Mình là một đứa luôn cầm vợt đánh cầu lông bằng hai tay. Lớn lên, thay vì chỉ cần dùng một tay thì cái tính ấy vẫn không thay đổi được. Người lớn thì thấy lạ, còn trẻ em thì cứ dòm dòm. Bản thân cũng thấy ngại thế nào ấy mà kệ =)) Cầm hai tay cho chắc chắn =))
Mình là một đứa có thể nói rất bướng . Có một ví dụ điển hình, tụi bạn hết lời giới thiệu truyện One Piece cho mình, bảo mình đọc. Lúc ấy vẫn giữ vững quan điểm, không là không. Đến lúc vào một ngày đẹp giời, đứa em mang cuốn truyện One Piece của bạn về nhà, thì bắt đầu mới thấy tò mò và đọc. Từ đó bắt đầu dấn thân vào con đường Otaku =)
Nghe nhạc phải đi với từ "thấm". Không thấm thì khỏi nghe. Có bữa, đọc báo thấy bảo bài Good Boy của Taeyang và GD rất hay. Đọc comt cũng thấy tung hô như vậy. Lọ mọ bật lên thử, nghe chưa được 20 giây, tắt luôn và phán có gì hay đâu nhỉ. Cho đến tận hội trại vào tháng ba, thấy mấy anh chị bật bài đó, cảm giác nghe cũng hay hay. Về nhà bật lại và cũng thấy hay hay thật.
Cả phim bạn giới thiệu cũng lười xem. Nó giới thiệu thì cứ phất tay: "Ờ, khi nào có tập cuối rồi tao coi luôn một thể''. Khi nào hứng hứng, bật coi. Hay thì thành cuồng luôn. Còn không hợp gu thì thôi.