Văn [ngữ văn 8]Phát biểu cảm nghĩ về cái kết truyện Cô bé bán diêm - H.C.Andersen

  • Thread starter neu_em_khong_phai_giac_mo01
  • Ngày gửi
  • Replies 18
  • Views 63,567

N

neu_em_khong_phai_giac_mo01

[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

"Sáng hôm sau, tuyết vẫn phủ kín mặt đất, nhưng mặt trời lên, trong sáng, chói chang trên bầu trời xanh nhợt. Mọi người vui vẻ ra khỏi nhà. Trong buổi sáng lạnh lẽo ấy, ở một xó tường, người ta thấy một em gái có đôi má hồng và đôi môi đang mỉm cười. Em đã chết vì giá rét trong đêm giao thừa. Ngày mồng một đầu năm hiện lên trên thi thể em bé ngồi giữa những bao diêm, trong đó có một bao đã đốt hết nhẵn. Chẳng ai biết những cái kì diệu em đã trông thấy và nhất là cảnh huy hoàng lúc hai bà cháu bay lên để đón lấy những niềm vui đầu năm"

- Em đã đi vào bầu ánh sáng vĩ đại, vào sống trong một thế giới của ánh sáng, tình thương, nơi ấy có người bà hiền hậu thân thương, có những lò sưởi ấm, những bữa ăn thịnh soạn, những cây thông trang hoàng rực rỡ, được sống trong sự bao dung chở che và lòng độ lượng nhân từ vô hạn của Chúa. Em đã vĩnh viễn thoát khỏi những đọa đày trên mặt đất đau thương, vĩnh viễn thoát khỏi những cơn đói hành hạ, thoát khỏi cái rét cắt da cắt thịt, khỏi nỗi cô đơn, bất hạnh. Em ra đi thanh thản và mãn nguyện "đôi má hồng và đôi môi đang mỉm cười". Chắc hẳn gương mặt ấy sẽ còn ám ảnh độc giả bao thế hệ: cô bé ra đi trong niềm vui, sự bao dung, tha thứ. Cô mỉm cười từ giã tất cả, tha thứ tất cả: những lời chửi mắng thậm tệ, những trận đòn roi, những sự lạnh lùng vô cảm của con người.... Cô bé ra đi tựa như một thiên thần, sau khi chịu đựng những đọa đày thế gian đã được trở về với Chúa, về nước thiên đàng. Ở phương diện đó, kết thúc câu chuyện là một cái kết có hậu, ấm áp và đầy tính nhân văn. Andersen đã không dùng đôi cánh tưởng tượng để thoát li mà cúi sát xuống hiện thực khốc liệt của cuộc sống, để cảm thông và yêu thương những số phận bất hạnh, để nhận ra và trân trọng những ước mơ trong sáng, thánh thiện của con người.

- Nhưng không hẳn là một cái kết hoàn toàn có hậu. Truyện của Andersen khép lại nhưng lòng người đọc vẫn không nguôi băn khoăn, trăn trở, day dứt suy nghĩ về con người, cuộc đời, về tình người, tình đời. Nhà văn không né tránh hiện thực nghiệt ngã. Cô bé có tâm hồn trong sáng, thánh thiện ấy đã chết, chết trong chính đêm giao thừa, trong cái đói, cái rét hành hạ. Một năm mới sang hứa hẹn những khởi đầu mới nhưng cô bé đã kết thúc cuộc hành trình của mình tại chính ngưỡng cửa của năm mới. Chẳng có cơ hội, chẳng có tương lai nào cho em. Trước khi chết vì đói, vì rét, em đã chết vì chính sự lạnh lùng, vô cảm, tàn nhẫn, ích kỉ của con người. Em không dám về nhà vì sợ những lời chửi mắng, đánh đập của bố, em trơ trọi, bơ vơ, tuyệt vọng chống chọi với cái giá rét trước ánh mắt vô cảm, thờ ơ của những người qua đường, em cô đơn, buồn tủi khi mọi người vui vẻ, hân hoan đón chào năm mới, em nằm đó trong những lời đàm tiếu vô tâm của mọi người. Em từ giã cõi đời, giã từ cuộc sống vì không ai thương em, không ai che chở, bảo vệ em. Cái chết của em mãi để lại nỗi xót thương, niềm day dứt như một câu hỏi ám ảnh trong lòng mỗi người: làm sao để không bao giờ trên mặt đất này còn có những trẻ em bất hạnh như cô bé bán diêm ?

=> Truyện nhẹ nhàng, dung dị nhưng đặt ra những vấn đề vô cùng sâu sắc, thể hiện giá trị nhân văn cao đẹp qua tấm lòng yêu thương, trân trọng con người của nhà văn. Cái kết truyện như một câu hỏi đầy day dứt, như một lời đề nghị nhà văn gửi tới độc giả nhiều thế hệ, ở mọi phương trời về cách sống, về thái độ, tình cảm đối với những người xung quanh, nhất là những mảnh đời bất hạnh.


Các bạn tham khảo và cùng góp ý nhé.
 
M

meoyeu.love

ồ bài viết của bận hay thiệt nhưng theo tui bạn nên phân tích nguyên nhân cái chết của cô bé
đó là do đói rét do khổ cực mà e đã phải hứng chịu...Andetsen còn lên án xã hội đan mạch thờ ơ lãnh đạm đã đưa đẩy gia đình e: đã biến cha e thành kẻ nát rượu mẹ và bà vì quá khổ xở mà qua đời và e ra đi là bằng chứng xác thực nhất về xã hội tàn nhẫn ko tình người.
và pt tư tưởng nhân đạo của bài văn.
 
A

aawnm123

có thể nói cái chết của em bé bán diêm là 1 sự giải thoát cho chính cô bé,cho cuộc đời khốn khổ của cô.
Chú ý bài viết có dấu nhé;)
 
Last edited by a moderator:
P

phantrang97

ukm.cái đó bạn viết hay đấy.
Cái chết của cô bé chính là sự giải thoát cho chính mình, nhưng đó không phải là một kết thúc có hậu. Truyện phản ánh hiên thực xã hôi Đan MẠch thời bấy giờ.
 
K

khue_laiminh

Tớ nghĩ đây là kết có hậu vì tác giả có câu là "Họ đã về chầu Thượng Đế" tức là nói giảm nói tránh và cũng muốn nhấn mạnh là cô bé không chết mà chỉ sang một thế giới khác "không còn đói rét đày đọa họ" mà thôi.
À mà có ai biết vì sao tác giả lại đặt tình huống cô bé bán diêm mà không phải bán thứ khác??
 
Last edited by a moderator:
K

kunxjnk_98

đây là 1 dụng ý nghệ thuật của tác giả bởi diêm là nguồn gốc của ánh sáng >< thời tiết và sự lạnh nhạt của ngươid đan ở đan mạch
que diêm là ngọn lửa ước mơ của em bé , em mơ về 1 mái ấm gia đình...
Dụng ý này cũng giúp người đọc cảm thông với số phạn của em be, ca ngợi những ước mơ bình dị của em và phê phán xã hội thiếu tình người
 
T

tunkute123

=> Truyện nhẹ nhàng, dung dị nhưng đặt ra những vấn đề vô cùng sâu sắc, thể hiện giá trị nhân văn cao đẹp qua tấm lòng yêu thương, trân trọng con người của nhà văn. Cái kết truyện như một câu hỏi đầy day dứt, như một lời đề nghị nhà văn gửi tới độc giả nhiều thế hệ, ở mọi phương trời về cách sống, về thái độ, tình cảm đối với những người xung quanh, nhất là những mảnh đời bất hạnh.

Cái này bạn nè, nhiều vấn đề sâu sắc đó, bạn hãy gọi tên chúng ra và nói một chút về chúng thì bài sẽ hoàn hảo hơn.

Hơn nữa, phát biểu cảm nghĩ thì có nghĩa là trình bày suy nghĩ chủ quan lẫn khách quan của mình về kết truyện. Cái này bạn thể hiện chưa rõ. Bạn chỉ đi phân tích và bàn luận nó có hoàn toàn có hậu hay k. Chưa khái quát được vấn đề. Cần khai thác nó ở nhiều phương diện hơn.

Tuy nhiên bài của bạn làm như vậy là rất tốt. Câu văn gãy gọn, trơn tru, từ ngữ hay. :).

Thân.
 
Last edited by a moderator:
C

conan99

Truyện nhẹ nhàng, dung dị nhưng đặt ra những vấn đề vô cùng sâu sắc, thể hiện giá trị nhân văn cao đẹp qua tấm lòng yêu thương, trân trọng con người của nhà văn. Cái kết truyện như một câu hỏi đầy day dứt, như một lời đề nghị nhà văn gửi tới độc giả nhiều thế hệ, ở mọi phương trời về cách sống, về thái độ, tình cảm đối với những người xung quanh, nhất là những mảnh đời bất hạnh.

Cái này bạn nè, nhiều vấn đề sâu sắc đó, bạn hãy gọi tên chúng ra và nói một chút về chúng thì bài sẽ hoàn hảo hơn.

Hơn nữa, phát biểu cảm nghĩ thì có nghĩa là trình bày suy nghĩ chủ quan lẫn khách quan của mình về kết truyện. Cái này bạn thể hiện chưa rõ. Bạn chỉ đi phân tích và bàn luận nó có hoàn toàn có hậu hay k. Chưa khái quát được vấn đề. Cần khai thác nó ở nhiều phương diện hơn.

Tuy nhiên bài của bạn làm như vậy là rất tốt. Câu văn gãy gọn, trơn tru, từ ngữ hay. :).
 
M

mapcacamap

...Que diêm cuối cùng của cô cũng tắt. Cô cảm thấy lạnh rồi ngất đi. Khi tỉnh dậy, cô bé thấy mình trong bệnh viện. Cô có nhớ lại những gì đã xảy ra nhưng không thể nhớ-đầu cô rất đau. Bỗng, bố cô bước vào phòng bệnh, ôm chầm lấy cô nức nỡ khóc và xin lỗi cô vì bao lâu nay đã đối xử không tốt với cô. Ông đã bỏ rượu và tìm được một việt làm ổn định. Ông hưa sẽ bù đắp những ngày mất mát cô đã chịu trong bao lâu nay
 
0

011121




...Que diêm cuối cùng của cô cũng tắt. Cô cảm thấy lạnh rồi ngất đi. Khi tỉnh dậy, cô bé thấy mình trong bệnh viện. Cô có nhớ lại những gì đã xảy ra nhưng không thể nhớ-đầu cô rất đau. Bỗng, bố cô bước vào phòng bệnh, ôm chầm lấy cô nức nỡ khóc và xin lỗi cô vì bao lâu nay đã đối xử không tốt với cô. Ông đã bỏ rượu và tìm được một việt làm ổn định. Ông hưa sẽ bù đắp những ngày mất mát cô đã chịu trong bao lâu nay



Có năng khiếu viết tiểu thuyết đây ♥♥♥



Có ai nói một cách tóm tắt về bài đc ko?

 
T

trangcuter

...Que diêm cuối cùng của cô cũng tắt. Cô cảm thấy lạnh rồi ngất đi. Khi tỉnh dậy, cô bé thấy mình trong bệnh viện. Cô có nhớ lại những gì đã xảy ra nhưng không thể nhớ-đầu cô rất đau. Bỗng, bố cô bước vào phòng bệnh, ôm chầm lấy cô nức nỡ khóc và xin lỗi cô vì bao lâu nay đã đối xử không tốt với cô. Ông đã bỏ rượu và tìm được một việt làm ổn định. Ông hưa sẽ bù đắp những ngày mất mát cô đã chịu trong bao lâu nay
1 cái kết rất hay. Mong nếu truyện có ngoài đời nó sẽ thành sự thật
 
P

pts_online

"Sáng hôm sau, tuyết vẫn phủ kín mặt đất, nhưng mặt trời lên, trong sáng, chói chang trên bầu trời xanh nhợt. Mọi người vui vẻ ra khỏi nhà. Trong buổi sáng lạnh lẽo ấy, ở một xó tường, người ta thấy một em gái có đôi má hồng và đôi môi đang mỉm cười. Em đã chết vì giá rét trong đêm giao thừa. Ngày mồng một đầu năm hiện lên trên thi thể em bé ngồi giữa những bao diêm, trong đó có một bao đã đốt hết nhẵn. Chẳng ai biết những cái kì diệu em đã trông thấy và nhất là cảnh huy hoàng lúc hai bà cháu bay lên để đón lấy những niềm vui đầu năm"
[/FONT]
- Em đã đi vào bầu ánh sáng vĩ đại, vào sống trong một thế giới của ánh sáng, tình thương, nơi ấy có người bà hiền hậu thân thương, có những lò sưởi ấm, những bữa ăn thịnh soạn, những cây thông trang hoàng rực rỡ, được sống trong sự bao dung chở che và lòng độ lượng nhân từ vô hạn của Chúa. Em đã vĩnh viễn thoát khỏi những đọa đày trên mặt đất đau thương, vĩnh viễn thoát khỏi những cơn đói hành hạ, thoát khỏi cái rét cắt da cắt thịt, khỏi nỗi cô đơn, bất hạnh. Em ra đi thanh thản và mãn nguyện "đôi má hồng và đôi môi đang mỉm cười". Chắc hẳn gương mặt ấy sẽ còn ám ảnh độc giả bao thế hệ: cô bé ra đi trong niềm vui, sự bao dung, tha thứ. Cô mỉm cười từ giã tất cả, tha thứ tất cả: những lời chửi mắng thậm tệ, những trận đòn roi, những sự lạnh lùng vô cảm của con người.... Cô bé ra đi tựa như một thiên thần, sau khi chịu đựng những đọa đày thế gian đã được trở về với Chúa, về nước thiên đàng. Ở phương diện đó, kết thúc câu chuyện là một cái kết có hậu, ấm áp và đầy tính nhân văn. Andersen đã không dùng đôi cánh tưởng tượng để thoát li mà cúi sát xuống hiện thực khốc liệt của cuộc sống, để cảm thông và yêu thương những số phận bất hạnh, để nhận ra và trân trọng những ước mơ trong sáng, thánh thiện của con người.

- Nhưng không hẳn là một cái kết hoàn toàn có hậu. Truyện của Andersen khép lại nhưng lòng người đọc vẫn không nguôi băn khoăn, trăn trở, day dứt suy nghĩ về con người, cuộc đời, về tình người, tình đời. Nhà văn không né tránh hiện thực nghiệt ngã. Cô bé có tâm hồn trong sáng, thánh thiện ấy đã chết, chết trong chính đêm giao thừa, trong cái đói, cái rét hành hạ. Một năm mới sang hứa hẹn những khởi đầu mới nhưng cô bé đã kết thúc cuộc hành trình của mình tại chính ngưỡng cửa của năm mới. Chẳng có cơ hội, chẳng có tương lai nào cho em. Trước khi chết vì đói, vì rét, em đã chết vì chính sự lạnh lùng, vô cảm, tàn nhẫn, ích kỉ của con người. Em không dám về nhà vì sợ những lời chửi mắng, đánh đập của bố, em trơ trọi, bơ vơ, tuyệt vọng chống chọi với cái giá rét trước ánh mắt vô cảm, thờ ơ của những người qua đường, em cô đơn, buồn tủi khi mọi người vui vẻ, hân hoan đón chào năm mới, em nằm đó trong những lời đàm tiếu vô tâm của mọi người. Em từ giã cõi đời, giã từ cuộc sống vì không ai thương em, không ai che chở, bảo vệ em. Cái chết của em mãi để lại nỗi xót thương, niềm day dứt như một câu hỏi ám ảnh trong lòng mỗi người: làm sao để không bao giờ trên mặt đất này còn có những trẻ em bất hạnh như cô bé bán diêm ?

=> Truyện nhẹ nhàng, dung dị nhưng đặt ra những vấn đề vô cùng sâu sắc, thể hiện giá trị nhân văn cao đẹp qua tấm lòng yêu thương, trân trọng con người của nhà văn. Cái kết truyện như một câu hỏi đầy day dứt, như một lời đề nghị nhà văn gửi tới độc giả nhiều thế hệ, ở mọi phương trời về cách sống, về thái độ, tình cảm đối với những người xung quanh, nhất là những mảnh đời bất hạnh.
 
  • Like
Reactions: Sandaharu
N

ngoquangviet229

Ai đã từng đọc Cô bé bán diêm của nhà văn Đan Mạch An-đéc-xen hẳn sẽ không thể nào quên những ánh lửa diêm nhỏ nhoi bùng lên giữa đêm giao thừa giá rét gắn với một thế giới mộng tưởng thật đẹp của cô bé nghèo khổ. Từ trước đến nay câu chuyện về cô bé bán diêm là câu chuyện khiến tôi phải lay dộng, cuộc đời của cô thật khốn khổ, chỉ ước được một điều hạnh phúc nhỏ nhoi nhưng cũng không thể khiến cô được như nguyện vọng.Cái chết của cô thật thiêng liêng một em bé bình thường nếu chết rét sẽ không thể mỉm cười dù chỉ một lần nhưng với tôi hình ảnh cô mỉm cười khi chết đã khiến tôi cảm thấy cô được giải thoát khỏi một địa ngục tăm tối và đến với một thiêng đàng. Mặc dù như thế nhưng đó cũng không phải là một kết cục mang tính có hậu mà chỉ là một phần của sự đắng cay. Nêu tôi có phép màu tôi sẽ biến cô ấy sống trở lại cùng người bà thân yêu với căn nhà nhỏ xinh như ngày trước vậy.
 
H

hathaotrang7428

bài của bạn hay đấy mình sẽ bắt trước để làm bài :eek:@-):-*@};-:)&gt;-o=&gt;:|:D\{ABC}b-(
 

Măt To 03092003

Học sinh
Thành viên
23 Tháng ba 2017
7
4
31
21
help me hình ảnh cô bé bán diêm đã chết trong đêm giao thừa gợi cho em suy nghĩ gì về quyền sống của trẻ em trong xã hội hiện nay
r110r2r110
 

baochau1112

Cựu Phụ trách nhóm Văn | CN CLB Khu vườn ngôn từ
Thành viên
6 Tháng bảy 2015
6,549
13,985
1,304
Quảng Nam
Vi vu tứ phương
help me hình ảnh cô bé bán diêm đã chết trong đêm giao thừa gợi cho em suy nghĩ gì về quyền sống của trẻ em trong xã hội hiện nay
r110r2r110
Chào e, để mọi người để có thể hỗ trợ e thì e nên đăng ra 1 topic mới nhé ... đăng như vậy khó nắm bắt để giúp e lắm ^^
Còn bây giờ chị gợi ý cho e về bài viết nhé ^^
- Hình ảnh của cô bé bán diêm:
+ Mồ côi mẹ, bố bắt đi bán diêm
+ Em ngồi nép trong một góc tường, thu đôi chân vào người, nhưng mỗi lúc em càng thấy rét buốt hơn
- Quyền sống của trẻ em ngày nay:
+ Phải được sống, được yêu thương, được chăm sóc bởi gia đình
+ Tố cáo, lên án sự thờ ơ, ghẻ lạnh của xã hội lúc bấy giờ, chuyện đã là quá khứ và ko nên đưa vào thực tại 1 lần nữa
+ Được quan tâm, được nuôi dưỡng và giáo dục
 
  • Like
Reactions: Xiao Fang
Top Bottom