[Sưu tầm] Thơ về mùa thu

C

cfchn

[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

1. Sang Thu
Tác giả: Hữu Thỉnh

Bỗng nhận ra hương ổi
Phả vào trong gió se
Gió chùng chình qua ngõ
Hình như thu đã về

Sông được lúc dềnh dàng
Chim bắt đầu vội vã
Có đám mây mùa hạ
Vắt nửa mình sang thu

Vẫn còn bao nhiêu nắng
Đã vơi dần cơn mưa
Sấm cũng bớt bất ngờ
Trên hàng cây đứng tuổi.


tumblr_m8w6k1pxaB1qacr3wo1_500.gif
 
Last edited by a moderator:
K

khanhlinh2018

2. Mùa thu đẹp
Cứ mỗi độ thu sang
Hoa cúc lại nở vàng
Ngoài vườn hoa thơm ngát
Ong bướm bay rộn ràng

Em cắp sách tới trường
Nắng tươi trải trên đường
Trời cao xanh gió mát
Đẹp thay lúc thu sang.

3. Bắt gặp mùa thu
Xơ xác hồ sen đã nhạt hương
Bên song hoa lựu cũng phai hường
Sớm mai lá úa rơi từng trận
Bắt gặp mùa thu khắp nẻo đường

Tóc liễu hong dài nỗi nhớ nhung
Trăng nghiêng nửa mái gội mơ mòng
Sầu nghiêng theo cánh chim lìa tổ
Biết lạc về đâu lòng hỡi lòng

Thu về sông núi bỗng tiêu sơ
Cây rũ vườn xiêu, cỏ áy bờ
Xử nữ đôi cô buồn tựa cửa
Nghe mùa gió lạnh cắn môi tơ

Sương phủ lưng đồi rặng núi xa
Thương ôi! Lữ khách nhớ quê nhà
Mấy thu mưa gió ngoài thiên hạ
Vườn cũ còn chăng cúc nở hoa?

Cha già ngừng chén biếng ngâm thơ
Đưa mắt nhìn theo hút dặm mờ
Xe ngựa người về tung cát bụi
Con mình không một lá thư đưa

Nghìn lạy cha già lượng thứ cho
Trót thân con vướng nợ giang hồ
Lòng son bán rẻ vào sương gió
Lãi được gì đâu? Đã mấy thu!

Một chút công danh rất hão huyền
Và dang dở nữa cuộc tình duyên
Thu sang, quán lẻ con đăm đắm
Rõi bóng quê nhà mắt lệ hoen.
 
Last edited by a moderator:
T

thuydung97

chùm thơ thu của Nguyễn Khuyến chắc trò nào cũng biết ^^

Thu Điếu
Ao thu lạnh lẽo nước trong veo,
Một chiếc thuyền câu bé tẻo teo.
Sóng biếc theo làn hơi gợn tí,
Lá vàng trước gió sẽ đưa vèo.
Tầng mây lơ lửng trời xanh ngắt,
Ngõ trúc quanh co khách vắng teo.
Tựa gối ôm cần lâu chẳng đặng,
Cá đâu đớp động dưới chân bèo.
---------
Thu Ẩm
Năm gian nhà nhỏ thấp le te,
Ngõ tối đêm khuya đóm lập lòe.
Lưng giậu phất phơ màu khói nhạt,
Làn ao lóng lánh bóng trăng loe.
Da trời ai nhuộm mà xanh ngắt,
Mắt lão không viền cũng đỏ hoe.
Rượu tiếng rằng hay, hay chẳng mấy
Độ năm ba chén đã say nhè.
---
Thu Vịnh
Trời thu xanh ngắt mấy từng cao,
Cần trúc lơ thơ gió hắt hiu.
Nước biếc trông chừng như khói phủ,
Song thưa để mặc bóng trăng vào.
Mấy chùm trước giậu hoa năm ngoái,
Một tiếng trên không ngỗng nước nào?
Nhân hứng cũng vừa toan cất bút,
Nghĩ ra sợ thẹn với ông Đào!
------------------
Chú giải - Thu điếu: Mùa thu câu cá (điếu: câu cá). Thu ẩm: Mùa thu uống rượu (ẩm: uống). Thu vịnh: Mùa thu làm thơ vịnh (vịnh: ngâm lên, tức cảnh).
 
C

cfchn

7. Mùa thu đẹp


Cứ mỗi độ thu sang
Hoa cúc lại nở vàng
Ngoài vườn hoa thơm ngát
Ong bướm bay rộn ràng

Em cắp sách tới trường
Nắng tươi trải trên đường
Trời cao xanh gió mát
Đẹp thay lúc thu sang.

Bài này tác giả là ai thì mình cũng chịu


8. Tiếng Thu

Em không nghe mùa thu
Dưới trăng mờ thổn thức ?
Em không nghe rạo rực
Hình ảnh kẻ chinh phu
Trong lòng người cô phụ ?

Em không nghe rừng thu,
Lá thu kêu xào xạc,
Con nai vàng ngơ ngác
Đạp trên lá vàng khô ?

Lưu Trọng Lư


9. Thơ tình cuối mùa thu


Cuối trời mây trắng bay
Lá vàng thưa thớt quá
Phải chăng lá về rừng
Mùa thu đi cùng lá

Mùa thu ra biển cả
Theo dòng nước mênh mang
Mùa thu vào hoa cúc
Chỉ còn anh và em

Chỉ còn anh và em
Là của mùa thu cũ
Chợt làn gió heo may
Thổi về xao động cả:

Lối đi quen bỗng lạ
Cỏ lật theo chiều mây
Đêm về sương ướt má
Hơi lạnh qua bàn tay

Tình ta như hàng cây
Đã bao mùa gió bão
Tình ta như dòng sông
Đã yên ngày thác lũ.

Thời gian như là gió
Mùa đi cùng tháng năm
Tuổi theo mùa đi mãi
Chỉ còn anh và em

Chỉ còn anh và em
Cùng tình yêu ở lại…
– Kìa bao người yêu mới
Đi qua cùng heo may.

Xuân Quỳnh
 
Last edited by a moderator:
C

cfchn

10. Đây mùa thu tới


Rặng liễu đìu hiu đứng chịu tang,
Tóc buồn buông xuống lệ ngàn hàng:
Đây mùa thu tới - mùa thu tới
Với áo mơ phai dệt lá vàng.

Hơn một loài hoa đã rụng cành
Trong vườn sắc đỏ rũa màu xanh;
Những luồng run rẩy rung rinh lá...
Đôi nhánh khô gầy sương mỏng manh.

Thỉnh thoảng nàng trăng tự ngẩn ngơ...
Non xa khởi sự nhạt sương mờ...
Đã nghe rét mướt luồn trong gió...
Đã vắng người sang những chuyến đò...

Mây vẩn từng không, chim bay đi.
Khí trời u uất hận chia ly.
Ít nhiều thiếu nữ buồn không nói
Tựa cửa nhìn xa, nghĩ ngợi gì.

Xuân Diệu


11. Gió Thu

Trận gió thu phong rụng lá vàng,
Lá rơi hàng xóm lá bay sang.
Vàng bay mấy lá năm già nửa,
Hờ hững ai xui thiếp phụ chàng.

Trận gió thu phong rụng lá hồng,
Lá bay tường bắc lá sang đông.
Hồng bay mấy lá năm hồ hết
Thơ thẩn kìa ai vẫn đứng không.


12. Mây mùa thu

Một hôm áo trắng về lại phố
Trời vẫn trong veo, má vẫn hồng
Có nàng cắn tóc bâng khuâng hỏi
Có gặp người quen năm ngoái không?
Một hôm áo trắng về lại phố
Tháng chín mây mùa thu ghé thăm
Có chàng chùi kiếng bâng khuâng hỏi
Có gặp cô nàng năm ngoái không?
Một hôm áo trắng như mây trắng
Giống hệt mây hôm ấy ngày xưa
Có chàng hai lần hai mươi tuổi
Chép miệng nao nao nhớ gió mùa

Đỗ Trung Quân

13. Tạ lỗi
Xin tạ lỗi cùng những mùa thu cũ
Những lỗi lầm ta ngờ nghệch tơ vương
Đừng hờn ghen vạt cỏ góc sân trường
Thiếu gót chân ai những chiều nhạt nắng

Xin tạ lỗi cùng tháng năm thầm lặng
Bình yên trôi biết có lúc giận hờn
Những mùa qua với lá đổ chiều muôn
Bởi nhịp đời đưa ta đi vội vã.

Và những chiều mùa hè gió cả
Ngọt lịm quán kem, cay mắt lối về
Xin những vạt cỏ may tím lịm bờ đê
Cứ đằm mãi dù thiếu ta ngồi đó

Xin tạ lỗi với em tóc đuôi gà nhỏ
Vết xe ta đã già cỗi lắm rồi
Nó run rẩy trong chiều mưa vồi vội
Và ngất ngư trong những buổi nắng về.

Tuổi ta buồn trong ký ức ngủ mê
Xa xôi quá nên ngút ngàn thương tiếc
Và những ngày của ta là bất diệt
Nhưng đã quay về tạ lỗi với tháng năm.

Nguyễn Thu Hương
 
Last edited by a moderator:
C

cfchn

14. THU SẦU

Lòng nhớ ai, sao cứ hoài bối rối,
Đoạn văn buồn đọc mãi, chẳng nhớ chi !?
Không biết giờ đây nơi đó người đi,
Có gió lạnh, có Thu vàng lá rụng?

Tay mong ai, tay trở thành dại vụng,
Cứ ngoằn nghoèo trên giấy, những gì đâu !
Chữ nhớ thương quanh quẩn, bấy nhiêu câu
Đầy ắp kín, hàng tên "Người" nắn nót...

Tim nhớ aị tim bỗng dưng thảng thốt,
Buốt nhói từng nhịp đập mỗi đêm khuya!
Qua chấn song len lỏi bóng trăng thừa,
Như nhắc nhở. đêm nào trên lối cũ...

Mắt chờ aị cho mi buồn bóng rủ
Chớp nhẹ hoài chỉ sơ...gio.t lệ rơi...
Mỗi chiều về, mắt mãi ngó xa xôi,
Tìm đâu đó dáng người xưa quen thuộc...

Bờ vai gầy tủi thân thêm gầy guộc,
Run từng hồi khi gió lạnh thoáng qua...
Bóng ngả nghiêng xiên theo ánh chiều tà,
Thèm khắc khoải bàn tay người diù, đỡ...

Chân đợi ai trên đường về lối nhỏ,
Bước ngập ngừng trong từng thoáng miên man...
Chiều vào Thu, lá từng chiếc, chiếc vàng,
Rơi hờ hững trong đìu hiu gío cuốn...

Thu Tâm



15. Sắc thu

Thu về nhuộm sắc muôn mầu
Cho muôn chiếc lá đợi chờ tiếng rơi
Gió thu nhè nhẹ vỗ bờ
Mà muôn âm hoảng rã rời tiếng kêu
Đi về đong lại nắng chiều
Nghe hoang vu đã đổ nhiều nhuộm phai
Thuơng ai những sợi tóc mai
Con sông xưa nhỏ réo gào biển xanh
Tiếc thuơng lối cũ buông mành
Tình yêu một thuả trên cành phuợng vuơng
Em đời xanh ngát biển huơng
Ta chim vò võ muời phuơng lạc đuờng
Tìm đâu dấu vết làn huơng
Tìm đâu thu lại giấc nồng ngày thơ
Một đời trôi nỗi còn mơ
Một đời xào xạc ngây ngô sân truờng .


16. Thu Nhớ - muà xưa

Anh nắm tay em buổi gió nhiều
Câu thuơng ,câu để : tiếng tình yêu
Trầm cung lặng lẽ rơi vàng lá
Nghe đã lòng em nặng bóng chiều .

Song hành hồn buớc theo dáng khuất
Nắng tàn hiu hắt đọng lòng nhau
Vai gầy .run rẫy đuờng con gió
Vút thổi vào tim tiếng vút sâu .

Xuân hồng ,chim sáo - hết xôn xao
Biển vắng lòng em chỉ sóng gào
Bốn muà Mai nở không vĩnh viễn
Giọt lệ tình thu khóc gởi nhau

Bóng nhỏ đèn khuya nỗi nhớ nhiều
Nghe rời nhịp guôc nỗi đìu hi*u
Chập chờn bao để niềm đau hiện
Trong buớc thu sang lặng buổi chiều
....
Vẫn thế ,vẫn mình em ngỏ nhỏ
Bao muà phố lạ Anh tiếc đau ?
Đuờng chung lối cũ ,còn nhung nhớ
Thu lại sang rồi - Anh ở đâu ?
 
C

cfchn

17. Mùa thu

Thế là đã mùa thu, mùa thu như chiếc lá
Sáng hôm nay anh thấy, nhặt sau nhà
Anh đứng đọc những dòng mưa buồn bã
Như những dòng vĩnh biệt của ngày qua

Hồ nước xám, bức tường loang vết nẻ
Nhà và cây tối sạm, đứng yên lành
Tất cả đều do em viết, vẽ
Nhưng chẳng bao giờ em viết nữa cho anh


18. Mây mùa thu

Một hôm áo trắng về lại phố
Trời vẫn trong veo, má vẫn hồng
Có nàng cắn tóc bâng khuâng hỏi
Có gặp người quen năm ngoái không?

Một hôm áo trắng về lại phố
Tháng chín mây mùa thu ghé thăm
Có chàng chùi kiếng bâng khuâng hỏi
Có gặp cô nàng năm ngoái không?

Một hôm áo trắng như mây trắng
Giống hệt mây hôm ấy ngày xưa
Có chàng hai lần hai mươi tuổi
Chép miệng nao nao nhớ gió mùa


19. Mùa thu của em

Mùa thu của em
Là vàng hoa cúc
Như nghìn con mắt
Mở nhìn trời êm.

Mùa thu của em
Là xanh cốm mới
Mùi hương như gợi
Từ màu lá sen.

Mùa thu của em
Rước đèn họp bạn
Hội rằm tháng tám
Chị Hằng xuống xem.

Ngôi trường thân quen
Bạn thầy mong đợi
Lật trang vở mới
Em vào mùa thu.
 
C

cfchn

20. Mùa thu cho em


Em có nghe mùa thu mưa giăng lá đổ
Em có nghe nai vàng hát khúc thương yêu
Em có nghe mùa thu nói
Hai chúng ta cùng chung lối
Mình yêu nhau nhé!

Em có hay mùa thu sương bay gió nhẹ
Em có hay thu về xóa dấu cô liêu
Em có hay mùa thu tới
Bao trái tim vương màu xanh mới
Tình ta ngất ngây!

Nắng úa vờn mi em
Mây xanh hay tóc rối
Đẹp môi em thơm nồng
Tình yêu vương má hồng

Anh hát bài cho em
Ru em yên giấc tối
Ngày mai mưa lưng đèo
Chờ em mùa thu tới

Em có mơ mùa thu cho ai nức nở
Em có mơ mùa mắt ướt hoen mi
Em có mơ mùa thu tới
Hai chúng ta sẽ cùng chung lối
Tình ta ngát hương!


21. Những mảnh vỡ mùa thu

Những mảnh vỡ mùa thu có hình thể khác nhau
Nhưng sự bắt đầu ra đi lại giống nhau đến vậy?
Có những vật nhìn thấy
Có những vật âm tiếng, vô hình
Những mảnh vỡ bình minh, những mảnh vỡ tâm hồn…
Nghe khô khốc, ồn ào, hoặc ướt át
Nhẹ nhàng như giấc mơ, nặng nề như tuyệt vọng
Tất cả rơi, tất cả tan
Xác tàn này thời gian gom nhặt
Cái gì cần cho lửa. Lửa cháy lên
Cái gì cần cho sông. Sông đón nhận
Cái gì cần cho cây. Cây sẵn sàng
Cái gì cần cho đất. Đất hân hoan
Nhưng mảnh vỡ của tình yêu tôi nào biết có còn?
Chỉ biết tôi sống mòn sống mỏi
Tìm trước mặt trời. Tìm trong đêm tối
Muà thu, mùa thu… bất chợt giật mình
Như có tiếng thuỷ tinh vỡ đau xác vụn
Của một mối tình đâu đó lạnh tanh.

22. Mùa thu không trở lại

Cô bé ấy có một lần nói khẽ
Anh tin không, em sẽ ngủ một tuần
Anh đừng đến và đừng buồn anh nhé
Em ngủ rồi, còn ai nữa mà mong

Em ngủ rồi, em có dậy nữa không?
Mùa thu tiễn anh qua miền phố vắng
Mỏng mảnh quá lời yêu không đủ ấm
Những đam mê ngày ấy ngỡ xa rồi

Nỗi buồn chiều ta uống với ta thôi
Em như cỏ, em làm ta cháy mất
Giấc ngủ ấy ai tin là có thật
Em một mình đốt hết cả mùa thu

Ở bên kia thành phố có sương mù
Ai hát đấy, ta buồn như cỏ dại
Dậy thôi em, mùa thu không trở lại
Giấc mơ nào trên cỏ hãy còn xanh…
 
C

cfchn

23. Khi mùa thu sang

Mặt trời lặn xuống bờ ao
Ngọn khói xanh lên, lúng liếng
Vườn sau gió chẳng đuổi nhau
Lá vẫn bay vàng sân giếng

Xóm ngoài, nhà ai giã cốm
Làn sương lam mỏng, rung rinh
Em nhỏ cưỡi trâu về ngõ
Tự mình làm nên bức tranh

Rào thưa, tiếng ai cười gọi
Trông ra nào thấy đâu nào
Một khoảng trời trong leo lẻo
Thình lình hiện lên ngôi sao

Những muốn kêu to một tiếng
Thu sang rồi đấy! Thu sang!
Lòng bỗng nhớ ông Nguyễn Khuyến
Cõng cháu chạy rông khắp làng…

24. Bài mùa thu đầu tiên

Mang xống áo mùa thu
Làm mùa thu
Nhớ giấc ngủ ngàn thu trong đài sen úa
Nhớ giọng nói mềm mại như bóng râm
Chảy vào căn nhà đổ

Ngày nào về đây xem rùa nổi giữa hồ
Sông Ngân xuống sông Hồng lên tiếng kêu xé ruột
Ngày nào ngó cơn giông trong suốt
Ta cầm tay ta hôn nhau
Tựa hoa nở thật nhẹ nhàng thật chậm

Ngày nào theo em đi lấy rau cần
Gặp mái tóc rũ buồn mệt mỏi
Con diều vàng bén lửa giữa hoàng hôn

Vừa trăng trăng rập rờn
Đã chuông rền loang loáng sóng hồ Tây

Mùa thu len lén ra khỏi cây
Đi nào đi với anh xuống đáy hồ xa thẳm.
 
C

cfchn

25. Khúc cảm mùa thu

Hoá thân giọt nước mùa hè
Một đêm trở gió bay về với thu
Dẫu chưa trọn kiếp sương mù
Xin tan loãng kẻo trăng lu cuối trời
Bao lần xanh biếc rong chơi
Mấy lần úa rụng tiếng người vọng theo
Thôi em! Ðừng vặn! Ðừng khêu!
Ðáy thu thắp sáng trên nhiều ngọn cây.
Anh vừa đọng xuống thu gầy
Ðã đông thành đá phủ đầy rêu xanh.

26. Mưa đầu thu

Hoa cúc bao giờ mới nở đây?
Trời run nhè nhẹ dáng thu gầy,
Tương tư bờ cúc vàng lưng giậu,
Sông rộng thêu hình đôi bóng mây.

Cầu vắng bâng khuâng bước học trò,
Dăm tà áo trắng dệt thêm mơ.
Chiều nay nắng chở buồn không hết,
Thu chớm thu rồi, thơ chớm thơ.

Duyên ngập ngừng duyên buổi hẹn đầu,
Không cần lành lạnh mới thương nhau.
Cớ sao sương khói đìu hiu quá,
Thu đến ai người khóc chuyện Ngâu?

Chim nhỏ không buồn nhảy giậu thưa,
Thời gian chừng chuyển điệu sang mùa:
Mây chao, nước lạnh, thuyền im bến,
Rời rạc đầu thu đôi giọt mưa.

Lệ ở trên trời, mưa thế gian,
Tình xưa còn lại nửa cung đàn.
Mái tranh thánh thót niềm tương biệt,
Thư viết chưa hề gửi cố nhân.

27. Gọi thu

Làm sao tìm lại mùa thu dịu dàng
Ngày em còn nhỏ gót trần lang thang
Bầu trời thì xanh chuồn chuồn thì đỏ
Lúa vàng dệt lụa giăng trên đồng làng

Làm sao tìm lại mùa thu dịu dàng
Tóc em mềm quá gió đùa miên man
Nước suối thì trong viên cuội thì trắng
Em mang tình anh một thời say đắm.

Làm sao tìm lại mùa thu dịu dàng
Sao Hôm thì buồn sao Mai thì sáng
Nước suối thì trong viên cuội thì trắng
Em như cô Tấm trong tình anh mang

Làm sao tìm lại mùa thu dịu dàng
Người em yêu ơi bao mùa thu sang
Biết anh còn nhớ mùa thu đầu ấy
Anh đưa em qua suối nguồn xiết chảy

Em như viên cuội rơi rồi dưới đáy
Anh về bến cũ vớt mùa thu lên…

Hà Nội, Mùa thu 1990
 
C

cfchn

28. Thu Sầu (2)


Lòng nhớ ai, sao cứ hoài bối rối,
Đoạn văn buồn đọc mãi, chẳng nhớ chi !?
Không biết giờ đây nơi đó người đi,
Có gió lạnh, có Thu vàng lá rụng?

Tay mong ai, tay trở thành dại vụng,
Cứ ngoằn nghoèo trên giấy, những gì đâu!
Chữ nhớ thương quanh quẩn, bấy nhiêu câu
Đầy ắp kín, hàng tên "Người" nắn nót...

Tim nhớ aị tim bỗng dưng thảng thốt,
Buốt nhói từng nhịp đập mỗi đêm khuya!
Qua chấn song len lỏi bóng trăng thừa,
Như nhắc nhở. đêm nào trên lối cũ...

Mắt chờ aị cho mi buồn bóng rủ
Chớp nhẹ hoài chỉ sợ...giọt lệ rơi...
Mỗi chiều về, mắt mãi ngó xa xôi,
Tìm đâu đó dáng người xưa quen thuộc...

Bờ vai gầy tủi thân thêm gầy guộc,
Run từng hồi khi gió lạnh thoáng qua...
Bóng ngả nghiêng xiên theo ánh chiều tà,
Thèm khắc khoải bàn tay người diù, đỡ...

Chân đợi ai trên đường về lối nhỏ,
Bước ngập ngừng trong từng thoáng miên man...
Chiều vào Thu, lá từng chiếc, chiếc vàng,
Rơi hờ hững trong đìu hiu gío cuốn...
(st)

29. VIÊN XÚC XẮC MÙA THU

(Tác giả :Hoàng Nhuận Cầm )


Tình yêu đến trong đời không báo động
Trái tim anh chưa lỗi hẹn bao giờ
Viên xúc xắc mùa thu ru trong cỏ
Mắt anh nhìn sáu mặt bão mưa giăng

Anh đi qua những thành phố bọc vàng
Những thị trấn mẹ ôm con trên cỏ
Qua ánh nắng bảy màu, qua ngọn đèn hạt đỗ
Qua bao cuộc đời tan vỡ lại hồi sinh

Anh đi qua những đôi mắt lặng thinh
Những đôi mắt nhìn anh như họng súng
Anh đi qua tổ chim non mới dựng
Qua tro tàn thành quách mấy triệu năm

Anh đi qua tất cả mối tình câm
Mối tình nói, rồi mối tình bỏ dở
Đôi tay kẻ ăn xin, đôi môi hồng trẻ nhỏ
Đất nước đau buồn chưa hết, Mỵ Châu ơi!

Lông ngỗng bay như số phận giữa trời
Trọng Thuỷ đứng suốt đời không hết lạ
Vệt lông ngỗng con đường tình trắng xoá
Có ai hay thăm thẳm giếng không cùng

Nhưng chính anh không hay số phận lại điệp trùng
Khi mở mắt, Mỵ Châu em ngồi đó
Toa thứ ba ôm cặp ai nức nở
Suốt đời anh mang tội với con tàu

Sẽ tan đi những thành phố bảy màu
Đôi trái cấm trong vườn đời em, anh làm vỡ
Nhưng giọt mực thứ ba em ơi không thể lỡ
Xin trải lòng ta đón chốn xanh rơi

Giọt mực em thong thả đến trong đời
Không giấu được trong lòng tay nhỏ bé
Viên xúc xắc xoay tròn trong gió xé
Sáu mặt đời lắc cắc tiếng thơ anh.
 
C

cfchn

30. Có phải em mùa thu Hà Nội


Tháng tám mùa thu
lá khởi vàng em nhỉ
Từ độ người đi
thương nhớ âm thầm

Chiều vào thu nghe lời ru gió
Nắng vàng lơ lửng ngoài hiên
Mắt nai đen mùa thu Hà Nội
Nghe lòng ấm lại tuổi phong sương

May mà có em cho đường phố vui
May còn chút em trang sức sông Hồng
Một sáng vào thu bềnh bồng hương cốm
Đường Cổ Ngư xưa bắt bước phiêu bồng

Thôi thì có em đời ta hy vọng
Thôi thì có em sương khói môi mềm
Có phải em mùa thu Hà Nội
Nghe đâu đây lá ướt và mi xanh
Nghe đâu đây hồn Trưng Vương sông Hát
Lững thững Hồ Tây một dáng Kiều
Có phải em mùa thu Hà Nội
Nghìn năm sau níu bóng quay về

Phải nơi đây miền Thanh, Nghệ Tĩnh
Phải nơi đây Hồng Lĩnh - Ba Vì
Phải nơi đây núi Nùng, sông Nhị
Lớn đậy con người đất Tổ Hùng Vương
Anh sẽ đi
Cả nước Việt Nam yêu dấu
Đẹp quê hương gặp lại tình người
Bước nhỏ long lanh hồn nghệ sĩ
Mơ Quang Trung vó ngựa biên thuỳ
Ngày anh đi
Nhất định phải có em
đường cỏ thơm giong ruổi
Sẽ ghé lại Thăng Long
thăm Hoàng Thành, Văn Miếu
chắc rêu phong đã in dấu bao ngày

Đã nghe
bập bùng trống trận
Ngày chiến thắng Điện Biên
Sáng hồn lửa thiêng
Xuôi quân về giữ quê hương
Hôm nay mùa thu
Gió về là lạ
Bỗng xôn xao con tim lời lá
Bỗng xôn xao rơi vàng tiếng gọi
Lệ mừng gặp nhau ngàn phím dương cầm

Có phải em mùa thu Hà Nội
Ngày sang thu lót lá em nằm
Bên trời xa sương tóc bay
Hà Nội ơi em có hay
Quê hương thần thoại hiển linh hồn sông núi
Nắng thu muôn màu rực rỡ trong hồn anh
 
C

cfchn

31. Nhớ mùa thu Hà Nội

Sáng nay Sài Gòn, trời chớm lạnh
Anh biết ngoài kia đã thu rồi
Mùa thu Hà Nội, như em vậy
Anh càng đi xa, càng đắm say

Thu của cốm Vòng, xanh chiều thu
Nghi Tàm, cây rợp bóng người qua
Chuông ngân ngõ Huyện, mờ sương khói
Lắng Thọ Xương xưa, một tiếng gà

Thu buông áo mỏng, chiều buông chậm
Anh đứng chờ em, hút phố dài
Gió thổi, hai hàng, cây lá ấy
Suốt đời, xao xác mãi em ơi

Ngày ấy sao mà anh thơ ngây
Nắm tay em đi giữa phố dài
Cứ ngỡ tình yêu là tất cả
Gì đẹp hơn mình lúc đắm say!

Bây giờ nơi em sao xa xăm
Bao nhiêu ước vọng, như sương khói
Thoắt đến, thoắt đi chẳng thể lường
Mùa thu biết có về gõ cửa
Từ mái nhà em, phố Xuân Hương?

Thơ mùa thu viết, bao thương nhớ
Đừng trách chi anh kẻ đa tình
Một ngày anh có ngàn tâm trạng
Có tâm trạng nào không có em!
 
C

cfchn

32. Với mùa thu Hà Nội



Trở lại với mùa thu Hà Nội
Thấy nhớ nhung một mái tóc dài,
Một vành nón nghiêng bên hàng liễu rủ,
Một mảnh vườn trong trẻo nắng ban mai

Ồn ào phố, dòng người đi hối hả
Những con đường chật muốn vỡ tung ra
Tất bật đến. Tất bật đi. Tất bật
Cuốn chân nhau như lo trễ chuyến phà

Ở đâu rồi nẻo đường xưa, phố cũ
Thong thả rơi lá cơm nguội hanh vàng
Nghe guốc gõ dọc vỉa hè tĩnh mịch
Giọt chuông chùa buông tận đáy không gian?

Đâu xao xác heo may chiều quán nhỏ
Tiếng leng keng xe điện bến tan tầm
Điệu rao bánh buồn như câu vọng cổ
Lối em về thoang thoảng dạ hương lan?

Trở lại với mùa thu Hà Nội
Em đã xa như chuyện cổ một thời
Chỉ mặt nước Sông Hồng là vẫn thế
Sóng vô tình xoáy vào nỗi đau tôi

Chậm rãi bước bên dòng đời xuôi ngược
Hồ lăn tăn sóng con nước trở mùa
Chẳng còn em giấu cái nhìn rạng rỡ
Vào khoảng trời ráng lụa, lất phất mưa...
 
C

cfchn

33. Về lại thu Hà Nội
(Tặng Phong Lan)

Lá sấu rơi nghiêng mắt người Hà Nội
Lững thững phố phường lững thững tôi
Năm ngón tay ngập ngừng trên ô cửa
Phía trong kia khuôn mặt của một thời

Trời đang thu lơ lửng tiếng chim rơi
Gió thổi hồn tôi về Tây Hồ chốn cũ
Sóng vẫn gợn xanh rêu thành cổ
Cỏ thắm môi níu giữ nụ hôn đầu

Tôi ngẩn ngơ đánh mất tiếng ve sầu
Đôi bím tóc ngày xưa trong tôi còn ngúng nguẩy
Nước mắt nụ cười thời xa ấy
Bây giờ em gửi vào ai?

Mưa như lụa quàng thẫm bờ vai
Xin một chút gừng cay muối mặn
Lá thu bay chập chờn dĩ vãng
Chạm thu rồi tay muốn gỡ lại thôi
 
T

thuydung97

Thu
Tác giả: Chế Lan Viên
Chao ơi!Thu đã tới rồi sao?
Thu trước vừa qua mới độ nào!
Mới độ nào đây,hoa rạn vỡ,
Nắng hồng choàng ấp dãy bàng cao.

Cũng mới độ nào trong gió lộng,
Nến lau bừng sáng núi lau xanh.
Bướm vàng nhẹ nhẹ bay ngang bóng
Những khóm tre cao rũ trước thành

Thu đến đây!Chừ,mới nói răng?
Chừ đây,buồn giận biết sao ngăn?
Tìm cho những xánh hoa đang rụng,
Tôi kiếm trong hoa chút sắc tàn!

Trời ơi!Chán nản đương vây phủ.
Ý tưởng hồn tôi giữa cõi Tang.
 
T

titaniatiena

Chiều sông Thương
Hữu Thỉnh

Đi suốt cả ngày thu
Vẫn chưa về tới ngõ
Dùng dằng hoa quan họ
Nở tím bên sông Thương

Nước vẫn nước đôi dòng
Chiều vẫn chiều lưỡi hái
Những gì sông muốn nói
Cánh buồm đang hát lên

Đám mây trên Việt Yên
Rủ bóng về Bố Hạ
Lúa cúi mình giấu quả
Ruộng bời con gió xanh

Nước màu đang chảy ngoan
Giữa lòng mương máng nổi
Mạ đã thò lá mới
Trên lớp bùn sếnh sang

Cho sắc mặt mùa màng
Đất quê mình thịnh vượng
Những gì ta gửi gắm
Sắp vàng hoe bốn bên

Hạt phù sa rất quen
Sao mà như cổ tích
Mấy cô coi máy nước
Mắt dài như dao cau

Ôi con sông màu nâu
Ôi con sông màu biếc
Dâng cho mùa sắp gặt
Bồi cho mùa phôi phai

Nắng thu đang trải đầy
Đã trăng non múi bưởi
Bên cầu con nghé đợi
Cả chiều thu sang sông.
 
Top Bottom