A ko có quyền yếu đuối ngay cả đvs e ???
đvs e... mà a vẫn còn giả dối vs bản thân mh thì e bên a để làm gì?
e mong có thể thay đối đc a....
mún a trở thành 1 ng` vv, hp, có thể chia sẻ vs mọi ng`.... nhưng ko đc rồi...
e thua rồi a ak`....
điều duy nhất e có thể làm chỉ là khóc...
e ko đủ tự tin để bước tiếp nữa.
e ko làm đc gì cho a... e ko làm a vui trở lại đc
e ko thể chia sẻ 1 pần nào đó vs a
e ko làm đc bất cứ 1 việc gì cả...
e vô dụng... rất rất vô dụng.... ( (
@
ta cũng từng cảm ảo....ta từng phát điên bởi người ấy...bởi ta iêu người ấy lắm lắm....ta nhớ ngày đầu tiên ta nói ta iêu ấy là vào tháng 7. 22/7 âm lịch, đúng SN anh =)) Ta..., trong cái quá khứ quá ư dở hơi của ta..chưa tìm được một ngày nào ta hạnh phúc hơn thế ......Thế giới ảo, vitual world, nó từng làm ta hạnh phúc, rồi..chính nó cũng làm tan nát trái tim vốn dễ vỡ của ta =))
...Anh bảo ta làm gì cũng thích lẻ, ta thích số lẻ....hẹn hò vào giờ lẻ 8h 29' , iêu vào ngày lẻ...và khoảng thời gian ta được ở bên anh cũng chỉ là số lẻ......
Anh bảo ta rằng mọi thứ chỉ là tưởng tượng...những kỉ niệm, niềm vui của tụi ta, đơn giản lắm...chỉ là những giấc mơ quá ư vô bổ...Ảo...Anh đi tìm kiếm một người khác...để ta ở lại một mình....đã bao lần ta nói ta vs anh chia tay nhé..anh đều đồng ý nhanh mà khg hề vướng bận...ngực ta quặn thắt..........
....Anh nói với ta thật nhiều về cô gái ấy, dễ thương, thật sự thế.....Ta bâng khuâng...tình cảm mà ta dành cho anh...gần một năm không trọn ấy..k đủ lớn để giữ nổi trái tim anh...
..Một chút thoáng buồn...buồn nhỉ..đời ta..sao cứ gắn chặt với số lẻ?
chưa bao giờ ta đk ở cạnh a trọn một ngày..chưa bao giờ ta được ngắm sao cùng a trọn một phút....chưa bao giờ ta được anh nhớ tới, dù một giây...Vậy mà trái tim ta, thứ duy nhất mà ta trao tặng trọn vẹn cho một người..lại bị bỏ rơi và vỡ nát không hề thương tiếc..................
Hà Nội...hè..nắng nhạt..mưa rào rồi bụi...đường phố đong đầy người và xe......ta ghét ta....một con người ta tình cảm quá ư phức tạp...ta sợ cảm giác tiếc nuối pha loãng bất lực như lúc này......
Ta căm thù ta...ta luôn sợ phải trở thành gánh nặng...anh...anh cần ta ra đi để tìm lại những nụ cười đã mất...anh muốn ta từ bỏ những tình cảm yêu thương quá ư ích kỉ, mở rộng vòng tay để anh có thể ra đi tìm kiếm những thứ anh thực sự cần....
Hè này không vui nữa..nắng cô đơn trải dài trên phố vắng.....mưa thoáng qua rồi tạnh...bối rối chút vô tình...
Ps ss cotich_tinhyeu : em hiểu cảm giác của chị, ss đừng nên buồn nhiều nữa nhé
Rồi sẽ qua cả thôi, mưa rồi lại tạnh..khoảng thời gian sau mưa luôn đẹp nhất...bởi khi đó luôn có cầu vồng, chị ạ
Bro Ckiu. : chia sẻ nhiều hơn anh nghe, đừng bao giờ cũng luôn là bờ vai che chở...sự che chở thái quá chẳng khác gì sự hờ hững vô tình đâu anh ạ..Chia sẻ để cảm thấy mạnh mẽ anh nghen.