. Triết lý cà phê cũng đủ sâu để luận bàn. Vậy, xin mời bạn, chúng ta hãy "rót cả tâm hồn vào đáy cốc... cà phê". Hay, nếu ly cà phê đời của bạn đã có quá đủ chất đắng, thì chúng ta vẫn có thể thưởng thức vị ngọt của ly bạc xỉu, với một chút cà phê đen trong ly sữa trắng, như một chút mặt trời trong ly nước lạnh của Francoise Sagan**.
** Francoise Sagan (1935-2004), nhà văn nữ người Pháp, mới 18 tuổi đã nổi tiếng trên thế giới với tác phẩm "Buồn ơi chào mi" (Bonjour Tritesse). "Một chút mặt trời trong nước lạnh" (Un Peu de Soleil Dans l’eau Froide) là tên một tác phẩm khác, xuất bản năm 1969 của bà.
 
T

tanpopo_98

Ở pic này có thể góp ý cho bài viết được ko ạ :-SS

Nếu thế thì cho em lời nhận xét được ko ạ :-S

Bài em ở trang số 6 ạ
 
1

11thanhkhoeo

6. 11thanhkhoeo (Nguyễn Tiến Thành)
Uh, đúng rồi! Cuộc sống là sự góp nhặt trong từng giây trôi qua em nhỉ?! A chợt nhận ra trong bài viết của em có mình, và hãy sống chậm lại để đón nhận những thời khắc đang qua. Hy vọng sẽ lại được đọc bài viết của em trong những lần sau. Cám ơn em vì bài viết!
- Bài viết thứ hai của em, anh xin phép không nhận xét!

tại sao lại không nhận xét ạ
 
C

camnhungle19


"Phía cuối con đường"

Đề tài khá ấn tượng! Cây bút trẻ lần này là lần đầu tiên mình có bài viết tham gia, có lẽ cũng vì đề tài này rất thú vị.

Nhiều người có nhiều cách nhìn nhận khác nhau về cuộc đời, về con đường mình đi, về những gì bắt đầu cũng như kết thúc của cuộc đời đó, của con đường đó.
Bạn có thể ấm áp nhưng đôi lúc lại thấy lạnh lẽo, cô đơn ngay trong những nơi càng đông người càng náo nhiệt, nhưng bạn hãy tìm cho mình một "người bạn" để trong một phút chốc nào đó có thể làm bạn ấm lòng, để sưởi ấm chốn lạnh lẽo của bạn! Và để thấy được rằng, khi đến "phía cuối con đường" kia bạn không phải là người cô đơn!

@: Sr, không biết thế này có phải spam không, nhưng có chút tâm trạng muốn viết vậy thôi :)
Mọi người có thể xem bài dự thi của mình và cho ý kiến nhé ;)


http://diendan.hocmai.vn/showthread.php?t=161737&page=8
 
N

ngoleminhhai12k

Thuy tóp ý chết :)) thuy_078 thân yêu ! vòng 1 bắt đầu chưa nhỉ, sao mình tìm mãi chả thấy pic đấy !
Theo lịch trình Vòng 1: từ ngày 11/8/2011 – 18/8/2011 có rồi mà :D
 
D

doigiaythuytinh


"Phía cuối con đường"

Đề tài khá ấn tượng! Cây bút trẻ lần này là lần đầu tiên mình có bài viết tham gia, có lẽ cũng vì đề tài này rất thú vị.

Nhiều người có nhiều cách nhìn nhận khác nhau về cuộc đời, về con đường mình đi, về những gì bắt đầu cũng như kết thúc của cuộc đời đó, của con đường đó.
Bạn có thể ấm áp nhưng đôi lúc lại thấy lạnh lẽo, cô đơn ngay trong những nơi càng đông người càng náo nhiệt, nhưng bạn hãy tìm cho mình một "người bạn" để trong một phút chốc nào đó có thể làm bạn ấm lòng, để sưởi ấm chốn lạnh lẽo của bạn! Và để thấy được rằng, khi đến "phía cuối con đường" kia bạn không phải là người cô đơn!

@: Sr, không biết thế này có phải spam không, nhưng có chút tâm trạng muốn viết vậy thôi :)
Mọi người có thể xem bài dự thi của mình và cho ý kiến nhé ;)


http://diendan.hocmai.vn/showthread.php?t=161737&page=8

Mình thích cốt truyện của bài này :)

Nhưng cách thể hiện có gì đó không được tự nhiên. Mình chỉ nhận xét sơ thôi :D

+ 4 câu thơ mở đầu viết về nỗi buồn *có đúng không?* ~~> Có liên quan gì đến toàn bộ bài viết nhỉ?

+ Cốt truyện hay - ĐÚNG CHỦ ĐỀ ! Nhưng mình nghĩ nếu bạn biết cách thể hiện một cách sâu sắc hơn nội tâm của các nhân vật thì bài viết sẽ hay hơn. Thật tình là bài viết này ko cho mình nhiều cảm xúc lắm ^^

p.s: Còn vài lỗi chính tả nữa đấy :D

 
D

death19972000

Đọc bài của anh soleboy em thấy mình cần phải cố gắng thêm rất nhiều. Em thích cách giãi bày của anh. Rất bình yên... hình như người đọc đến với ngôn từ của anh rất nhẹ nhàng và chậm rãi. Rồi khi đã đến với hồn văn của anh thì sẽ chìm trong đó rất rất lâu vì thế giới đó rất nhiều suy tưởng.
Đọc bài của anh em nhận ra thật nhiều điều mà em chưa từng nghĩ đến. Cách sử dụng câu từ của anh em thấy khá hay và giàu hình ảnh, nó rõ ràng đã qua sàng lọc thật kĩ lưỡng và em thấy điều đó là cần thiết đối với bất cứ bài viết nào.
Chúc anh sẽ có thật nhiều bài viết hay hơn nữa!
 
Last edited by a moderator:
Top Bottom