Văn [Ngữ văn] Tự viết truyện cười.

C

chienhopnguyen

Một người cha phát hiện con mình bị điểm xấu trong sổ liên lạc, đợi đến buổi ăn tối ông hỏi đứa con trai:

- Tại sao con lại điểm xấu? Con có hiểu câu hỏi của thầy giáo không?

- Dạ có ạ! Nhưng thầy giáo lại không hiểu câu trả lời của con.
 
C

chienhopnguyen

Trong lớp học, cô giáo đang giảng bài thì thấy bên dưới cu Tí đang ngủ gật, cô cất tiếng gọi dậy:

- Tí! Một số loài sâu có hại như sâu đục than, sâu cuốn lá… thì còn loại sâu gì nữa?

Tí đang mê ngủ, giật mình dậy lúng túng trả lời:

- Thưa cô! Sâu răng ạ!

Cả lớp được 1 phen cười vỡ bụng…
 
K

khoctrongmua1999

1- Nếu cậu phóng xe đến nhà tôi rồi bấm còi "pim pim" thì cậu sẽ phải đi chơi tối hôm đó một mình. Tốt hơn hết là xuống xe bấm chuông.

2- Không được phép chạm vào con gái tôi trước mặt bố nó. Liếc thì được nhưng trong trường hợp ánh mắt cậu chạy xuống phía dưới cổ nó thì cậu sẽ biết tay tôi. Nếu cậu không làm chủ được mắt và tay mình, tôi và nắm đấm của tôi sẽ giúp cậu làm việc đó.

3- Cậu mặc quần xệ xuống, đến độ người ta nghĩ nó sắp tụt ra khỏi người cậu đến nơi. Nếu cậu đồng ý, tôi sẽ ghìm nó vào người cậu bằng cách dập ghim sau đó dán tem vào đó nếu cậu định mang con gái tôi ra đường.

4- Cậu đã nghe nói tới tình dục không an toàn? Nghĩa là nếu cậu định quan hệ với ai đó mà không có một thứ ba-ri-e chắn ở giữa thì cậu sẽ chết. Trong trường hợp con gái tôi, chính tôi sẽ là cái ba-ri-e đó. Nếu cậu định gì gì đó, tôi sẽ giết chết cậu.

5- Thứ duy nhất tôi muốn cậu nói là một lời hứa sẽ mang con gái tôi về nhà nguyên vẹn. Và thông tin duy nhất tôi nói với cậu về chủ đề này là "sớm".

6- Nếu con tôi phật lòng về cậu, cậu sẽ chỉ được hẹn với một mình nó mà thôi. Nếu cậu làm nó khóc, tôi sẽ làm cho cậu phải khóc.

7- Đừng có thở dài hày tỏ ra sốt ruột mỗi khi phải đợi cả tiếng đồng hồ để con tôi xuất hiện. Nếu cậu muốn đến rạp chiếu phim đúng giờ thì nên đi một mình. Con tôi đang phải trang điểm, công việc tốn nhiều thời gian hơn cả việc vẽ bức Mona Lisa. Thay vì đứng đó nhìn đồng hồ, tại sao cậu không làm việc gì đó có ích, như lắp hộ tôi cái máy bơm nước chẳng hạn.

8-Những chỗ sau đây không thích hợp để mang con gái tôi đến: những nơi có giường, ghế sa lông hay bất kể thứ gì mềm hơn ghế gỗ, những nơi nằm ngoài tầm mắt của bố mẹ, công an và cả nữ tu sĩ, những chỗ nhảy nhót, cầm tay hôn hít, những chỗ có nhiệt độ ấm áp đến độ con tôi phải mặc quần soóc và áo may ô. Cấm không được ngồi xem bộ phim quá lãng mạn. Xem bóng đá thì được. Mà xem TV ở nhà cùng bố mẹ thì càng tốt.

9- Đừng bao giờ nói dối tôi. Trông tôi có thể già yếu, bụng phệ, mắt kém. Nhưng bất cứ điều gì xảy ra với con gái tôi , tôi đều biết hết. Tôi là chúa tàn nhẫn trong vũ trụ của cậu. Nếu tôi hỏi cậu vừa đi đâu, với ai thì cậu chỉ có một cơ hội để nói một sự thật mà thôi. Toàn bộ sự thật và không khác gì ngoài sự thật. Tôi vẫn còn khẩu súng trường, một cái xẻng và 100m2 vườn đằng sau nhà. Chớ coi thường.

10- Cuối cùng, nếu như một ngày đẹp trời nào đó, tôi mời cậu uống rượu thì điều đó không có nghĩa là các quy định của tôi đã được dỡ bỏ. Đơn giản, đó chỉ là vì tôi muốn con gái tôi vui vẻ một chút, hay cũng có thể ngày hôm đó tôi vừa trúng xổ số. Chớ vội mừng!


thanks nếu hài nka
 
K

koilovely6a

Đầy sức sống
Mẹ đi vắng, Thùng Phuy mời hội bạn đến nhà để thưởng thức bữa ăn do mình nấu. Ăn xong, trong lúc dọn dẹp, Tóc Vàng Hoe thì thầm vào tai Thùng Phuy:
- Bữa ăn của bà đầy sức sống!
Thùng Phuy: - Bà nói thật chứ?
- Thật đấy, nào là rau sống này, canh sống, thịt sống, toàn món sống đấy còn gì?
 
K

koilovely6a

Một cô gái ăn mặc lố lăng và kệch cỡm, tay dắt một con chó đi dạo phố. Một bà già đi ngang qua bèn hỏi:
- Co dắt con khỉ đi đâu đấy?
Cô gái cáu quá, gắt lên:
- Bà bị mù à? Con chó to như thế này mà bảo là con khỉ.
Bà già cũng không vừa bèn nói lại:
- Tôi có hỏi cô đâu mà cô trả lời? Tôi hỏi con chó kia cơ mà!
 
B

beconvaolop

1.
A và B là 2 người bạn.Một ngày nọ,A kêu B sang và bảo:
-Hiện mình đang xài 2 phần mềm diệt virus.Hôm nay,bỗng nhiên thấy nó báo có virus
-virus ở đâu?
-Phần mềm kia.

2.
Ngày xửa ngày xưa,có 1 anh chàng FA(forever alone).Bỗng một ngày,anh trúng phải tiếng sét ái tình.Để xứng đáng với cô gái,anh lên núi học võ,chiến đấu vô vàn kẻ mạnh,luyện đến trình độ Lý tiểu long.Sau đó,anh quay lại để tỏ tình,nhưng cô gái đã có người khác trong lòng.Quá đau buồn,anh bị đóng băng.Khối băng sau trôi sang Mỹ.
Ngày nọ,một anh lính đi qua,phát hiện và nghĩ rằng:phải chăng đây là 1 anh hùng?Người ta phá băng ra,đeo cho anh trang phục.
Và...
Họ gọi anh là:CAPTAIN AMERICA
Đến nay,anh chiến đấu bảo vệ dân lành:D
 
R

rancanheo

Một anh có râu, một anh không râu ngồi nói chuyện với nhau . Anh không râu muốn chế anh có râu, mới hỏi xỏ :

- Đố anh biết trong thế gian cái gì cứng nhất nào ?

Anh có râu đáp :

- Đá với sắt chứ gì ?

Anh không râu lắc đầu

- Không phải . Đá đập cũng phài vỡ, sắt nung cũng phải mềm .

Anh có râu đành chịu hỏi lại :

- Thế thì cái gì ?

Anh không râu chỉ vào cằm anh có râu

- Râu là cứng nhất ! Da mặt anh dày như thế kia mà râu cũng dùi thủng ra được, thì râu chẳng cứng nhất là gì ?

Anh có râu liền bảo :

- Da mặt tôi dày thật, nhưng dày sao bằng da mặt anh được ?

Anh không râu hỏi vặn lại :

- Bằng vào đâu mà anh bảo da mặt tôi dày hơn da mặt anh ?



- Râu cứng đến thế mà cũng không dùi thủng được da mặt anh . Vậy da mặt anh chả dày hơn da mặt tôi là gì ?
 
R

rancanheo

Phụ nữ nọ mời ông thầy bói vào nhà bói cho mình 1 quẻ. Nhác thấy dưới bếp có nhiều vỏ khoai lang, thầy phán:

- Hiện nay chị sống khổ lắm

- Dạ đúng. còn tương lai, thưa thầy?

- Còn khổ hơn nữa

- Sao thầy biết?

Này nhé

Nhà nghèo là phải ăn khoai

Ăn khoai là lại nóng ruột

Nóng ruột là lại không ngủ được

Không ngủ được là lại đông con

Đông con là nhà lại nghèo

Nhà nghèo là phải ăn khoai

Nghe rõ chưa?
 
R

rancanheo

Sau khi thi trượt môn “công tác tổ chức và hậu cần”, một sinh viên tìm gặp giảng viên để chất vấn. Sinh viên: Em muốn hỏi thầy một câu. Nếu thầy cho em được câu trả lời chính xác, em sẽ chấp nhận điểm của mình. Nếu thầy không biết câu trả lời, em muốn thầy cho em điểm A.

Giáo sư: Câu hỏi là gì?

Sinh viên: Cái gì hợp pháp, nhưng không logic, có logic nhưng lại không hợp pháp, và chẳng hợp logic cũng như hợp pháp?

Suy đi nghĩ lại mãi mà giáo sư vẫn không tìm được câu trả lời, vì thế phải đổi sinh viên điểm A như đã thoả thuận.

Sau đó, giáo sư gọi cậu sinh viên giỏi nhất lớp lên và hỏi đúng câu hỏi đó.

Ngay lập tức anh này đáp: Thưa thầy, thầy đã 63 tuổi rồi và cưới một người phụ nữ 35 tuổi, điều này hợp pháp nhưng không logic. Vợ thầy có một người tình mới 25 tuổi, điều này hợp logic nhưng không hợp pháp. Sự thực là thầy vừa cho bồ của vợ thầy điểm A, mặc dù lẽ ra anh này phải bị đánh trượt, như vậy là chẳng hợp pháp cũng chẳng hợp logic gì cả.
 
R

rancanheo

Theo phương pháp của giáo viên tiểu học, thường rút ra bài học qua mỗi câu chuyện như: “Chớ có đùa với chú em khi ông ấy đã uống rượu”; “Không nên tính số gà trước khi trứng nở” hay “Đừng để tất cả trứng vào chung một rổ”.

Trong tiết học đầu năm, cô giáo tiểu học yêu cầu mỗi học sinh kể một chuyện và rút ra bài học từ câu chuyện ấy.

Andrey là người xung phong kể đầu tiên:

- Ba em là chủ trang trại. Hàng tuần nhà em cho trứng gà vào rổ mang ra chợ bán. Một hôm chúng em bị đụng xe, trứng vỡ sạch. Bài học là: Đừng để tất cả trứng vào chung một rổ.

Đến lượt Billy:

- Cha em cũng là chủ nông trại, Một lần chúng em đặt 12 quả trứng gà vào máy ấp trứng, nhưng chỉ có 8 quả nở. Bài học là: Không nên tính số gà trước khi trứng nở.

Tức mình vì những bài học sâu sắc bị bạn biến tướng thành chuyện không đâu, Michelle kể:

- Trong chiến tranh, máy bay chở chú của em bị bắn hạ. Ông nhảy dù xuống một hòn đảo xa, trên người chỉ có một chai whisky nhỏ. Bị 12 tên địch vây bắt, ông uống hết nhẵn chai rượu rồi xông tới tiêu diệt cả 12 tên bằng tay không.

Cô giáo sốt ruột:

- Đó là câu chuyện, còn bài học là gì?

- Dạ bài học là: Chớ có đùa với chú em khi ông ấy đã uống rượu.
 
R

rancanheo

Chuyện toàn chữ T
Trần Thị Thu Thủy tên thật Trần Thị Thỏ, trú tại thôn Tám, Trảng Tranh, Tỉnh Thừa Thiên. Thuở thiếu thời, trí tuệ thì thường thôi, tuy thế, tính Thủy thật thà, thủ thỉ thù thì, thỏn thà thỏn thẻn, thật thương! Tới tuổi trăng tròn, Thủy tròn trặn, tươi tắn, trắng trẻo, tay tròn trĩnh, tóc thơm thơm, thật tuyệt!
Thủy tuyệt trần, tôi tả thì thô thiển. Thôi thì tàm tạm thế.
Trai tráng trong thôn Tám, từ trai tơ tới tuổi tứ tuần, từ tuổi tứ tuần tới tuổi thất thập, thoạt trông thấy Thủy, tất thảy tấm tắc trầm trồ:

“Trời! Trắng tựa tuyết!”

“Thon thả thế!”

“Tóc thật thướt tha!”

“Trác tuyệt! Trác tuyệt!”

Trai tơ thổn thức, tứ tuần tơ tưởng, thất thập thẫn thờ. Thấy Thủy thấp thoáng, tất thảy táo tác, thập thà thập thò, thật tội. Tứ tuần thách trai tơ: tán thắng Thủy thì thua tam trâu. Thất thập thách tứ tuần: tán thắng Thủy thì thua tám thúng tiền. Thách thì thách thế thôi, thua Thủy tất tần tật. Thủy tựa thần tiên, trai tráng trong thôn thì thô thiển, tiền tài trắng trơn, thân thế thấp tè, thế thì tán tới trăm tuổi!

Tiếng tăm Thủy truyền trong toàn tỉnh.Thư từ tới tấp tới tay Thủy. Thư thì thủ thỉ tâm tình. Thư thì tranh thủ trình thêm thân thế, tiền tài. Thư thì than thở tức tưởi. Thư thì thêm thơ, thêm tranh, trang trí thật trang trọng… Trong tám tháng trên tám trăm thư, thật thế!

Trai tráng trong tỉnh tìm tới tán tỉnh Thủy tới trăm thằng. Tám thằng thân tôi: Thằng Thịnh, thằng Tâm, thằng Thông, thằng Thìn, thằng Thỉ, thằng Trung, thằng Tuy, thằng Tuấn tán tỉnh tài thế, tí ta tí tởn tới tán Thủy, tốn tiền trăm tiền triệu, tiêu tiền tới trắng tay, thua tiếp tục thua. Tám thằng thất thểu tìm tới tôi than thở:

“Thôi! Tiền thế, tài thế, tập tễnh tới tán Thủy thêm thiệt thòi.”

Tôi thích Thủy, tuy thế tôi tỉnh táo tự thấy: trí tuệ tôi tầm thường, tiền tài thiếu thốn, thân thế tiếng thì to, thực tình thanh thế tổ tiên thôi, thân thế tôi thấp tẹt. Tôi trù tính: thư từ tán tỉnh, trật! Tiền tài: trật! Thân thế: trật. Tổ tiên ta từng truyền tụng: tham thì thâm. Thư từ, thân thế, tiền tài… trật trật trật! Thua thua thua! Thủy thích tinh tế, trung thực, thật thà, thế thôi. Tôi tính toán thật tình tiết: từ thị trấn Tân Tiến tận tụy tới thôn Tám tìm Thủy tâm tình, từ từ, từ từ, tránh trắng trợn, tránh thô thiển, thỉnh thoảng thêm tí tranh, thêm tí thơ tặng Thủy, trời thương trời trợ thủ thì tất thành.

Trời thương tôi thật. Tới thôn Tám, thấy Thủy trơ trọi, thui thủi trên thềm, tôi thích thú thấy tôi tính toán trúng.
Tôi trấn tĩnh, từ từ tiến tới tận thềm, thì thầm:

“Thủy! Tôi tên Trí, Trần Trọng Trí, thầy thuốc Tây…”

“Trần Trọng Trí!”, Thủy trầm trồ, “Thầy thuốc trị tim, trị thận, trị toàn thân thể, tiếng tăm truyền tám tỉnh!Trời, trẻ thế! Trẻ thế!” Thủy tấm ta tấm tắc.

Tôi trùng tên thầy Trí, thầy thuốc thiên tài trên tỉnh. Thủy tưởng thế, thật trúng tủ, trời toàn thương tôi!

Thấy tình thế thật thuận tiện, tôi tiếp tục thủ thỉ:

“Thủy, tôi trốn thầy, trốn thủ trưởng, trốn tránh tất thảy, từ thị trấn Tân Tiến tới tìm Thủy!”

Thủy trao tôi tách trà, thẹn thùng:

“Thủy thật tầm thường, tìm Thủy thật trớ trêu…”

Tôi tíu tít:

“Thủy! Thủy! Thủy tránh tự ti. Thủy thật tuyệt trần, tiếng thơm truyền từ tỉnh Thanh tới tỉnh Thừa Thiên, thật thế!”

“Thầy Trí tưởng thế thôi…”, tiếng Thủy trong trẻo, thánh thót.

Tôi thủng thẳng tán tỉnh, thầm thầm thì thì, tu từ thật tốt, thỉnh thoảng thêm tí thán từ. Thấy Thủy thinh thích, tôi tấn tới, thả từng tiếng thật tha thiết:

“Tháng tư, tôi trông thấy Thủy tha thướt trong thị trấn. Tôi thảng thốt: Trời, tiên từ trên trời tới thị trấn! Từ tháng tư tới tháng tám, tối tối tôi thao thức, trằn trọc. Tâm thần tôi trục trặc, thân thể tiều tụy. Tưởng tượng thấy Thủy trẻ trung, tươi tắn, tôi thổn thức: Thiếu thủ trưởng thì thảnh thơi, thiếu trời thì tổn thọ, thiếu Thủy thì tắc thở! Thủy! Trái tim tôi tràn trề tình thương Thủy. Tôi tìm tới Thủy trao trọn trái tim thật thà, trái tim trong trắng, trái tim thân thương, trái tim trẻ trung, trái tim trung thực… Tôi thề, tôi trao trọn!”

Thấy tôi thề thốt thật tha thiết, thật tận tình, Thủy thấy thương thương, thẹn thò túm tóc thỏn thẻn:

“Thôi thôi, Trí thôi thề thốt…”

Thủy tin tôi, thật tuyệt! Thế thì tôi toàn trúng tủ, thật tuyệt! Tôi từ thủ thỉ tâm tình tiến tới thề thốt trầm trọng, toàn từ to tát:

“Thủy tin tôi, thương tôi thì tôi thôi thề thốt. Thủy thiếu tin tưởng thì tôi tiếp tục thề. Tôi thương Thủy, tha thiết trao trọn tình tôi tới Thủy. Thủy tuyệt tình tôi thì tôi tự tử. Tôi theo Thủy tới trăm tuổi, tôi tuyệt tình Thủy thì tôi tắc tử!”

“Trí!”, Thủy thổn thức, “Thủy tin Trí, thương Trí…”

Tôi trúng to, trúng to!
Trăng tròn tháng tám thấp thoáng trong tre, trời thu tươi tốt, tiếng thu thánh thót. Tôi tấn tới tìm tay Thủy. Tay Thủy trong tay tôi.

“Thủy… Trí thương Thủy, thương tới tận tim…”, tôi thì thầm, từ từ thơm tay Thủy.

Thủy thẽ thọt từng tiếng, từng tiếng thật thương:

“Tính Thủy thật thà, thương thì thương thật. Trí tâm tình thế, Thủy tin. Tất thảy tình thương, Thủy trao trọn. Thủy tin: tình ta thắm thiết!”

Tới tháng thứ tám, tôi trâng tráo tuyệt tình Thủy. Tôi trốn tránh Thủy. Thủy tất tả tìm tôi từ tháng tám tới tháng tư, từ tỉnh Thừa Thiên tới tỉnh Thanh thì thấy tôi. Thủy túm tay tôi tấm tức:

“Trí! Thủy tìm Trí…”

“Tìm tôi? Tôi tiền thì thiếu, tài thì thấp. Tìm tôi thật trớ trêu.”

“Trí!”, Thủy tức tưởi thét to.

Tôi thong thả từng tiếng:

“Tình ta thế thôi. Thương tôi, Thủy tất thiệt thòi.”

“Trí!’’, Thủy thút thít, “Thủy trúng thai…’’

“Trúng thai?’’, Tôi trơ tráo tủm tỉm. “Thông tin thật trơ trẽn!’’

“Trời, thằng tráo trở! Thật tởm!” Thủy tức tối thét.

Thủy tát tôi tới tấp, thụi tôi tứ tung, toàn thân tôi thâm tím. Tóc tai Thủy tơi tả, tay túm tóc tôi, tay thụi trúng thận tôi.

“Thôi!”, Tôi trợn tròng, thét. “Tôi thế thôi, Thủy trách tôi thì trách! Tránh!” Tôi tức tốc thúc Thủy tránh tôi.
Tránh thoát Thủy, tôi túc tắc tới tám tư - Tô Tịch tìm Thanh Trà.
Thanh Trà thanh tú, thon thả, thơm tho... trên tài Thủy. Trà tiền tấn, tôi thì thiếu tiền, tán thắng Trà thì tiền từ túi Trà tới túi tôi tức thì. Tôi tin tôi tán Trà tất thành.
Tính Trà thận trọng, tôi tỉa tót từng từ, thêm thắt tính từ, trợ từ, thỉnh thoảng thêm trạng từ thật tốt. Trà thích thơ. Thơ Ta, thơ Tây, thơ Tàu Trà thích tất. Trà thích tính tân tiến trong thơ Tây, tính thâm trầm trong thơ Tàu, tính trong trẻo trong thơ Ta, tuy thơ Ta thừa tính thép thiếu tính thành tâm. Thấy thế, tôi truy tầm thơ tặng Trà, toàn thơ tình, từ thơ Thâm Tâm tới thơ Thanh Thảo: trăm tập.

Trà thích thú trầm trồ:
“Trời, toàn thơ tình! Trí tặng Trà thế thì tốn tiền Trí thật...”
Tôi tìm từ thật thành thật:
“Trà, tí ti tiền, thiết tưởng thấm tháp tình Trà thân thiện tiếp tôi...”
Trà thầm thì:
“Trí thật tận tâm...”
Trà tỏ thân thiện trước tôi. Tai Trà tim tím, tức Trà thẹn thùng trước tôi, tức trà thích tôi. Trà thích tôi thế thì tôi tiếp tục trúng to, trúng to!
Tôi trộm thơ thằng Thiều, thơ thằng Thái tặng Trà. Thơ thằng Thiều trúc trắc tựa thơ Tây, tuy thế thơ thật thanh tao. Thơ thằng Thái thì thâm thúy tựa thơ Tàu. Trà tưởng thơ tôi, tấm tắc:
“Thanh tao, thâm thúy thật! Thơ Trí trên tài thơ Trọng Tạo!”
Tôi thành thật tâm tình:
“Thơ tôi thường thôi. Trọng Tạo tài thơ từ thuở thiếu thời tới tuổi tứ tuần.
Tài thế thật trân trọng. Trọng Tạo tháp tùng thủ trưởng Thỉnh, trực tờ Thơ, thân thể tiều tụy, tóc trán thưa thớt, tiền thì teo tóp, thê thiếp tứ tung, thêm trà tửu trầm trọng... Thế thì tắc thơ thôi.”
“Thật tội Trọng Tạo!”, Trà thở thườn thượt. “Trà thích thơ Trọng Tạo từ thuở thiếu thời. Trọng Tạo tìm tứ thơ thật tài!”
“Thế thơ Thanh Thảo, thơ Trúc Thông?” Tôi thử trí tuệ Trà.
“Thanh Thảo thông tuệ, Trúc Thông tìm từ thật tinh tế!”
“Trà thật thạo thơ!” Tôi tán.
Trà tươi tắn thỏ thẻ:
“Trước tám tư, thơ Thanh Thảo thật tuyệt. Từ trẻ thơ tới thất thập, tất thảy thích thơ Thanh Thảo. Tuy thế, Thanh Thảo thích thể thao, toàn tường thuật thể thao, thành thử từ tám tư thơ Thanh Thảo tịt từ từ, thật tiếc!”
“Trời, Trà thạo thơ thế thì thôi!” Tôi tiếp tục tán. “Thế thơ Trúc Thông?”
“Trúc Thông tìm từ thật tài. Từ trong thơ Trúc Thông thanh tao, tinh tế. Tuy thế, Trúc Thông tham từ, thiếu tình, thiếu tứ, thành thử thơ thiếu thanh thoát. Thơ toàn từ, thiếu tính thơ, thơ thế tựa thơ tắc tị!”

“Tuyệt! Trà thật thẳng thắn!” Tôi trầm trồ. “Thế thơ thủ trưởng Thỉnh?”
“Thơ thủ trưởng Thỉnh trác tuyệt, tài thủ trưởng Thỉnh trên tài tất thảy.
Tuy thế, thủ trưởng Thỉnh thôi thơ từ thời thủ trưởng thành thủ trưởng. Tiếc thế! Thủ trưởng Thỉnh thích trọng trách, tìm tòi trọng trách thì thôi tìm tòi thơ. Thủ trưởng Thỉnh tiếp tục theo trên thì thơ tiếp tục thả thủ trưởng Thỉnh.”
“Trúng! Trúng!” Tôi tán thành tư tưởng Trà. “Thơ trọng tình, tránh tham tiếc. Thủ trưởng Thỉnh thấy trên thương, tưởng trúng thế, thiếu tỉnh táo, thành thử tính toán trật.”

Trà than thở:
“Thủ trưởng Thỉnh tính trật từ tháng tư - tám tám. Tự trong thâm tâm, Trà thương thủ trưởng Thỉnh. Tiếc thay tài thơ!”
“Tiếc thay tài thơ!” Tôi than tiếp theo Trà.
Tôi thấy trái tim Trà từ từ tròng trành.
Tôi tìm tay Trà thẻ thọt thơ:
“Tương tư từ thuở thấy Trà.
Thấy Trà trong trẻo thướt tha tôi tìm
Thương Trà thương tận trái tim
Trái tim trong trắng, trái tim thật thà
Trái tim thao thức tình ta...”
“Trời! Thơ toàn ‘T’, Trí tài thế!” Trà thành thật tán thưởng.
Tôi thơm tay Trà, thủ thỉ:
“Trà..., thơ Trí tức tình Trí...”

Trà thôi trùng trình, thành thật tỏ tình thân:
“Trà thấy Trí tính tình thì thật thà, trung thực, tận tâm; tri thức thì thông tuệ, từng trải, thành thục trăm thứ. Toàn thể trai tráng trong tỉnh ta thua Trí tất.”
Tôi tì trán tận
Thích thế!

Trà từ thận trọng tới thân tình, từ thích thú tới thẫn thờ, từ trao tâm tình từng tí tới tin tưởng trao toàn thân, tròn tháng.
Tôi thấy tôi thật tài, tán tỉnh thế trời thua!
Thấm thoắt tới tuần trăng tròn thứ tám. Trời thu thăm thẳm, trăng thanh thanh, tràn trề tinh tú. Trà theo tôi tình tự trên tấm thảm tím. Trà thơm tóc, thơm tay tôi. Tôi thẫn thờ, tự thấy tâm thần trì trệ, thiếu tỉnh táo, thấp tha thấp thỏm.
Trà trườn trên tôi:
“Trí... Trà thèm Trí...”
Trà thò tay thức tỉnh “thằng thao tác tình”. “Thằng thao tác tình” thõng thượt, teo tóp, trông thật thảm thương.

Tôi thơm Trà, thì thầm:
“Trí thấy thiếu thích thú...”
Trà thở thườn thượt, tìm tờ “Tuần tin tức” trong túi, tìm tin trong tỉnh.
Tôi tựa tay Trà thiêm thiếp...
Trà thúc thúc tôi, thảng thốt:
“Trí, thím Trà tự tử!”
“Thím Trà?”
“Thím Trà tên Thủy...”
“Thủy?”
“Thu Thủy thôn Tám - Trảng Tranh...”
“Trời!”
Tôi túm tờ “Tuần tin tức” tìm tin tự tử: “Trần Thị Thu Thủy thôn Tám, Trảng Tranh, theo thằng trác táng, trúng thai.

Thằng tráng táng tráo trở, Thủy thất tình tự tử!”. “Tuần tin tức” truyền tin thống thiết!
Thôi thế thì thôi! Thủy trong trắng thế, trẻ trung thế, tại tôi Thủy tự tử!
Thảm thương thay! Thê thảm thay!
“Trí! Trà thấy Trí thất thần...”, Trà túm tay tôi thì thầm.
Tôi thấy tôi thật tồi tệ, thật thiếu tử tế, thật thiếu thật thà, thật thiếu trung thực. Trời, tôi thiếu toàn tính tốt! Tội tôi thật trầm trọng. Tôi túm tay Trà thổn thức thú thật tội tôi tráo trở Thu Thủy, thú tội tất thảy...
 
R

rancanheo

SV1 gặp bạn là SV2 đang chạy xe máy đi học.

SV1 : Thời đại ngày nay SV mà còn chạy xe máy đi học.

SV2 ngạc nhiên hỏi lại : Thế mày đi bằng gì.

SV1 : Tao ấy à ? Phải ô tô 4 bánh trở lên mà còn tài xế đưa rước nữa chứ.

SV2 : Vậy à. Mày làm gì mà sang thế. Thế mày đi xe hiệu gì ?

SV1 : Vừa nói vừa co giò chạy "Nào ta cùng Buýt"
 
R

rancanheo

Xa bia mới ban chiều, thế mà lòng nghe buồn hiu, là nhớ bao điều, muốn được ở bên thùng bia, để uống cho nhiều...là sao ta?

Nói chung là bia đó, ah mà đó có phải là bia ko, mà sao vắng bia là thèm...dzố dzô dzố dzô.
 
R

rancanheo

Ba là con cá mập, mẹ là con cá voi, con là con cá kình, ba con cá hung hăng, la là lá la la ... quốc hết 1 con bò.

Ba là xúc xích bò, Mẹ là xúc xích heo, Con là xúc xích gà, 3 xúc xích ngon ngon, la là lá la la ... Nấu với mì ăn liền.

Ba là tên cướp vàng, Mẹ là tên cướp đô, Con là tên cướp tiền, 3 tên cướp lưu manh, la là lá la la ... Cướp hết 1 ngân hàng.
 
R

rancanheo

Trong giờ họ Lịch sử, tèo đang lim dim ngủ.

Cô giáo gọi: Tèo, em hãy cho cô biết một di tích hóa thạch của nước ta.

- Tèo ú ớ đứng dậy: Thưa cô, đó là …nàng Tô Thị ạ!
 
R

rancanheo

Vova và Petia đi thi lịch sử.

Petia vào truớc được 10 điểm.

Vova hỏi :

- Thầy hỏi những gì ?

- Câu 1 : “Trình bày về Cách mạng Nga”.

Tớ trả lời “Cách mạng Nga xảy ra lần đầu năm 1905 nhưng do thế lực phản động quá mạnh nên không thành công.

Năm 1917 mới thành công”.

- Rồi sao nữa ?

- Câu 2 : “Ai lãnh đạo cách mạng ?”. Tớ trả lời : “Chủ yếu là Lênin, ngoài ra còn có Stalin, Plekhanov … ”

- Còn câu 3 ?

- “Anh nghĩ gì về điều kiện cách mạng 1905 ?”.

Tớ trả lời : “Nhiều nhà nghiên cứu cho rằng điều kiện đã chín muồi, riêng em cho là chưa đủ”.

Vova vào phòng thi, thầy hỏi :

- Anh sinh năm nào ?

- Lần đầu năm 1905 nhưng do thế lực phản động quá mạnh nên không thành công. Năm 1917 mới thành công.

Giáo sư ngạc nhiên hỏi :

- Bố mẹ anh là ai ?

- Chủ yếu là Lênin, ngoài ra còn có Stalin, Plekhanov …

- Đồ ngu – Giáo sư quát.

- Dạ nhiều nhà nghiên cứu cũng nghĩ như vậy nhưng em cho là chưa đủ ạ !
 
R

rancanheo

Vova đang đi trong hành lang của trường, mang theo quả địa cầu to tướng thì gặp cô giáo:

- Vova, em đi đâu vậy?

- Thưa cô em đi vệ sinh.

- Thế em mang theo quả địa cầu làm gì?!!!

- Cô có biết cảm giác sung sướng như thế nào khi được ị lên toàn thế giới không?
 
R

rancanheo

Thanh tra trên bộ xuống kiểm tra giờ học anh văn, ông ta ngồi bên cạnh Vova.

Cô giáo mới đi dạy vì vậy rất hồi hộp.

Cô giáo:

- Bây giờ cô sẽ viết 1 câu tiếng anh lên bảng, còn các em hãy cố gắng dịch nó ra tiếng Nga.

Cô giáo đang viết dở câu thì viên phấn bị rơi, cô cúi xuống nhặt và tiếp tục viết cho hết câu.

- Và bây giờ ai sẽ dịch được câu này?

Vova lập tức giơ tay.

Cô giáo thì rất run, nhìn quanh lớp nhưng ngoài Vova ra thì chẳng có ai giơ tay cả.

Cô giáo đành chỉ định Vova phát biểu.

Vova:

- Giá như mà cái váy nó ngắn hơn ……..

- Cái gì?! Em biến ngay khỏi lớp học!

Vova thu gom sách vở xong quay lại nhìn vào mặt ông thanh tra:

- Đã không biết thì đừng có nhắc bài!
 
R

rancanheo

Vừa tới nơi thì xảy ra tai nạn: một công nhân rơi từ tầng 4 ngôi nhà mới xây xuống đất.

Sau buổi tham quan cô giáo tập trung học sinh lại để rút ra bài học từ trường hợp trên:

- Theo các em, vì sao chú công nhân bị ngã?

Masa giơ tay:

- Thưa cô vì chú công í không tuân thủ quy tắc an toàn lao động ạ.

- Rất có thể như vậy, ai có ý kiến khác nào?

Kôlia:

- Thưa cô có thể chú ấy bị cảm.

- Cũng không loại trừ khả năng này. Thế còn Vova, em nghĩ sao?

- Chú ấy ngã vì quát em!

- Thế là thế nào?

- Chú ấy bảo: thằng ôn kia, đừng có rung thang nữa!
 
R

rancanheo

Bố của trò Vova bị cô giáo mời đến gặp. Khắp mình ông dán đầy bông băng, ông mặc váy vừa lê bước vào đã nghe cô kể tội con mình:

- Bác xem này! Em Vova vẽ con ruồi lên cái đinh trên bàn giáo viên. Tôi đập một nhát, chảy cả máu tay.

- Trời ơi! Thế là còn nhẹ. Cô nhìn cái của tôi xem, đây là hậu quả của việc nó vẽ mẹ nó trên đống thủy tinh đấy!

- Úi chao!
 
R

rancanheo

Chả là Vôva vừa mới vào lớp 3. Lớp 3 là lớp bắt đầu được học tiếng anh.

Trong một bài học các đại từ nhân xưng I, You, He, She … Mới tiếp xúc tiếng anh nên Vôva cũng như vịt nghe sấm vậy.

Cô giáo bảo là phải về ôn bài ngày mai cô kiểm tra bài cũ, tối đó về vôva hỏi bố. Bố Vôva kiến thức tiếng anh thì cũng kém lắm nhưng cũng có biết sơ sơ.

Khi nghe thằng con hỏi về kiến thức cơ bản trong tiếng anh thế mà nó cũng không biết làm ông giận giữ vô cùng. Ông véo tai kéo vôva đến quyển sách và quát:

- Mày nghe đây: I tức là tao mà tao là bố của mày, you là mày mà mày là con của tao.He là anh mày anh mày là con tao, she là chị mày mà chị mày là con tao … hiểu chưa.

Sợ quá vôva ẩm ợ với bố là “hiểu rồi ạ” nghĩ thầm trong bụng “đồ dễ ợt mà”.

Đến ngày mai đến tiết học tiếng anh. Cô giáo bảo ai đã học bài cũ thì gơ tay lên phát biểu sẽ có điểm cao. Nghe mừng quá vôva gơ tay liền và được cô giáo gọi lên bảng phát biểu bài cũ.

- Dạ thưa cô I tức là tao mà tao là bố của mày. You là mày mà mày là con của tao. He là anh mày anh mày là con tao, She là chị mày mà chị mày là con tao …

Cô giáo choáng xỉu ngay sau khi gặp gia đình bất đắc dĩ của vôva.
 
R

rancanheo

Trong giờ học lịch sử nước Pháp, cô giáo thấy Vôva lơ đãng bất thình lình hỏi: “Vôva, ai đã lấy ngục Bastille?”

- Thưa cô, em không lấy ạ.

Cô giáo giận quá, mời phụ huynh đến trường. Cô giáo nói:

- Trong giờ lịch sử nước Pháp, tôi hỏi ai đã lấy ngục Bastille, Vôva đã không chịu nghe giảng lại còn trả lời: “Thưa cô, em không lấy ạ”. Bác thấy thế có chịu được không cơ chứ.

Ông bố Vôva đáp:

- Cháu nhà tôi vốn thật thà, cháu đã nói không lấy ngục Bastille nghĩa là nó không lấy đâu. Tuy nhiên, để tôi về nhà xem nó có cất ở nhà không.

Cô giáo bực quá, lên mách hiệu trưởng. Chẳng dè, hiệu trưởng nói:

- Trẻ con có trót lấy thì nó chơi chán lại trả thôi mà.

 
R

rancanheo

Trong giờ học lịch sử nước Pháp, cô giáo thấy Vôva lơ đãng bất thình lình hỏi: “Vôva, ai đã lấy ngục Bastille?”

- Thưa cô, em không lấy ạ.

Cô giáo giận quá, mời phụ huynh đến trường. Cô giáo nói:

- Trong giờ lịch sử nước Pháp, tôi hỏi ai đã lấy ngục Bastille, Vôva đã không chịu nghe giảng lại còn trả lời: “Thưa cô, em không lấy ạ”. Bác thấy thế có chịu được không cơ chứ.

Ông bố Vôva đáp:

- Cháu nhà tôi vốn thật thà, cháu đã nói không lấy ngục Bastille nghĩa là nó không lấy đâu. Tuy nhiên, để tôi về nhà xem nó có cất ở nhà không.

Cô giáo bực quá, lên mách hiệu trưởng. Chẳng dè, hiệu trưởng nói:

- Trẻ con có trót lấy thì nó chơi chán lại trả thôi mà.

 
A

anh_em_02

Nghe có nản không?
Máy trả lời điện thoại tự động của siêu thị nọ hễ bạn gọi đến sẽ nói như sau: "Nếu quý khách đặt hàng, hoặc trả tiền hàng xin ấn số 5. Còn nếu quý khách khiếu nại, vui lòng ấn số 6546554622343487 (!?). Kính chúc quý khách may mắn".
 
Top Bottom